Tác giả:

Những người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày…

Chương 1505

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.Bỗng nhiên Việt Thế Long ở bên cạnh mở miệng nói: “Tổng giám đốc Bùi, cậu cảm thấy hung thủ giết Sở Văn Trung có ý đồ gì?”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không phải cầu tài, không phải báo thù, như vậy xác suất lớn nhất là quấy rối”“Chưa chắc là nhằm vào tôi, nhưng muốn rung chuyển thế cục ở Dương Thành, là chuyện không thể nghi ngờ rồi”“Dù sao bây giờ Dương Thành như một cái thùng sắt, người ngoài không muốn giữ quy củ tiến vào là không có khả năng”“Nhưng nếu đẩy tôi lên đầu ngọn gió, thậm chí chính phủ Đà Nẵng không thể không đẩy tôi ra cho Long Môn một lời giải thích thỏa đáng, như vậy bọn họ mới có thể xông vào”Nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Suy tính như vậy, mục đích của hung thủ không phải giết Sở Văn Trung, cũng không phải giết tôi”“Mục đích của người này hẳn là muốn khiến Long Môn ra sân, bọn họ nhân lúc loạn mà chui vào." “Cũng có thể nói, bọn họ đang nhằm về phía thế tử Minh, cũng là nhằm về phía tổng giáo đầu.Lúc nói ra những lời này, khóe miệng Bùi Nguyên Minh hơi nhấch lên nụ cười lạnh lùng.Dương Định Quốc và Việt Thế Long liếc nhau một cái, đều thấy được kinh ngạc trong mắt đối phương.Bọn họ vốn cho rằng, đối phương là tới vì thế tử Minh.Nhưng mà không thể ngờ tới, đối phương còn có xác suất tới vì tống giáo đầu.Nhằm vào thế tử Minh, còn có khả năng chỉ là tranh đấu trong giới kinh doanh mà thôi.Còn nhằm về phía tổng giáo đầu, chỉ sợ trong chuyện này sẽ càng sâu hơn một tầng rồi.“Chuyện này các ông dựa theo trình tự điều tra, những chuyện khác không cân để ý tới, tôi sẽ xử lý”Bùi Nguyên Minh thản nhiên mở miệng.“Dạo này Dương Thành chắc chăn sẽ rất loạn, nhưng Dương Thành không thể loạn!”“Người nào dám quấy rối, ông bắt người đó!" “Người nào có ý kiến, ông bảo bọn họ tới tìm tôi”“Dạ!" Dương Định Quốc và Việt Thể Long đều đứng khoanh tay.Nếu vị này đã mở miệng, vậy thì không có gì hay để nói nữa.Kế tiếp thể cục ở Dương Thành, chắc chắn sẽ càng thêm hỗn loạn.Gió thổi mưa giông trước cơn bão! Lúc nói chuyện, ba người đi ra khỏi nhà xác, đi tới vị trí cửa.Bùi Nguyên Minh đang chuẩn bị rời đi.Nhưng mà ngay sau đó, bỗng nhiên cách đó không xa truyên tới âm thanh ô tô gâm rú, sau đó chỉ thấy mấy chiếc xe rất bá đạo đỗ ở cửa.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.

Bỗng nhiên Việt Thế Long ở bên cạnh mở miệng nói: “Tổng giám đốc Bùi, cậu cảm thấy hung thủ giết Sở Văn Trung có ý đồ gì?”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không phải cầu tài, không phải báo thù, như vậy xác suất lớn nhất là quấy rối”

“Chưa chắc là nhằm vào tôi, nhưng muốn rung chuyển thế cục ở Dương Thành, là chuyện không thể nghi ngờ rồi”

“Dù sao bây giờ Dương Thành như một cái thùng sắt, người ngoài không muốn giữ quy củ tiến vào là không có khả năng”

“Nhưng nếu đẩy tôi lên đầu ngọn gió, thậm chí chính phủ Đà Nẵng không thể không đẩy tôi ra cho Long Môn một lời giải thích thỏa đáng, như vậy bọn họ mới có thể xông vào”

Nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Suy tính như vậy, mục đích của hung thủ không phải giết Sở Văn Trung, cũng không phải giết tôi”

“Mục đích của người này hẳn là muốn khiến Long Môn ra sân, bọn họ nhân lúc loạn mà chui vào.

" “Cũng có thể nói, bọn họ đang nhằm về phía thế tử Minh, cũng là nhằm về phía tổng giáo đầu.

Lúc nói ra những lời này, khóe miệng Bùi Nguyên Minh hơi nhấch lên nụ cười lạnh lùng.

Dương Định Quốc và Việt Thế Long liếc nhau một cái, đều thấy được kinh ngạc trong mắt đối phương.

Bọn họ vốn cho rằng, đối phương là tới vì thế tử Minh.

Nhưng mà không thể ngờ tới, đối phương còn có xác suất tới vì tống giáo đầu.

Nhằm vào thế tử Minh, còn có khả năng chỉ là tranh đấu trong giới kinh doanh mà thôi.

Còn nhằm về phía tổng giáo đầu, chỉ sợ trong chuyện này sẽ càng sâu hơn một tầng rồi.

“Chuyện này các ông dựa theo trình tự điều tra, những chuyện khác không cân để ý tới, tôi sẽ xử lý”

Bùi Nguyên Minh thản nhiên mở miệng.

“Dạo này Dương Thành chắc chăn sẽ rất loạn, nhưng Dương Thành không thể loạn!”

