"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 134: Chúng ta thử một lần, được chứ?

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình nói: "Trong mắt của ta, súc sinh mới lấy đánh lộn làm niềm vui, lũsúc sinh mới dùng đánh nhau làm cách phát tiết dục vọng huyết tính của mình,thế nhưng chúng ta là chức nghiệp giả, là người bị Thần linh nhốt ở nơi này, sởdĩ chúng ta cần đánh nhau, không phải bởi vì cơ thể chúng ta cần nó, mà là tâmcủa chúng ta cần nó, tâm của chúng ta có lý do cần phải đi đánh nhau...""Bởi vì chúng ta tức giận."Hắn hít một hơi thật sâu, bỗng cao giọng hét:"Là tức giận! Đám ngu xuẩn các ngươi!"Đám người bỗng xôn xao.Giống như có một lực lượng vô hình ảnh hưởng tới thân thể của bọn họ vậy.Tần Băng An trầm giọng nói: "Nếu như có thể rời khỏi nơi này, trở lại thế giớibình thường, tức giận nơi sâu trong tâm linh của ta tự nhiên sẽ tỉnh lại... đángtiếc chúng ta đã bị nhốt quá lâu, mà nan đề do Thần linh cho chúng ta hầu nhưkhông có cách nào xử lý."Liễu Bình ngắm nhìn bốn phía, thấy được tất cả mọi người cũng đồng ý vớiđiều này.Trong ánh mắt của bọn họ mang theo ánh lửa mơ hồ, không tránh né ánh mắtcủa Liễu Bình, tựa như trong lòng đã có ý chí.Những người này.Những người này đã được nhen lửa.Bọn họ vốn là có một tâm cường giả, chỉ là bị thời đại nhốt ở nơi này.Nếu như thả hết bọn họ ra...Có lẽ sẽ có một ngày, ánh lửa cuối cùng sẽ bùng cháy.Mà mình thân là Thẻ bài sư, trong tương lai cũng cần nhóm cường giả như vậy.Là lúc này rồi.Liễu Bình đưa tay chỉ về phía đám người, sau đó vỗ ngực mình, nói: "Các vị,đây chính là nguyên nhân mà ta xuất hiện ở nơi này.""Cái gì?" Tần Băng An khó hiểu hỏi.Liễu Bình đi tới trước mặt hắn ta, nhìn chằm chằm hắn ta rồi nói: "Tất cả nanđề, đều có liên quan tới hệ thống tu luyện của các ngươi, đúng không?""Đúng thế." Tần Băng An nói.Liễu Bình nói: "Vậy hãy nói cho ta biết về hệ thống tu luyện của ngươi, sau đónói cho ta biết về nan đề đó, ta sẽ giải đáp."ể ố"Không thể nào! Rõ ràng ngươi chính là người tu hành, hệ thống sức mạnh hoàntoàn khác biệt với hệ thống tu luyện của ta." Tần Băng An thất thanh nói.Liễu Bình âm thầm mỉm cười, hạ giọng nói:"Nghe đây, trên trời dưới đất, nếu có nan đề trong tu luyện mà ngay cả ta cũngkhông thể giải được, như vậy thì chỉ có một nguyên nhân...""Đề sai."Giọng nói của Liễu Bình tuy nhỏ, thế nhưng ở nơi đây đều là chức nghiệp giả.Mỗi một chữ mà hắn nói, mọi người đều nghe rõ ràng."Ngươi... là điên thật, hay là giả điên?"Tần Băng An hỏi."Ngươi không tin à?" Liễu Bình hỏi lại.Hắn nhìn về phía mọi người, thấy được phần lớn mọi người đều lộ ra vẻ khôngtin.Nói đùa, thứ mà chúng ta chơi hơn nửa đời người, ngươi còn chưa từng tiếp xúcqua, thế mà ngươi lại dám nói hiện tại học tập, rồi có thể giải được nan đề ngaylập tức?Ai mà tin!Liễu Bình quan sát mọi người, bỗng nhiên trông thấy người thiếu niên muốnkhiêu chiến mình khi trước."Nào, ngươi đi theo ta."Hắn tiến tới dắt tay thiếu niên kia đi về phía tường vây.Thiếu niên vùng vẫy mấy lần, hoảng sợ nói: "Ngươi định làm gì? Ta khôngđánh với ngươi!""Ngươi yên tâm, chúng ta không đánh nhau, chỉ là làm mẫu mà thôi." Liễu Bìnhnói.Hắn dắt tay đối phương kéo tới gần tường vây, nửa đường đối phương còn địnhphản kháng tới mấy lần, đều bị Liễu Bình đánh cho không thể động đậy."