"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 154: Khinh nhờn của Huyết kỵ sĩ
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Huyết kỵ sĩ La Sinh cảm thấy hơi khó hiểu.Thật đúng là kỳ lạ...Tại sao tại thời điểm cuối cùng, đối phương lại đưa ra điều kiện như vậy.Tại sao bọn họ không cấm mình mặc áo giáp?"Kiến trúc khép kín... không thể phá hoại..."Huyết kỵ sĩ La Sinh bắt đầu nhớ lại những điều kiện của các Ma Vương đã đưara.Trước mắt, những điều kiện có ý nghĩa có:Không thể làm ra những hành động chạy trốn;Khi sử dụng thân pháp tránh né, sẽ bị đánh trúng một lần;Không được sử dụng vũ khí văn minh khoa học kỹ thuật;Không thể ra tay phá hoại kiến trúc;Chỉ cho phép rút thêm một thẻ bài.Tất cả có năm quy tắc.Trong số đó, quy tắc nguy hiểm nhất chính là "không thể chạy trốn" và "khôngthể phá hoại kiến trúc".Nếu như vi phạm một trong hai quy tắc này, sẽ bị xử thua ngay lập tức.Về phần vấn đề vũ khí...Nếu như thẻ bài cuối cùng mà Thằng hề rút được là một thẻ bài ẩn chứa vũ khíkhoa học kỹ thuật, như vậy Thằng hề thua chắc rồi!Trái lại là mình, cơ bản không có thẻ bài vật phẩm văn minh khoa học kỹ thuật,dù rút thế nào đi chăng nữa, đều không có vấn đề gì cả.La Sinh hít một hơi thật sâu, ngừng thở, vươn tay ra ngoài.Cơ hội rút thẻ lần cuối cùng.Hắn làm động tác rút thẻ, lập tức rút được một thẻ bài từ trong hư không.Trên thẻ bài có vẽ một viên đá quý màu đỏ ngòm óng ánh sáng long lanh, xungquanh viên đá quý này được bao phủ bởi vầng sáng mỹ lệ trong hư không, trôngrất đẹp mắt."Đá quý linh hồn kim cương."Giọng nói của Huyết kỵ sĩ trở nên hơi chán nản.Hắn ta nhìn về phía thẻ bài này, trên mặt xuất hiện vẻ thất vọng.Đây là một tấm thẻ bài bảo vật.ỗ ấ ề ấ ấCách mỗi mười ngày, tấm thẻ này đều sẽ sản xuất một viên đá quý có giá trị rấtcao.Coi như trong số thẻ bài bảo vật, "Đá quý linh hồn kim cương" cũng là mộttrong những tấm thẻ bài hiếm.Thế nhưng...Nó không có bất cứ ý nghĩa gì trong trận tử đấu trước mắt.Huyết kỵ sĩ nhìn thẻ bài trong tay, bên tai lại nghe được tiếng nước chảy.Hắn nhìn về phía cuối giáo đường.Trong những căn phòng đóng chặt, một dòng nước thẩm thấu ra ngoài với tốcđộ cực nhanh.Thằng hề!Những dòng nước này là thẻ bài cuối cùng của hắn? Hay đây cũng chỉ là phápthuật bình thường thôi?Thế nước rất mãnh liệt, rất nhanh đã tràn ra cả sàn nhà.Chiến mã hài cốt lắc lắc đầu với vẻ lo lắng, lùi về phía trên bậc thang.Thế nhưng tốc độ lan tràn của dòng nước cực nhanh, tràn lên bậc thang, có vẻnhư định bao phủ mọi thứ."Không có cách nào khác."Huyết kỵ sĩ trầm thấp nói.Hắn ta đặt tay lên đầu chiến mã, nói: "Ngươi là thẻ bài đầu tiên