"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 63: Bắt đầu lại từ đầu (2)
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Một lát sau...Karadu trở lại trước mặt Liễu Bình, nói:"Quái vật trong Vĩnh Dạ giống như đều bị điên hết rồi, ta lo lắng tình huốngnhư vậy sẽ còn diễn ra.""Nếu như tất cả mọi người đều có thẻ bài phục sinh, mọi chuyện cũng khôngcòn vấn đề gì cả." Liễu Bình nói."Có lẽ cậu còn không biết, thẻ bài phục sinh cần tiêu hao quá lớn, mỗi mộtngười chỉ có thể phục sinh một lần trong một năm thôi." Karadu nói.Liễu Bình yên lặng."Nếu như chúng ta lại chết lần nữa, linh hồn sẽ bị Vĩnh Dạ nuốt chửng, trởthành người chết hoặc quái vật giống như bọn chúng." Karadu nói tiếp."Thủ lĩnh, xem ra ngoài việc chờ chết ra, chúng ta còn phải nghĩ cách ứng đốitình trạng đó." Liễu Bình nói."Đúng vậy... tìm tới nguyên nhân khiến quái vật điên cuồng cùng với giữ vữngÁm Vụ trấn qua đêm nay. Khi làm được hai điểm này, chúng ta mới tính có thểbảo vệ tính mạng." Thủ lĩnh nói."Thủ lĩnh, chúng ta chỉ còn lại mấy người này, có thể làm được hay không?"Liễu Bình nhún vai, hỏi."Yên tâm đi, hôm nay là ngày đầu tiên của tháng, thế giới Tử Vong sẽ khá yênbình, quái vật mà buổi tối đi tới cũng sẽ không mạnh như đêm hôm qua."Karadu lại hỏi: "Liễu Bình, cậu đã từng tiến vào nơi mộ táng rồi sao? Chính làmột nghĩa địa khổng lồ có hai người tu hành trông coi đó?""Ta chỉ nhặt ve chai trong sa mạc, chưa từng tiến vào bất cứ mộ địa nào cả."Liễu Bình nhớ tới lời dặn của người tu hành Luyện Khí trước khi chia tay, chonên mới trả lời như vậy."Rất tốt." Karadu nói.Ông ta xoa nhẹ chiếc nhẫn, lấy một lệnh bài từ đó ra ngoài cùng với một thẻ bàirất mỏng, cùng nhét vào trong tay Liễu Bình.Liễu Bình cúi đầu quan sát, trên lệnh bài không có bất cứ chữ nào cả.Ngay sau đó...Từng hàng chữ lấp lánh xuất hiện trong hư không:[Ngươi nhận được tín vật của thời không bí ẩn: Lệnh bài Tử Vong.][Đã hoàn thành kiểm tra vật này, kết luận thuộc tính của thứ này cùng loại vớimỏ neo định vị thời không."ấ ể[Khi ngươi xuất hiện trong nơi mộ táng, ngươi có thể dựa vào thứ này, lập tứctiến vào thời không bí ẩn tương ứng nào đó.]Karadu đưa lệnh bài cho hắn, nói tác dụng của thứ này, lại rút tấm thẻ bài kialại, lay lay trước mắt Liễu Bình."Tấm thẻ này, cậu phải cất kỹ, nó là thẻ bài quý giá nhất của ta, nếu không phảitình hình hiện tại quá đặc thù, ta sẽ không lấy nó ra." Karadu nói với vẻ trântrọng.Liễu Bình nhìn về phía tấm thẻ bài kia.Đây là một tấm thẻ bài màu xanh lục, phía trên có vẽ một vòng xoáy liên tụcchuyển động.Karadu nói với vẻ nghiêm túc:"Thẻ Hồi Quy...""Đây là một tấm thẻ tiêu hao mà ai cũng có thể sử dụng.""Chỉ cần cậu ném nó ra ngoài, ngay lập tức nó sẽ đưa cậu rời khỏi thế giới TửVong, trở về Ám Vụ trấn."Sắc mặt Liễu Bình trở nên nghiêm túc.Hắn đã phải trải qua vô số nguy hiểm mới có thể trở lại thế giới người sống,đương nhiên biết được giá trị của tấm thẻ này quý giá tới mức nào."Ta sẽ sử dụng nó một cách hợp lý nhất." Liễu Bình nói."