Được rồi, hiện tại chúng ta đều ở trên tường rào, nơi này không ai quấy rầy,ngươi hãy nói phương pháp tu luyện của mình cho ta biết, sau đó ta sẽ giải đềgiúp ngươi." Liễu Bình nói."Thế nhưng ngươi là người của văn minh Tu Hành, mà thứ ta học chính là linhnăng!" Thiếu niên không nhịn được mà hét lên.Hắn ta giãy giụa vài lần, lại phát hiện đối phương lại tóm chặt cổ mình, cơ bảnlà không thể động đậy."Linh năng là cái gì?" Liễu Bình hỏi với vẻ hứng thú.Thiếu niên nhìn hắn chằm chằm, nói: "Ngươi coi ta là tên điên sao? Ngay cảlinh năng là gì mà ngươi cũng không biết, làm cách nào mới có thể giúp ta giảikhai nan đề trong chuyện tu luyện?"ầ ễ"Chúng ta thử một lần, được chứ?" Liễu Bình chân thành nói."Không được, đây chính là bí mật truyền thừa của sư môn, không thể tùy..."Thiếu niên dựa vào lý lẽ để biện luận, thế nhưng đang nói bỗng im bặt đi.Hắn ta phát hiện cường độ lực trên tay đối phương đang tăng lên...Nếu như đối phương lại tăng thêm chút xíu nữa, mình sẽ bị đẩy ra ngoài, ngãxuống vực sâu vô tận."Đúng vậy, nói như vậy, phương pháp tu luyện của ta không thể tùy tiện truyềnra ngoài, thế nhưng ta quyết định tin tưởng ngươi một lần." Thiếu niên nói.Liễu Bình vỗ vai hắn ta, nói với giọng hài lòng: "Không tệ! Tín nhiệm giữangười với người có thể sáng tạo kỳ tích, tới đi, bắt đầu nói."Thiếu niên cảm thấy rất bất đắc dĩ, thế nhưng hiện tại đang bị người kiểm soát,mình cũng không muốn rơi xuống vực sâu vô tận, đành phải nói:"Linh năng chính là năng lượng do những sinh linh đã chết phát tán ra, sởtrường của văn minh chúng ta là lợi dụng loại lực lượng này.""Nó chia làm năm loại hình thức biểu hiện, mười hai loại phương pháp ứngdụng, hai mươi bốn con đường tu luyện..."Thiếu niên nói liên tục khoảng nửa giờ.Liễu Bình bỗng nói: "Ngừng.""Thế nào?" Thiếu niên hỏi."Ta đã hiểu những kiến thức cơ bản này rồi, hiện tại nói ra nan đề mà ngươi gặpphải là gì đi." Liễu Bình nói."Ngươi nghiêm túc sao? Được, Thần linh cho ta nan đề chính là khi mà linhnăng tiêu hao sạch se, làm cách nào để triệu hồi liên tiếp mười hai con yêuquỷ." Thiếu niên nói.Liễu Bình yên lặng nhìn hắn ta, hỏi: "Nói xong rồi?""Xong." Thiếu niên nói.Liễu Bình im lặng vài giây, bỗng nhiên nâng trán, nói: "Ngươi nghe kỹ đây, căncứ những kiến thức mà ngươi đã nói, tất cả có hai trăm ba mươi bảy phươngpháp có thể triệu hồi ra mười hai con yêu quỷ, ta có thể xác định một trăm haimươi chín loại trong đó là chính xá, những phương án khác thì phải thử mới cóthể xác định... thế nhưng đối với nan đề của ngươi mà nói, thực ra không cầnphiền phức như thế, chỉ cần một câu cũng có thể giải quyết được.""Ngươi nói khoác đi, có câu nào có thể giải quyết nan đề này được chứ?" Thiếuniên không tin.Liễu Bình nói: "Câu hỏi là: Khi linh năng tiêu hao hết sạch, làm cách nào mớicó thể liên tiếp triệu hồi mười hai con yêu quỷ?""