"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 129: Thị thần

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hắn đứng trên đường phố, nhìn về phía hoang dã bên ngoài thị trấn."Là ở đó sao?"Trong hoang dã vô tận, có một tòa tháp nhọn hùng vĩ hắc ám.Toàn bộ thế giới chỉ còn lại màu xám, chỉ còn lại ánh lửa màu đỏ thẫm làm chongười ta sợ hãi bên trên đỉnh tòa tháp nhọn kia.Liễu Bình nhẹ nhàng giậm chân, bay về phía tòa tháp nhọn kia.Chỉ một lát sau...Hắn đã đi tới phía dưới tháp nhọn.Toàn thân tòa tháp này không biết do loại kim loại nào đúc thành, kín đáo chặtchẽ, không có bất cứ cánh cửa cùng cửa sổ nào cả.Bên ngoài tháp nhọn, giăng đầy xiềng xích màu đen.Mỗi một bộ xiềng xích cũng không phải không có gì cả.Có vô số tồn tại muôn hình muôn vẻ bị xiềng xích trói lại, thân thể áp sát vàovách tường bên ngoài tháp nhọn, không thể nhúc nhích chút nào cả.Liễu Bình đi tới trước mặt một nhân loại bị xiềng xích trói chặt, quan sát mộtcách tỉ mỉ.Người kia không có chút sức sống nào cả, giống như đã chết đi vậy.Khi Liễu Bình tới gần, người kia bỗng ngẩng đầu lên, mở to mắt nhìn qua."Người sống... không, là Thẻ bài sư!"Hắn ta liều mạng giãy dụa cơ thể gầy như que củi của mình, vừa khẩn cầu:"Cứu ta! Để ta làm nô lệ của ngươi, ta nguyện ý làm bất cứ chuyện gì vì ngươi,cầu xin ngươi đó!"Liễu Bình nhìn hắn ta, hỏi: "Tại sao ngươi lại bị nhốt ở nơi đây?"Người kia vội vàng nói: "Nhanh, không có thời gian, ta chính là tồn tại mạnhmẽ tại thời đại trong quá khứ, van cầu ngươi, hãy cho ta trở thành thẻ bài củangươi! Ta có thể giết sạch bất cứ kẻ nào dám xúc phạm ngươi!"Liễu Bình hỏi: "Nếu ngươi đã mạnh như vậy, là ai đã nhốt ngươi vào nơi này?"Người kia còn định nói chuyện, bỗng nhiên...Trên toàn bộ tháp nhọn, vô số tồn tại cùng phát ra tiếng kêu rên, âm thanh vangvọng khắp nơi.Lời nói của người này bị vô số tiếng hét che đi, trên mặt hắn ta hiện lên vẻ vộivàng cùng ý cầu xin, có vẻ như đang định nói tiếp, thế nhưng ngay sau đó lạiphát ra những tiếng kêu rên đau đớn.Cả tòa tháp nhọn dần dần từ hắc ám biến thành màu đỏ thẫm.ấKhí tức cực nóng từ mặt ngoài tháp nhọn lan ra ngoài, làm cho mặt đất xungquanh cũng dần dần hóa thành dung nham.Liễu Bình không khỏi lùi về sau mấy bước.Những tồn tại bị xích lại trên tháp nhọn đều thét lên những tiếng đau đớn.Bên ngoài cơ thể bọn họ như da lông thịt nội tạng dần dần bị đốt sạch, chỉ cònlại bộ khung xương, thế nhưng vẫn không ngăn được miệng há lớn, giống nhưvẫn đang hét lên đau đớn vậy.Một lúc lâu sau...Tháp nhọn dần dần biến thành màu đen kịt.Những tồn tại khi nãy kêu rên đều biến thành khung xương đen kịt, bị xiềngxích xích bên ngoài tháp nhọn, tạm thời không thể phát ra bất cứ âm thanh