"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 119: Hóa ra mình cũng có trên bảng.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Nữ sĩ nhìn quyển sách trên tay mình, trên trang sách hiện lên một hàng chữ:[Hắn nói thật tâm.]Nữ sĩ mỉm cười, cũng không quá để ý."Đương nhiên là tính, sáng tạo đúng là một chuyện rất thú vị." Cô ta trả lời.Sức sáng tạo là vô giá... đặc biệt là ở thời đại này.Thế nhưng sáng tạo cần có tri thức làm cơ sở.Vì còn sống, vì sống tốt hơn, vì đạt được địa vị, vì càng mạnh hơn, mỗi ngườiđều khát vọng tri thức.Thế nhưng chỉ khi tới một tầng cấp nhất định, mới có tư cách thu hoạch được trithức tương ứng.Hoặc là không nên dùng hai từ tri thức để giải thích, mà nên đổi thành một từkhác...Bí mật.Người thiếu niên trước mắt chính là ảnh thu nhỏ của cả một thời đại, đại biểucho Nhân loại khát vọng tri thức cùng bí mật.Nữ sĩ nghĩ như vậy, cũng vì vậy mà cảm thấy đương nhiên.Cho nên...Có lẽ cần thời gian rất lâu về sau, vị nữ sĩ này mới có thể hiểu được, Liễu Bìnhnói tới "thích sáng tạo những thứ chưa bao giờ xuất hiện", đã ẩn chứa ý tứ kinhkhủng như thế nào.Hai người bước dọc theo bậc thang kim loại, trên đường có một người máychặn đường, cô gái kia cầm quyển sách trong tay đưa cho người máy, ngườimáy lập tức rời đi."Đó là Sách Chân Thực, chuyên môn dùng để phát hiện nói dối... không có bấtcứ người nào có thể nói dối trước mặt nó." Cô gái phát hiện ánh mắt tò mò củaLiễu Bình, giải thích."Từ trước tới giờ ta còn không biết có thứ này, nó là năng lực của cô sao?" LiễuBình hỏi."Không, nó là tài sản của công ty, với lại ta cũng không muốn chạm vào nó mộtchút nào cả." Cô gái nói."Tại sao?""Thế giới đầy lời nói dối, mỗi người có quá nhiều bí mật mà không thể để choai biết, nếu như ta cầm nó ở trong công ty một ngày, tuyệt đối sẽ không sống tớisáng sớm ngày thứ hai."ỗ ẫCô gái vỗ tay, nói: "Hình như ta vẫn chưa chính thức giới thiệu bản thân mìnhnhỉ, ta là quản lý khu C của công ty, Vương Vi.""Cô chủ yếu quản lý cái gì?" Liễu Bình hỏi với vẻ hứng thú."Ta phụ trách thăm dò cùng khai phát ba kịch bản đầu tiên trong thế giới TuHành, gần Ám Vụ trấn có một nơi đi vào màn kịch đầu tiên, bình thường mà nóimới vừa vào màn kịch đầu thì sẽ không có nguy hiểm gì, những người tu hànhkia cũng không có tiềm lực quá lớn, trừ khi có mấy người tu hành tại nhữngmàn sau xuất hiện bất ngờ tại nơi đó.""Cho nên lực chú ý của ta vẫn không đặt ở nơi đó, không nghĩ tới lần này lạixuất hiện kỳ ngộ lớn như vậy, có lẽ đã vượt quá dự kiến của tất cả mọi người..."Cô nàng này nói liên tục, Liễu Bình lại giật mình ngay tại chỗ.Không nghĩ tới cô gái này lại là người phụ trách thăm dò cùng khai phát thế giớiTu Hành.Trong mắt những người Sinh giới