"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 137: "Rõ ràng là giải đề, ngươi cầm thuổng sắt làm cái gì?"
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình hỏi: "Thế nhưng năng lượng kích hoạt ô ma pháp là ma lực, ta lại làngười tu hành..."Giọng nữ ngắt lời của hắn: "Tất cả thẻ bài, đều dựa vào một loại lực lượng đểkích hoạt và vận dụng."Liễu Bình suy nghĩ trong nháy mắt, nói: "Ta hiểu được.""Ngươi hiểu cái gì?" Giọng nữ hỏi."Khi ta chiến đấu với Người bán rượu, ta chỉ có thể rút ra sáu tấm thẻ bài có tácdụng, bởi vì lực lượng linh hồn của ta không đủ... cho nên dù là vũ khí của vănminh nào đi chăng nữa, chỉ cần ta có lực lượng linh hồn, là có thể vận dụng,đúng không?""Đúng là như thế, Thẻ bài sư không cần quan tâm tới các loại lực lượng, dùnghồn lực là có thể vận dụng mọi binh khí của mọi văn minh... đây chính là giá trịchân chính của Thẻ bài sư.""Như vậy, hiện tại chỉ còn lại một vấn đề.""Ngươi có biết sử dụng vũ khí này hay không mà thôi.""Ví dụ như ô ma pháp, một Thẻ bài sư có thể vận dụng lực lượng của nó, thếnhưng không biết vận dụng nó như thế nào, như vậy cũng không được.""Hiện tại, ngươi thu hoạch được nhiều tri thức của nhiều văn minh như vậy, hầunhư ngươi biết dùng tất cả mọi thứ của mọi văn minh."Giọng nữ bỗng nở nụ cười, nói tiếp: "Thẻ bài sư bình thường không thể làmđược điều này, mà đối với ngươi mà nói, như vậy cũng không phải hạn mức caonhất của ngươi."Liễu Bình nói: "Hạn mức cao nhất?"Giọng nữ nói: "Thằng hề có thể biến vật phẩm trở thành đạo cụ chuyên môn chobản thân, cứ như vậy, uy lực của những binh khí kia sẽ tăng lên một bậc, đồngthời có một loại lực lượng đặc biệt phù hợp với bản thân ngươi.""Cho nên hiện tại ngươi quyết định trở thành Thị thần của ta rồi sao?" LiễuBình hỏi."Tìm tới bí mật kia rồi nói sau đi." Giọng nữ nói.Liễu Bình thở dài, nhìn về phía chức nghiệp giả của văn minh tinh lực trướcmặt, nói: "Được rồi, ngươi nói nan đề của ngươi ra đi.""Ngươi nghe xong rồi sao?" Chức nghiệp giả kinh ngạc hỏi lại."Đảo đi đảo lại cũng chỉ là những thứ đó, ta đã hiểu đại khái rồi, nói nan đề củangươi ra đi." Liễu Bình nói.ể ầ ể ồ"Làm cách nào có thể phác hoạ một loại Tinh Thần pháp có thể triệu hoán đồngthời ba vị Tinh linh.""Nghe kỹ, pháp môn này ta chỉ hơi suy nghĩ là ra, thế nhưng cái tên của nó rấtkhó đặt, chúng ta nên gọi nó là... Phương pháp triệu hoán ba khuyết một đặcbiệt trong bầu trời đêm tối, pháp quyết hoàn chỉnh nó là như thế này..."Liễu Bình nhanh chóng nói bí quyết ra.Chức nghiệp giả kia nghe xong thì giật mình nói: "Thì ra là thế."