Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…
Chương 209: Chương 209
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Đàm Đàm thấy anh nhận lời thì ngạc nhiên nhìn qua. Cố Thần Vũ bắt gặp ánh mắt cô vuốt nhẹ tóc mai hơi rối, ánh mắt dịu dàng chuyên chú say đắm ngắm nhìn gương mặt thanh tú. Khóe môi hơi cong nhẹ mang theo tâm trạng thoải mái nói.“Em có thể tặng anh nụ hôn may mắn không?”“Thình thịch…thình thịch…thình thịch”Đàm Đàm có chút bất ngờ trước lời đề nghị của Cố Thần Vũ. Đến thời điểm hiện tại hai người ngoài nắm tay thỉnh thoảng ôm ra vẫn chưa hôn. Cô còn nghĩ anh để tự nhiên chưa có suy nghĩ này không ngờ...Nếu Đàm Đàm biết ẩn sâu dưới nụ cười hiền lành lịch sự ấy là những ham muốn chiếm hữu không nên có về mình, thì chắc chắn sẽ nhanh chóng sửa lại lời nói ngay lập tức.Cố Thần Vũ nhìn gương mặt non nớt phiếm hồng, không biết là do ánh lửa hay sự xấu hổ mà càng làm cô trở lên kiều mị mê hoặc.Ánh mắt long lanh có chút ngại ngùng hơi né tránh ánh nhìn của anh, rồi lại can đảm nhìn thẳng vào như đứa trẻ tò mò muốn khám phá bí mật của anh.Gương mặt cô mỗi lúc một gần, thậm trí đôi lông mi cong cong cũng rõ ràng hơn bao giờ hết. Đôi môi ửng hồng kia là điều hắn luôn nghĩ đến, ở giây phút này càng đặc biệt trở lên mời gọi.Hương thơm chỉ thuộc về cô quẩn quanh đầu mũi, hắn phải cố nén lại nhịp tim đập bất thường để không đưa tay ra ôm siết cô vào lòng.Hắn sợ nếu điều đó xảy ra thì bản thân sẽ không còn đủ định lực kìm chế mà muốn đòi hỏi cô nhiều hơn nữa. Giây phút này không phải lúc chìm đắm trong đó.Nụ hôn nhẹ nhàng đậu ở má rồi nhanh chóng rời đi. Tựa như con chuồn chuồn vỗ nhẹ mặt nước vội vàng bay đi. Dù đó chỉ là thoáng qua nhưng cũng đủ làm công tắc bật mở.Đàm Đàmlúc đầu còn nhìn thẳng Cố Thần Vũ, nhưng bắt gặp tia nhìn nóng bỏng của anh làm cô loạn nhịp né tránh.Bản thân như bị anh bao trọn lấy vây hãm. Tiếng nhịp tim ngày một tăng tốc, hai gò má ửng đỏ muốn bùng cháy.Vân Mộng Hạ VũCố Thần Vũ đưa tay hai người đang nắm chặt lên, đặt nhẹ nụ hôn trên tay cô. Vừa nhìn người đang cúi đầu vừa mỉm cười trầm thấp nói.“Chờ anh.”Tới cảnh này thì khán giả sau màn hình đã không chịu nổi nữa gào hét muốn vỡ tung trời, hận không thể xuyên qua lớp kính này để đến đó tận mắt chứng kiến cảnh tượng đặc sắc này.Bình luận, lượt xem lẫn lượt chia sẻ đều tăng chóng mặt. Rating lại chiến báo đăng đỉnh một lần nữa.Thích ăn dưa: Triplle kill…Hự hự… mị c.h.ế.t đây. Ánh mắt của Cố ảnh, nụ cười mỉm và gương mặt dịu dàng khi hôn nhẹ lên tay cô ấy. Người đàn ông này quá đáng sợ rồi, mị mới say nắng anh Richar kia còn chưa kịp đổ đã bị anh nhà kéo lại rồi. Em về đây về đây và hứa sẽ ngoan ngoãn không thay lòng đâu.