này, thế giới Tu Hành chỉ là một loại tàinguyên thôi sao?Vương Vi phát hiện Liễu Bình đứng tại chỗ, nhìn lại, cũng hiểu tại sao.Cô ta mỉm cười, nói: "Những người kia đã chết rồi, hoặc nói là, người chết vĩnhviễn bất tử, bọn họ hành động dựa theo vận mệnh cố định, giống như đang diễnkịch vậy, lặp đi lặp lại những câu chuyện giống nhau... chỉ là vị trí của bọn họ ởtại thế giới Tử Vong, bởi vậy mới có thể nguy hiểm tới như vậy."Liễu Bình bước theo cô ta, nhẹ giọng hỏi: "Ta không thể nào hiểu được, tại saođám người chết đó lại không ngủ yên, cứ hành động lặp đi lặp lại như vậy có ýnghĩa gì sao.""Tin tưởng ta, tất cả mọi người đều giống nhau, chúng ta đều không thể nàohiểu nổi nó hình thành như thế nào... Thế nhưng vì chống lại thế giới Tử Vong,chúng ta phải thu hoạch được mọi thứ có giá trị để tăng cường thực lực bản thântừ nơi đó, ví dụ như vũ khí, đạo quyết, bảo vật, bí mật, thậm chí là người.""Đây là kỳ ngộ mà Nữ thần Thống Khổ ban cho chúng ta.""Ta cảm thấy không hiểu là... cô mới vừa nói thậm chí chúng ta có thể mangngười ra ngoài, làm việc cho chúng ta... điều này hình như rất khó thực hiện."Liễu Bình nói."Đi theo ta, cậu sẽ biết thôi." Vương Vi nói.Lúc này, hai người đã đi tới cuối đường.Phía trước là một đại sảnh rộng lớn, một màn sáng to lớn lơ lửng trong đại sảnh,không ít người đứng quanh màn hình, xem xét thứ gì đó.Một giọng nói máy móc vang lên, quanh quẩn toàn bộ đại sảnh:"Nhiệm vụ bắt giữ số 9012 đã thất bại.""Xin chú ý!""Xin chú ý!"ắ ế ắ ế"Mục tiêu bắt giữ: Lý Trường Tuyết, sắp hóa thành Kiếm tiên, được các trưởnglão môn phái ủng hộ, hiện tại đã có tính nguy hiểm sâu không thể lường, tạmthời giữ lại chờ quan sát, không nên bắt giữ.""Lặp lại lần nữa, hiện tại Lý Trường Tuyết đã tiến vào trạng thái không ổn định,độ khó thẻ bài hóa cực cao, tạm thời không nên bắt giữ."Vương Vi đứng im tại chỗ lắng nghe, vẻ mặt dần dần nghiêm túc."Rõ ràng đã mưu đồ rất nhiều năm, ít nhất cũng có 70% thành công, cuối cùnglại thất bại... Tại sao ta luôn cảm thấy có gì đó không thích hợp..."Cô lẩm bẩm nói.Liễu Bình thì đứng phía sau với vẻ thành thật, nhìn về phía màn hình.Trên màn hình có hình ảnh của Lý Trường Tuyết, đằng sau còn có những dòngchữ giới thiệu:"Kiếm tu cảnh giới Nguyên Anh của Thanh Minh môn.""Sắp trở thành tu sĩ Hóa Thần.""Cảnh giới kiếm đạo sắp đột phá, trở thành Kiếm tiên.""Trạng thái nhân vật: mất tích.""Nhiệm vụ bắt giữ số 9012 thất bại!"Liễu Bình không nói lời nào, thế nhưng lại nhớ tới từng cảnh tượng đã diễn ravào đêm qua.Lý Trường Tuyết trúng độc.Đám nam tu sĩ đều biết được tin tức này, tiến tới tìm nàng.