Đúng." Thiếu niên gật đầu.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình nói: "Trong mắt của ta, súc sinh mới lấy đánh lộn làm niềm vui, lũsúc sinh mới dùng đánh nhau làm cách phát tiết dục vọng huyết tính của mình,thế nhưng chúng ta là chức nghiệp giả, là người bị Thần linh nhốt ở nơi này, sởdĩ chúng ta cần đánh nhau, không phải bởi vì cơ thể chúng ta cần nó, mà là tâmcủa chúng ta cần nó, tâm của chúng ta có lý do cần phải đi đánh nhau...""Bởi vì chúng ta tức giận."Hắn hít một hơi thật sâu, bỗng cao giọng hét:"Là tức giận! Đám ngu xuẩn các ngươi!"Đám người bỗng xôn xao.Giống như có một lực lượng vô hình ảnh hưởng tới thân thể của bọn họ vậy.Tần Băng An trầm giọng nói: "Nếu như có thể rời khỏi nơi này, trở lại thế giớibình thường, tức giận nơi sâu trong tâm linh của ta tự nhiên sẽ tỉnh lại... đángtiếc chúng ta đã bị nhốt quá lâu, mà nan đề do Thần linh cho chúng ta hầu nhưkhông có cách nào xử lý."Liễu Bình ngắm nhìn bốn phía, thấy được tất cả mọi người cũng đồng ý vớiđiều này.Trong ánh mắt của bọn họ mang theo ánh lửa mơ hồ, không tránh né ánh mắtcủa Liễu Bình, tựa như trong lòng đã có ý chí.Những người này.Những người này đã được nhen lửa.Bọn họ vốn là có một tâm cường giả, chỉ là bị thời đại nhốt ở nơi này.Nếu như thả hết bọn họ ra...Có lẽ sẽ có một ngày, ánh lửa cuối cùng sẽ bùng cháy.Mà mình thân là Thẻ bài sư, trong tương lai cũng cần nhóm cường giả như vậy.Là lúc này rồi.Liễu Bình đưa tay chỉ về phía đám người, sau đó vỗ ngực mình, nói: "Các vị,đây chính là nguyên nhân mà ta xuất hiện ở nơi này.""Cái gì?" Tần Băng An khó hiểu hỏi.Liễu Bình đi tới trước mặt hắn ta, nhìn chằm chằm hắn ta rồi nói: "Tất cả nanđề, đều có liên quan tới hệ thống tu luyện của các ngươi, đúng không?""Đúng thế." Tần Băng An nói.Liễu Bình nói: "Vậy hãy nói cho ta biết về hệ thống tu luyện của ngươi, sau đónói cho ta biết về nan đề đó, ta sẽ giải đáp."ể ố"Không thể nào! Rõ ràng ngươi chính là người tu hành, hệ thống sức mạnh hoàntoàn khác biệt với hệ thống tu luyện của ta." Tần Băng An thất thanh nói.Liễu Bình âm thầm mỉm cười, hạ giọng nói:"Nghe đây, trên trời dưới đất, nếu có nan đề trong tu luyện mà ngay cả ta cũngkhông thể giải được, như vậy thì chỉ có một nguyên nhân...""Đề sai."Giọng nói của Liễu Bình tuy nhỏ, thế nhưng ở nơi đây đều là chức nghiệp giả.Mỗi một chữ mà hắn nói, mọi người đều nghe rõ ràng."Ngươi... là điên thật, hay là giả điên?"Tần Băng An hỏi."Ngươi không tin à?" Liễu Bình hỏi lại.Hắn nhìn về phía mọi người, thấy được phần lớn mọi người đều lộ ra vẻ khôngtin.Nói đùa, thứ mà chúng ta chơi hơn nửa đời người, ngươi còn chưa từng tiếp xúcqua, thế mà ngươi lại dám nói hiện tại học tập, rồi có thể giải được nan đề ngaylập tức?Ai mà tin!Liễu Bình quan sát mọi người, bỗng nhiên trông thấy người thiếu niên muốnkhiêu chiến mình khi trước."Nào, ngươi đi theo ta."Hắn tiến tới dắt tay thiếu niên kia đi về phía tường vây.Thiếu niên vùng vẫy mấy lần, hoảng sợ nói: "Ngươi định làm gì? Ta khôngđánh với ngươi!""Ngươi yên tâm, chúng ta không đánh nhau, chỉ là làm mẫu mà thôi." Liễu Bìnhnói.Hắn dắt tay đối phương kéo tới gần tường vây, nửa đường đối phương còn địnhphản kháng tới mấy lần, đều bị Liễu Bình đánh cho không thể động đậy."