của ta..."Chiến mã phát ra tiếng hí ẩn chứa sự thân mật."Chúng ta cùng nhau sóng vai chiến đấu, chiến thắng vô số kẻ địch, mà bâygiờ..."Huyết kỵ sĩ im lặng trong giây lát, quay đầu nhìn dòng nước đang lan tràn, cuốicùng cũng hạ quyết tâm."Ta cần lực lượng của ngươi."Nói xong, hắn ta đọc lên một đoạn chú ngữ tối nghĩa.Ngay sau đó...Chiến mã hài cốt hí lên những tiếng đau đớn thảm thwuong.Một luồng ảo ảnh từ trong người chiến mã bay ra, quấn quanh bàn tay Huyết kỵsĩ.Huyết kỵ sĩ giơ cao luồng ảo ảnh kia lên, quát lớn: "Ta hiến tế linh hồn củangươi, khinh nhờn toàn bộ vật còn sống, làm cho máu của sinh mạng nghe theomệnh lệnh của ta!"Ầm...ồ ổ ồLuồng ảo ảnh nổ tung ra, hóa thành một vùng sương mù cuồn cuộn quanh giáođường, làm cho tiếng thánh ca loáng thoáng kia cũng tiêu biến, thổi tắt toàn bộngọn nến thần thánh, làm cho hoa văn sặc sỡ trên cửa sổ nhiễm lên màu đỏ nhưmáu.Cuối cùng...Tất cả sương máu đổ xuống như thác nước, nhập vào cơ thể của Huyết kỵ sĩ."A a a a a a a..."Huyết kỵ sĩ gầm thét, giơ cao thẻ bài bảo vật trong tay, quát:"Máu tươi khinh nhờn linh hồn, dựa theo lực lượng chức nghiệp của ta, làm chothẻ bài này bay lên trên bầu trời, trở thành thẻ bài ngôi sao!"Tấm thẻ bảo vật trong tay hắn ta tản ra một luồng sáng màu đỏ máu.Cả tấm thẻ hoàn toàn bị chuyển hóa.Trên thẻ bài đó, phía chính diện viên đá quý đỏ tươi kia, dần dần hiện lên mộtloại đồ án phù văn quỷ dị cùng vặn vẹo nào đó.Khi ngươi nhìn chằm chằm vào phù văn đó, hư không xung quanh đá quý sẽ tảnra sương mù u ám, từng tiếng kêu khóc lẫn kêu thảm thiết từ trong sương mùliên tiếp vang lên."Đá quý khinh nhờn linh hồn."Huyết kỵ sĩ rống lớn, bóp mạnh thẻ bài.Ầm!Thẻ bài lập tức hóa thành một viên đá quý màu đỏ ngòm rất quỷ dị.Huyết kỵ sĩ nhấn lên phần che tay, lập tức lộ ra mấy lỗ khảm trên áo giáp.Hắn ta khảm viên đá quý màu đỏ ngòm vào trong đó.Hư không xung quanh hắn ta chấn động.Từng luồng sáng đỏ như máu lượn lờ xung quanh Huyết kỵ sĩ, hiện ra dị tượngtrước đây chưa từng có.Hắn ta như đã lấy lại được lòng tin, giơ cánh tay lên, lẩm bẩm:"Thằng hề, nếu như ngươi trốn ở nơi này..."Huyết kỵ sĩ nắm chặt nắm đấm.Từng luồng huyết quang tản ra từ trên người hắn ta, bay ra ngoài như là tàn ảnh,lượn vòng khắp nơi trong đại sảnh của tòa giáo đường này.Mấy giây sau...Tất cả huyết quang lại bay trở về, nhập vào trong phần che tay của hắn ta."Đáng tiếc, nếu như ngươi trốn ở khu vực quanh đây, giờ phút này ngươi đãbiến thành thây khô rồi."Huyết kỵ sĩ lẩm bẩm hai câu, chậm rãi cúi đầu nhìn xuống.