Ừ, cậu tới từ hoang dã, lại đã từng nhặt ve chai tại thế giới Tử Vong, là mộtngười thông minh, biết cả chiến đấu lẫn chữa trị, hi vọng cậu cũng có thể mangtới may mắn cho ta." Karadu thở dài, nói."Chúng ta có bao nhiêu thời gian để điều tra chân tướng mọi chuyện?" LiễuBình hỏi."Trước khi mặt trời xuống núi, chúng ta phải giải quyết chuyện này." Karadunói.Mười phút sau...Tại biên giới thế giới bị bóng đêm bao phủ có một cánh cửa khổng lồ đượcdựng lên.Karadu đặt tay lên trên cánh cửa, thì thầm: "Lấy danh nghĩa người chưa từng tớiBỉ ngạn, mở ra con đường đi về thế giới Tử Vong."Ầm ầm...Cánh cửa mở toang ra."Nhớ kỹ, chỉ có màn thứ nhất là an toàn, có lẽ cậu sẽ thấy được một vài ngườitu hành ở nơi đó... cậu cần tâm sự với bọn họ để biết được chân tướng mọichuyện ngày hôm qua là như thế nào." Karadu dặn dò."Bọn họ sẽ trợ giúp ta sao?" Liễu Bình hỏi."Đương nhiên, cậu có lệnh bài, bọn họ sẽ coi cậu là người một nhà, thậm chí cóthể dẫn cậu tới màn diễn thứ hai nữa." Karadu nói."Vậy còn ông thì sao?" Liễu Bình hỏi."Ta đã rời khỏi màn đầu tiên rồi, nếu như lại trở về sẽ làm cho đám người chếtnghi ngờ, cho nên ta sẽ đi tới một màn diễn khác." Karadu nói.Hai người vừa nói chuyện vừa đi vào trong cánh cửa đen ngòm trước mắt.Cánh cửa lại khép lại....Đêm tối.Bóng đêm bao phủ mọi thứ.Liễu Bình mở mắt ra, ngồi dậy từ cáng cứu thương.Nơi này là một doanh trại lâm thời, từng tu sĩ bị thương rất nặng nằm trên cáccáng cứu thương, thỉnh thoảng phát ra những tiếng rên rỉ.Mình lại trở về nơi mộ táng.Rất thú vị, chẳng lẽ mình lại bắt đầu lại từ đầu sao?Lần này...Có còn quái vật nào tới đây đuổi giết chính mình hay không?Liễu Bình âm thầm suy nghĩ.Bỗng nhiên, chiếc lệnh bài kia trôi nổi trên hư không, tản thành vô số điểmsáng, hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.Mấy hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện trong hư không"['Lệnh bài Tử Vong' đã được kích hoạt, nó giúp ngươi có được một thân phậnlâm thời nào đó.][Ngươi có thể xuất hiện một cách hợp lý tại màn kịch này.][Bản Danh Sách chưa bao giờ gặp tình huống nào như vậy.][Để chúng ta xem xem, sẽ diễn ra sự kiện nào.]Chữ nhỏ thu nhỏ, biến mất vào trong hư không.Ngay sau đó, cửa trại bị mở ra, một người tu hành xa lạ đi vào."Đạo hữu, có vẻ như ngươi đã hồi phục khá tốt rồi."Người tu hành quan sát Liễu Bình, vừa cười vừa nói.['Lệnh bài Tử Vong' đã được kích hoạt, nó có thể giúp ngươi có được một thânphận lâm thời nào đó.][Ngươi có thể xuất hiện trong màn kịch này một cách hợp lý.][Bản Danh Sách chưa bao giờ gặp tình huống nào như vậy.][Để chúng ta xem xem, sẽ diễn ra sự kiện nào.]ế ấChữ nhỏ thu nhỏ, biến mất vào trong hư không.Ngay sau đó, cửa trại bị mở ra, một người tu hành xa lạ giơ bó đuốc đi vào.Ánh lửa chiếu sáng doanh trại."Đạo hữu, có vẻ như ngươi đã hồi phục khá tốt rồi." Người tu hành vừa cườivừa nói.Thế nhưng theo vẻ mặt của hắn ta thì có vẻ như hắn ta không quen biết LiễuBình.Tu sĩ Luyện Khí cùng sư thúc của hắn ta khi trước đã đi đâu rồi?
