Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 693: Chương 693

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Lý Vũ nghe đến đỏ hoe mắt, lập tức ' ra lệnh ' cho chú mình, “Chú, chú nhất định phải cố hết sức giúp họ đó !”“Đã biết đã biết , yên tâm đi.”Chú Lý Vũ nhìn Triệu Quân, lại nhìn Tề Phi Dương, thở dài.“Bây giờ vào?”Tề Phi Dương hỏi.Chú Lý Vũ khoát tay, “Đợi chút nữa.”Nghe vậy, mấy người chỉ có thể đợi thêm chút nữa.Không được bao lâu, một chiếc xe cảnh sát đến, mấy cảnh sát xuống xe.Thấy vậy, mấy người biết lúc nãy chú Lý Vũ đi gọi người rồi.“Lão đại, đây là có chuyện gì?”Người tới hỏi.Ông ta lại nhìn những người khác.Nếu không nhớ nhầm, nơi này, hình như không phải khu vực mà họ quản lý, họ làm vậy, rất dễ bị tố cáo.Chú Lý Vũ giải thích ngắn gọn.Sau đó, ông ấy nói: "Chuyện đại khái là như vậy. Khi bắt được Vương Lâm, các người lập tức đưa hắn về, tuyệt đối không để bất kỳ ai nhìn thấy."“Tôi sẽ tìm người.”Chú Lý Vũ thay đổi hoàn toàn dáng vẻ trước đó, vô cùng nghiêm túc nói. Nghe được câu chuyện của những người trẻ tuổi này , mọi người đều kinh ngạc khi biết Vương Lâm đang gánh trên vai nhiều vụ án đến như vậy.Đặc biệt là thân thế của Tề Phi Dương và Triệu Quân, thật sự quá thảm quá thảm. Cho nên , dù thế nào đi nữa, họ cũng phải hỗ trợ !“Không thành vấn đề!”Lập tức, chú Lý Vũ bắt đầu bố trí.Lúc này, Vương Lâm vẫn chưa biết đến nguy hiểm đang đến, vẫn đang vui vẻ suy nghĩ xem kế tiếp nên đi đâu chơi.Nhưng đúng lúc họ định đi ngủ, đột nhiên ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.Vợ Vương Lâm cau mày, liếc nhìn đồng hồ, “Mấy giờ rồi mà, ai đến thế này.”Tiếng gõ cửa càng lúc càng rõ ràng, càng ngày càng dồn dập , xem tư thế , người gõ cửa nhất định sẽ không ngừng nghỉ nếu người trong nhà còn chưa chịu ra mở cửa , không còn cách nào khác, vợ Vương Lâm chỉ có thể chịu đựng cơn tức giận , đứng dậy mở cửa. “Các người…”Cửa vừa mở ra, một nhóm người lập tức xông vào.Vợ Vương Lâm sững sờ.Chưa kịp phản ứng, trên lầu liền truyền đến tiếng kêu thảm thiết như tiếng heo kêu của Vương Lâm.“Các người là ai, các người biết tôi là ai không? Các người đang đột nhập trái phép, tôi có thể kiện các người!”Vương Lâm la hét, nhưng đối phương cảm thấy ông ta quá ồn ào , trực tiếp bịt miệng lại.Cứ như vậy, Vương Lâm bịt bịt kín miệng , ' cưỡng chế ' nhét lên xe, xe vừa khởi động, lao vút đi chỉ để lại một làn gió bụi cuốn lên phía sau .Quả thật chính là nhanh như một cơn gió !  

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Lý Vũ nghe đến đỏ hoe mắt, lập tức ' ra lệnh ' cho chú mình, “Chú, chú nhất định phải cố hết sức giúp họ đó !”“Đã biết đã biết , yên tâm đi.”Chú Lý Vũ nhìn Triệu Quân, lại nhìn Tề Phi Dương, thở dài.“Bây giờ vào?”Tề Phi Dương hỏi.Chú Lý Vũ khoát tay, “Đợi chút nữa.”Nghe vậy, mấy người chỉ có thể đợi thêm chút nữa.Không được bao lâu, một chiếc xe cảnh sát đến, mấy cảnh sát xuống xe.Thấy vậy, mấy người biết lúc nãy chú Lý Vũ đi gọi người rồi.“Lão đại, đây là có chuyện gì?”Người tới hỏi.Ông ta lại nhìn những người khác.Nếu không nhớ nhầm, nơi này, hình như không phải khu vực mà họ quản lý, họ làm vậy, rất dễ bị tố cáo.Chú Lý Vũ giải thích ngắn gọn.Sau đó, ông ấy nói: "Chuyện đại khái là như vậy. Khi bắt được Vương Lâm, các người lập tức đưa hắn về, tuyệt đối không để bất kỳ ai nhìn thấy."“Tôi sẽ tìm người.”Chú Lý Vũ thay đổi hoàn toàn dáng vẻ trước đó, vô cùng nghiêm túc nói. Nghe được câu chuyện của những người trẻ tuổi này , mọi người đều kinh ngạc khi biết Vương Lâm đang gánh trên vai nhiều vụ án đến như vậy.Đặc biệt là thân thế của Tề Phi Dương và Triệu Quân, thật sự quá thảm quá thảm. Cho nên , dù thế nào đi nữa, họ cũng phải hỗ trợ !“Không thành vấn đề!”Lập tức, chú Lý Vũ bắt đầu bố trí.Lúc này, Vương Lâm vẫn chưa biết đến nguy hiểm đang đến, vẫn đang vui vẻ suy nghĩ xem kế tiếp nên đi đâu chơi.Nhưng đúng lúc họ định đi ngủ, đột nhiên ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.Vợ Vương Lâm cau mày, liếc nhìn đồng hồ, “Mấy giờ rồi mà, ai đến thế này.”Tiếng gõ cửa càng lúc càng rõ ràng, càng ngày càng dồn dập , xem tư thế , người gõ cửa nhất định sẽ không ngừng nghỉ nếu người trong nhà còn chưa chịu ra mở cửa , không còn cách nào khác, vợ Vương Lâm chỉ có thể chịu đựng cơn tức giận , đứng dậy mở cửa. “Các người…”Cửa vừa mở ra, một nhóm người lập tức xông vào.Vợ Vương Lâm sững sờ.Chưa kịp phản ứng, trên lầu liền truyền đến tiếng kêu thảm thiết như tiếng heo kêu của Vương Lâm.“Các người là ai, các người biết tôi là ai không? Các người đang đột nhập trái phép, tôi có thể kiện các người!”Vương Lâm la hét, nhưng đối phương cảm thấy ông ta quá ồn ào , trực tiếp bịt miệng lại.Cứ như vậy, Vương Lâm bịt bịt kín miệng , ' cưỡng chế ' nhét lên xe, xe vừa khởi động, lao vút đi chỉ để lại một làn gió bụi cuốn lên phía sau .Quả thật chính là nhanh như một cơn gió !  

