Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 769: Chương 769

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Các cô giáo trẻ mau chạy đi, em cảm thấy cặp vợ chồng này muốn g.i.ế.t người d.i.ệ.t khẩu rồi!][Quá nguy hiểm, chỉ có bọn họ đi lên thôi sao ? Đều là con gái cả ? Sao lại không tìm một vị học trưởng nào đó đi cùng ?]Đại bộ phận người xem đang theo dõi livestream đều đang chờ đợi , chờ đợi câu trả lời của hai vị giáo sư ' đáng kính '.“Nói bậy bạ gì thế, chuyện này không liên quan đến chúng ta!”"Các em đều chỉ là những giáo viên mới , chưa có kinh nghiệm trực tiếp giảng dạy , thời gian nên dành cho việc học hỏi kinh nghiệm , trau dồi kiến thức . Những con vật nhỏ này không đáng để các em lãng phí thời gian hay phân tán tinh thần. Hãy nhớ rõ, mục đích các em xin ở lại trường là gì!"NgaGiáo sư không những không thừa nhận vụ ngược đãi mèo dưới lầu, thậm chí còn dạy dỗ ba người một trận.Nhưng đúng lúc này, con ch.ó dữ nhà họ vốn đang sủa điên cuồng bỗng nhiên giật giật cổ, ' phụt ' từ trong miệng phun ra mấy giọt m.á.u tươi!Những giọt m.á.u đó rõ ràng là vết tích còn sót lại sau khi con ch.ó vừa cắn xé tiểu động vật!“Thực sự không liên quan đến hai người sao? Vậy thì tại sao miệng chó nhà các người lại có m.á.u? Nó đã cắn ai à ?”Vương Hỷ Lạc nhạy bén nhận ra điều bất thường, vội vàng lên tiếng hỏi. Nhưng không ngờ, vị nam giáo sư kia lạnh lùng bật cười, giọng nói trầm thấp đầy từ tính, ẩn chứa sự giận dữ bị kìm nén: “Các người đang nói linh tinh cái gì vậy?”“Giáo sư, nếu chuyện này thật sự không liên quan đến thầy, vậy hãy để chúng em vào trong kiểm tra. Nếu không, chúng em sẽ không tin!”“Đúng vậy . Thầy là giáo sư, luôn dạy chúng em rằng mọi việc phải dựa trên bằng chứng. Vậy bây giờ, bằng chứng đang ở ngay trước mắt, thầy định giải thích thế nào đây?”Đỗ Quyên nhân lúc vợ chồng hai người không để ý, hưu một cái lao vào phòng!Ngay khoảnh khắc đó, bị cảnh tượng trong phòng dọa đến mức hét lên một tiếng, kinh hãi chạy ra ngoài!Trong phòng thực sự chất đầy xác động vật, mèo hoang, chó hoang…Những con mèo, con ch.ó đó, nhiều con đã bị đập c.h.ế.t bằng búa, có con thì bị d.a.o nhỏ cắt thành từng mảnh, đến mức không thể nhận ra bộ phận nào ra bộ phận nào.Những con còn lại thì bị con ch.ó dữ trong nhà cắn chết. Trên cổ vẫn còn vết thủng sâu, m.á.u chảy ra thấm ướt cả sàn nhà, tỏa ra mùi tanh nồng nặc.Trên ban công, từng chiếc đầu của mèo và chó được xếp ngay ngắn một cách rợn người. Tất cả chúng đều có một đặc điểm chung—những hoa văn trên mặt vô cùng độc đáo.  

[Các cô giáo trẻ mau chạy đi, em cảm thấy cặp vợ chồng này muốn g.i.ế.t người d.i.ệ.t khẩu rồi!]

[Quá nguy hiểm, chỉ có bọn họ đi lên thôi sao ? Đều là con gái cả ? Sao lại không tìm một vị học trưởng nào đó đi cùng ?]

Đại bộ phận người xem đang theo dõi livestream đều đang chờ đợi , chờ đợi câu trả lời của hai vị giáo sư ' đáng kính '.

“Nói bậy bạ gì thế, chuyện này không liên quan đến chúng ta!”

"Các em đều chỉ là những giáo viên mới , chưa có kinh nghiệm trực tiếp giảng dạy , thời gian nên dành cho việc học hỏi kinh nghiệm , trau dồi kiến thức . Những con vật nhỏ này không đáng để các em lãng phí thời gian hay phân tán tinh thần. Hãy nhớ rõ, mục đích các em xin ở lại trường là gì!"

Nga

Giáo sư không những không thừa nhận vụ ngược đãi mèo dưới lầu, thậm chí còn dạy dỗ ba người một trận.

Nhưng đúng lúc này, con ch.ó dữ nhà họ vốn đang sủa điên cuồng bỗng nhiên giật giật cổ, ' phụt ' từ trong miệng phun ra mấy giọt m.á.u tươi!

Những giọt m.á.u đó rõ ràng là vết tích còn sót lại sau khi con ch.ó vừa cắn xé tiểu động vật!

“Thực sự không liên quan đến hai người sao? Vậy thì tại sao miệng chó nhà các người lại có m.á.u? Nó đã cắn ai à ?”

Vương Hỷ Lạc nhạy bén nhận ra điều bất thường, vội vàng lên tiếng hỏi.

