Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 658: Chương 658
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Mẹ tôi luôn dặn tôi đừng đi qua đó, thà rằng đi đường vòng, xa một chút nhưng đảm bảo an toàn .][Còn những nơi tương tự như “màn xanh”, thực ra chính là những nơi bị bỏ hoang không có người. Vì không có người bình thường qua lại , lại trở thành thiên đường của kẻ phạm tội , hoặc là trở thành hiện trường của rất nhiều vụ án thương tâm .]Mọi người bàn tán xôn xao.Kỷ Dao Quang nhìn Bàng Vân Tú, lại nhìn Tống Tử Trân: “Tôi có thể giúp cô ấy, nhưng oán hận của cô ấy chưa tan, không thể siêu thoát.”“Gì cơ?”Tống Tử Trân không ngờ lại có chuyện này.Cô ấy nhìn Bàng Vân Tú, hỏi: “Cô có phải là còn có điều gì chưa buông bỏ không?”Bàng Vân Tú có chút căng thẳng, nhìn Kỷ Dao Quang, rồi khẽ gật đầu.Không biết tại sao, cô ấy luôn cảm thấy, Kỷ Dao Quang dường như có thể nhìn thấu cô ấy, cô ấy căn bản không thể nói dối.“Cô có điều gì chưa buông bỏ, cứ nói cho tôi biết, tôi sẽ giúp cô giải quyết, rồi cô có thể yên tâm đầu thai.”Tống Tử Trân hào phóng nói. Tống Tử Trân xưa nay tính tình đều rất tốt, tri ân báo đáp , dĩ nhiên cũng không phải chỉ nói suông ngoài miệng cho oai .Vì Bàng Vân Tú đã cứu cô ấy, cô ấy cũng đã đồng ý sẽ giúp Bàng Vân Tú đầu thai, vậy dù thế nào đi nữa, cô ấy cũng sẽ giúp Bàng Vân Tú đến cùng .“Tôi…”Bàng Vân Tú mở miệng, nói năng lấp lửng.Đúng lúc này, Lý Cẩm tỉnh lại, nhìn thấy khuôn mặt buồn rầu của Bàng Vân Tú, mắt tối sầm lại, lại sắp ngất đi.Tống Tử Trân vội vàng bấm huyệt nhân trung cho anh ta: “Anh đừng ngất nữa, có xấu hổ hay không a!”Không thể ngất được nữa. Bạn gái không cho ngất .Lý Cẩm cẩn thận ' che giấu mình ' sau lưng Tống Tử Trân, hỏi nhỏ : “Cô ấy là ai?” “Cô ấy là Bàng Vân Tú, cô ấy đã cứu em.”Tống Tử Trân đau đầu vô cùng, sớm biết lúc nãy đã đánh thức Lý Cẩm rồi, bây giờ lại phải kể lại một lần nữa.Lý Cẩm nghe xong, lập tức nhảy dựng lên: “Tên súc sinh nào vậy?! Em còn nhớ mặt mũi hắn không? Chúng ta đi báo cảnh sát, loại súc sinh này, không thể để hắn chạy thoát!”[Hahaha, mặc dù chuyện này rất nghiêm túc, nhưng nhìn phản ứng của Lý Cẩm không hiểu sao tôi lại cười nữa . Tôi rất xin lỗi Lý Cẩm . Tôi có lỗi với anh ! Nhưng mà , có một nói một , Lý Cẩm người này rất không tệ, thực sự rất coi trọng bạn gái mình a. Chuyện như vậy xảy ra , mà anh ấy không hỏi bạn gái có bị tên đàn ông kia làm gì không , ý tôi không phải là chỉ việc bạn gái có bị người kia tác động vật lý hay không , mà là .... , các vị hiểu chứ ? Trọng tâm của anh ấy trực tiếp đặt vào tên đàn ông đó.]
[Mẹ tôi luôn dặn tôi đừng đi qua đó, thà rằng đi đường vòng, xa một chút nhưng đảm bảo an toàn .]
[Còn những nơi tương tự như “màn xanh”, thực ra chính là những nơi bị bỏ hoang không có người. Vì không có người bình thường qua lại , lại trở thành thiên đường của kẻ phạm tội , hoặc là trở thành hiện trường của rất nhiều vụ án thương tâm .]
Mọi người bàn tán xôn xao.
Kỷ Dao Quang nhìn Bàng Vân Tú, lại nhìn Tống Tử Trân: “Tôi có thể giúp cô ấy, nhưng oán hận của cô ấy chưa tan, không thể siêu thoát.”
“Gì cơ?”
Tống Tử Trân không ngờ lại có chuyện này.
Cô ấy nhìn Bàng Vân Tú, hỏi: “Cô có phải là còn có điều gì chưa buông bỏ không?”
Bàng Vân Tú có chút căng thẳng, nhìn Kỷ Dao Quang, rồi khẽ gật đầu.
Không biết tại sao, cô ấy luôn cảm thấy, Kỷ Dao Quang dường như có thể nhìn thấu cô ấy, cô ấy căn bản không thể nói dối.
“Cô có điều gì chưa buông bỏ, cứ nói cho tôi biết, tôi sẽ giúp cô giải quyết, rồi cô có thể yên tâm đầu thai.”
Tống Tử Trân hào phóng nói.
Tống Tử Trân xưa nay tính tình đều rất tốt, tri ân báo đáp , dĩ nhiên cũng không phải chỉ nói suông ngoài miệng cho oai .
Vì Bàng Vân Tú đã cứu cô ấy, cô ấy cũng đã đồng ý sẽ giúp Bàng Vân Tú đầu thai, vậy dù thế nào đi nữa, cô ấy cũng sẽ giúp Bàng Vân Tú đến cùng .
