Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 695: Chương 695
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vương Lâm tưởng là đến giờ rồi, họ không có quyền giam giữ mình nữa.“ Ha, muốn động đến tôi, còn non lắm .”Im lặng cả đêm, Vương Lâm cuối cùng không nhịn được, dù sao cả đời ông ta, chưa từng chịu uất ức như vậy.Lý Tuấn Hào nghe vậy, cười, “ Ông sẽ không phải là nghĩ Cục trưởng Vương sẽ vớt ông ra đấy chứ ?“Tỉnh tỉnh đi , người anh em , tôi bảo ông đi, không phải bảo ông về nhà . Tôi muốn đưa ông đến thành phố, lớn hơn ở đây rất nhiều , cũng có nhiều người sẽ làm bạn với ông . Tiếp theo, ông sẽ có những ngày tháng tốt đẹp, có người nuôi ăn nuôi ở , không còn nỗi lo cơm áo gạo tiền . Hạnh phúc không ?”Lý Tuấn Hào cười ha hả nói.Vương Lâm nghe vậy, cả người sững sờ.Cái gì ?!Thành phố !Vương Lâm choáng váng, lúc này, ông ta cuối cùng cũng nhận ra, tất cả mọi chuyện, đều đã thoát khỏi tầm kiểm soát của ông ta.Tuy nhiên, đã quá muộn rồi.Sau khi Lý Tuấn Hào đưa ông ta về thành phố, lãnh đạo thành phố lập tức mở cuộc điều tra, dưới sự tố cáo của Tề Phi Dương và Triệu Quân. Họ bắt đầu điều tra từ ba mươi năm trước, lúc đó Vương Lâm hai mươi tuổi, rời khỏi làng.Ban đầu, Vương Lâm làm học việc, làm trợ thủ cho người khác để học nghề luyện sắt. Nhưng vì không chịu nổi khổ cực,ông ta bỏ trốn. Sau đó, dù thử làm nhiều công việc khác, ông ta vẫn cảm thấy quá mệt mỏi.Vương Lâm nghĩ xem có việc nào nhàn hạ mà vẫn kiếm ra tiền , thậm chí rất nhiều rất nhiều tiền không .Vào thời đại đó, trị an không được tốt lắm.Vương Lâm nhìn thấy rất nhiều côn đồ ở gần nhà ga, cho nên cũng muốn gia nhập băng đảng. Nhưng băng đảng cũng cần người nghĩa khí, người dám liều mạng, rõ ràng Vương Lâm không phải, không đủ tiêu chuẩn tham gia .Nhưng trong thời gian này, Vương Lâm quen biết một tên cầm đầu buôn người, đối phương thấy Vương Lâm khá lanh lợi, chủ động dạy hắn ta bắt cóc.Lúc đó người ta dễ bị bắt cóc lắm, thậm chí có thể nhìn thấy con mồi nhỏ yếu , trực tiếp đi lên đoạt người ngay trên đường.Lúc đầu Vương Lâm còn không dám, sau lại lá gan càng lúc càng lớn, thậm chí còn trở thành “ thủ lĩnh ” của một phương .Sau đó, chính là sau khi g.i.ế.t mẹ Triệu Quân, bắt cóc 2 anh em Triệu Quân. Có điều , đó đã không phải là lần đầu tiên Vương Lâm g.i.ế.t người.Nhưng vào thời điểm đó, quốc gia đã siết chặt điều tra. Vương Lâm không phải là kẻ ngu ngốc chỉ biết liều lĩnh , ông ta cũng đủ tỉnh táo để phân tích thế cục .
Vương Lâm tưởng là đến giờ rồi, họ không có quyền giam giữ mình nữa.
“ Ha, muốn động đến tôi, còn non lắm .”
Im lặng cả đêm, Vương Lâm cuối cùng không nhịn được, dù sao cả đời ông ta, chưa từng chịu uất ức như vậy.
Lý Tuấn Hào nghe vậy, cười, “ Ông sẽ không phải là nghĩ Cục trưởng Vương sẽ vớt ông ra đấy chứ ?
“Tỉnh tỉnh đi , người anh em , tôi bảo ông đi, không phải bảo ông về nhà . Tôi muốn đưa ông đến thành phố, lớn hơn ở đây rất nhiều , cũng có nhiều người sẽ làm bạn với ông . Tiếp theo, ông sẽ có những ngày tháng tốt đẹp, có người nuôi ăn nuôi ở , không còn nỗi lo cơm áo gạo tiền . Hạnh phúc không ?”
Lý Tuấn Hào cười ha hả nói.
Vương Lâm nghe vậy, cả người sững sờ.
Cái gì ?!
Thành phố !
Vương Lâm choáng váng, lúc này, ông ta cuối cùng cũng nhận ra, tất cả mọi chuyện, đều đã thoát khỏi tầm kiểm soát của ông ta.
Tuy nhiên, đã quá muộn rồi.
Sau khi Lý Tuấn Hào đưa ông ta về thành phố, lãnh đạo thành phố lập tức mở cuộc điều tra, dưới sự tố cáo của Tề Phi Dương và Triệu Quân.
Họ bắt đầu điều tra từ ba mươi năm trước, lúc đó Vương Lâm hai mươi tuổi, rời khỏi làng.