nào.Hoàn toàn im ắng.Bỗng nhiên, có một giọng nói vang lên:"Đây cũng không phải là ngọn lửa cùng dung nham bình thường, mà là Ngụchỏa trong truyền thuyết, nó có thể mang tới sự tra tấn lẫn đau đớn cho cơ thể vàlinh hồn vượt quá tưởng tượng."Tháp Linh, nó đứng cách đó không xa, yên lặng quan sát Liễu Bình.Liễu Bình hỏi: "Những tồn tại bị trói trên tháp kia, bọn họ mắc tội gì sao?""Ngươi không nên thương hại bọn chúng, bởi vì bọn chúng đều từng là thủphạm hủy diệt thế gới, bởi vậy mới bị trói tại đây, hưởng thụ tra tấn vĩnh hằngtrong Luyện Ngục.""Hủy diệt thế giới? Ta vẫn cho rằng... là Thần linh đã đưa thế giới chúng ta vàotrong Vĩnh Dạ chứ." Liễu Bình thẳng thắn nói."Những Thần linh mà ngươi biết, bọn chúng cũng không có trách nhiệm khi thếgiới bị hủy diệt.""Vậy, những tồn tại trên tháp nhọn mới cần chịu trách nhiệm sao?""Đúng, chỉ có đám chúng sinh ngu xuẩn cùng ngạo mạn này mới là kẻ có tội...bọn chúng phá hủy thế giới, giết hại đồng loại, tàn sát sinh linh... bọn chúngkhông kiêng nể gì cả, ngay cả Thần linh cũng phải tặc lưỡi." Tháp Linh nói."Vậy Thần linh thì sao? Thần linh không làm cái gì sao?" Liễu Bình hỏi."Thần linh chỉ dẫn dắt thế giới cùng chúng sinh sau khi chết tiến vào Vĩnh Dạ...thân là Thẻ bài sư, chắc hẳn ngươi cũng đã từng chứng kiến thiên trụy, cũng đãthấy được vở kịch hắc ám của Thần linh rồi chứ." Tháp Linh nói.Liễu Bình thở dài, nói: "Cho nên khi chúng ta còn sống, Thần linh chỉ thờ ơkhông quan tâm, tới tận khi chúng ta chết đi, bọn chúng mới tới thu hoạch mọithứ của chúng ta."Im lặng mấy giây.Giọng nói trầm thấp của Tháp Linh mới vang lên trong đêm tối:ấ ố"Mọi thứ có nguyên nhân, tất có quả, các phàm nhân, các ngươi chỉ sống trongkhoảnh khắc, trước sau đều là đêm tối vĩnh hằng, mà Vĩnh Dạ này lại là bữa tiệclớn của Thần linh.""Được rồi, nói chuyện phiếm tới đây là ngừng, chúng ta cần phải hoàn thànhmột bước cuối cùng, sau đó ngươi sẽ trở thành một Thẻ bài sư." Ngục Linh nói."Cần làm cái gì?" Liễu Bình hỏi."Hiện tại ta sẽ triệu hoán Thị tòng thần cho ngươi." Ngục Linh nói."Thị tòng thần?""Đúng, cũng gọi là Thị thần - Thị thần trời sinh có năng lực nô dịch chúng sinh,có thể giúp đỡ ngươi biến người thần phục trở thành thẻ bài.""... Ta còn tưởng Thị thần là một loại Thần linh.""Không, Thẻ bài sư mới là Thần linh dự bị, bởi vì Thẻ bài sư đạt được chúngthần lẫn quy tắc công nhận, đã thoát khỏi giai tầng dân chúng bình thường... chỉlà có cực ít Thẻ bài sư có thể chân chính leo lên Thần vị."Ngục Linh nói, rút một quyển sách có bìa màu đen từ trong hư không rra."Tới đi, nói ra điều kiện của ngươi, ta sẽ triệu hoán mấy vị Thị thần tới đây giúpngươi, các ngươi sẽ lựa chọn lẫn nhau.""Ta cần đưa ra một vài yêu cầu đối với Thị thần trước sao?" Liễu Bình hỏi."