Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…

Chương 208: Chương 208

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Vốn là ánh trăng sáng trong lòng, bây giờ còn quyến rũ vạn phần như thế. Trái tim nam nhân lại một lần nữa không kìm được thi nhau rơi xuống. Làm sao có thể chống cự được vẻ đẹp thế này.Cố Thần Vũ luôn đi bên cạnh Đàm Đàm. Từ khi nhóm họ bước vào đã có một vài ánh mắt không thèm che giấu nhìn 3 cô gái chằm chằm.Khanh Điềm được chồng ôm eo tỏ rõ chủ quyền, một số người tinh ý nhận ra chiếc nhẫn ở ngón tay áp út của hai người giống nhau liền bỏ chủ ý. Dù sao ở đây những cặp vợ chồng đều được công khai tôn trọng và bảo vệ.Trưởng làng chọn giờ tốt để phát biểu tình hình năm đã qua, nhưng cả nhóm đều không hiểu nội dung nói gì, vì họ đang giao tiếp hoàn toàn bằng tiếng bản địa.Đến khi ông ấy lấy đuốc châm vào khóm củi to chính giữa, lửa bùng cháy rồi tiếng nhạc vang lên, cũng là lúc báo hiệu lễ hội bắt đầu.Mọi người quây lại xung quanh trại lửa nhảy điệu múa truyền thống để mở đầu đêm hội. Không khí vui mừng và gương mặt cười tươi đang lan tỏa niềm hạnh phúc.Vân Mộng Hạ VũĐàm Đàmkhông ra nhảy cùng mọi người mà chỉ ngồi uống nước trái cây nhìn ngắm quang cảnh tận hưởng không khí vui mừng. Ngoài Cố Thần Vũ ở bên cạnh trò chuyện cùng cô, những người khác đều hòa chung nhảy múa ngoài kia cùng dân làng.Đột nhiên một người đàn ông khoác áo sơ mi không cài cúc xuất hiện, cơ n.g.ự.c săn chắc màu lúa mạch và đường nhân ngư quyến rũ ẩn hiện không báo trước hiện lên màn hình, chị em con gái thấy vậy mắt sáng rực hú hét liên thanh.[SOS *phụt m.á.u mũi* aaaa….nhìn cái cơ cá mập và đường nhân ngư kìa. Xê ra xê ra để mị *nhào lên*….][Lão nương muốn được làm cái áo đang khoác trên người của anh ấy. Đây đích thị là bờ vai Thái Bình Dương trong truyền thuyết tồi. Nhìn cơ bắp ở tay của anh ấy kìa. Móa s.e.x.y quá đê...!!!!][*Tay run run đưa ra* 1 2 3…6 múi chị em ơi. Nhìn cái yết hầu gợi cảm và đường cong eo hông kìa. Tránh hết ra, đây là của bổn cung.]Cố Thần Vũ nhìn người đang đứng trước mặt. Gương mặt góc cạnh ánh mắt xanh lục cùng mái tóc bồng bềnh. Tay cầm bông hoa hồng mỉm cười nhìn thẳng Đàm Đàm. Hắn ta đang công khai tuyên chiến với hắn.Richar đã để ý cô gái này ngay từ khi cô ấy xuất hiện. Suốt nhiều năm liền hắn đều được bình chọn là người đàn ông mạnh mẽ quyến rũ nhất làng. Vì vậy có một vài người khác cũng để ý đến cô nhưng khi biết hắn có ý đều tự giác đầu hàng.“Em rất tuyệt, rất hân hạnh được làm quen với em.”Giang cư mận còn đang bận vui vui sướng gặm dưa đột nhiên thấy có gì đó không ổn. Dù họ thích hóng chuyện bát quái thật nhưng đây là đang thách thức Cố ảnh rồi. Chẳng khác nào cũng khiêu chiến với nam nhân nước mình luôn sao.Vài giây sau đó lời người đó nói bằng tiếng Tây Ban Nha được dịch ra. Cả đám mới biết thật sự là đang có ý với Đàm Đàm, muốn cướp người của Cố ảnh.Đàm Đàm biết ý nghĩ của việc tặng hoa, cô lịch sự mỉm cười đáp lại.