"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 111: Ngồi đối diện

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giọng nói của Lý Trường Tuyết vang lên:"Đó là hình ảnh trong trận quyết chiến giữa nhân tộc cùng yêu ma trong quákhứ, thiên địa biến đổi, Quẻ thánh bỏ mình, vô số vật phẩm không rõ từ trời rơixuống, tất cả mọi người đều không hiểu ra sao.""Trưởng lão cảnh giới Thần Chiếu của tông môn ta là trưởng lão Dương TriềuThắng, muốn phi thăng thượng giới..."Liễu Bình im lặng lắng nghe nàng nói chuyện, vừa dùng thần niệm quét tớingọc giản, quan sát hình ảnh được ghi lại trong đó.Ngoài quân doanh Nhân tộc.Một người tu hành mặc áo giáp ngửa đầu nhìn bầu trời.Sắc trời âm u, vô tận mây đen tụ tập tới, hình thành vòng xoáy khổng lồ.Người tu hành kia ôm quyền về phía những người vây xem: "Các vị đạo hữu, tađã vượt qua Thần Chiếu kiếp, chuẩn bị phi thăng thượng giới, hỏi thăm các tu sĩđại năng trên đó về nguyên nhân dị biến của thế giới này.""Đạo hữu, mời!" Chúng tu sĩ ôm quyền nói.Người kia gật đầu, nhảy cao, phóng lên tận trời.Trong hư không, từng đóa mây lành liên tiếp sinh ra, càng có hư ảnh của dị thúthần cầm, vô số thiên hoa, âm thanh tuyệt vời liên tục xuất hiện, xoay xungquanh người đó.Dị tượng phi thăng!Cho dù tại thế giới Tu Hành, cảnh tượng này cũng rất hiếm gặp.Đám người thấy vậy thì tâm thần dập dờn, không ít người phát ra những tiếnghoan hô.Bỗng nhiên, dị biến xuất hiện...Khi đại tu sĩ Dương Triều Thắng bay tới không trung, dần dần tới gần vòngxoáy thì bỗng nhiên dừng lại giữa không trung, nét mặt hiện lên vẻ cảnh giác.Bỗng ông ta quát lên: "Yêu nghiệt phương nào? Còn không mau hiện thân!"Phía sau vô số tầng mây, có ba cái đầu lâu khổng lồ xuất hiện.Ba cái đầu liền cùng một chỗ, đầu lâu ở giữa khá giống là Nhân tộc, đội mộtchiếc vương miện; đầu lâu bên trái là một con quỷ quái có vảy màu xanh đậmche kín mặt, con ngươi dựng thẳng, vị trí mũi thì không xương, chỉ có hai lỗnhỏ mà thôi; đầu lâu bên phải là một bức tượng đá, chỉ điêu khắc đại khái hìnhngười, ngũ quan mơ hồ, im lặng không có bất cứ biểu cảm nào.Đầu lâu đội vương miện nhìn chăm chú về phía tu sĩ phi thăng, thở dài nói:"Lại thêm một thằng ngu... có lẽ bọn chúng còn không biết mình đã chết rồi..."ầ ếĐầu lâu quỷ quái thì cười nhạo, nói: "Bởi vì toàn bộ thế giới đã bị tận diệt, chonên bọn chúng vẫn tưởng mọi chuyện vẫn có thể làm theo lệ cũ.""Vậy thì..."Hai đầu lâu chuyển sang nơi khác, đổi lại thành đầu lâu bằng đá kia... nhìn vềphía người phi thăng.Toàn bộ thế giới trở nên yên tĩnh.Lúc này, người phi thăng rút vũ khí ra, quát lớn: "Yêu ma vực ngoại, sao dámcản đường phi thăng của ta!"Đầu lâu bằng đá kia vẫn chỉ nhìn về phía ông ta.Người phi thăng chủ động vung vũ khí lên...Sau đó, cả người ông ta hóa thành một bức tượng im ắng.Trong vùng hư không xung quanh ông ta, có vô số bức tượng hiện lên từ tronghư không, mỗi người đều cầm binh khí, râu tóc dựng đứng, tư thế chuẩn bịchiến đấu.Người phi thăng rơi vào trong đám tượng đá, rồi theo đám tượng đá nhập vàohư không, dần dần biến mất.Tất cả dị tượng cũng biến mất theo.