Ban đầu, Vương Lâm làm học việc, làm trợ thủ cho người khác để học nghề luyện sắt. Nhưng vì không chịu nổi khổ cực,ông ta bỏ trốn. Sau đó, dù thử làm nhiều công việc khác, ông ta vẫn cảm thấy quá mệt mỏi.
Vương Lâm nghĩ xem có việc nào nhàn hạ mà vẫn kiếm ra tiền , thậm chí rất nhiều rất nhiều tiền không .
Vào thời đại đó, trị an không được tốt lắm.
Vương Lâm nhìn thấy rất nhiều côn đồ ở gần nhà ga, cho nên cũng muốn gia nhập băng đảng.
Nhưng băng đảng cũng cần người nghĩa khí, người dám liều mạng, rõ ràng Vương Lâm không phải, không đủ tiêu chuẩn tham gia .
Nhưng trong thời gian này, Vương Lâm quen biết một tên cầm đầu buôn người, đối phương thấy Vương Lâm khá lanh lợi, chủ động dạy hắn ta bắt cóc.
Lúc đó người ta dễ bị bắt cóc lắm, thậm chí có thể nhìn thấy con mồi nhỏ yếu , trực tiếp đi lên đoạt người ngay trên đường.
Lúc đầu Vương Lâm còn không dám, sau lại lá gan càng lúc càng lớn, thậm chí còn trở thành “ thủ lĩnh ” của một phương .
Sau đó, chính là sau khi g.i.ế.t mẹ Triệu Quân, bắt cóc 2 anh em Triệu Quân. Có điều , đó đã không phải là lần đầu tiên Vương Lâm g.i.ế.t người.
Nhưng vào thời điểm đó, quốc gia đã siết chặt điều tra.
Vương Lâm không phải là kẻ ngu ngốc chỉ biết liều lĩnh , ông ta cũng đủ tỉnh táo để phân tích thế cục .
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Vương Lâm tưởng là đến giờ rồi, họ không có quyền giam giữ mình nữa.“ Ha, muốn động đến tôi, còn non lắm .”Im lặng cả đêm, Vương Lâm cuối cùng không nhịn được, dù sao cả đời ông ta, chưa từng chịu uất ức như vậy.Lý Tuấn Hào nghe vậy, cười, “ Ông sẽ không phải là nghĩ Cục trưởng Vương sẽ vớt ông ra đấy chứ ?“Tỉnh tỉnh đi , người anh em , tôi bảo ông đi, không phải bảo ông về nhà . Tôi muốn đưa ông đến thành phố, lớn hơn ở đây rất nhiều , cũng có nhiều người sẽ làm bạn với ông . Tiếp theo, ông sẽ có những ngày tháng tốt đẹp, có người nuôi ăn nuôi ở , không còn nỗi lo cơm áo gạo tiền . Hạnh phúc không ?”Lý Tuấn Hào cười ha hả nói.Vương Lâm nghe vậy, cả người sững sờ.Cái gì ?!Thành phố !Vương Lâm choáng váng, lúc này, ông ta cuối cùng cũng nhận ra, tất cả mọi chuyện, đều đã thoát khỏi tầm kiểm soát của ông ta.Tuy nhiên, đã quá muộn rồi.Sau khi Lý Tuấn Hào đưa ông ta về thành phố, lãnh đạo thành phố lập tức mở cuộc điều tra, dưới sự tố cáo của Tề Phi Dương và Triệu Quân. Họ bắt đầu điều tra từ ba mươi năm trước, lúc đó Vương Lâm hai mươi tuổi, rời khỏi làng.Ban đầu, Vương Lâm làm học việc, làm trợ thủ cho người khác để học nghề luyện sắt. Nhưng vì không chịu nổi khổ cực,ông ta bỏ trốn. Sau đó, dù thử làm nhiều công việc khác, ông ta vẫn cảm thấy quá mệt mỏi.Vương Lâm nghĩ xem có việc nào nhàn hạ mà vẫn kiếm ra tiền , thậm chí rất nhiều rất nhiều tiền không .Vào thời đại đó, trị an không được tốt lắm.Vương Lâm nhìn thấy rất nhiều côn đồ ở gần nhà ga, cho nên cũng muốn gia nhập băng đảng. Nhưng băng đảng cũng cần người nghĩa khí, người dám liều mạng, rõ ràng Vương Lâm không phải, không đủ tiêu chuẩn tham gia .Nhưng trong thời gian này, Vương Lâm quen biết một tên cầm đầu buôn người, đối phương thấy Vương Lâm khá lanh lợi, chủ động dạy hắn ta bắt cóc.Lúc đó người ta dễ bị bắt cóc lắm, thậm chí có thể nhìn thấy con mồi nhỏ yếu , trực tiếp đi lên đoạt người ngay trên đường.Lúc đầu Vương Lâm còn không dám, sau lại lá gan càng lúc càng lớn, thậm chí còn trở thành “ thủ lĩnh ” của một phương .Sau đó, chính là sau khi g.i.ế.t mẹ Triệu Quân, bắt cóc 2 anh em Triệu Quân. Có điều , đó đã không phải là lần đầu tiên Vương Lâm g.i.ế.t người.Nhưng vào thời điểm đó, quốc gia đã siết chặt điều tra. Vương Lâm không phải là kẻ ngu ngốc chỉ biết liều lĩnh , ông ta cũng đủ tỉnh táo để phân tích thế cục .