"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 67: Hắn đơ máy (2)
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Một lúc lâu sau...Vị tu sĩ Phong Thánh này mới hỏi: "Ngươi là ai?""Bách Sinh môn, Liễu Bình."Liễu Bình nói.Đây là thân phận do sư phụ của mình chuẩn bị cho mình.Thế nhưng toàn bộ màn kịch ban đầu đã biến đổi, hai người tu hành khi trướcđã biến mất, người trước mặt này tới thay thế.Như vậy, thân phận này còn có thể sử dụng hay không?Liễu Bình nhìn chằm chằm vào người tu hành trước mắt."Tình huống đặc biệt khó gặp... để ta suy nghĩ một lát... hầu như chưa từng cótình huống giống như vậy xảy ra, ta nên đưa ngươi tới nơi nào đây?"Người tu hành suy tư một lát rồi mới nhìn về phía hắn, nói: "Đại doanh tại TâyHoang là một nơi trung chuyển để vận binh, hiện tại nơi đó phụ trách sắp xếpcho những tu sĩ mà tông môn đã bị hủy diệt, à đúng rồi, môn phái của ngươi làgì? Tên ngươi nữa?""Bách Sinh Môn, Liễu Bình." Liễu Bình nói."Môn phái của ngươi là gì? Tên ngươi nữa?" Đối phương lại hỏi.Liễu Bình nhìn về phía đối phương, không nói lời nào."Môn phái của ngươi là gì? Tên ngươi nữa?""Môn phái của ngươi là gì? Tên ngươi nữa?""Môn phái của ngươi là gì? Tên ngươi nữa?""..."Đối phương liên tục lặp lại câu hỏi, vẻ mặt trên mặt dần dần trở nên dại ra.Từng hàng chữ bốc lửa hiện lên:[Hắn ta đã đơ máy rồi.][Ngươi đã phá hủy kịch bản ban đầu, linh hồn của đối phương sẽ dần dần tiếnvào trạng thái tỉnh táo.][Kịch bản ban đầu bắt đầu sụp đổ.][Mọi thứ bắt đầu đi về phía không thể dự đoán.][Thời gian dự tính: Bảy giây.][Bảy, sáu, năm,... hai, một!][Kịch bản bắt đầu phát triển về hướng không thể dự đoán.][Thời gian dự tính: Bảy giây.][Bảy, sáu, năm... hai, một!]Tất cả chữ nhỏ đều biến mất.Người tu hành kia giật mình, thở dài nói: "Ngươi cũng không dễ dàng gì."Hắn ta lấy một viên ngọc giản ra, dùng thần niệm quét vào trong, lẩm bẩm:"Bách Sinh môn... để ta xem xem... À đây rồi, Liễu Bình, tông môn của ngươiđã bị hủy diệt, chỉ còn lại một mình ngươi, cũng vừa lúc phù hợp điều kiện đitới đại doanh Tây Hoang.""Cám ơn." Liễu Bình nói.Nói cách khác, bản thân mình ở trong thế giới này, đã có một thân phận chínhthức được ghi chép lại, điều này cũng sẽ không thay đổi dù cho mình lại tiếnvào lần nữa.Thế nhưng mình lại không ở trong màn kịch này."Cầm lệnh bài này, phải tu hành tốt nhé." Người tu hành ấm áp nói.Hắn ta đưa một tấm lệnh bài cho Liễu Bình, thuận tay lấy một trận bàn ra, bắtđầu điều chỉnh trận pháp truyền tống."Kỳ lạ, hình như đã lâu rồi ta chưa từng đưa ai tới đại doanh Tây Hoang cả...Cũng không biết tại sao lại có loại ảo giác này nữa..."Người tu hành lẩm bẩm.Trong hư không cạnh bên hắn ta, từng hàng chữ nhỏ bùng cháy xuất hiện:[Dây điều khiển vận mệnh của hắn ta đã bị ngươi phá hủy.][Thuyết minh: Ngươi là một nhân vật không thể thiếu trong thế giới Tu Hành,thế nhưng từ xưa tới nay ngươi lại không ở trong kịch bản, khi ngươi xuất hiện,mỗi hành vi cử chỉ của ngươi đều ảnh hưởng tới hướng đi của toàn bộ thế giớiTu Hành.][Theo thời gian trôi qua, người tu hành sẽ dần dần tỉnh táo lại, không bị điềukhiển nữa.]Liễu Bình đọc hết rồi ôm quyền với đối phương: "Tiền bối, ta đi đây, bảotrọng.""