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Một lát sau...Karadu trở lại trước mặt Liễu Bình, nói:"Quái vật trong Vĩnh Dạ giống như đều bị điên hết rồi, ta lo lắng tình huốngnhư vậy sẽ còn diễn ra.""Nếu như tất cả mọi người đều có thẻ bài phục sinh, mọi chuyện cũng khôngcòn vấn đề gì cả." Liễu Bình nói."Có lẽ cậu còn không biết, thẻ bài phục sinh cần tiêu hao quá lớn, mỗi mộtngười chỉ có thể phục sinh một lần trong một năm thôi." Karadu nói.Liễu Bình yên lặng."Nếu như chúng ta lại chết lần nữa, linh hồn sẽ bị Vĩnh Dạ nuốt chửng, trởthành người chết hoặc quái vật giống như bọn chúng." Karadu nói tiếp."Thủ lĩnh, xem ra ngoài việc chờ chết ra, chúng ta còn phải nghĩ cách ứng đốitình trạng đó." Liễu Bình nói."Đúng vậy... tìm tới nguyên nhân khiến quái vật điên cuồng cùng với giữ vữngÁm Vụ trấn qua đêm nay. Khi làm được hai điểm này, chúng ta mới tính có thểbảo vệ tính mạng." Thủ lĩnh nói."Thủ lĩnh, chúng ta chỉ còn lại mấy người này, có thể làm được hay không?"Liễu Bình nhún vai, hỏi."Yên tâm đi, hôm nay là ngày đầu tiên của tháng, thế giới Tử Vong sẽ khá yênbình, quái vật mà buổi tối đi tới cũng sẽ không mạnh như đêm hôm qua."Karadu lại hỏi: "Liễu Bình, cậu đã từng tiến vào nơi mộ táng rồi sao? Chính làmột nghĩa địa khổng lồ có hai người tu hành trông coi đó?""Ta chỉ nhặt ve chai trong sa mạc, chưa từng tiến vào bất cứ mộ địa nào cả."Liễu Bình nhớ tới lời dặn của người tu hành Luyện Khí trước khi chia tay, chonên mới trả lời như vậy."Rất tốt." Karadu nói.Ông ta xoa nhẹ chiếc nhẫn, lấy một lệnh bài từ đó ra ngoài cùng với một thẻ bàirất mỏng, cùng nhét vào trong tay Liễu Bình.Liễu Bình cúi đầu quan sát, trên lệnh bài không có bất cứ chữ nào cả.Ngay sau đó...Từng hàng chữ lấp lánh xuất hiện trong hư không:[Ngươi nhận được tín vật của thời không bí ẩn: Lệnh bài Tử Vong.][Đã hoàn thành kiểm tra vật này, kết luận thuộc tính của thứ này cùng loại vớimỏ neo định vị thời không."ấ ể[Khi ngươi xuất hiện trong nơi mộ táng, ngươi có thể dựa vào thứ này, lập tứctiến vào thời không bí ẩn tương ứng nào đó.]Karadu đưa lệnh bài cho hắn, nói tác dụng của thứ này, lại rút tấm thẻ bài kialại, lay lay trước mắt Liễu Bình."Tấm thẻ này, cậu phải cất kỹ, nó là thẻ bài quý giá nhất của ta, nếu không phảitình hình hiện tại quá đặc thù, ta sẽ không lấy nó ra." Karadu nói với vẻ trântrọng.Liễu Bình nhìn về phía tấm thẻ bài kia.Đây là một tấm thẻ bài màu xanh lục, phía trên có vẽ một vòng xoáy liên tụcchuyển động.Karadu nói với vẻ nghiêm túc:"Thẻ Hồi Quy...""Đây là một tấm thẻ tiêu hao mà ai cũng có thể sử dụng.""Chỉ cần cậu ném nó ra ngoài, ngay lập tức nó sẽ đưa cậu rời khỏi thế giới TửVong, trở về Ám Vụ trấn."Sắc mặt Liễu Bình trở nên nghiêm túc.Hắn đã phải trải qua vô số nguy hiểm mới có thể trở lại thế giới người sống,đương nhiên biết được giá trị của tấm thẻ này quý giá tới mức nào."Ta sẽ sử dụng nó một cách hợp lý nhất." Liễu Bình nói."