"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 164: Linh cẩu

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… "Bởi vì chúng ta nhận được mệnh lệnh sáng sớm mai tiến đánh thị trấn, đêmnay không thể hành động, nếu như ngươi chủ động từ bỏ thị trấn mà chạy trốn,vậy ta cũng không cần để ý tới mệnh lệnh, có thể tới luôn hoang dã bắt lạingươi, rồi ăn ngươi." Người kia nói với giọng nghiêm túc."Ngươi muốn ăn ta?"Liễu Bình thở dài, rút Tuyết Ảnh đao ra tùy ý vạch một cái.Người kia đứng im bất động.Lại có từng đợt trảm kích dày đặc vang lên từ trong hư không.Lít nha lít nhít tia sáng trắng vây quanh người kia, tiếng trảm kích cũng càngngày càng vang, đáng tiếc không có bất cứ tia sáng trắng nào có thể chém trúngngười hắn ta được.Người kia mở miệng nói: "Đao thuật cách không trảm kích sao? Xét với ngườibình thường mà nói cũng coi là tốt, thế nhưng mỗi một tấm thẻ bài của Thẻ bàisư đều ẩn chứa các loại lực lượng pháp tắc, càng thêm có lực lượng vận mệnhcủa hệ thần bí, nếu ngươi chỉ dựa vào đao thuật bình thường mà muốn giết chếtta...""Ta nên nói ngươi ngu xuẩn đây, hay nói ngươi vẫn là người mới?"Hắn ta giơ một tấm thẻ bài lên, cho Liễu Bình thấy được.Trên tấm thẻ này có vẽ một cái lồng ánh sáng hơi mờ.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên hư không:[Thẻ bài: Tinh Lực Hộ Thuẫn.][Thẻ phòng ngự, thẻ bài văn minh Tinh Linh.][Sử dụng tấm thẻ bài này có thể cấu trúc một lá chắn hình người bán trong suốt,phòng ngừa kẻ khác đánh lén.]Liễu Bình tò mò nhìn qua, khen ngợi nói: "Tấm thẻ này rất không tệ."Người kia nhìn chằm chằm vào Liễu Bình, lúc này mới lẩm bẩm: "Hóa ra làngười mới à..."Hai mắt của hắn ta dần dần sung huyết, trở nên đỏ bừng, không kìm lòng đượcmà liếm môi, giống như đã thấy được cảnh tượng đối phương bị mình giết chếtvậy.Bỗng nhiên, từ trên tường thành truyền tới tiếng hét lớn:"Cút! Cút mau!"Hai người ngẩng đầu nhìn tới.Đội trưởng tiểu đội chiến thuật dẫn đầu một đám người, trong tay đều cầm cácloại vũ khí viễn trình, nhắm chuẩn về phía bên này.ấ ế ể"y da da, bữa sáng ngày mai xuất hiện, đáng tiếc hiện tại ta còn không thể ratay..."Người kia nói xong, lại nhìn về phía Liễu Bình."Ngươi là một người mới thông minh, hiểu được tạo tiếng động kêu gọi trợgiúp... thế nhưng điều này cũng không thể thay đổi vận mệnh của các ngươi,ngày mai chúng ta gặp lại."Hắn ta lùi về phía sau một bước, bóng người dần dần dung nhập hư không, biếnmất không thấy đâu nữa.Liễu Bình thu đao, bay trở lại tường thành, đã thấy bộ dáng những người ở đâyđều trở nên rất nghiêm túc."Ngươi có biết cái người vừa rồi là ai sao?" Hắn hỏi."Hắn ta là một thành viên của Linh cẩu." Đội trưởng tiểu đội chiến thuật nói."Linh cẩu? Đó là cái gì?""Cũng là Thẻ bài sư, thế nhưng chức nghiệp của bọn họ rất đặc biệt, tên là 'Linhcẩu', bình thường thích hành động quần thể, những nơi bọn chúng đi qua khôngcó bất cứ người nào có thể sống sót.""Nữ thần cũng không quan tâm bọn chúng hay sao?""Cái mũi của bọn chúng rất linh, chỉ cần có biến động nhỏ thôi đã biến mấtkhông thấy đâu nữa, khi nào ngửi được cơ hội mới ra ngoài hoạt động.""Nói như vậy, chúng ta đã bị nhắm tới rồi?""