Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 699: Chương 699
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Triệu Đại Hoa cũng nhặt thông tin từ trong những lời nói của bọn họ , đại khái khâu ra tới quá trình, ông vỗ bả vai Triệu Quân , và nói : “Quá khổ ! Con thật sự quá khổ !"“Bây giờ đã về nhà rồi, sau này cũng đừng đi nữa.”“Dạ.”Triệu Quân gật đầu.Vợ Triệu Đại Hoa, lại có vẻ mặt không tốt lắm.Bà ta đương nhiên biết Triệu Đại Hoa trước đây đã kết hôn, nhưng vợ trước đã ch.ế.t, hai đứa con cũng mất tích.Hiện tại đã yên ổn sống hơn mười năm, tưởng mọi chuyện sẽ cứ trôi qua như thế cho đến khi hai người bọn họ nhắm mắt xuôi tay rời khỏi dương thế. Ai ngờ , người tưởng đã không còn, lại tìm về rồi.Trước mặt rất nhiều phóng viên, vợ Triệu Đại Hoa không phát tác , bà ta dịu dàng nói: “Là Triệu Quân sao ? Cha con vẫn thường hay nhắc đến con."“Cũng luôn muốn tìm con trở về , chỉ là, ông ấy đã nỗ lực rất nhiều , vẫn không tìm được mà thôi."“Đều đừng đứng ngẩn ngơ ở cửa mãi thế , mau vào trong nhà đi , vừa lúc cơm cũng đã chuẩn bị tốt , chúng ta có thể ăn một bữa cơm đoàn viên ."Triệu Quân dù cảm thấy mẹ kế nói chuyện hơi kỳ lạ, nhưng vẫn đi vào. Phóng viên quay một đoạn cảnh ăn cơm ấm áp, lại phỏng vấn ngắn gọn hai người, rồi mới rời đi.Những người này rời đi, trong nhà yên tĩnh hơn nhiều.Triệu Đại Hoa không ngừng nhìn Triệu Quân.Triệu Quân nói: “Cha, em trai con cũng còn sống, hơn nữa con cũng biết địa chỉ của nó, lát nữa chúng ta cùng đi đón nó nhé.”“Tiểu Sơn cũng còn sống? Thật tốt quá thật tốt quá.”Triệu Đại Hoa liên tục gật đầu, “Chuyện không thể trì hoãn, chiều nay chúng ta đi thôi.”Đúng lúc Triệu Quân chuẩn bị nói “Được”, thì…Vợ Triệu Đại Hoa lên tiếng: “Chồng ơi, anh đã quên rồi hay sao ? Hôm nay, trường tiểu Phong tổ chức ngày hội thể thao . Lát nữa chúng ta còn phải tới tham dự nữa.”Triệu Đại Hoa nghe vậy, vội vàng sửa lời , ông nói: “Là anh quá kích động, anh quên mất rồi.”Nói xong, ông ấy lại nhìn Triệu Quân nói: “Phong là em trai của con, năm nay tám tuổi, so với tuổi của con lúc rời nhà thì không lớn hơn mấy ."“Con cũng vất vả cả ngày rồi, hay là tranh thủ nghỉ ngơi một chút . Ngày mai chúng ta sẽ đi đón Tiểu Sơn sớm .”Triệu Quân há miệng, không biết nên nói gì, cuối cùng chỉ có thể gật đầu nghe theo sự sắp xếp của cha .Ăn cơm xong, Triệu Đại Hoa và vợ ông ấy đi đến trường, ban đầu Triệu Quân muốn ở nhà nghỉ ngơi, nhưng Tề Phi Dương lại kéo cậu ấy ra ngoài, Triệu Quân đành phải đi cùng.
Triệu Đại Hoa cũng nhặt thông tin từ trong những lời nói của bọn họ , đại khái khâu ra tới quá trình, ông vỗ bả vai Triệu Quân , và nói : “Quá khổ ! Con thật sự quá khổ !"
“Bây giờ đã về nhà rồi, sau này cũng đừng đi nữa.”
“Dạ.”
Triệu Quân gật đầu.
Vợ Triệu Đại Hoa, lại có vẻ mặt không tốt lắm.
Bà ta đương nhiên biết Triệu Đại Hoa trước đây đã kết hôn, nhưng vợ trước đã ch.ế.t, hai đứa con cũng mất tích.
Hiện tại đã yên ổn sống hơn mười năm, tưởng mọi chuyện sẽ cứ trôi qua như thế cho đến khi hai người bọn họ nhắm mắt xuôi tay rời khỏi dương thế.
Ai ngờ , người tưởng đã không còn, lại tìm về rồi.
Trước mặt rất nhiều phóng viên, vợ Triệu Đại Hoa không phát tác , bà ta dịu dàng nói: “Là Triệu Quân sao ? Cha con vẫn thường hay nhắc đến con."
“Cũng luôn muốn tìm con trở về , chỉ là, ông ấy đã nỗ lực rất nhiều , vẫn không tìm được mà thôi."
“Đều đừng đứng ngẩn ngơ ở cửa mãi thế , mau vào trong nhà đi , vừa lúc cơm cũng đã chuẩn bị tốt , chúng ta có thể ăn một bữa cơm đoàn viên ."
Triệu Quân dù cảm thấy mẹ kế nói chuyện hơi kỳ lạ, nhưng vẫn đi vào.
Phóng viên quay một đoạn cảnh ăn cơm ấm áp, lại phỏng vấn ngắn gọn hai người, rồi mới rời đi.