“Người nào dám quấy rối, ông bắt người đó!" “Người nào có ý kiến, ông bảo bọn họ tới tìm tôi”

“Dạ!" Dương Định Quốc và Việt Thể Long đều đứng khoanh tay.

Nếu vị này đã mở miệng, vậy thì không có gì hay để nói nữa.

Kế tiếp thể cục ở Dương Thành, chắc chắn sẽ càng thêm hỗn loạn.

Gió thổi mưa giông trước cơn bão! Lúc nói chuyện, ba người đi ra khỏi nhà xác, đi tới vị trí cửa.

Bùi Nguyên Minh đang chuẩn bị rời đi.

Nhưng mà ngay sau đó, bỗng nhiên cách đó không xa truyên tới âm thanh ô tô gâm rú, sau đó chỉ thấy mấy chiếc xe rất bá đạo đỗ ở cửa.

Image removed.

Image removed.

Image removed.

Chàng Rể Quyền ThếTác giả: N-HTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNhững người cháu nhà họ Trịnh được ông cụ nhận lời, vui đến mức thiếu chút nữa quỳ xuống dập đầu cám ơn ông cụ. Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, ông cụ Trịnh cũng vui vẻ cười lớn, cảm thấy mỹ mãn. Lúc này, cháu rể nhà họ Trịnh – Bùi Nguyên Minh đột nhiên bước lên, nói: “Ông ơi, có thể mua cho cháu một chiếc xe điện để ra chợ mua đồ ăn không a?” Vừa nói xong làm chấn động cả nhà họ Trịnh, ai ai cũng chết đứng, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng mà nhìn về phía Bùi Nguyên Minh. Tên con rể ở rể này đầu bị úng nước rồi à? Hôm này là ngày gì? Có chỗ cho tên ở rể này nói chuyện sao? Hơn nữa, trong tiệc thọ của ông cụ Trịnh anh cũng không tặng ông gì hết, bây giờ còn mặt dày xin đồ? Xin một chiếc xe điện? Đây không phải là đánh vào mặt’ ông cụ sao? Ba năm trước, bà cụ nhà họ Trịnh không biết ở đậu gặp được Bùi Nguyên Minh, nhất quyết phải gả Trịnh Tuyết Dương, cháu gái lớn của nhà họ Trịnh cho anh. Khi đó, Bùi Nguyên Minh đến một đồng cũng không có, gần như một kẻ ăn mày. Kết quả là vào ngày… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt.Bỗng nhiên Việt Thế Long ở bên cạnh mở miệng nói: “Tổng giám đốc Bùi, cậu cảm thấy hung thủ giết Sở Văn Trung có ý đồ gì?”Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Không phải cầu tài, không phải báo thù, như vậy xác suất lớn nhất là quấy rối”“Chưa chắc là nhằm vào tôi, nhưng muốn rung chuyển thế cục ở Dương Thành, là chuyện không thể nghi ngờ rồi”“Dù sao bây giờ Dương Thành như một cái thùng sắt, người ngoài không muốn giữ quy củ tiến vào là không có khả năng”“Nhưng nếu đẩy tôi lên đầu ngọn gió, thậm chí chính phủ Đà Nẵng không thể không đẩy tôi ra cho Long Môn một lời giải thích thỏa đáng, như vậy bọn họ mới có thể xông vào”Nghĩ tới đây, Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Suy tính như vậy, mục đích của hung thủ không phải giết Sở Văn Trung, cũng không phải giết tôi”“Mục đích của người này hẳn là muốn khiến Long Môn ra sân, bọn họ nhân lúc loạn mà chui vào." “Cũng có thể nói, bọn họ đang nhằm về phía thế tử Minh, cũng là nhằm về phía tổng giáo đầu.Lúc nói ra những lời này, khóe miệng Bùi Nguyên Minh hơi nhấch lên nụ cười lạnh lùng.Dương Định Quốc và Việt Thế Long liếc nhau một cái, đều thấy được kinh ngạc trong mắt đối phương.Bọn họ vốn cho rằng, đối phương là tới vì thế tử Minh.Nhưng mà không thể ngờ tới, đối phương còn có xác suất tới vì tống giáo đầu.Nhằm vào thế tử Minh, còn có khả năng chỉ là tranh đấu trong giới kinh doanh mà thôi.Còn nhằm về phía tổng giáo đầu, chỉ sợ trong chuyện này sẽ càng sâu hơn một tầng rồi.“Chuyện này các ông dựa theo trình tự điều tra, những chuyện khác không cân để ý tới, tôi sẽ xử lý”Bùi Nguyên Minh thản nhiên mở miệng.“Dạo này Dương Thành chắc chăn sẽ rất loạn, nhưng Dương Thành không thể loạn!”“Người nào dám quấy rối, ông bắt người đó!" “Người nào có ý kiến, ông bảo bọn họ tới tìm tôi”“Dạ!" Dương Định Quốc và Việt Thể Long đều đứng khoanh tay.Nếu vị này đã mở miệng, vậy thì không có gì hay để nói nữa.Kế tiếp thể cục ở Dương Thành, chắc chắn sẽ càng thêm hỗn loạn.Gió thổi mưa giông trước cơn bão! Lúc nói chuyện, ba người đi ra khỏi nhà xác, đi tới vị trí cửa.Bùi Nguyên Minh đang chuẩn bị rời đi.Nhưng mà ngay sau đó, bỗng nhiên cách đó không xa truyên tới âm thanh ô tô gâm rú, sau đó chỉ thấy mấy chiếc xe rất bá đạo đỗ ở cửa.

Chương 1505