Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 833: Chương 833

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Đôi cẩu nam nữ kia còn không sợ, một chính thất như cô sợ cái gì?Cô muốn cho bọn họ thấy rằng mình không phải là người dễ bị bắt nạt!Nhìn ý chí chiến đấu sục sôi trong mắt Trương Vân, Hoàng Cam Cam cũng vô thức gật đầu đồng ý."Được, vậy em sẽ giúp cô giáo!"Nói rồi, Hoàng Cam Cam bắt đầu đi xử lý thủ tục xuất viện của mình .Ban đầu, Hoàng Cam Cam còn nghĩ giúp Trương Vân xử lý một cái xuất viện tạm thời , nhưng nhìn tình hình, cách đó khả năng không mấy khả thi. Vì vậy, Hoàng Cam Cam dứt khoát che giấu một phần sự việc, rồi nhanh chóng đưa Trương Vân rời đi.Ban đầu, Hoàng Cam Cam định giúp Trương Vân xử lý thủ tục xuất viện tạm thời, nhưng nhìn tình hình, cô nhận ra cách đó khả năng không mấy khả thi. Vì vậy, Hoàng Cam Cam dứt khoát viện cớ để che giấu , rồi trực tiếp đưa Trương Vân rời đi.Tục xưng , trốn viện !Còn những người trong phòng bệnh, thấy vậy cũng coi như không thấy.Những người trong phòng bệnh khi chứng kiến cảnh đó cũng làm như không thấy, coi như chưa từng nhìn thấy gì.Dù sao , cuộc sống của người ta đã đủ khổ .Thôi thì nhiều một chuyện không bằng thiếu một chuyện !Tạo điều kiện cho nhau một chút cũng không sao .Vất vả lắm mới ra khỏi bệnh viện, Hoàng Cam Cam lấy điện thoại ra, gọi vài người đến. Trương Vân có chút tò mò, "Cam Cam, em gọi ai vậy?""Cô giáo, lát nữa cô sẽ biết."Hoàng Cam Cam nói với vẻ bí ẩn.Thấy vậy, Trương Vân cũng không hỏi thêm gì nữa, mặc kệ Hoàng Cam Cam sắp xếp , bản thân thì ở bên cạnh chờ đợi.Đến nơi, Trương Vân lại khó xử, không biết nên vào bằng cách nào."Chỗ này..."Hoàng Cam Cam nhìn căn biệt thự lớn trước mặt, ánh mắt đầy vẻ chế giễu, "Hắn ta cũng chịu chi thật!"Đối với tiểu tam thì rộng rãi hào phóng, nhưng với vợ cả—người đã sinh cho hắn hai đứa con—lại nhẫn tâm tuyệt tình đến mức ép vào đường cùng cũng thấy không nương tay một chút nào !Nếu không phải vì pháp luật ngăn cấm, Hoàng Cam Cam thật sự đã muốn ra tay kết liễu kẻ đó ngay lập tức! "Người kia có phải chồng cô không?"Hoàng Cam Cam mắt tinh, liếc mắt một cái đã nhìn thấy người đàn ông trong xe hơi cách đó không xa, tuy chỉ lộ ra nửa khuôn mặt, nhưng cô vẫn nhận ra.Trương Vân nhìn theo hướng nhìn của Hoàng Cam Cam, nắm c.h.ặ.t t.a.y lại.Chiếc xe đó, đúng là của chồng cô!Còn người phụ nữ ngồi ghế phụ, không ai khác chính là Ngô Á Bình!Cô chưa từng nghĩ rằng hai người đó lại có thể đến với nhau. Trước đây, dù từng bắt gặp một vài dấu hiệu đáng ngờ, cô cũng chỉ thoáng hoài nghi chứ không dám tin vào khả năng ấy. 

Đôi cẩu nam nữ kia còn không sợ, một chính thất như cô sợ cái gì?

Cô muốn cho bọn họ thấy rằng mình không phải là người dễ bị bắt nạt!

Nhìn ý chí chiến đấu sục sôi trong mắt Trương Vân, Hoàng Cam Cam cũng vô thức gật đầu đồng ý.

"Được, vậy em sẽ giúp cô giáo!"

Nói rồi, Hoàng Cam Cam bắt đầu đi xử lý thủ tục xuất viện của mình .

Ban đầu, Hoàng Cam Cam còn nghĩ giúp Trương Vân xử lý một cái xuất viện tạm thời , nhưng nhìn tình hình, cách đó khả năng không mấy khả thi. Vì vậy, Hoàng Cam Cam dứt khoát che giấu một phần sự việc, rồi nhanh chóng đưa Trương Vân rời đi.

Ban đầu, Hoàng Cam Cam định giúp Trương Vân xử lý thủ tục xuất viện tạm thời, nhưng nhìn tình hình, cô nhận ra cách đó khả năng không mấy khả thi. Vì vậy, Hoàng Cam Cam dứt khoát viện cớ để che giấu , rồi trực tiếp đưa Trương Vân rời đi.

Tục xưng , trốn viện !

Còn những người trong phòng bệnh, thấy vậy cũng coi như không thấy.

Những người trong phòng bệnh khi chứng kiến cảnh đó cũng làm như không thấy, coi như chưa từng nhìn thấy gì.

Dù sao , cuộc sống của người ta đã đủ khổ .

Thôi thì nhiều một chuyện không bằng thiếu một chuyện !

Tạo điều kiện cho nhau một chút cũng không sao .

Vất vả lắm mới ra khỏi bệnh viện, Hoàng Cam Cam lấy điện thoại ra, gọi vài người đến.

 

Trương Vân có chút tò mò, "Cam Cam, em gọi ai vậy?"