Ừ, quyền pháp của ngươi rất lợi hại, lần sau hãy đổi một cái tên bình thườnghơn đi, điều này sẽ tốt cho ngươi." Người tu hành kia dặn dò."Vậy thì gọi nó là quyền pháp cần tu luyện dành cho vợ chồng trước khi cùnggiường chung gối, thế nào?" Liễu Bình nghiêm túc trưng cầu ý kiến."... Được rồi, ngươi tự cầu phúc đi." Người tu hành sửng sốt mấy giây rồi mớinói.Trên pháp trận, từng luồng sáng bắt đầu sáng lên.Truyền tống, sắp bắt đầu.Bỗng nhiên, từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện trước mắt Liễu Bình:ầ ắ ổ[Chú ý, Thần thông của ngươi sắp trao đổi thành công.][Năm,][Bốn,][Ba,][Hai,][Một.][Thần thông đã thức tỉnh!][Ngươi đã mất đi đạo và kỹ xảo dựa vào quẻ thuật để cảm ứng Thiên cơ.][Ngươi thu được năng lực siêu phàm: Kiến Văn Như Danh.]Ánh sáng trong pháp trận bắt đầu tỏa sáng hừng hực, bao phủ Liễu Bình, làmcho hắn biến mất tại chỗ....Mấy chục phút sau...Tại đại doanh Tây Hoang."Tên?""Liễu Bình.""Tông môn?""Bách Sinh.""Hóa ra là ngươi, chúng ta đã nhận được tin tức, cũng biết những gì mà ngươiđã trải qua, thế nhưng gần đây trên tiền tuyến có yêu ma giả dạng nhân tộc, chonên ta vẫn phải kiểm tra ngươi một lần."Liễu Bình đưa lệnh bài tới.Ba người trưởng lão ngồi sau cái bàn, một người trong đó nhận lệnh bài, quansát ấn ký bí pháp trên lệnh bài một cách tỉ mỉ.Trong thời gian này, gian phòng trở nên yên tĩnh.Liễu Bình lại hơi liếc nhìn về phía hư không trên đầu của ba vị trưởng lão này.Trên đầu họ đều có những từ ngữ ngắn ngủi.[Tu sĩ Nguyên Anh.][Tu sĩ Nguyên Anh.][Ma cờ bạc, tu sĩ Hóa Thần.]Những từ ngữ này cứ lấp lóe, chỉ cần Liễu Bình không nhìn chăm chú thì sẽbiến mất theo.Cho nên, dựa vào năng lực "Kiến Văn Như Danh", mình có thể nhìn ra tu vi củangười khác...ế ầThế nhưng là, trong ba người này, tại sao trên đầu người trưởng lão ở gữa kia,lại thêm mấy từ "ma cờ bạc" chứ?Liễu Bình còn đang khó hiểu thì từ trong hư không hiện lên từng hàng chữ nhỏ,giải thích nguyên nhân:['Kiến Văn Như Danh', có ý là người cũng như tên vậy.][Tác dụng của nó cũng không phải làm cho ngươi có thể thấy được tu vi củangười khác, mà là cảm ứng được tất cả pháp tắc nhân quả có liên quan tới mụctiêu, những pháp tắc đó ngưng tụ thành danh hiệu tương ứng, cũng thể hiện ra.]Danh hiệu "Ma cờ bạc" lại hiện lên trên đỉnh đầu của trưởng lão kia một lầnnữa, phía sau còn có một vài lời giải thích:[Danh hiệu: Ma cờ bạc.][Đây là danh hiệu của người này.][Hiệu quả: Cả đời ham mê cá độ, cá độ mười lần thì chín lần thua.]Hóa ra là như vậy.Danh hiệu này có liên quan tới luật nhân quả, tương đương với việc thể hiện ravận mệnh đặc biệt trong cả cuộc đời của người trưởng lão này."Ta đã biết, thế nhưng 'tu sĩ Hóa Thần' cùng với 'tu sĩ Nguyên Anh' cũng coinhư là danh hiệu sao?" Liễu Bình âm thầm hỏi.Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện trong hư không:[Đây là danh hiệu phụ thuộc vào cảnh giới tu hành, nói cách khác...][Thứ duy nhất mà bọn họ có thể được chúng sinh, thế giới, pháp tắc công nhận,chính là thực lực của bọn họ.][Trên đây đều là giải thích chi tiết.][Khi ngươi gặp được tình huống mới, bản Danh Sách sẽ tiếp tục giải thích cặnkẽ hơn.]