Được rồi, hiện tại chúng ta đều ở trên tường rào, nơi này không ai quấy rầy,ngươi hãy nói phương pháp tu luyện của mình cho ta biết, sau đó ta sẽ giải đềgiúp ngươi." Liễu Bình nói."Thế nhưng ngươi là người của văn minh Tu Hành, mà thứ ta học chính là linhnăng!" Thiếu niên không nhịn được mà hét lên.Hắn ta giãy giụa vài lần, lại phát hiện đối phương lại tóm chặt cổ mình, cơ bảnlà không thể động đậy."Linh năng là cái gì?" Liễu Bình hỏi với vẻ hứng thú.Thiếu niên nhìn hắn chằm chằm, nói: "Ngươi coi ta là tên điên sao? Ngay cảlinh năng là gì mà ngươi cũng không biết, làm cách nào mới có thể giúp ta giảikhai nan đề trong chuyện tu luyện?"ầ ễ"Chúng ta thử một lần, được chứ?" Liễu Bình chân thành nói."Không được, đây chính là bí mật truyền thừa của sư môn, không thể tùy..."Thiếu niên dựa vào lý lẽ để biện luận, thế nhưng đang nói bỗng im bặt đi.Hắn ta phát hiện cường độ lực trên tay đối phương đang tăng lên...Nếu như đối phương lại tăng thêm chút xíu nữa, mình sẽ bị đẩy ra ngoài, ngãxuống vực sâu vô tận."Đúng vậy, nói như vậy, phương pháp tu luyện của ta không thể tùy tiện truyềnra ngoài, thế nhưng ta quyết định tin tưởng ngươi một lần." Thiếu niên nói.Liễu Bình vỗ vai hắn ta, nói với giọng hài lòng: "Không tệ! Tín nhiệm giữangười với người có thể sáng tạo kỳ tích, tới đi, bắt đầu nói."Thiếu niên cảm thấy rất bất đắc dĩ, thế nhưng hiện tại đang bị người kiểm soát,mình cũng không muốn rơi xuống vực sâu vô tận, đành phải nói:"Linh năng chính là năng lượng do những sinh linh đã chết phát tán ra, sởtrường của văn minh chúng ta là lợi dụng loại lực lượng này.""Nó chia làm năm loại hình thức biểu hiện, mười hai loại phương pháp ứngdụng, hai mươi bốn con đường tu luyện..."Thiếu niên nói liên tục khoảng nửa giờ.Liễu Bình bỗng nói: "Ngừng.""Thế nào?" Thiếu niên hỏi."Ta đã hiểu những kiến thức cơ bản này rồi, hiện tại nói ra nan đề mà ngươi gặpphải là gì đi." Liễu Bình nói."Ngươi nghiêm túc sao? Được, Thần linh cho ta nan đề chính là khi mà linhnăng tiêu hao sạch se, làm cách nào để triệu hồi liên tiếp mười hai con yêuquỷ." Thiếu niên nói.Liễu Bình yên lặng nhìn hắn ta, hỏi: "Nói xong rồi?""Xong." Thiếu niên nói.Liễu Bình im lặng vài giây, bỗng nhiên nâng trán, nói: "Ngươi nghe kỹ đây, căncứ những kiến thức mà ngươi đã nói, tất cả có hai trăm ba mươi bảy phươngpháp có thể triệu hồi ra mười hai con yêu quỷ, ta có thể xác định một trăm haimươi chín loại trong đó là chính xá, những phương án khác thì phải thử mới cóthể xác định... thế nhưng đối với nan đề của ngươi mà nói, thực ra không cầnphiền phức như thế, chỉ cần một câu cũng có thể giải quyết được.""Ngươi nói khoác đi, có câu nào có thể giải quyết nan đề này được chứ?" Thiếuniên không tin.Liễu Bình nói: "Câu hỏi là: Khi linh năng tiêu hao hết sạch, làm cách nào mớicó thể liên tiếp triệu hồi mười hai con yêu quỷ?""Đúng." Thiếu niên gật đầu.