Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 834: Chương 834

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Bởi lẽ, họ luôn tỏ ra cẩn trọng, giữ khoảng cách và không để lộ bất kỳ hành vi bất thường hay ái muội mờ ám nào. Hơn nữa, đồng nghiệp trong công ty cũng cực lực khẳng định chuyện đó là không thể, khiến cô dần buông lỏng cảnh giác. Những nghi ngờ ban đầu theo thời gian trở thành những suy nghĩ viển vông, để rồi chính cô cũng tự thuyết phục mình rằng tất cả chỉ là hiểu lầm.Bây giờ tận mắt nhìn thấy cảnh này , cô còn cái gì không rõ ràng sao ? Rõ ràng tất cả những việc trước đây đều nằm trong tính toán của cặp đôi gian phu dâm phụ vô liêm sỉ này nhằm thao túng tâm lý của cô !"Thường Vịnh Chí!"Trương Vân vừa nói vừa định xông lên, may mà Hoàng Cam Cam ở bên cạnh, kịp thời kéo cô lại."Cô giáo, bình tĩnh một chút !"Hiện tại, điều quan trọng nhất là phải lấy được hình nhân và huỷ diệt nó , nếu không, số mệnh của cô giáo vẫn sẽ nằm trong tay kẻ khác , cụ thể , là đôi gian phu dâm phụ này .Trương Vân cũng hiểu rõ ràng điều này , lý trí mách bảo cô phải bình tĩnh, nhưng cơn phẫn nộ trong lòng lại cuộn trào mãnh liệt , khiến cô trong lúc nhất thời không cách nào bình ổn được lửa giận .Cứ như vậy, hai người trơ mắt nhìn Thường Vĩnh Chí và Ngô Á Bình rời đi.[Tôi thật sự muốn biết, đàn ông không ngoại tình thì sẽ c.h.ế.t hay sao?] [Không cần phải phân biệt nam nữ chứ, phụ nữ ngoại tình cũng không ít.][Ngoại tình nhưng lại khéo léo đẩy hết trách nhiệm lên chồng, biến anh ta thành kẻ có lỗi khiến hôn nhân đổ vỡ. Chưa dừng lại ở đó, còn không ngừng công kích tinh thần, bào mòn ý chí đối phương đến mức suy sụp. Nhân lúc đối phương hoảng loạn, cưỡng chế nhưng vẫn hợp pháp hóa cuộc ly hôn. Lại sau đó , một người đóng vai kẻ đáng thương, một người lại xuất hiện như người an ủi đầy chân thành. Cuối cùng, tất nhiên là cả hai sẽ đến với nhau , danh chính ngôn thuận , vừa giữ được danh tiếng, vừa thu về lợi ích, lại không để ai chỉ trích một lời. Trên đời, rất hiếm phụ nữa đủ thủ đoạn, đủ tàn nhẫn để làm được chuyện vừa có tiếng vừa có miếng như vậy ? ][Hiếm cái gì, trước đây chẳng phải đã từng xuất hiện rồi sao?][Được rồi, đừng tranh cãi nữa! Quan trọng nhất bây giờ là bảo toàn mạng sống trước, những chuyện kia người ngoài như chúng ta có ngồi đây cãi nhau cũng vô ích!]Đợi đến khi chiếc xe khuất bóng, Hoàng Cam Cam mới buông tay.Trương Vân không nói một lời. Đúng lúc này, có người đến."Cam Cam! Cô Trương!"Người đó gọi.  

Bởi lẽ, họ luôn tỏ ra cẩn trọng, giữ khoảng cách và không để lộ bất kỳ hành vi bất thường hay ái muội mờ ám nào. Hơn nữa, đồng nghiệp trong công ty cũng cực lực khẳng định chuyện đó là không thể, khiến cô dần buông lỏng cảnh giác. Những nghi ngờ ban đầu theo thời gian trở thành những suy nghĩ viển vông, để rồi chính cô cũng tự thuyết phục mình rằng tất cả chỉ là hiểu lầm.

Bây giờ tận mắt nhìn thấy cảnh này , cô còn cái gì không rõ ràng sao ? Rõ ràng tất cả những việc trước đây đều nằm trong tính toán của cặp đôi gian phu dâm phụ vô liêm sỉ này nhằm thao túng tâm lý của cô !

"Thường Vịnh Chí!"

Trương Vân vừa nói vừa định xông lên, may mà Hoàng Cam Cam ở bên cạnh, kịp thời kéo cô lại.

"Cô giáo, bình tĩnh một chút !"

Hiện tại, điều quan trọng nhất là phải lấy được hình nhân và huỷ diệt nó , nếu không, số mệnh của cô giáo vẫn sẽ nằm trong tay kẻ khác , cụ thể , là đôi gian phu dâm phụ này .

Trương Vân cũng hiểu rõ ràng điều này , lý trí mách bảo cô phải bình tĩnh, nhưng cơn phẫn nộ trong lòng lại cuộn trào mãnh liệt , khiến cô trong lúc nhất thời không cách nào bình ổn được lửa giận .

Cứ như vậy, hai người trơ mắt nhìn Thường Vĩnh Chí và Ngô Á Bình rời đi.