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Một lúc lâu sau...Vị tu sĩ Phong Thánh này mới hỏi: "Ngươi là ai?""Bách Sinh môn, Liễu Bình."Liễu Bình nói.Đây là thân phận do sư phụ của mình chuẩn bị cho mình.Thế nhưng toàn bộ màn kịch ban đầu đã biến đổi, hai người tu hành khi trướcđã biến mất, người trước mặt này tới thay thế.Như vậy, thân phận này còn có thể sử dụng hay không?Liễu Bình nhìn chằm chằm vào người tu hành trước mắt."Tình huống đặc biệt khó gặp... để ta suy nghĩ một lát... hầu như chưa từng cótình huống giống như vậy xảy ra, ta nên đưa ngươi tới nơi nào đây?"Người tu hành suy tư một lát rồi mới nhìn về phía hắn, nói: "Đại doanh tại TâyHoang là một nơi trung chuyển để vận binh, hiện tại nơi đó phụ trách sắp xếpcho những tu sĩ mà tông môn đã bị hủy diệt, à đúng rồi, môn phái của ngươi làgì? Tên ngươi nữa?""Bách Sinh Môn, Liễu Bình." Liễu Bình nói."Môn phái của ngươi là gì? Tên ngươi nữa?" Đối phương lại hỏi.Liễu Bình nhìn về phía đối phương, không nói lời nào."Môn phái của ngươi là gì? Tên ngươi nữa?""Môn phái của ngươi là gì? Tên ngươi nữa?""Môn phái của ngươi là gì? Tên ngươi nữa?""..."Đối phương liên tục lặp lại câu hỏi, vẻ mặt trên mặt dần dần trở nên dại ra.Từng hàng chữ bốc lửa hiện lên:[Hắn ta đã đơ máy rồi.][Ngươi đã phá hủy kịch bản ban đầu, linh hồn của đối phương sẽ dần dần tiếnvào trạng thái tỉnh táo.][Kịch bản ban đầu bắt đầu sụp đổ.][Mọi thứ bắt đầu đi về phía không thể dự đoán.][Thời gian dự tính: Bảy giây.][Bảy, sáu, năm,... hai, một!][Kịch bản bắt đầu phát triển về hướng không thể dự đoán.][Thời gian dự tính: Bảy giây.][Bảy, sáu, năm... hai, một!]Tất cả chữ nhỏ đều biến mất.Người tu hành kia giật mình, thở dài nói: "Ngươi cũng không dễ dàng gì."Hắn ta lấy một viên ngọc giản ra, dùng thần niệm quét vào trong, lẩm bẩm:"Bách Sinh môn... để ta xem xem... À đây rồi, Liễu Bình, tông môn của ngươiđã bị hủy diệt, chỉ còn lại một mình ngươi, cũng vừa lúc phù hợp điều kiện đitới đại doanh Tây Hoang.""Cám ơn." Liễu Bình nói.Nói cách khác, bản thân mình ở trong thế giới này, đã có một thân phận chínhthức được ghi chép lại, điều này cũng sẽ không thay đổi dù cho mình lại tiếnvào lần nữa.Thế nhưng mình lại không ở trong màn kịch này."Cầm lệnh bài này, phải tu hành tốt nhé." Người tu hành ấm áp nói.Hắn ta đưa một tấm lệnh bài cho Liễu Bình, thuận tay lấy một trận bàn ra, bắtđầu điều chỉnh trận pháp truyền tống."Kỳ lạ, hình như đã lâu rồi ta chưa từng đưa ai tới đại doanh Tây Hoang cả...Cũng không biết tại sao lại có loại ảo giác này nữa..."Người tu hành lẩm bẩm.Trong hư không cạnh bên hắn ta, từng hàng chữ nhỏ bùng cháy xuất hiện:[Dây điều khiển vận mệnh của hắn ta đã bị ngươi phá hủy.][Thuyết minh: Ngươi là một nhân vật không thể thiếu trong thế giới Tu Hành,thế nhưng từ xưa tới nay ngươi lại không ở trong kịch bản, khi ngươi xuất hiện,mỗi hành vi cử chỉ của ngươi đều ảnh hưởng tới hướng đi của toàn bộ thế giớiTu Hành.][Theo thời gian trôi qua, người tu hành sẽ dần dần tỉnh táo lại, không bị điềukhiển nữa.]Liễu Bình đọc hết rồi ôm quyền với đối phương: "Tiền bối, ta đi đây, bảotrọng.""