 

Nhưng không ngờ, vị nam giáo sư kia lạnh lùng bật cười, giọng nói trầm thấp đầy từ tính, ẩn chứa sự giận dữ bị kìm nén: “Các người đang nói linh tinh cái gì vậy?”

“Giáo sư, nếu chuyện này thật sự không liên quan đến thầy, vậy hãy để chúng em vào trong kiểm tra. Nếu không, chúng em sẽ không tin!”

“Đúng vậy . Thầy là giáo sư, luôn dạy chúng em rằng mọi việc phải dựa trên bằng chứng. Vậy bây giờ, bằng chứng đang ở ngay trước mắt, thầy định giải thích thế nào đây?”

Đỗ Quyên nhân lúc vợ chồng hai người không để ý, hưu một cái lao vào phòng!

Ngay khoảnh khắc đó, bị cảnh tượng trong phòng dọa đến mức hét lên một tiếng, kinh hãi chạy ra ngoài!

Trong phòng thực sự chất đầy xác động vật, mèo hoang, chó hoang…

Những con mèo, con ch.ó đó, nhiều con đã bị đập c.h.ế.t bằng búa, có con thì bị d.a.o nhỏ cắt thành từng mảnh, đến mức không thể nhận ra bộ phận nào ra bộ phận nào.

Những con còn lại thì bị con ch.ó dữ trong nhà cắn chết. Trên cổ vẫn còn vết thủng sâu, m.á.u chảy ra thấm ướt cả sàn nhà, tỏa ra mùi tanh nồng nặc.

Trên ban công, từng chiếc đầu của mèo và chó được xếp ngay ngắn một cách rợn người. Tất cả chúng đều có một đặc điểm chung—những hoa văn trên mặt vô cùng độc đáo.

 

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… [Các cô giáo trẻ mau chạy đi, em cảm thấy cặp vợ chồng này muốn g.i.ế.t người d.i.ệ.t khẩu rồi!][Quá nguy hiểm, chỉ có bọn họ đi lên thôi sao ? Đều là con gái cả ? Sao lại không tìm một vị học trưởng nào đó đi cùng ?]Đại bộ phận người xem đang theo dõi livestream đều đang chờ đợi , chờ đợi câu trả lời của hai vị giáo sư ' đáng kính '.“Nói bậy bạ gì thế, chuyện này không liên quan đến chúng ta!”"Các em đều chỉ là những giáo viên mới , chưa có kinh nghiệm trực tiếp giảng dạy , thời gian nên dành cho việc học hỏi kinh nghiệm , trau dồi kiến thức . Những con vật nhỏ này không đáng để các em lãng phí thời gian hay phân tán tinh thần. Hãy nhớ rõ, mục đích các em xin ở lại trường là gì!"NgaGiáo sư không những không thừa nhận vụ ngược đãi mèo dưới lầu, thậm chí còn dạy dỗ ba người một trận.Nhưng đúng lúc này, con ch.ó dữ nhà họ vốn đang sủa điên cuồng bỗng nhiên giật giật cổ, ' phụt ' từ trong miệng phun ra mấy giọt m.á.u tươi!Những giọt m.á.u đó rõ ràng là vết tích còn sót lại sau khi con ch.ó vừa cắn xé tiểu động vật!“Thực sự không liên quan đến hai người sao? Vậy thì tại sao miệng chó nhà các người lại có m.á.u? Nó đã cắn ai à ?”Vương Hỷ Lạc nhạy bén nhận ra điều bất thường, vội vàng lên tiếng hỏi. Nhưng không ngờ, vị nam giáo sư kia lạnh lùng bật cười, giọng nói trầm thấp đầy từ tính, ẩn chứa sự giận dữ bị kìm nén: “Các người đang nói linh tinh cái gì vậy?”“Giáo sư, nếu chuyện này thật sự không liên quan đến thầy, vậy hãy để chúng em vào trong kiểm tra. Nếu không, chúng em sẽ không tin!”“Đúng vậy . Thầy là giáo sư, luôn dạy chúng em rằng mọi việc phải dựa trên bằng chứng. Vậy bây giờ, bằng chứng đang ở ngay trước mắt, thầy định giải thích thế nào đây?”Đỗ Quyên nhân lúc vợ chồng hai người không để ý, hưu một cái lao vào phòng!Ngay khoảnh khắc đó, bị cảnh tượng trong phòng dọa đến mức hét lên một tiếng, kinh hãi chạy ra ngoài!Trong phòng thực sự chất đầy xác động vật, mèo hoang, chó hoang…Những con mèo, con ch.ó đó, nhiều con đã bị đập c.h.ế.t bằng búa, có con thì bị d.a.o nhỏ cắt thành từng mảnh, đến mức không thể nhận ra bộ phận nào ra bộ phận nào.Những con còn lại thì bị con ch.ó dữ trong nhà cắn chết. Trên cổ vẫn còn vết thủng sâu, m.á.u chảy ra thấm ướt cả sàn nhà, tỏa ra mùi tanh nồng nặc.Trên ban công, từng chiếc đầu của mèo và chó được xếp ngay ngắn một cách rợn người. Tất cả chúng đều có một đặc điểm chung—những hoa văn trên mặt vô cùng độc đáo.  

Chương 769: Chương 769