“Tôi có bạn trai rồi. Cảm ơn.”Chàng trai có vẻ đã dự đoán từ trước, vẫn không từ bỏ nói tiếp.“Tôi biết nhưng có thể cho tôi cơ hội không. Ở đây tôi là tuyệt nhất, tôi sẽ đánh bại anh ta.”Đàm Đàm không tức giận bởi mỗi một nơi sẽ có một phong tục khác nhau. Chuyện tư do bình đẳng theo đuổi điều mình muốn không phải chuyện gì sai trái.Nhưng đối với cô chuyện ở bên nhau không phải việc chọn người tốt nhất để sống cùng. Mà nên tìm một nửa còn lại phù hợp với mình và quan trọng nhất vẫn là cần có cảm tình làm cơ sở.“Tôi biết nhưng xin lỗi đối với tôi anh ấy là tốt nhất.”Richar nhìn hai người đang mỉm cười trao nhau ánh mắt. Hắn không chấp nhận mình thua người gầy yếu không ra gì trước mặt này. Người đẹp chỉ xứng với anh hùng, hắn chính là anh hùng ở đây.“Này anh bạn, có dám nhận lời thách đấu của tôi không.”Nếu là bình thường chắc chắn Cố Thần Vũ sẽ im lặng không cần để ý. Nhưng xung quanh có một vài ánh mắt sáng rực dính chặt vào cô, hắn biết chuyện này nếu không ra tay sẽ khó dập tắt toàn bộ.“Được tôi chấp nhận.”

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Vốn là ánh trăng sáng trong lòng, bây giờ còn quyến rũ vạn phần như thế. Trái tim nam nhân lại một lần nữa không kìm được thi nhau rơi xuống. Làm sao có thể chống cự được vẻ đẹp thế này.Cố Thần Vũ luôn đi bên cạnh Đàm Đàm. Từ khi nhóm họ bước vào đã có một vài ánh mắt không thèm che giấu nhìn 3 cô gái chằm chằm.Khanh Điềm được chồng ôm eo tỏ rõ chủ quyền, một số người tinh ý nhận ra chiếc nhẫn ở ngón tay áp út của hai người giống nhau liền bỏ chủ ý. Dù sao ở đây những cặp vợ chồng đều được công khai tôn trọng và bảo vệ.Trưởng làng chọn giờ tốt để phát biểu tình hình năm đã qua, nhưng cả nhóm đều không hiểu nội dung nói gì, vì họ đang giao tiếp hoàn toàn bằng tiếng bản địa.Đến khi ông ấy lấy đuốc châm vào khóm củi to chính giữa, lửa bùng cháy rồi tiếng nhạc vang lên, cũng là lúc báo hiệu lễ hội bắt đầu.Mọi người quây lại xung quanh trại lửa nhảy điệu múa truyền thống để mở đầu đêm hội. Không khí vui mừng và gương mặt cười tươi đang lan tỏa niềm hạnh phúc.Vân Mộng Hạ VũĐàm Đàmkhông ra nhảy cùng mọi người mà chỉ ngồi uống nước trái cây nhìn ngắm quang cảnh tận hưởng không khí vui mừng. Ngoài Cố Thần Vũ ở bên cạnh trò chuyện cùng cô, những người khác đều hòa chung nhảy múa ngoài kia cùng dân làng.Đột nhiên một người đàn ông khoác áo sơ mi không cài cúc xuất hiện, cơ n.g.ự.c săn chắc màu lúa mạch và đường nhân ngư quyến rũ ẩn hiện không báo trước hiện lên màn hình, chị em con gái thấy vậy mắt sáng rực hú hét liên thanh.[SOS *phụt m.