Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 694: Chương 694
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vợ Vương Lâm trực tiếp xụi lơ trên mặt đất, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ.Chuyện gì đang xảy ra vậy ? Là kẻ thù hay cái gì khác ?Bà ta run rẩy, một lúc sau mới nhớ đến việc báo cảnh sát.Đúng ! Báo cảnh sát ! Bà ta phải báo cảnh sát !Vợ Vương Lâm run rẩy mò mẫm đứng dậy .Nhưng chưa kịp báo cảnh sát, chú Lý Vũ đã bước ra.“ Chào bà, tôi là cục trưởng Cục Cảnh Sát thị trấn kế bên, vừa nãy bắt chồng bà là thuộc hạ của tôi ."“ Chồng bà liên quan đến nhiều vụ bắt cóc. Hơn nữa chúng tôi cũng đã nắm giữ chứng cứ vô cùng xác thực ." “ Đương nhiên, bà cũng có thể khởi kiện, hoặc là, bà có thể cùng tôi đến Cục Cảnh Sát ?”Chú Lý Vũ mỉm cười nói.Nghe lời ông ta, mặt vợ Vương Lâm tái mét, sao lại thế này được!Quá nhanh, thật sự là quá nhanh!Phía này chú Lý Vũ trực tiếp đưa vợ Vương Lâm đến đồn cảnh sát địa phương.Cục trưởng ' chủ nhà ' trực tiếp tiếp đón chú Lý Vũ. " Lý Tuấn Hào, anh làm vậy là có ý gì ? Anh có biết anh đang ở đâu hay không ? Đây là địa bàn của tôi ! Anh vậy mà còn dám động đến người giàu hàng năm nghiêm chỉnh nộp vào ngân sách Nhà nước một khoản thuế lớn , một doanh nhanh tiêu biểu của trấn chúng tôi ! Tốt nhất là anh có đủ chứng cứ và lý do chính đáng . Nếu không tôi có thể cử báo anh lên trên đấy !"Cục trưởng Vương lạnh lùng nói.Nhưng chú Lý Vũ không hề sợ hãi, “Không cần, vừa rồi, tôi đã báo cáo lên cấp trên, tin chắc sẽ có người đến ngay thôi."“ Nể tình đồng liêu nhiều năm , tôi chân thành khuyên anh , có thời gian quan tâm đến người khác , thì hãy giành thời gian ngẫm xem làm thể nào để chùi đ.í.t cho sạch sẽ đi.”Lý Tuấn Hào hiểu rất rõ những vụ việc quan chức câu kết với doanh nghiệp.Vương Lâm lúc trước đã có thể nghĩ ra biện pháp buôn bán không cần bỏ công sức và tiền vốn , lừa bán dân cư để tích lũy tài sản, hiện nay lại nói với ông rằng Vương Lâm đã rửa tay chậu vàng không tiếp tục đi con đường tội lỗi ?Ông là tuyệt đối không tin !Vương Lâm có thể là thật sự không làm việc lừa bán dân cư nữa , nhưng chắc chắn hắn sẽ vẫn phạm vào tội khác .Một kẻ như Vương Lâm sao có thể biết ' cải tà quy chính ' viết thế nào Lý Tuấn Hào đoán không sai, sau khi ông ấy rời đi, Cục trưởng Vương thực sự lâm vào hoảng sợ .Lúc đầu ông ta còn nghĩ Lý Tuấn Hào đang lừa ông ta để lộ sơ hở, kết quả rất nhanh, ông ta nhận được điện thoại từ cấp trên.Có người tố cáo lên thành phố !
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vợ Vương Lâm trực tiếp xụi lơ trên mặt đất, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ.Chuyện gì đang xảy ra vậy ? Là kẻ thù hay cái gì khác ?Bà ta run rẩy, một lúc sau mới nhớ đến việc báo cảnh sát.Đúng ! Báo cảnh sát ! Bà ta phải báo cảnh sát !Vợ Vương Lâm run rẩy mò mẫm đứng dậy .Nhưng chưa kịp báo cảnh sát, chú Lý Vũ đã bước ra.“ Chào bà, tôi là cục trưởng Cục Cảnh Sát thị trấn kế bên, vừa nãy bắt chồng bà là thuộc hạ của tôi ."“ Chồng bà liên quan đến nhiều vụ bắt cóc. Hơn nữa chúng tôi cũng đã nắm giữ chứng cứ vô cùng xác thực ." “ Đương nhiên, bà cũng có thể khởi kiện, hoặc là, bà có thể cùng tôi đến Cục Cảnh Sát ?”Chú Lý Vũ mỉm cười nói.Nghe lời ông ta, mặt vợ Vương Lâm tái mét, sao lại thế này được!Quá nhanh, thật sự là quá nhanh!Phía này chú Lý Vũ trực tiếp đưa vợ Vương Lâm đến đồn cảnh sát địa phương.Cục trưởng ' chủ nhà ' trực tiếp tiếp đón chú Lý Vũ. " Lý Tuấn Hào, anh làm vậy là có ý gì ? Anh có biết anh đang ở đâu hay không ? Đây là địa bàn của tôi ! Anh vậy mà còn dám động đến người giàu hàng năm nghiêm chỉnh nộp vào ngân sách Nhà nước một khoản thuế lớn , một doanh nhanh tiêu biểu của trấn chúng tôi ! Tốt nhất là anh có đủ chứng cứ và lý do chính đáng . Nếu không tôi có thể cử báo anh lên trên đấy !"Cục trưởng Vương lạnh lùng nói.Nhưng chú Lý Vũ không hề sợ hãi, “Không cần, vừa rồi, tôi đã báo cáo lên cấp trên, tin chắc sẽ có người đến ngay thôi."