"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 160: "Nếu như ta thật sự giết chết nàng..."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cô ta nói nhỏ bên tai Liễu Bình, giống như đang nói một bí mật vậy:"Nhớ kỹ, sau khi trở thành thẻ bài của ngươi, bọn họ hoàn toàn phải nghe lệnhcủa ngươi, ngươi có thể sai bọn họ đi chiến đấu, bắt bọn họ làm mọi thứ vìngươi, thậm chí ngươi có thể bán họ, đổi thành thẻ bài khác.""Nếu như bọn họ chống lại thì sao?" Liễu Bình hỏi."Ngươi có thể xóa bỏ linh hồn thẻ bài, hoặc là tra tấn bọn họ tới vĩnh hằng, làmcho bọn họ rơi vào đau đớn vô tận, tới khi bọn họ chịu khuất phục mới thôi."Vương Vi thu thẻ bài lại, nhìn Liễu Bình nói: "Chiến tranh đã tới thời khắc quantrọng, không có nhiều người có thể tới trợ giúp các ngươi, đêm nay ngươi cầnphải phối hợp tiểu đội chiến thuật, trấn thủ nơi này... nhớ kỹ, thế giới Tu Hànhrất quan trọng đối với chúng ta, không thể mắc sai lầm gì!""Vâng! Thế giới Tu Hành đúng là rất quan trọng, ta sẽ dùng toàn lực bảo vệ nơinày, tuyệt đối không đánh mất nó đi." Liễu Bình trả lời.Liễu Bình vừa nói xong, chợt thấy trên tay Vương Vi xuất hiện một quyển sách.Sách Chân Thực.Quả nhiên là thế, cô ta mang quyển sách này bên người lúc nào cũng có thể nắmgiữ những biến đổi của lòng người!Cũng may vừa rồi mình cũng cẩn thận, trả lời không sai lầm chút nào.Vương Vi mở sách ra nhìn lướt qua.Cô ta hài lòng mà nói: "Toàn lực giữ vững thế giới Tu Hành à... rất tốt, ngươicũng không nói dối.""Đều là lời thật lòng, Vương Vi tỷ."Liễu Bình ra vẻ không biết thân phận của cô ta, chân thành nói.Vương Vi mỉm cười.Thiếu niên này, có thể giết chết La Sinh.Tạm thời không xét tới quá trình là sao, mình cũng không có thời gian ở lại đâylâu, dứt khoát để cho người mới này một cơ hội nhỏ đi, có lẽ hắn sẽ trưởngthành trong thời gian cực ngắn.Chưa biết chừng trong tương lai, hắn còn có thể trở thành phụ tá đắc lực củamình nữa.Vừa nghĩ tới đây, Vương Vi hỏi: "Liễu Bình, ngươi có ý kiến gì đối với kỹ xảochiến đấu của La Sinh hay không?"Điều này quả thực không cần nói dối..."Hắn ta quá mức ỷ lại vào thẻ bài, không nghiên cứu kỹ nghệ chiến đấu của bảnthân mình, cho nên ta cảm thấy mặc dù hắn ta có rất nhiều thẻ bài mạnh mẽ, thếẩ ế ấ ắ ễnhưng tiêu chuẩn chiến đấu cũng không cao lắm." Liễu Bình trả lời.Vương Vi trầm ngâm một lát, lại hỏi: "Làm cách nào mà ngươi có thể giết chếtLa Sinh?""Ta hãm hại hắn ta một lần, tới tận khi chết thì hắn ta cũng chỉ có thể bị đánh,cơ bản không biết ta ẩn nấp ở nơi nào." Liễu Bình nói.Vương Vi cười nói: "La Sinh là một người có tâm kế rất sâu, luôn luôn thích bắtnạt người mới... cụ thể mà nói, làm cách nào mà ngươi có thể chiến thắng trậntử đấu này?"Liễu Bình hơi chần chờ.Nữ thần Thống Khổ bận bịu chuyện chiến tranh, khi trước chắc hẳn không chúý tới chuyện nơi này giữa mình và La Sinh.Chỉ là hiện tại La Sinh đã chết rồi, mà lại chết trong tay của một người mới.Điều này đưa tới sự chú ý của nàng ta.Chẳng lẽ mình trả lời dựa theo tình hình thực tế sao?Không được.Nếu nàng ta ngấp nghé thẻ ngân hàng của ta thì làm sao bây giờ?Lùi một bước mà nói...Yana cũng không thể để lộ được.Lúc này, giọng nói của Yana vang lên bên tai hắn:"Không sao đâu, ngươi tùy tiện lừa gạt nàng ta là được, nàng ta sẽ không biếtngươi đang nói dối."Thần niệm Liễu Bình quét qua, đã thấy Yana từ giữa thẻ bài đứng dây, đi ra khỏikhung thẻ bài, cũng không biết đi đâu.Nàng trở về cũng rất nhanh, trên tay có một quyển sách, giơ quyển sách rangoài thẻ bài, nói:"Nhìn xem, chúng ta có Sách Nói Dối, chuyên môn khắc chế Sách Chân Thựccủa nàng ta."Liễu Bình cảm thấy ổn, mở miệng nói: "Ta tìm tới tiểu đội chiến thuật lấy mộtquả bom, nổ tung thị trấn ma pháp của hắn ta."Đây là sự thực."Toàn bộ thị trấn sao?""Đúng."Vương Vi hơi suy nghĩ, rút một thẻ bài từ trong đống thẻ bài ra, quan sát rồi nói:"Đúng là thiếu mất một quả, ngươi cũng rất tàn nhẫn đó, như vậy sau đó thìsao?"Liễu Bình nói: "Hắn ta không còn thủ hạ để dùng... Huyết kỵ sĩ không có máu,cơ bản không phải là đối thủ của ta, cho nên ta đã giết chết hắn ta.""Đơn giản như vậy sao?" Vương Vi hỏi."Chỉ đơn giản như vậy." Liễu Bình nói.Vương Vi liếc nhìn về Sách Chân Thực.Lại là thật.Thế nhưng có vẻ như chuyện này không đơn giản như Liễu Bình nói, hắn dựavào cái gì có thể giết chết La Sinh dễ dàng như vậy chứ?Vương Vi mỉm cười, đi ra mấy bước, nói: "Liễu Bình, tới, tùy ý tấn công ta, đểta thử xem tiêu chuẩn chiến đấu của ngươi là gì.""Hả? Đánh với ngươi sao?" Liễu Bình cảm thấy cực kỳ bất ngờ."Đúng, ngươi cần dùng toàn lực công kích ta, như vậy ta mới biết được tiêuchuẩn chiến đấu của ngươi tới mức nào rồi." Vương Vi nói.Liễu Bình hơi chần chờ, đứng tại chỗ không nhúc nhích.Ánh mắt Vương Vi dần dần trở nên lạnh lẽo, dùng giọng mỉa mai nói: "Thếnào? Không phải ngươi có thể tùy tiện xử lý La Sinh sao?"Liễu Bình cúi đầu mỉm cười, giống như hơi ngại ngùng vậy.Chỉ nghe hắn nói: "Không phải vậy, Vương Vi tỷ... ta sợ ta không cẩn thận sẽgiết ngươi."Giết ngươi...Vương Vi giật mình, rồi bật cười nói: "Chỉ dựa vào ngươi? Rất tốt, nếu nhưngươi có thể uy hiếp được ta, ta sẽ cho ngươi một phần thưởng, tới đi, làm chota biết được thực lực chân chính của ngươi đi.""Nếu Vương Vi tỷ đã nói như vậy, vậy được rồi."Liễu Bình lùi về sau mấy bước, âm thầm kêu: "Yana.""Ta đây." Yana nói."Nếu như ta thật sự giết chết nàng...""Nàng ta là phân thân của Nữ sĩ Thống Khổ, nếu như ngươi thật sự giết nàng ta,thực lực