Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…
Chương 187: Chương 187
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Hoành Điếm Trạm.Bản Tin Đàm Gia: Hôm nay đối với tôi có lẽ sẽ là ngày đặc biệt khó quên. Khi ngồi cùng đỉnh lưu thịt kho đông pha của mình, xung quanh là quân nhân lạnh lùng nghiêm trang. Lần đầu tiên tôi có giây phút len lói ý nghĩ trong đầu sẽ bỏ mặc đỉnh lưu chạy lấy người. Cho dù hiện tại đang nằm trong chăn ấm nệm êm, nhưng hồn thì như vẫn còn ở trong sân Đàm Gia. Cảm xúc lúc đó thật sự khó diễn tả bằng lời. Hóa ra bà chủ nhỏ không đơn giản chỉ là chủ quán cơm bình thường. Cấp bậc Thượng tá còn chào cô ấy đó. Không thể nào tin được.Mỡ mỡ nhà Đàm Gia: Suỵt…đây có phải là bí mật quân sự không vậy? Lầu trên ghi như thế có sao không. Khuyên bạn nên bỏ bớt một số từ ngữ đi.Bản Tin Đàm Gia: rep @Mỡ mỡ nhà Đàm Gia – cảm ơn bạn nhắc nhở, tôi đã sửa *run rẩy bấm chữ*.Chồng tôi họ Đàm: Hít….khi đó mị đang quay đột nhiên nghe thấy tiếng trực thăng, mọi người có mặt ở Hoành Điếm lúc đó hầu như đều ngẩng lên nhìn xem chuyện gì xảy ra. Lúc ấy chỉ biết dừng lâu ở hướng Đàm Gia nhưng không rõ là gì. Hóa ra thật sự là đến nhà chồng mị. Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy mọi người.Dâu Đàm Gia: Người chị em ơi, tôi chỉ muốn nói với bạn là chồng chúng ta không đơn giản. Tốt nhất chúng ta nên chuẩn bị tâm lý đi. Nhớ lại khung cảnh khi đó quả thật quá ấn tượng. Phim truyền hình cũng chưa chắc quay ra được như vậy đâu.Vân Mộng Hạ VũDưa Đàm Gia: Mọi người chú ý từ ngữ nha. Dù không bị nhắc nhở nhưng cũng nên cẩn thận thì tốt hơn.Sau khi thống nhất họ đều nhất trí tán thành sẽ cẩn trọng lời nói hơn. Những người có mặt trở thành đối tượng thăm hỏi tin tức. Không tiện nhắn tin thì anh bạn à, sao chúng ta không cùng tìm quán trà nào đó đàm đạo nói chuyện nhân sinh. Yên tâm tôi mời khách bạn uống thỏa mái.Ai không có mặt đọc bình luận toàn nói giảm nói tránh, từ ngữ thâm sâu bí hiểm, sử dụng phương pháp ẩn dụ hoán dụ nhân hóa điêu luyện, đạt đến trình độ thượng thừa. Lòng như có lông tơ phe phẩy, ngứa ngáy khó chịu c.h.ế.t đi được.Vừa tiếc nuối sao mình không có mặt ở đó, nếu vậy chẳng phải ăn được quả dưa khổng lồ này rồi.Đàm Đàmvề tổng đô nghỉ ngơi một chút là có người đến thăm. Toàn các vị đáng tuổi cha chú, cô ngoan ngoãn ngồi lắng nghe đáp chuyện.Sau đó tối có xe đón cô đến nhà Tổng bí thư dùng cơm, ngồi nói chuyện một lúc mới được thả về ngủ.Trước khi đi còn được nhắc nhở tối mai đến nhà Thủ tướng quốc vụ, ông ấy dặn lần này không đến là sẽ tìm đến tận nhà đòi người. Đáp ứng rồi mới được nằm lên giường.Lại nhớ đến vẻ mặt lo lắng của Cố Thần Vũ. Nhìn thời gian hơi trễ không tiện gọi điện thoại, nghĩ sáng mai sẽ gọi cho anh sau.Cô nào biết rằng có người đợi điện thoại của mình suốt đêm không ngủ được. Gần như cả đêm trằn trọc bất an, mới sáng sớm đã đi tìm người.