ắ ắ ế ẫDòng nước đã dâng lên tới mắt cá chân của hắn ta, xu thế lan tràn vẫn còn chưadừng lại.Thế nước.Càng mãnh liệt hơn.Huyết kỵ sĩ im lặng vài giây, bỗng bật cười: "Pháp thuật chung cực này của tasẽ không phá hoại kiến trúc, mà dựa theo quy tắc, ngươi lại không thể chạytrốn.""Rất nhanh ta sẽ tìm ra ngươi, dùng mạng của ngươi mua vui cho ta, Thằng hề."Hắn nhanh chân bước vào trong nước, bước từng bước đi tới cánh cửa phía cuốiđại sảnh giáo đường.Cửa bị mở ra...Ào ào!Dòng nước trào tới, trong nháy mắt bao phủ Huyết kỵ sĩ.Huyết kỵ sĩ đứng im không cử động, chỉ là nắm chặt tay, niệm động chú ngữ.Từng luồng huyết quang trôi nổi lên từ trên cánh tay hắn ta, bay về phía lối điphía trước.Mấy giây sau...Huyết quang lại bay trở về, nhập vào trong phần che tay của hắn ta."Không ở nơi này sao? Cũng chỉ biết ẩn núp mà thôi... thế nhưng làm vậy cũngchỉ có thể kéo dài thời gian tử vong của ngươi mà thôi, bởi vì ngươi có thể ẩnnúp, thế nhưng không thể trốn, chỉ cần trốn đi thì ngươi sẽ bị thua ngay lập tức."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Huyết kỵ sĩ La Sinh cảm thấy hơi khó hiểu.Thật đúng là kỳ lạ...Tại sao tại thời điểm cuối cùng, đối phương lại đưa ra điều kiện như vậy.Tại sao bọn họ không cấm mình mặc áo giáp?"Kiến trúc khép kín... không thể phá hoại..."Huyết kỵ sĩ La Sinh bắt đầu nhớ lại những điều kiện của các Ma Vương đã đưara.Trước mắt, những điều kiện có ý nghĩa có:Không thể làm ra những hành động chạy trốn;Khi sử dụng thân pháp tránh né, sẽ bị đánh trúng một lần;Không được sử dụng vũ khí văn minh khoa học kỹ thuật;Không thể ra tay phá hoại kiến trúc;Chỉ cho phép rút thêm một thẻ bài.Tất cả có năm quy tắc.Trong số đó, quy tắc nguy hiểm nhất chính là "không thể chạy trốn" và "khôngthể phá hoại kiến trúc".Nếu như vi phạm một trong hai quy tắc này, sẽ bị xử thua ngay lập tức.Về phần vấn đề vũ khí...Nếu như thẻ bài cuối cùng mà Thằng hề rút được là một thẻ bài ẩn chứa vũ khíkhoa học kỹ thuật, như vậy Thằng hề thua chắc rồi!Trái lại là mình, cơ bản không có thẻ bài vật phẩm văn minh khoa học kỹ thuật,dù rút thế nào đi chăng nữa, đều không có vấn đề gì cả.La Sinh hít một hơi thật sâu, ngừng thở, vươn tay ra ngoài.Cơ hội rút thẻ lần cuối cùng.Hắn làm động tác rút thẻ, lập tức rút được một thẻ bài từ trong hư không.Trên thẻ bài có vẽ một viên đá quý màu đỏ ngòm óng ánh sáng long lanh, xungquanh viên đá quý này được bao phủ bởi vầng sáng mỹ lệ trong hư không, trôngrất đẹp mắt."Đá quý linh hồn kim cương."Giọng nói của Huyết kỵ sĩ trở nên hơi chán nản.Hắn ta nhìn về phía thẻ bài này, trên mặt xuất hiện vẻ thất vọng.Đây là một tấm thẻ bài bảo vật.