Đúng là như thế..." Đội trưởng tiểu đội chiến thuật hét lớn: "Đều giữ vững tinhthần, lập tức thành lập phòng tuyến, tăng tốc nhanh lên, trời sắp tối rồi!"Tất cả mọi người lập tức giải tán, tiếp tục làm việc lu bù lên."Nếu La Sinh đã không ở đây, ban đêm nếu có Thẻ bài sư chiến đấu, chỉ có thểdựa vào ngươi." Đội trưởng nói."Ta sẽ cố gắng hết sức." Liễu Bình nói.Đội trưởng gật đầu, quay người rời đi.Liễu Bình đứng tại chỗ, bỗng nhiên thở dài một hơi."Làm sao? Lo lắng buổi tối hôm nay à?" Yana hỏi."Có chút." Liễu Bình nói."Nhiệm vụ duy nhất của ngươi đêm nay chính là cố gắng dưỡng thương, ngàymai những Thẻ bài sư kia mới có thể tới tấn công." Yana nói."Đúng vậy, ta nên chữa thương càng nhanh càng tốt." Liễu Bình thở dài nói.Nữ thần Thống Khổ cho một tấm "Suối Mặt Trăng (giả)" chỉ có thể giúp mìnhngăn cản vết thương không tái phái, mà lại chỉ có một giờ ngắn ngủi.Hiện tại, thời gian sắp kết thúc rồi.ồ ể"Không phải chúng ta đã phát tài rồi sao? Có thể tìm được nơi nào mua chút vậtphẩm chữa thương hay không?" Liễu Bình hỏi."Ngân hàng cùng địa điểm trao đổi vật tư gần nhất cũng cách chúng ta hai trămngàn kilomet." Yana nói ngắn gọn."Tại sao lại xa như vậy?""Như vậy cũng là rất gần rồi, diện tích của Vĩnh Dạ la vô biên vô hạn, rất nhiềunơi còn không dấu chân người nữa."Yana tiếp tục giải thích: "Trụ sở chính của Ngân hàng Ngục Diễm là ở trongLuyện Ngục, đó chính là Sinh giới, hiện tại nó đã vượt qua giới hạn sinh tử, đãthành lập không ít cơ cấu cùng phiên chợ tại Vĩnh Dạ, đó đã là một hành độngcực kỳ vĩ đại, ngươi hiểu chưa?"Liễu Bình suy nghĩ vài giây, dần dần hiểu được."Nếu như khi ta còn sống, có thể gửi tiền vào một ngân hàng, sau khi chết còncó thể tìm tới ngân hàng này, rút tiền ra để dùng, vậy ta đúng là nguyện ý trởthành khách hàng trung thành của nó." Hắn gật đầu nói."Sau khi chuyện của ngươi kết thúc, ngay lập tức chúng ta sẽ đi tới địa điểmtrao đổi vật tư đó, ngươi thấy thế nào?" Yana hỏi."Cũng phải đi một chuyến... thế nhưng là bây giờ... ta cần chữa thương trướcđã."Liễu Bình ngồi trên tường thành, ngồi xếp bằng xuống, dự định nhập định ngay."Chờ đã, ta có thẻ bài cho ngươi." Yana nói."Hả? Không phải ngươi đã dùng hết thẻ chữa trị rồi sao?" Liễu Bình hỏi."Đây là thẻ bài dùng để chiến đấu, ngươi cầm lấy, về sau sẽ có tác dụng." Yananói.Mấy tấm thẻ bài xuất hiện trước mắt Liễu Bình.Trên một tấm thẻ bài có vẽ rất nhiều hoa tươi.Trên một tấm thẻ bài khác có vẽ một đám người mặc lễ phục, trên tay cầm đànviolon, đàn cello, kèn trumpet, saxophone, guitar, đàn accordion,...Còn có một tấm thẻ hiện lên rất nhiều ánh sáng với màu sắc khác nhau.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Thẻ bài: Hoa tươi lên sân khấu.][Khi ngươi đi lên sân khấu biểu diễn, xung quanh ngươi sẽ xuất hiện vô cùng vôtận hoa tươi, cực kỳ đẹp đẽ.][Thẻ bài: m nhạc bối cảnh.][Khi ngươi đi lên biểu diễn cùng chiến đấu, sẽ có âm nhạc tương ứng vang lên,làm nổi bật sự oai phong của ngươi.][Thẻ bài: Ánh sáng.]ấ ấ ề ế ể[Bất cứ khi nào bất cứ nơi đâu đều có ánh sáng chiếu rọi lên người ngươi, thểhiện dáng người cùng phong cách của ngươi.]