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Đàm Đàm thấy anh nhận lời thì ngạc nhiên nhìn qua. Cố Thần Vũ bắt gặp ánh mắt cô vuốt nhẹ tóc mai hơi rối, ánh mắt dịu dàng chuyên chú say đắm ngắm nhìn gương mặt thanh tú. Khóe môi hơi cong nhẹ mang theo tâm trạng thoải mái nói.“Em có thể tặng anh nụ hôn may mắn không?”“Thình thịch…thình thịch…thình thịch”Đàm Đàm có chút bất ngờ trước lời đề nghị của Cố Thần Vũ. Đến thời điểm hiện tại hai người ngoài nắm tay thỉnh thoảng ôm ra vẫn chưa hôn. Cô còn nghĩ anh để tự nhiên chưa có suy nghĩ này không ngờ...Nếu Đàm Đàm biết ẩn sâu dưới nụ cười hiền lành lịch sự ấy là những ham muốn chiếm hữu không nên có về mình, thì chắc chắn sẽ nhanh chóng sửa lại lời nói ngay lập tức.Cố Thần Vũ nhìn gương mặt non nớt phiếm hồng, không biết là do ánh lửa hay sự xấu hổ mà càng làm cô trở lên kiều mị mê hoặc.Ánh mắt long lanh có chút ngại ngùng hơi né tránh ánh nhìn của anh, rồi lại can đảm nhìn thẳng vào như đứa trẻ tò mò muốn khám phá bí mật của anh.Gương mặt cô mỗi lúc một gần, thậm trí đôi lông mi cong cong cũng rõ ràng hơn bao giờ hết. Đôi môi ửng hồng kia là điều hắn luôn nghĩ đến, ở giây phút này càng đặc biệt trở lên mời gọi.Hương thơm chỉ thuộc về cô quẩn quanh đầu mũi, hắn phải cố nén lại nhịp tim đập bất thường để không đưa tay ra ôm siết cô vào lòng.Hắn sợ nếu điều đó xảy ra thì bản thân sẽ không còn đủ định lực kìm chế mà muốn đòi hỏi cô nhiều hơn nữa. Giây phút này không phải lúc chìm đắm trong đó.Nụ hôn nhẹ nhàng đậu ở má rồi nhanh chóng rời đi. Tựa như con chuồn chuồn vỗ nhẹ mặt nước vội vàng bay đi. Dù đó chỉ là thoáng qua nhưng cũng đủ làm công tắc bật mở.Đàm Đàmlúc đầu còn nhìn thẳng Cố Thần Vũ, nhưng bắt gặp tia nhìn nóng bỏng của anh làm cô loạn nhịp né tránh.Bản thân như bị anh bao trọn lấy vây hãm. Tiếng nhịp tim ngày một tăng tốc, hai gò má ửng đỏ muốn bùng cháy.Vân Mộng Hạ VũCố Thần Vũ đưa tay hai người đang nắm chặt lên, đặt nhẹ nụ hôn trên tay cô. Vừa nhìn người đang cúi đầu vừa mỉm cười trầm thấp nói.“Chờ anh.”Tới cảnh này thì khán giả sau màn hình đã không chịu nổi nữa gào hét muốn vỡ tung trời, hận không thể xuyên qua lớp kính này để đến đó tận mắt chứng kiến cảnh tượng đặc sắc này.Bình luận, lượt xem lẫn lượt chia sẻ đều tăng chóng mặt. Rating lại chiến báo đăng đỉnh một lần nữa.Thích ăn dưa: Triplle kill…Hự hự… mị c.h.ế.t đây. Ánh mắt của Cố ảnh, nụ cười mỉm và gương mặt dịu dàng khi hôn nhẹ lên tay cô ấy. Người đàn ông này quá đáng sợ rồi, mị mới say nắng anh Richar kia còn chưa kịp đổ đã bị anh nhà kéo lại rồi. Em về đây về đây và hứa sẽ ngoan ngoãn không thay lòng đâu.
