"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 167: Thánh giả, Thần linh, Thần linh thời đại trước

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giọng nói của Yana vang lên: "Nhìn xem, nàng ta cũng rất chú ý tới phong cáchbản thân, ngươi rõ chưa?""Tại sao lại phải như vậy?""Cảm giác nghi thức... có giáo hội Thần linh nào dám coi thường cảm giác nghithức không?""Ngươi muốn ta chú ý tới phong cách, hóa ra là muốn ta trở thành Thần sao?""Chẳng lẽ ngươi không muốn trở nên mạnh mẽ sao? Chẳng lẽ ngươi khôngmuốn để người khác phải gọi ngươi là tôn kính Thần xấu xí các hạ?" Yana hỏilại."Muốn mạnh lên, thế nhưng không muốn làm Thần xấu xí." Liễu Bình nói.Bỗng nhiên, hắn lại ngửi được một mùi hương.Hắn lần theo mùi hương đi vào trong một căn phòng, nơi này có một cái bàn gỗtử đàn hình chữ nhật, phía trên được bày biện các loại đồ ăn cùng thức uống.Từng hàng chữ nhỏ liên tiếp hiện lên:[Bàn ăn tiếp tế.][Muốn dùng cứ lấy, mỗi lần có thể cung cấp đồ ăn cho mười người ăn.]Liễu Bình cầm một bát canh thịt uống một hớp nhỏ, lông mày dãn ra, lại đi vềphía vườn hoa.Trong vườn hoa có suối phun, cùng một con đường nhỏ đi thẳng về phía phòngnghỉ.Đây chính là tất cả tiếp tế.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ lại hiện lên lần nữa:[Ngươi là Thánh giả.][Bởi vì có sự tồn tại của ngươi, Ám Vụ trấn đã có nhân viên thần chức.][Công năng cơ bản nhất của giáo đường đã được kích hoạt.][Tượng thần bắt đầu phát ra ánh sáng.]Liễu Bình bước nhanh ra ngoài, trở về đại sảnh, đúng là đã thấy được từng tiasáng trắng từ trên người bức tượng của Nữ thần Thống Khổ xuất hiện, chiếusáng bốn phía, lộ ra thần thánh mà trang nghiêm.Khi tia sáng đó chiếu lên người, Liễu Bình cảm giác hiểu ra.Dưới sự bao phủ của quầng sáng này, mọi quái vật Vĩnh Dạ đều không thể tấncông mình.Hắn ngẫm nghĩ, lùi về sau mấy bước.Á ế ắÁnh sáng không chiếu được tới người của hắn nữa.Rất thần kỳ.Ánh sáng trên bức tượng này nhiều nhất chỉ chiếu sáng được mọi thứ trong bánkính ba mét mà thôi.Lại có một đoạn tin tức hiện lên trong đầu Liễu Bình.Nếu như hắn có thể bảo vệ tốt nơi này, đồng thời làm cho càng nhiều linh hồnhơn đi theo hắn, như vậy phạm vi bao phủ của ánh sáng sẽ được mở rộng.Lúc này, từ ngoài giáo đường truyền tới giọng nói của đội trưởng đoàn đội:"Đếm ngược năm giây.""Năm, ""Bốn, ""Ba, ""Hai, ""Một.""Vĩnh Dạ đã giáng lâm.""Lặp lại một lần, Vĩnh Dạ đã giáng lâm!""Tất cả mọi người chuẩn bị chiến đấu!"…Sắc trời trở nên tối đen như mực.Đêm tối bao phủ toàn bộ Ám Vụ trấn.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ liên tiếp hiện lên:[Chú ý!][Không gian đang biến đổi, thế giới Tử Vong đã giao thoa với thế giới hiện tại.][Toàn bộ sự vật đều bị ảnh hưởng bởi pháp tắc thế giới: 'Tử Vong lan tràn'.][Thuyết minh: Toàn bộ Sinh giới đều bị Tử giới bao phủ, tốt nhất là ngươikhông nên rời khỏi phạm vi của thị trấn, nếu không sẽ có thể bị 'Tử Vong lantràn' cuốn vào thế giới Tử Vong, không thể trở về được nữa.]Thế giới Tử Vong tới rồi!Liễu Bình đẩy cánh cửa giáo đưuòng ra, nhìn về phía bên ngoài.Trên tường thành bên ngoài thị trấn nhỏ, các loại binh khí hạng nặng đã đượcchuẩn bị sẵn sàng.Nhân viên chiến đấu cũng đã sắp xếp trận hinh trên tường thành, cảnh giác quansát vê phía hoang dã tăm tối.Trong trấn...Một đống lửa được đốt lên.