Đại sư huynh tặng thuốc cùng kiếm.Nhiệm vụ của Đại sư huynh thất bại, trốn trở về công ty.Một luồng sáng xuất hiện trong đầu Liễu Bình.Hóa ra thật sự là như vậy.Mục đích của mọi việc là để bắt giữ Lý Trường Tuyết!Hình ảnh của Lý Trường Tuyết dừng lại trên màn hình một lúc rồi hóa thànhmột hàng chữ nhỏ, bay vào trong một bảng xếp hạng nào đó.Liễu Bình nhìn lại, thì thấy trên bảng xếp hạng đó viết một hàng chữ:"Linh hồn có giá trị nhất."Trên bảng xếp hạng đó, Lý Trường Tuyết xếp thứ mười một.Về phần vị thứ nhất...Ánh mắt Liễu Bình thuận theo bảng xếp hạng nhìn lên, cuối cùng dừng tại vị tríthứ nhất."Nhân vật được đánh giá cao nhất: ""Tên mục tiêu: ? ??""Giới tính: ? ??""Thân phận: Ma Chủ.""Thuyết minh: Đây là tồn tại có thể ra lệnh cho toàn bộ ma đạo, theo lời đồn thìtrên người hắn có vô số tri thức tu hành, lúc nào cũng có thể phi thăng lênthượng giới, thế nhưng không ai có thể tìm được manh mối liên quan tới hắncả.""Bất cứ người nào có thể cung cấp đầu mối, có thể thu hoạch được linh thạchcủa thế giới Tu Hành: 1000 viên."Hóa ra mình cũng có trên bảng.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Nữ sĩ nhìn quyển sách trên tay mình, trên trang sách hiện lên một hàng chữ:[Hắn nói thật tâm.]Nữ sĩ mỉm cười, cũng không quá để ý."Đương nhiên là tính, sáng tạo đúng là một chuyện rất thú vị." Cô ta trả lời.Sức sáng tạo là vô giá... đặc biệt là ở thời đại này.Thế nhưng sáng tạo cần có tri thức làm cơ sở.Vì còn sống, vì sống tốt hơn, vì đạt được địa vị, vì càng mạnh hơn, mỗi ngườiđều khát vọng tri thức.Thế nhưng chỉ khi tới một tầng cấp nhất định, mới có tư cách thu hoạch được trithức tương ứng.Hoặc là không nên dùng hai từ tri thức để giải thích, mà nên đổi thành một từkhác...Bí mật.Người thiếu niên trước mắt chính là ảnh thu nhỏ của cả một thời đại, đại biểucho Nhân loại khát vọng tri thức cùng bí mật.Nữ sĩ nghĩ như vậy, cũng vì vậy mà cảm thấy đương nhiên.Cho nên...Có lẽ cần thời gian rất lâu về sau, vị nữ sĩ này mới có thể hiểu được, Liễu Bìnhnói tới "thích sáng tạo những thứ chưa bao giờ xuất hiện", đã ẩn chứa ý tứ kinhkhủng như thế nào.Hai người bước dọc theo bậc thang kim loại, trên đường có một người máychặn đường, cô gái kia cầm quyển sách trong tay đưa cho người máy, ngườimáy lập tức rời đi."Đó là Sách Chân Thực, chuyên môn dùng để phát hiện nói dối... không có bấtcứ người nào có thể nói dối trước mặt nó." Cô gái phát hiện ánh mắt tò mò củaLiễu Bình, giải thích."Từ trước tới giờ ta còn không biết có thứ này, nó là năng lực của cô sao?" LiễuBình hỏi."Không, nó là tài sản của công ty, với lại ta cũng không muốn chạm vào nó mộtchút nào cả." Cô gái nói."Tại sao?""Thế giới đầy lời nói dối, mỗi người có quá nhiều bí mật mà không thể để choai biết, nếu như ta cầm nó ở trong công ty một ngày, tuyệt đối sẽ không sống tớisáng sớm ngày thứ hai."