Đúng, lựa chọn Thị thần là một chuyện rất quan trọng, khi ngươi trưởng thànhthì Thị thần cũng trưởng thành theo, cho nên xin ngươi hãy thận trọng."Liễu Bình trầm ngâm một lát, nói: "Trước lúc này, ta muốn biết Thị thần là tồntại như thế nào."Ngục Linh nói: "Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết tin tức cơ bản nhất mà thôi.""Một bộ phận Thị thần tới từ những tồn tại có thiên phú này, bọn họ có lẽ đãtừng là chúng sinh cực kỳ đặc biệt, có lẽ đã từng là Thần Ma thời đại cũ, có lẽ làLinh cổ xưa hoặc cũng có thể là những tồn tại mà ngay cả ta cũng không biếtthân phận...""Những tồn tại này đều đã chết rồi, với lại bọn chúng đều có thiếu hụt, bởi vậymà chúng không thể có được tư cách trở thành Thẻ bài sư, chỉ có thể trở thànhThị thần thì mới có thể tiếp tục mạnh lên.""Bắt đầu đi, nói ra yêu cầu của ngươi đối với Thị thần, ta sẽ lựa chọn một vàingười tới đây."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hắn đứng trên đường phố, nhìn về phía hoang dã bên ngoài thị trấn."Là ở đó sao?"Trong hoang dã vô tận, có một tòa tháp nhọn hùng vĩ hắc ám.Toàn bộ thế giới chỉ còn lại màu xám, chỉ còn lại ánh lửa màu đỏ thẫm làm chongười ta sợ hãi bên trên đỉnh tòa tháp nhọn kia.Liễu Bình nhẹ nhàng giậm chân, bay về phía tòa tháp nhọn kia.Chỉ một lát sau...Hắn đã đi tới phía dưới tháp nhọn.Toàn thân tòa tháp này không biết do loại kim loại nào đúc thành, kín đáo chặtchẽ, không có bất cứ cánh cửa cùng cửa sổ nào cả.Bên ngoài tháp nhọn, giăng đầy xiềng xích màu đen.Mỗi một bộ xiềng xích cũng không phải không có gì cả.Có vô số tồn tại muôn hình muôn vẻ bị xiềng xích trói lại, thân thể áp sát vàovách tường bên ngoài tháp nhọn, không thể nhúc nhích chút nào cả.Liễu Bình đi tới trước mặt một nhân loại bị xiềng xích trói chặt, quan sát mộtcách tỉ mỉ.Người kia không có chút sức sống nào cả, giống như đã chết đi vậy.Khi Liễu Bình tới gần, người kia bỗng ngẩng đầu lên, mở to mắt nhìn qua."Người sống... không, là Thẻ bài sư!"Hắn ta liều mạng giãy dụa cơ thể gầy như que củi của mình, vừa khẩn cầu:"Cứu ta! Để ta làm nô lệ của ngươi, ta nguyện ý làm bất cứ chuyện gì vì ngươi,cầu xin ngươi đó!"Liễu Bình nhìn hắn ta, hỏi: "Tại sao ngươi lại bị nhốt ở nơi đây?"Người kia vội vàng nói: "Nhanh, không có thời gian, ta chính là tồn tại mạnhmẽ tại thời đại trong quá khứ, van cầu ngươi, hãy cho ta trở thành thẻ bài củangươi! Ta có thể giết sạch bất cứ kẻ nào dám xúc phạm ngươi!"Liễu Bình hỏi: "Nếu ngươi đã mạnh như vậy, là ai đã nhốt ngươi vào nơi này?"Người kia còn định nói chuyện, bỗng nhiên...Trên toàn bộ tháp nhọn, vô số tồn tại cùng phát ra tiếng kêu rên, âm thanh vangvọng khắp nơi.Lời nói của người này bị vô số tiếng hét che đi, trên mặt hắn ta hiện lên vẻ vộivàng cùng ý cầu xin, có vẻ như đang định nói tiếp, thế nhưng ngay sau đó lạiphát ra những tiếng kêu rên đau đớn.Cả tòa tháp nhọn dần dần từ hắc ám biến thành màu đỏ thẫm.