á.u mũi* aaaa….nhìn cái cơ cá mập và đường nhân ngư kìa. Xê ra xê ra để mị *nhào lên*….][Lão nương muốn được làm cái áo đang khoác trên người của anh ấy. Đây đích thị là bờ vai Thái Bình Dương trong truyền thuyết tồi. Nhìn cơ bắp ở tay của anh ấy kìa. Móa s.e.x.y quá đê...!!!!][*Tay run run đưa ra* 1 2 3…6 múi chị em ơi. Nhìn cái yết hầu gợi cảm và đường cong eo hông kìa. Tránh hết ra, đây là của bổn cung.]Cố Thần Vũ nhìn người đang đứng trước mặt. Gương mặt góc cạnh ánh mắt xanh lục cùng mái tóc bồng bềnh. Tay cầm bông hoa hồng mỉm cười nhìn thẳng Đàm Đàm. Hắn ta đang công khai tuyên chiến với hắn.Richar đã để ý cô gái này ngay từ khi cô ấy xuất hiện. Suốt nhiều năm liền hắn đều được bình chọn là người đàn ông mạnh mẽ quyến rũ nhất làng. Vì vậy có một vài người khác cũng để ý đến cô nhưng khi biết hắn có ý đều tự giác đầu hàng.“Em rất tuyệt, rất hân hạnh được làm quen với em.”Giang cư mận còn đang bận vui vui sướng gặm dưa đột nhiên thấy có gì đó không ổn. Dù họ thích hóng chuyện bát quái thật nhưng đây là đang thách thức Cố ảnh rồi. Chẳng khác nào cũng khiêu chiến với nam nhân nước mình luôn sao.Vài giây sau đó lời người đó nói bằng tiếng Tây Ban Nha được dịch ra. Cả đám mới biết thật sự là đang có ý với Đàm Đàm, muốn cướp người của Cố ảnh.Đàm Đàm biết ý nghĩ của việc tặng hoa, cô lịch sự mỉm cười đáp lại.“Tôi có bạn trai rồi. Cảm ơn.”Chàng trai có vẻ đã dự đoán từ trước, vẫn không từ bỏ nói tiếp.“Tôi biết nhưng có thể cho tôi cơ hội không. Ở đây tôi là tuyệt nhất, tôi sẽ đánh bại anh ta.”Đàm Đàm không tức giận bởi mỗi một nơi sẽ có một phong tục khác nhau. Chuyện tư do bình đẳng theo đuổi điều mình muốn không phải chuyện gì sai trái.Nhưng đối với cô chuyện ở bên nhau không phải việc chọn người tốt nhất để sống cùng. Mà nên tìm một nửa còn lại phù hợp với mình và quan trọng nhất vẫn là cần có cảm tình làm cơ sở.“Tôi biết nhưng xin lỗi đối với tôi anh ấy là tốt nhất.”Richar nhìn hai người đang mỉm cười trao nhau ánh mắt. Hắn không chấp nhận mình thua người gầy yếu không ra gì trước mặt này. Người đẹp chỉ xứng với anh hùng, hắn chính là anh hùng ở đây.“Này anh bạn, có dám nhận lời thách đấu của tôi không.”Nếu là bình thường chắc chắn Cố Thần Vũ sẽ im lặng không cần để ý. Nhưng xung quanh có một vài ánh mắt sáng rực dính chặt vào cô, hắn biết chuyện này nếu không ra tay sẽ khó dập tắt toàn bộ.“Được tôi chấp nhận.”

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Vốn là ánh trăng sáng trong lòng, bây giờ còn quyến rũ vạn phần như thế. Trái tim nam nhân lại một lần nữa không kìm được thi nhau rơi xuống. Làm sao có thể chống cự được vẻ đẹp thế này.Cố Thần Vũ luôn đi bên cạnh Đàm Đàm. Từ khi nhóm họ bước vào đã có một vài ánh mắt không thèm che giấu nhìn 3 cô gái chằm chằm.Khanh Điềm được chồng ôm eo tỏ rõ chủ quyền, một số người tinh ý nhận ra chiếc nhẫn ở ngón tay áp út của hai người giống nhau liền bỏ chủ ý. Dù sao ở đây những cặp vợ chồng đều được công khai tôn trọng và bảo vệ.Trưởng làng chọn giờ tốt để phát biểu tình hình năm đã qua, nhưng cả nhóm đều không hiểu nội dung nói gì, vì họ đang giao tiếp hoàn toàn bằng tiếng bản địa.