“ Nể tình đồng liêu nhiều năm , tôi chân thành khuyên anh , có thời gian quan tâm đến người khác , thì hãy giành thời gian ngẫm xem làm thể nào để chùi đ.í.t cho sạch sẽ đi.”Lý Tuấn Hào hiểu rất rõ những vụ việc quan chức câu kết với doanh nghiệp.Vương Lâm lúc trước đã có thể nghĩ ra biện pháp buôn bán không cần bỏ công sức và tiền vốn , lừa bán dân cư để tích lũy tài sản, hiện nay lại nói với ông rằng Vương Lâm đã rửa tay chậu vàng không tiếp tục đi con đường tội lỗi ?Ông là tuyệt đối không tin !Vương Lâm có thể là thật sự không làm việc lừa bán dân cư nữa , nhưng chắc chắn hắn sẽ vẫn phạm vào tội khác .Một kẻ như Vương Lâm sao có thể biết ' cải tà quy chính ' viết thế nào Lý Tuấn Hào đoán không sai, sau khi ông ấy rời đi, Cục trưởng Vương thực sự lâm vào hoảng sợ .Lúc đầu ông ta còn nghĩ Lý Tuấn Hào đang lừa ông ta để lộ sơ hở, kết quả rất nhanh, ông ta nhận được điện thoại từ cấp trên.Có người tố cáo lên thành phố !
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vợ Vương Lâm trực tiếp xụi lơ trên mặt đất, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ.Chuyện gì đang xảy ra vậy ? Là kẻ thù hay cái gì khác ?Bà ta run rẩy, một lúc sau mới nhớ đến việc báo cảnh sát.Đúng ! Báo cảnh sát ! Bà ta phải báo cảnh sát !Vợ Vương Lâm run rẩy mò mẫm đứng dậy .Nhưng chưa kịp báo cảnh sát, chú Lý Vũ đã bước ra.“ Chào bà, tôi là cục trưởng Cục Cảnh Sát thị trấn kế bên, vừa nãy bắt chồng bà là thuộc hạ của tôi ."“ Chồng bà liên quan đến nhiều vụ bắt cóc. Hơn nữa chúng tôi cũng đã nắm giữ chứng cứ vô cùng xác thực ." “ Đương nhiên, bà cũng có thể khởi kiện, hoặc là, bà có thể cùng tôi đến Cục Cảnh Sát ?”Chú Lý Vũ mỉm cười nói.Nghe lời ông ta, mặt vợ Vương Lâm tái mét, sao lại thế này được!Quá nhanh, thật sự là quá nhanh!Phía này chú Lý Vũ trực tiếp đưa vợ Vương Lâm đến đồn cảnh sát địa phương.Cục trưởng ' chủ nhà ' trực tiếp tiếp đón chú Lý Vũ. " Lý Tuấn Hào, anh làm vậy là có ý gì ? Anh có biết anh đang ở đâu hay không ? Đây là địa bàn của tôi ! Anh vậy mà còn dám động đến người giàu hàng năm nghiêm chỉnh nộp vào ngân sách Nhà nước một khoản thuế lớn , một doanh nhanh tiêu biểu của trấn chúng tôi ! Tốt nhất là anh có đủ chứng cứ và lý do chính đáng . Nếu không tôi có thể cử báo anh lên trên đấy !"Cục trưởng Vương lạnh lùng nói.Nhưng chú Lý Vũ không hề sợ hãi, “Không cần, vừa rồi, tôi đã báo cáo lên cấp trên, tin chắc sẽ có người đến ngay thôi."“ Nể tình đồng liêu nhiều năm , tôi chân thành khuyên anh , có thời gian quan tâm đến người khác , thì hãy giành thời gian ngẫm xem làm thể nào để chùi đ.í.t cho sạch sẽ đi.”Lý Tuấn Hào hiểu rất rõ những vụ việc quan chức câu kết với doanh nghiệp.Vương Lâm lúc trước đã có thể nghĩ ra biện pháp buôn bán không cần bỏ công sức và tiền vốn , lừa bán dân cư để tích lũy tài sản, hiện nay lại nói với ông rằng Vương Lâm đã rửa tay chậu vàng không tiếp tục đi con đường tội lỗi ?Ông là tuyệt đối không tin !Vương Lâm có thể là thật sự không làm việc lừa bán dân cư nữa , nhưng chắc chắn hắn sẽ vẫn phạm vào tội khác .Một kẻ như Vương Lâm sao có thể biết ' cải tà quy chính ' viết thế nào Lý Tuấn Hào đoán không sai, sau khi ông ấy rời đi, Cục trưởng Vương thực sự lâm vào hoảng sợ .Lúc đầu ông ta còn nghĩ Lý Tuấn Hào đang lừa ông ta để lộ sơ hở, kết quả rất nhanh, ông ta nhận được điện thoại từ cấp trên.Có người tố cáo lên thành phố !