ấKhí tức cực nóng từ mặt ngoài tháp nhọn lan ra ngoài, làm cho mặt đất xungquanh cũng dần dần hóa thành dung nham.Liễu Bình không khỏi lùi về sau mấy bước.Những tồn tại bị xích lại trên tháp nhọn đều thét lên những tiếng đau đớn.Bên ngoài cơ thể bọn họ như da lông thịt nội tạng dần dần bị đốt sạch, chỉ cònlại bộ khung xương, thế nhưng vẫn không ngăn được miệng há lớn, giống nhưvẫn đang hét lên đau đớn vậy.Một lúc lâu sau...Tháp nhọn dần dần biến thành màu đen kịt.Những tồn tại khi nãy kêu rên đều biến thành khung xương đen kịt, bị xiềngxích xích bên ngoài tháp nhọn, tạm thời không thể phát ra bất cứ âm thanh nào.Hoàn toàn im ắng.Bỗng nhiên, có một giọng nói vang lên:"Đây cũng không phải là ngọn lửa cùng dung nham bình thường, mà là Ngụchỏa trong truyền thuyết, nó có thể mang tới sự tra tấn lẫn đau đớn cho cơ thể vàlinh hồn vượt quá tưởng tượng."Tháp Linh, nó đứng cách đó không xa, yên lặng quan sát Liễu Bình.Liễu Bình hỏi: "Những tồn tại bị trói trên tháp kia, bọn họ mắc tội gì sao?""Ngươi không nên thương hại bọn chúng, bởi vì bọn chúng đều từng là thủphạm hủy diệt thế gới, bởi vậy mới bị trói tại đây, hưởng thụ tra tấn vĩnh hằngtrong Luyện Ngục.""Hủy diệt thế giới? Ta vẫn cho rằng... là Thần linh đã đưa thế giới chúng ta vàotrong Vĩnh Dạ chứ." Liễu Bình thẳng thắn nói."Những Thần linh mà ngươi biết, bọn chúng cũng không có trách nhiệm khi thếgiới bị hủy diệt.""Vậy, những tồn tại trên tháp nhọn mới cần chịu trách nhiệm sao?""Đúng, chỉ có đám chúng sinh ngu xuẩn cùng ngạo mạn này mới là kẻ có tội...bọn chúng phá hủy thế giới, giết hại đồng loại, tàn sát sinh linh... bọn chúngkhông kiêng nể gì cả, ngay cả Thần linh cũng phải tặc lưỡi." Tháp Linh nói."Vậy Thần linh thì sao? Thần linh không làm cái gì sao?" Liễu Bình hỏi."Thần linh chỉ dẫn dắt thế giới cùng chúng sinh sau khi chết tiến vào Vĩnh Dạ...thân là Thẻ bài sư, chắc hẳn ngươi cũng đã từng chứng kiến thiên trụy, cũng đãthấy được vở kịch hắc ám của Thần linh rồi chứ." Tháp Linh nói.Liễu Bình thở dài, nói: "Cho nên khi chúng ta còn sống, Thần linh chỉ thờ ơkhông quan tâm, tới tận khi chúng ta chết đi, bọn chúng mới tới thu hoạch mọithứ của chúng ta."Im lặng mấy giây.Giọng nói trầm thấp của Tháp Linh mới vang lên trong đêm tối:ấ ố"Mọi thứ có nguyên nhân, tất có quả, các phàm nhân, các ngươi chỉ sống trongkhoảnh khắc, trước sau đều là đêm tối vĩnh hằng, mà Vĩnh Dạ này lại là bữa tiệclớn của Thần linh.""