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… "Bởi vì chúng ta nhận được mệnh lệnh sáng sớm mai tiến đánh thị trấn, đêmnay không thể hành động, nếu như ngươi chủ động từ bỏ thị trấn mà chạy trốn,vậy ta cũng không cần để ý tới mệnh lệnh, có thể tới luôn hoang dã bắt lạingươi, rồi ăn ngươi." Người kia nói với giọng nghiêm túc."Ngươi muốn ăn ta?"Liễu Bình thở dài, rút Tuyết Ảnh đao ra tùy ý vạch một cái.Người kia đứng im bất động.Lại có từng đợt trảm kích dày đặc vang lên từ trong hư không.Lít nha lít nhít tia sáng trắng vây quanh người kia, tiếng trảm kích cũng càngngày càng vang, đáng tiếc không có bất cứ tia sáng trắng nào có thể chém trúngngười hắn ta được.Người kia mở miệng nói: "Đao thuật cách không trảm kích sao? Xét với ngườibình thường mà nói cũng coi là tốt, thế nhưng mỗi một tấm thẻ bài của Thẻ bàisư đều ẩn chứa các loại lực lượng pháp tắc, càng thêm có lực lượng vận mệnhcủa hệ thần bí, nếu ngươi chỉ dựa vào đao thuật bình thường mà muốn giết chếtta...""Ta nên nói ngươi ngu xuẩn đây, hay nói ngươi vẫn là người mới?"Hắn ta giơ một tấm thẻ bài lên, cho Liễu Bình thấy được.Trên tấm thẻ này có vẽ một cái lồng ánh sáng hơi mờ.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên hư không:[Thẻ bài: Tinh Lực Hộ Thuẫn.][Thẻ phòng ngự, thẻ bài văn minh Tinh Linh.][Sử dụng tấm thẻ bài này có thể cấu trúc một lá chắn hình người bán trong suốt,phòng ngừa kẻ khác đánh lén.]Liễu Bình tò mò nhìn qua, khen ngợi nói: "Tấm thẻ này rất không tệ."Người kia nhìn chằm chằm vào Liễu Bình, lúc này mới lẩm bẩm: "Hóa ra làngười mới à..."Hai mắt của hắn ta dần dần sung huyết, trở nên đỏ bừng, không kìm lòng đượcmà liếm môi, giống như đã thấy được cảnh tượng đối phương bị mình giết chếtvậy.Bỗng nhiên, từ trên tường thành truyền tới tiếng hét lớn:"Cút! Cút mau!"Hai người ngẩng đầu nhìn tới.Đội trưởng tiểu đội chiến thuật dẫn đầu một đám người, trong tay đều cầm cácloại vũ khí viễn trình, nhắm chuẩn về phía bên này.ấ ế ể"y da da, bữa sáng ngày mai xuất hiện, đáng tiếc hiện tại ta còn không thể ratay..."Người kia nói xong, lại nhìn về phía Liễu Bình."Ngươi là một người mới thông minh, hiểu được tạo tiếng động kêu gọi trợgiúp... thế nhưng điều này cũng không thể thay đổi vận mệnh của các ngươi,ngày mai chúng ta gặp lại."Hắn ta lùi về phía sau một bước, bóng người dần dần dung nhập hư không, biếnmất không thấy đâu nữa.Liễu Bình thu đao, bay trở lại tường thành, đã thấy bộ dáng những người ở đâyđều trở nên rất nghiêm túc."Ngươi có biết cái người vừa rồi là ai sao?" Hắn hỏi."Hắn ta là một thành viên của Linh cẩu." Đội trưởng tiểu đội chiến thuật nói."Linh cẩu? Đó là cái gì?""Cũng là Thẻ bài sư, thế nhưng chức nghiệp của bọn họ rất đặc biệt, tên là 'Linhcẩu', bình thường thích hành động quần thể, những nơi bọn chúng đi qua khôngcó bất cứ người nào có thể sống sót.""Nữ thần cũng không quan tâm bọn chúng hay sao?""Cái mũi của bọn chúng rất linh, chỉ cần có biến động nhỏ thôi đã biến mấtkhông thấy đâu nữa, khi nào ngửi được cơ hội mới ra ngoài hoạt động.""Nói như vậy, chúng ta đã bị nhắm tới rồi?""