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình nói: "Trong mắt của ta, súc sinh mới lấy đánh lộn làm niềm vui, lũsúc sinh mới dùng đánh nhau làm cách phát tiết dục vọng huyết tính của mình,thế nhưng chúng ta là chức nghiệp giả, là người bị Thần linh nhốt ở nơi này, sởdĩ chúng ta cần đánh nhau, không phải bởi vì cơ thể chúng ta cần nó, mà là tâmcủa chúng ta cần nó, tâm của chúng ta có lý do cần phải đi đánh nhau...""Bởi vì chúng ta tức giận."Hắn hít một hơi thật sâu, bỗng cao giọng hét:"Là tức giận! Đám ngu xuẩn các ngươi!"Đám người bỗng xôn xao.Giống như có một lực lượng vô hình ảnh hưởng tới thân thể của bọn họ vậy.Tần Băng An trầm giọng nói: "Nếu như có thể rời khỏi nơi này, trở lại thế giớibình thường, tức giận nơi sâu trong tâm linh của ta tự nhiên sẽ tỉnh lại... đángtiếc chúng ta đã bị nhốt quá lâu, mà nan đề do Thần linh cho chúng ta hầu nhưkhông có cách nào xử lý."Liễu Bình ngắm nhìn bốn phía, thấy được tất cả mọi người cũng đồng ý vớiđiều này.Trong ánh mắt của bọn họ mang theo ánh lửa mơ hồ, không tránh né ánh mắtcủa Liễu Bình, tựa như trong lòng đã có ý chí.Những người này.Những người này đã được nhen lửa.Bọn họ vốn là có một tâm cường giả, chỉ là bị thời đại nhốt ở nơi này.Nếu như thả hết bọn họ ra...Có lẽ sẽ có một ngày, ánh lửa cuối cùng sẽ bùng cháy.Mà mình thân là Thẻ bài sư, trong tương lai cũng cần nhóm cường giả như vậy.Là lúc này rồi.Liễu Bình đưa tay chỉ về phía đám người, sau đó vỗ ngực mình, nói: "Các vị,đây chính là nguyên nhân mà ta xuất hiện ở nơi này.""Cái gì?" Tần Băng An khó hiểu hỏi.Liễu Bình đi tới trước mặt hắn ta, nhìn chằm chằm hắn ta rồi nói: "Tất cả nanđề, đều có liên quan tới hệ thống tu luyện của các ngươi, đúng không?""Đúng thế." Tần Băng An nói.Liễu Bình nói: "Vậy hãy nói cho ta biết về hệ thống tu luyện của ngươi, sau đónói cho ta biết về nan đề đó, ta sẽ giải đáp."ể ố"Không thể nào! Rõ ràng ngươi chính là người tu hành, hệ thống sức mạnh hoàntoàn khác biệt với hệ thống tu luyện của ta." Tần Băng An thất thanh nói.Liễu Bình âm thầm mỉm cười, hạ giọng nói:"Nghe đây, trên trời dưới đất, nếu có nan đề trong tu luyện mà ngay cả ta cũngkhông thể giải được, như vậy thì chỉ có một nguyên nhân...""Đề sai."Giọng nói của Liễu Bình tuy nhỏ, thế nhưng ở nơi đây đều là chức nghiệp giả.Mỗi một chữ mà hắn nói, mọi người đều nghe rõ ràng."Ngươi... là điên thật, hay là giả điên?"Tần Băng An hỏi."Ngươi không tin à?" Liễu Bình hỏi lại.Hắn nhìn về phía mọi người, thấy được phần lớn mọi người đều lộ ra vẻ khôngtin.Nói đùa, thứ mà chúng ta chơi hơn nửa đời người, ngươi còn chưa từng tiếp xúcqua, thế mà ngươi lại dám nói hiện tại học tập, rồi có thể giải được nan đề ngaylập tức?Ai mà tin!Liễu Bình quan sát mọi người, bỗng nhiên trông thấy người thiếu niên muốnkhiêu chiến mình khi trước."Nào, ngươi đi theo ta."Hắn tiến tới dắt tay thiếu niên kia đi về phía tường vây.Thiếu niên vùng vẫy mấy lần, hoảng sợ nói: "Ngươi định làm gì? Ta khôngđánh với ngươi!""Ngươi yên tâm, chúng ta không đánh nhau, chỉ là làm mẫu mà thôi." Liễu Bìnhnói.Hắn dắt tay đối phương kéo tới gần tường vây, nửa đường đối phương còn địnhphản kháng tới mấy lần, đều bị Liễu Bình đánh cho không thể động đậy."