Nói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ." "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt…
Chương 268: Năm Mới (3)
Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu PhủTác giả: Ngũ Đóa Ma CôTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ." "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt… Nhóm tiểu nha hoàn không dám làm càn trước mặt nàng, đạinha hoàn là Hầu phu nhân gọi tới thì càng sẽ không nói gì vớinàng.Từ Lâm Lang rất cô đơn.Mà đêm giao thừa này trong lòng nàng vô cùng thất vọng.Nàng và hai tẩu tẩu ngồi bên cạnh Hầu phu nhân, nghe hai tẩutẩu nói những lời tốt đẹp hòa khí, thi thoảng mang theo gai nhọn,nhưng không đợi cây gai này đâm đến người khác thì đã thu lại.Năm mới sao, chú ý hòa khí đoàn viên, cũng không ai muốn gặpxui xẻo, càng không muốn gây chuyện trước mặt Hầu phu nhân.Nàng chỉ có thể ngồi ngay ngắn, trên mặt lộ ra nụ cười, giốngnhư khuôn mẫu mà Hầu phu nhân khắc ra, hoàn mỹ đến mứckhông tìm ra một chút tật xấu.Làng Trần gia xa xôi, nhà nào cũng vô cùng náo nhiệt.Đêm giao thừa, bọn nhỏ đều không chịu ngủ, cầm tiền mừngtuổi đón giao thừa. Thật sự không chịu nổi mới được người lớn bếvề trong chăn.Người lớn chịu đựng được nhàn rỗi ngồi cắn hạt dưa ăn đậuphộng, khuôn mặt tràn đầy kỳ vọng cho năm mới."Đọc sai rồi!" Trần Nhị Lang đang dạy Ngân Lai học thuộc《Thiên tự văn》. Mỗi ngày hắn nghe Kim Lai học nên cũng họcđược không ít,"Đưa hạt dưa của con cho ta!"Ngân Lai tủi thân mếu máo, nhưng vẫn đưa một nắm hạt dưađã bóc xong đút đến bên miệng Trần Nhị Lang.Trần Nhị Lang há to miệng, a ô một miếng, không chỉ ăn hếthạt dưa, còn thuận thế cắn một cái vào tay Ngân Lai. Cắn khôngđau, nhưng Ngân Lai đau lòng hạt dưa,"oa" một tiếng, nhào vàotrong ngực Tôn Ngũ Nương.Tôn Ngũ Nương tức giận đạp hắn: "Ngươi làm cái gì thế? ĐếnTết rồi! Có biết không? Ngươi lại chọc ghẹo bọn trẻ, coi chừng tasẽ đánh ngươi!"Trần Nhị Lang lập tức cười hì hì, há to miệng: "Ngân Lai, phụthân nhổ ra cho con, đến đây."Ngân Lai ghét bỏ quay đầu lại.Tôn Ngũ Nương cũng bị ghê tởm đến sặc, liên tục đạp hắn:"Cút đi!"Cuối cùng Trần Nhị Lang tự mình bóc một đống hạt dưa lớn,cho Ngân Lai ăn một nửa, còn lại một nửa cho Kim Lai và LanLan, cuối cùng mới được thả ra.Trần Bảo Âm ngồi ở một bên, trong tay cầm một đống tiềnđồng nhỏ, đang dạy Lan Lan và Kim Lai học《Bách gia tính》.Mỗi trang, nàng thưởng cho hai người một đồng tiền.Tiền mừng tuổi đã được cho từ trước nhưng nàng muốn chonhiều hơn một chút. Nên cho như thế nào? Khen thưởng thì bọntrẻ sẽ vui vẻ hơn.Ngày mùng 1 Tết, người lớn và trẻ em đều đi chúc Tết.Không giống như những năm trước, trước đây các em nhỏchạy ra ngoài chúc Tết đều phải dập đầu mới có thể nhận đượctiền lì xì, năm nay dập đầu không còn mới mẻ nữa, người lớn sẽnói: "Nào, đọc một đoạn《 Thiên tự văn 》nghe xem."Những đứa trẻ học trong trường học có thể học thuộc lòng,những đứa trẻ không đi học thì lại học một vài đoạn từ nhữngđứa trẻ đi học, cũng có thể đọc được.Khắp nơi đều lanh lảnh âm thanh ngâm nga, tiếng cười củangười lớn và tiếng những đứa trẻ đốt pháo.Trần Bảo Âm mặc áo bông dày, trùm kín tay, đi theo mẫu thânvà các tấu tẩu đi chúc Tết. Chúc Tết gia gia nãi nãi, chúc Tết đạibá đại bá mẫu, sau đó là những trưởng bối trong thôn.Trần Bảo Âm được rất nhiều lời khen ngợi, đều nói nàng tốt,diện mạo xinh đẹp, tâm tốt tính tình cũng tốt, học cũng giỏi. Haitẩu tẩu cũng được khen ngợi rất nhiều, nói rằng trong năm naybọn họ đã có tiến bộ, biết cố gắng, không nỗ lực vô ích, càngngày càng tốt, rất giỏi.Đỗ Kim Hoa không ai khen ngợi, tất cả đều mừng cho bà:"Ngươi kéo cả gia đình đi lên, sau này ngươi sẽ có cuộc sống tốt."Trần Hữu Phúc và hai nhi tử cũng đi chúc tết, nam nhân ởcùng nhau thì lập tức khoác lác. Trần Hữu Phúc bình thường rấtthật thà chất phác, lúc này cũng thổi không cao không thấp nói:"Đó là, hai nhi tử của ta có năng lực. Ngươi có biết một ngày nhàchúng ta thu được thêm bao nhiêu tiền không? Có – –"
Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu PhủTác giả: Ngũ Đóa Ma CôTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ." "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt… Nhóm tiểu nha hoàn không dám làm càn trước mặt nàng, đạinha hoàn là Hầu phu nhân gọi tới thì càng sẽ không nói gì vớinàng.Từ Lâm Lang rất cô đơn.Mà đêm giao thừa này trong lòng nàng vô cùng thất vọng.Nàng và hai tẩu tẩu ngồi bên cạnh Hầu phu nhân, nghe hai tẩutẩu nói những lời tốt đẹp hòa khí, thi thoảng mang theo gai nhọn,nhưng không đợi cây gai này đâm đến người khác thì đã thu lại.Năm mới sao, chú ý hòa khí đoàn viên, cũng không ai muốn gặpxui xẻo, càng không muốn gây chuyện trước mặt Hầu phu nhân.Nàng chỉ có thể ngồi ngay ngắn, trên mặt lộ ra nụ cười, giốngnhư khuôn mẫu mà Hầu phu nhân khắc ra, hoàn mỹ đến mứckhông tìm ra một chút tật xấu.Làng Trần gia xa xôi, nhà nào cũng vô cùng náo nhiệt.Đêm giao thừa, bọn nhỏ đều không chịu ngủ, cầm tiền mừngtuổi đón giao thừa. Thật sự không chịu nổi mới được người lớn bếvề trong chăn.Người lớn chịu đựng được nhàn rỗi ngồi cắn hạt dưa ăn đậuphộng, khuôn mặt tràn đầy kỳ vọng cho năm mới."Đọc sai rồi!" Trần Nhị Lang đang dạy Ngân Lai học thuộc《Thiên tự văn》. Mỗi ngày hắn nghe Kim Lai học nên cũng họcđược không ít,"Đưa hạt dưa của con cho ta!"Ngân Lai tủi thân mếu máo, nhưng vẫn đưa một nắm hạt dưađã bóc xong đút đến bên miệng Trần Nhị Lang.Trần Nhị Lang há to miệng, a ô một miếng, không chỉ ăn hếthạt dưa, còn thuận thế cắn một cái vào tay Ngân Lai. Cắn khôngđau, nhưng Ngân Lai đau lòng hạt dưa,"oa" một tiếng, nhào vàotrong ngực Tôn Ngũ Nương.Tôn Ngũ Nương tức giận đạp hắn: "Ngươi làm cái gì thế? ĐếnTết rồi! Có biết không? Ngươi lại chọc ghẹo bọn trẻ, coi chừng tasẽ đánh ngươi!"Trần Nhị Lang lập tức cười hì hì, há to miệng: "Ngân Lai, phụthân nhổ ra