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Đàm Đàm thấy anh nhận lời thì ngạc nhiên nhìn qua. Cố Thần Vũ bắt gặp ánh mắt cô vuốt nhẹ tóc mai hơi rối, ánh mắt dịu dàng chuyên chú say đắm ngắm nhìn gương mặt thanh tú. Khóe môi hơi cong nhẹ mang theo tâm trạng thoải mái nói.“Em có thể tặng anh nụ hôn may mắn không?”“Thình thịch…thình thịch…thình thịch”Đàm Đàm có chút bất ngờ trước lời đề nghị của Cố Thần Vũ. Đến thời điểm hiện tại hai người ngoài nắm tay thỉnh thoảng ôm ra vẫn chưa hôn. Cô còn nghĩ anh để tự nhiên chưa có suy nghĩ này không ngờ...Nếu Đàm Đàm biết ẩn sâu dưới nụ cười hiền lành lịch sự ấy là những ham muốn chiếm hữu không nên có về mình, thì chắc chắn sẽ nhanh chóng sửa lại lời nói ngay lập tức.Cố Thần Vũ nhìn gương mặt non nớt phiếm hồng, không biết là do ánh lửa hay sự xấu hổ mà càng làm cô trở lên kiều mị mê hoặc.Ánh mắt long lanh có chút ngại ngùng hơi né tránh ánh nhìn của anh, rồi lại can đảm nhìn thẳng vào như đứa trẻ tò mò muốn khám phá bí mật của anh.Gương mặt cô mỗi lúc một gần, thậm trí đôi lông mi cong cong cũng rõ ràng hơn bao giờ hết. Đôi môi ửng hồng kia là điều hắn luôn nghĩ đến, ở giây phút này càng đặc biệt trở lên mời gọi.Hương thơm chỉ thuộc về cô quẩn quanh đầu mũi, hắn phải cố nén lại nhịp tim đập bất thường để không đưa tay ra ôm siết cô vào lòng.Hắn sợ nếu điều đó xảy ra thì bản thân sẽ không còn đủ định lực kìm chế mà muốn đòi hỏi cô nhiều hơn nữa. Giây phút này không phải lúc chìm đắm trong đó.Nụ hôn nhẹ nhàng đậu ở má rồi nhanh chóng rời đi. Tựa như con chuồn chuồn vỗ nhẹ mặt nước vội vàng bay đi. Dù đó chỉ là thoáng qua nhưng cũng đủ làm công tắc bật mở.Đàm Đàmlúc đầu còn nhìn thẳng Cố Thần Vũ, nhưng bắt gặp tia nhìn nóng bỏng của anh làm cô loạn nhịp né tránh.Bản thân như bị anh bao trọn lấy vây hãm. Tiếng nhịp tim ngày một tăng tốc, hai gò má ửng đỏ muốn bùng cháy.Vân Mộng Hạ VũCố Thần Vũ đưa tay hai người đang nắm chặt lên, đặt nhẹ nụ hôn trên tay cô. Vừa nhìn người đang cúi đầu vừa mỉm cười trầm thấp nói.“Chờ anh.”Tới cảnh này thì khán giả sau màn hình đã không chịu nổi nữa gào hét muốn vỡ tung trời, hận không thể xuyên qua lớp kính này để đến đó tận mắt chứng kiến cảnh tượng đặc sắc này.Bình luận, lượt xem lẫn lượt chia sẻ đều tăng chóng mặt. Rating lại chiến báo đăng đỉnh một lần nữa.Thích ăn dưa: Triplle kill…Hự hự… mị c.h.ế.t đây. Ánh mắt của Cố ảnh, nụ cười mỉm và gương mặt dịu dàng khi hôn nhẹ lên tay cô ấy. Người đàn ông này quá đáng sợ rồi, mị mới say nắng anh Richar kia còn chưa kịp đổ đã bị anh nhà kéo lại rồi. Em về đây về đây và hứa sẽ ngoan ngoãn không thay lòng đâu.