của Nữ thần Thống Khổ sẽ bị giảm đôi chút.""Như vậy cũng tốt, ta đã làm phiền nàng ta rất lâu rồi."Liễu Bình nhếch miệng cười, tiện tay sử dụng một pháp ấn, điểm nhẹ khắp nơitrên cơ thể.Vương Vi lẳng lặng nhìn cảnh tượng này, nghĩ nghĩ mới giật mình nói: "Trênngười ngươi có tổn thương... như vậy thì đánh nhau có ý nghĩa gì chứ? Dùngthẻ bài của ta đi."Nàng ta rút một tấm thẻ từ hư không ra ném qua.Liễu Bình nhận lấy quan sát, trên tấm thẻ bài có vẽ một con suối trong lànhđược bóng cây xanh biếc bao quanh.Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:ố[Thẻ bài: Suối Mặt Trăng (giả).][Thẻ chữa trị, thẻ tiêu hao.][Thuyết minh: Đây là một tấm thẻ chữa trị thấp kém, nó chỉ có thể tạm thời làmdịu toàn bộ thương thế của ngươi, không thể chữa trị tận gốc được.]Thật sự quá hẹp hòi đi, ngươi chữa trị hoàn toàn cho ta thì thế nào? Ta khôngphải là thủ hạ của ngươi sao?Liễu Bình âm thầm suy nghĩ, trên mặt lại hiện lên nụ cười, nói: "Cám ơn VươngVi tỷ."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cô ta nói nhỏ bên tai Liễu Bình, giống như đang nói một bí mật vậy:"Nhớ kỹ, sau khi trở thành thẻ bài của ngươi, bọn họ hoàn toàn phải nghe lệnhcủa ngươi, ngươi có thể sai bọn họ đi chiến đấu, bắt bọn họ làm mọi thứ vìngươi, thậm chí ngươi có thể bán họ, đổi thành thẻ bài khác.""Nếu như bọn họ chống lại thì sao?" Liễu Bình hỏi."Ngươi có thể xóa bỏ linh hồn thẻ bài, hoặc là tra tấn bọn họ tới vĩnh hằng, làmcho bọn họ rơi vào đau đớn vô tận, tới khi bọn họ chịu khuất phục mới thôi."Vương Vi thu thẻ bài lại, nhìn Liễu Bình nói: "Chiến tranh đã tới thời khắc quantrọng, không có nhiều người có thể tới trợ giúp các ngươi, đêm nay ngươi cầnphải phối hợp tiểu đội chiến thuật, trấn thủ nơi này... nhớ kỹ, thế giới Tu Hànhrất quan trọng đối với chúng ta, không thể mắc sai lầm gì!""Vâng! Thế giới Tu Hành đúng là rất quan trọng, ta sẽ dùng toàn lực bảo vệ nơinày, tuyệt đối không đánh mất nó đi." Liễu Bình trả lời.Liễu Bình vừa nói xong, chợt thấy trên tay Vương Vi xuất hiện một quyển sách.Sách Chân Thực.Quả nhiên là thế, cô ta mang quyển sách này bên người lúc nào cũng có thể nắmgiữ những biến đổi của lòng người!Cũng may vừa rồi mình cũng cẩn thận, trả lời không sai lầm chút nào.Vương Vi mở sách ra nhìn lướt qua.Cô ta hài lòng mà nói: "Toàn lực giữ vững thế giới Tu Hành à... rất tốt, ngươicũng không nói dối.""Đều là lời thật lòng, Vương Vi tỷ."Liễu Bình ra vẻ không biết thân phận của cô ta, chân thành nói.Vương Vi mỉm cười.Thiếu niên này, có thể giết chết La Sinh.Tạm thời không xét tới quá trình là sao, mình cũng không có thời gian ở lại đâylâu, dứt khoát để cho người mới này một cơ hội nhỏ đi, có lẽ hắn sẽ trưởngthành trong thời gian cực ngắn.Chưa biết chừng trong tương lai, hắn còn có thể trở thành phụ tá đắc lực củamình nữa.Vừa nghĩ tới đây, Vương Vi hỏi: "Liễu Bình, ngươi có ý kiến gì đối với kỹ xảochiến đấu của La Sinh hay không?"