Ừ, quyền pháp của ngươi rất lợi hại, lần sau hãy đổi một cái tên bình thườnghơn đi, điều này sẽ tốt cho ngươi." Người tu hành kia dặn dò."Vậy thì gọi nó là quyền pháp cần tu luyện dành cho vợ chồng trước khi cùnggiường chung gối, thế nào?" Liễu Bình nghiêm túc trưng cầu ý kiến."... Được rồi, ngươi tự cầu phúc đi." Người tu hành sửng sốt mấy giây rồi mớinói.Trên pháp trận, từng luồng sáng bắt đầu sáng lên.Truyền tống, sắp bắt đầu.Bỗng nhiên, từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện trước mắt Liễu Bình:ầ ắ ổ[Chú ý, Thần thông của ngươi sắp trao đổi thành công.][Năm,][Bốn,][Ba,][Hai,][Một.][Thần thông đã thức tỉnh!][Ngươi đã mất đi đạo và kỹ xảo dựa vào quẻ thuật để cảm ứng Thiên cơ.][Ngươi thu được năng lực siêu phàm: Kiến Văn Như Danh.]Ánh sáng trong pháp trận bắt đầu tỏa sáng hừng hực, bao phủ Liễu Bình, làmcho hắn biến mất tại chỗ....Mấy chục phút sau...Tại đại doanh Tây Hoang."Tên?""Liễu Bình.""Tông môn?""Bách Sinh.""Hóa ra là ngươi, chúng ta đã nhận được tin tức, cũng biết những gì mà ngươiđã trải qua, thế nhưng gần đây trên tiền tuyến có yêu ma giả dạng nhân tộc, chonên ta vẫn phải kiểm tra ngươi một lần."Liễu Bình đưa lệnh bài tới.Ba người trưởng lão ngồi sau cái bàn, một người trong đó nhận lệnh bài, quansát ấn ký bí pháp trên lệnh bài một cách tỉ mỉ.Trong thời gian này, gian phòng trở nên yên tĩnh.Liễu Bình lại hơi liếc nhìn về phía hư không trên đầu của ba vị trưởng lão này.Trên đầu họ đều có những từ ngữ ngắn ngủi.[Tu sĩ Nguyên Anh.][Tu sĩ Nguyên Anh.][Ma cờ bạc, tu sĩ Hóa Thần.]Những từ ngữ này cứ lấp lóe, chỉ cần Liễu Bình không nhìn chăm chú thì sẽbiến mất theo.Cho nên, dựa vào năng lực "Kiến Văn Như Danh", mình có thể nhìn ra tu vi củangười khác...ế ầThế nhưng là, trong ba người này, tại sao trên đầu người trưởng lão ở gữa kia,lại thêm mấy từ "ma cờ bạc" chứ?Liễu Bình còn đang khó hiểu thì từ trong hư không hiện lên từng hàng chữ nhỏ,giải thích nguyên nhân:['Kiến Văn Như Danh', có ý là người cũng như tên vậy.][Tác dụng của nó cũng không phải làm cho ngươi có thể thấy được tu vi củangười khác, mà là cảm ứng được tất cả pháp tắc nhân quả có liên quan tới mụctiêu, những pháp tắc đó ngưng tụ thành danh hiệu tương ứng, cũng thể hiện ra.]Danh hiệu "Ma cờ bạc" lại hiện lên trên đỉnh đầu của trưởng lão kia một lầnnữa, phía sau còn có một vài lời giải thích:[Danh hiệu: Ma cờ bạc.][Đây là danh hiệu của người này.][Hiệu quả: Cả đời ham mê cá độ, cá độ mười lần thì chín lần thua.]Hóa ra là như vậy.Danh hiệu này có liên quan tới luật nhân quả, tương đương với việc thể hiện ravận mệnh đặc biệt trong cả cuộc đời của người trưởng lão này."Ta đã biết, thế nhưng 'tu sĩ Hóa Thần' cùng với 'tu sĩ Nguyên Anh' cũng coinhư là danh hiệu sao?" Liễu Bình âm thầm hỏi.Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện trong hư không:[Đây là danh hiệu phụ thuộc vào cảnh giới tu hành, nói cách khác...][Thứ duy nhất mà bọn họ có thể được chúng sinh, thế giới, pháp tắc công nhận,chính là thực lực của bọn họ.][Trên đây đều là giải thích chi tiết.][Khi ngươi gặp được tình huống mới, bản Danh Sách sẽ tiếp tục giải thích cặnkẽ hơn.]
