Tác giả:

Nói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ."   "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt…

Chương 263: Thuyết Phục (2)

Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu PhủTác giả: Ngũ Đóa Ma CôTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ."   "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt… "Ngươi..." Triệu lão thái thái nóng nảy. Bà ta không kém mườimẫu đất này, nhưng bà ta thiếu một nhi tử hiểu chuyện và biếttiến lên!"Bạn muốn bao nhiêu?" Triệu lão thái thái căng mặt nói: "Mộttrăm mẫu thì không thể."Vẻ mặt Trần Bảo Âm bình tĩnh, nói: "Người thấy tiếc ruộng đất,người nên nói sớm. Việc gì phải làm tổn thương tâm lực của ta,nói ta không bỏ ra chút sức lực nào?""Tâm lực của ngươi là gì? Ngươi đã làm gì? Ngươi chỉ có mộtchiêu bảo ta nhận ngươi làm con gái nuôi, ngươi còn làm cái gìnữa?" Triệu lão thái thái nhắc tới chuyện này liền hăng hái:"Ngươi nói một chút, ngươi còn làm cái gì nữa?"Trần Bảo Âm không khỏi nở nụ cười, nói: "Vậy người đổi nhậnnuôi nữ nhi là người khác, người thử xem có tác dụng haykhông?"Triệu Văn Khúc không phải là tên hư hỏng sao? Tròng mắt kiatrừng mắt, bàn tay không quy củ kia duỗi ra, mấy cô nương chịuđựng được sao?"Lần trước hắn nắm tay ta, ta cũng không so đo với hắn.Người không muốn tiếp tục ước định thì người nói sớm, sáng sớmta đã chặt đứt tay hắn!" Vẻ mặt của nàng lạnh lùng.Đỗ Kim Hoa mới biết được chuyện này, cao giọng: "Cái gì?!Hắn dám nắm tay con?"Mặt mày trợn mắt, giơ tay đánh về phía Triệu lão thái thái:"Lão bà tử xấu xa! Sinh ra một thứ không ra gì! Gây họa cho khuênữ nhà ta! Ta sẽ đánh chết bà đồ bà tử xấu xa!"Triệu Văn Khúc không đánh được, Triệu lão thái thái cũngkhông đánh đến?"Ai da! Bà dám đánh ta !Ta liều mạng với bà!" Triệu lão tháithái cũng không phải ăn chay, lập tức đánh trả.Đỗ Kim Hoa mắng to: "Bà tự nhìn bà xem! Bà đã sinh ra cáithứ gì! Không chịu làm người đứng đắn! Bà còn làm bậy! Sinh ramà không quan tâm nuôi dưỡng! Khuê nữ của ta quản nhi tử chobà, bà còn mắng nàng không bỏ ra công sức! Bà là một bà tửlòng dạ hiểm độc!"Trần Bảo Âm đưa mắt nhìn, Triệu lão thái thái là người châncẳng tốt, bị vài cái không có gì đáng ngại nên cũng không quantâm.Quản trời quản đất, nàng quản các lão thái thái kéo tóc nhaulàm gì?Ngược lại Tiền Bích Hà nghe được tiếng động vội vàng đi vào,can ngăn nói: "Mẫu thân, mẫu thân, đừng đánh, đây là khách.""Bà ta là khách cái rắm! Chúng ta không có khách như vậy!"Đỗ Kim Hoa nhổ mạnh một ngụm nước bọt nói: "Cút!"Trần Bảo Âm cũng nói: "Triệu lão thái thái, không tiễn. Nếungười muốn hủy ước, lần sau mang lên chính Triệu thôn."Triệu lão thái thái không muốn hủy ước, bà ta chỉ đau lòngtrăm mẫu đất kia. Nếu Trần Bảo Âm vất vả kỷ luật Triệu Văn Khúcthì thôi, nhưng sao nàng lại không chịu làm gì? Vậy nên Triệu lãothái thái mới đau lòng!Sau khi bị đánh ra ngoài, bà ta chật vật ngồi trong xe, thở hổnhển không ra hơi. Nghĩ đến ở nhà nhi tử tuyệt thực thì lại càngđau đầu."Lão