Điều này quả thực không cần nói dối..."Hắn ta quá mức ỷ lại vào thẻ bài, không nghiên cứu kỹ nghệ chiến đấu của bảnthân mình, cho nên ta cảm thấy mặc dù hắn ta có rất nhiều thẻ bài mạnh mẽ, thếẩ ế ấ ắ ễnhưng tiêu chuẩn chiến đấu cũng không cao lắm." Liễu Bình trả lời.Vương Vi trầm ngâm một lát, lại hỏi: "Làm cách nào mà ngươi có thể giết chếtLa Sinh?""Ta hãm hại hắn ta một lần, tới tận khi chết thì hắn ta cũng chỉ có thể bị đánh,cơ bản không biết ta ẩn nấp ở nơi nào." Liễu Bình nói.Vương Vi cười nói: "La Sinh là một người có tâm kế rất sâu, luôn luôn thích bắtnạt người mới... cụ thể mà nói, làm cách nào mà ngươi có thể chiến thắng trậntử đấu này?"Liễu Bình hơi chần chờ.Nữ thần Thống Khổ bận bịu chuyện chiến tranh, khi trước chắc hẳn không chúý tới chuyện nơi này giữa mình và La Sinh.Chỉ là hiện tại La Sinh đã chết rồi, mà lại chết trong tay của một người mới.Điều này đưa tới sự chú ý của nàng ta.Chẳng lẽ mình trả lời dựa theo tình hình thực tế sao?Không được.Nếu nàng ta ngấp nghé thẻ ngân hàng của ta thì làm sao bây giờ?Lùi một bước mà nói...Yana cũng không thể để lộ được.Lúc này, giọng nói của Yana vang lên bên tai hắn:"Không sao đâu, ngươi tùy tiện lừa gạt nàng ta là được, nàng ta sẽ không biếtngươi đang nói dối."Thần niệm Liễu Bình quét qua, đã thấy Yana từ giữa thẻ bài đứng dây, đi ra khỏikhung thẻ bài, cũng không biết đi đâu.Nàng trở về cũng rất nhanh, trên tay có một quyển sách, giơ quyển sách rangoài thẻ bài, nói:"Nhìn xem, chúng ta có Sách Nói Dối, chuyên môn khắc chế Sách Chân Thựccủa nàng ta."Liễu Bình cảm thấy ổn, mở miệng nói: "Ta tìm tới tiểu đội chiến thuật lấy mộtquả bom, nổ tung thị trấn ma pháp của hắn ta."Đây là sự thực."Toàn bộ thị trấn sao?""Đúng."Vương Vi hơi suy nghĩ, rút một thẻ bài từ trong đống thẻ bài ra, quan sát rồi nói:"Đúng là thiếu mất một quả, ngươi cũng rất tàn nhẫn đó, như vậy sau đó thìsao?"Liễu Bình nói: "Hắn ta không còn thủ hạ để dùng... Huyết kỵ sĩ không có máu,cơ bản không phải là đối thủ của ta, cho nên ta đã giết chết hắn ta.""Đơn giản như vậy sao?" Vương Vi hỏi."Chỉ đơn giản như vậy." Liễu Bình nói.Vương Vi liếc nhìn về Sách Chân Thực.Lại là thật.Thế nhưng có vẻ như chuyện này không đơn giản như Liễu Bình nói, hắn dựavào cái gì có thể giết chết La Sinh dễ dàng như vậy chứ?Vương Vi mỉm cười, đi ra mấy bước, nói: "Liễu Bình, tới, tùy ý tấn công ta, đểta thử xem tiêu chuẩn chiến đấu của ngươi là gì.""Hả? Đánh với ngươi sao?" Liễu Bình cảm thấy cực kỳ bất ngờ."