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Một lúc lâu sau...Vị tu sĩ Phong Thánh này mới hỏi: "Ngươi là ai?""Bách Sinh môn, Liễu Bình."Liễu Bình nói.Đây là thân phận do sư phụ của mình chuẩn bị cho mình.Thế nhưng toàn bộ màn kịch ban đầu đã biến đổi, hai người tu hành khi trướcđã biến mất, người trước mặt này tới thay thế.Như vậy, thân phận này còn có thể sử dụng hay không?Liễu Bình nhìn chằm chằm vào người tu hành trước mắt."Tình huống đặc biệt khó gặp... để ta suy nghĩ một lát... hầu như chưa từng cótình huống giống như vậy xảy ra, ta nên đưa ngươi tới nơi nào đây?"Người tu hành suy tư một lát rồi mới nhìn về phía hắn, nói: "Đại doanh tại TâyHoang là một nơi trung chuyển để vận binh, hiện tại nơi đó phụ trách sắp xếpcho những tu sĩ mà tông môn đã bị hủy diệt, à đúng rồi, môn phái của ngươi làgì? Tên ngươi nữa?""Bách Sinh Môn, Liễu Bình." Liễu Bình nói."Môn phái của ngươi là gì? Tên ngươi nữa?" Đối phương lại hỏi.Liễu Bình nhìn về phía đối phương, không nói lời nào."Môn phái của ngươi là gì? Tên ngươi nữa?""Môn phái của ngươi là gì? Tên ngươi nữa?""Môn phái của ngươi là gì? Tên ngươi nữa?""..."Đối phương liên tục lặp lại câu hỏi, vẻ mặt trên mặt dần dần trở nên dại ra.Từng hàng chữ bốc lửa hiện lên:[Hắn ta đã đơ máy rồi.][Ngươi đã phá hủy kịch bản ban đầu, linh hồn của đối phương sẽ dần dần tiếnvào trạng thái tỉnh táo.][Kịch bản ban đầu bắt đầu sụp đổ.][Mọi thứ bắt đầu đi về phía không thể dự đoán.][Thời gian dự tính: Bảy giây.][Bảy, sáu, năm,... hai, một!][Kịch bản bắt đầu phát triển về hướng không thể dự đoán.][Thời gian dự tính: Bảy giây.][Bảy, sáu, năm... hai, một!]Tất cả chữ nhỏ đều biến mất.Người tu hành kia giật mình, thở dài nói: "Ngươi cũng không dễ dàng gì."Hắn ta lấy một viên ngọc giản ra, dùng thần niệm quét vào trong, lẩm bẩm:"Bách Sinh môn... để ta xem xem... À đây rồi, Liễu Bình, tông môn của ngươiđã bị hủy diệt, chỉ còn lại một mình ngươi, cũng vừa lúc phù hợp điều kiện đitới đại doanh Tây Hoang.""Cám ơn." Liễu Bình nói.Nói cách khác, bản thân mình ở trong thế giới này, đã có một thân phận chínhthức được ghi chép lại, điều này cũng sẽ không thay đổi dù cho mình lại tiếnvào lần nữa.Thế nhưng mình lại không ở trong màn kịch này."Cầm lệnh bài này, phải tu hành tốt nhé." Người tu hành ấm áp nói.Hắn ta đưa một tấm lệnh bài cho Liễu Bình, thuận tay lấy một trận bàn ra, bắtđầu điều chỉnh trận pháp truyền tống."Kỳ lạ, hình như đã lâu rồi ta chưa từng đưa ai tới đại doanh Tây Hoang cả...Cũng không biết tại sao lại có loại ảo giác này nữa..."Người tu hành lẩm bẩm.Trong hư không cạnh bên hắn ta, từng hàng chữ nhỏ bùng cháy xuất hiện:[Dây điều khiển vận mệnh của hắn ta đã bị ngươi phá hủy.][Thuyết minh: Ngươi là một nhân vật không thể thiếu trong thế giới Tu Hành,thế nhưng từ xưa tới nay ngươi lại không ở trong kịch bản, khi ngươi xuất hiện,mỗi hành vi cử chỉ của ngươi đều ảnh hưởng tới hướng đi của toàn bộ thế giớiTu Hành.][Theo thời gian trôi qua, người tu hành sẽ dần dần tỉnh táo lại, không bị điềukhiển nữa.]Liễu Bình đọc hết rồi ôm quyền với đối phương: "Tiền bối, ta đi đây, bảotrọng.""