Được rồi, nói chuyện phiếm tới đây là ngừng, chúng ta cần phải hoàn thànhmột bước cuối cùng, sau đó ngươi sẽ trở thành một Thẻ bài sư." Ngục Linh nói."Cần làm cái gì?" Liễu Bình hỏi."Hiện tại ta sẽ triệu hoán Thị tòng thần cho ngươi." Ngục Linh nói."Thị tòng thần?""Đúng, cũng gọi là Thị thần - Thị thần trời sinh có năng lực nô dịch chúng sinh,có thể giúp đỡ ngươi biến người thần phục trở thành thẻ bài.""... Ta còn tưởng Thị thần là một loại Thần linh.""Không, Thẻ bài sư mới là Thần linh dự bị, bởi vì Thẻ bài sư đạt được chúngthần lẫn quy tắc công nhận, đã thoát khỏi giai tầng dân chúng bình thường... chỉlà có cực ít Thẻ bài sư có thể chân chính leo lên Thần vị."Ngục Linh nói, rút một quyển sách có bìa màu đen từ trong hư không rra."Tới đi, nói ra điều kiện của ngươi, ta sẽ triệu hoán mấy vị Thị thần tới đây giúpngươi, các ngươi sẽ lựa chọn lẫn nhau.""Ta cần đưa ra một vài yêu cầu đối với Thị thần trước sao?" Liễu Bình hỏi."Đúng, lựa chọn Thị thần là một chuyện rất quan trọng, khi ngươi trưởng thànhthì Thị thần cũng trưởng thành theo, cho nên xin ngươi hãy thận trọng."Liễu Bình trầm ngâm một lát, nói: "Trước lúc này, ta muốn biết Thị thần là tồntại như thế nào."Ngục Linh nói: "Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết tin tức cơ bản nhất mà thôi.""Một bộ phận Thị thần tới từ những tồn tại có thiên phú này, bọn họ có lẽ đãtừng là chúng sinh cực kỳ đặc biệt, có lẽ đã từng là Thần Ma thời đại cũ, có lẽ làLinh cổ xưa hoặc cũng có thể là những tồn tại mà ngay cả ta cũng không biếtthân phận...""Những tồn tại này đều đã chết rồi, với lại bọn chúng đều có thiếu hụt, bởi vậymà chúng không thể có được tư cách trở thành Thẻ bài sư, chỉ có thể trở thànhThị thần thì mới có thể tiếp tục mạnh lên.""Bắt đầu đi, nói ra yêu cầu của ngươi đối với Thị thần, ta sẽ lựa chọn một vàingười tới đây."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hắn đứng trên đường phố, nhìn về phía hoang dã bên ngoài thị trấn."Là ở đó sao?"Trong hoang dã vô tận, có một tòa tháp nhọn hùng vĩ hắc ám.Toàn bộ thế giới chỉ còn lại màu xám, chỉ còn lại ánh lửa màu đỏ thẫm làm chongười ta sợ hãi bên trên đỉnh tòa tháp nhọn kia.Liễu Bình nhẹ nhàng giậm chân, bay về phía tòa tháp nhọn kia.Chỉ một lát sau...Hắn đã đi tới phía dưới tháp nhọn.Toàn thân tòa tháp này không biết do loại kim loại nào đúc thành, kín đáo chặtchẽ, không có bất cứ cánh cửa cùng cửa sổ nào cả.Bên ngoài tháp nhọn, giăng đầy xiềng xích màu đen.Mỗi một bộ xiềng xích cũng không phải không có gì cả.Có vô số tồn tại muôn hình muôn vẻ bị xiềng xích trói lại, thân thể áp sát vàovách tường bên ngoài tháp nhọn, không thể nhúc nhích chút nào cả.Liễu Bình đi tới trước mặt một nhân loại bị xiềng xích trói chặt, quan sát