ỗ ẫCô gái vỗ tay, nói: "Hình như ta vẫn chưa chính thức giới thiệu bản thân mìnhnhỉ, ta là quản lý khu C của công ty, Vương Vi.""Cô chủ yếu quản lý cái gì?" Liễu Bình hỏi với vẻ hứng thú."Ta phụ trách thăm dò cùng khai phát ba kịch bản đầu tiên trong thế giới TuHành, gần Ám Vụ trấn có một nơi đi vào màn kịch đầu tiên, bình thường mà nóimới vừa vào màn kịch đầu thì sẽ không có nguy hiểm gì, những người tu hànhkia cũng không có tiềm lực quá lớn, trừ khi có mấy người tu hành tại nhữngmàn sau xuất hiện bất ngờ tại nơi đó.""Cho nên lực chú ý của ta vẫn không đặt ở nơi đó, không nghĩ tới lần này lạixuất hiện kỳ ngộ lớn như vậy, có lẽ đã vượt quá dự kiến của tất cả mọi người..."Cô nàng này nói liên tục, Liễu Bình lại giật mình ngay tại chỗ.Không nghĩ tới cô gái này lại là người phụ trách thăm dò cùng khai phát thế giớiTu Hành.Trong mắt những người Sinh giới này, thế giới Tu Hành chỉ là một loại tàinguyên thôi sao?Vương Vi phát hiện Liễu Bình đứng tại chỗ, nhìn lại, cũng hiểu tại sao.Cô ta mỉm cười, nói: "Những người kia đã chết rồi, hoặc nói là, người chết vĩnhviễn bất tử, bọn họ hành động dựa theo vận mệnh cố định, giống như đang diễnkịch vậy, lặp đi lặp lại những câu chuyện giống nhau... chỉ là vị trí của bọn họ ởtại thế giới Tử Vong, bởi vậy mới có thể nguy hiểm tới như vậy."Liễu Bình bước theo cô ta, nhẹ giọng hỏi: "Ta không thể nào hiểu được, tại saođám người chết đó lại không ngủ yên, cứ hành động lặp đi lặp lại như vậy có ýnghĩa gì sao.""Tin tưởng ta, tất cả mọi người đều giống nhau, chúng ta đều không thể nàohiểu nổi nó hình thành như thế nào... Thế nhưng vì chống lại thế giới Tử Vong,chúng ta phải thu hoạch được mọi thứ có giá trị để tăng cường thực lực bản thântừ nơi đó, ví dụ như vũ khí, đạo quyết, bảo vật, bí mật, thậm chí là người.""Đây là kỳ ngộ mà Nữ thần Thống Khổ ban cho chúng ta.""Ta cảm thấy không hiểu là... cô mới vừa nói thậm chí chúng ta có thể mangngười ra ngoài, làm việc cho chúng ta... điều này hình như rất khó thực hiện."Liễu Bình nói."Đi theo ta, cậu sẽ biết thôi." Vương Vi nói.Lúc này, hai người đã đi tới cuối đường.Phía trước là một đại sảnh rộng lớn, một màn sáng to lớn lơ lửng trong đại sảnh,không ít người đứng quanh màn hình, xem xét thứ gì đó.Một giọng nói máy móc vang lên, quanh quẩn toàn bộ đại sảnh:"Nhiệm vụ bắt giữ số 9012 đã thất bại.""Xin chú ý!""Xin chú ý!"