Hoành Điếm Trạm.
Bản Tin Đàm Gia: Hôm nay đối với tôi có lẽ sẽ là ngày đặc biệt khó quên. Khi ngồi cùng đỉnh lưu thịt kho đông pha của mình, xung quanh là quân nhân lạnh lùng nghiêm trang. Lần đầu tiên tôi có giây phút len lói ý nghĩ trong đầu sẽ bỏ mặc đỉnh lưu chạy lấy người. Cho dù hiện tại đang nằm trong chăn ấm nệm êm, nhưng hồn thì như vẫn còn ở trong sân Đàm Gia. Cảm xúc lúc đó thật sự khó diễn tả bằng lời. Hóa ra bà chủ nhỏ không đơn giản chỉ là chủ quán cơm bình thường. Cấp bậc Thượng tá còn chào cô ấy đó. Không thể nào tin được.
Mỡ mỡ nhà Đàm Gia: Suỵt…đây có phải là bí mật quân sự không vậy? Lầu trên ghi như thế có sao không. Khuyên bạn nên bỏ bớt một số từ ngữ đi.
Bản Tin Đàm Gia: rep @Mỡ mỡ nhà Đàm Gia – cảm ơn bạn nhắc nhở, tôi đã sửa *run rẩy bấm chữ*.
Chồng tôi họ Đàm: Hít….khi đó mị đang quay đột nhiên nghe thấy tiếng trực thăng, mọi người có mặt ở Hoành Điếm lúc đó hầu như đều ngẩng lên nhìn xem chuyện gì xảy ra. Lúc ấy chỉ biết dừng lâu ở hướng Đàm Gia nhưng không rõ là gì. Hóa ra thật sự là đến nhà chồng mị. Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy mọi người.
Dâu Đàm Gia: Người chị em ơi, tôi chỉ muốn nói với bạn là chồng chúng ta không đơn giản. Tốt nhất chúng ta nên chuẩn bị tâm lý đi. Nhớ lại khung cảnh khi đó quả thật quá ấn tượng. Phim truyền hình cũng chưa chắc quay ra được như vậy đâu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dưa Đàm Gia: Mọi người chú ý từ ngữ nha. Dù không bị nhắc nhở nhưng cũng nên cẩn thận thì tốt hơn.
Sau khi thống nhất họ đều nhất trí tán thành sẽ cẩn trọng lời nói hơn. Những người có mặt trở thành đối tượng thăm hỏi tin tức. Không tiện nhắn tin thì anh bạn à, sao chúng ta không cùng tìm quán trà nào đó đàm đạo nói chuyện nhân sinh. Yên tâm tôi mời khách bạn uống thỏa mái.
Ai không có mặt đọc bình luận toàn nói giảm nói tránh, từ ngữ thâm sâu bí hiểm, sử dụng phương pháp ẩn dụ hoán dụ nhân hóa điêu luyện, đạt đến trình độ thượng thừa. Lòng như có lông tơ phe phẩy, ngứa ngáy khó chịu c.h.ế.t đi được.
Vừa tiếc nuối sao mình không có mặt ở đó, nếu vậy chẳng phải ăn được quả dưa khổng lồ này rồi.
Đàm Đàmvề tổng đô nghỉ ngơi một chút là có người đến thăm. Toàn các vị đáng tuổi cha chú, cô ngoan ngoãn ngồi lắng nghe đáp chuyện.
Sau đó tối có xe đón cô đến nhà Tổng bí thư dùng cơm, ngồi nói chuyện một lúc mới được thả về ngủ.
Trước khi đi còn được nhắc nhở tối mai đến nhà Thủ tướng quốc vụ, ông ấy dặn lần này không đến là sẽ tìm đến tận nhà đòi người. Đáp ứng rồi mới được nằm lên giường.
Lại nhớ đến vẻ mặt lo lắng của Cố Thần Vũ. Nhìn thời gian hơi trễ không tiện gọi điện thoại, nghĩ sáng mai sẽ gọi cho anh sau.
Cô nào biết rằng có người đợi điện thoại của mình suốt đêm không ngủ được. Gần như cả đêm trằn trọc bất an, mới sáng sớm đã đi tìm người.
