Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 785: Chương 785

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhìn Lâm Bắc đang buồn bực trước mặt, Tôn Hiểu Đồng cuối cùng cũng không đành lòng, đành thở dài gật đầu, bất đắc dĩ nói:"Thôi được rồi, đi thì đi. Dù sao với tình trạng hiện tại của canh, còn chẳng thể tự mình ra ngoài điều tra. Nếu không, e rằng bệnh viện lại có thêm vài bệnh nhân tâm thần nữa mất!""Bây giờ tôi sẽ liên hệ với mấy người đó, hỏi rõ tình hình lúc đó xem sao!"Nói xong câu đó, trước tiên Tôn Hiểu Đồng tìm đến bạn bè của mình, nhờ họ giúp đỡ điều tra tình hình năm đó.Vì chuyện này đã được đăng lên báo chí và công khai rộng rãi, nên việc điều tra diễn ra thuận lợi hơn rất nhiều.Rất nhanh đã tìm được địa chỉ hiện tại của những người bạn đó.Tôn Hiểu Đồng không chần chừ, sáng sớm sau khi tan ca, thay quần áo, trực tiếp đi cùng Lâm Bắc đến nhà máy gần đó.Trong phân xưởng của nhà máy, Lâm Bắc nhìn thấy người bạn thời thơ ấu của mình, cũng là đứa trẻ bị bán cùng mình, Trương Nhị Cẩu.Trương Nhị Cẩu giờ đã là tổ trưởng của phân xưởng, vừa chăm chỉ làm việc, vừa thi thoảng quay đầu nhìn Tôn Hiểu Đồng. Một cô gái trẻ bất ngờ xuất hiện trong phân xưởng đúng là rất thu hút sự chú ý.Sau một lúc trò chuyện, Trương Nhị Cẩu nói:“Cô gái , sao cô đột nhiên hỏi về chuyện đó?”“Chuyện đã qua nhiều năm như vậy rồi, chúng tôi cũng sắp quên rồi.”Tuy miệng nói như vậy, nhưng lông mày Trương Nhị Cẩu vẫn nhíu chặt.So với hiện tại, dù vẫn vất vả mưu sinh, nhưng ký ức về những năm tháng tồn tại mà không được xem như một con người thực sự, vẫn là điều không thể nào quên!“Là thế này…”“Mấy ngày trước, Lâm Nam, anh trai của Lâm Bắc, đã qua đời. Trước lúc lâm chung, anh ấy không ngừng nhắc đến em trai mình. Vì vậy, chúng tôi muốn tìm hiểu một số thông tin về Lâm Bắc, ít nhất là giúp Lâm Nam hoàn thành tâm nguyện cuối cùng, để anh ấy có thể yên lòng đi đầu thai.”Nghe thấy hai chữ “Lâm Bắc”, tay đối phương đột nhiên dừng lại, sắc mặt lộ ra cảm xúc có phức tạp !“Sao các người lại biết Lâm Bắc? À đúng rồi, các người biết anh trai cậu ấy!”Phản ứng lại, Trương Nhị Cẩu dừng dây chuyền sản xuất, ngồi xuống một bên, châm một điếu thuốc, nhớ lại chuyện cũ.“Lúc đó tôi và Lâm Bắc cùng bị bán vào tay bọn buôn người, hai chúng tôi là chỗ dựa duy nhất của nhau!”Anh ta vừa nói vừa lắc đầu, trong lòng vô cùng căm phẫn.“Thằng nhóc này rất cứng đầu, lại còn rất ngoan cố!” 

Nhìn Lâm Bắc đang buồn bực trước mặt, Tôn Hiểu Đồng cuối cùng cũng không đành lòng, đành thở dài gật đầu, bất đắc dĩ nói:

"Thôi được rồi, đi thì đi. Dù sao với tình trạng hiện tại của canh, còn chẳng thể tự mình ra ngoài điều tra. Nếu không, e rằng bệnh viện lại có thêm vài bệnh nhân tâm thần nữa mất!"

"Bây giờ tôi sẽ liên hệ với mấy người đó, hỏi rõ tình hình lúc đó xem sao!"

Nói xong câu đó, trước tiên Tôn Hiểu Đồng tìm đến bạn bè của mình, nhờ họ giúp đỡ điều tra tình hình năm đó.

Vì chuyện này đã được đăng lên báo chí và công khai rộng rãi, nên việc điều tra diễn ra thuận lợi hơn rất nhiều.

Rất nhanh đã tìm được địa chỉ hiện tại của những người bạn đó.

Tôn Hiểu Đồng không chần chừ, sáng sớm sau khi tan ca, thay quần áo, trực tiếp đi cùng Lâm Bắc đến nhà máy gần đó.

Trong phân xưởng của nhà máy, Lâm Bắc nhìn thấy người bạn thời thơ ấu của mình, cũng là đứa trẻ bị bán cùng mình, Trương Nhị Cẩu.

Trương Nhị Cẩu giờ đã là tổ trưởng của phân xưởng, vừa chăm chỉ làm việc, vừa thi thoảng quay đầu nhìn Tôn Hiểu Đồng. Một cô gái trẻ bất ngờ xuất hiện trong phân xưởng đúng là rất thu hút sự chú ý.