ắ ế ắ ế"Mục tiêu bắt giữ: Lý Trường Tuyết, sắp hóa thành Kiếm tiên, được các trưởnglão môn phái ủng hộ, hiện tại đã có tính nguy hiểm sâu không thể lường, tạmthời giữ lại chờ quan sát, không nên bắt giữ.""Lặp lại lần nữa, hiện tại Lý Trường Tuyết đã tiến vào trạng thái không ổn định,độ khó thẻ bài hóa cực cao, tạm thời không nên bắt giữ."Vương Vi đứng im tại chỗ lắng nghe, vẻ mặt dần dần nghiêm túc."Rõ ràng đã mưu đồ rất nhiều năm, ít nhất cũng có 70% thành công, cuối cùnglại thất bại... Tại sao ta luôn cảm thấy có gì đó không thích hợp..."Cô lẩm bẩm nói.Liễu Bình thì đứng phía sau với vẻ thành thật, nhìn về phía màn hình.Trên màn hình có hình ảnh của Lý Trường Tuyết, đằng sau còn có những dòngchữ giới thiệu:"Kiếm tu cảnh giới Nguyên Anh của Thanh Minh môn.""Sắp trở thành tu sĩ Hóa Thần.""Cảnh giới kiếm đạo sắp đột phá, trở thành Kiếm tiên.""Trạng thái nhân vật: mất tích.""Nhiệm vụ bắt giữ số 9012 thất bại!"Liễu Bình không nói lời nào, thế nhưng lại nhớ tới từng cảnh tượng đã diễn ravào đêm qua.Lý Trường Tuyết trúng độc.Đám nam tu sĩ đều biết được tin tức này, tiến tới tìm nàng.Đại sư huynh tặng thuốc cùng kiếm.Nhiệm vụ của Đại sư huynh thất bại, trốn trở về công ty.Một luồng sáng xuất hiện trong đầu Liễu Bình.Hóa ra thật sự là như vậy.Mục đích của mọi việc là để bắt giữ Lý Trường Tuyết!Hình ảnh của Lý Trường Tuyết dừng lại trên màn hình một lúc rồi hóa thànhmột hàng chữ nhỏ, bay vào trong một bảng xếp hạng nào đó.Liễu Bình nhìn lại, thì thấy trên bảng xếp hạng đó viết một hàng chữ:"Linh hồn có giá trị nhất."Trên bảng xếp hạng đó, Lý Trường Tuyết xếp thứ mười một.Về phần vị thứ nhất...Ánh mắt Liễu Bình thuận theo bảng xếp hạng nhìn lên, cuối cùng dừng tại vị tríthứ nhất."Nhân vật được đánh giá cao nhất: ""Tên mục tiêu: ? ??""Giới tính: ? ??""Thân phận: Ma Chủ.""Thuyết minh: Đây là tồn tại có thể ra lệnh cho toàn bộ ma đạo, theo lời đồn thìtrên người hắn có vô số tri thức tu hành, lúc nào cũng có thể phi thăng lênthượng giới, thế nhưng không ai có thể tìm được manh mối liên quan tới hắncả.""Bất cứ người nào có thể cung cấp đầu mối, có thể thu hoạch được linh thạchcủa thế giới Tu Hành: 1000 viên."Hóa ra mình cũng có trên bảng.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Nữ sĩ nhìn quyển sách trên tay mình, trên trang sách hiện lên một hàng chữ:[Hắn nói thật tâm.]Nữ sĩ mỉm cười, cũng không quá để ý."Đương nhiên là tính, sáng tạo đúng là một chuyện rất thú vị." Cô ta trả lời.Sức sáng tạo là vô giá... đặc biệt là ở thời đại này.Thế nhưng sáng tạo cần có tri thức làm cơ sở.Vì còn sống, vì sống tốt hơn, vì đạt được địa vị, vì càng mạnh hơn, mỗi ngườiđều khát vọng tri thức.Thế nhưng chỉ khi tới một tầng cấp nhất định, mới có tư cách thu hoạch được trithức tương ứng.Hoặc là không nên dùng hai từ tri thức để giải thích, mà nên đổi thành một từkhác...Bí mật.Người thiếu niên trước mắt chính là ảnh thu nhỏ của cả một thời đại, đại biểucho Nhân loại khát vọng tri thức cùng bí mật.Nữ sĩ nghĩ như vậy, cũng vì vậy mà cảm thấy đương nhiên.Cho nên...Có lẽ cần thời gian rất lâu về sau, vị nữ sĩ này mới có thể hiểu được, Liễu Bìnhnói tới "thích sáng tạo những thứ chưa bao giờ xuất hiện", đã ẩn chứa ý tứ kinhkhủng như thế nào.Hai người bước dọc theo bậc thang kim loại, trên đường có một người máychặn đường, cô gái kia cầm quyển sách trong tay đưa cho người máy, ngườimáy lập tức rời đi."