Ầm!Hắn ta hóa thành một vùng sương mù, biến mất trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình nhìn về phía những người còn lại.Chỉ còn lại ba người.Ba người này đều là tồn tại thuộc hệ thần bí.Liễu Bình nhíu mày, lại giãn ra, nói: "Căn cứ tri thức mà ta nắm giữ, những thứthuộc hệ thần bí đều không thể hiểu được, không liên quan gì tới tri thức cả,chúng ta cùng nghiên cứu với nhau, để xem có thể giải nan đề của các ngươihay không."Ba người kia nhìn nhau.Người đầu tiên đi tới, nhún vai nói: "Thực ra những thứ trong hệ thần bí, cũnggiống như thần thông của người tu hành, hồn khí của văn minh ma pháp, hoangcổ thần phú của văn minh man hoang các ngươi vậy, bọn chúng đều là lựclượng kỳ lạ được sinh ra dưới sự giao hòa của các pháp tắc, cho nên ngay từ đầuchúng ta cũng không mong chờ gì nhiều.""Tới đi, mọi người cùng nhau nói chút." Liễu Bình nói.Người đầu tiên nói: "Nan đề của ta là, 'Ngục giam tạm thời của người vô dụng'này được cấu tạo như thế nào."Người thứ hai nói: "Nan đề của ta là, nếu có một thế giới cùng loại với 'Ngụcgiam tạm thời của người vô dụng', làm cách nào chinh phục thế giới này."Người thứ ba nói: "Nan đề của ta là, nếu có thế giới cùng loại với 'Ngục giamtạm thời của người vô dụng' là có ý chí, như vậy sau khi nó tử vong, làm cáchnào để phục sinh nó."Liễu Bình yên lặng lắng nghe."Như thế nào? Đây là ba người cuối cùng, ngươi đạt được bí mật kia rồi sao?"Hắn âm thầm hỏi.Giọng nữ im lặng nửa ngày, mới nói: "Ta cảm giác... bí mật được ẩn giấu trongba vấn đề này, thế nhưng ta không biết thứ ta muốn tìm được ẩn giấu ở vấn đềnào."Liễu Bình lộ ra vẻ trầm ngâm.Hắn đứng dậy, đi tới đi lui trên quảng đường trống trải.ỗ ắBỗng nhiên, hắn dừng bước lại, nói: "Bí mật của ngươi có liên quan tới chuyệngì?""Tại sao ngươi lại muốn biết?" Giọng nữ hỏi."Ta cần phải biết, bởi vì có lẽ ngươi cũng không phát hiện ra, mặt ngoài mà vấnđề của ba người bọn họ muốn nói chính là ngục giam cùng những chuyện liênquan tới ngục giam, thế nhưng cả ba vấn đề đều tồn tại một sự liên hệ bí ẩn nàođó, cùng chỉ hướng về một chuyện nào đó..."Vẻ mặt của Liễu Bình dần dần trở nên nghiêm túc:"Loại tình hình này được gọi là Thế giới diệt vong tam trọng tấu, cả đời ta vẫnchưa từng thấy qua, chỉ là năm đó sư phụ ta từng nói ông ta đọc qua một loạivăn hiến thượng cổ, bên trong miêu tả đôi câu vài lời, mà loại tam trọng tấu cóliên quan tới kết cấu của thế giới này... tới từ một loại tồn tại nào đó hoàn toànkhông biết, ngươi cần phải cho ta biết càng nhiều tin tức hơn, ta muốn xác địnhphương hướng hướng tới của ba vấn đề này trước."Hắn nhìn về phía ba người kia, nói: "Ta có thể cảm giác được mấy người nàyđều cực mạnh, thế nhưng lại bị nhốt ở nơi này, giống như là chuyên môn tồn tạivì ba vấn đề đó vậy, chuyện này chắc chắn không nhỏ, nếu chỉ dựa vào sự suyđoán lung tung của ta thì chắc chắn không thể chính xác được."Giọng nữ im lặng một lát, nói: "Có một binh khí bị phong ấn, được ẩn giấu tạimột nơi không ai biết, con đường duy nhất được ẩn giấu trong nan đề của chưthần."Liễu Bình bỗng dừng lại."Thì ra là thế, ta đã biết!"Hắn thấp giọng quát nhỏ."Ngươi biết cái gì rồi?" Giọng nữ vội vàng hỏi."Hiện tại còn khó nói, đại khái ta còn cần một chiếc thuổng sắt." Liễu Bình nói."Cầm lấy." Giọng nữ nói.Còn chưa dứt lời, trên tay Liễu Bình đã xuất hiện một chiếc thuổng sắt.Hắn nhìn về phía ba người kia.Ba người đối diện cũng đang nhìn hắn, trên mặt lộ vẻ tò mò cùng kinh ngạc."Rõ ràng là giải đề, ngươi cầm thuổng sắt làm cái gì?"Một người trong đó hỏi.