Sau một lúc trò chuyện, Trương Nhị Cẩu nói:

“Cô gái , sao cô đột nhiên hỏi về chuyện đó?”

“Chuyện đã qua nhiều năm như vậy rồi, chúng tôi cũng sắp quên rồi.”

Tuy miệng nói như vậy, nhưng lông mày Trương Nhị Cẩu vẫn nhíu chặt.

So với hiện tại, dù vẫn vất vả mưu sinh, nhưng ký ức về những năm tháng tồn tại mà không được xem như một con người thực sự, vẫn là điều không thể nào quên!

“Là thế này…”

“Mấy ngày trước, Lâm Nam, anh trai của Lâm Bắc, đã qua đời. Trước lúc lâm chung, anh ấy không ngừng nhắc đến em trai mình. Vì vậy, chúng tôi muốn tìm hiểu một số thông tin về Lâm Bắc, ít nhất là giúp Lâm Nam hoàn thành tâm nguyện cuối cùng, để anh ấy có thể yên lòng đi đầu thai.”

Nghe thấy hai chữ “Lâm Bắc”, tay đối phương đột nhiên dừng lại, sắc mặt lộ ra cảm xúc có phức tạp !

“Sao các người lại biết Lâm Bắc? À đúng rồi, các người biết anh trai cậu ấy!”

Phản ứng lại, Trương Nhị Cẩu dừng dây chuyền sản xuất, ngồi xuống một bên, châm một điếu thuốc, nhớ lại chuyện cũ.

“Lúc đó tôi và Lâm Bắc cùng bị bán vào tay bọn buôn người, hai chúng tôi là chỗ dựa duy nhất của nhau!”

Anh ta vừa nói vừa lắc đầu, trong lòng vô cùng căm phẫn.

“Thằng nhóc này rất cứng đầu, lại còn rất ngoan cố!”

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Nhìn Lâm Bắc đang buồn bực trước mặt, Tôn Hiểu Đồng cuối cùng cũng không đành lòng, đành thở dài gật đầu, bất đắc dĩ nói:"Thôi được rồi, đi thì đi. Dù sao với tình trạng hiện tại của canh, còn chẳng thể tự mình ra ngoài điều tra. Nếu không, e rằng bệnh viện lại có thêm vài bệnh nhân tâm thần nữa mất!""Bây giờ tôi sẽ liên hệ với mấy người đó, hỏi rõ tình hình lúc đó xem sao!"Nói xong câu đó, trước tiên Tôn Hiểu Đồng tìm đến bạn bè của mình, nhờ họ giúp đỡ điều tra tình hình năm đó.Vì chuyện này đã được đăng lên báo chí và công khai rộng rãi, nên việc điều tra diễn ra thuận lợi hơn rất nhiều.Rất nhanh đã tìm được địa chỉ hiện tại của những người bạn đó.Tôn Hiểu Đồng không chần chừ, sáng sớm sau khi tan ca, thay quần áo, trực tiếp đi cùng Lâm Bắc đến nhà máy gần đó.Trong phân xưởng của nhà máy, Lâm Bắc nhìn thấy người bạn thời thơ ấu của mình, cũng là đứa trẻ bị bán cùng mình, Trương Nhị Cẩu.Trương Nhị Cẩu giờ đã là tổ trưởng của phân xưởng, vừa chăm chỉ làm việc, vừa thi thoảng quay đầu nhìn Tôn Hiểu Đồng. Một cô gái trẻ bất ngờ xuất hiện trong phân xưởng đúng là rất thu hút sự chú ý.Sau một lúc trò chuyện, Trương Nhị Cẩu nói:“Cô gái , sao cô đột nhiên hỏi về chuyện đó?”“Chuyện đã qua nhiều năm như vậy rồi, chúng tôi cũng sắp quên rồi.”Tuy miệng nói như vậy, nhưng lông mày Trương Nhị Cẩu vẫn nhíu chặt.So với hiện tại, dù vẫn vất vả mưu sinh, nhưng ký ức về những năm tháng tồn tại mà không được xem như một con người thực sự, vẫn là điều không thể nào quên!“Là thế này…”“Mấy ngày trước, Lâm Nam, anh trai của Lâm Bắc, đã qua đời. Trước lúc lâm chung, anh ấy không ngừng nhắc đến em trai mình. Vì vậy, chúng tôi muốn tìm hiểu một số thông tin về Lâm Bắc, ít nhất là giúp Lâm Nam hoàn thành tâm nguyện cuối cùng, để anh ấy có thể yên lòng đi đầu thai.”Nghe thấy hai chữ “Lâm Bắc”, tay đối phương đột nhiên dừng lại, sắc mặt lộ ra cảm xúc có phức tạp !“Sao các người lại biết Lâm Bắc? À đúng rồi, các người biết anh trai cậu ấy!”Phản ứng lại, Trương Nhị Cẩu dừng dây chuyền sản xuất, ngồi xuống một bên, châm một điếu thuốc, nhớ lại chuyện cũ.“Lúc đó tôi và Lâm Bắc cùng bị bán vào tay bọn buôn người, hai chúng tôi là chỗ dựa duy nhất của nhau!”Anh ta vừa nói vừa lắc đầu, trong lòng vô cùng căm phẫn.“Thằng nhóc này rất cứng đầu, lại còn rất ngoan cố!” 

Chương 785: Chương 785