Tác giả:

Giọng Viên Phong rõ ràng có phần do dự: “Bên ngoài đang mưa to gió lớn, sấm chớp đùng đùng, hay là… tôi đợi mưa nhỏ rồi đi?” Gã này từ bé đã sợ sấm sét. Chúc Kim Hạ im lặng một lúc rồi nói: “Vậy cậu gọi thẳng cho nhà tang lễ luôn đi.” “… Đến liền, đến liền đây mà.” … Chúc Kim Hạ vẫn ngồi trên bồn cầu, liên tục nhận được tin nhắn của Viên Phong. [Giờ sao rồi?] [Sao không nói gì?] [Đừng làm tôi sợ, có cần gọi 120 không?] Tin nhắn mới nhất: [Bắt đầu làm ma chay chưa?] Không phải Chúc Kim Hạ không muốn trả lời, mà là cô thực sự không còn chút sức lực nào, dạ dày cứ cuồn cuộn từng cơn, cơn đau khiến sắc mặt cô trắng bệch. Cuối cùng, hai mươi phút sau, có tiếng gõ cửa phòng ngủ. “Chúc Kim Hạ, em có trong đó không?” Giọng nói này… Chúc Kim Hạ vừa mới đứng dậy khỏi bồn cầu, nghe vậy liền sững người, lại ngồi phịch xuống gọi điện cho Viên Phong: “Tôi nhờ cậu đến đón, sao cậu lại bảo Vệ Thành đến đây?” Viên Phong lạnh lùng đáp: “Bạn thân à, ốm đau không tìm chồng, lại gọi thằng bạn là tôi đến…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...