mộtcách tỉ mỉ.Người kia không có chút sức sống nào cả, giống như đã chết đi vậy.Khi Liễu Bình tới gần, người kia bỗng ngẩng đầu lên, mở to mắt nhìn qua."Người sống... không, là Thẻ bài sư!"Hắn ta liều mạng giãy dụa cơ thể gầy như que củi của mình, vừa khẩn cầu:"Cứu ta! Để ta làm nô lệ của ngươi, ta nguyện ý làm bất cứ chuyện gì vì ngươi,cầu xin ngươi đó!"Liễu Bình nhìn hắn ta, hỏi: "Tại sao ngươi lại bị nhốt ở nơi đây?"Người kia vội vàng nói: "Nhanh, không có thời gian, ta chính là tồn tại mạnhmẽ tại thời đại trong quá khứ, van cầu ngươi, hãy cho ta trở thành thẻ bài củangươi! Ta có thể giết sạch bất cứ kẻ nào dám xúc phạm ngươi!"Liễu Bình hỏi: "Nếu ngươi đã mạnh như vậy, là ai đã nhốt ngươi vào nơi này?"Người kia còn định nói chuyện, bỗng nhiên...Trên toàn bộ tháp nhọn, vô số tồn tại cùng phát ra tiếng kêu rên, âm thanh vangvọng khắp nơi.Lời nói của người này bị vô số tiếng hét che đi, trên mặt hắn ta hiện lên vẻ vộivàng cùng ý cầu xin, có vẻ như đang định nói tiếp, thế nhưng ngay sau đó lạiphát ra những tiếng kêu rên đau đớn.Cả tòa tháp nhọn dần dần từ hắc ám biến thành màu đỏ thẫm.ấKhí tức cực nóng từ mặt ngoài tháp nhọn lan ra ngoài, làm cho mặt đất xungquanh cũng dần dần hóa thành dung nham.Liễu Bình không khỏi lùi về sau mấy bước.Những tồn tại bị xích lại trên tháp nhọn đều thét lên những tiếng đau đớn.Bên ngoài cơ thể bọn họ như da lông thịt nội tạng dần dần bị đốt sạch, chỉ cònlại bộ khung xương, thế nhưng vẫn không ngăn được miệng há lớn, giống nhưvẫn đang hét lên đau đớn vậy.Một lúc lâu sau...Tháp nhọn dần dần biến thành màu đen kịt.Những tồn tại khi nãy kêu rên đều biến thành khung xương đen kịt, bị xiềngxích xích bên ngoài tháp nhọn, tạm thời không thể phát ra bất cứ âm thanh nào.Hoàn toàn im ắng.Bỗng nhiên, có một giọng nói vang lên:"Đây cũng không phải là ngọn lửa cùng dung nham bình thường, mà là Ngụchỏa trong truyền thuyết, nó có thể mang tới sự tra tấn lẫn đau đớn cho cơ thể vàlinh hồn vượt quá tưởng tượng."Tháp Linh, nó đứng cách đó không xa, yên lặng quan sát Liễu Bình.Liễu Bình hỏi: "Những tồn tại bị trói trên tháp kia, bọn họ mắc tội gì sao?""Ngươi không nên thương hại bọn chúng, bởi vì bọn chúng đều từng là thủphạm hủy diệt thế gới, bởi vậy mới bị trói tại đây, hưởng thụ tra tấn vĩnh hằngtrong Luyện Ngục.""Hủy diệt thế giới? Ta vẫn cho rằng... là Thần linh đã đưa thế giới chúng ta vàotrong Vĩnh Dạ chứ." Liễu Bình thẳng thắn nói."Những Thần linh mà ngươi biết, bọn chúng cũng không có trách nhiệm khi thếgiới bị hủy diệt.""Vậy, những tồn tại trên tháp nhọn mới cần chịu trách nhiệm sao?""