Đó là Sách Chân Thực, chuyên môn dùng để phát hiện nói dối... không có bấtcứ người nào có thể nói dối trước mặt nó." Cô gái phát hiện ánh mắt tò mò củaLiễu Bình, giải thích."Từ trước tới giờ ta còn không biết có thứ này, nó là năng lực của cô sao?" LiễuBình hỏi."Không, nó là tài sản của công ty, với lại ta cũng không muốn chạm vào nó mộtchút nào cả." Cô gái nói."Tại sao?""Thế giới đầy lời nói dối, mỗi người có quá nhiều bí mật mà không thể để choai biết, nếu như ta cầm nó ở trong công ty một ngày, tuyệt đối sẽ không sống tớisáng sớm ngày thứ hai."ỗ ẫCô gái vỗ tay, nói: "Hình như ta vẫn chưa chính thức giới thiệu bản thân mìnhnhỉ, ta là quản lý khu C của công ty, Vương Vi.""Cô chủ yếu quản lý cái gì?" Liễu Bình hỏi với vẻ hứng thú."Ta phụ trách thăm dò cùng khai phát ba kịch bản đầu tiên trong thế giới TuHành, gần Ám Vụ trấn có một nơi đi vào màn kịch đầu tiên, bình thường mà nóimới vừa vào màn kịch đầu thì sẽ không có nguy hiểm gì, những người tu hànhkia cũng không có tiềm lực quá lớn, trừ khi có mấy người tu hành tại nhữngmàn sau xuất hiện bất ngờ tại nơi đó.""Cho nên lực chú ý của ta vẫn không đặt ở nơi đó, không nghĩ tới lần này lạixuất hiện kỳ ngộ lớn như vậy, có lẽ đã vượt quá dự kiến của tất cả mọi người..."Cô nàng này nói liên tục, Liễu Bình lại giật mình ngay tại chỗ.Không nghĩ tới cô gái này lại là người phụ trách thăm dò cùng khai phát thế giớiTu Hành.Trong mắt những người Sinh giới này, thế giới Tu Hành chỉ là một loại tàinguyên thôi sao?Vương Vi phát hiện Liễu Bình đứng tại chỗ, nhìn lại, cũng hiểu tại sao.Cô ta mỉm cười, nói: "Những người kia đã chết rồi, hoặc nói là, người chết vĩnhviễn bất tử, bọn họ hành động dựa theo vận mệnh cố định, giống như đang diễnkịch vậy, lặp đi lặp lại những câu chuyện giống nhau... chỉ là vị trí của bọn họ ởtại thế giới Tử Vong, bởi vậy mới có thể nguy hiểm tới như vậy."Liễu Bình bước theo cô ta, nhẹ giọng hỏi: "Ta không thể nào hiểu được, tại saođám người chết đó lại không ngủ yên, cứ hành động lặp đi lặp lại như vậy có ýnghĩa gì sao.""Tin tưởng ta, tất cả mọi người đều giống nhau, chúng ta đều không thể nàohiểu nổi nó hình thành như thế nào... Thế nhưng vì chống lại thế giới Tử Vong,chúng ta phải thu hoạch được mọi thứ có giá trị để tăng cường thực lực bản thântừ nơi đó, ví dụ như vũ khí, đạo quyết, bảo vật, bí mật, thậm chí là người.""