Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…
Chương 188: Chương 188
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Tổng viện là khu vực dành cho người có chức quyền sinh sống. Không hẳn ở đây phải làm quan, nếu có đóng góp to lớn nhận được huân chương cống hiến thành tựu trọn đời cũng được đặc cách vào ở.Tuy nhiên nơi đây không phải người đơn giản có thể vào được. Nói chung nó nằm ở giữa Đại viện và Tổng đô.Lính gác thấy xe lạ dừng trước cổng, vừa đi ra thì thấy Cố Thần Vũ xuống. Mấy người nhìn anh đưa tay chào sau đó nhanh chóng mở cửa.Cố gia là 1 trong 10 gia đình sống ở Tổng viện. Cũng là gia đình có địa vị đặc biệt nhất ở đây.Gia đình vừa có chồng và con trai làm trong chính trị, vợ được đích thân Chủ tịch nước trao tặng huân chương Cộng Hòa - huân chương cao quý nhất hiện tại. Nếu nói như thời phong kiến, đó chính là kim bài miễn tử.Ngoài ra phu nhân Cố gia còn sở hữu tập đoàn top 1 danh tiếng toàn cầu, đã có những đóng góp to lớn cho nhà nước và xã hội. Nên cho dù hiện tại có nhiều tập đoàn mới lớn mạnh được thành lập, nhưng Cố gia vẫn luôn là sự tồn tại đặc biệt, nhận được sự yêu thương và kính trọng của mọi người.Theo nguồn tin nội bộ, trong những quyết định quan trọng của ban thường vụ, phu nhân Cố gia lúc nào cũng được sắp xếp 1 chỗ ngồi và phiếu biểu quyết có hiệu lực. Dù cô ấy không giữ chức nhưng luôn có ngai vàng không ngôi để dành.Cố Thần Vũ vừa bước vào nhà đã thấy cha mình đang đút trái cây cho mẹ. Có vẻ lại đang dỗ ăn. Nghe nói dạo này Cố phu nhân muốn giảm cân để mặc sườn xám, mới vậy thôi mà người nào đó đã xót ruột chịu không nổi rồi."Thưa cha mẹ con mới về."Cố phu nhân thấy con út về là né mặt khỏi tay chồng không ăn nữa, nhìn thấy người là lập tức hỏi."Con dâu của chị đâu, đã nói lần sau không dẫn về thì đừng về mà."Cố Thần Vũ nhận ly nước của dì La, cảm ơn xong mới tiếp lời. Nhưng nhìn gương mặt cha mình thì xem ra hắn đang phá hỏng chuyện tốt của cha thì phải.Dù sao có lúc nào hắn và anh trai không là người thừa xen vào giây phút riêng tư của bố mẹ đâu."Lẽ ra ngày mai Tết đoàn viên con dẫn Tiểu Đàm về gặp bố mẹ. Nhưng đột nhiên hôm qua có chuyện bất ngờ xảy ra, bây giờ con không thể ở bên cô ấy được."Cố phu nhân nghe vậy ngồi thẳng nghiêm túc."Nói mẹ nghe thử."Cố chính trị bên cạnh không hài lòng với con út lắm. Lớn từng tuổi này còn tìm mẹ giải quyết, vậy mà không biết đi gặp anh trai.Như biết lòng cha già đang nghĩ gì. Cố Thần Vũ ra vẻ khó xử nhìn mẹ."Hình như cha không muốn con về nhà, xem ra con đang làm phiền không gian của hai người. Thật ra con cũng không có vội, nhưng lần trước mẹ có nhắc đưa cô ấy về nên..."Cố phu nhân nghe vậy quay sang nhìn chồng. Nụ cười hai má núm đồng tiền hiện rõ.Vân Mộng Hạ Vũ"Anh nghĩ vậy hả?"Cố chính trị gia nghĩ trong lòng: [Thằng con c.h.ế.t tiệt, nuôi ong tay áo.] Nhưng ngoài mặt thì bày vẻ mặt vô tội mỉm cười vô hại, nụ cười đặc trưng theo ông ấy suốt mấy chục năm, đặc biệt chỉ dùng với vợ mình."Không có. Anh cũng mong được gặp con dâu."
