Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…
Chương 223: Chương 223
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Đàm Đàm đối với chuyện tình cảm là trang giấy trắng. Dù chuẩn bị tâm lý nhưng bị anh cầm tay chạm vào thứ này, suy nghĩ đầu tiên là muốn vứt của chạy lấy người.“Anh không vào chỉ muốn em an ủi.”Cuối cùng Đàm Đàm đã lãnh hội được không vào chỉ cần an ủi là gì, cả quá trình đều không dám nhìn thẳng anh. Dù sao lần đầu làm chuyện này cũng cảm thấy xấu hổ c.h.ế.t đi được.Vừa chạm vào thứ nóng rực cứng như thanh củi là tim cô giật thót một nhịp. Anh rên nhẹ thở dốc theo chuyển động tay cô, cảm giác lạ lẫm làm cô chỉ có thể dán vào vai anh, được tay anh chỉ dẫn từng chút một.Bên tai vang lên tiếng thở dốc nặng nề nóng hổi, anh lúc này vừa gợi cảm vừa yếu đuối làm tim cô đập như trống dồn.“Hộc…hộc…hừ…”“Bảo bối…hừ…”Trong lúc động tình anh đã cúi xuống hôn cô, kiêu gợi mười phần dùng lưỡi l.i.ế.m lấy cánh môi bên ngoài, đến từng tấc cả răng cũng không tha, sau đó lôi kéo mút lấy lưỡi cô về phía mình bao lấy mút vào.Đàm Đàm không còn cách nào phải hé miệng để anh cướp đoạt. Trong lúc hôn sợi chỉ bạc không giữ được vừa mới tràn ra đã bị anh cướp lại hết tất cả.Trong đầu Cố Thần Vũ muốn vứt bỏ ý chí cuối cùng. Cô quá mê người quá cuốn hút, nằm dưới thân anh thở nhẹ kêu nhỏ đều là đòn chí mạng.“Hộc…hừ…bảo bối…”“Bảo bối…mạnh hơn một chút…”“Bảo bối…gọi tên anh…”Anh cố tình cúi xuống bên tai cô thở dốc nặng nề nói lời yêu thương, cơ thể ấm nóng toàn mồ hôi ghì sát ôm cô vào lòng, nụ hôn đòi hỏi như muốn nuốt cô vào bụng.“Vũ…”“Lần nữa đi. Ngoan.”Vân Mộng Hạ Vũ“Ư…Vũ…”Cố Thần Vũ cảm thấy mình đang ở trong lò lửa. Không ai biết được khi bàn tay mềm mại chạm vào nơi yếu ớt nhất của anh, cũng như cô đang nắm lấy sinh mạng của anh vậy. Lúc ấy chỉ một giây ngắn ngủi anh muốn vứt bỏ tất cả lí trí mà “yêu” cô một cách hoàn chỉnh nhất.Nhưng nhớ đến quy tắc mẹ đặt ra. Muốn anh trân trọng vợ mình, cũng muốn thử thách bản lĩnh đàn ông của nam nhân Cố gia. Trước khi kết hôn không được đi quá giới hạn.Khi anh 18 tuổi, mẹ ngồi trong vườn hoa do đích thân bố trồng từng cây một, nhìn anh mỉm cười nói.“Khi con gặp người thật sự yêu thương hãy nhớ tình yêu phải đi kèm với trân trọng và bảo vệ. Cho đến giây phút con có đủ tư cách hợp pháp thì đó mới chính là bảo đảm tốt nhất cho người con yêu.”Mẹ dừng lại một chút rồi đưa ngón tay chạm nhẹ lên mũi anh trêu đùa.“Không phải mẹ không tin con hay không tin tình cảm của hai con. Mẹ chỉ đang bảo vệ cô gái ấy với tư cách là một người mẹ nếu có con gái và tâm lý của một người phụ nữ. Dù sao chuyện tương lai chưa biết trước được điều gì sẽ xảy ra không phải sao.”“Dĩ nhiên chuyện này rất khó để kìm chế. Nếu con buông giáp đầu hàng cũng có thể hiểu được. Haizz dù sao cha con cũng là người đầu tiên thua cuộc.”“Vậy chẳng phải cha đã không đảm bảo tốt cho mẹ sao?”“Ha ha ha bởi vì mẹ con chính là kim bài miễn tử rồi. Mẹ cho phép cha con làm điều đó. Khi nào con đủ sức mạnh đủ tự tin thì cũng có thể như mẹ.”