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình hỏi: "Thế nhưng năng lượng kích hoạt ô ma pháp là ma lực, ta lại làngười tu hành..."Giọng nữ ngắt lời của hắn: "Tất cả thẻ bài, đều dựa vào một loại lực lượng đểkích hoạt và vận dụng."Liễu Bình suy nghĩ trong nháy mắt, nói: "Ta hiểu được.""Ngươi hiểu cái gì?" Giọng nữ hỏi."Khi ta chiến đấu với Người bán rượu, ta chỉ có thể rút ra sáu tấm thẻ bài có tácdụng, bởi vì lực lượng linh hồn của ta không đủ... cho nên dù là vũ khí của vănminh nào đi chăng nữa, chỉ cần ta có lực lượng linh hồn, là có thể vận dụng,đúng không?""Đúng là như thế, Thẻ bài sư không cần quan tâm tới các loại lực lượng, dùnghồn lực là có thể vận dụng mọi binh khí của mọi văn minh... đây chính là giá trịchân chính của Thẻ bài sư.""Như vậy, hiện tại chỉ còn lại một vấn đề.""Ngươi có biết sử dụng vũ khí này hay không mà thôi.""Ví dụ như ô ma pháp, một Thẻ bài sư có thể vận dụng lực lượng của nó, thếnhưng không biết vận dụng nó như thế nào, như vậy cũng không được.""Hiện tại, ngươi thu hoạch được nhiều tri thức của nhiều văn minh như vậy, hầunhư ngươi biết dùng tất cả mọi thứ của mọi văn minh."Giọng nữ bỗng nở nụ cười, nói tiếp: "Thẻ bài sư bình thường không thể làmđược điều này, mà đối với ngươi mà nói, như vậy cũng không phải hạn mức caonhất của ngươi."Liễu Bình nói: "Hạn mức cao nhất?"Giọng nữ nói: "Thằng hề có thể biến vật phẩm trở thành đạo cụ chuyên môn chobản thân, cứ như vậy, uy lực của những binh khí kia sẽ tăng lên một bậc, đồngthời có một loại lực lượng đặc biệt phù hợp với bản thân ngươi.""Cho nên hiện tại ngươi quyết định trở thành Thị thần của ta rồi sao?" LiễuBình hỏi."Tìm tới bí mật kia rồi nói sau đi." Giọng nữ nói.Liễu Bình thở dài, nhìn về phía chức nghiệp giả của văn minh tinh lực trướcmặt, nói: "Được rồi, ngươi nói nan đề của ngươi ra đi.""Ngươi nghe xong rồi sao?" Chức nghiệp giả kinh ngạc hỏi lại."Đảo đi đảo lại cũng chỉ là những thứ đó, ta đã hiểu đại khái rồi, nói nan đề củangươi ra đi." Liễu Bình nói.ể ầ ể ồ"Làm cách nào có thể phác hoạ một loại Tinh Thần pháp có thể triệu hoán đồngthời ba vị Tinh linh.""Nghe kỹ, pháp môn này ta chỉ hơi suy nghĩ là ra, thế nhưng cái tên của nó rấtkhó đặt, chúng ta nên gọi nó là... Phương pháp triệu hoán ba khuyết một đặcbiệt trong bầu trời đêm tối, pháp quyết hoàn chỉnh nó là như thế này..."Liễu Bình nhanh chóng nói bí quyết ra.Chức nghiệp giả kia nghe xong thì giật mình nói: "Thì ra là thế."Ầm!Hắn ta hóa thành một vùng sương mù, biến mất trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình nhìn về phía những người còn lại.Chỉ còn lại ba người.Ba người này đều là tồn tại thuộc hệ thần bí.Liễu Bình nhíu mày, lại giãn ra, nói: "Căn cứ tri thức mà ta nắm giữ, những thứthuộc hệ thần bí đều không thể hiểu được, không liên quan gì tới tri thức cả,chúng ta cùng nghiên cứu với nhau, để xem có thể giải nan đề của các ngươihay không."Ba người kia nhìn nhau.Người