Căn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được…
Chương 222: Chương 222
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Nụ hôn còn dang dở lại tiếp tục lần nữa. Vừa nãy chỉ là nhẹ nhàng mút hôn bên ngoài, chắc anh sợ phát ra tiếng động và anh không muốn bất cứ ai nghe được dù chỉ là hơi thở thất thường của cô.Vừa mới phủ xuống đã trực tiếp mút hôn môi trên của cô, dùng lưỡi tách hàm răng ngọc ra tiến vào càn quấy bên trong một hồi, đến khi hút trọn hương vị mật ngọt mới cuốn lấy lưỡi nhỏ giao triền.Vân Mộng Hạ VũHơi thở động tình mang không khí từ mát mẻ chuyển thành nóng rực. Chiếc áo ngủ vừa nãy chỉ bị vén lên trong chăn sớm đã nằm một phía. Bàn tay to lớn mạnh mẽ lướt qua da thịt trắng mịn như ngọc, hai màu da đối lập chỉ cần nhìn vào cũng đủ mờ ám.Đàm Đàm chính là nhìn bên ngoài thì gầy nhưng bên trong lại là bảo vật hoàn mỹ. Eo thon vai nhỏ hông căng tròn, xương cánh bướm mê người và vòng 1 căng đầy quyến rũ.Nhưng nơi Cố ảnh yêu thích nhất chính là xương quai xanh gợi cảm mê người của cô. Từ lâu anh đã muốn độc chiếm nó, chính vì vậy luôn chọn bộ váy có cổ cho cô.Anh say mê đặt những nụ hôn lên hõm sâu mảnh mai đó, quyến luyến không muốn rời đi, cố ý để lại những dấu ấn thuộc về mình.Tay đưa ra vuốt v3 nắn bóp quả anh đào căng mọng, tay còn lại lần ra sau cởi khuy áo ngực. Đàm Đàm thấy anh khó khăn hơi nâng người để anh dễ cởi.Đối với cô chuyện này cũng như tình cảm đều thuận theo tự nhiên, nếu cô đã nhận định người đó, chỉ cần anh muốn cũng không phải không được.Đàm Đàm thấy người anh đổ mồ hôi muốn giúp cởi cúc áo sơ mi, còn chưa làm xong đã bị anh đột nhiên cúi xuống n.g.ự.c l.i.ế.m m út hôn mạnh. Tiếp xúc xa lạ làm cô không kìm chế được rùng mình, nút áo trong tay bị cô khéo mạnh rớt hết ra.Cố Thần Vũ ngậm lấy một bên n.g.ự.c lưu lại trên đó những dấu hôn, quả anh đào cũng không buông tha trêu trọc yêu thương trong miệng, bên còn lại cũng được chăm sóc xoa bóp vuốt ve.Đàm Đàmbị anh hôn đến mức không nhịn được bật thốt tiếng kêu nhỏ, ngón chân xinh xắn cong nhẹ, tay nhỏ nắm lấy bờ vai rộng lớn mạnh mẽ bám vào như phao cứu sinh.“A…”Trong không khí lửa nóng dâng cao, hai người đều đang tiếp xúc cơ thể một cách thân mật nguyên thủy nhất.Âm thanh bật thốt vô thức này không khác nào đổ thêm dầu vào lửa. Cố Thần Vũ buông tha bộ n.g.ự.c đầy kín vết hôn rồi phủ lên môi cô lần nữa, chắc chắn ngày mai trên đó sẽ để lại dấu đỏ.Nụ hôn này kích tình mà nóng bỏng hơn nhiều so với những nụ hôn nhẹ nhàng trước đây. Đàm Đàmbị anh hôn choáng váng, còn đang cố lấy hơi thì anh cầm tay cô đặt xuống dưới. Cô không tin được mở mắt nhìn anh.Gương mặt anh ửng đỏ, mồ hôi vương trên thái dương hơi thở nặng nề dồn dập, mắt sáng rực nóng bỏng nhìn cô như muốn nhấn chìm cô vào cơn sóng anh tạo ra.“Ngoan giúp anh được không.”
Nụ hôn còn dang dở lại tiếp tục lần nữa. Vừa nãy chỉ là nhẹ nhàng mút hôn bên ngoài, chắc anh sợ phát ra tiếng động và anh không muốn bất cứ ai nghe được dù chỉ là hơi thở thất thường của cô.