Đầu lâu đội vương miện nói: "Đoạn thời gian này bận việc ghê gớm, sau đó,còn phải làm cho đám người này quên hết mọi chuyện đã diễn ra trong đêm naynữa.""Việc này giao cho ta đi." Đầu lâu quỷ quái nói.Khuôn mặt của nó chuyển xuống mặt đất, bắt đầu niệm chú.Theo nó niệm chú, vẻ mặt đám người phía dưới mặt đất dần dần từ kinh hãi tớibình tĩnh trở lại.Vẻ mặt mọi người dần dần đờ đẫn, đứng im tại chỗ không nhúc nhích.Giống như mọi người đều mất đi linh hồn vậy.Hình ảnh biến mất.Bản ghi cũng kết thúc.Liễu Bình cầm ngọc giản trên tay, hỏi: "Quái vật kia là thứ gì?"Lý Trường Tuyết nhìn hắn, nói với vẻ khẩn trương: "Không biết, tất cả mọingười đều quên mất cảnh tượng đó, coi như ta lại nhắc nhở bọn họ, bọn họ cũngkhông thể nhớ kỹ, ví dụ như hiện tại...""Hiện tại?" Liễu Bình hỏi."Đúng, ngươi xem, ta đếm tới ba... một, hai, ba! Ngươi cũng sẽ quên mấtchuyện này." Lý Trường Tuyết nói.Im lặng một hồi."Đúng là ta đã quên mất." Liễu Bình gật đầu nói.ếLý Trường Tuyết thở dài.Liễu Bình cau mày, nói: "Đoạn ghi hình người phi thăng Dương Triều Thắng bịyêu ma vực ngoại hóa đá mà ta xem vừa rồi, ta lại không nhớ được chút nào nữacả, vì sao lại kỳ dị như vậy chứ?"Lý Trường Tuyết trừng mắt, nhìn chằm chằm hắn mà nói: "Không thể nào, ta cóbốn loại thần thông 'đã gặp qua là không quên', 'tinh thần như điện', 'vạn niệmtinh khiết', 'tâm sáng như kiếm' mới có thể giữ lại ký ức, không bị một vài thứkhó hiểu ảnh hưởng, tại sao ngươi cũng có thể làm được điều này?"Ánh mắt của nàng vội vàng mà bàng hoàng, giống như sắp có được cái gì, lại sợhãi mất đi, làm cho hai vai run lên.Liễu Bình cũng hiểu được.Đúng vậy.Thần thông...Trong thế giới Tu Hành, quan trọng nhất chính là thần thông, bởi vì thần thôngvượt quá kỹ xảo chiến đấu, thậm chí có thể thay đổi chiều hướng trên chiếntrường, thậm chí có thể tuyệt địa lật bàn.Những quái vật kia, mặc dù có thể điều khiển người tu hành, thế nhưng khôngthể kiểm soát thần thông!Có một vài thần thông vừa sinh ra, đã có thể loại bỏ mọi thủ đoạn mê hoặc chemắt, làm cho người tu hành tỉnh táo lại.Đây mới là giá trị chân chính của Lý Trường Tuyết!Nàng sẽ không bị bất cứ kịch bản nào mê hoặc!Liễu Bình nhìn về phía hư không.Từng hàng chữ nhỏ bùng cháy xuất hiện tại nơi đó:[Ngươi biết được bí mật về phi thăng.][Ngươi thấy được quái vật bên ngoài vách ngăn thế giới.][Điểm diễn của ngươi tăng lên.][Ngươi biết được bí mật của Lý Trường Tuyết.][Điểm diễn của ngươi tăng lên.][Điểm diễn trước mắt của ngươi là: 4/10.]Liễu Bình thu hồi ánh mắt, lại nhớ tới một người khác.Cựu Yêu Vương!Ngay cả Lý Trường Tuyết đều có thể biết được bí mật về phi thăng, là cựu Yêuvương, nàng có biết càng nhiều chuyện nữa hay không đây?Hắn vừa nghĩ vừa nói: "Lý tiên tử, nếu như ngươi vẫn luôn tỉnh táo... chẳng lẽkhông có con quái vật nào tới tìm ngươi gây chuyện hay sao?"ế ế ề ế"Có sư huynh đệ tới giết ta, bị ta chém giết, về sau tên đó lại biến thành quáivật, vẫn bị ta giết." Lý Trường Tuyết nói.Nàng chờ đợi nhìn hắn."Ta cũng giống vậy." Liễu Bình thừa nhận.