Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 698: Chương 698

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Dù có người đồng ý giúp, họ cũng chỉ dành cho anh một góc nhỏ trên bản tin, hoàn toàn không có tác dụng gì.Thật không ngờ, bây giờ anh tự bắt được hung thủ dưới sự hỗ trợ của những người bình thường , nhưng có giàu tình người không đòi hỏi những thứ kia , những phóng viên này lại chủ động xuất hiện trước mặt anh .Đây đúng là sự mỉa mai.Triệu Quân ngẩng đầu, xin lỗi nói: “Xin lỗi, tôi không thể tiết lộ.”Nói xong, Triệu Quân kéo Tề Phi Dương chạy mất.Nhưng phóng viên cũng không phải là người ăn chay, đuổi theo hai người, cứ thế mà đến nhà cha Triệu Quân.Nhìn cánh cửa trước mặt, Triệu Quân cũng hơi ngơ ngẩn.Anh không nhớ nhà này có phải là ngôi nhà năm đó cả gia đình anh đã từng sinh sống hay không, thời gian trôi qua quá lâu, anh ở nơi này trải qua quá ít.Triệu Quân hít sâu một hơi, rồi gõ cửa.“Đến rồi.”Bên trong truyền đến giọng nói của người phụ nữ.Triệu Quân và Tề Phi Dương nhìn nhau.Không bao lâu, một người phụ nữ trung niên mở cửa.Người phụ nữ mặc tạp dề, trên người còn thoang thoảng mùi thức ăn, rõ ràng vừa mới nấu ăn.“Các người là?”Nhìn Triệu Quân và Tề Phi Dương, người phụ nữ cảm thấy hơi xa lạ.Triệu Quân hơi nghẹn ngào, rồi nói: “Tôi muốn hỏi xem, Triệu Đại Hoa có ở đây không ạ?” “Anh tìm chồng tôi?”Người phụ nữ nói, rồi hướng vào trong nhà hô : “Chồng ơi, có người tìm này .”“Ai thế?”Triệu Đại Hoa từ trong nhà đi ra, nhìn thấy Triệu Quân và Tề Phi Dương, cũng ngơ ngác.“ Nói là tìm anh, em cũng không quen biết .”Người phụ nữ nói.Triệu Đại Hoa nhìn Triệu Quân, “Anh là?”Nhìn thấy người cha gần giống như trong ký ức, hai mươi năm không gặp, đã có vài sợi tóc bạc, nước mắt Triệu Quân lập tức rơi xuống.“ Cha, con là Tiểu Quân a !”Triệu Quân khóc nức nở.Triệu Đại Hoa nghe vậy, không thể tin được mà trợn tròn mắt, tay hơi run rẩy.“ Tiểu Quân ? Con là Tiểu Quân !”“ Đúng vậy ! Cha ! Con đã về rồi !”Triệu Quân và Triệu Đại Hoa ôm nhau, phóng viên vẫn đang chờ đợi thời khắc này, lập tức xông đến, chụp ảnh họ một hồi.Còn có phóng viên trực tiếp đưa micro đến trước mặt Triệu Đại Hoa.“ Ông Triệu, sau hơn hai mươi năm xa cách, lại gặp lại con trai cả, ông có cảm xúc gì ?”" Triệu tiên sinh, Triệu Quân đã dành hơn mười năm tìm kiếm người thân. Vài ngày trước, hung thủ làm cho gia đình ông cửa nát nhà tan năm đó đã bị bắt và bị kết án tử hình. Hiện tại, hai cha con đoàn tụ, quả thật không hề dễ dàng ..."NgaPhóng viên mồm năm miệng mười mà nói. 

Dù có người đồng ý giúp, họ cũng chỉ dành cho anh một góc nhỏ trên bản tin, hoàn toàn không có tác dụng gì.

Thật không ngờ, bây giờ anh tự bắt được hung thủ dưới sự hỗ trợ của những người bình thường , nhưng có giàu tình người không đòi hỏi những thứ kia , những phóng viên này lại chủ động xuất hiện trước mặt anh .

Đây đúng là sự mỉa mai.

Triệu Quân ngẩng đầu, xin lỗi nói: “Xin lỗi, tôi không thể tiết lộ.”

Nói xong, Triệu Quân kéo Tề Phi Dương chạy mất.

Nhưng phóng viên cũng không phải là người ăn chay, đuổi theo hai người, cứ thế mà đến nhà cha Triệu Quân.

Nhìn cánh cửa trước mặt, Triệu Quân cũng hơi ngơ ngẩn.

Anh không nhớ nhà này có phải là ngôi nhà năm đó cả gia đình anh đã từng sinh sống hay không, thời gian trôi qua quá lâu, anh ở nơi này trải qua quá ít.

Triệu Quân hít sâu một hơi, rồi gõ cửa.

“Đến rồi.”

Bên trong truyền đến giọng nói của người phụ nữ.

Triệu Quân và Tề Phi Dương nhìn nhau.

Không bao lâu, một người phụ nữ trung niên mở cửa.

Người phụ nữ mặc tạp dề, trên người còn thoang thoảng mùi thức ăn, rõ ràng vừa mới nấu ăn.

“Các người là?”

Nhìn Triệu Quân và Tề Phi Dương, người phụ nữ cảm thấy hơi xa lạ.

Triệu Quân hơi nghẹn ngào, rồi nói: “Tôi muốn hỏi xem, Triệu Đại Hoa có ở đây không ạ?”