Ừ, cậu tới từ hoang dã, lại đã từng nhặt ve chai tại thế giới Tử Vong, là mộtngười thông minh, biết cả chiến đấu lẫn chữa trị, hi vọng cậu cũng có thể mangtới may mắn cho ta." Karadu thở dài, nói."Chúng ta có bao nhiêu thời gian để điều tra chân tướng mọi chuyện?" LiễuBình hỏi."Trước khi mặt trời xuống núi, chúng ta phải giải quyết chuyện này." Karadunói.Mười phút sau...Tại biên giới thế giới bị bóng đêm bao phủ có một cánh cửa khổng lồ đượcdựng lên.Karadu đặt tay lên trên cánh cửa, thì thầm: "Lấy danh nghĩa người chưa từng tớiBỉ ngạn, mở ra con đường đi về thế giới Tử Vong."Ầm ầm...Cánh cửa mở toang ra."Nhớ kỹ, chỉ có màn thứ nhất là an toàn, có lẽ cậu sẽ thấy được một vài ngườitu hành ở nơi đó... cậu cần tâm sự với bọn họ để biết được chân tướng mọichuyện ngày hôm qua là như thế nào." Karadu dặn dò."Bọn họ sẽ trợ giúp ta sao?" Liễu Bình hỏi."Đương nhiên, cậu có lệnh bài, bọn họ sẽ coi cậu là người một nhà, thậm chí cóthể dẫn cậu tới màn diễn thứ hai nữa." Karadu nói."Vậy còn ông thì sao?" Liễu Bình hỏi."Ta đã rời khỏi màn đầu tiên rồi, nếu như lại trở về sẽ làm cho đám người chếtnghi ngờ, cho nên ta sẽ đi tới một màn diễn khác." Karadu nói.Hai người vừa nói chuyện vừa đi vào trong cánh cửa đen ngòm trước mắt.Cánh cửa lại khép lại....Đêm tối.Bóng đêm bao phủ mọi thứ.Liễu Bình mở mắt ra, ngồi dậy từ cáng cứu thương.Nơi này là một doanh trại lâm thời, từng tu sĩ bị thương rất nặng nằm trên cáccáng cứu thương, thỉnh thoảng phát ra những tiếng rên rỉ.Mình lại trở về nơi mộ táng.Rất thú vị, chẳng lẽ mình lại bắt đầu lại từ đầu sao?Lần này...Có còn quái vật nào tới đây đuổi giết chính mình hay không?Liễu Bình âm thầm suy nghĩ.Bỗng nhiên, chiếc lệnh bài kia trôi nổi trên hư không, tản thành vô số điểmsáng, hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.Mấy hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện trong hư không"['Lệnh bài Tử Vong' đã được kích hoạt, nó giúp ngươi có được một thân phậnlâm thời nào đó.][Ngươi có thể xuất hiện một cách hợp lý tại màn kịch này.][Bản Danh Sách chưa bao giờ gặp tình huống nào như vậy.][Để chúng ta xem xem, sẽ diễn ra sự kiện nào.]Chữ nhỏ thu nhỏ, biến mất vào trong hư không.Ngay sau đó, cửa trại bị mở ra, một người tu hành xa lạ đi vào."Đạo hữu, có vẻ như ngươi đã hồi phục khá tốt rồi."Người tu hành quan sát Liễu Bình, vừa cười vừa nói.['Lệnh bài Tử Vong' đã được kích hoạt, nó có thể giúp ngươi có được một thânphận lâm thời nào đó.][Ngươi có thể xuất hiện trong màn kịch này một cách hợp lý.][Bản Danh Sách chưa bao giờ gặp tình huống nào như vậy.][Để chúng ta xem xem, sẽ diễn ra sự kiện nào.]ế ấChữ nhỏ thu nhỏ, biến mất vào trong hư không.Ngay sau đó, cửa trại bị mở ra, một người tu hành xa lạ giơ bó đuốc đi vào.Ánh lửa chiếu sáng doanh trại."Đạo hữu, có vẻ như ngươi đã hồi phục khá tốt rồi." Người tu hành vừa cườivừa nói.Thế nhưng theo vẻ mặt của hắn ta thì có vẻ như hắn ta không quen biết LiễuBình.Tu sĩ Luyện Khí cùng sư thúc của hắn ta khi trước đã đi đâu rồi?