đầu tiên đi tới, nhún vai nói: "Thực ra những thứ trong hệ thần bí, cũnggiống như thần thông của người tu hành, hồn khí của văn minh ma pháp, hoangcổ thần phú của văn minh man hoang các ngươi vậy, bọn chúng đều là lựclượng kỳ lạ được sinh ra dưới sự giao hòa của các pháp tắc, cho nên ngay từ đầuchúng ta cũng không mong chờ gì nhiều.""Tới đi, mọi người cùng nhau nói chút." Liễu Bình nói.Người đầu tiên nói: "Nan đề của ta là, 'Ngục giam tạm thời của người vô dụng'này được cấu tạo như thế nào."Người thứ hai nói: "Nan đề của ta là, nếu có một thế giới cùng loại với 'Ngụcgiam tạm thời của người vô dụng', làm cách nào chinh phục thế giới này."Người thứ ba nói: "Nan đề của ta là, nếu có thế giới cùng loại với 'Ngục giamtạm thời của người vô dụng' là có ý chí, như vậy sau khi nó tử vong, làm cáchnào để phục sinh nó."Liễu Bình yên lặng lắng nghe."Như thế nào? Đây là ba người cuối cùng, ngươi đạt được bí mật kia rồi sao?"Hắn âm thầm hỏi.Giọng nữ im lặng nửa ngày, mới nói: "Ta cảm giác... bí mật được ẩn giấu trongba vấn đề này, thế nhưng ta không biết thứ ta muốn tìm được ẩn giấu ở vấn đềnào."Liễu Bình lộ ra vẻ trầm ngâm.Hắn đứng dậy, đi tới đi lui trên quảng đường trống trải.ỗ ắBỗng nhiên, hắn dừng bước lại, nói: "Bí mật của ngươi có liên quan tới chuyệngì?""Tại sao ngươi lại muốn biết?" Giọng nữ hỏi."Ta cần phải biết, bởi vì có lẽ ngươi cũng không phát hiện ra, mặt ngoài mà vấnđề của ba người bọn họ muốn nói chính là ngục giam cùng những chuyện liênquan tới ngục giam, thế nhưng cả ba vấn đề đều tồn tại một sự liên hệ bí ẩn nàođó, cùng chỉ hướng về một chuyện nào đó..."Vẻ mặt của Liễu Bình dần dần trở nên nghiêm túc:"Loại tình hình này được gọi là Thế giới diệt vong tam trọng tấu, cả đời ta vẫnchưa từng thấy qua, chỉ là năm đó sư phụ ta từng nói ông ta đọc qua một loạivăn hiến thượng cổ, bên trong miêu tả đôi câu vài lời, mà loại tam trọng tấu cóliên quan tới kết cấu của thế giới này... tới từ một loại tồn tại nào đó hoàn toànkhông biết, ngươi cần phải cho ta biết càng nhiều tin tức hơn, ta muốn xác địnhphương hướng hướng tới của ba vấn đề này trước."Hắn nhìn về phía ba người kia, nói: "Ta có thể cảm giác được mấy người nàyđều cực mạnh, thế nhưng lại bị nhốt ở nơi này, giống như là chuyên môn tồn tạivì ba vấn đề đó vậy, chuyện này chắc chắn không nhỏ, nếu chỉ dựa vào sự suyđoán lung tung của ta thì chắc chắn không thể chính xác được."Giọng nữ im lặng một lát, nói: "Có một binh khí bị phong ấn, được ẩn giấu tạimột nơi không ai biết, con đường duy nhất được ẩn giấu trong nan đề của chưthần."Liễu Bình bỗng dừng lại."Thì ra là thế, ta đã biết!"Hắn thấp giọng quát nhỏ."Ngươi biết cái gì rồi?" Giọng nữ vội vàng hỏi."Hiện tại còn khó nói, đại khái ta còn cần một chiếc thuổng sắt." Liễu Bình nói."Cầm lấy." Giọng nữ nói.Còn chưa dứt lời, trên tay Liễu Bình đã xuất hiện một chiếc thuổng sắt.Hắn nhìn về phía ba người kia.Ba người đối diện cũng đang nhìn hắn, trên mặt lộ vẻ tò mò cùng kinh ngạc."Rõ ràng là giải đề, ngươi cầm thuổng sắt làm cái gì?"Một người trong đó hỏi.