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Tổng viện là khu vực dành cho người có chức quyền sinh sống. Không hẳn ở đây phải làm quan, nếu có đóng góp to lớn nhận được huân chương cống hiến thành tựu trọn đời cũng được đặc cách vào ở.Tuy nhiên nơi đây không phải người đơn giản có thể vào được. Nói chung nó nằm ở giữa Đại viện và Tổng đô.Lính gác thấy xe lạ dừng trước cổng, vừa đi ra thì thấy Cố Thần Vũ xuống. Mấy người nhìn anh đưa tay chào sau đó nhanh chóng mở cửa.Cố gia là 1 trong 10 gia đình sống ở Tổng viện. Cũng là gia đình có địa vị đặc biệt nhất ở đây.Gia đình vừa có chồng và con trai làm trong chính trị, vợ được đích thân Chủ tịch nước trao tặng huân chương Cộng Hòa - huân chương cao quý nhất hiện tại. Nếu nói như thời phong kiến, đó chính là kim bài miễn tử.Ngoài ra phu nhân Cố gia còn sở hữu tập đoàn top 1 danh tiếng toàn cầu, đã có những đóng góp to lớn cho nhà nước và xã hội. Nên cho dù hiện tại có nhiều tập đoàn mới lớn mạnh được thành lập, nhưng Cố gia vẫn luôn là sự tồn tại đặc biệt, nhận được sự yêu thương và kính trọng của mọi người.Theo nguồn tin nội bộ, trong những quyết định quan trọng của ban thường vụ, phu nhân Cố gia lúc nào cũng được sắp xếp 1 chỗ ngồi và phiếu biểu quyết có hiệu lực. Dù cô ấy không giữ chức nhưng luôn có ngai vàng không ngôi để dành.Cố Thần Vũ vừa bước vào nhà đã thấy cha mình đang đút trái cây cho mẹ. Có vẻ lại đang dỗ ăn. Nghe nói dạo này Cố phu nhân muốn giảm cân để mặc sườn xám, mới vậy thôi mà người nào đó đã xót ruột chịu không nổi rồi."Thưa cha mẹ con mới về."Cố phu nhân thấy con út về là né mặt khỏi tay chồng không ăn nữa, nhìn thấy người là lập tức hỏi."Con dâu của chị đâu, đã nói lần sau không dẫn về thì đừng về mà."Cố Thần Vũ nhận ly nước của dì La, cảm ơn xong mới tiếp lời. Nhưng nhìn gương mặt cha mình thì xem ra hắn đang phá hỏng chuyện tốt của cha thì phải.Dù sao có lúc nào hắn và anh trai không là người thừa xen vào giây phút riêng tư của bố mẹ đâu."Lẽ ra ngày mai Tết đoàn viên con dẫn Tiểu Đàm về gặp bố mẹ. Nhưng đột nhiên hôm qua có chuyện bất ngờ xảy ra, bây giờ con không thể ở bên cô ấy được."Cố phu nhân nghe vậy ngồi thẳng nghiêm túc."Nói mẹ nghe thử."Cố chính trị bên cạnh không hài lòng với con út lắm. Lớn từng tuổi này còn tìm mẹ giải quyết, vậy mà không biết đi gặp anh trai.Như biết lòng cha già đang nghĩ gì. Cố Thần Vũ ra vẻ khó xử nhìn mẹ."Hình như cha không muốn con về nhà, xem ra con đang làm phiền không gian của hai người. Thật ra con cũng không có vội, nhưng lần trước mẹ có nhắc đưa cô ấy về nên..."Cố phu nhân nghe vậy quay sang nhìn chồng. Nụ cười hai má núm đồng tiền hiện rõ.Vân Mộng Hạ Vũ"Anh nghĩ vậy hả?"Cố chính trị gia nghĩ trong lòng: [Thằng con c.h.ế.t tiệt, nuôi ong tay áo.] Nhưng ngoài mặt thì bày vẻ mặt vô tội mỉm cười vô hại, nụ cười đặc trưng theo ông ấy suốt mấy chục năm, đặc biệt chỉ dùng với vợ mình."Không có. Anh cũng mong được gặp con dâu."