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Một lát sau...Karadu trở lại trước mặt Liễu Bình, nói:"Quái vật trong Vĩnh Dạ giống như đều bị điên hết rồi, ta lo lắng tình huốngnhư vậy sẽ còn diễn ra.""Nếu như tất cả mọi người đều có thẻ bài phục sinh, mọi chuyện cũng khôngcòn vấn đề gì cả." Liễu Bình nói."Có lẽ cậu còn không biết, thẻ bài phục sinh cần tiêu hao quá lớn, mỗi mộtngười chỉ có thể phục sinh một lần trong một năm thôi." Karadu nói.Liễu Bình yên lặng."Nếu như chúng ta lại chết lần nữa, linh hồn sẽ bị Vĩnh Dạ nuốt chửng, trởthành người chết hoặc quái vật giống như bọn chúng." Karadu nói tiếp."Thủ lĩnh, xem ra ngoài việc chờ chết ra, chúng ta còn phải nghĩ cách ứng đốitình trạng đó." Liễu Bình nói."Đúng vậy... tìm tới nguyên nhân khiến quái vật điên cuồng cùng với giữ vữngÁm Vụ trấn qua đêm nay. Khi làm được hai điểm này, chúng ta mới tính có thểbảo vệ tính mạng." Thủ lĩnh nói."Thủ lĩnh, chúng ta chỉ còn lại mấy người này, có thể làm được hay không?"Liễu Bình nhún vai, hỏi."Yên tâm đi, hôm nay là ngày đầu tiên của tháng, thế giới Tử Vong sẽ khá yênbình, quái vật mà buổi tối đi tới cũng sẽ không mạnh như đêm hôm qua."Karadu lại hỏi: "Liễu Bình, cậu đã từng tiến vào nơi mộ táng rồi sao? Chính làmột nghĩa địa khổng lồ có hai người tu hành trông coi đó?""Ta chỉ nhặt ve chai trong sa mạc, chưa từng tiến vào bất cứ mộ địa nào cả."Liễu Bình nhớ tới lời dặn của người tu hành Luyện Khí trước khi chia tay, chonên mới trả lời như vậy."Rất tốt." Karadu nói.Ông ta xoa nhẹ chiếc nhẫn, lấy một lệnh bài từ đó ra ngoài cùng với một thẻ bàirất mỏng, cùng nhét vào trong tay Liễu Bình.Liễu Bình cúi đầu quan sát, trên lệnh bài không có bất cứ chữ nào cả.Ngay sau đó...Từng hàng chữ lấp lánh xuất hiện trong hư không:[Ngươi nhận được tín vật của thời không bí ẩn: Lệnh bài Tử Vong.][Đã hoàn thành kiểm tra vật này, kết luận thuộc tính của thứ này cùng loại vớimỏ neo định vị thời không."ấ ể[Khi ngươi xuất hiện trong nơi mộ táng, ngươi có thể dựa vào thứ này, lập tứctiến vào thời không bí ẩn tương ứng nào đó.]Karadu đưa lệnh bài cho hắn, nói tác dụng của thứ này, lại rút tấm thẻ bài kialại, lay lay trước mắt Liễu Bình."Tấm thẻ này, cậu phải cất kỹ, nó là thẻ bài quý giá nhất của ta, nếu không phảitình hình hiện tại quá đặc thù, ta sẽ không lấy nó ra." Karadu nói với vẻ trântrọng.Liễu Bình nhìn về phía tấm thẻ bài kia.Đây là một tấm thẻ bài màu xanh lục, phía trên có vẽ một vòng xoáy liên tụcchuyển động.Karadu nói với vẻ nghiêm túc:"Thẻ Hồi Quy...""Đây là một tấm thẻ tiêu hao mà ai cũng có thể sử dụng.""Chỉ cần cậu ném nó ra ngoài, ngay lập tức nó sẽ đưa cậu rời khỏi thế giới TửVong, trở về Ám Vụ trấn."Sắc mặt Liễu Bình trở nên nghiêm túc.Hắn đã phải trải qua vô số nguy hiểm mới có thể trở lại thế giới người sống,đương nhiên biết được giá trị của tấm thẻ này quý giá tới mức nào."Ta sẽ sử dụng nó một cách hợp lý nhất." Liễu Bình nói."