thái thái, chúng ta về không?" Người đánh xe nói.Triệu lão thái thái hung hăng đấm xuống thân, nói: "Về cái gìmà về!" Bà ta hạ quyết tâm, lại xuống xe.Nếu không thì làm sao? Bà ta phải thừa nhận, tuy rằng cônương kia không bỏ ra công sức gì nhưng nàng có đầu óc. Chỉ vớimột cái đầu của nàng thật đúng là đáng giá một trăm mẫu đất.Câu nói kia của Trần Bảo Âm "người đổi nhận người khác làmnữ nhi thử xem" đã làm cho Triệu lão thái thái hiểu được, chuyệnnày chỉ có thể là nàng, đổi lại là người khác thì không được."Sao bà lại quay lại?" Đỗ Kim Hoa vừa nhìn thấy bà ta thì lậptức cầm chổi.Triệu lão thái thái chống nạng, nói: "Dừng tay! Sao ta khôngthể đến chứ? Vẫn còn chưa hủy bỏ khế ước đâu! Ta tìm nhi nữcủa ngươi, có chuyện muốn nói với nàng ta!"Trần Bảo Âm đi ra từ trong phòng, vẻ mặt thản nhiên nói: "Tacòn phải đi dạy học, người nói ngắn gọn thôi."Nói nhảm thì đừng nói, nàng không có thời gian nghe. Ví dụnhư nói một trăm mẫu đất.Triệu lão thái thái mím môi, đi vào trong phòng.Nói ra chuyện Triệu Văn Khúc tuyệt thực."Bây giờ phải làm gì?" Bà ta hỏi Trần Bảo Âm.

Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu PhủTác giả: Ngũ Đóa Ma CôTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ."   "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt… "Ngươi..." Triệu lão thái thái nóng nảy. Bà ta không kém mườimẫu đất này, nhưng bà ta thiếu một nhi tử hiểu chuyện và biếttiến lên!"Bạn muốn bao nhiêu?" Triệu lão thái thái căng mặt nói: "Mộttrăm mẫu thì không thể."Vẻ mặt Trần Bảo Âm bình tĩnh, nói: "Người thấy tiếc ruộng đất,người nên nói sớm. Việc gì phải làm tổn thương tâm lực của ta,nói ta không bỏ ra chút sức lực nào?""Tâm lực của ngươi là gì? Ngươi đã làm gì? Ngươi chỉ có mộtchiêu bảo ta nhận ngươi làm con gái nuôi, ngươi còn làm cái gìnữa?" Triệu lão thái thái nhắc tới chuyện này liền hăng hái:"Ngươi nói một chút, ngươi còn làm cái gì nữa?"Trần Bảo Âm không khỏi nở nụ cười, nói: "Vậy người đổi nhậnnuôi nữ nhi là người khác, người thử xem có tác dụng haykhông?"Triệu Văn Khúc không phải là tên hư hỏng sao? Tròng mắt kiatrừng mắt, bàn tay không quy củ kia duỗi ra, mấy cô nương chịuđựng được sao?"Lần trước hắn nắm tay ta, ta cũng không so đo với hắn.Người không muốn tiếp tục ước định thì người nói sớm, sáng sớmta đã chặt đứt tay hắn!" Vẻ mặt của nàng lạnh lùng.Đỗ Kim Hoa mới biết được chuyện này, cao giọng: "Cái gì?!Hắn dám nắm tay con?"Mặt mày trợn mắt, giơ tay đánh về phía Triệu lão thái thái:"Lão bà tử xấu xa! Sinh ra một thứ không ra gì! Gây họa cho khuênữ nhà ta! Ta sẽ đánh chết bà đồ bà tử xấu xa!"Triệu Văn Khúc không đánh được, Triệu lão thái thái cũngkhông đánh đến?"Ai da! Bà dám đánh ta !Ta liều mạng với bà!" Triệu lão tháithái cũng không phải ăn chay, lập tức đánh trả.