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giọng nói của Lý Trường Tuyết vang lên:"Đó là hình ảnh trong trận quyết chiến giữa nhân tộc cùng yêu ma trong quákhứ, thiên địa biến đổi, Quẻ thánh bỏ mình, vô số vật phẩm không rõ từ trời rơixuống, tất cả mọi người đều không hiểu ra sao.""Trưởng lão cảnh giới Thần Chiếu của tông môn ta là trưởng lão Dương TriềuThắng, muốn phi thăng thượng giới..."Liễu Bình im lặng lắng nghe nàng nói chuyện, vừa dùng thần niệm quét tớingọc giản, quan sát hình ảnh được ghi lại trong đó.Ngoài quân doanh Nhân tộc.Một người tu hành mặc áo giáp ngửa đầu nhìn bầu trời.Sắc trời âm u, vô tận mây đen tụ tập tới, hình thành vòng xoáy khổng lồ.Người tu hành kia ôm quyền về phía những người vây xem: "Các vị đạo hữu, tađã vượt qua Thần Chiếu kiếp, chuẩn bị phi thăng thượng giới, hỏi thăm các tu sĩđại năng trên đó về nguyên nhân dị biến của thế giới này.""Đạo hữu, mời!" Chúng tu sĩ ôm quyền nói.Người kia gật đầu, nhảy cao, phóng lên tận trời.Trong hư không, từng đóa mây lành liên tiếp sinh ra, càng có hư ảnh của dị thúthần cầm, vô số thiên hoa, âm thanh tuyệt vời liên tục xuất hiện, xoay xungquanh người đó.Dị tượng phi thăng!Cho dù tại thế giới Tu Hành, cảnh tượng này cũng rất hiếm gặp.Đám người thấy vậy thì tâm thần dập dờn, không ít người phát ra những tiếnghoan hô.Bỗng nhiên, dị biến xuất hiện...Khi đại tu sĩ Dương Triều Thắng bay tới không trung, dần dần tới gần vòngxoáy thì bỗng nhiên dừng lại giữa không trung, nét mặt hiện lên vẻ cảnh giác.Bỗng ông ta quát lên: "Yêu nghiệt phương nào? Còn không mau hiện thân!"Phía sau vô số tầng mây, có ba cái đầu lâu khổng lồ xuất hiện.Ba cái đầu liền cùng một chỗ, đầu lâu ở giữa khá giống là Nhân tộc, đội mộtchiếc vương miện; đầu lâu bên trái là một con quỷ quái có vảy màu xanh đậmche kín mặt, con ngươi dựng thẳng, vị trí mũi thì không xương, chỉ có hai lỗnhỏ mà thôi; đầu lâu bên phải là một bức tượng đá, chỉ điêu khắc đại khái hìnhngười, ngũ quan mơ hồ, im lặng không có bất cứ biểu cảm nào.Đầu lâu đội vương miện nhìn chăm chú về phía tu sĩ phi thăng, thở dài nói:"Lại thêm một thằng ngu... có lẽ bọn chúng còn không biết mình đã chết rồi..."ầ ếĐầu lâu quỷ quái thì cười nhạo, nói: "Bởi vì toàn bộ thế giới đã bị tận diệt, chonên bọn chúng vẫn tưởng mọi chuyện vẫn có thể làm theo lệ cũ.""Vậy thì..."Hai đầu lâu chuyển sang nơi khác, đổi lại thành đầu lâu bằng đá kia... nhìn vềphía người phi thăng.Toàn bộ thế giới trở nên yên tĩnh.Lúc này, người phi thăng rút vũ khí ra, quát lớn: "Yêu ma vực ngoại, sao dámcản đường phi thăng của ta!"Đầu lâu bằng đá kia vẫn chỉ nhìn về phía ông ta.Người phi thăng chủ động vung vũ khí lên...Sau đó, cả người ông ta hóa thành một bức tượng im ắng.Trong vùng hư không xung quanh ông ta, có vô số bức tượng hiện lên từ tronghư không, mỗi người đều cầm binh khí, râu tóc dựng đứng, tư thế chuẩn bịchiến đấu.Người phi thăng rơi vào trong đám tượng đá, rồi theo đám tượng đá nhập vàohư không, dần dần biến mất.Tất cả dị tượng cũng biến mất theo.