ỗ ấ ề ấ ấCách mỗi mười ngày, tấm thẻ này đều sẽ sản xuất một viên đá quý có giá trị rấtcao.Coi như trong số thẻ bài bảo vật, "Đá quý linh hồn kim cương" cũng là mộttrong những tấm thẻ bài hiếm.Thế nhưng...Nó không có bất cứ ý nghĩa gì trong trận tử đấu trước mắt.Huyết kỵ sĩ nhìn thẻ bài trong tay, bên tai lại nghe được tiếng nước chảy.Hắn nhìn về phía cuối giáo đường.Trong những căn phòng đóng chặt, một dòng nước thẩm thấu ra ngoài với tốcđộ cực nhanh.Thằng hề!Những dòng nước này là thẻ bài cuối cùng của hắn? Hay đây cũng chỉ là phápthuật bình thường thôi?Thế nước rất mãnh liệt, rất nhanh đã tràn ra cả sàn nhà.Chiến mã hài cốt lắc lắc đầu với vẻ lo lắng, lùi về phía trên bậc thang.Thế nhưng tốc độ lan tràn của dòng nước cực nhanh, tràn lên bậc thang, có vẻnhư định bao phủ mọi thứ."Không có cách nào khác."Huyết kỵ sĩ trầm thấp nói.Hắn ta đặt tay lên đầu chiến mã, nói: "Ngươi là thẻ bài đầu tiên của ta..."Chiến mã phát ra tiếng hí ẩn chứa sự thân mật."Chúng ta cùng nhau sóng vai chiến đấu, chiến thắng vô số kẻ địch, mà bâygiờ..."Huyết kỵ sĩ im lặng trong giây lát, quay đầu nhìn dòng nước đang lan tràn, cuốicùng cũng hạ quyết tâm."Ta cần lực lượng của ngươi."Nói xong, hắn ta đọc lên một đoạn chú ngữ tối nghĩa.Ngay sau đó...Chiến mã hài cốt hí lên những tiếng đau đớn thảm thwuong.Một luồng ảo ảnh từ trong người chiến mã bay ra, quấn quanh bàn tay Huyết kỵsĩ.Huyết kỵ sĩ giơ cao luồng ảo ảnh kia lên, quát lớn: "Ta hiến tế linh hồn củangươi, khinh nhờn toàn bộ vật còn sống, làm cho máu của sinh mạng nghe theomệnh lệnh của ta!"Ầm...ồ ổ ồLuồng ảo ảnh nổ tung ra, hóa thành một vùng sương mù cuồn cuộn quanh giáođường, làm cho tiếng thánh ca loáng thoáng kia cũng tiêu biến, thổi tắt toàn bộngọn nến thần thánh, làm cho hoa văn sặc sỡ trên cửa sổ nhiễm lên màu đỏ nhưmáu.Cuối cùng...Tất cả sương máu đổ xuống như thác nước, nhập vào cơ thể của Huyết kỵ sĩ."A a a a a a a..."Huyết kỵ sĩ gầm thét, giơ cao thẻ bài bảo vật trong tay, quát:"Máu tươi khinh nhờn linh hồn, dựa theo lực lượng chức nghiệp của ta, làm chothẻ bài này bay lên trên bầu trời, trở thành thẻ bài ngôi sao!"Tấm thẻ bảo vật trong tay hắn ta tản ra một luồng sáng màu đỏ máu.Cả tấm thẻ hoàn toàn bị chuyển hóa.Trên thẻ bài đó, phía chính diện viên đá quý đỏ tươi kia, dần dần hiện lên mộtloại đồ án phù văn quỷ dị cùng vặn vẹo nào đó.Khi ngươi nhìn chằm chằm vào phù văn đó, hư không xung quanh đá quý sẽ tảnra sương mù u ám, từng tiếng kêu khóc lẫn kêu thảm thiết từ trong sương mùliên tiếp vang lên."Đá quý khinh nhờn linh hồn."Huyết kỵ sĩ rống lớn, bóp mạnh thẻ bài.