Đỗ Kim Hoa mắng to: "Bà tự nhìn bà xem! Bà đã sinh ra cáithứ gì! Không chịu làm người đứng đắn! Bà còn làm bậy! Sinh ramà không quan tâm nuôi dưỡng! Khuê nữ của ta quản nhi tử chobà, bà còn mắng nàng không bỏ ra công sức! Bà là một bà tửlòng dạ hiểm độc!"Trần Bảo Âm đưa mắt nhìn, Triệu lão thái thái là người châncẳng tốt, bị vài cái không có gì đáng ngại nên cũng không quantâm.Quản trời quản đất, nàng quản các lão thái thái kéo tóc nhaulàm gì?Ngược lại Tiền Bích Hà nghe được tiếng động vội vàng đi vào,can ngăn nói: "Mẫu thân, mẫu thân, đừng đánh, đây là khách.""Bà ta là khách cái rắm! Chúng ta không có khách như vậy!"Đỗ Kim Hoa nhổ mạnh một ngụm nước bọt nói: "Cút!"Trần Bảo Âm cũng nói: "Triệu lão thái thái, không tiễn. Nếungười muốn hủy ước, lần sau mang lên chính Triệu thôn."Triệu lão thái thái không muốn hủy ước, bà ta chỉ đau lòngtrăm mẫu đất kia. Nếu Trần Bảo Âm vất vả kỷ luật Triệu Văn Khúcthì thôi, nhưng sao nàng lại không chịu làm gì? Vậy nên Triệu lãothái thái mới đau lòng!Sau khi bị đánh ra ngoài, bà ta chật vật ngồi trong xe, thở hổnhển không ra hơi. Nghĩ đến ở nhà nhi tử tuyệt thực thì lại càngđau đầu."Lão thái thái, chúng ta về không?" Người đánh xe nói.Triệu lão thái thái hung hăng đấm xuống thân, nói: "Về cái gìmà về!" Bà ta hạ quyết tâm, lại xuống xe.Nếu không thì làm sao? Bà ta phải thừa nhận, tuy rằng cônương kia không bỏ ra công sức gì nhưng nàng có đầu óc. Chỉ vớimột cái đầu của nàng thật đúng là đáng giá một trăm mẫu đất.Câu nói kia của Trần Bảo Âm "người đổi nhận người khác làmnữ nhi thử xem" đã làm cho Triệu lão thái thái hiểu được, chuyệnnày chỉ có thể là nàng, đổi lại là người khác thì không được."Sao bà lại quay lại?" Đỗ Kim Hoa vừa nhìn thấy bà ta thì lậptức cầm chổi.Triệu lão thái thái chống nạng, nói: "Dừng tay! Sao ta khôngthể đến chứ? Vẫn còn chưa hủy bỏ khế ước đâu! Ta tìm nhi nữcủa ngươi, có chuyện muốn nói với nàng ta!"Trần Bảo Âm đi ra từ trong phòng, vẻ mặt thản nhiên nói: "Tacòn phải đi dạy học, người nói ngắn gọn thôi."Nói nhảm thì đừng nói, nàng không có thời gian nghe. Ví dụnhư nói một trăm mẫu đất.Triệu lão thái thái mím môi, đi vào trong phòng.Nói ra chuyện Triệu Văn Khúc tuyệt thực."Bây giờ phải làm gì?" Bà ta hỏi Trần Bảo Âm.

Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu PhủTác giả: Ngũ Đóa Ma CôTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ."   "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt… "Ngươi..." Triệu lão thái thái nóng nảy. Bà ta không kém mườimẫu đất này, nhưng bà ta thiếu một nhi tử hiểu chuyện và biếttiến lên!"Bạn muốn bao nhiêu?" Triệu lão thái thái căng mặt nói: "Mộttrăm mẫu thì không thể."Vẻ mặt Trần Bảo Âm bình tĩnh, nói: "Người thấy tiếc ruộng đất,người nên nói sớm. Việc gì phải làm tổn thương tâm lực của ta,nói ta không bỏ ra chút sức lực nào?""Tâm lực của ngươi là gì? Ngươi đã làm gì? Ngươi chỉ có mộtchiêu bảo ta nhận ngươi làm con gái nuôi, ngươi còn làm cái gìnữa?" Triệu lão thái thái nhắc tới chuyện này liền hăng hái:"Ngươi nói một chút, ngươi còn làm cái gì nữa?"Trần Bảo Âm không khỏi nở nụ cười, nói: "Vậy người đổi nhậnnuôi nữ nhi là người khác, người thử xem có tác dụng haykhông?"Triệu Văn Khúc không phải là tên hư hỏng sao? Tròng mắt kiatrừng mắt, bàn tay không quy củ kia duỗi ra, mấy cô nương chịuđựng được sao?"Lần trước hắn nắm tay ta, ta cũng không so đo với hắn.Người không muốn tiếp tục ước định thì người nói sớm, sáng sớmta đã chặt đứt tay hắn!" Vẻ mặt của nàng lạnh lùng.