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Lý Vũ nghe đến đỏ hoe mắt, lập tức ' ra lệnh ' cho chú mình, “Chú, chú nhất định phải cố hết sức giúp họ đó !”“Đã biết đã biết , yên tâm đi.”Chú Lý Vũ nhìn Triệu Quân, lại nhìn Tề Phi Dương, thở dài.“Bây giờ vào?”Tề Phi Dương hỏi.Chú Lý Vũ khoát tay, “Đợi chút nữa.”Nghe vậy, mấy người chỉ có thể đợi thêm chút nữa.Không được bao lâu, một chiếc xe cảnh sát đến, mấy cảnh sát xuống xe.Thấy vậy, mấy người biết lúc nãy chú Lý Vũ đi gọi người rồi.“Lão đại, đây là có chuyện gì?”Người tới hỏi.Ông ta lại nhìn những người khác.Nếu không nhớ nhầm, nơi này, hình như không phải khu vực mà họ quản lý, họ làm vậy, rất dễ bị tố cáo.Chú Lý Vũ giải thích ngắn gọn.Sau đó, ông ấy nói: "Chuyện đại khái là như vậy. Khi bắt được Vương Lâm, các người lập tức đưa hắn về, tuyệt đối không để bất kỳ ai nhìn thấy."“Tôi sẽ tìm người.”Chú Lý Vũ thay đổi hoàn toàn dáng vẻ trước đó, vô cùng nghiêm túc nói. Nghe được câu chuyện của những người trẻ tuổi này , mọi người đều kinh ngạc khi biết Vương Lâm đang gánh trên vai nhiều vụ án đến như vậy.Đặc biệt là thân thế của Tề Phi Dương và Triệu Quân, thật sự quá thảm quá thảm. Cho nên , dù thế nào đi nữa, họ cũng phải hỗ trợ !“Không thành vấn đề!”Lập tức, chú Lý Vũ bắt đầu bố trí.Lúc này, Vương Lâm vẫn chưa biết đến nguy hiểm đang đến, vẫn đang vui vẻ suy nghĩ xem kế tiếp nên đi đâu chơi.Nhưng đúng lúc họ định đi ngủ, đột nhiên ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.Vợ Vương Lâm cau mày, liếc nhìn đồng hồ, “Mấy giờ rồi mà, ai đến thế này.”Tiếng gõ cửa càng lúc càng rõ ràng, càng ngày càng dồn dập , xem tư thế , người gõ cửa nhất định sẽ không ngừng nghỉ nếu người trong nhà còn chưa chịu ra mở cửa , không còn cách nào khác, vợ Vương Lâm chỉ có thể chịu đựng cơn tức giận , đứng dậy mở cửa. “Các người…”Cửa vừa mở ra, một nhóm người lập tức xông vào.Vợ Vương Lâm sững sờ.Chưa kịp phản ứng, trên lầu liền truyền đến tiếng kêu thảm thiết như tiếng heo kêu của Vương Lâm.“Các người là ai, các người biết tôi là ai không? Các người đang đột nhập trái phép, tôi có thể kiện các người!”Vương Lâm la hét, nhưng đối phương cảm thấy ông ta quá ồn ào , trực tiếp bịt miệng lại.Cứ như vậy, Vương Lâm bịt bịt kín miệng , ' cưỡng chế ' nhét lên xe, xe vừa khởi động, lao vút đi chỉ để lại một làn gió bụi cuốn lên phía sau .Quả thật chính là nhanh như một cơn gió !  

Chương 693: Chương 693