Đầu lâu đội vương miện nói: "Đoạn thời gian này bận việc ghê gớm, sau đó,còn phải làm cho đám người này quên hết mọi chuyện đã diễn ra trong đêm naynữa.""Việc này giao cho ta đi." Đầu lâu quỷ quái nói.Khuôn mặt của nó chuyển xuống mặt đất, bắt đầu niệm chú.Theo nó niệm chú, vẻ mặt đám người phía dưới mặt đất dần dần từ kinh hãi tớibình tĩnh trở lại.Vẻ mặt mọi người dần dần đờ đẫn, đứng im tại chỗ không nhúc nhích.Giống như mọi người đều mất đi linh hồn vậy.Hình ảnh biến mất.Bản ghi cũng kết thúc.Liễu Bình cầm ngọc giản trên tay, hỏi: "Quái vật kia là thứ gì?"Lý Trường Tuyết nhìn hắn, nói với vẻ khẩn trương: "Không biết, tất cả mọingười đều quên mất cảnh tượng đó, coi như ta lại nhắc nhở bọn họ, bọn họ cũngkhông thể nhớ kỹ, ví dụ như hiện tại...""Hiện tại?" Liễu Bình hỏi."Đúng, ngươi xem, ta đếm tới ba... một, hai, ba! Ngươi cũng sẽ quên mấtchuyện này." Lý Trường Tuyết nói.Im lặng một hồi."Đúng là ta đã quên mất." Liễu Bình gật đầu nói.ếLý Trường Tuyết thở dài.Liễu Bình cau mày, nói: "Đoạn ghi hình người phi thăng Dương Triều Thắng bịyêu ma vực ngoại hóa đá mà ta xem vừa rồi, ta lại không nhớ được chút nào nữacả, vì sao lại kỳ dị như vậy chứ?"Lý Trường Tuyết trừng mắt, nhìn chằm chằm hắn mà nói: "Không thể nào, ta cóbốn loại thần thông 'đã gặp qua là không quên', 'tinh thần như điện', 'vạn niệmtinh khiết', 'tâm sáng như kiếm' mới có thể giữ lại ký ức, không bị một vài thứkhó hiểu ảnh hưởng, tại sao ngươi cũng có thể làm được điều này?"Ánh mắt của nàng vội vàng mà bàng hoàng, giống như sắp có được cái gì, lại sợhãi mất đi, làm cho hai vai run lên.Liễu Bình cũng hiểu được.Đúng vậy.Thần thông...Trong thế giới Tu Hành, quan trọng nhất chính là thần thông, bởi vì thần thôngvượt quá kỹ xảo chiến đấu, thậm chí có thể thay đổi chiều hướng trên chiếntrường, thậm chí có thể tuyệt địa lật bàn.Những quái vật kia, mặc dù có thể điều khiển người tu hành, thế nhưng khôngthể kiểm soát thần thông!Có một vài thần thông vừa sinh ra, đã có thể loại bỏ mọi thủ đoạn mê hoặc chemắt, làm cho người tu hành tỉnh táo lại.Đây mới là giá trị chân chính của Lý Trường Tuyết!Nàng sẽ không bị bất cứ kịch bản nào mê hoặc!Liễu Bình nhìn về phía hư không.Từng hàng chữ nhỏ bùng cháy xuất hiện tại nơi đó:[Ngươi biết được bí mật về phi thăng.][Ngươi thấy được quái vật bên ngoài vách ngăn thế giới.][Điểm diễn của ngươi tăng lên.][Ngươi biết được bí mật của Lý Trường Tuyết.][Điểm diễn của ngươi tăng lên.][Điểm diễn trước mắt của ngươi là: 4/10.]Liễu Bình thu hồi ánh mắt, lại nhớ tới một người khác.Cựu Yêu Vương!Ngay cả Lý Trường Tuyết đều có thể biết được bí mật về phi thăng, là cựu Yêuvương, nàng có biết càng nhiều chuyện nữa hay không đây?Hắn vừa nghĩ vừa nói: "Lý tiên tử, nếu như ngươi vẫn luôn tỉnh táo... chẳng lẽkhông có con quái vật nào tới tìm ngươi gây chuyện hay sao?"ế ế ề ế"Có sư huynh đệ tới giết ta, bị ta chém giết, về sau tên đó lại biến thành quáivật, vẫn bị ta giết." Lý Trường Tuyết nói.Nàng chờ đợi nhìn hắn."Ta cũng giống vậy." Liễu Bình thừa nhận.