Vừa mới phủ xuống đã trực tiếp mút hôn môi trên của cô, dùng lưỡi tách hàm răng ngọc ra tiến vào càn quấy bên trong một hồi, đến khi hút trọn hương vị mật ngọt mới cuốn lấy lưỡi nhỏ giao triền.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hơi thở động tình mang không khí từ mát mẻ chuyển thành nóng rực. Chiếc áo ngủ vừa nãy chỉ bị vén lên trong chăn sớm đã nằm một phía. Bàn tay to lớn mạnh mẽ lướt qua da thịt trắng mịn như ngọc, hai màu da đối lập chỉ cần nhìn vào cũng đủ mờ ám.
Đàm Đàm chính là nhìn bên ngoài thì gầy nhưng bên trong lại là bảo vật hoàn mỹ. Eo thon vai nhỏ hông căng tròn, xương cánh bướm mê người và vòng 1 căng đầy quyến rũ.
Nhưng nơi Cố ảnh yêu thích nhất chính là xương quai xanh gợi cảm mê người của cô. Từ lâu anh đã muốn độc chiếm nó, chính vì vậy luôn chọn bộ váy có cổ cho cô.
Anh say mê đặt những nụ hôn lên hõm sâu mảnh mai đó, quyến luyến không muốn rời đi, cố ý để lại những dấu ấn thuộc về mình.
Tay đưa ra vuốt v3 nắn bóp quả anh đào căng mọng, tay còn lại lần ra sau cởi khuy áo ngực. Đàm Đàm thấy anh khó khăn hơi nâng người để anh dễ cởi.
Đối với cô chuyện này cũng như tình cảm đều thuận theo tự nhiên, nếu cô đã nhận định người đó, chỉ cần anh muốn cũng không phải không được.
Đàm Đàm thấy người anh đổ mồ hôi muốn giúp cởi cúc áo sơ mi, còn chưa làm xong đã bị anh đột nhiên cúi xuống n.g.ự.c l.i.ế.m m út hôn mạnh. Tiếp xúc xa lạ làm cô không kìm chế được rùng mình, nút áo trong tay bị cô khéo mạnh rớt hết ra.
Cố Thần Vũ ngậm lấy một bên n.g.ự.c lưu lại trên đó những dấu hôn, quả anh đào cũng không buông tha trêu trọc yêu thương trong miệng, bên còn lại cũng được chăm sóc xoa bóp vuốt ve.
Đàm Đàmbị anh hôn đến mức không nhịn được bật thốt tiếng kêu nhỏ, ngón chân xinh xắn cong nhẹ, tay nhỏ nắm lấy bờ vai rộng lớn mạnh mẽ bám vào như phao cứu sinh.
“A…”
Trong không khí lửa nóng dâng cao, hai người đều đang tiếp xúc cơ thể một cách thân mật nguyên thủy nhất.
Âm thanh bật thốt vô thức này không khác nào đổ thêm dầu vào lửa. Cố Thần Vũ buông tha bộ n.g.ự.c đầy kín vết hôn rồi phủ lên môi cô lần nữa, chắc chắn ngày mai trên đó sẽ để lại dấu đỏ.
Nụ hôn này kích tình mà nóng bỏng hơn nhiều so với những nụ hôn nhẹ nhàng trước đây. Đàm Đàmbị anh hôn choáng váng, còn đang cố lấy hơi thì anh cầm tay cô đặt xuống dưới. Cô không tin được mở mắt nhìn anh.
Gương mặt anh ửng đỏ, mồ hôi vương trên thái dương hơi thở nặng nề dồn dập, mắt sáng rực nóng bỏng nhìn cô như muốn nhấn chìm cô vào cơn sóng anh tạo ra.
“Ngoan giúp anh được không.”