"Cô giáo, lát nữa cô sẽ biết."

Hoàng Cam Cam nói với vẻ bí ẩn.

Thấy vậy, Trương Vân cũng không hỏi thêm gì nữa, mặc kệ Hoàng Cam Cam sắp xếp , bản thân thì ở bên cạnh chờ đợi.

Đến nơi, Trương Vân lại khó xử, không biết nên vào bằng cách nào.

"Chỗ này..."

Hoàng Cam Cam nhìn căn biệt thự lớn trước mặt, ánh mắt đầy vẻ chế giễu, "Hắn ta cũng chịu chi thật!"

Đối với tiểu tam thì rộng rãi hào phóng, nhưng với vợ cả—người đã sinh cho hắn hai đứa con—lại nhẫn tâm tuyệt tình đến mức ép vào đường cùng cũng thấy không nương tay một chút nào !

Nếu không phải vì pháp luật ngăn cấm, Hoàng Cam Cam thật sự đã muốn ra tay kết liễu kẻ đó ngay lập tức!

 

"Người kia có phải chồng cô không?"

Hoàng Cam Cam mắt tinh, liếc mắt một cái đã nhìn thấy người đàn ông trong xe hơi cách đó không xa, tuy chỉ lộ ra nửa khuôn mặt, nhưng cô vẫn nhận ra.

Trương Vân nhìn theo hướng nhìn của Hoàng Cam Cam, nắm c.h.ặ.t t.a.y lại.

Chiếc xe đó, đúng là của chồng cô!

Còn người phụ nữ ngồi ghế phụ, không ai khác chính là Ngô Á Bình!

Cô chưa từng nghĩ rằng hai người đó lại có thể đến với nhau. Trước đây, dù từng bắt gặp một vài dấu hiệu đáng ngờ, cô cũng chỉ thoáng hoài nghi chứ không dám tin vào khả năng ấy.

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Đôi cẩu nam nữ kia còn không sợ, một chính thất như cô sợ cái gì?Cô muốn cho bọn họ thấy rằng mình không phải là người dễ bị bắt nạt!Nhìn ý chí chiến đấu sục sôi trong mắt Trương Vân, Hoàng Cam Cam cũng vô thức gật đầu đồng ý."Được, vậy em sẽ giúp cô giáo!"Nói rồi, Hoàng Cam Cam bắt đầu đi xử lý thủ tục xuất viện của mình .Ban đầu, Hoàng Cam Cam còn nghĩ giúp Trương Vân xử lý một cái xuất viện tạm thời , nhưng nhìn tình hình, cách đó khả năng không mấy khả thi. Vì vậy, Hoàng Cam Cam dứt khoát che giấu một phần sự việc, rồi nhanh chóng đưa Trương Vân rời đi.Ban đầu, Hoàng Cam Cam định giúp Trương Vân xử lý thủ tục xuất viện tạm thời, nhưng nhìn tình hình, cô nhận ra cách đó khả năng không mấy khả thi. Vì vậy, Hoàng Cam Cam dứt khoát viện cớ để che giấu , rồi trực tiếp đưa Trương Vân rời đi.Tục xưng , trốn viện !Còn những người trong phòng bệnh, thấy vậy cũng coi như không thấy.Những người trong phòng bệnh khi chứng kiến cảnh đó cũng làm như không thấy, coi như chưa từng nhìn thấy gì.Dù sao , cuộc sống của người ta đã đủ khổ .Thôi thì nhiều một chuyện không bằng thiếu một chuyện !Tạo điều kiện cho nhau một chút cũng không sao .Vất vả lắm mới ra khỏi bệnh viện, Hoàng Cam Cam lấy điện thoại ra, gọi vài người đến. Trương Vân có chút tò mò, "Cam Cam, em gọi ai vậy?""Cô giáo, lát nữa cô sẽ biết."Hoàng Cam Cam nói với vẻ bí ẩn.Thấy vậy, Trương Vân cũng không hỏi thêm gì nữa, mặc kệ Hoàng Cam Cam sắp xếp , bản thân thì ở bên cạnh chờ đợi.Đến nơi, Trương Vân lại khó xử, không biết nên vào bằng cách nào."Chỗ này..."Hoàng Cam Cam nhìn căn biệt thự lớn trước mặt, ánh mắt đầy vẻ chế giễu, "Hắn ta cũng chịu chi thật!"Đối với tiểu tam thì rộng rãi hào phóng, nhưng với vợ cả—người đã sinh cho hắn hai đứa con—lại nhẫn tâm tuyệt tình đến mức ép vào đường cùng cũng thấy không nương tay một chút nào !Nếu không phải vì pháp luật ngăn cấm, Hoàng Cam Cam thật sự đã muốn ra tay kết liễu kẻ đó ngay lập tức! "Người kia có phải chồng cô không?"Hoàng Cam Cam mắt tinh, liếc mắt một cái đã nhìn thấy người đàn ông trong xe hơi cách đó không xa, tuy chỉ lộ ra nửa khuôn mặt, nhưng cô vẫn nhận ra.Trương Vân nhìn theo hướng nhìn của Hoàng Cam Cam, nắm c.h.ặ.t t.a.y lại.Chiếc xe đó, đúng là của chồng cô!Còn người phụ nữ ngồi ghế phụ, không ai khác chính là Ngô Á Bình!Cô chưa từng nghĩ rằng hai người đó lại có thể đến với nhau. Trước đây, dù từng bắt gặp một vài dấu hiệu đáng ngờ, cô cũng chỉ thoáng hoài nghi chứ không dám tin vào khả năng ấy. 

Chương 833: Chương 833