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Đàm Đàm đối với chuyện tình cảm là trang giấy trắng. Dù chuẩn bị tâm lý nhưng bị anh cầm tay chạm vào thứ này, suy nghĩ đầu tiên là muốn vứt của chạy lấy người.“Anh không vào chỉ muốn em an ủi.”Cuối cùng Đàm Đàm đã lãnh hội được không vào chỉ cần an ủi là gì, cả quá trình đều không dám nhìn thẳng anh. Dù sao lần đầu làm chuyện này cũng cảm thấy xấu hổ c.h.ế.t đi được.Vừa chạm vào thứ nóng rực cứng như thanh củi là tim cô giật thót một nhịp. Anh rên nhẹ thở dốc theo chuyển động tay cô, cảm giác lạ lẫm làm cô chỉ có thể dán vào vai anh, được tay anh chỉ dẫn từng chút một.Bên tai vang lên tiếng thở dốc nặng nề nóng hổi, anh lúc này vừa gợi cảm vừa yếu đuối làm tim cô đập như trống dồn.“Hộc…hộc…hừ…”“Bảo bối…hừ…”Trong lúc động tình anh đã cúi xuống hôn cô, kiêu gợi mười phần dùng lưỡi l.i.ế.m lấy cánh môi bên ngoài, đến từng tấc cả răng cũng không tha, sau đó lôi kéo mút lấy lưỡi cô về phía mình bao lấy mút vào.Đàm Đàm không còn cách nào phải hé miệng để anh cướp đoạt. Trong lúc hôn sợi chỉ bạc không giữ được vừa mới tràn ra đã bị anh cướp lại hết tất cả.Trong đầu Cố Thần Vũ muốn vứt bỏ ý chí cuối cùng. Cô quá mê người quá cuốn hút, nằm dưới thân anh thở nhẹ kêu nhỏ đều là đòn chí mạng.“Hộc…hừ…bảo bối…”“Bảo bối…mạnh hơn một chút…”“Bảo bối…gọi tên anh…”Anh cố tình cúi xuống bên tai cô thở dốc nặng nề nói lời yêu thương, cơ thể ấm nóng toàn mồ hôi ghì sát ôm cô vào lòng, nụ hôn đòi hỏi như muốn nuốt cô vào bụng.“Vũ…”“Lần nữa đi. Ngoan.”Vân Mộng Hạ Vũ“Ư…Vũ…”Cố Thần Vũ cảm thấy mình đang ở trong lò lửa. Không ai biết được khi bàn tay mềm mại chạm vào nơi yếu ớt nhất của anh, cũng như cô đang nắm lấy sinh mạng của anh vậy. Lúc ấy chỉ một giây ngắn ngủi anh muốn vứt bỏ tất cả lí trí mà “yêu” cô một cách hoàn chỉnh nhất.Nhưng nhớ đến quy tắc mẹ đặt ra. Muốn anh trân trọng vợ mình, cũng muốn thử thách bản lĩnh đàn ông của nam nhân Cố gia. Trước khi kết hôn không được đi quá giới hạn.Khi anh 18 tuổi, mẹ ngồi trong vườn hoa do đích thân bố trồng từng cây một, nhìn anh mỉm cười nói.“Khi con gặp người thật sự yêu thương hãy nhớ tình yêu phải đi kèm với trân trọng và bảo vệ. Cho đến giây phút con có đủ tư cách hợp pháp thì đó mới chính là bảo đảm tốt nhất cho người con yêu.”Mẹ dừng lại một chút rồi đưa ngón tay chạm nhẹ lên mũi anh trêu đùa.“Không phải mẹ không tin con hay không tin tình cảm của hai con. Mẹ chỉ đang bảo vệ cô gái ấy với tư cách là một người mẹ nếu có con gái và tâm lý của một người phụ nữ. Dù sao chuyện tương lai chưa biết trước được điều gì sẽ xảy ra không phải sao.”“Dĩ nhiên chuyện này rất khó để kìm chế. Nếu con buông giáp đầu hàng cũng có thể hiểu được. Haizz dù sao cha con cũng là người đầu tiên thua cuộc.”“Vậy chẳng phải cha đã không đảm bảo tốt cho mẹ sao?”“Ha ha ha bởi vì mẹ con chính là kim bài miễn tử rồi. Mẹ cho phép cha con làm điều đó. Khi nào con đủ sức mạnh đủ tự tin thì cũng có thể như mẹ.”