Ừ, quyền pháp của ngươi rất lợi hại, lần sau hãy đổi một cái tên bình thườnghơn đi, điều này sẽ tốt cho ngươi." Người tu hành kia dặn dò."Vậy thì gọi nó là quyền pháp cần tu luyện dành cho vợ chồng trước khi cùnggiường chung gối, thế nào?" Liễu Bình nghiêm túc trưng cầu ý kiến."... Được rồi, ngươi tự cầu phúc đi." Người tu hành sửng sốt mấy giây rồi mớinói.Trên pháp trận, từng luồng sáng bắt đầu sáng lên.Truyền tống, sắp bắt đầu.Bỗng nhiên, từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện trước mắt Liễu Bình:ầ ắ ổ[Chú ý, Thần thông của ngươi sắp trao đổi thành công.][Năm,][Bốn,][Ba,][Hai,][Một.][Thần thông đã thức tỉnh!][Ngươi đã mất đi đạo và kỹ xảo dựa vào quẻ thuật để cảm ứng Thiên cơ.][Ngươi thu được năng lực siêu phàm: Kiến Văn Như Danh.]Ánh sáng trong pháp trận bắt đầu tỏa sáng hừng hực, bao phủ Liễu Bình, làmcho hắn biến mất tại chỗ....Mấy chục phút sau...Tại đại doanh Tây Hoang."Tên?""Liễu Bình.""Tông môn?""Bách Sinh.""Hóa ra là ngươi, chúng ta đã nhận được tin tức, cũng biết những gì mà ngươiđã trải qua, thế nhưng gần đây trên tiền tuyến có yêu ma giả dạng nhân tộc, chonên ta vẫn phải kiểm tra ngươi một lần."Liễu Bình đưa lệnh bài tới.Ba người trưởng lão ngồi sau cái bàn, một người trong đó nhận lệnh bài, quansát ấn ký bí pháp trên lệnh bài một cách tỉ mỉ.Trong thời gian này, gian phòng trở nên yên tĩnh.Liễu Bình lại hơi liếc nhìn về phía hư không trên đầu của ba vị trưởng lão này.Trên đầu họ đều có những từ ngữ ngắn ngủi.[Tu sĩ Nguyên Anh.][Tu sĩ Nguyên Anh.][Ma cờ bạc, tu sĩ Hóa Thần.]Những từ ngữ này cứ lấp lóe, chỉ cần Liễu Bình không nhìn chăm chú thì sẽbiến mất theo.Cho nên, dựa vào năng lực "Kiến Văn Như Danh", mình có thể nhìn ra tu vi củangười khác...ế ầThế nhưng là, trong ba người này, tại sao trên đầu người trưởng lão ở gữa kia,lại thêm mấy từ "ma cờ bạc" chứ?Liễu Bình còn đang khó hiểu thì từ trong hư không hiện lên từng hàng chữ nhỏ,giải thích nguyên nhân:['Kiến Văn Như Danh', có ý là người cũng như tên vậy.][Tác dụng của nó cũng không phải làm cho ngươi có thể thấy được tu vi củangười khác, mà là cảm ứng được tất cả pháp tắc nhân quả có liên quan tới mụctiêu, những pháp tắc đó ngưng tụ thành danh hiệu tương ứng, cũng thể hiện ra.]Danh hiệu "Ma cờ bạc" lại hiện lên trên đỉnh đầu của trưởng lão kia một lầnnữa, phía sau còn có một vài lời giải thích:[Danh hiệu: Ma cờ bạc.][Đây là danh hiệu của người này.][Hiệu quả: Cả đời ham mê cá độ, cá độ mười lần thì chín lần thua.]Hóa ra là như vậy.Danh hiệu này có liên quan tới luật nhân quả, tương đương với việc thể hiện ravận mệnh đặc biệt trong cả cuộc đời của người trưởng lão này."Ta đã biết, thế nhưng 'tu sĩ Hóa Thần' cùng với 'tu sĩ Nguyên Anh' cũng coinhư là danh hiệu sao?" Liễu Bình âm thầm hỏi.Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện trong hư không:[Đây là danh hiệu phụ thuộc vào cảnh giới tu hành, nói cách khác...][Thứ duy nhất mà bọn họ có thể được chúng sinh, thế giới, pháp tắc công nhận,chính là thực lực của bọn họ.][Trên đây đều là giải thích chi tiết.][Khi ngươi gặp được tình huống mới, bản Danh Sách sẽ tiếp tục giải thích cặnkẽ hơn.]