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình hỏi: "Thế nhưng năng lượng kích hoạt ô ma pháp là ma lực, ta lại làngười tu hành..."Giọng nữ ngắt lời của hắn: "Tất cả thẻ bài, đều dựa vào một loại lực lượng đểkích hoạt và vận dụng."Liễu Bình suy nghĩ trong nháy mắt, nói: "Ta hiểu được.""Ngươi hiểu cái gì?" Giọng nữ hỏi."Khi ta chiến đấu với Người bán rượu, ta chỉ có thể rút ra sáu tấm thẻ bài có tácdụng, bởi vì lực lượng linh hồn của ta không đủ... cho nên dù là vũ khí của vănminh nào đi chăng nữa, chỉ cần ta có lực lượng linh hồn, là có thể vận dụng,đúng không?""Đúng là như thế, Thẻ bài sư không cần quan tâm tới các loại lực lượng, dùnghồn lực là có thể vận dụng mọi binh khí của mọi văn minh... đây chính là giá trịchân chính của Thẻ bài sư.""Như vậy, hiện tại chỉ còn lại một vấn đề.""Ngươi có biết sử dụng vũ khí này hay không mà thôi.""Ví dụ như ô ma pháp, một Thẻ bài sư có thể vận dụng lực lượng của nó, thếnhưng không biết vận dụng nó như thế nào, như vậy cũng không được.""Hiện tại, ngươi thu hoạch được nhiều tri thức của nhiều văn minh như vậy, hầunhư ngươi biết dùng tất cả mọi thứ của mọi văn minh."Giọng nữ bỗng nở nụ cười, nói tiếp: "Thẻ bài sư bình thường không thể làmđược điều này, mà đối với ngươi mà nói, như vậy cũng không phải hạn mức caonhất của ngươi."Liễu Bình nói: "Hạn mức cao nhất?"Giọng nữ nói: "Thằng hề có thể biến vật phẩm trở thành đạo cụ chuyên môn chobản thân, cứ như vậy, uy lực của những binh khí kia sẽ tăng lên một bậc, đồngthời có một loại lực lượng đặc biệt phù hợp với bản thân ngươi.""Cho nên hiện tại ngươi quyết định trở thành Thị thần của ta rồi sao?" LiễuBình hỏi."Tìm tới bí mật kia rồi nói sau đi." Giọng nữ nói.Liễu Bình thở dài, nhìn về phía chức nghiệp giả của văn minh tinh lực trướcmặt, nói: "Được rồi, ngươi nói nan đề của ngươi ra đi.""Ngươi nghe xong rồi sao?" Chức nghiệp giả kinh ngạc hỏi lại."Đảo đi đảo lại cũng chỉ là những thứ đó, ta đã hiểu đại khái rồi, nói nan đề củangươi ra đi." Liễu Bình nói.ể ầ ể ồ"Làm cách nào có thể phác hoạ một loại Tinh Thần pháp có thể triệu hoán đồngthời ba vị Tinh linh.""Nghe kỹ, pháp môn này ta chỉ hơi suy nghĩ là ra, thế nhưng cái tên của nó rấtkhó đặt, chúng ta nên gọi nó là... Phương pháp triệu hoán ba khuyết một đặcbiệt trong bầu trời đêm tối, pháp quyết hoàn chỉnh nó là như thế này..."Liễu Bình nhanh chóng nói bí quyết ra.Chức nghiệp giả kia nghe xong thì giật mình nói: "Thì ra là thế."Ầm!Hắn ta hóa thành một vùng sương mù, biến mất trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình nhìn về phía những người còn lại.Chỉ còn lại ba người.Ba người này đều là tồn tại thuộc hệ thần bí.Liễu Bình nhíu mày, lại giãn ra, nói: "Căn cứ tri thức mà ta nắm giữ, những thứthuộc hệ thần bí đều không thể hiểu được, không liên quan gì tới tri thức cả,chúng ta cùng nghiên cứu với nhau, để xem có thể giải nan đề của các ngươihay không."Ba người kia nhìn nhau.Người đầu tiên đi tới, nhún vai nói: "Thực ra