Ầm!Thẻ bài lập tức hóa thành một viên đá quý màu đỏ ngòm rất quỷ dị.Huyết kỵ sĩ nhấn lên phần che tay, lập tức lộ ra mấy lỗ khảm trên áo giáp.Hắn ta khảm viên đá quý màu đỏ ngòm vào trong đó.Hư không xung quanh hắn ta chấn động.Từng luồng sáng đỏ như máu lượn lờ xung quanh Huyết kỵ sĩ, hiện ra dị tượngtrước đây chưa từng có.Hắn ta như đã lấy lại được lòng tin, giơ cánh tay lên, lẩm bẩm:"Thằng hề, nếu như ngươi trốn ở nơi này..."Huyết kỵ sĩ nắm chặt nắm đấm.Từng luồng huyết quang tản ra từ trên người hắn ta, bay ra ngoài như là tàn ảnh,lượn vòng khắp nơi trong đại sảnh của tòa giáo đường này.Mấy giây sau...Tất cả huyết quang lại bay trở về, nhập vào trong phần che tay của hắn ta."Đáng tiếc, nếu như ngươi trốn ở khu vực quanh đây, giờ phút này ngươi đãbiến thành thây khô rồi."Huyết kỵ sĩ lẩm bẩm hai câu, chậm rãi cúi đầu nhìn xuống.ắ ắ ế ẫDòng nước đã dâng lên tới mắt cá chân của hắn ta, xu thế lan tràn vẫn còn chưadừng lại.Thế nước.Càng mãnh liệt hơn.Huyết kỵ sĩ im lặng vài giây, bỗng bật cười: "Pháp thuật chung cực này của tasẽ không phá hoại kiến trúc, mà dựa theo quy tắc, ngươi lại không thể chạytrốn.""Rất nhanh ta sẽ tìm ra ngươi, dùng mạng của ngươi mua vui cho ta, Thằng hề."Hắn nhanh chân bước vào trong nước, bước từng bước đi tới cánh cửa phía cuốiđại sảnh giáo đường.Cửa bị mở ra...Ào ào!Dòng nước trào tới, trong nháy mắt bao phủ Huyết kỵ sĩ.Huyết kỵ sĩ đứng im không cử động, chỉ là nắm chặt tay, niệm động chú ngữ.Từng luồng huyết quang trôi nổi lên từ trên cánh tay hắn ta, bay về phía lối điphía trước.Mấy giây sau...Huyết quang lại bay trở về, nhập vào trong phần che tay của hắn ta."Không ở nơi này sao? Cũng chỉ biết ẩn núp mà thôi... thế nhưng làm vậy cũngchỉ có thể kéo dài thời gian tử vong của ngươi mà thôi, bởi vì ngươi có thể ẩnnúp, thế nhưng không thể trốn, chỉ cần trốn đi thì ngươi sẽ bị thua ngay lập tức."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Huyết kỵ sĩ La Sinh cảm thấy hơi khó hiểu.Thật đúng là kỳ lạ...Tại sao tại thời điểm cuối cùng, đối phương lại đưa ra điều kiện như vậy.Tại sao bọn họ không cấm mình mặc áo giáp?"Kiến trúc khép kín... không thể phá hoại..."Huyết kỵ sĩ La Sinh bắt đầu nhớ lại những điều kiện của các Ma Vương đã đưara.Trước mắt, những điều kiện có ý nghĩa có:Không thể làm ra những hành động chạy trốn;Khi sử dụng thân pháp tránh né, sẽ bị đánh trúng một lần;Không được sử dụng vũ khí văn minh khoa học kỹ thuật;Không thể ra tay phá hoại kiến trúc;Chỉ cho phép rút thêm một thẻ bài.Tất cả có năm quy tắc.Trong số đó, quy tắc nguy hiểm nhất chính là "không thể chạy trốn" và "khôngthể phá hoại kiến trúc".Nếu như vi phạm một trong hai quy tắc này, sẽ bị xử thua ngay lập tức.Về phần vấn đề vũ khí...Nếu như thẻ bài cuối cùng mà Thằng hề rút được là một thẻ bài ẩn chứa vũ khíkhoa học kỹ thuật, như vậy Thằng hề thua chắc rồi!Trái lại là mình, cơ bản không có thẻ bài vật phẩm văn minh khoa học kỹ thuật,dù rút thế nào đi chăng nữa, đều không có vấn đề gì cả.La Sinh hít một hơi thật sâu, ngừng thở, vươn tay ra ngoài.Cơ hội rút thẻ lần cuối cùng.Hắn làm động tác rút thẻ, lập tức rút được một thẻ bài từ trong hư không.Trên thẻ bài có vẽ một viên đá quý màu đỏ ngòm óng ánh sáng long lanh, xungquanh viên đá quý này được bao phủ bởi vầng sáng mỹ lệ trong hư không, trôngrất đẹp mắt."Đá quý linh hồn kim cương."Giọng nói của Huyết kỵ sĩ trở nên hơi chán nản.Hắn ta nhìn về phía thẻ bài này, trên mặt xuất hiện vẻ thất vọng.Đây là một tấm thẻ bài bảo vật.ỗ ấ ề ấ ấCách mỗi mười ngày, tấm thẻ này đều sẽ sản xuất một viên đá quý có giá trị rấtcao.Coi như trong số thẻ bài bảo vật, "Đá quý linh hồn kim cương" cũng là mộttrong những tấm thẻ bài hiếm.Thế nhưng...Nó không có bất cứ ý nghĩa gì trong trận tử đấu trước mắt.Huyết kỵ sĩ nhìn thẻ bài trong tay, bên tai lại nghe được tiếng nước chảy.Hắn nhìn về phía cuối giáo đường.Trong những căn phòng đóng chặt, một dòng nước thẩm thấu ra ngoài với tốcđộ cực nhanh.Thằng hề!Những dòng nước này là thẻ bài cuối cùng của hắn? Hay đây cũng chỉ là phápthuật bình thường thôi?Thế nước rất mãnh liệt, rất nhanh đã tràn ra cả sàn nhà.Chiến mã hài cốt lắc lắc đầu với vẻ lo lắng, lùi về phía trên bậc thang.Thế nhưng tốc độ lan tràn của dòng nước cực nhanh, tràn lên bậc thang, có vẻnhư định bao phủ mọi thứ."Không có cách nào khác."Huyết kỵ sĩ trầm thấp nói.Hắn ta đặt tay lên đầu chiến mã, nói: "Ngươi là thẻ bài đầu tiên của ta..."Chiến mã phát ra tiếng hí ẩn chứa sự thân mật."Chúng ta cùng nhau sóng vai chiến đấu, chiến thắng vô số kẻ địch, mà bâygiờ..."Huyết kỵ sĩ im lặng trong giây lát, quay đầu nhìn dòng nước đang lan tràn, cuốicùng cũng hạ quyết tâm."Ta cần lực lượng của ngươi."Nói xong, hắn ta đọc lên một đoạn chú ngữ tối nghĩa.Ngay sau đó...Chiến mã hài cốt hí lên những tiếng đau đớn thảm thwuong.Một luồng ảo ảnh từ trong người chiến mã bay ra, quấn quanh bàn tay Huyết kỵsĩ.Huyết kỵ sĩ giơ cao luồng ảo ảnh kia lên, quát lớn: "Ta hiến tế linh hồn củangươi, khinh nhờn toàn bộ vật còn sống, làm cho máu của sinh mạng nghe theomệnh lệnh của ta!"Ầm...