Đến khi ông ấy lấy đuốc châm vào khóm củi to chính giữa, lửa bùng cháy rồi tiếng nhạc vang lên, cũng là lúc báo hiệu lễ hội bắt đầu.Mọi người quây lại xung quanh trại lửa nhảy điệu múa truyền thống để mở đầu đêm hội. Không khí vui mừng và gương mặt cười tươi đang lan tỏa niềm hạnh phúc.Vân Mộng Hạ VũĐàm Đàmkhông ra nhảy cùng mọi người mà chỉ ngồi uống nước trái cây nhìn ngắm quang cảnh tận hưởng không khí vui mừng. Ngoài Cố Thần Vũ ở bên cạnh trò chuyện cùng cô, những người khác đều hòa chung nhảy múa ngoài kia cùng dân làng.Đột nhiên một người đàn ông khoác áo sơ mi không cài cúc xuất hiện, cơ n.g.ự.c săn chắc màu lúa mạch và đường nhân ngư quyến rũ ẩn hiện không báo trước hiện lên màn hình, chị em con gái thấy vậy mắt sáng rực hú hét liên thanh.[SOS *phụt m.á.u mũi* aaaa….nhìn cái cơ cá mập và đường nhân ngư kìa. Xê ra xê ra để mị *nhào lên*….][Lão nương muốn được làm cái áo đang khoác trên người của anh ấy. Đây đích thị là bờ vai Thái Bình Dương trong truyền thuyết tồi. Nhìn cơ bắp ở tay của anh ấy kìa. Móa s.e.x.y quá đê...!!!!][*Tay run run đưa ra* 1 2 3…6 múi chị em ơi. Nhìn cái yết hầu gợi cảm và đường cong eo hông kìa. Tránh hết ra, đây là của bổn cung.]Cố Thần Vũ nhìn người đang đứng trước mặt. Gương mặt góc cạnh ánh mắt xanh lục cùng mái tóc bồng bềnh. Tay cầm bông hoa hồng mỉm cười nhìn thẳng Đàm Đàm. Hắn ta đang công khai tuyên chiến với hắn.Richar đã để ý cô gái này ngay từ khi cô ấy xuất hiện. Suốt nhiều năm liền hắn đều được bình chọn là người đàn ông mạnh mẽ quyến rũ nhất làng. Vì vậy có một vài người khác cũng để ý đến cô nhưng khi biết hắn có ý đều tự giác đầu hàng.“Em rất tuyệt, rất hân hạnh được làm quen với em.”Giang cư mận còn đang bận vui vui sướng gặm dưa đột nhiên thấy có gì đó không ổn. Dù họ thích hóng chuyện bát quái thật nhưng đây là đang thách thức Cố ảnh rồi. Chẳng khác nào cũng khiêu chiến với nam nhân nước mình luôn sao.Vài giây sau đó lời người đó nói bằng tiếng Tây Ban Nha được dịch ra. Cả đám mới biết thật sự là đang có ý với Đàm Đàm, muốn cướp người của Cố ảnh.Đàm Đàm biết ý nghĩ của việc tặng hoa, cô lịch sự mỉm cười đáp lại.“Tôi có bạn trai rồi. Cảm ơn.”Chàng trai có vẻ đã dự đoán từ trước, vẫn không từ bỏ nói tiếp.“Tôi biết nhưng có thể cho tôi cơ hội không. Ở đây tôi là tuyệt nhất, tôi sẽ đánh bại anh ta.”Đàm Đàm không tức giận bởi mỗi một nơi sẽ có một phong tục khác nhau. Chuyện tư do bình đẳng theo đuổi điều mình muốn không phải chuyện gì sai trái.Nhưng đối với cô chuyện ở bên nhau không phải việc chọn người tốt nhất để sống cùng. Mà nên tìm một nửa còn lại phù hợp với mình và quan trọng nhất vẫn là cần có cảm tình làm cơ sở.“Tôi biết nhưng xin lỗi đối với tôi anh ấy là tốt nhất.”Richar nhìn hai người đang mỉm cười trao nhau ánh mắt. Hắn không chấp nhận mình thua người gầy yếu không ra gì trước mặt này. Người đẹp chỉ xứng với anh hùng, hắn chính là anh hùng ở đây.“Này anh bạn, có dám nhận lời thách đấu của tôi không.”Nếu là bình thường chắc chắn Cố Thần Vũ sẽ im lặng không cần để ý. Nhưng xung quanh có một vài ánh mắt sáng rực dính chặt vào cô, hắn biết chuyện này nếu không ra tay sẽ khó dập tắt toàn bộ.“Được tôi chấp nhận.”

Chương 208: Chương 208