Đúng là như thế..." Đội trưởng tiểu đội chiến thuật hét lớn: "Đều giữ vững tinhthần, lập tức thành lập phòng tuyến, tăng tốc nhanh lên, trời sắp tối rồi!"Tất cả mọi người lập tức giải tán, tiếp tục làm việc lu bù lên."Nếu La Sinh đã không ở đây, ban đêm nếu có Thẻ bài sư chiến đấu, chỉ có thểdựa vào ngươi." Đội trưởng nói."Ta sẽ cố gắng hết sức." Liễu Bình nói.Đội trưởng gật đầu, quay người rời đi.Liễu Bình đứng tại chỗ, bỗng nhiên thở dài một hơi."Làm sao? Lo lắng buổi tối hôm nay à?" Yana hỏi."Có chút." Liễu Bình nói."Nhiệm vụ duy nhất của ngươi đêm nay chính là cố gắng dưỡng thương, ngàymai những Thẻ bài sư kia mới có thể tới tấn công." Yana nói."Đúng vậy, ta nên chữa thương càng nhanh càng tốt." Liễu Bình thở dài nói.Nữ thần Thống Khổ cho một tấm "Suối Mặt Trăng (giả)" chỉ có thể giúp mìnhngăn cản vết thương không tái phái, mà lại chỉ có một giờ ngắn ngủi.Hiện tại, thời gian sắp kết thúc rồi.ồ ể"Không phải chúng ta đã phát tài rồi sao? Có thể tìm được nơi nào mua chút vậtphẩm chữa thương hay không?" Liễu Bình hỏi."Ngân hàng cùng địa điểm trao đổi vật tư gần nhất cũng cách chúng ta hai trămngàn kilomet." Yana nói ngắn gọn."Tại sao lại xa như vậy?""Như vậy cũng là rất gần rồi, diện tích của Vĩnh Dạ la vô biên vô hạn, rất nhiềunơi còn không dấu chân người nữa."Yana tiếp tục giải thích: "Trụ sở chính của Ngân hàng Ngục Diễm là ở trongLuyện Ngục, đó chính là Sinh giới, hiện tại nó đã vượt qua giới hạn sinh tử, đãthành lập không ít cơ cấu cùng phiên chợ tại Vĩnh Dạ, đó đã là một hành độngcực kỳ vĩ đại, ngươi hiểu chưa?"Liễu Bình suy nghĩ vài giây, dần dần hiểu được."Nếu như khi ta còn sống, có thể gửi tiền vào một ngân hàng, sau khi chết còncó thể tìm tới ngân hàng này, rút tiền ra để dùng, vậy ta đúng là nguyện ý trởthành khách hàng trung thành của nó." Hắn gật đầu nói."Sau khi chuyện của ngươi kết thúc, ngay lập tức chúng ta sẽ đi tới địa điểmtrao đổi vật tư đó, ngươi thấy thế nào?" Yana hỏi."Cũng phải đi một chuyến... thế nhưng là bây giờ... ta cần chữa thương trướcđã."Liễu Bình ngồi trên tường thành, ngồi xếp bằng xuống, dự định nhập định ngay."Chờ đã, ta có thẻ bài cho ngươi." Yana nói."Hả? Không phải ngươi đã dùng hết thẻ chữa trị rồi sao?" Liễu Bình hỏi."Đây là thẻ bài dùng để chiến đấu, ngươi cầm lấy, về sau sẽ có tác dụng." Yananói.Mấy tấm thẻ bài xuất hiện trước mắt Liễu Bình.Trên một tấm thẻ bài có vẽ rất nhiều hoa tươi.Trên một tấm thẻ bài khác có vẽ một đám người mặc lễ phục, trên tay cầm đànviolon, đàn cello, kèn trumpet, saxophone, guitar, đàn accordion,...Còn có một tấm thẻ hiện lên rất nhiều ánh sáng với màu sắc khác nhau.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Thẻ bài: Hoa tươi lên sân khấu.][Khi ngươi đi lên sân khấu biểu diễn, xung quanh ngươi sẽ xuất hiện vô cùng vôtận hoa tươi, cực kỳ đẹp đẽ.][Thẻ bài: m nhạc bối cảnh.][Khi ngươi đi lên biểu diễn cùng chiến đấu, sẽ có âm nhạc tương ứng vang lên,làm nổi bật sự oai phong của ngươi.][Thẻ bài: Ánh sáng.]ấ ấ ề ế ể[Bất cứ khi nào bất cứ nơi đâu đều có ánh sáng chiếu rọi lên người ngươi, thểhiện dáng người cùng phong cách của ngươi.]

