Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…
Chương 832: Chương 832
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Hoàng Cam Cam có ý tốt, cô biết . Nhưng em ấy còn quá non nớt , những rắc rối này không phải thứ mà một học sinh như em ấy muốn là có thể dễ dàng đối mặt hay xử lý triệt để được.“Cô giáo, cô chỉ cần cho em biết—cô có muốn hay không. Những chuyện khác tạm thời chưa cần nghĩ đến.”Hoàng Cam Cam nói.Dòng suy nghĩ của Trương Vân vô thức bị cuốn theo , thành thành thật thật mà thốt lên: “Muốn.”Tất nhiên là cô muốn rồi, đó là mệnh của cô !Trong xã hội hiện đại, nhiều người thường buột miệng nói rằng họ không muốn sống nữa hay muốn từ bỏ tất cả. Nhưng đến khi thật sự đối mặt với vấn đề nghiêm trọng, họ lại không đủ dũng khí để buông bỏ."Chỉ cần như vậy là được rồi!" Hoàng Cam Cam búng tay, rồi nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, xin cô hãy giúp em, tiền không thành vấn đề!"Vừa nói, Hoàng Cam Cam liền donate rất nhiều quà.Nhà cô không thiếu nhất đó chính là tiền !Kỷ Dao Quang thấy vậy, chậm rãi uống một ngụm nước ấm rồi nói: "Vừa rồi tôi đã cũng cấp địa chỉ chohai người , hình nhân liền ở dưới gầm giường. Sau khi hai người lấy được nó, tôi có thể giúp hai người tiêu trừ. Một khi hình nhân bị loại bỏ, ' cô giáo Trương Vân ' cũng có thể dần dần hồi phục rồi .""Nhưng, chuyện này cần cô giáo của em tự mình làm, em chỉ có thể hỗ trợ, không thể trực tiếp nhúng tay vào ." Nghe vậy, Hoàng Cam Cam cau mày, "Tại sao vậy?""Bởi vì đây là số mệnh của cô giáo em. Nếu em can thiệp, nhân quả này sẽ chuyển sang em , và em sẽ phải gánh chịu hậu quả thay cho cô ấy."Kỷ Dao Quang mở miệng nói.Vốn dĩ, nếu chuyện này không xảy ra, Hoàng Cam Cam sẽ xuất viện như bình thường, sau đó cuộc sống của Hoàng Cam Cam và Trương Vân cũng sẽ không còn bất kỳ sự giao thoa nào nữa .Chính từ khoảnh khắc Hoàng Cam Cam đoạt được túi phúc của cô , vận mệnh của Hoàng Cam Cam và Trương Vân đều rẽ sang một hướng khác.Nghe nói việc này có thể gây hại cho Hoàng Cam Cam, Trương Vân lập tức ngăn lại, kiên quyết nói: “Được rồi, tôi sẽ tự làm!”"Cô giáo !"Hoàng Cam Cam nhìn về phía Trương Vân.Không phải cô coi thường Trương Vân, mà là với tình trạng hiện tại của Trương Vân, chưa chắc cô ấy có thể hoàn thành được.“Cam Cam, cô là ai nào ? Cô là cô giáo của em! Hơn nữa, đại sư nói rất đúng, chuyện này vốn dĩ là chuyện của bản thân cô , cô phải tự mình giải quyết!”Ánh mắt Trương Vân bừng lên ý chí chiến đấu.
Hoàng Cam Cam có ý tốt, cô biết . Nhưng em ấy còn quá non nớt , những rắc rối này không phải thứ mà một học sinh như em ấy muốn là có thể dễ dàng đối mặt hay xử lý triệt để được.
“Cô giáo, cô chỉ cần cho em biết—cô có muốn hay không. Những chuyện khác tạm thời chưa cần nghĩ đến.”
Hoàng Cam Cam nói.
Dòng suy nghĩ của Trương Vân vô thức bị cuốn theo , thành thành thật thật mà thốt lên: “Muốn.”
Tất nhiên là cô muốn rồi, đó là mệnh của cô !
Trong xã hội hiện đại, nhiều người thường buột miệng nói rằng họ không muốn sống nữa hay muốn từ bỏ tất cả. Nhưng đến khi thật sự đối mặt với vấn đề nghiêm trọng, họ lại không đủ dũng khí để buông bỏ.
"Chỉ cần như vậy là được rồi!"
Hoàng Cam Cam búng tay, rồi nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, xin cô hãy giúp em, tiền không thành vấn đề!"
Vừa nói, Hoàng Cam Cam liền donate rất nhiều quà.
Nhà cô không thiếu nhất đó chính là tiền !
Kỷ Dao Quang thấy vậy, chậm rãi uống một ngụm nước ấm rồi nói: "Vừa rồi tôi đã cũng cấp địa chỉ chohai người , hình nhân liền ở dưới gầm giường. Sau khi hai người lấy được nó, tôi có thể giúp hai người tiêu trừ. Một khi hình nhân bị loại bỏ, ' cô giáo Trương Vân ' cũng có thể dần dần hồi phục rồi ."