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giọng nói của Lý Trường Tuyết vang lên:"Đó là hình ảnh trong trận quyết chiến giữa nhân tộc cùng yêu ma trong quákhứ, thiên địa biến đổi, Quẻ thánh bỏ mình, vô số vật phẩm không rõ từ trời rơixuống, tất cả mọi người đều không hiểu ra sao.""Trưởng lão cảnh giới Thần Chiếu của tông môn ta là trưởng lão Dương TriềuThắng, muốn phi thăng thượng giới..."Liễu Bình im lặng lắng nghe nàng nói chuyện, vừa dùng thần niệm quét tớingọc giản, quan sát hình ảnh được ghi lại trong đó.Ngoài quân doanh Nhân tộc.Một người tu hành mặc áo giáp ngửa đầu nhìn bầu trời.Sắc trời âm u, vô tận mây đen tụ tập tới, hình thành vòng xoáy khổng lồ.Người tu hành kia ôm quyền về phía những người vây xem: "Các vị đạo hữu, tađã vượt qua Thần Chiếu kiếp, chuẩn bị phi thăng thượng giới, hỏi thăm các tu sĩđại năng trên đó về nguyên nhân dị biến của thế giới này.""Đạo hữu, mời!" Chúng tu sĩ ôm quyền nói.Người kia gật đầu, nhảy cao, phóng lên tận trời.Trong hư không, từng đóa mây lành liên tiếp sinh ra, càng có hư ảnh của dị thúthần cầm, vô số thiên hoa, âm thanh tuyệt vời liên tục xuất hiện, xoay xungquanh người đó.Dị tượng phi thăng!Cho dù tại thế giới Tu Hành, cảnh tượng này cũng rất hiếm gặp.Đám người thấy vậy thì tâm thần dập dờn, không ít người phát ra những tiếnghoan hô.Bỗng nhiên, dị biến xuất hiện...Khi đại tu sĩ Dương Triều Thắng bay tới không trung, dần dần tới gần vòngxoáy thì bỗng nhiên dừng lại giữa không trung, nét mặt hiện lên vẻ cảnh giác.Bỗng ông ta quát lên: "Yêu nghiệt phương nào? Còn không mau hiện thân!"Phía sau vô số tầng mây, có ba cái đầu lâu khổng lồ xuất hiện.Ba cái đầu liền cùng một chỗ, đầu lâu ở giữa khá giống là Nhân tộc, đội mộtchiếc vương miện; đầu lâu bên trái là một con quỷ quái có vảy màu xanh đậmche kín mặt, con ngươi dựng thẳng, vị trí mũi thì không xương, chỉ có hai lỗnhỏ mà thôi; đầu lâu bên phải là một bức tượng đá, chỉ điêu khắc đại khái hìnhngười, ngũ quan mơ hồ, im lặng không có bất cứ biểu cảm nào.Đầu lâu đội vương miện nhìn chăm chú về phía tu sĩ phi thăng, thở dài nói:"Lại thêm một thằng ngu... có lẽ bọn chúng còn không biết mình đã chết rồi..."ầ ếĐầu lâu quỷ quái thì cười nhạo, nói: "Bởi vì toàn bộ thế giới đã bị tận diệt, chonên bọn chúng vẫn tưởng mọi chuyện vẫn có thể làm theo lệ cũ.""Vậy thì..."Hai đầu lâu chuyển sang nơi khác, đổi lại thành đầu lâu bằng đá kia... nhìn vềphía người phi thăng.Toàn bộ thế giới trở nên yên tĩnh.Lúc này, người phi thăng rút vũ khí ra, quát lớn: "Yêu ma vực ngoại, sao dámcản đường phi thăng của ta!"Đầu lâu bằng đá kia vẫn chỉ nhìn về phía ông ta.Người phi thăng chủ động vung vũ khí lên...Sau đó, cả người ông ta hóa thành một bức tượng im ắng.Trong vùng hư không xung quanh ông ta, có vô số bức tượng hiện lên từ tronghư không, mỗi người đều cầm binh khí, râu tóc dựng đứng, tư thế chuẩn bịchiến đấu.Người phi thăng rơi vào trong đám tượng đá, rồi theo đám tượng đá nhập vàohư không, dần dần biến mất.Tất cả dị tượng cũng biến mất theo.