Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 710: Chương 710
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Tề Phi Dương nói ám chỉ điều gì , Triệu Quân hiểu .Triệu Quân hiểu rõ Tề Phi Dương nói không sai .Lần này là thật sự nên buông bỏ .Cha và Triệu Sơn sống tốt , vậy là đủ rồi .Triệu Quân gật gật đầu .Trở lại khách sạn, Triệu Đại Hoa không hề tỉnh giấc, vẫn ngủ say.Một đêm không mộng mị.Ngày hôm sau Triệu Sơn đến, vui vẻ nói rằng mình có thể cùng mọi người đi viếng mộ mẹ nhân ngày giỗ .Triệu Quân nhìn Triệu Sơn, lúc này , anh quả thật không nói nên lời gì .“Anh, anh làm sao vậy?”“Không sao.”Triệu Quân khoát tay.“Vậy hôm nay chúng ta có đến gặp cha mẹ nuôi của con được không?”Triệu Đại Hoa hỏi.Vẻ mặt Triệu Sơn hơi hơi xin lỗi, “Mẹ và cha nuôi của con, hôm nay có việc, phải đi công tác, có lẽ phải đợi lần sau .”“Được được được, công việc quan trọng công việc quan trọng . Chúng ta không làm lỡ việc của cha mẹ nuôi con. Lần sau khi bọn họ có thời gian rảnh rỗi , chúng ta lại đến .” Triệu Đại Hoa cười hiền lành nói.Triệu Sơn thấy Triệu Đại Hoa dễ nói chuyện như vậy, thở phào nhẹ nhõm.Tề Phi Dương đứng ngoài quan sát , thu hết động tác cùng biểu cảm nhỏ của Triệu Sơn vào trong ánh mắt , nhỏ giọng nói bên tai Triệu Quân, “Cậu ta đang nói dối.”Công tác gì chứ ? Chỉ là cái cớ, lời nói dối vụng về đến mức lộ liễu. Nếu thật sự muốn gặp, đã biết họ sắp đến, làm sao còn có thể cố tình chọn lúc này đi công tác?Triệu Quân cảm thấy trái tim lạnh lẽo đến tột cùng, nhưng may mắn đã sớm đưa ra quyết định, nên cũng không quá đau lòng.Ở thành phố nơi Triệu Sơn sinh sống thêm một ngày, sau đó Triệu Sơn liền cùng bọn họ đến nhà Triệu Đại Hoa.Trái ngược với thái độ lạnh nhạt dành cho Triệu Quân, mẹ kế lại tỏ ra vô cùng nhiệt tình với Triệu Sơn.Triệu Quân thừa hiểu lý do đằng sau, bởi vì so với cậu, Triệu Sơn có giá trị hơn. Biết đâu sau này, cậu ta có thể giúp đỡ bà ta điều gì đó.Đối mặt với những toan tính quanh co lòng vòng này, Triệu Quân là hiểu , biết , cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi.Gia đình mà anh hằng mong muốn , không phải như thế này, không phải !Anh rất nhớ gia đình ấm áp trước kia của mình !Ngày hôm sau, là ngày giỗ của mẹ Triệu Quân.NgaBan đầu Triệu Quân định hôm nay qua đi , thật sự sẽ mỗi người một nơi , biết bọn họ sống tốt là được .Triệu Quân tự nhủ với lòng mình , từ nay về sau , sẽ không xa cầu điều gì nữa .Nhưng ông trời dường như cảm thấy Triệu Quân vẫn còn chưa đủ đau khổ , lại để cho Triệu Sơn khiến anh đau thêm một lần nữa .
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Tề Phi Dương nói ám chỉ điều gì , Triệu Quân hiểu .Triệu Quân hiểu rõ Tề Phi Dương nói không sai .Lần này là thật sự nên buông bỏ .Cha và Triệu Sơn sống tốt , vậy là đủ rồi .Triệu Quân gật gật đầu .Trở lại khách sạn, Triệu Đại Hoa không hề tỉnh giấc, vẫn ngủ say.Một đêm không mộng mị.Ngày hôm sau Triệu Sơn đến, vui vẻ nói rằng mình có thể cùng mọi người đi viếng mộ mẹ nhân ngày giỗ .Triệu Quân nhìn Triệu Sơn, lúc này , anh quả thật không nói nên lời gì .“Anh, anh làm sao vậy?”“Không sao.”Triệu Quân khoát tay.“Vậy hôm nay chúng ta có đến gặp cha mẹ nuôi của con được không?”Triệu Đại Hoa hỏi.Vẻ mặt Triệu Sơn hơi hơi xin lỗi, “Mẹ và cha nuôi của con, hôm nay có việc, phải đi công tác, có lẽ phải đợi lần sau .”“Được được được, công việc quan trọng công việc quan trọng . Chúng ta không làm lỡ việc của cha mẹ nuôi con. Lần sau khi bọn họ có thời gian rảnh rỗi , chúng ta lại đến .” Triệu Đại Hoa cười hiền lành nói.Triệu Sơn thấy Triệu Đại Hoa dễ nói chuyện như vậy, thở phào nhẹ nhõm.Tề Phi Dương đứng ngoài quan sát , thu hết động tác cùng biểu cảm nhỏ của Triệu Sơn vào trong ánh mắt , nhỏ giọng nói bên tai Triệu Quân, “Cậu ta đang nói dối.”Công tác gì chứ ? Chỉ là cái cớ, lời nói dối vụng về đến mức lộ liễu. Nếu thật sự muốn gặp, đã biết họ sắp đến, làm sao còn có thể cố tình chọn lúc này đi công tác?Triệu Quân cảm thấy trái tim lạnh lẽo đến tột cùng, nhưng may mắn đã sớm đưa ra quyết định, nên cũng không quá đau lòng.