Tác giả:

Nói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ."   "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt…

Chương 427: Triệu Kiến (1)

Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu PhủTác giả: Ngũ Đóa Ma CôTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ."   "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt… Hoặc là, trong lòng của hắn ta có nghi hoặc buồn khổ, khôngđúng cách cho nên tìm Cố Đình Viễn cầu chủ ý.Dù thế nào đi nữa, Cố Đình Viễn cũng đọc nhiều sách hơn hắnta, vẫn có thể khuyên hắn một phen."Không đúng." Cố Đình Viễn khẽ gật đầu một cái.Trần Bảo Âm liền hỏi: "Đến tột cùng là chuyện gì?"Cố Đình Viễn mới nói tới: "Hắn bồi tội với ta."Ngay cả Cố Đình Viễn cũng không ngờ tới, tâm tư Triệu VănKhúc cẩn thận đến nước này. Hắn ta đã từng đắc tội với hắn,chính hắn cũng đã quên, Triệu Văn Khúc còn nhớ, còn rất nghiêmtúc giảng giải một phen, lúc đó chính là tức giận mẫu thân kiếmchuyện làm cho hắn ta, cũng không phải có ý định đường đột BảoÂm, lại càng không nên đối nói năng lỗ mãng với hắn."A, việc này." Trần Bảo Âm cẩn thận hồi tưởng, cuối cùng nhớtới, nhíu nhíu mày nói: "Hắn cũng là người thông minh."Mặc dù nàng cùng Cố Đình Viễn đều quên chuyện này. Nhưnglỡ như bọn họ nhớ kỹ thì sao? Triệu gia chỉ có chút điền sảnruộng đất, không quyền không quý, không đắc tội nổi Cố gia."Hắn còn nói một chuyện."Cố Đình Viễn lại nói: "Nàng nghe thử xem là thật hay giả."Trần Bảo Âm im lặng lắng nghe, càng nghe con mắt càng mởlớn, không khỏi hoảng sợ nói: "Ta không tin!"Danh tiếng của Triệu Văn Khúc thối đến mức không ngửi được,không người trong sạch nguyện ý gả con cho hắn ta chính là bởivì hắn trắng trợn cướp đoạt dân nữ, chơi chán sẽ đưa người, còncó một con ngoài giá thú. Nhưng Cố Đình Viễn nói, đây đều làgiả.Triệu Văn Khúc cố ý giảng giải, hắn ta chưa bao giờ trắng trợncướp đoạt dân nữ, những chuyện kia có ẩn tình khác...Những cô nương bị hắn cướp đoạt là người bị phụ mẫu nhậntiền lễ hỏi của người ta, muốn bán cho một người đã từng đánhchết vợ. Nàng ta sợ nên muốn chạy trốn, trùng hợp gặp gỡ TriệuVăn Khúc, lúc đó thanh danh của hắn còn chưa kém, thế là cônương khẩn cầu hắn ta cứu mạng. Những cô gái bị chơi chánkhác cũng có ẩn tình. Có khi là Triệu Văn Khúc đánh bạc gặp phảivợ của tên nghiện cờ bạc, người bị bán đi. Có người là cô gái sốkhổ trong thanh lâu, muốn chuộc thân, nhưng tú bà không chophép.Ngày tháng của hắn ta trải qua ngơ ngơ ngác ngác, nhưng màmỗi khi nhìn thấy một nữ tử số khổ, hắn ta luôn nghĩ về ngườicon gái đã chết vì mình, thế là đưa tay vớt một mạng."Nói như vậy, hắn không chỉ không phải là một ác ôn, mà cònlà một người tốt sao?" Trần Bảo Âm giật mình nói. Thật sự làchênh lệch quá nhiều, rất khó để người tin tưởng."Hẳn là hắn muốn chàng tha cho hắn cho nên mới nói như vậythôi?" Nàng hoài nghi nói.Cố Đình Viễn quay người lại, mặt mũi bình thản: "Ta cũng cóhoài nghi này. Sau này, nhất định phải điều tra một phen."Nếu như Triệu Văn Khúc trong sạch thì hắn ta sẽ trong sạch.Cố Đình Viễn nhìn ra được, Triệu Văn Khúc cũng có vẻ hối hận khinói ra chuyện này với hắn.Triệu lão thái thái lớn tuổi, càng trông có vẻ già, hắn ta khôngmuốn cũng không dám làm bà ta tức giận. Mà đời này hắn takhông có ý định cưới vợ, đứa con ruột của hắn ta cũng cần phảicó một thanh danh tốt thì sau này mới có thể kế thừa gia nghiệp,lấy vợ sinh con. Nếu như hắn ta không vô tội, chỉ nói những lờinày cho thoát tội với hắn thì Cố Đình Viễn càng phải tra rõ ràng.Quê hương của hắn, không thể nuôi một ác ôn!"Được." Trần Bảo Âm gật gật đầu.Ngày nghỉ trân quý, Trần Bảo Âm theo sau lưng Đỗ Kim Hoagiống như một chiếc đuôi nhỏ.Đỗ Kim Hoa đi vào phòng bếp thì nàng liền đi phòng bếp. ĐỗKim Hoa đi đút gà, nàng ở sau lưng bưng thóc lép. Đỗ Kim Hoa đibờ sông giặt áo váy, nàng cũng muốn đi theo. Còn về đại ca nhịca, đại tẩu nhị tẩu thì nàng cũng không nói chuyện cùng họ mấycâu.Kim Lai, Ngân Lai, chỉ quấn lấy Lan Lan, cũng không nói mấycâu.

Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu PhủTác giả: Ngũ Đóa Ma CôTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ."   "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt… Hoặc là, trong lòng của hắn ta có nghi hoặc buồn khổ, khôngđúng cách cho nên tìm Cố Đình Viễn cầu chủ ý.Dù thế nào đi nữa, Cố Đình Viễn cũng đọc nhiều sách hơn hắnta, vẫn có thể khuyên hắn một phen."Không đúng." Cố Đình Viễn khẽ gật đầu một cái.Trần Bảo Âm liền hỏi: "Đến tột cùng là chuyện gì?"Cố Đình Viễn mới nói tới: "Hắn bồi tội với ta."Ngay cả Cố Đình Viễn cũng không ngờ tới, tâm tư Triệu VănKhúc cẩn thận đến nước này. Hắn ta đã từng đắc tội với hắn,chính hắn cũng đã quên, Triệu Văn Khúc còn nhớ, còn rất nghiêmtúc giảng giải một phen, lúc đó chính là tức giận mẫu thân kiếmchuyện làm cho hắn ta, cũng không phải có ý định đường đột BảoÂm, lại càng không nên đối nói năng lỗ mãng với hắn."A, việc này." Trần Bảo Âm cẩn thận hồi tưởng, cuối cùng nhớtới, nhíu nhíu mày nói: "Hắn cũng là người thông minh."Mặc dù nàng cùng Cố Đình Viễn đều quên chuyện này. Nhưnglỡ như bọn họ nhớ kỹ thì sao? Triệu gia chỉ có chút điền sảnruộng đất, không quyền không quý, không đắc tội nổi Cố gia."Hắn còn nói một chuyện."Cố Đình Viễn lại nói: "Nàng nghe thử xem là thật hay giả."Trần Bảo Âm im lặng lắng nghe, càng nghe con mắt càng mởlớn, không khỏi hoảng sợ nói: "Ta không tin!"Danh tiếng của Triệu Văn Khúc thối đến mức không ngửi được,không người trong sạch nguyện ý gả con cho hắn ta chính là bởivì hắn trắng trợn cướp đoạt dân nữ, chơi chán sẽ đưa người, còncó một con ngoài giá thú. Nhưng Cố Đình Viễn nói, đây đều làgiả.Triệu Văn Khúc cố ý giảng giải, hắn ta chưa bao giờ trắng trợncướp đoạt dân nữ, những chuyện kia có ẩn tình khác...Những cô nương bị hắn cướp đoạt là người bị phụ mẫu nhậntiền lễ hỏi của người ta, muốn bán cho một người đã từng đánhchết vợ. Nàng ta sợ nên muốn chạy trốn, trùng hợp gặp gỡ TriệuVăn Khúc, lúc đó thanh danh của hắn còn chưa kém, thế là cônương khẩn cầu hắn ta cứu mạng. Những cô gái bị chơi chánkhác cũng có ẩn tình. Có khi là Triệu Văn Khúc đánh bạc gặp phảivợ của tên nghiện cờ bạc, người bị bán đi. Có người là cô gái sốkhổ trong thanh lâu, muốn chuộc thân, nhưng tú bà không chophép.Ngày tháng của hắn ta trải qua ngơ ngơ ngác ngác, nhưng màmỗi khi nhìn thấy một nữ tử số khổ, hắn ta luôn nghĩ về ngườicon gái đã chết vì mình, thế là đưa tay vớt một mạng."Nói như vậy, hắn không chỉ không phải là một ác ôn, mà cònlà một người tốt sao?" Trần Bảo Âm giật mình nói. Thật sự làchênh lệch quá nhiều, rất khó để người tin tưởng."Hẳn là hắn muốn chàng tha cho hắn cho nên mới nói như vậythôi?" Nàng hoài nghi nói.Cố Đình Viễn quay người lại, mặt mũi bình thản: "Ta cũng cóhoài nghi này. Sau này, nhất định phải điều tra một phen."Nếu như Triệu Văn Khúc trong sạch thì hắn ta sẽ trong sạch.Cố Đình Viễn nhìn