Ừ, cậu tới từ hoang dã, lại đã từng nhặt ve chai tại thế giới Tử Vong, là mộtngười thông minh, biết cả chiến đấu lẫn chữa trị, hi vọng cậu cũng có thể mangtới may mắn cho ta." Karadu thở dài, nói."Chúng ta có bao nhiêu thời gian để điều tra chân tướng mọi chuyện?" LiễuBình hỏi."Trước khi mặt trời xuống núi, chúng ta phải giải quyết chuyện này." Karadunói.Mười phút sau...Tại biên giới thế giới bị bóng đêm bao phủ có một cánh cửa khổng lồ đượcdựng lên.Karadu đặt tay lên trên cánh cửa, thì thầm: "Lấy danh nghĩa người chưa từng tớiBỉ ngạn, mở ra con đường đi về thế giới Tử Vong."Ầm ầm...Cánh cửa mở toang ra."Nhớ kỹ, chỉ có màn thứ nhất là an toàn, có lẽ cậu sẽ thấy được một vài ngườitu hành ở nơi đó... cậu cần tâm sự với bọn họ để biết được chân tướng mọichuyện ngày hôm qua là như thế nào." Karadu dặn dò."Bọn họ sẽ trợ giúp ta sao?" Liễu Bình hỏi."Đương nhiên, cậu có lệnh bài, bọn họ sẽ coi cậu là người một nhà, thậm chí cóthể dẫn cậu tới màn diễn thứ hai nữa." Karadu nói."Vậy còn ông thì sao?" Liễu Bình hỏi."Ta đã rời khỏi màn đầu tiên rồi, nếu như lại trở về sẽ làm cho đám người chếtnghi ngờ, cho nên ta sẽ đi tới một màn diễn khác." Karadu nói.Hai người vừa nói chuyện vừa đi vào trong cánh cửa đen ngòm trước mắt.Cánh cửa lại khép lại....Đêm tối.Bóng đêm bao phủ mọi thứ.Liễu Bình mở mắt ra, ngồi dậy từ cáng cứu thương.Nơi này là một doanh trại lâm thời, từng tu sĩ bị thương rất nặng nằm trên cáccáng cứu thương, thỉnh thoảng phát ra những tiếng rên rỉ.Mình lại trở về nơi mộ táng.Rất thú vị, chẳng lẽ mình lại bắt đầu lại từ đầu sao?Lần này...Có còn quái vật nào tới đây đuổi giết chính mình hay không?Liễu Bình âm thầm suy nghĩ.Bỗng nhiên, chiếc lệnh bài kia trôi nổi trên hư không, tản thành vô số điểmsáng, hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.Mấy hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện trong hư không"['Lệnh bài Tử Vong' đã được kích hoạt, nó giúp ngươi có được một thân phậnlâm thời nào đó.][Ngươi có thể xuất hiện một cách hợp lý tại màn kịch này.][Bản Danh Sách chưa bao giờ gặp tình huống nào như vậy.][Để chúng ta xem xem, sẽ diễn ra sự kiện nào.]Chữ nhỏ thu nhỏ, biến mất vào trong hư không.Ngay sau đó, cửa trại bị mở ra, một người tu hành xa lạ đi vào."Đạo hữu, có vẻ như ngươi đã hồi phục khá tốt rồi."Người tu hành quan sát Liễu Bình, vừa cười vừa nói.['Lệnh bài Tử Vong' đã được kích hoạt, nó có thể giúp ngươi có được một thânphận lâm thời nào đó.][Ngươi có thể xuất hiện trong màn kịch này một cách hợp lý.][Bản Danh Sách chưa bao giờ gặp tình huống nào như vậy.][Để chúng ta xem xem, sẽ diễn ra sự kiện nào.]ế ấChữ nhỏ thu nhỏ, biến mất vào trong hư không.Ngay sau đó, cửa trại bị mở ra, một người tu hành xa lạ giơ bó đuốc đi vào.Ánh lửa chiếu sáng doanh trại."Đạo hữu, có vẻ như ngươi đã hồi phục khá tốt rồi." Người tu hành vừa cườivừa nói.Thế nhưng theo vẻ mặt của hắn ta thì có vẻ như hắn ta không quen biết LiễuBình.Tu sĩ Luyện Khí cùng sư thúc của hắn ta khi trước đã đi đâu rồi?