những thứ trong hệ thần bí, cũnggiống như thần thông của người tu hành, hồn khí của văn minh ma pháp, hoangcổ thần phú của văn minh man hoang các ngươi vậy, bọn chúng đều là lựclượng kỳ lạ được sinh ra dưới sự giao hòa của các pháp tắc, cho nên ngay từ đầuchúng ta cũng không mong chờ gì nhiều.""Tới đi, mọi người cùng nhau nói chút." Liễu Bình nói.Người đầu tiên nói: "Nan đề của ta là, 'Ngục giam tạm thời của người vô dụng'này được cấu tạo như thế nào."Người thứ hai nói: "Nan đề của ta là, nếu có một thế giới cùng loại với 'Ngụcgiam tạm thời của người vô dụng', làm cách nào chinh phục thế giới này."Người thứ ba nói: "Nan đề của ta là, nếu có thế giới cùng loại với 'Ngục giamtạm thời của người vô dụng' là có ý chí, như vậy sau khi nó tử vong, làm cáchnào để phục sinh nó."Liễu Bình yên lặng lắng nghe."Như thế nào? Đây là ba người cuối cùng, ngươi đạt được bí mật kia rồi sao?"Hắn âm thầm hỏi.Giọng nữ im lặng nửa ngày, mới nói: "Ta cảm giác... bí mật được ẩn giấu trongba vấn đề này, thế nhưng ta không biết thứ ta muốn tìm được ẩn giấu ở vấn đềnào."Liễu Bình lộ ra vẻ trầm ngâm.Hắn đứng dậy, đi tới đi lui trên quảng đường trống trải.ỗ ắBỗng nhiên, hắn dừng bước lại, nói: "Bí mật của ngươi có liên quan tới chuyệngì?""Tại sao ngươi lại muốn biết?" Giọng nữ hỏi."Ta cần phải biết, bởi vì có lẽ ngươi cũng không phát hiện ra, mặt ngoài mà vấnđề của ba người bọn họ muốn nói chính là ngục giam cùng những chuyện liênquan tới ngục giam, thế nhưng cả ba vấn đề đều tồn tại một sự liên hệ bí ẩn nàođó, cùng chỉ hướng về một chuyện nào đó..."Vẻ mặt của Liễu Bình dần dần trở nên nghiêm túc:"Loại tình hình này được gọi là Thế giới diệt vong tam trọng tấu, cả đời ta vẫnchưa từng thấy qua, chỉ là năm đó sư phụ ta từng nói ông ta đọc qua một loạivăn hiến thượng cổ, bên trong miêu tả đôi câu vài lời, mà loại tam trọng tấu cóliên quan tới kết cấu của thế giới này... tới từ một loại tồn tại nào đó hoàn toànkhông biết, ngươi cần phải cho ta biết càng nhiều tin tức hơn, ta muốn xác địnhphương hướng hướng tới của ba vấn đề này trước."Hắn nhìn về phía ba người kia, nói: "Ta có thể cảm giác được mấy người nàyđều cực mạnh, thế nhưng lại bị nhốt ở nơi này, giống như là chuyên môn tồn tạivì ba vấn đề đó vậy, chuyện này chắc chắn không nhỏ, nếu chỉ dựa vào sự suyđoán lung tung của ta thì chắc chắn không thể chính xác được."Giọng nữ im lặng một lát, nói: "Có một binh khí bị phong ấn, được ẩn giấu tạimột nơi không ai biết, con đường duy nhất được ẩn giấu trong nan đề của chưthần."Liễu Bình bỗng dừng lại."Thì ra là thế, ta đã biết!"Hắn thấp giọng quát nhỏ."Ngươi biết cái gì rồi?" Giọng nữ vội vàng hỏi."Hiện tại còn khó nói, đại khái ta còn cần một chiếc thuổng sắt." Liễu Bình nói."Cầm lấy." Giọng nữ nói.Còn chưa dứt lời, trên tay Liễu Bình đã xuất hiện một chiếc thuổng sắt.Hắn nhìn về phía ba người kia.Ba người đối diện cũng đang nhìn hắn, trên mặt lộ vẻ tò mò cùng kinh ngạc."Rõ ràng là giải đề, ngươi cầm thuổng sắt làm cái gì?"Một người trong đó hỏi.