Tháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh…

Chương 851: Chương 851

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Mẹ Thường  thấy con trai về , bắt đầu cáo trạng , bà ta vừa xoa eo vừa tức giận nói: "Con xem con vợ của con kìa, thật sự không tôn trọng mẹ một chút nào!""Giờ còn đưa cả hai đứa con gái đi. Con rốt cuộc nghĩ thế nào? Con có muốn ly hôn không? Nếu muốn ly hôn thì nhanh chóng ly hôn đi."Trước đây, mẹ Thường rất hài lòng nghề nghiệp của Trương Vân , một giáo viên trung học, nói ra đi nghe rất hay lại có học thức , cũng đủ khiến bà ta nở mày nở mặt .Nhưng từ khi Trương Vân làm dâu Thường gia , nhà họ Trương cũng hiếm khi có liên lạc , xem ra họ căn bản không coi trọng đứa con gái này !Dần dần, mẹ Thường không còn cảm thấy hài lòng như trước nữa. Bà luôn tìm thấy điều gì đó không vừa ý, từ những cử chỉ nhỏ nhặt đến thái độ của Trương Vân.Hơn nữa, bây giờ, bà ta cảm thấy Trương Vân đã không còn xứng đáng với con trai bà ta nữa. Đã vậy , Trương Vân còn chỉ sinh được hai cô con gái, một điều mà bà ta cho là vô ích đối với gia đình này.Bà ta nghĩ, có lẽ ly hôn là giải pháp tốt nhất, để con trai bà có thể thoát khỏi sự ràng buộc với Trương Vân.Con trai bà ta không cần một người vợ vô dụng như vậy, Vịnh Chí của bà ta phải lấy một người vợ xứng đáng, một người không chỉ có thể mang lại lợi ích thực sự mà quan trọng nhất là phải sinh được con trai, để nối dõi Thường gia.Thường Vịnh Chí trong lòng cảm thấy rất rối bời. Hắn nhìn về phía mẹ mình, đôi mắt thoáng hiện sự bối rối, rồi cất giọng nói: "Trương Vân đề nghị ly hôn, nhưng cô ta yêu cầu toàn bộ tài sản của gia đình này." Nghe vậy, mẹ Thường lập tức nhíu mày, vẻ mặt đầy không vui : "Bằng cô ta ? Một cn gà mái không biết cả đẻ trứng ? Chỉ sinh được hai con gài mái giống cô ta mà cũng có mặt đòi toàn bộ tài sản nhà này ?" "Tuyệt đối không được, nếu con đưa cho nó, sau này đừng nhận mẹ là mẹ nữa!"Đương nhiên Thường Vịnh Chí cũng nghĩ như vậy, anh ta nhìn mẹ và nói: "Con sẽ suy nghĩ lại."Nói xong, Thường Vịnh Chí định ra ngoài.Mẹ Thường nhìn anh ta và hỏi: "Con lại định đi tìm con đàn bà đó à?"Mẹ Thường đương nhiên biết Thường Vịnh Chí vẫn luôn qua lại với Ngô Á Bình.Thường Vịnh Chí gật đầu.Mẹ Thường tất nhiên là sẽ không trách cứ con trai hoa tâm , chỉ thở dài một hơi, ánh mắt lộ vẻ lo âu, rồi chậm rãi nói: “Sau này con đừng qua lại với cô ta nữa. Dù sao cũng là một con ma ốm , đứa nhỏ chắc chắc sinh không được . Hơn nữa, nếu không thận trọng, để Trương Vân nắm được chứng cứ xác thực , cô ta sẽ có quyền yêu cầu đơn phương ly hôn, lúc đó con có đồng ý hay không cũng vô dụng .”Thường Vịnh Chí gật đầu, không nói gì thêm, bước ra khỏi cửa. 