Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 780: Chương 780

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… “Rốt cuộc anh muốn nói gì?”Tôn Hiểu Đồng gầm lên, phụ nữ khi cực kỳ tức giận, sẽ không còn sợ hãi gì nữa!"Tôi cũng là một người đã ch.ế.t, nhưng so với anh trai tôi , tôi đã qua đời từ rất nhiều năm trước! Hôm nay, tôi không có ý định làm hại cô , chỉ là muốn mượn thân thể của cô để kể cho mọi người nghe một câu chuyện bi thảm trong quá khứ!"Nghe vậy, mọi người đều nín thở, dường như đang chờ đợi đối phương tiếp tục mở miệng đưa bọn họ vào câu chuyện xưa của hắn ta .“Câu chuyện gì?”Nga"Tôi và anh trai là anh em song sinh, sinh ra trong một ngôi làng nhỏ. Khi còn nhỏ, anh trai chính là cả bầu trời của tôi . Trong thế giới của tôi , cha mẹ đã sớm qua đời, vì vậy mỗi ngày tôi đều đi theo anh. Anh trai không chỉ là người thân duy nhất, mà còn là chỗ dựa tinh thần duy nhất của tôi , anh ấy vừa là cha, vừa là mẹ của tôi. Anh ấy dạy tôi tất cả những gì mà anh ấy biết, anh ấy đưa tôi đi qua tất cả những nẻo đường mà anh ấy đi qua ."Nhắc đến những ngày tháng vô tư lự đó, trong mắt Lâm Bắc lại ngấn lệ! "Thế nhưng, một ngày nọ, tôi bất ngờ bị chính anh trai ruột của mình bán cho bọn buôn người! Các người có tin được không? Người anh trai mà tôi luôn tin tưởng đã nhẫn tâm bán tôi chỉ để nhận về mấy đồng tiền , chỉ vì muốn vứt bỏ một gánh nặng là tôi ! ""Trước đây, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, ít nhất tôi vẫn được ở bên người thân và cảm nhận chút hơi ấm gia đình.""Kể từ khi rơi vào tay bọn buôn người, tôi phải chịu đựng những trận đòn roi và mắng chửi mỗi ngày. Dù tôi có kiếm được chút tiền, cũng chưa kịp cầm ấm tay , lập tức đã bị những kẻ đó cướp mất.""Tôi sống trong cảnh đói khát, rét mướt, không có lấy một ngày được yên ổn...""Hôm đó, bọn buôn người bắt tôi ra cầu vượt để ăn xin. Tôi khó khăn lắm mới xin được năm đồng, chỉ muốn mua một chiếc bánh bao để lót dạ. Chỉ vậy thôi... tôi đã làm gì sai chứ..."Lâm Bắc kể đến đây liền bắt đầu gào thét, “Tôi không sai! Tôi muốn sống sót, tôi đã ba ngày không ăn gì rồi, tôi chỉ muốn mua một cái bánh bao…”"Tôi bị bọn buôn người đuổi đánh, nhưng vì quá kiệt sức, nên tôi đã tựa vào lan can cầu vượt. Và rồi... tôi trượt chân, rơi thẳng xuống dưới, cơ thể đập mạnh xuống mặt đất. Chính khoảnh khắc đó, tôi đã vĩnh viễn mất đi mạng sống của mình..."Lúc này, phòng livestream vốn đang ồn ào, đột nhiên im lặng. 

“Rốt cuộc anh muốn nói gì?”

Tôn Hiểu Đồng gầm lên, phụ nữ khi cực kỳ tức giận, sẽ không còn sợ hãi gì nữa!

"Tôi cũng là một người đã ch.ế.t, nhưng so với anh trai tôi , tôi đã qua đời từ rất nhiều năm trước! Hôm nay, tôi không có ý định làm hại cô , chỉ là muốn mượn thân thể của cô để kể cho mọi người nghe một câu chuyện bi thảm trong quá khứ!"

Nghe vậy, mọi người đều nín thở, dường như đang chờ đợi đối phương tiếp tục mở miệng đưa bọn họ vào câu chuyện xưa của hắn ta .

“Câu chuyện gì?”

Nga

"Tôi và anh trai là anh em song sinh, sinh ra trong một ngôi làng nhỏ. Khi còn nhỏ, anh trai chính là cả bầu trời của tôi . Trong thế giới của tôi , cha mẹ đã sớm qua đời, vì vậy mỗi ngày tôi đều đi theo anh. Anh trai không chỉ là người thân duy nhất, mà còn là chỗ dựa tinh thần duy nhất của tôi , anh ấy vừa là cha, vừa là mẹ của tôi. Anh ấy dạy tôi tất cả những gì mà anh ấy biết, anh ấy đưa tôi đi qua tất cả những nẻo đường mà anh ấy đi qua ."

Nhắc đến những ngày tháng vô tư lự đó, trong mắt Lâm Bắc lại ngấn lệ!