Được rồi, hiện tại chúng ta đều ở trên tường rào, nơi này không ai quấy rầy,ngươi hãy nói phương pháp tu luyện của mình cho ta biết, sau đó ta sẽ giải đềgiúp ngươi." Liễu Bình nói."Thế nhưng ngươi là người của văn minh Tu Hành, mà thứ ta học chính là linhnăng!" Thiếu niên không nhịn được mà hét lên.Hắn ta giãy giụa vài lần, lại phát hiện đối phương lại tóm chặt cổ mình, cơ bảnlà không thể động đậy."Linh năng là cái gì?" Liễu Bình hỏi với vẻ hứng thú.Thiếu niên nhìn hắn chằm chằm, nói: "Ngươi coi ta là tên điên sao? Ngay cảlinh năng là gì mà ngươi cũng không biết, làm cách nào mới có thể giúp ta giảikhai nan đề trong chuyện tu luyện?"ầ ễ"Chúng ta thử một lần, được chứ?" Liễu Bình chân thành nói."Không được, đây chính là bí mật truyền thừa của sư môn, không thể tùy..."Thiếu niên dựa vào lý lẽ để biện luận, thế nhưng đang nói bỗng im bặt đi.Hắn ta phát hiện cường độ lực trên tay đối phương đang tăng lên...Nếu như đối phương lại tăng thêm chút xíu nữa, mình sẽ bị đẩy ra ngoài, ngãxuống vực sâu vô tận."Đúng vậy, nói như vậy, phương pháp tu luyện của ta không thể tùy tiện truyềnra ngoài, thế nhưng ta quyết định tin tưởng ngươi một lần." Thiếu niên nói.Liễu Bình vỗ vai hắn ta, nói với giọng hài lòng: "Không tệ! Tín nhiệm giữangười với người có thể sáng tạo kỳ tích, tới đi, bắt đầu nói."Thiếu niên cảm thấy rất bất đắc dĩ, thế nhưng hiện tại đang bị người kiểm soát,mình cũng không muốn rơi xuống vực sâu vô tận, đành phải nói:"Linh năng chính là năng lượng do những sinh linh đã chết phát tán ra, sởtrường của văn minh chúng ta là lợi dụng loại lực lượng này.""Nó chia làm năm loại hình thức biểu hiện, mười hai loại phương pháp ứngdụng, hai mươi bốn con đường tu luyện..."Thiếu niên nói liên tục khoảng nửa giờ.Liễu Bình bỗng nói: "Ngừng.""Thế nào?" Thiếu niên hỏi."Ta đã hiểu những kiến thức cơ bản này rồi, hiện tại nói ra nan đề mà ngươi gặpphải là gì đi." Liễu Bình nói."Ngươi nghiêm túc sao? Được, Thần linh cho ta nan đề chính là khi mà linhnăng tiêu hao sạch se, làm cách nào để triệu hồi liên tiếp mười hai con yêuquỷ." Thiếu niên nói.Liễu Bình yên lặng nhìn hắn ta, hỏi: "Nói xong rồi?""Xong." Thiếu niên nói.Liễu Bình im lặng vài giây, bỗng nhiên nâng trán, nói: "Ngươi nghe kỹ đây, căncứ những kiến thức mà ngươi đã nói, tất cả có hai trăm ba mươi bảy phươngpháp có thể triệu hồi ra mười hai con yêu quỷ, ta có thể xác định một trăm haimươi chín loại trong đó là chính xá, những phương án khác thì phải thử mới cóthể xác định... thế nhưng đối với nan đề của ngươi mà nói, thực ra không cầnphiền phức như thế, chỉ cần một câu cũng có thể giải quyết được.""Ngươi nói khoác đi, có câu nào có thể giải quyết nan đề này được chứ?" Thiếuniên không tin.Liễu Bình nói: "Câu hỏi là: Khi linh năng tiêu hao hết sạch, làm cách nào mớicó thể liên tiếp triệu hồi mười hai con yêu quỷ?""Đúng." Thiếu niên gật đầu.

Chương 134: Chúng ta thử một lần, được chứ?