Đúng, ngươi cần dùng toàn lực công kích ta, như vậy ta mới biết được tiêuchuẩn chiến đấu của ngươi tới mức nào rồi." Vương Vi nói.Liễu Bình hơi chần chờ, đứng tại chỗ không nhúc nhích.Ánh mắt Vương Vi dần dần trở nên lạnh lẽo, dùng giọng mỉa mai nói: "Thếnào? Không phải ngươi có thể tùy tiện xử lý La Sinh sao?"Liễu Bình cúi đầu mỉm cười, giống như hơi ngại ngùng vậy.Chỉ nghe hắn nói: "Không phải vậy, Vương Vi tỷ... ta sợ ta không cẩn thận sẽgiết ngươi."Giết ngươi...Vương Vi giật mình, rồi bật cười nói: "Chỉ dựa vào ngươi? Rất tốt, nếu nhưngươi có thể uy hiếp được ta, ta sẽ cho ngươi một phần thưởng, tới đi, làm chota biết được thực lực chân chính của ngươi đi.""Nếu Vương Vi tỷ đã nói như vậy, vậy được rồi."Liễu Bình lùi về sau mấy bước, âm thầm kêu: "Yana.""Ta đây." Yana nói."Nếu như ta thật sự giết chết nàng...""Nàng ta là phân thân của Nữ sĩ Thống Khổ, nếu như ngươi thật sự giết nàng ta,thực lực của Nữ thần Thống Khổ sẽ bị giảm đôi chút.""Như vậy cũng tốt, ta đã làm phiền nàng ta rất lâu rồi."Liễu Bình nhếch miệng cười, tiện tay sử dụng một pháp ấn, điểm nhẹ khắp nơitrên cơ thể.Vương Vi lẳng lặng nhìn cảnh tượng này, nghĩ nghĩ mới giật mình nói: "Trênngười ngươi có tổn thương... như vậy thì đánh nhau có ý nghĩa gì chứ? Dùngthẻ bài của ta đi."Nàng ta rút một tấm thẻ từ hư không ra ném qua.Liễu Bình nhận lấy quan sát, trên tấm thẻ bài có vẽ một con suối trong lànhđược bóng cây xanh biếc bao quanh.Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:ố[Thẻ bài: Suối Mặt Trăng (giả).][Thẻ chữa trị, thẻ tiêu hao.][Thuyết minh: Đây là một tấm thẻ chữa trị thấp kém, nó chỉ có thể tạm thời làmdịu toàn bộ thương thế của ngươi, không thể chữa trị tận gốc được.]Thật sự quá hẹp hòi đi, ngươi chữa trị hoàn toàn cho ta thì thế nào? Ta khôngphải là thủ hạ của ngươi sao?Liễu Bình âm thầm suy nghĩ, trên mặt lại hiện lên nụ cười, nói: "Cám ơn VươngVi tỷ."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Cô ta nói nhỏ bên tai Liễu Bình, giống như đang nói một bí mật vậy:"Nhớ kỹ, sau khi trở thành thẻ bài của ngươi, bọn họ hoàn toàn phải nghe lệnhcủa ngươi, ngươi có thể sai bọn họ đi chiến đấu, bắt bọn họ làm mọi thứ vìngươi, thậm chí ngươi có thể bán họ, đổi thành thẻ bài khác.""Nếu như bọn họ chống lại thì sao?" Liễu Bình hỏi."Ngươi có thể xóa bỏ linh hồn thẻ bài, hoặc là tra tấn bọn họ tới vĩnh hằng, làmcho bọn họ rơi vào đau đớn vô tận, tới khi bọn họ chịu khuất phục mới thôi."Vương Vi thu thẻ bài lại, nhìn Liễu Bình nói: "Chiến tranh đã tới thời khắc quantrọng, không có nhiều người có thể tới trợ giúp các ngươi, đêm nay ngươi cầnphải phối hợp tiểu đội chiến thuật, trấn thủ nơi này... nhớ kỹ, thế giới Tu Hànhrất quan trọng đối với chúng ta, không thể mắc sai lầm gì!""Vâng! Thế giới Tu Hành đúng