 

"Thế nhưng, một ngày nọ, tôi bất ngờ bị chính anh trai ruột của mình bán cho bọn buôn người! Các người có tin được không? Người anh trai mà tôi luôn tin tưởng đã nhẫn tâm bán tôi chỉ để nhận về mấy đồng tiền , chỉ vì muốn vứt bỏ một gánh nặng là tôi ! "

"Trước đây, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, ít nhất tôi vẫn được ở bên người thân và cảm nhận chút hơi ấm gia đình."

"Kể từ khi rơi vào tay bọn buôn người, tôi phải chịu đựng những trận đòn roi và mắng chửi mỗi ngày. Dù tôi có kiếm được chút tiền, cũng chưa kịp cầm ấm tay , lập tức đã bị những kẻ đó cướp mất."

"Tôi sống trong cảnh đói khát, rét mướt, không có lấy một ngày được yên ổn..."

"Hôm đó, bọn buôn người bắt tôi ra cầu vượt để ăn xin. Tôi khó khăn lắm mới xin được năm đồng, chỉ muốn mua một chiếc bánh bao để lót dạ. Chỉ vậy thôi... tôi đã làm gì sai chứ..."

Lâm Bắc kể đến đây liền bắt đầu gào thét, “Tôi không sai! Tôi muốn sống sót, tôi đã ba ngày không ăn gì rồi, tôi chỉ muốn mua một cái bánh bao…”

"Tôi bị bọn buôn người đuổi đánh, nhưng vì quá kiệt sức, nên tôi đã tựa vào lan can cầu vượt. Và rồi... tôi trượt chân, rơi thẳng xuống dưới, cơ thể đập mạnh xuống mặt đất. Chính khoảnh khắc đó, tôi đã vĩnh viễn mất đi mạng sống của mình..."

Lúc này, phòng livestream vốn đang ồn ào, đột nhiên im lặng.

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… “Rốt cuộc anh muốn nói gì?”Tôn Hiểu Đồng gầm lên, phụ nữ khi cực kỳ tức giận, sẽ không còn sợ hãi gì nữa!"Tôi cũng là một người đã ch.ế.t, nhưng so với anh trai tôi , tôi đã qua đời từ rất nhiều năm trước! Hôm nay, tôi không có ý định làm hại cô , chỉ là muốn mượn thân thể của cô để kể cho mọi người nghe một câu chuyện bi thảm trong quá khứ!"Nghe vậy, mọi người đều nín thở, dường như đang chờ đợi đối phương tiếp tục mở miệng đưa bọn họ vào câu chuyện xưa của hắn ta .“Câu chuyện gì?”Nga"Tôi và anh trai là anh em song sinh, sinh ra trong một ngôi làng nhỏ. Khi còn nhỏ, anh trai chính là cả bầu trời của tôi . Trong thế giới của tôi , cha mẹ đã sớm qua đời, vì vậy mỗi ngày tôi đều đi theo anh. Anh trai không chỉ là người thân duy nhất, mà còn là chỗ dựa tinh thần duy nhất của tôi , anh ấy vừa là cha, vừa là mẹ của tôi. Anh ấy dạy tôi tất cả những gì mà anh ấy biết, anh ấy đưa tôi đi qua tất cả những nẻo đường mà anh ấy đi qua ."Nhắc đến những ngày tháng vô tư lự đó, trong mắt Lâm Bắc lại ngấn lệ! "Thế nhưng, một ngày nọ, tôi bất ngờ bị chính anh trai ruột của mình bán cho bọn buôn người! Các người có tin được không? Người anh trai mà tôi luôn tin tưởng đã nhẫn tâm bán tôi chỉ để nhận về mấy đồng tiền , chỉ vì muốn vứt bỏ một gánh nặng là tôi ! ""Trước đây, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, ít nhất tôi vẫn được ở bên người thân và cảm nhận chút hơi ấm gia đình.""Kể từ khi rơi vào tay bọn buôn người, tôi phải chịu đựng những trận đòn roi và mắng chửi mỗi ngày. Dù tôi có kiếm được chút tiền, cũng chưa kịp cầm ấm tay , lập tức đã bị những kẻ đó cướp mất.""Tôi sống trong cảnh đói khát, rét mướt, không có lấy một ngày được yên ổn...""Hôm đó, bọn buôn người bắt tôi ra cầu vượt để ăn xin. Tôi khó khăn lắm mới xin được năm đồng, chỉ muốn mua một chiếc bánh bao để lót dạ. Chỉ vậy thôi... tôi đã làm gì sai chứ..."Lâm Bắc kể đến đây liền bắt đầu gào thét, “Tôi không sai! Tôi muốn sống sót, tôi đã ba ngày không ăn gì rồi, tôi chỉ muốn mua một cái bánh bao…”"Tôi bị bọn buôn người đuổi đánh, nhưng vì quá kiệt sức, nên tôi đã tựa vào lan can cầu vượt. Và rồi... tôi trượt chân, rơi thẳng xuống dưới, cơ thể đập mạnh xuống mặt đất. Chính khoảnh khắc đó, tôi đã vĩnh viễn mất đi mạng sống của mình..."Lúc này, phòng livestream vốn đang ồn ào, đột nhiên im lặng. 

Chương 780: Chương 780