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Đàm Đàm đối với chuyện tình cảm là trang giấy trắng. Dù chuẩn bị tâm lý nhưng bị anh cầm tay chạm vào thứ này, suy nghĩ đầu tiên là muốn vứt của chạy lấy người.“Anh không vào chỉ muốn em an ủi.”Cuối cùng Đàm Đàm đã lãnh hội được không vào chỉ cần an ủi là gì, cả quá trình đều không dám nhìn thẳng anh. Dù sao lần đầu làm chuyện này cũng cảm thấy xấu hổ c.h.ế.t đi được.Vừa chạm vào thứ nóng rực cứng như thanh củi là tim cô giật thót một nhịp. Anh rên nhẹ thở dốc theo chuyển động tay cô, cảm giác lạ lẫm làm cô chỉ có thể dán vào vai anh, được tay anh chỉ dẫn từng chút một.Bên tai vang lên tiếng thở dốc nặng nề nóng hổi, anh lúc này vừa gợi cảm vừa yếu đuối làm tim cô đập như trống dồn.“Hộc…hộc…hừ…”“Bảo bối…hừ…”Trong lúc động tình anh đã cúi xuống hôn cô, kiêu gợi mười phần dùng lưỡi l.i.ế.m lấy cánh môi bên ngoài, đến từng tấc cả răng cũng không tha, sau đó lôi kéo mút lấy lưỡi cô về phía mình bao lấy mút vào.Đàm Đàm không còn cách nào phải hé miệng để anh cướp đoạt. Trong lúc hôn sợi chỉ bạc không giữ được vừa mới tràn ra đã bị anh cướp lại hết tất cả.Trong đầu Cố Thần Vũ muốn vứt bỏ ý chí cuối cùng. Cô quá mê người quá cuốn hút, nằm dưới thân anh thở nhẹ kêu nhỏ đều là đòn chí mạng.“Hộc…hừ…bảo bối…”“Bảo bối…mạnh hơn một chút…”“Bảo bối…gọi tên anh…”Anh cố tình cúi xuống bên tai cô thở dốc nặng nề nói lời yêu thương, cơ thể ấm nóng toàn mồ hôi ghì sát ôm cô vào lòng, nụ hôn đòi hỏi như muốn nuốt cô vào bụng.“Vũ…”“Lần nữa đi. Ngoan.”Vân Mộng Hạ Vũ“Ư…Vũ…”Cố Thần Vũ cảm thấy mình đang ở trong lò lửa. Không ai biết được khi bàn tay mềm mại chạm vào nơi yếu ớt nhất của anh, cũng như cô đang nắm lấy sinh mạng của anh vậy. Lúc ấy chỉ một giây ngắn ngủi anh muốn vứt bỏ tất cả lí trí mà “yêu” cô một cách hoàn chỉnh nhất.Nhưng nhớ đến quy tắc mẹ đặt ra. Muốn anh trân trọng vợ mình, cũng muốn thử thách bản lĩnh đàn ông của nam nhân Cố gia. Trước khi kết hôn không được đi quá giới hạn.Khi anh 18 tuổi, mẹ ngồi trong vườn hoa do đích thân bố trồng từng cây một, nhìn anh mỉm cười nói.“Khi con gặp người thật sự yêu thương hãy nhớ tình yêu phải đi kèm với trân trọng và bảo vệ. Cho đến giây phút con có đủ tư cách hợp pháp thì đó mới chính là bảo đảm tốt nhất cho người con yêu.”Mẹ dừng lại một chút rồi đưa ngón tay chạm nhẹ lên mũi anh trêu đùa.“Không phải mẹ không tin con hay không tin tình cảm của hai con. Mẹ chỉ đang bảo vệ cô gái ấy với tư cách là một người mẹ nếu có con gái và tâm lý của một người phụ nữ. Dù sao chuyện tương lai chưa biết trước được điều gì sẽ xảy ra không phải sao.”“Dĩ nhiên chuyện này rất khó để kìm chế. Nếu con buông giáp đầu hàng cũng có thể hiểu được. Haizz dù sao cha con cũng là người đầu tiên thua cuộc.”“Vậy chẳng phải cha đã không đảm bảo tốt cho mẹ sao?”“Ha ha ha bởi vì mẹ con chính là kim bài miễn tử rồi. Mẹ cho phép cha con làm điều đó. Khi nào con đủ sức mạnh đủ tự tin thì cũng có thể như mẹ.”