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Mẹ Thường  thấy con trai về , bắt đầu cáo trạng , bà ta vừa xoa eo vừa tức giận nói: "Con xem con vợ của con kìa, thật sự không tôn trọng mẹ một chút nào!""Giờ còn đưa cả hai đứa con gái đi. Con rốt cuộc nghĩ thế nào? Con có muốn ly hôn không? Nếu muốn ly hôn thì nhanh chóng ly hôn đi."Trước đây, mẹ Thường rất hài lòng nghề nghiệp của Trương Vân , một giáo viên trung học, nói ra đi nghe rất hay lại có học thức , cũng đủ khiến bà ta nở mày nở mặt .Nhưng từ khi Trương Vân làm dâu Thường gia , nhà họ Trương cũng hiếm khi có liên lạc , xem ra họ căn bản không coi trọng đứa con gái này !Dần dần, mẹ Thường không còn cảm thấy hài lòng như trước nữa. Bà luôn tìm thấy điều gì đó không vừa ý, từ những cử chỉ nhỏ nhặt đến thái độ của Trương Vân.Hơn nữa, bây giờ, bà ta cảm thấy Trương Vân đã không còn xứng đáng với con trai bà ta nữa. Đã vậy , Trương Vân còn chỉ sinh được hai cô con gái, một điều mà bà ta cho là vô ích đối với gia đình này.Bà ta nghĩ, có lẽ ly hôn là giải pháp tốt nhất, để con trai bà có thể thoát khỏi sự ràng buộc với Trương Vân.Con trai bà ta không cần một người vợ vô dụng như vậy, Vịnh Chí của bà ta phải lấy một người vợ xứng đáng, một người không chỉ có thể mang lại lợi ích thực sự mà quan trọng nhất là phải sinh được con trai, để nối dõi Thường gia.Thường Vịnh Chí trong lòng cảm thấy rất rối bời. Hắn nhìn về phía mẹ mình, đôi mắt thoáng hiện sự bối rối, rồi cất giọng nói: "Trương Vân đề nghị ly hôn, nhưng cô ta yêu cầu toàn bộ tài sản của gia đình này." Nghe vậy, mẹ Thường lập tức nhíu mày, vẻ mặt đầy không vui : "Bằng cô ta ? Một cn gà mái không biết cả đẻ trứng ? Chỉ sinh được hai con gài mái giống cô ta mà cũng có mặt đòi toàn bộ tài sản nhà này ?" "Tuyệt đối không được, nếu con đưa cho nó, sau này đừng nhận mẹ là mẹ nữa!"Đương nhiên Thường Vịnh Chí cũng nghĩ như vậy, anh ta nhìn mẹ và nói: "Con sẽ suy nghĩ lại."Nói xong, Thường Vịnh Chí định ra ngoài.Mẹ Thường nhìn anh ta và hỏi: "Con lại định đi tìm con đàn bà đó à?"Mẹ Thường đương nhiên biết Thường Vịnh Chí vẫn luôn qua lại với Ngô Á Bình.Thường Vịnh Chí gật đầu.Mẹ Thường tất nhiên là sẽ không trách cứ con trai hoa tâm , chỉ thở dài một hơi, ánh mắt lộ vẻ lo âu, rồi chậm rãi nói: “Sau này con đừng qua lại với cô ta nữa. Dù sao cũng là một con ma ốm , đứa nhỏ chắc chắc sinh không được . Hơn nữa, nếu không thận trọng, để Trương Vân nắm được chứng cứ xác thực , cô ta sẽ có quyền yêu cầu đơn phương ly hôn, lúc đó con có đồng ý hay không cũng vô dụng .”Thường Vịnh Chí gật đầu, không nói gì thêm, bước ra khỏi cửa. 

Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh SátTác giả: Thường Thanh Minh NhậtTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTháng sáu, nắng hè cháy bỏng khắp nơi, những cơn gió cũng được bọc một lớp nhiệt khí thế nhưng Kỷ Dao Quang lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như bị sương đêm tẩm ướt. 1 tỷ a! Đem Kỷ Dao Quang cô bán cũng không thể có giá trị như vậy đâu! Bước chân cô vội vã đi vào đạo quán. Cảnh tượng hoang tàn hiện ra trước mắt: lá khô phủ kín sân, không một bóng người. Thi thể của Quý Vân Chân đã được hỏa táng. Tro cốt được đặt trên bàn trong gian nhà chính.   Nhìn thấy chiếc hộp vuông vức kia, Kỷ Dao Quang cảm giác như trong lòng bị thắt lại , không thể nuốt xuống nhưng cũng nghẹn lại không thể thốt thành lời . Cô từ nhỏ mồ côi cha mẹ, bị người thân vứt bỏ tại dưới chân núi đạo quan . Chính Quý Vân Chân đã nhặt cô về, nuôi dưỡng cô khôn lớn, dạy cô đạo pháp, cho cô đi học , cung cô ăn uống . “Ai, bỏ đi , coi như đồ nhi thiếu người .” Kỷ Dao Quang thì thầm, tay chân nhẹ nhàng lau sạch chiếc hũ đựng tro cốt của Quý Vân Chân rồi đặt lên bàn thờ . Kỷ Dao Quang đang chuẩn bị quét dọn sân. Đinh linh đinh… Mẹ Thường  thấy con trai về , bắt đầu cáo trạng , bà ta vừa xoa eo vừa tức giận nói: "Con xem con vợ của con kìa, thật sự không tôn trọng mẹ một chút nào!""Giờ còn đưa cả hai đứa con gái đi. Con rốt cuộc nghĩ thế nào? Con có muốn ly hôn không? Nếu muốn ly hôn thì nhanh chóng ly hôn đi."Trước đây, mẹ Thường rất hài lòng nghề nghiệp của Trương Vân , một giáo viên trung học, nói ra đi nghe rất hay lại có học thức , cũng đủ khiến bà ta nở mày nở mặt .Nhưng từ khi Trương Vân làm dâu Thường gia , nhà họ Trương cũng hiếm khi có liên lạc , xem ra họ căn bản không coi trọng đứa con gái này !Dần dần, mẹ Thường không còn cảm thấy hài lòng như trước nữa. Bà luôn tìm thấy điều gì đó không vừa ý, từ những cử chỉ nhỏ nhặt đến thái độ của Trương Vân.Hơn nữa, bây giờ, bà ta cảm thấy Trương Vân đã không còn xứng đáng với con trai bà ta nữa. Đã vậy , Trương Vân còn chỉ sinh được hai cô con gái, một điều mà bà ta cho là vô ích đối với gia đình này.Bà ta nghĩ, có lẽ ly hôn là giải pháp tốt nhất, để con trai bà có thể thoát khỏi sự ràng buộc với Trương Vân.Con trai bà ta không cần một người vợ vô dụng như vậy, Vịnh Chí của bà ta phải lấy một người vợ xứng đáng, một người không chỉ có thể mang lại lợi ích thực sự mà quan trọng nhất là phải sinh được con trai, để nối dõi Thường gia.Thường Vịnh Chí trong lòng cảm thấy rất rối bời. Hắn nhìn về phía mẹ mình, đôi mắt thoáng hiện sự bối rối, rồi cất giọng nói: "Trương Vân đề nghị ly hôn, nhưng cô ta yêu cầu toàn bộ tài sản của gia đình này." Nghe vậy, mẹ Thường lập tức nhíu mày, vẻ mặt đầy không vui : "Bằng cô ta ? Một cn gà mái không biết cả đẻ trứng ? Chỉ sinh được hai con gài mái giống cô ta mà cũng có mặt đòi toàn bộ tài sản nhà này ?" "Tuyệt đối không được, nếu con đưa cho nó, sau này đừng nhận mẹ là mẹ nữa!"Đương nhiên Thường Vịnh Chí cũng nghĩ như vậy, anh ta nhìn mẹ và nói: "Con sẽ suy nghĩ lại."Nói xong, Thường Vịnh Chí định ra ngoài.Mẹ Thường nhìn anh ta và hỏi: "Con lại định đi tìm con đàn bà đó à?"Mẹ Thường đương nhiên biết Thường Vịnh Chí vẫn luôn qua lại với Ngô Á Bình.Thường Vịnh Chí gật đầu.Mẹ Thường tất nhiên là sẽ không trách cứ con trai hoa tâm , chỉ thở dài một hơi, ánh mắt lộ vẻ lo âu, rồi chậm rãi nói: “Sau này con đừng qua lại với cô ta nữa. Dù sao cũng là một con ma ốm , đứa nhỏ chắc chắc sinh không được . Hơn nữa, nếu không thận trọng, để Trương Vân nắm được chứng cứ xác thực , cô ta sẽ có quyền yêu cầu đơn phương ly hôn, lúc đó con có đồng ý hay không cũng vô dụng .”Thường Vịnh Chí gật đầu, không nói gì thêm, bước ra khỏi cửa. 

Chương 851: Chương 851