cho con, đến đây."Ngân Lai ghét bỏ quay đầu lại.Tôn Ngũ Nương cũng bị ghê tởm đến sặc, liên tục đạp hắn:"Cút đi!"Cuối cùng Trần Nhị Lang tự mình bóc một đống hạt dưa lớn,cho Ngân Lai ăn một nửa, còn lại một nửa cho Kim Lai và LanLan, cuối cùng mới được thả ra.Trần Bảo Âm ngồi ở một bên, trong tay cầm một đống tiềnđồng nhỏ, đang dạy Lan Lan và Kim Lai học《Bách gia tính》.Mỗi trang, nàng thưởng cho hai người một đồng tiền.Tiền mừng tuổi đã được cho từ trước nhưng nàng muốn chonhiều hơn một chút. Nên cho như thế nào? Khen thưởng thì bọntrẻ sẽ vui vẻ hơn.Ngày mùng 1 Tết, người lớn và trẻ em đều đi chúc Tết.Không giống như những năm trước, trước đây các em nhỏchạy ra ngoài chúc Tết đều phải dập đầu mới có thể nhận đượctiền lì xì, năm nay dập đầu không còn mới mẻ nữa, người lớn sẽnói: "Nào, đọc một đoạn《 Thiên tự văn 》nghe xem."Những đứa trẻ học trong trường học có thể học thuộc lòng,những đứa trẻ không đi học thì lại học một vài đoạn từ nhữngđứa trẻ đi học, cũng có thể đọc được.Khắp nơi đều lanh lảnh âm thanh ngâm nga, tiếng cười củangười lớn và tiếng những đứa trẻ đốt pháo.Trần Bảo Âm mặc áo bông dày, trùm kín tay, đi theo mẫu thânvà các tấu tẩu đi chúc Tết. Chúc Tết gia gia nãi nãi, chúc Tết đạibá đại bá mẫu, sau đó là những trưởng bối trong thôn.Trần Bảo Âm được rất nhiều lời khen ngợi, đều nói nàng tốt,diện mạo xinh đẹp, tâm tốt tính tình cũng tốt, học cũng giỏi. Haitẩu tẩu cũng được khen ngợi rất nhiều, nói rằng trong năm naybọn họ đã có tiến bộ, biết cố gắng, không nỗ lực vô ích, càngngày càng tốt, rất giỏi.Đỗ Kim Hoa không ai khen ngợi, tất cả đều mừng cho bà:"Ngươi kéo cả gia đình đi lên, sau này ngươi sẽ có cuộc sống tốt."Trần Hữu Phúc và hai nhi tử cũng đi chúc tết, nam nhân ởcùng nhau thì lập tức khoác lác. Trần Hữu Phúc bình thường rấtthật thà chất phác, lúc này cũng thổi không cao không thấp nói:"Đó là, hai nhi tử của ta có năng lực. Ngươi có biết một ngày nhàchúng ta thu được thêm bao nhiêu tiền không? Có – –"
Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu PhủTác giả: Ngũ Đóa Ma CôTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ." "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt… Nhóm tiểu nha hoàn không dám làm càn trước mặt nàng, đạinha hoàn là Hầu phu nhân gọi tới thì càng sẽ không nói gì vớinàng.Từ Lâm Lang rất cô đơn.Mà đêm giao thừa này trong lòng nàng vô cùng thất vọng.Nàng và hai tẩu tẩu ngồi bên cạnh Hầu phu nhân, nghe hai tẩutẩu nói những lời tốt đẹp hòa khí, thi thoảng mang theo gai nhọn,nhưng không đợi cây gai này đâm đến người khác thì đã thu lại.Năm mới sao, chú ý hòa khí đoàn viên, cũng không ai muốn gặpxui xẻo, càng không muốn gây chuyện trước mặt Hầu phu nhân.Nàng chỉ có thể ngồi ngay ngắn, trên mặt lộ ra nụ cười, giốngnhư khuôn mẫu mà Hầu phu nhân khắc ra, hoàn mỹ đến mứckhông tìm ra một chút tật xấu.Làng Trần gia xa xôi, nhà nào cũng vô cùng náo nhiệt.