[Tôi thật sự muốn biết, đàn ông không ngoại tình thì sẽ c.h.ế.t hay sao?]

 

[Không cần phải phân biệt nam nữ chứ, phụ nữ ngoại tình cũng không ít.]

[Ngoại tình nhưng lại khéo léo đẩy hết trách nhiệm lên chồng, biến anh ta thành kẻ có lỗi khiến hôn nhân đổ vỡ. Chưa dừng lại ở đó, còn không ngừng công kích tinh thần, bào mòn ý chí đối phương đến mức suy sụp. Nhân lúc đối phương hoảng loạn, cưỡng chế nhưng vẫn hợp pháp hóa cuộc ly hôn. Lại sau đó , một người đóng vai kẻ đáng thương, một người lại xuất hiện như người an ủi đầy chân thành. Cuối cùng, tất nhiên là cả hai sẽ đến với nhau , danh chính ngôn thuận , vừa giữ được danh tiếng, vừa thu về lợi ích, lại không để ai chỉ trích một lời. Trên đời, rất hiếm phụ nữa đủ thủ đoạn, đủ tàn nhẫn để làm được chuyện vừa có tiếng vừa có miếng như vậy ? ]

[Hiếm cái gì, trước đây chẳng phải đã từng xuất hiện rồi sao?]

[Được rồi, đừng tranh cãi nữa! Quan trọng nhất bây giờ là bảo toàn mạng sống trước, những chuyện kia người ngoài như chúng ta có ngồi đây cãi nhau cũng vô ích!]

Đợi đến khi chiếc xe khuất bóng, Hoàng Cam Cam mới buông tay.

Trương Vân không nói một lời.

 

Đúng lúc này, có người đến.

"Cam Cam! Cô Trương!"

Người đó gọi.

 

 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Bởi lẽ, họ luôn tỏ ra cẩn trọng, giữ khoảng cách và không để lộ bất kỳ hành vi bất thường hay ái muội mờ ám nào. Hơn nữa, đồng nghiệp trong công ty cũng cực lực khẳng định chuyện đó là không thể, khiến cô dần buông lỏng cảnh giác. Những nghi ngờ ban đầu theo thời gian trở thành những suy nghĩ viển vông, để rồi chính cô cũng tự thuyết phục mình rằng tất cả chỉ là hiểu lầm.Bây giờ tận mắt nhìn thấy cảnh này , cô còn cái gì không rõ ràng sao ? Rõ ràng tất cả những việc trước đây đều nằm trong tính toán của cặp đôi gian phu dâm phụ vô liêm sỉ này nhằm thao túng tâm lý của cô !"Thường Vịnh Chí!"Trương Vân vừa nói vừa định xông lên, may mà Hoàng Cam Cam ở bên cạnh, kịp thời kéo cô lại."Cô giáo, bình tĩnh một chút !"Hiện tại, điều quan trọng nhất là phải lấy được hình nhân và huỷ diệt nó , nếu không, số mệnh của cô giáo vẫn sẽ nằm trong tay kẻ khác , cụ thể , là đôi gian phu dâm phụ này .Trương Vân cũng hiểu rõ ràng điều này , lý trí mách bảo cô phải bình tĩnh, nhưng cơn phẫn nộ trong lòng lại cuộn trào mãnh liệt , khiến cô trong lúc nhất thời không cách nào bình ổn được lửa giận .Cứ như vậy, hai người trơ mắt nhìn Thường Vĩnh Chí và Ngô Á Bình rời đi.[Tôi thật sự muốn biết, đàn ông không ngoại tình thì sẽ c.h.ế.t hay sao?] [Không cần phải phân biệt nam nữ chứ, phụ nữ ngoại tình cũng không ít.][Ngoại tình nhưng lại khéo léo đẩy hết trách nhiệm lên chồng, biến anh ta thành kẻ có lỗi khiến hôn nhân đổ vỡ. Chưa dừng lại ở đó, còn không ngừng công kích tinh thần, bào mòn ý chí đối phương đến mức suy sụp. Nhân lúc đối phương hoảng loạn, cưỡng chế nhưng vẫn hợp pháp hóa cuộc ly hôn. Lại sau đó , một người đóng vai kẻ đáng thương, một người lại xuất hiện như người an ủi đầy chân thành. Cuối cùng, tất nhiên là cả hai sẽ đến với nhau , danh chính ngôn thuận , vừa giữ được danh tiếng, vừa thu về lợi ích, lại không để ai chỉ trích một lời. Trên đời, rất hiếm phụ nữa đủ thủ đoạn, đủ tàn nhẫn để làm được chuyện vừa có tiếng vừa có miếng như vậy ? ][Hiếm cái gì, trước đây chẳng phải đã từng xuất hiện rồi sao?][Được rồi, đừng tranh cãi nữa! Quan trọng nhất bây giờ là bảo toàn mạng sống trước, những chuyện kia người ngoài như chúng ta có ngồi đây cãi nhau cũng vô ích!]Đợi đến khi chiếc xe khuất bóng, Hoàng Cam Cam mới buông tay.Trương Vân không nói một lời. Đúng lúc này, có người đến."Cam Cam! Cô Trương!"Người đó gọi.  

Chương 834: Chương 834