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn LùngTác giả: Nhật Lịch Thu QuýTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhCăn nhà tứ hợp viện duy nhất ở sát Hoành Điếm được gìn giữ đến bây giờ. Giữa tòa nhà đèn sáng nhộn nhịp như một sự tồn tại đặc biệt. Đàm Đàm nhìn căn nhà xây tường xung quanh, trong sân ở viện trước hay viện sau đều trồng nhiều cây xanh. Mặt tiền sân trước tách biệt với mặt tiền sân sau bằng một căn nhà gỗ chính giữa. Vân Mộng Hạ Vũ Trong sân ở viện sau có cây ngân hạnh phủ rợp bóng mát. Vài chiếc lá vàng rơi xuống bàn ghế gỗ, dưới bóng cây như vương vấn hương vị tháng năm. Đây là ngôi nhà ông bà ngoại để lại cho cô, ngay phim trường Hoành Điếm. Vài ngày trước người thân duy nhất của cô đã rời khỏi thế gian.Ý niệm duy nhất của ông là muốn ngôi nhà này luôn sáng đèn, chờ một ngày nào đó vị cố nhân đến lấy tín vật.Chỉ tiếc ông ngoại sức khỏe yếu không thể mở quán, nhà có mỗi mẹ cô là con cũng không nỡ để nặng nhọc. Cuối cùng không ai theo đuổi tổ nghề để lại. Từ hồi nhỏ cô đã được nhìn ông nấu ăn mà lớn lên, cấp 2 có thể tự mình cầm chảo vững vàng trong bếp. Trình độ nấu nướng đều được… Nụ hôn còn dang dở lại tiếp tục lần nữa. Vừa nãy chỉ là nhẹ nhàng mút hôn bên ngoài, chắc anh sợ phát ra tiếng động và anh không muốn bất cứ ai nghe được dù chỉ là hơi thở thất thường của cô.Vừa mới phủ xuống đã trực tiếp mút hôn môi trên của cô, dùng lưỡi tách hàm răng ngọc ra tiến vào càn quấy bên trong một hồi, đến khi hút trọn hương vị mật ngọt mới cuốn lấy lưỡi nhỏ giao triền.Vân Mộng Hạ VũHơi thở động tình mang không khí từ mát mẻ chuyển thành nóng rực. Chiếc áo ngủ vừa nãy chỉ bị vén lên trong chăn sớm đã nằm một phía. Bàn tay to lớn mạnh mẽ lướt qua da thịt trắng mịn như ngọc, hai màu da đối lập chỉ cần nhìn vào cũng đủ mờ ám.Đàm Đàm chính là nhìn bên ngoài thì gầy nhưng bên trong lại là bảo vật hoàn mỹ. Eo thon vai nhỏ hông căng tròn, xương cánh bướm mê người và vòng 1 căng đầy quyến rũ.Nhưng nơi Cố ảnh yêu thích nhất chính là xương quai xanh gợi cảm mê người của cô. Từ lâu anh đã muốn độc chiếm nó, chính vì vậy luôn chọn bộ váy có cổ cho cô.Anh say mê đặt những nụ hôn lên hõm sâu mảnh mai đó, quyến luyến không muốn rời đi, cố ý để lại những dấu ấn thuộc về mình.Tay đưa ra vuốt v3 nắn bóp quả anh đào căng mọng, tay còn lại lần ra sau cởi khuy áo ngực. Đàm Đàm thấy anh khó khăn hơi nâng người để anh dễ cởi.Đối với cô chuyện này cũng như tình cảm đều thuận theo tự nhiên, nếu cô đã nhận định người đó, chỉ cần anh muốn cũng không phải không được.Đàm Đàm thấy người anh đổ mồ hôi muốn giúp cởi cúc áo sơ mi, còn chưa làm xong đã bị anh đột nhiên cúi xuống n.g.ự.c l.i.ế.m m út hôn mạnh. Tiếp xúc xa lạ làm cô không kìm chế được rùng mình, nút áo trong tay bị cô khéo mạnh rớt hết ra.Cố Thần Vũ ngậm lấy một bên n.g.ự.c lưu lại trên đó những dấu hôn, quả anh đào cũng không buông tha trêu trọc yêu thương trong miệng, bên còn lại cũng được chăm sóc xoa bóp vuốt ve.Đàm Đàmbị anh hôn đến mức không nhịn được bật thốt tiếng kêu nhỏ, ngón chân xinh xắn cong nhẹ, tay nhỏ nắm lấy bờ vai rộng lớn mạnh mẽ bám vào như phao cứu sinh.“A…”Trong không khí lửa nóng dâng cao, hai người đều đang tiếp xúc cơ thể một cách thân mật nguyên thủy nhất.Âm thanh bật thốt vô thức này không khác nào đổ thêm dầu vào lửa. Cố Thần Vũ buông tha bộ n.g.ự.c đầy kín vết hôn rồi phủ lên môi cô lần nữa, chắc chắn ngày mai trên đó sẽ để lại dấu đỏ.Nụ hôn này kích tình mà nóng bỏng hơn nhiều so với những nụ hôn nhẹ nhàng trước đây. Đàm Đàmbị anh hôn choáng váng, còn đang cố lấy hơi thì anh cầm tay cô đặt xuống dưới. Cô không tin được mở mắt nhìn anh.Gương mặt anh ửng đỏ, mồ hôi vương trên thái dương hơi thở nặng nề dồn dập, mắt sáng rực nóng bỏng nhìn cô như muốn nhấn chìm cô vào cơn sóng anh tạo ra.“Ngoan giúp anh được không.”