Đây là kỳ ngộ mà Nữ thần Thống Khổ ban cho chúng ta.""Ta cảm thấy không hiểu là... cô mới vừa nói thậm chí chúng ta có thể mangngười ra ngoài, làm việc cho chúng ta... điều này hình như rất khó thực hiện."Liễu Bình nói."Đi theo ta, cậu sẽ biết thôi." Vương Vi nói.Lúc này, hai người đã đi tới cuối đường.Phía trước là một đại sảnh rộng lớn, một màn sáng to lớn lơ lửng trong đại sảnh,không ít người đứng quanh màn hình, xem xét thứ gì đó.Một giọng nói máy móc vang lên, quanh quẩn toàn bộ đại sảnh:"Nhiệm vụ bắt giữ số 9012 đã thất bại.""Xin chú ý!""Xin chú ý!"ắ ế ắ ế"Mục tiêu bắt giữ: Lý Trường Tuyết, sắp hóa thành Kiếm tiên, được các trưởnglão môn phái ủng hộ, hiện tại đã có tính nguy hiểm sâu không thể lường, tạmthời giữ lại chờ quan sát, không nên bắt giữ.""Lặp lại lần nữa, hiện tại Lý Trường Tuyết đã tiến vào trạng thái không ổn định,độ khó thẻ bài hóa cực cao, tạm thời không nên bắt giữ."Vương Vi đứng im tại chỗ lắng nghe, vẻ mặt dần dần nghiêm túc."Rõ ràng đã mưu đồ rất nhiều năm, ít nhất cũng có 70% thành công, cuối cùnglại thất bại... Tại sao ta luôn cảm thấy có gì đó không thích hợp..."Cô lẩm bẩm nói.Liễu Bình thì đứng phía sau với vẻ thành thật, nhìn về phía màn hình.Trên màn hình có hình ảnh của Lý Trường Tuyết, đằng sau còn có những dòngchữ giới thiệu:"Kiếm tu cảnh giới Nguyên Anh của Thanh Minh môn.""Sắp trở thành tu sĩ Hóa Thần.""Cảnh giới kiếm đạo sắp đột phá, trở thành Kiếm tiên.""Trạng thái nhân vật: mất tích.""Nhiệm vụ bắt giữ số 9012 thất bại!"Liễu Bình không nói lời nào, thế nhưng lại nhớ tới từng cảnh tượng đã diễn ravào đêm qua.Lý Trường Tuyết trúng độc.Đám nam tu sĩ đều biết được tin tức này, tiến tới tìm nàng.Đại sư huynh tặng thuốc cùng kiếm.Nhiệm vụ của Đại sư huynh thất bại, trốn trở về công ty.Một luồng sáng xuất hiện trong đầu Liễu Bình.Hóa ra thật sự là như vậy.Mục đích của mọi việc là để bắt giữ Lý Trường Tuyết!Hình ảnh của Lý Trường Tuyết dừng lại trên màn hình một lúc rồi hóa thànhmột hàng chữ nhỏ, bay vào trong một bảng xếp hạng nào đó.Liễu Bình nhìn lại, thì thấy trên bảng xếp hạng đó viết một hàng chữ:"Linh hồn có giá trị nhất."Trên bảng xếp hạng đó, Lý Trường Tuyết xếp thứ mười một.Về phần vị thứ nhất...Ánh mắt Liễu Bình thuận theo bảng xếp hạng nhìn lên, cuối cùng dừng tại vị tríthứ nhất."Nhân vật được đánh giá cao nhất: ""Tên mục tiêu: ? ??""Giới tính: ? ??""Thân phận: Ma Chủ.""Thuyết minh: Đây là tồn tại có thể ra lệnh cho toàn bộ ma đạo, theo lời đồn thìtrên người hắn có vô số tri thức tu hành, lúc nào cũng có thể phi thăng lênthượng giới, thế nhưng không ai có thể tìm được manh mối liên quan tới hắncả.""Bất cứ người nào có thể cung cấp đầu mối, có thể thu hoạch được linh thạchcủa thế giới Tu Hành: 1000 viên."Hóa ra mình cũng có trên bảng.