Đỗ Kim Hoa mới biết được chuyện này, cao giọng: "Cái gì?!Hắn dám nắm tay con?"Mặt mày trợn mắt, giơ tay đánh về phía Triệu lão thái thái:"Lão bà tử xấu xa! Sinh ra một thứ không ra gì! Gây họa cho khuênữ nhà ta! Ta sẽ đánh chết bà đồ bà tử xấu xa!"Triệu Văn Khúc không đánh được, Triệu lão thái thái cũngkhông đánh đến?"Ai da! Bà dám đánh ta !Ta liều mạng với bà!" Triệu lão tháithái cũng không phải ăn chay, lập tức đánh trả.Đỗ Kim Hoa mắng to: "Bà tự nhìn bà xem! Bà đã sinh ra cáithứ gì! Không chịu làm người đứng đắn! Bà còn làm bậy! Sinh ramà không quan tâm nuôi dưỡng! Khuê nữ của ta quản nhi tử chobà, bà còn mắng nàng không bỏ ra công sức! Bà là một bà tửlòng dạ hiểm độc!"Trần Bảo Âm đưa mắt nhìn, Triệu lão thái thái là người châncẳng tốt, bị vài cái không có gì đáng ngại nên cũng không quantâm.Quản trời quản đất, nàng quản các lão thái thái kéo tóc nhaulàm gì?Ngược lại Tiền Bích Hà nghe được tiếng động vội vàng đi vào,can ngăn nói: "Mẫu thân, mẫu thân, đừng đánh, đây là khách.""Bà ta là khách cái rắm! Chúng ta không có khách như vậy!"Đỗ Kim Hoa nhổ mạnh một ngụm nước bọt nói: "Cút!"Trần Bảo Âm cũng nói: "Triệu lão thái thái, không tiễn. Nếungười muốn hủy ước, lần sau mang lên chính Triệu thôn."Triệu lão thái thái không muốn hủy ước, bà ta chỉ đau lòngtrăm mẫu đất kia. Nếu Trần Bảo Âm vất vả kỷ luật Triệu Văn Khúcthì thôi, nhưng sao nàng lại không chịu làm gì? Vậy nên Triệu lãothái thái mới đau lòng!Sau khi bị đánh ra ngoài, bà ta chật vật ngồi trong xe, thở hổnhển không ra hơi. Nghĩ đến ở nhà nhi tử tuyệt thực thì lại càngđau đầu."Lão thái thái, chúng ta về không?" Người đánh xe nói.Triệu lão thái thái hung hăng đấm xuống thân, nói: "Về cái gìmà về!" Bà ta hạ quyết tâm, lại xuống xe.Nếu không thì làm sao? Bà ta phải thừa nhận, tuy rằng cônương kia không bỏ ra công sức gì nhưng nàng có đầu óc. Chỉ vớimột cái đầu của nàng thật đúng là đáng giá một trăm mẫu đất.Câu nói kia của Trần Bảo Âm "người đổi nhận người khác làmnữ nhi thử xem" đã làm cho Triệu lão thái thái hiểu được, chuyệnnày chỉ có thể là nàng, đổi lại là người khác thì không được."Sao bà lại quay lại?" Đỗ Kim Hoa vừa nhìn thấy bà ta thì lậptức cầm chổi.Triệu lão thái thái chống nạng, nói: "Dừng tay! Sao ta khôngthể đến chứ? Vẫn còn chưa hủy bỏ khế ước đâu! Ta tìm nhi nữcủa ngươi, có chuyện muốn nói với nàng ta!"Trần Bảo Âm đi ra từ trong phòng, vẻ mặt thản nhiên nói: "Tacòn phải đi dạy học, người nói ngắn gọn thôi."Nói nhảm thì đừng nói, nàng không có thời gian nghe. Ví dụnhư nói một trăm mẫu đất.Triệu lão thái thái mím môi, đi vào trong phòng.Nói ra chuyện Triệu Văn Khúc tuyệt thực."Bây giờ phải làm gì?" Bà ta hỏi Trần Bảo Âm.

Chương 263: Thuyết Phục (2)