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… "Bởi vì chúng ta nhận được mệnh lệnh sáng sớm mai tiến đánh thị trấn, đêmnay không thể hành động, nếu như ngươi chủ động từ bỏ thị trấn mà chạy trốn,vậy ta cũng không cần để ý tới mệnh lệnh, có thể tới luôn hoang dã bắt lạingươi, rồi ăn ngươi." Người kia nói với giọng nghiêm túc."Ngươi muốn ăn ta?"Liễu Bình thở dài, rút Tuyết Ảnh đao ra tùy ý vạch một cái.Người kia đứng im bất động.Lại có từng đợt trảm kích dày đặc vang lên từ trong hư không.Lít nha lít nhít tia sáng trắng vây quanh người kia, tiếng trảm kích cũng càngngày càng vang, đáng tiếc không có bất cứ tia sáng trắng nào có thể chém trúngngười hắn ta được.Người kia mở miệng nói: "Đao thuật cách không trảm kích sao? Xét với ngườibình thường mà nói cũng coi là tốt, thế nhưng mỗi một tấm thẻ bài của Thẻ bàisư đều ẩn chứa các loại lực lượng pháp tắc, càng thêm có lực lượng vận mệnhcủa hệ thần bí, nếu ngươi chỉ dựa vào đao thuật bình thường mà muốn giết chếtta...""Ta nên nói ngươi ngu xuẩn đây, hay nói ngươi vẫn là người mới?"Hắn ta giơ một tấm thẻ bài lên, cho Liễu Bình thấy được.Trên tấm thẻ này có vẽ một cái lồng ánh sáng hơi mờ.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trên hư không:[Thẻ bài: Tinh Lực Hộ Thuẫn.][Thẻ phòng ngự, thẻ bài văn minh Tinh Linh.][Sử dụng tấm thẻ bài này có thể cấu trúc một lá chắn hình người bán trong suốt,phòng ngừa kẻ khác đánh lén.]Liễu Bình tò mò nhìn qua, khen ngợi nói: "Tấm thẻ này rất không tệ."Người kia nhìn chằm chằm vào Liễu Bình, lúc này mới lẩm bẩm: "Hóa ra làngười mới à..."Hai mắt của hắn ta dần dần sung huyết, trở nên đỏ bừng, không kìm lòng đượcmà liếm môi, giống như đã thấy được cảnh tượng đối phương bị mình giết chếtvậy.Bỗng nhiên, từ trên tường thành truyền tới tiếng hét lớn:"Cút! Cút mau!"Hai người ngẩng đầu nhìn tới.Đội trưởng tiểu đội chiến thuật dẫn đầu một đám người, trong tay đều cầm cácloại vũ khí viễn trình, nhắm chuẩn về phía bên này.ấ ế ể"y da da, bữa sáng ngày mai xuất hiện, đáng tiếc hiện tại ta còn không thể ratay..."Người kia nói xong, lại nhìn về phía Liễu Bình."Ngươi là một người mới thông minh, hiểu được tạo tiếng động kêu gọi trợgiúp... thế nhưng điều này cũng không thể thay đổi vận mệnh của các ngươi,ngày mai chúng ta gặp lại."Hắn ta lùi về phía sau một bước, bóng người dần dần dung nhập hư không, biếnmất không thấy đâu nữa.Liễu Bình thu đao, bay trở lại tường thành, đã thấy bộ dáng những người ở đâyđều trở nên rất nghiêm túc."Ngươi có biết cái người vừa rồi là ai sao?" Hắn hỏi."Hắn ta là một thành viên của Linh cẩu." Đội trưởng tiểu đội chiến thuật nói."Linh cẩu? Đó là cái gì?""Cũng là Thẻ bài sư, thế nhưng chức nghiệp của bọn họ rất đặc biệt, tên là 'Linhcẩu', bình thường thích hành động quần thể, những nơi bọn chúng đi qua khôngcó bất cứ người nào có thể sống sót.""Nữ thần cũng không quan tâm bọn chúng hay sao?""Cái mũi của bọn chúng rất linh, chỉ cần có biến động nhỏ thôi đã biến mấtkhông thấy đâu nữa, khi nào ngửi được cơ hội mới ra ngoài hoạt động.""Nói như vậy, chúng ta đã bị nhắm tới rồi?""