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Hoành Điếm Trạm.Bản Tin Đàm Gia: Hôm nay đối với tôi có lẽ sẽ là ngày đặc biệt khó quên. Khi ngồi cùng đỉnh lưu thịt kho đông pha của mình, xung quanh là quân nhân lạnh lùng nghiêm trang. Lần đầu tiên tôi có giây phút len lói ý nghĩ trong đầu sẽ bỏ mặc đỉnh lưu chạy lấy người. Cho dù hiện tại đang nằm trong chăn ấm nệm êm, nhưng hồn thì như vẫn còn ở trong sân Đàm Gia. Cảm xúc lúc đó thật sự khó diễn tả bằng lời. Hóa ra bà chủ nhỏ không đơn giản chỉ là chủ quán cơm bình thường. Cấp bậc Thượng tá còn chào cô ấy đó. Không thể nào tin được.Mỡ mỡ nhà Đàm Gia: Suỵt…đây có phải là bí mật quân sự không vậy? Lầu trên ghi như thế có sao không. Khuyên bạn nên bỏ bớt một số từ ngữ đi.Bản Tin Đàm Gia: rep @Mỡ mỡ nhà Đàm Gia – cảm ơn bạn nhắc nhở, tôi đã sửa *run rẩy bấm chữ*.Chồng tôi họ Đàm: Hít….khi đó mị đang quay đột nhiên nghe thấy tiếng trực thăng, mọi người có mặt ở Hoành Điếm lúc đó hầu như đều ngẩng lên nhìn xem chuyện gì xảy ra. Lúc ấy chỉ biết dừng lâu ở hướng Đàm Gia nhưng không rõ là gì. Hóa ra thật sự là đến nhà chồng mị. Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy mọi người.Dâu Đàm Gia: Người chị em ơi, tôi chỉ muốn nói với bạn là chồng chúng ta không đơn giản. Tốt nhất chúng ta nên chuẩn bị tâm lý đi. Nhớ lại khung cảnh khi đó quả thật quá ấn tượng. Phim truyền hình cũng chưa chắc quay ra được như vậy đâu.Vân Mộng Hạ VũDưa Đàm Gia: Mọi người chú ý từ ngữ nha. Dù không bị nhắc nhở nhưng cũng nên cẩn thận thì tốt hơn.Sau khi thống nhất họ đều nhất trí tán thành sẽ cẩn trọng lời nói hơn. Những người có mặt trở thành đối tượng thăm hỏi tin tức. Không tiện nhắn tin thì anh bạn à, sao chúng ta không cùng tìm quán trà nào đó đàm đạo nói chuyện nhân sinh. Yên tâm tôi mời khách bạn uống thỏa mái.Ai không có mặt đọc bình luận toàn nói giảm nói tránh, từ ngữ thâm sâu bí hiểm, sử dụng phương pháp ẩn dụ hoán dụ nhân hóa điêu luyện, đạt đến trình độ thượng thừa. Lòng như có lông tơ phe phẩy, ngứa ngáy khó chịu c.h.ế.t đi được.Vừa tiếc nuối sao mình không có mặt ở đó, nếu vậy chẳng phải ăn được quả dưa khổng lồ này rồi.Đàm Đàmvề tổng đô nghỉ ngơi một chút là có người đến thăm. Toàn các vị đáng tuổi cha chú, cô ngoan ngoãn ngồi lắng nghe đáp chuyện.Sau đó tối có xe đón cô đến nhà Tổng bí thư dùng cơm, ngồi nói chuyện một lúc mới được thả về ngủ.Trước khi đi còn được nhắc nhở tối mai đến nhà Thủ tướng quốc vụ, ông ấy dặn lần này không đến là sẽ tìm đến tận nhà đòi người. Đáp ứng rồi mới được nằm lên giường.Lại nhớ đến vẻ mặt lo lắng của Cố Thần Vũ. Nhìn thời gian hơi trễ không tiện gọi điện thoại, nghĩ sáng mai sẽ gọi cho anh sau.Cô nào biết rằng có người đợi điện thoại của mình suốt đêm không ngủ được. Gần như cả đêm trằn trọc bất an, mới sáng sớm đã đi tìm người.