Đúng, chỉ có đám chúng sinh ngu xuẩn cùng ngạo mạn này mới là kẻ có tội...bọn chúng phá hủy thế giới, giết hại đồng loại, tàn sát sinh linh... bọn chúngkhông kiêng nể gì cả, ngay cả Thần linh cũng phải tặc lưỡi." Tháp Linh nói."Vậy Thần linh thì sao? Thần linh không làm cái gì sao?" Liễu Bình hỏi."Thần linh chỉ dẫn dắt thế giới cùng chúng sinh sau khi chết tiến vào Vĩnh Dạ...thân là Thẻ bài sư, chắc hẳn ngươi cũng đã từng chứng kiến thiên trụy, cũng đãthấy được vở kịch hắc ám của Thần linh rồi chứ." Tháp Linh nói.Liễu Bình thở dài, nói: "Cho nên khi chúng ta còn sống, Thần linh chỉ thờ ơkhông quan tâm, tới tận khi chúng ta chết đi, bọn chúng mới tới thu hoạch mọithứ của chúng ta."Im lặng mấy giây.Giọng nói trầm thấp của Tháp Linh mới vang lên trong đêm tối:ấ ố"Mọi thứ có nguyên nhân, tất có quả, các phàm nhân, các ngươi chỉ sống trongkhoảnh khắc, trước sau đều là đêm tối vĩnh hằng, mà Vĩnh Dạ này lại là bữa tiệclớn của Thần linh.""Được rồi, nói chuyện phiếm tới đây là ngừng, chúng ta cần phải hoàn thànhmột bước cuối cùng, sau đó ngươi sẽ trở thành một Thẻ bài sư." Ngục Linh nói."Cần làm cái gì?" Liễu Bình hỏi."Hiện tại ta sẽ triệu hoán Thị tòng thần cho ngươi." Ngục Linh nói."Thị tòng thần?""Đúng, cũng gọi là Thị thần - Thị thần trời sinh có năng lực nô dịch chúng sinh,có thể giúp đỡ ngươi biến người thần phục trở thành thẻ bài.""... Ta còn tưởng Thị thần là một loại Thần linh.""Không, Thẻ bài sư mới là Thần linh dự bị, bởi vì Thẻ bài sư đạt được chúngthần lẫn quy tắc công nhận, đã thoát khỏi giai tầng dân chúng bình thường... chỉlà có cực ít Thẻ bài sư có thể chân chính leo lên Thần vị."Ngục Linh nói, rút một quyển sách có bìa màu đen từ trong hư không rra."Tới đi, nói ra điều kiện của ngươi, ta sẽ triệu hoán mấy vị Thị thần tới đây giúpngươi, các ngươi sẽ lựa chọn lẫn nhau.""Ta cần đưa ra một vài yêu cầu đối với Thị thần trước sao?" Liễu Bình hỏi."Đúng, lựa chọn Thị thần là một chuyện rất quan trọng, khi ngươi trưởng thànhthì Thị thần cũng trưởng thành theo, cho nên xin ngươi hãy thận trọng."Liễu Bình trầm ngâm một lát, nói: "Trước lúc này, ta muốn biết Thị thần là tồntại như thế nào."Ngục Linh nói: "Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết tin tức cơ bản nhất mà thôi.""Một bộ phận Thị thần tới từ những tồn tại có thiên phú này, bọn họ có lẽ đãtừng là chúng sinh cực kỳ đặc biệt, có lẽ đã từng là Thần Ma thời đại cũ, có lẽ làLinh cổ xưa hoặc cũng có thể là những tồn tại mà ngay cả ta cũng không biếtthân phận...""Những tồn tại này đều đã chết rồi, với lại bọn chúng đều có thiếu hụt, bởi vậymà chúng không thể có được tư cách trở thành Thẻ bài sư, chỉ có thể trở thànhThị thần thì mới có thể tiếp tục mạnh lên.""Bắt đầu đi, nói ra yêu cầu của ngươi đối với Thị thần, ta sẽ lựa chọn một vàingười tới đây."

Chương 129: Thị thần