“Tôi…”
Bàng Vân Tú mở miệng, nói năng lấp lửng.
Đúng lúc này, Lý Cẩm tỉnh lại, nhìn thấy khuôn mặt buồn rầu của Bàng Vân Tú, mắt tối sầm lại, lại sắp ngất đi.
Tống Tử Trân vội vàng bấm huyệt nhân trung cho anh ta: “Anh đừng ngất nữa, có xấu hổ hay không a!”
Không thể ngất được nữa. Bạn gái không cho ngất .
Lý Cẩm cẩn thận ' che giấu mình ' sau lưng Tống Tử Trân, hỏi nhỏ : “Cô ấy là ai?”
“Cô ấy là Bàng Vân Tú, cô ấy đã cứu em.”
Tống Tử Trân đau đầu vô cùng, sớm biết lúc nãy đã đánh thức Lý Cẩm rồi, bây giờ lại phải kể lại một lần nữa.
Lý Cẩm nghe xong, lập tức nhảy dựng lên: “Tên súc sinh nào vậy?! Em còn nhớ mặt mũi hắn không? Chúng ta đi báo cảnh sát, loại súc sinh này, không thể để hắn chạy thoát!”
[Hahaha, mặc dù chuyện này rất nghiêm túc, nhưng nhìn phản ứng của Lý Cẩm không hiểu sao tôi lại cười nữa . Tôi rất xin lỗi Lý Cẩm . Tôi có lỗi với anh ! Nhưng mà , có một nói một , Lý Cẩm người này rất không tệ, thực sự rất coi trọng bạn gái mình a. Chuyện như vậy xảy ra , mà anh ấy không hỏi bạn gái có bị tên đàn ông kia làm gì không , ý tôi không phải là chỉ việc bạn gái có bị người kia tác động vật lý hay không , mà là .... , các vị hiểu chứ ? Trọng tâm của anh ấy trực tiếp đặt vào tên đàn ông đó.]
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Mẹ tôi luôn dặn tôi đừng đi qua đó, thà rằng đi đường vòng, xa một chút nhưng đảm bảo an toàn .][Còn những nơi tương tự như “màn xanh”, thực ra chính là những nơi bị bỏ hoang không có người. Vì không có người bình thường qua lại , lại trở thành thiên đường của kẻ phạm tội , hoặc là trở thành hiện trường của rất nhiều vụ án thương tâm .]Mọi người bàn tán xôn xao.Kỷ Dao Quang nhìn Bàng Vân Tú, lại nhìn Tống Tử Trân: “Tôi có thể giúp cô ấy, nhưng oán hận của cô ấy chưa tan, không thể siêu thoát.”“Gì cơ?”Tống Tử Trân không ngờ lại có chuyện này.Cô ấy nhìn Bàng Vân Tú, hỏi: “Cô có phải là còn có điều gì chưa buông bỏ không?”Bàng Vân Tú có chút căng thẳng, nhìn Kỷ Dao Quang, rồi khẽ gật đầu.Không biết tại sao, cô ấy luôn cảm thấy, Kỷ Dao Quang dường như có thể nhìn thấu cô ấy, cô ấy căn bản không thể nói dối.“Cô có điều gì chưa buông bỏ, cứ nói cho tôi biết, tôi sẽ giúp cô giải quyết, rồi cô có thể yên tâm đầu thai.”Tống Tử Trân hào phóng nói. Tống Tử Trân xưa nay tính tình đều rất tốt, tri ân báo đáp , dĩ nhiên cũng không phải chỉ nói suông ngoài miệng cho oai .Vì Bàng Vân Tú đã cứu cô ấy, cô ấy cũng đã đồng ý sẽ giúp Bàng Vân Tú đầu thai, vậy dù thế nào đi nữa, cô ấy cũng sẽ giúp Bàng Vân Tú đến cùng .“Tôi…”Bàng Vân Tú mở miệng, nói năng lấp lửng.Đúng lúc này, Lý Cẩm tỉnh lại, nhìn thấy khuôn mặt buồn rầu của Bàng Vân Tú, mắt tối sầm lại, lại sắp ngất đi.Tống Tử Trân vội vàng bấm huyệt nhân trung cho anh ta: “Anh đừng ngất nữa, có xấu hổ hay không a!”Không thể ngất được nữa. Bạn gái không cho ngất .Lý Cẩm cẩn thận ' che giấu mình ' sau lưng Tống Tử Trân, hỏi nhỏ : “Cô ấy là ai?” “Cô ấy là Bàng Vân Tú, cô ấy đã cứu em.”Tống Tử Trân đau đầu vô cùng, sớm biết lúc nãy đã đánh thức Lý Cẩm rồi, bây giờ lại phải kể lại một lần nữa.Lý Cẩm nghe xong, lập tức nhảy dựng lên: “Tên súc sinh nào vậy?! Em còn nhớ mặt mũi hắn không? Chúng ta đi báo cảnh sát, loại súc sinh này, không thể để hắn chạy thoát!”[Hahaha, mặc dù chuyện này rất nghiêm túc, nhưng nhìn phản ứng của Lý Cẩm không hiểu sao tôi lại cười nữa . Tôi rất xin lỗi Lý Cẩm . Tôi có lỗi với anh ! Nhưng mà , có một nói một , Lý Cẩm người này rất không tệ, thực sự rất coi trọng bạn gái mình a. Chuyện như vậy xảy ra , mà anh ấy không hỏi bạn gái có bị tên đàn ông kia làm gì không , ý tôi không phải là chỉ việc bạn gái có bị người kia tác động vật lý hay không , mà là .... , các vị hiểu chứ ? Trọng tâm của anh ấy trực tiếp đặt vào tên đàn ông đó.]