ồ ổ ồLuồng ảo ảnh nổ tung ra, hóa thành một vùng sương mù cuồn cuộn quanh giáođường, làm cho tiếng thánh ca loáng thoáng kia cũng tiêu biến, thổi tắt toàn bộngọn nến thần thánh, làm cho hoa văn sặc sỡ trên cửa sổ nhiễm lên màu đỏ nhưmáu.Cuối cùng...Tất cả sương máu đổ xuống như thác nước, nhập vào cơ thể của Huyết kỵ sĩ."A a a a a a a..."Huyết kỵ sĩ gầm thét, giơ cao thẻ bài bảo vật trong tay, quát:"Máu tươi khinh nhờn linh hồn, dựa theo lực lượng chức nghiệp của ta, làm chothẻ bài này bay lên trên bầu trời, trở thành thẻ bài ngôi sao!"Tấm thẻ bảo vật trong tay hắn ta tản ra một luồng sáng màu đỏ máu.Cả tấm thẻ hoàn toàn bị chuyển hóa.Trên thẻ bài đó, phía chính diện viên đá quý đỏ tươi kia, dần dần hiện lên mộtloại đồ án phù văn quỷ dị cùng vặn vẹo nào đó.Khi ngươi nhìn chằm chằm vào phù văn đó, hư không xung quanh đá quý sẽ tảnra sương mù u ám, từng tiếng kêu khóc lẫn kêu thảm thiết từ trong sương mùliên tiếp vang lên."Đá quý khinh nhờn linh hồn."Huyết kỵ sĩ rống lớn, bóp mạnh thẻ bài.Ầm!Thẻ bài lập tức hóa thành một viên đá quý màu đỏ ngòm rất quỷ dị.Huyết kỵ sĩ nhấn lên phần che tay, lập tức lộ ra mấy lỗ khảm trên áo giáp.Hắn ta khảm viên đá quý màu đỏ ngòm vào trong đó.Hư không xung quanh hắn ta chấn động.Từng luồng sáng đỏ như máu lượn lờ xung quanh Huyết kỵ sĩ, hiện ra dị tượngtrước đây chưa từng có.Hắn ta như đã lấy lại được lòng tin, giơ cánh tay lên, lẩm bẩm:"Thằng hề, nếu như ngươi trốn ở nơi này..."Huyết kỵ sĩ nắm chặt nắm đấm.Từng luồng huyết quang tản ra từ trên người hắn ta, bay ra ngoài như là tàn ảnh,lượn vòng khắp nơi trong đại sảnh của tòa giáo đường này.Mấy giây sau...Tất cả huyết quang lại bay trở về, nhập vào trong phần che tay của hắn ta."Đáng tiếc, nếu như ngươi trốn ở khu vực quanh đây, giờ phút này ngươi đãbiến thành thây khô rồi."Huyết kỵ sĩ lẩm bẩm hai câu, chậm rãi cúi đầu nhìn xuống.ắ ắ ế ẫDòng nước đã dâng lên tới mắt cá chân của hắn ta, xu thế lan tràn vẫn còn chưadừng lại.Thế nước.Càng mãnh liệt hơn.Huyết kỵ sĩ im lặng vài giây, bỗng bật cười: "Pháp thuật chung cực này của tasẽ không phá hoại kiến trúc, mà dựa theo quy tắc, ngươi lại không thể chạytrốn.""Rất nhanh ta sẽ tìm ra ngươi, dùng mạng của ngươi mua vui cho ta, Thằng hề."Hắn nhanh chân bước vào trong nước, bước từng bước đi tới cánh cửa phía cuốiđại sảnh giáo đường.Cửa bị mở ra...Ào ào!Dòng nước trào tới, trong nháy mắt bao phủ Huyết kỵ sĩ.Huyết kỵ sĩ đứng im không cử động, chỉ là nắm chặt tay, niệm động chú ngữ.Từng luồng huyết quang trôi nổi lên từ trên cánh tay hắn ta, bay về phía lối điphía trước.Mấy giây sau...Huyết quang lại bay trở về, nhập vào trong phần che tay của hắn ta."Không ở nơi này sao? Cũng chỉ biết ẩn núp mà thôi... thế nhưng làm vậy cũngchỉ có thể kéo dài thời gian tử vong của ngươi mà thôi, bởi vì ngươi có thể ẩnnúp, thế nhưng không thể trốn, chỉ cần trốn đi thì ngươi sẽ bị thua ngay lập tức."