"Nhưng, chuyện này cần cô giáo của em tự mình làm, em chỉ có thể hỗ trợ, không thể trực tiếp nhúng tay vào ."
Nghe vậy, Hoàng Cam Cam cau mày, "Tại sao vậy?"
"Bởi vì đây là số mệnh của cô giáo em. Nếu em can thiệp, nhân quả này sẽ chuyển sang em , và em sẽ phải gánh chịu hậu quả thay cho cô ấy."
Kỷ Dao Quang mở miệng nói.
Vốn dĩ, nếu chuyện này không xảy ra, Hoàng Cam Cam sẽ xuất viện như bình thường, sau đó cuộc sống của Hoàng Cam Cam và Trương Vân cũng sẽ không còn bất kỳ sự giao thoa nào nữa .
Chính từ khoảnh khắc Hoàng Cam Cam đoạt được túi phúc của cô , vận mệnh của Hoàng Cam Cam và Trương Vân đều rẽ sang một hướng khác.
Nghe nói việc này có thể gây hại cho Hoàng Cam Cam, Trương Vân lập tức ngăn lại, kiên quyết nói: “Được rồi, tôi sẽ tự làm!”
"Cô giáo !"
Hoàng Cam Cam nhìn về phía Trương Vân.
Không phải cô coi thường Trương Vân, mà là với tình trạng hiện tại của Trương Vân, chưa chắc cô ấy có thể hoàn thành được.
“Cam Cam, cô là ai nào ? Cô là cô giáo của em! Hơn nữa, đại sư nói rất đúng, chuyện này vốn dĩ là chuyện của bản thân cô , cô phải tự mình giải quyết!”
Ánh mắt Trương Vân bừng lên ý chí chiến đấu.
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính. Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Hoàng Cam Cam có ý tốt, cô biết . Nhưng em ấy còn quá non nớt , những rắc rối này không phải thứ mà một học sinh như em ấy muốn là có thể dễ dàng đối mặt hay xử lý triệt để được.“Cô giáo, cô chỉ cần cho em biết—cô có muốn hay không. Những chuyện khác tạm thời chưa cần nghĩ đến.”Hoàng Cam Cam nói.Dòng suy nghĩ của Trương Vân vô thức bị cuốn theo , thành thành thật thật mà thốt lên: “Muốn.”Tất nhiên là cô muốn rồi, đó là mệnh của cô !Trong xã hội hiện đại, nhiều người thường buột miệng nói rằng họ không muốn sống nữa hay muốn từ bỏ tất cả. Nhưng đến khi thật sự đối mặt với vấn đề nghiêm trọng, họ lại không đủ dũng khí để buông bỏ."Chỉ cần như vậy là được rồi!" Hoàng Cam Cam búng tay, rồi nhìn Kỷ Dao Quang, "Đại sư, xin cô hãy giúp em, tiền không thành vấn đề!"Vừa nói, Hoàng Cam Cam liền donate rất nhiều quà.Nhà cô không thiếu nhất đó chính là tiền !Kỷ Dao Quang thấy vậy, chậm rãi uống một ngụm nước ấm rồi nói: "Vừa rồi tôi đã cũng cấp địa chỉ chohai người , hình nhân liền ở dưới gầm giường. Sau khi hai người lấy được nó, tôi có thể giúp hai người tiêu trừ. Một khi hình nhân bị loại bỏ, ' cô giáo Trương Vân ' cũng có thể dần dần hồi phục rồi .""Nhưng, chuyện này cần cô giáo của em tự mình làm, em chỉ có thể hỗ trợ, không thể trực tiếp nhúng tay vào ." Nghe vậy, Hoàng Cam Cam cau mày, "Tại sao vậy?""Bởi vì đây là số mệnh của cô giáo em. Nếu em can thiệp, nhân quả này sẽ chuyển sang em , và em sẽ phải gánh chịu hậu quả thay cho cô ấy."Kỷ Dao Quang mở miệng nói.Vốn dĩ, nếu chuyện này không xảy ra, Hoàng Cam Cam sẽ xuất viện như bình thường, sau đó cuộc sống của Hoàng Cam Cam và Trương Vân cũng sẽ không còn bất kỳ sự giao thoa nào nữa .Chính từ khoảnh khắc Hoàng Cam Cam đoạt được túi phúc của cô , vận mệnh của Hoàng Cam Cam và Trương Vân đều rẽ sang một hướng khác.Nghe nói việc này có thể gây hại cho Hoàng Cam Cam, Trương Vân lập tức ngăn lại, kiên quyết nói: “Được rồi, tôi sẽ tự làm!”"Cô giáo !"Hoàng Cam Cam nhìn về phía Trương Vân.Không phải cô coi thường Trương Vân, mà là với tình trạng hiện tại của Trương Vân, chưa chắc cô ấy có thể hoàn thành được.“Cam Cam, cô là ai nào ? Cô là cô giáo của em! Hơn nữa, đại sư nói rất đúng, chuyện này vốn dĩ là chuyện của bản thân cô , cô phải tự mình giải quyết!”Ánh mắt Trương Vân bừng lên ý chí chiến đấu.