 

“Anh tìm chồng tôi?”

Người phụ nữ nói, rồi hướng vào trong nhà hô : “Chồng ơi, có người tìm này .”

“Ai thế?”

Triệu Đại Hoa từ trong nhà đi ra, nhìn thấy Triệu Quân và Tề Phi Dương, cũng ngơ ngác.

“ Nói là tìm anh, em cũng không quen biết .”

Người phụ nữ nói.

Triệu Đại Hoa nhìn Triệu Quân, “Anh là?”

Nhìn thấy người cha gần giống như trong ký ức, hai mươi năm không gặp, đã có vài sợi tóc bạc, nước mắt Triệu Quân lập tức rơi xuống.

“ Cha, con là Tiểu Quân a !”

Triệu Quân khóc nức nở.

Triệu Đại Hoa nghe vậy, không thể tin được mà trợn tròn mắt, tay hơi run rẩy.

“ Tiểu Quân ? Con là Tiểu Quân !”

“ Đúng vậy ! Cha ! Con đã về rồi !”

Triệu Quân và Triệu Đại Hoa ôm nhau, phóng viên vẫn đang chờ đợi thời khắc này, lập tức xông đến, chụp ảnh họ một hồi.

Còn có phóng viên trực tiếp đưa micro đến trước mặt Triệu Đại Hoa.

“ Ông Triệu, sau hơn hai mươi năm xa cách, lại gặp lại con trai cả, ông có cảm xúc gì ?”

" Triệu tiên sinh, Triệu Quân đã dành hơn mười năm tìm kiếm người thân. Vài ngày trước, hung thủ làm cho gia đình ông cửa nát nhà tan năm đó đã bị bắt và bị kết án tử hình. Hiện tại, hai cha con đoàn tụ, quả thật không hề dễ dàng ..."

Nga

Phóng viên mồm năm miệng mười mà nói.

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Dù có người đồng ý giúp, họ cũng chỉ dành cho anh một góc nhỏ trên bản tin, hoàn toàn không có tác dụng gì.Thật không ngờ, bây giờ anh tự bắt được hung thủ dưới sự hỗ trợ của những người bình thường , nhưng có giàu tình người không đòi hỏi những thứ kia , những phóng viên này lại chủ động xuất hiện trước mặt anh .Đây đúng là sự mỉa mai.Triệu Quân ngẩng đầu, xin lỗi nói: “Xin lỗi, tôi không thể tiết lộ.”Nói xong, Triệu Quân kéo Tề Phi Dương chạy mất.Nhưng phóng viên cũng không phải là người ăn chay, đuổi theo hai người, cứ thế mà đến nhà cha Triệu Quân.Nhìn cánh cửa trước mặt, Triệu Quân cũng hơi ngơ ngẩn.Anh không nhớ nhà này có phải là ngôi nhà năm đó cả gia đình anh đã từng sinh sống hay không, thời gian trôi qua quá lâu, anh ở nơi này trải qua quá ít.Triệu Quân hít sâu một hơi, rồi gõ cửa.“Đến rồi.”Bên trong truyền đến giọng nói của người phụ nữ.Triệu Quân và Tề Phi Dương nhìn nhau.Không bao lâu, một người phụ nữ trung niên mở cửa.Người phụ nữ mặc tạp dề, trên người còn thoang thoảng mùi thức ăn, rõ ràng vừa mới nấu ăn.“Các người là?”Nhìn Triệu Quân và Tề Phi Dương, người phụ nữ cảm thấy hơi xa lạ.Triệu Quân hơi nghẹn ngào, rồi nói: “Tôi muốn hỏi xem, Triệu Đại Hoa có ở đây không ạ?” “Anh tìm chồng tôi?”Người phụ nữ nói, rồi hướng vào trong nhà hô : “Chồng ơi, có người tìm này .”“Ai thế?”Triệu Đại Hoa từ trong nhà đi ra, nhìn thấy Triệu Quân và Tề Phi Dương, cũng ngơ ngác.“ Nói là tìm anh, em cũng không quen biết .”Người phụ nữ nói.Triệu Đại Hoa nhìn Triệu Quân, “Anh là?”Nhìn thấy người cha gần giống như trong ký ức, hai mươi năm không gặp, đã có vài sợi tóc bạc, nước mắt Triệu Quân lập tức rơi xuống.“ Cha, con là Tiểu Quân a !”Triệu Quân khóc nức nở.Triệu Đại Hoa nghe vậy, không thể tin được mà trợn tròn mắt, tay hơi run rẩy.“ Tiểu Quân ? Con là Tiểu Quân !”“ Đúng vậy ! Cha ! Con đã về rồi !”Triệu Quân và Triệu Đại Hoa ôm nhau, phóng viên vẫn đang chờ đợi thời khắc này, lập tức xông đến, chụp ảnh họ một hồi.Còn có phóng viên trực tiếp đưa micro đến trước mặt Triệu Đại Hoa.“ Ông Triệu, sau hơn hai mươi năm xa cách, lại gặp lại con trai cả, ông có cảm xúc gì ?”" Triệu tiên sinh, Triệu Quân đã dành hơn mười năm tìm kiếm người thân. Vài ngày trước, hung thủ làm cho gia đình ông cửa nát nhà tan năm đó đã bị bắt và bị kết án tử hình. Hiện tại, hai cha con đoàn tụ, quả thật không hề dễ dàng ..."NgaPhóng viên mồm năm miệng mười mà nói. 

Chương 698: Chương 698