Đầu lâu đội vương miện nói: "Đoạn thời gian này bận việc ghê gớm, sau đó,còn phải làm cho đám người này quên hết mọi chuyện đã diễn ra trong đêm naynữa.""Việc này giao cho ta đi." Đầu lâu quỷ quái nói.Khuôn mặt của nó chuyển xuống mặt đất, bắt đầu niệm chú.Theo nó niệm chú, vẻ mặt đám người phía dưới mặt đất dần dần từ kinh hãi tớibình tĩnh trở lại.Vẻ mặt mọi người dần dần đờ đẫn, đứng im tại chỗ không nhúc nhích.Giống như mọi người đều mất đi linh hồn vậy.Hình ảnh biến mất.Bản ghi cũng kết thúc.Liễu Bình cầm ngọc giản trên tay, hỏi: "Quái vật kia là thứ gì?"Lý Trường Tuyết nhìn hắn, nói với vẻ khẩn trương: "Không biết, tất cả mọingười đều quên mất cảnh tượng đó, coi như ta lại nhắc nhở bọn họ, bọn họ cũngkhông thể nhớ kỹ, ví dụ như hiện tại...""Hiện tại?" Liễu Bình hỏi."Đúng, ngươi xem, ta đếm tới ba... một, hai, ba! Ngươi cũng sẽ quên mấtchuyện này." Lý Trường Tuyết nói.Im lặng một hồi."Đúng là ta đã quên mất." Liễu Bình gật đầu nói.ếLý Trường Tuyết thở dài.Liễu Bình cau mày, nói: "Đoạn ghi hình người phi thăng Dương Triều Thắng bịyêu ma vực ngoại hóa đá mà ta xem vừa rồi, ta lại không nhớ được chút nào nữacả, vì sao lại kỳ dị như vậy chứ?"Lý Trường Tuyết trừng mắt, nhìn chằm chằm hắn mà nói: "Không thể nào, ta cóbốn loại thần thông 'đã gặp qua là không quên', 'tinh thần như điện', 'vạn niệmtinh khiết', 'tâm sáng như kiếm' mới có thể giữ lại ký ức, không bị một vài thứkhó hiểu ảnh hưởng, tại sao ngươi cũng có thể làm được điều này?"Ánh mắt của nàng vội vàng mà bàng hoàng, giống như sắp có được cái gì, lại sợhãi mất đi, làm cho hai vai run lên.Liễu Bình cũng hiểu được.Đúng vậy.Thần thông...Trong thế giới Tu Hành, quan trọng nhất chính là thần thông, bởi vì thần thôngvượt quá kỹ xảo chiến đấu, thậm chí có thể thay đổi chiều hướng trên chiếntrường, thậm chí có thể tuyệt địa lật bàn.Những quái vật kia, mặc dù có thể điều khiển người tu hành, thế nhưng khôngthể kiểm soát thần thông!Có một vài thần thông vừa sinh ra, đã có thể loại bỏ mọi thủ đoạn mê hoặc chemắt, làm cho người tu hành tỉnh táo lại.Đây mới là giá trị chân chính của Lý Trường Tuyết!Nàng sẽ không bị bất cứ kịch bản nào mê hoặc!Liễu Bình nhìn về phía hư không.Từng hàng chữ nhỏ bùng cháy xuất hiện tại nơi đó:[Ngươi biết được bí mật về phi thăng.][Ngươi thấy được quái vật bên ngoài vách ngăn thế giới.][Điểm diễn của ngươi tăng lên.][Ngươi biết được bí mật của Lý Trường Tuyết.][Điểm diễn của ngươi tăng lên.][Điểm diễn trước mắt của ngươi là: 4/10.]Liễu Bình thu hồi ánh mắt, lại nhớ tới một người khác.Cựu Yêu Vương!Ngay cả Lý Trường Tuyết đều có thể biết được bí mật về phi thăng, là cựu Yêuvương, nàng có biết càng nhiều chuyện nữa hay không đây?Hắn vừa nghĩ vừa nói: "Lý tiên tử, nếu như ngươi vẫn luôn tỉnh táo... chẳng lẽkhông có con quái vật nào tới tìm ngươi gây chuyện hay sao?"ế ế ề ế"Có sư huynh đệ tới giết ta, bị ta chém giết, về sau tên đó lại biến thành quáivật, vẫn bị ta giết." Lý Trường Tuyết nói.Nàng chờ đợi nhìn hắn."Ta cũng giống vậy." Liễu Bình thừa nhận.

Chương 111: Ngồi đối diện