Ở thành phố nơi Triệu Sơn sinh sống thêm một ngày, sau đó Triệu Sơn liền cùng bọn họ đến nhà Triệu Đại Hoa.Trái ngược với thái độ lạnh nhạt dành cho Triệu Quân, mẹ kế lại tỏ ra vô cùng nhiệt tình với Triệu Sơn.Triệu Quân thừa hiểu lý do đằng sau, bởi vì so với cậu, Triệu Sơn có giá trị hơn. Biết đâu sau này, cậu ta có thể giúp đỡ bà ta điều gì đó.Đối mặt với những toan tính quanh co lòng vòng này, Triệu Quân là hiểu , biết , cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi.Gia đình mà anh hằng mong muốn , không phải như thế này, không phải !Anh rất nhớ gia đình ấm áp trước kia của mình !Ngày hôm sau, là ngày giỗ của mẹ Triệu Quân.NgaBan đầu Triệu Quân định hôm nay qua đi , thật sự sẽ mỗi người một nơi , biết bọn họ sống tốt là được .Triệu Quân tự nhủ với lòng mình , từ nay về sau , sẽ không xa cầu điều gì nữa .Nhưng ông trời dường như cảm thấy Triệu Quân vẫn còn chưa đủ đau khổ , lại để cho Triệu Sơn khiến anh đau thêm một lần nữa .
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Tề Phi Dương nói ám chỉ điều gì , Triệu Quân hiểu .Triệu Quân hiểu rõ Tề Phi Dương nói không sai .Lần này là thật sự nên buông bỏ .Cha và Triệu Sơn sống tốt , vậy là đủ rồi .Triệu Quân gật gật đầu .Trở lại khách sạn, Triệu Đại Hoa không hề tỉnh giấc, vẫn ngủ say.Một đêm không mộng mị.Ngày hôm sau Triệu Sơn đến, vui vẻ nói rằng mình có thể cùng mọi người đi viếng mộ mẹ nhân ngày giỗ .Triệu Quân nhìn Triệu Sơn, lúc này , anh quả thật không nói nên lời gì .“Anh, anh làm sao vậy?”“Không sao.”Triệu Quân khoát tay.“Vậy hôm nay chúng ta có đến gặp cha mẹ nuôi của con được không?”Triệu Đại Hoa hỏi.Vẻ mặt Triệu Sơn hơi hơi xin lỗi, “Mẹ và cha nuôi của con, hôm nay có việc, phải đi công tác, có lẽ phải đợi lần sau .”“Được được được, công việc quan trọng công việc quan trọng . Chúng ta không làm lỡ việc của cha mẹ nuôi con. Lần sau khi bọn họ có thời gian rảnh rỗi , chúng ta lại đến .” Triệu Đại Hoa cười hiền lành nói.Triệu Sơn thấy Triệu Đại Hoa dễ nói chuyện như vậy, thở phào nhẹ nhõm.Tề Phi Dương đứng ngoài quan sát , thu hết động tác cùng biểu cảm nhỏ của Triệu Sơn vào trong ánh mắt , nhỏ giọng nói bên tai Triệu Quân, “Cậu ta đang nói dối.”Công tác gì chứ ? Chỉ là cái cớ, lời nói dối vụng về đến mức lộ liễu. Nếu thật sự muốn gặp, đã biết họ sắp đến, làm sao còn có thể cố tình chọn lúc này đi công tác?Triệu Quân cảm thấy trái tim lạnh lẽo đến tột cùng, nhưng may mắn đã sớm đưa ra quyết định, nên cũng không quá đau lòng.Ở thành phố nơi Triệu Sơn sinh sống thêm một ngày, sau đó Triệu Sơn liền cùng bọn họ đến nhà Triệu Đại Hoa.Trái ngược với thái độ lạnh nhạt dành cho Triệu Quân, mẹ kế lại tỏ ra vô cùng nhiệt tình với Triệu Sơn.Triệu Quân thừa hiểu lý do đằng sau, bởi vì so với cậu, Triệu Sơn có giá trị hơn. Biết đâu sau này, cậu ta có thể giúp đỡ bà ta điều gì đó.Đối mặt với những toan tính quanh co lòng vòng này, Triệu Quân là hiểu , biết , cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi.Gia đình mà anh hằng mong muốn , không phải như thế này, không phải !Anh rất nhớ gia đình ấm áp trước kia của mình !Ngày hôm sau, là ngày giỗ của mẹ Triệu Quân.NgaBan đầu Triệu Quân định hôm nay qua đi , thật sự sẽ mỗi người một nơi , biết bọn họ sống tốt là được .Triệu Quân tự nhủ với lòng mình , từ nay về sau , sẽ không xa cầu điều gì nữa .Nhưng ông trời dường như cảm thấy Triệu Quân vẫn còn chưa đủ đau khổ , lại để cho Triệu Sơn khiến anh đau thêm một lần nữa .