là rất quan trọng, ta sẽ dùng toàn lực bảo vệ nơinày, tuyệt đối không đánh mất nó đi." Liễu Bình trả lời.Liễu Bình vừa nói xong, chợt thấy trên tay Vương Vi xuất hiện một quyển sách.Sách Chân Thực.Quả nhiên là thế, cô ta mang quyển sách này bên người lúc nào cũng có thể nắmgiữ những biến đổi của lòng người!Cũng may vừa rồi mình cũng cẩn thận, trả lời không sai lầm chút nào.Vương Vi mở sách ra nhìn lướt qua.Cô ta hài lòng mà nói: "Toàn lực giữ vững thế giới Tu Hành à... rất tốt, ngươicũng không nói dối.""Đều là lời thật lòng, Vương Vi tỷ."Liễu Bình ra vẻ không biết thân phận của cô ta, chân thành nói.Vương Vi mỉm cười.Thiếu niên này, có thể giết chết La Sinh.Tạm thời không xét tới quá trình là sao, mình cũng không có thời gian ở lại đâylâu, dứt khoát để cho người mới này một cơ hội nhỏ đi, có lẽ hắn sẽ trưởngthành trong thời gian cực ngắn.Chưa biết chừng trong tương lai, hắn còn có thể trở thành phụ tá đắc lực củamình nữa.Vừa nghĩ tới đây, Vương Vi hỏi: "Liễu Bình, ngươi có ý kiến gì đối với kỹ xảochiến đấu của La Sinh hay không?"Điều này quả thực không cần nói dối..."Hắn ta quá mức ỷ lại vào thẻ bài, không nghiên cứu kỹ nghệ chiến đấu của bảnthân mình, cho nên ta cảm thấy mặc dù hắn ta có rất nhiều thẻ bài mạnh mẽ, thếẩ ế ấ ắ ễnhưng tiêu chuẩn chiến đấu cũng không cao lắm." Liễu Bình trả lời.Vương Vi trầm ngâm một lát, lại hỏi: "Làm cách nào mà ngươi có thể giết chếtLa Sinh?""Ta hãm hại hắn ta một lần, tới tận khi chết thì hắn ta cũng chỉ có thể bị đánh,cơ bản không biết ta ẩn nấp ở nơi nào." Liễu Bình nói.Vương Vi cười nói: "La Sinh là một người có tâm kế rất sâu, luôn luôn thích bắtnạt người mới... cụ thể mà nói, làm cách nào mà ngươi có thể chiến thắng trậntử đấu này?"Liễu Bình hơi chần chờ.Nữ thần Thống Khổ bận bịu chuyện chiến tranh, khi trước chắc hẳn không chúý tới chuyện nơi này giữa mình và La Sinh.Chỉ là hiện tại La Sinh đã chết rồi, mà lại chết trong tay của một người mới.Điều này đưa tới sự chú ý của nàng ta.Chẳng lẽ mình trả lời dựa theo tình hình thực tế sao?Không được.Nếu nàng ta ngấp nghé thẻ ngân hàng của ta thì làm sao bây giờ?Lùi một bước mà nói...Yana cũng không thể để lộ được.Lúc này, giọng nói của Yana vang lên bên tai hắn:"Không sao đâu, ngươi tùy tiện lừa gạt nàng ta là được, nàng ta sẽ không biếtngươi đang nói dối."Thần niệm Liễu Bình quét qua, đã thấy Yana từ giữa thẻ bài đứng dây, đi ra khỏikhung thẻ bài, cũng không biết đi đâu.Nàng trở về cũng rất nhanh, trên tay có một quyển sách, giơ quyển sách rangoài thẻ bài, nói:"Nhìn xem, chúng ta có Sách Nói Dối, chuyên môn khắc chế Sách Chân Thựccủa nàng ta."Liễu Bình cảm thấy ổn, mở miệng nói: "Ta tìm tới tiểu đội chiến thuật lấy mộtquả bom, nổ tung thị trấn ma pháp của hắn ta."