Những người này rời đi, trong nhà yên tĩnh hơn nhiều.
Triệu Đại Hoa không ngừng nhìn Triệu Quân.
Triệu Quân nói: “Cha, em trai con cũng còn sống, hơn nữa con cũng biết địa chỉ của nó, lát nữa chúng ta cùng đi đón nó nhé.”
“Tiểu Sơn cũng còn sống? Thật tốt quá thật tốt quá.”
Triệu Đại Hoa liên tục gật đầu, “Chuyện không thể trì hoãn, chiều nay chúng ta đi thôi.”
Đúng lúc Triệu Quân chuẩn bị nói “Được”, thì…
Vợ Triệu Đại Hoa lên tiếng: “Chồng ơi, anh đã quên rồi hay sao ? Hôm nay, trường tiểu Phong tổ chức ngày hội thể thao . Lát nữa chúng ta còn phải tới tham dự nữa.”
Triệu Đại Hoa nghe vậy, vội vàng sửa lời , ông nói: “Là anh quá kích động, anh quên mất rồi.”
Nói xong, ông ấy lại nhìn Triệu Quân nói: “Phong là em trai của con, năm nay tám tuổi, so với tuổi của con lúc rời nhà thì không lớn hơn mấy ."
“Con cũng vất vả cả ngày rồi, hay là tranh thủ nghỉ ngơi một chút . Ngày mai chúng ta sẽ đi đón Tiểu Sơn sớm .”
Triệu Quân há miệng, không biết nên nói gì, cuối cùng chỉ có thể gật đầu nghe theo sự sắp xếp của cha .
Ăn cơm xong, Triệu Đại Hoa và vợ ông ấy đi đến trường, ban đầu Triệu Quân muốn ở nhà nghỉ ngơi, nhưng Tề Phi Dương lại kéo cậu ấy ra ngoài, Triệu Quân đành phải đi cùng.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Triệu Đại Hoa cũng nhặt thông tin từ trong những lời nói của bọn họ , đại khái khâu ra tới quá trình, ông vỗ bả vai Triệu Quân , và nói : “Quá khổ ! Con thật sự quá khổ !"“Bây giờ đã về nhà rồi, sau này cũng đừng đi nữa.”“Dạ.”Triệu Quân gật đầu.Vợ Triệu Đại Hoa, lại có vẻ mặt không tốt lắm.Bà ta đương nhiên biết Triệu Đại Hoa trước đây đã kết hôn, nhưng vợ trước đã ch.ế.t, hai đứa con cũng mất tích.Hiện tại đã yên ổn sống hơn mười năm, tưởng mọi chuyện sẽ cứ trôi qua như thế cho đến khi hai người bọn họ nhắm mắt xuôi tay rời khỏi dương thế. Ai ngờ , người tưởng đã không còn, lại tìm về rồi.Trước mặt rất nhiều phóng viên, vợ Triệu Đại Hoa không phát tác , bà ta dịu dàng nói: “Là Triệu Quân sao ? Cha con vẫn thường hay nhắc đến con."“Cũng luôn muốn tìm con trở về , chỉ là, ông ấy đã nỗ lực rất nhiều , vẫn không tìm được mà thôi."“Đều đừng đứng ngẩn ngơ ở cửa mãi thế , mau vào trong nhà đi , vừa lúc cơm cũng đã chuẩn bị tốt , chúng ta có thể ăn một bữa cơm đoàn viên ."Triệu Quân dù cảm thấy mẹ kế nói chuyện hơi kỳ lạ, nhưng vẫn đi vào. Phóng viên quay một đoạn cảnh ăn cơm ấm áp, lại phỏng vấn ngắn gọn hai người, rồi mới rời đi.Những người này rời đi, trong nhà yên tĩnh hơn nhiều.Triệu Đại Hoa không ngừng nhìn Triệu Quân.Triệu Quân nói: “Cha, em trai con cũng còn sống, hơn nữa con cũng biết địa chỉ của nó, lát nữa chúng ta cùng đi đón nó nhé.”“Tiểu Sơn cũng còn sống? Thật tốt quá thật tốt quá.”Triệu Đại Hoa liên tục gật đầu, “Chuyện không thể trì hoãn, chiều nay chúng ta đi thôi.”Đúng lúc Triệu Quân chuẩn bị nói “Được”, thì…Vợ Triệu Đại Hoa lên tiếng: “Chồng ơi, anh đã quên rồi hay sao ? Hôm nay, trường tiểu Phong tổ chức ngày hội thể thao . Lát nữa chúng ta còn phải tới tham dự nữa.”Triệu Đại Hoa nghe vậy, vội vàng sửa lời , ông nói: “Là anh quá kích động, anh quên mất rồi.”Nói xong, ông ấy lại nhìn Triệu Quân nói: “Phong là em trai của con, năm nay tám tuổi, so với tuổi của con lúc rời nhà thì không lớn hơn mấy ."“Con cũng vất vả cả ngày rồi, hay là tranh thủ nghỉ ngơi một chút . Ngày mai chúng ta sẽ đi đón Tiểu Sơn sớm .”Triệu Quân há miệng, không biết nên nói gì, cuối cùng chỉ có thể gật đầu nghe theo sự sắp xếp của cha .Ăn cơm xong, Triệu Đại Hoa và vợ ông ấy đi đến trường, ban đầu Triệu Quân muốn ở nhà nghỉ ngơi, nhưng Tề Phi Dương lại kéo cậu ấy ra ngoài, Triệu Quân đành phải đi cùng.