Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 657: Chương 657

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Bàng Vân Tú tuy là quỷ , nhưng cũng là người hay nói . Ở nơi này lâu như vậy rồi , tuy thỉnh thoảng cũng gặp người sống , nhưng lần đầu tiên Bàng Vân Tú mở miệng nói chuyện liền doạ người ta , sau lại , cô cũng không dám nói chuyện với ai nữa , sợ làm sợ người khác . Nay có Tống Tử Trân chủ động nói chuyện với cô , cô liền rất vui vẻ , nói nói rồi tâm sự với Tống Tử Trân hết mọi chuyện.“Bàng Vân Tú là bị một tên đàn ông th.ố.i tha h.i.ế.p dâm rồi g.i.ế.t hại hơn mười năm trước, c.h.ế.t ở giao lộ đó . Sau khi cô ấy ch.ế.t , biến thành quỷ, không thể rời đi, cũng không thể đầu thai.”Tống Tử Trân ánh mắt kiên định nhìn Kỷ Dao Quang: “Đại sư, xin cô giúp đỡ cô ấy.”[ô ô ô, có ơn thì báo, tôi thực sự khóc c.h.ế.t mất.] [Mặc dù tôi vừa rồi bị dọa sợ, nhưng bây giờ nghe chuyện xưa xong, nhìn nhìn nữ quỷ , lại cảm thấy rất đáng thương .][So sánh ra, nữ quỷ này còn không đáng sợ bằng những tên đàn ông ghê tởm đó.] [Lầu trên +1 so sánh như vậy tôi còn cảm thấy rất có lỗi với nữ quỷ . Tôi cảm thấy nữ quỷ này còn rất thiện lương . Các vị nghĩ xem , khi bị một tên đàn ông cưỡng đoạt , là có bao nhiêu đau khổ sợ hãi cùng bất lực , cô ấy còn bị kẻ đó gi.ế.t sau khi xong việc . Cho nên , nếu cô ấy có trở thành nữ quỷ mang theo đầy ngập phẫn nộ trở về báo thù thì cũng có thể lý giải . Hơn nữa cô ấy hiện tại là quỷ , dù có yếu ớt đến mấy thì việc giải quyết một tên đàn ông có khó gì đâu , nhưng cô ấy không làm vậy ! Cô ấy cứu Tống Tử Trân bằng cách doạ tên đàn ông kia sợ hãi chạy mất , chứ không hề làm hắn bị thương .][Lầu trên +1, Bàng Vân Tú này, chắc là sau khi biến thành quỷ, mỗi ngày đều lang thang ở gần chỗ mình đã bị gi.ế.t , Tống Tử Trân chắc không phải là người đầu tiên cô ấy cứu.][Tôi cũng nghĩ vậy, bây giờ thực sự, tôi không biết nói gì nữa, mọi người thực sự nên tránh những nơi giống như “màn xanh”.][Không hiểu thì hỏi, “màn xanh” là gì?][Cái gọi là “màn xanh”, thực ra là những cánh đồng ngô rộng lớn ở nông thôn, rất cao, rất rậm rạp, nếu có người kéo cô vào, người ngoài căn bản không nhìn thấy cô, cũng không tìm thấy cô.][Mấy năm trước ở làng tôi cũng xảy ra chuyện này, một nữ sinh đại học về nhà, kết quả là lúc đi qua ruộng ngô, bị người rình rập sẵn ở đó kéo vào. Nhưng may mắn lúc đó đang là mùa thu hoạch , là có người đang ở ruộng ngô thu hoạch ngô, tình cờ nghe thấy tiếng kêu cứu, nên đã tìm thấy, mới cứu được ra.] 

Bàng Vân Tú tuy là quỷ , nhưng cũng là người hay nói . Ở nơi này lâu như vậy rồi , tuy thỉnh thoảng cũng gặp người sống , nhưng lần đầu tiên Bàng Vân Tú mở miệng nói chuyện liền doạ người ta , sau lại , cô cũng không dám nói chuyện với ai nữa , sợ làm sợ người khác . Nay có Tống Tử Trân chủ động nói chuyện với cô , cô liền rất vui vẻ , nói nói rồi tâm sự với Tống Tử Trân hết mọi chuyện.

“Bàng Vân Tú là bị một tên đàn ông th.ố.i tha h.i.ế.p dâm rồi g.i.ế.t hại hơn mười năm trước, c.h.ế.t ở giao lộ đó . Sau khi cô ấy ch.ế.t , biến thành quỷ, không thể rời đi, cũng không thể đầu thai.”

Tống Tử Trân ánh mắt kiên định nhìn Kỷ Dao Quang: “Đại sư, xin cô giúp đỡ cô ấy.”

[ô ô ô, có ơn thì báo, tôi thực sự khóc c.h.ế.t mất.]

 

[Mặc dù tôi vừa rồi bị dọa sợ, nhưng bây giờ nghe chuyện xưa xong, nhìn nhìn nữ quỷ , lại cảm thấy rất đáng thương .]

[So sánh ra, nữ quỷ này còn không đáng sợ bằng những tên đàn ông ghê tởm đó.]

 

[Lầu trên +1 so sánh như vậy tôi còn cảm thấy rất có lỗi với nữ quỷ . Tôi cảm thấy nữ quỷ này còn rất thiện lương . Các vị nghĩ xem , khi bị một tên đàn ông cưỡng đoạt , là có bao nhiêu đau khổ sợ hãi cùng bất lực , cô ấy còn bị kẻ đó gi.ế.t sau khi xong việc . Cho nên , nếu cô ấy có trở thành nữ quỷ mang theo đầy ngập phẫn nộ trở về báo thù thì cũng có thể lý giải . Hơn nữa cô ấy hiện tại là quỷ , dù có yếu ớt đến mấy thì việc giải quyết một tên đàn ông có khó gì đâu , nhưng cô ấy không làm vậy ! Cô ấy cứu Tống Tử Trân bằng cách doạ tên đàn ông kia sợ hãi chạy mất , chứ không hề làm hắn bị thương .]

[Lầu trên +1, Bàng Vân Tú này, chắc là sau khi biến thành quỷ, mỗi ngày đều lang thang ở gần chỗ mình đã bị gi.ế.t , Tống Tử Trân chắc không phải là người đầu tiên cô ấy cứu.]

[Tôi cũng nghĩ vậy, bây giờ thực sự, tôi không biết nói gì nữa, mọi người thực sự nên tránh những nơi giống như “màn xanh”.]

[Không hiểu thì hỏi, “màn xanh” là gì?]

[Cái gọi là “màn xanh”, thực ra là những cánh đồng ngô rộng lớn ở nông thôn, rất cao, rất rậm rạp, nếu có người kéo cô vào, người ngoài căn bản không nhìn thấy cô, cũng không tìm thấy cô.]

[Mấy năm trước ở làng tôi cũng xảy ra chuyện này, một nữ sinh đại học về nhà, kết quả là lúc đi qua ruộng ngô, bị người rình rập sẵn ở đó kéo vào. Nhưng may mắn lúc đó đang là mùa thu hoạch , là có người đang ở ruộng ngô thu hoạch ngô, tình cờ nghe thấy tiếng kêu cứu, nên đã tìm thấy, mới cứu được ra.]

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Bàng Vân Tú tuy là quỷ , nhưng cũng là người hay nói . Ở nơi này lâu như vậy rồi , tuy thỉnh thoảng cũng gặp người sống , nhưng lần đầu tiên Bàng Vân Tú mở miệng nói chuyện liền doạ người ta , sau lại , cô cũng không dám nói chuyện với ai nữa , sợ làm sợ người khác . Nay có Tống Tử Trân chủ động nói chuyện với cô , cô liền rất vui vẻ , nói nói rồi tâm sự với Tống Tử Trân hết mọi chuyện.“Bàng Vân Tú là bị một tên đàn ông th.ố.i tha h.i.ế.p dâm rồi g.i.ế.t hại hơn mười năm trước, c.h.ế.t ở giao lộ đó . Sau khi cô ấy ch.ế.t , biến thành quỷ, không thể rời đi, cũng không thể đầu thai.”Tống Tử Trân ánh mắt kiên định nhìn Kỷ Dao Quang: “Đại sư, xin cô giúp đỡ cô ấy.”[ô ô ô, có ơn thì báo, tôi thực sự khóc c.h.ế.t mất.] [Mặc dù tôi vừa rồi bị dọa sợ, nhưng bây giờ nghe chuyện xưa xong, nhìn nhìn nữ quỷ , lại cảm thấy rất đáng thương .][So sánh ra, nữ quỷ này còn không đáng sợ bằng những tên đàn ông ghê tởm đó.] [Lầu trên +1 so sánh như vậy tôi còn cảm thấy rất có lỗi với nữ quỷ . Tôi cảm thấy nữ quỷ này còn rất thiện lương . Các vị nghĩ xem , khi bị một tên đàn ông cưỡng đoạt , là có bao nhiêu đau khổ sợ hãi cùng bất lực , cô ấy còn bị kẻ đó gi.ế.t sau khi xong việc . Cho nên , nếu cô ấy có trở thành nữ quỷ mang theo đầy ngập phẫn nộ trở về báo thù thì cũng có thể lý giải . Hơn nữa cô ấy hiện tại là quỷ , dù có yếu ớt đến mấy thì việc giải quyết một tên đàn ông có khó gì đâu , nhưng cô ấy không làm vậy ! Cô ấy cứu Tống Tử Trân bằng cách doạ tên đàn ông kia sợ hãi chạy mất , chứ không hề làm hắn bị thương .][Lầu trên +1, Bàng Vân Tú này, chắc là sau khi biến thành quỷ, mỗi ngày đều lang thang ở gần chỗ mình đã bị gi.ế.t , Tống Tử Trân chắc không phải là người đầu tiên cô ấy cứu.][Tôi cũng nghĩ vậy, bây giờ thực sự, tôi không biết nói gì nữa, mọi người thực sự nên tránh những nơi giống như “màn xanh”.][Không hiểu thì hỏi, “màn xanh” là gì?][Cái gọi là “màn xanh”, thực ra là những cánh đồng ngô rộng lớn ở nông thôn, rất cao, rất rậm rạp, nếu có người kéo cô vào, người ngoài căn bản không nhìn thấy cô, cũng không tìm thấy cô.][Mấy năm trước ở làng tôi cũng xảy ra chuyện này, một nữ sinh đại học về nhà, kết quả là lúc đi qua ruộng ngô, bị người rình rập sẵn ở đó kéo vào. Nhưng may mắn lúc đó đang là mùa thu hoạch , là có người đang ở ruộng ngô thu hoạch ngô, tình cờ nghe thấy tiếng kêu cứu, nên đã tìm thấy, mới cứu được ra.] 

Chương 657: Chương 657