Đây là sự thực."Toàn bộ thị trấn sao?""Đúng."Vương Vi hơi suy nghĩ, rút một thẻ bài từ trong đống thẻ bài ra, quan sát rồi nói:"Đúng là thiếu mất một quả, ngươi cũng rất tàn nhẫn đó, như vậy sau đó thìsao?"Liễu Bình nói: "Hắn ta không còn thủ hạ để dùng... Huyết kỵ sĩ không có máu,cơ bản không phải là đối thủ của ta, cho nên ta đã giết chết hắn ta.""Đơn giản như vậy sao?" Vương Vi hỏi."Chỉ đơn giản như vậy." Liễu Bình nói.Vương Vi liếc nhìn về Sách Chân Thực.Lại là thật.Thế nhưng có vẻ như chuyện này không đơn giản như Liễu Bình nói, hắn dựavào cái gì có thể giết chết La Sinh dễ dàng như vậy chứ?Vương Vi mỉm cười, đi ra mấy bước, nói: "Liễu Bình, tới, tùy ý tấn công ta, đểta thử xem tiêu chuẩn chiến đấu của ngươi là gì.""Hả? Đánh với ngươi sao?" Liễu Bình cảm thấy cực kỳ bất ngờ."Đúng, ngươi cần dùng toàn lực công kích ta, như vậy ta mới biết được tiêuchuẩn chiến đấu của ngươi tới mức nào rồi." Vương Vi nói.Liễu Bình hơi chần chờ, đứng tại chỗ không nhúc nhích.Ánh mắt Vương Vi dần dần trở nên lạnh lẽo, dùng giọng mỉa mai nói: "Thếnào? Không phải ngươi có thể tùy tiện xử lý La Sinh sao?"Liễu Bình cúi đầu mỉm cười, giống như hơi ngại ngùng vậy.Chỉ nghe hắn nói: "Không phải vậy, Vương Vi tỷ... ta sợ ta không cẩn thận sẽgiết ngươi."Giết ngươi...Vương Vi giật mình, rồi bật cười nói: "Chỉ dựa vào ngươi? Rất tốt, nếu nhưngươi có thể uy hiếp được ta, ta sẽ cho ngươi một phần thưởng, tới đi, làm chota biết được thực lực chân chính của ngươi đi.""Nếu Vương Vi tỷ đã nói như vậy, vậy được rồi."Liễu Bình lùi về sau mấy bước, âm thầm kêu: "Yana.""Ta đây." Yana nói."Nếu như ta thật sự giết chết nàng...""Nàng ta là phân thân của Nữ sĩ Thống Khổ, nếu như ngươi thật sự giết nàng ta,thực lực của Nữ thần Thống Khổ sẽ bị giảm đôi chút.""Như vậy cũng tốt, ta đã làm phiền nàng ta rất lâu rồi."Liễu Bình nhếch miệng cười, tiện tay sử dụng một pháp ấn, điểm nhẹ khắp nơitrên cơ thể.Vương Vi lẳng lặng nhìn cảnh tượng này, nghĩ nghĩ mới giật mình nói: "Trênngười ngươi có tổn thương... như vậy thì đánh nhau có ý nghĩa gì chứ? Dùngthẻ bài của ta đi."Nàng ta rút một tấm thẻ từ hư không ra ném qua.Liễu Bình nhận lấy quan sát, trên tấm thẻ bài có vẽ một con suối trong lànhđược bóng cây xanh biếc bao quanh.Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:ố[Thẻ bài: Suối Mặt Trăng (giả).][Thẻ chữa trị, thẻ tiêu hao.][Thuyết minh: Đây là một tấm thẻ chữa trị thấp kém, nó chỉ có thể tạm thời làmdịu toàn bộ thương thế của ngươi, không thể chữa trị tận gốc được.]Thật sự quá hẹp hòi đi, ngươi chữa trị hoàn toàn cho ta thì thế nào? Ta khôngphải là thủ hạ của ngươi sao?Liễu Bình âm thầm suy nghĩ, trên mặt lại hiện lên nụ cười, nói: "Cám ơn VươngVi tỷ."