Đúng là như thế..." Đội trưởng tiểu đội chiến thuật hét lớn: "Đều giữ vững tinhthần, lập tức thành lập phòng tuyến, tăng tốc nhanh lên, trời sắp tối rồi!"Tất cả mọi người lập tức giải tán, tiếp tục làm việc lu bù lên."Nếu La Sinh đã không ở đây, ban đêm nếu có Thẻ bài sư chiến đấu, chỉ có thểdựa vào ngươi." Đội trưởng nói."Ta sẽ cố gắng hết sức." Liễu Bình nói.Đội trưởng gật đầu, quay người rời đi.Liễu Bình đứng tại chỗ, bỗng nhiên thở dài một hơi."Làm sao? Lo lắng buổi tối hôm nay à?" Yana hỏi."Có chút." Liễu Bình nói."Nhiệm vụ duy nhất của ngươi đêm nay chính là cố gắng dưỡng thương, ngàymai những Thẻ bài sư kia mới có thể tới tấn công." Yana nói."Đúng vậy, ta nên chữa thương càng nhanh càng tốt." Liễu Bình thở dài nói.Nữ thần Thống Khổ cho một tấm "Suối Mặt Trăng (giả)" chỉ có thể giúp mìnhngăn cản vết thương không tái phái, mà lại chỉ có một giờ ngắn ngủi.Hiện tại, thời gian sắp kết thúc rồi.ồ ể"Không phải chúng ta đã phát tài rồi sao? Có thể tìm được nơi nào mua chút vậtphẩm chữa thương hay không?" Liễu Bình hỏi."Ngân hàng cùng địa điểm trao đổi vật tư gần nhất cũng cách chúng ta hai trămngàn kilomet." Yana nói ngắn gọn."Tại sao lại xa như vậy?""Như vậy cũng là rất gần rồi, diện tích của Vĩnh Dạ la vô biên vô hạn, rất nhiềunơi còn không dấu chân người nữa."Yana tiếp tục giải thích: "Trụ sở chính của Ngân hàng Ngục Diễm là ở trongLuyện Ngục, đó chính là Sinh giới, hiện tại nó đã vượt qua giới hạn sinh tử, đãthành lập không ít cơ cấu cùng phiên chợ tại Vĩnh Dạ, đó đã là một hành độngcực kỳ vĩ đại, ngươi hiểu chưa?"Liễu Bình suy nghĩ vài giây, dần dần hiểu được."Nếu như khi ta còn sống, có thể gửi tiền vào một ngân hàng, sau khi chết còncó thể tìm tới ngân hàng này, rút tiền ra để dùng, vậy ta đúng là nguyện ý trởthành khách hàng trung thành của nó." Hắn gật đầu nói."Sau khi chuyện của ngươi kết thúc, ngay lập tức chúng ta sẽ đi tới địa điểmtrao đổi vật tư đó, ngươi thấy thế nào?" Yana hỏi."Cũng phải đi một chuyến... thế nhưng là bây giờ... ta cần chữa thương trướcđã."Liễu Bình ngồi trên tường thành, ngồi xếp bằng xuống, dự định nhập định ngay."Chờ đã, ta có thẻ bài cho ngươi." Yana nói."Hả? Không phải ngươi đã dùng hết thẻ chữa trị rồi sao?" Liễu Bình hỏi."Đây là thẻ bài dùng để chiến đấu, ngươi cầm lấy, về sau sẽ có tác dụng." Yananói.Mấy tấm thẻ bài xuất hiện trước mắt Liễu Bình.Trên một tấm thẻ bài có vẽ rất nhiều hoa tươi.Trên một tấm thẻ bài khác có vẽ một đám người mặc lễ phục, trên tay cầm đànviolon, đàn cello, kèn trumpet, saxophone, guitar, đàn accordion,...Còn có một tấm thẻ hiện lên rất nhiều ánh sáng với màu sắc khác nhau.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Thẻ bài: Hoa tươi lên sân khấu.][Khi ngươi đi lên sân khấu biểu diễn, xung quanh ngươi sẽ xuất hiện vô cùng vôtận hoa tươi, cực kỳ đẹp đẽ.][Thẻ bài: m nhạc bối cảnh.][Khi ngươi đi lên biểu diễn cùng chiến đấu, sẽ có âm nhạc tương ứng vang lên,làm nổi bật sự oai phong của ngươi.][Thẻ bài: Ánh sáng.]ấ ấ ề ế ể[Bất cứ khi nào bất cứ nơi đâu đều có ánh sáng chiếu rọi lên người ngươi, thểhiện dáng người cùng phong cách của ngươi.]

Chương 164: Linh cẩu