ra được, Triệu Văn Khúc cũng có vẻ hối hận khinói ra chuyện này với hắn.Triệu lão thái thái lớn tuổi, càng trông có vẻ già, hắn ta khôngmuốn cũng không dám làm bà ta tức giận. Mà đời này hắn takhông có ý định cưới vợ, đứa con ruột của hắn ta cũng cần phảicó một thanh danh tốt thì sau này mới có thể kế thừa gia nghiệp,lấy vợ sinh con. Nếu như hắn ta không vô tội, chỉ nói những lờinày cho thoát tội với hắn thì Cố Đình Viễn càng phải tra rõ ràng.Quê hương của hắn, không thể nuôi một ác ôn!"Được." Trần Bảo Âm gật gật đầu.Ngày nghỉ trân quý, Trần Bảo Âm theo sau lưng Đỗ Kim Hoagiống như một chiếc đuôi nhỏ.Đỗ Kim Hoa đi vào phòng bếp thì nàng liền đi phòng bếp. ĐỗKim Hoa đi đút gà, nàng ở sau lưng bưng thóc lép. Đỗ Kim Hoa đibờ sông giặt áo váy, nàng cũng muốn đi theo. Còn về đại ca nhịca, đại tẩu nhị tẩu thì nàng cũng không nói chuyện cùng họ mấycâu.Kim Lai, Ngân Lai, chỉ quấn lấy Lan Lan, cũng không nói mấycâu.

Cuộc Sống Mới Của Thiên Kim Hầu PhủTác giả: Ngũ Đóa Ma CôTruyện Cổ Đại, Truyện Converter, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNói như vậy cũng không đúng lắm. Nên nói là, cô con gái bọn họ nâng trong tay, yêu chiều nuôi nấng mười lăm năm, hoá ra là thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài của Hầu phủ! Con của hai nhà, không biết như thế nào mà lại bế nhầm. Không lâu trước đây, một chiếc xe ngựa xa hoa chạy vào thôn, mấy lão gia, thái thái phú quý bước xuống, mang tới cái tin tức khiến người ta kinh ngạc này. Người trong thôn đều rất kinh ngạc, này cũng quá trùng hợp rồi đi! Giống như lời hát trong hí văn vậy. Hí văn: là một loại hình hí kịch phát triển sớm nhất Trung Quốc "Ta đã nói rồi, Lâm Lang không giống hai vợ chồng họ."   "Cả nhà họ đều là thể chất cường tráng, Lâm Lang lại nhỏ nhắn, nào cso giống người một nhà." "Chi hai nhà họ Trân phạm phải chuyện lớn như vậy, không biết có liên luy đến chúng ta không?" Có người lo lắng nói. Nếu Hầu phủ không nói lý, e rằng cả thôn Trần gia đều bị dính líu. Từ khi Lâm Lang được đón đi, các thôn dân liên bắt đầu lo lắng, mãi đến hôm nay mới có người tới. Vô số ánh mắt… Hoặc là, trong lòng của hắn ta có nghi hoặc buồn khổ, khôngđúng cách cho nên tìm Cố Đình Viễn cầu chủ ý.Dù thế nào đi nữa, Cố Đình Viễn cũng đọc nhiều sách hơn hắnta, vẫn có thể khuyên hắn một phen."Không đúng." Cố Đình Viễn khẽ gật đầu một cái.Trần Bảo Âm liền hỏi: "Đến tột cùng là chuyện gì?"Cố Đình Viễn mới nói tới: "Hắn bồi tội với ta."Ngay cả Cố Đình Viễn cũng không ngờ tới, tâm tư Triệu VănKhúc cẩn thận đến nước này. Hắn ta đã từng đắc tội với hắn,chính hắn cũng đã quên, Triệu Văn Khúc còn nhớ, còn rất nghiêmtúc giảng giải một phen, lúc đó chính là tức giận mẫu thân kiếmchuyện làm cho hắn ta, cũng không phải có ý định đường đột BảoÂm, lại càng không nên đối nói năng lỗ mãng với hắn."A, việc này." Trần Bảo Âm cẩn thận hồi tưởng, cuối cùng