Đêm giao thừa, bọn nhỏ đều không chịu ngủ, cầm tiền mừngtuổi đón giao thừa. Thật sự không chịu nổi mới được người lớn bếvề trong chăn.Người lớn chịu đựng được nhàn rỗi ngồi cắn hạt dưa ăn đậuphộng, khuôn mặt tràn đầy kỳ vọng cho năm mới."Đọc sai rồi!" Trần Nhị Lang đang dạy Ngân Lai học thuộc《Thiên tự văn》. Mỗi ngày hắn nghe Kim Lai học nên cũng họcđược không ít,"Đưa hạt dưa của con cho ta!"Ngân Lai tủi thân mếu máo, nhưng vẫn đưa một nắm hạt dưađã bóc xong đút đến bên miệng Trần Nhị Lang.Trần Nhị Lang há to miệng, a ô một miếng, không chỉ ăn hếthạt dưa, còn thuận thế cắn một cái vào tay Ngân Lai. Cắn khôngđau, nhưng Ngân Lai đau lòng hạt dưa,"oa" một tiếng, nhào vàotrong ngực Tôn Ngũ Nương.Tôn Ngũ Nương tức giận đạp hắn: "Ngươi làm cái gì thế? ĐếnTết rồi! Có biết không? Ngươi lại chọc ghẹo bọn trẻ, coi chừng tasẽ đánh ngươi!"Trần Nhị Lang lập tức cười hì hì, há to miệng: "Ngân Lai, phụthân nhổ ra cho con, đến đây."Ngân Lai ghét bỏ quay đầu lại.Tôn Ngũ Nương cũng bị ghê tởm đến sặc, liên tục đạp hắn:"Cút đi!"Cuối cùng Trần Nhị Lang tự mình bóc một đống hạt dưa lớn,cho Ngân Lai ăn một nửa, còn lại một nửa cho Kim Lai và LanLan, cuối cùng mới được thả ra.Trần Bảo Âm ngồi ở một bên, trong tay cầm một đống tiềnđồng nhỏ, đang dạy Lan Lan và Kim Lai học《Bách gia tính》.Mỗi trang, nàng thưởng cho hai người một đồng tiền.Tiền mừng tuổi đã được cho từ trước nhưng nàng muốn chonhiều hơn một chút. Nên cho như thế nào? Khen thưởng thì bọntrẻ sẽ vui vẻ hơn.Ngày mùng 1 Tết, người lớn và trẻ em đều đi chúc Tết.Không giống như những năm trước, trước đây các em nhỏchạy ra ngoài chúc Tết đều phải dập đầu mới có thể nhận đượctiền lì xì, năm nay dập đầu không còn mới mẻ nữa, người lớn sẽnói: "Nào, đọc một đoạn《 Thiên tự văn 》nghe xem."Những đứa trẻ học trong trường học có thể học thuộc lòng,những đứa trẻ không đi học thì lại học một vài đoạn từ nhữngđứa trẻ đi học, cũng có thể đọc được.Khắp nơi đều lanh lảnh âm thanh ngâm nga, tiếng cười củangười lớn và tiếng những đứa trẻ đốt pháo.Trần Bảo Âm mặc áo bông dày, trùm kín tay, đi theo mẫu thânvà các tấu tẩu đi chúc Tết. Chúc Tết gia gia nãi nãi, chúc Tết đạibá đại bá mẫu, sau đó là những trưởng bối trong thôn.Trần Bảo Âm được rất nhiều lời khen ngợi, đều nói nàng tốt,diện mạo xinh đẹp, tâm tốt tính tình cũng tốt, học cũng giỏi. Haitẩu tẩu cũng được khen ngợi rất nhiều, nói rằng trong năm naybọn họ đã có tiến bộ, biết cố gắng, không nỗ lực vô ích, càngngày càng tốt, rất giỏi.Đỗ Kim Hoa không ai khen ngợi, tất cả đều mừng cho bà:"Ngươi kéo cả gia đình đi lên, sau này ngươi sẽ có cuộc sống tốt."Trần Hữu Phúc và hai nhi tử cũng đi chúc tết, nam nhân ởcùng nhau thì lập tức khoác lác. Trần Hữu Phúc bình thường rấtthật thà chất phác, lúc này cũng thổi không cao không thấp nói:"Đó là, hai nhi tử của ta có năng lực. Ngươi có biết một ngày nhàchúng ta thu được thêm bao nhiêu tiền không? Có – –"