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Tổng viện là khu vực dành cho người có chức quyền sinh sống. Không hẳn ở đây phải làm quan, nếu có đóng góp to lớn nhận được huân chương cống hiến thành tựu trọn đời cũng được đặc cách vào ở.Tuy nhiên nơi đây không phải người đơn giản có thể vào được. Nói chung nó nằm ở giữa Đại viện và Tổng đô.Lính gác thấy xe lạ dừng trước cổng, vừa đi ra thì thấy Cố Thần Vũ xuống. Mấy người nhìn anh đưa tay chào sau đó nhanh chóng mở cửa.Cố gia là 1 trong 10 gia đình sống ở Tổng viện. Cũng là gia đình có địa vị đặc biệt nhất ở đây.Gia đình vừa có chồng và con trai làm trong chính trị, vợ được đích thân Chủ tịch nước trao tặng huân chương Cộng Hòa - huân chương cao quý nhất hiện tại. Nếu nói như thời phong kiến, đó chính là kim bài miễn tử.Ngoài ra phu nhân Cố gia còn sở hữu tập đoàn top 1 danh tiếng toàn cầu, đã có những đóng góp to lớn cho nhà nước và xã hội. Nên cho dù hiện tại có nhiều tập đoàn mới lớn mạnh được thành lập, nhưng Cố gia vẫn luôn là sự tồn tại đặc biệt, nhận được sự yêu thương và kính trọng của mọi người.Theo nguồn tin nội bộ, trong những quyết định quan trọng của ban thường vụ, phu nhân Cố gia lúc nào cũng được sắp xếp 1 chỗ ngồi và phiếu biểu quyết có hiệu lực. Dù cô ấy không giữ chức nhưng luôn có ngai vàng không ngôi để dành.Cố Thần Vũ vừa bước vào nhà đã thấy cha mình đang đút trái cây cho mẹ. Có vẻ lại đang dỗ ăn. Nghe nói dạo này Cố phu nhân muốn giảm cân để mặc sườn xám, mới vậy thôi mà người nào đó đã xót ruột chịu không nổi rồi."Thưa cha mẹ con mới về."Cố phu nhân thấy con út về là né mặt khỏi tay chồng không ăn nữa, nhìn thấy người là lập tức hỏi."Con dâu của chị đâu, đã nói lần sau không dẫn về thì đừng về mà."Cố Thần Vũ nhận ly nước của dì La, cảm ơn xong mới tiếp lời. Nhưng nhìn gương mặt cha mình thì xem ra hắn đang phá hỏng chuyện tốt của cha thì phải.Dù sao có lúc nào hắn và anh trai không là người thừa xen vào giây phút riêng tư của bố mẹ đâu."Lẽ ra ngày mai Tết đoàn viên con dẫn Tiểu Đàm về gặp bố mẹ. Nhưng đột nhiên hôm qua có chuyện bất ngờ xảy ra, bây giờ con không thể ở bên cô ấy được."Cố phu nhân nghe vậy ngồi thẳng nghiêm túc."Nói mẹ nghe thử."Cố chính trị bên cạnh không hài lòng với con út lắm. Lớn từng tuổi này còn tìm mẹ giải quyết, vậy mà không biết đi gặp anh trai.Như biết lòng cha già đang nghĩ gì. Cố Thần Vũ ra vẻ khó xử nhìn mẹ."Hình như cha không muốn con về nhà, xem ra con đang làm phiền không gian của hai người. Thật ra con cũng không có vội, nhưng lần trước mẹ có nhắc đưa cô ấy về nên..."Cố phu nhân nghe vậy quay sang nhìn chồng. Nụ cười hai má núm đồng tiền hiện rõ.Vân Mộng Hạ Vũ"Anh nghĩ vậy hả?"Cố chính trị gia nghĩ trong lòng: [Thằng con c.h.ế.t tiệt, nuôi ong tay áo.] Nhưng ngoài mặt thì bày vẻ mặt vô tội mỉm cười vô hại, nụ cười đặc trưng theo ông ấy suốt mấy chục năm, đặc biệt chỉ dùng với vợ mình."Không có. Anh cũng mong được gặp con dâu."