nhớtới, nhíu nhíu mày nói: "Hắn cũng là người thông minh."Mặc dù nàng cùng Cố Đình Viễn đều quên chuyện này. Nhưnglỡ như bọn họ nhớ kỹ thì sao? Triệu gia chỉ có chút điền sảnruộng đất, không quyền không quý, không đắc tội nổi Cố gia."Hắn còn nói một chuyện."Cố Đình Viễn lại nói: "Nàng nghe thử xem là thật hay giả."Trần Bảo Âm im lặng lắng nghe, càng nghe con mắt càng mởlớn, không khỏi hoảng sợ nói: "Ta không tin!"Danh tiếng của Triệu Văn Khúc thối đến mức không ngửi được,không người trong sạch nguyện ý gả con cho hắn ta chính là bởivì hắn trắng trợn cướp đoạt dân nữ, chơi chán sẽ đưa người, còncó một con ngoài giá thú. Nhưng Cố Đình Viễn nói, đây đều làgiả.Triệu Văn Khúc cố ý giảng giải, hắn ta chưa bao giờ trắng trợncướp đoạt dân nữ, những chuyện kia có ẩn tình khác...Những cô nương bị hắn cướp đoạt là người bị phụ mẫu nhậntiền lễ hỏi của người ta, muốn bán cho một người đã từng đánhchết vợ. Nàng ta sợ nên muốn chạy trốn, trùng hợp gặp gỡ TriệuVăn Khúc, lúc đó thanh danh của hắn còn chưa kém, thế là cônương khẩn cầu hắn ta cứu mạng. Những cô gái bị chơi chánkhác cũng có ẩn tình. Có khi là Triệu Văn Khúc đánh bạc gặp phảivợ của tên nghiện cờ bạc, người bị bán đi. Có người là cô gái sốkhổ trong thanh lâu, muốn chuộc thân, nhưng tú bà không chophép.Ngày tháng của hắn ta trải qua ngơ ngơ ngác ngác, nhưng màmỗi khi nhìn thấy một nữ tử số khổ, hắn ta luôn nghĩ về ngườicon gái đã chết vì mình, thế là đưa tay vớt một mạng."Nói như vậy, hắn không chỉ không phải là một ác ôn, mà cònlà một người tốt sao?" Trần Bảo Âm giật mình nói. Thật sự làchênh lệch quá nhiều, rất khó để người tin tưởng."Hẳn là hắn muốn chàng tha cho hắn cho nên mới nói như vậythôi?" Nàng hoài nghi nói.Cố Đình Viễn quay người lại, mặt mũi bình thản: "Ta cũng cóhoài nghi này. Sau này, nhất định phải điều tra một phen."Nếu như Triệu Văn Khúc trong sạch thì hắn ta sẽ trong sạch.Cố Đình Viễn nhìn ra được, Triệu Văn Khúc cũng có vẻ hối hận khinói ra chuyện này với hắn.Triệu lão thái thái lớn tuổi, càng trông có vẻ già, hắn ta khôngmuốn cũng không dám làm bà ta tức giận. Mà đời này hắn takhông có ý định cưới vợ, đứa con ruột của hắn ta cũng cần phảicó một thanh danh tốt thì sau này mới có thể kế thừa gia nghiệp,lấy vợ sinh con. Nếu như hắn ta không vô tội, chỉ nói những lờinày cho thoát tội với hắn thì Cố Đình Viễn càng phải tra rõ ràng.Quê hương của hắn, không thể nuôi một ác ôn!"Được." Trần Bảo Âm gật gật đầu.Ngày nghỉ trân quý, Trần Bảo Âm theo sau lưng Đỗ Kim Hoagiống như một chiếc đuôi nhỏ.Đỗ Kim Hoa đi vào phòng bếp thì nàng liền đi phòng bếp. ĐỗKim Hoa đi đút gà, nàng ở sau lưng bưng thóc lép. Đỗ Kim Hoa đibờ sông giặt áo váy, nàng cũng muốn đi theo. Còn về đại ca nhịca, đại tẩu nhị tẩu thì nàng cũng không nói chuyện cùng họ mấycâu.Kim Lai, Ngân Lai, chỉ quấn lấy Lan Lan, cũng không nói mấycâu.

Chương 427: Triệu Kiến (1)