ồ ố ấ ắĐội trưởng đoàn đội ngồi trước đống lửa, liên tục nhấn lên màn hình trước mắt.Theo động tác của hắn ta, các mô hình thép đã được sắp xếp trong thị trấn bắtđầu dâng lên, giống như từng tòa phòng ở vậy.Một vài người mặc trường bào đi vào trong phòng, bận rộn làm cái gì đó.Liễu Bình quan sát một lát, cảm thấy mình nhìn cũng không hiểu."Thật thú vị..." Hắn nói nhỏ."Tốt, tổ trọng pháo chuẩn bị bổ sung." Đội trưởng đoàn đội ra lệnh."Đã chuẩn bị sẵn sàng." Trong màn ảnh truyền ra mấy giọng nói."Tổ Robot cơ động vào vị trí.""Đã vào vị trí.""Toàn thể ma pháp sư vào vị trí.""Đã vào chỗ, bất cứ khi nào cũng có thể tiến công.""Mở thông đạo tinh linh ra, ta đã chuẩn bị sẵn sàng.""Vâng."Đội trưởng đoàn đội lấy một viên đá tỏa sáng từ trong túi ra, đặt nó trên mặt đất.Khi tảng đá kia vừa được đặt xuống mặt đất, lập tức tản ra vô số dây nhỏ phátsáng, tất cả dây nhỏ nối liền với nhau, tạo thành một hình thoi rất phức tạp cùngsâu rộng.Hắn ta nghiêng đầu nhìn về phía Liễu Bình, cười nói: "Đây là tuyệt chiêu cuốicùng của chúng ta, chỉ mong chúng ta không cần sử dụng tới nó."Liễu Bình liếc nhìn vật kia, hỏi: "Có cần ta hỗ trợ không?""Tạm thời không cần ngươi ra tay, nếu như có kẻ địch mang tính áp chế xuấthiện thì ngươi lại ra tay cũng không muộn." Đội trưởng nói.Tính áp chế...Một phương diện, ý chỉ kẻ địch cực kỳ mạnh mẽ;Một phương diện khác, nó lại chỉ những tồn tại có tính áp chế trên lĩnh vựcpháp tắc...Chức nghiệp giả bình thường thực sự không thể chiến thắng Thẻ bài sư được."Đúng rồi, các ngươi có chức nghiệp hoặc thủ đoạn nào có thể chữa thươngkhông? Ta bị thương nhẹ, cần chữa trị." Liễu Bình nói."Chức nghiệp chữa trị? Quá hiếm thấy, thế nhưng chúng ta lại có cái này."Đội trưởng ném cho Liễu Bình một cái bình sắt.Liễu Bình đón lấy rồi xem xét, trên cái bình này có viết một hàng chữ:"Thuốc xịt tự lành trong thời gian ngắn."ắ ắ ốHắn mở nắp bình ra, hơi ngửi thử, cau mày nói: "Đây là thuốc kích thích siêugiới hạn.""Đúng vậy, chỉ cần có thể sống sót, khi trở về tới công ty tự nhiên sẽ được xử lýổn thỏa." Đội trưởng nói.Liễu Bình ngẫm nghĩ, vẫn cất chiếc bình này đi."Cám ơn, vậy ta nghỉ ngơi một lát, lúc nào cũng có thể tới đây gọi ta."Hắn mở cửa giáo đường ra, quay người đi vào bên trong, vượt qua hành lang tớimột căn phòng, ngồi xuống trước "Bàn ăn tiếp tế".Yana nói: "Bàn tiệc thánh này là dùng để lấp đầy bụng cùng khôi phục thể lực,nó đưa tới tác dụng chữa trị cực kỳ bé nhỏ, ngươi không nên trông chờ vàochúng.""Có thể khôi phục được là tốt rồi, hơn nữa ta rất đói bụng." Liễu Bình nói.Hắn bưng một bát canh thịt lên, uống mấy hớp hết sạch, lại cầm sữa bò cùnghoa quả, rất nhanh là ăn hết."Ngươi ăn không?" Hắn hỏi Yana."Không ăn." Yana nói.Liễu Bình đứng dậy, bắt đầu hoạt động cơ thể.Khi trước trên tường thanh, mình đã dùng mấy loại pháp quyết chữa trị cũng hơicó hiệu quả, thành công làm cho cảm giác đau đớn trong kinh mạch biến mất.Thế nhưng pháp thuật chữa trị dù mạnh tới đâu đi nữa, cũng cần đan dược cùnglinh thực phối hợp, mới có thể làm cho người ta nhanh chóng khôi phục.Chỉ dựa vào pháp quyết, hoàn toàn không thể làm được tới mức này

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giọng nói của Yana vang lên: "Nhìn xem, nàng ta cũng rất chú ý tới phong cáchbản thân, ngươi rõ chưa?""Tại sao lại phải như vậy?""Cảm giác nghi thức... có giáo hội Thần linh nào dám coi thường cảm giác nghithức không?""Ngươi muốn ta chú ý tới phong cách, hóa ra là muốn ta trở thành Thần sao?""Chẳng lẽ ngươi không muốn trở nên mạnh mẽ sao? Chẳng lẽ ngươi khôngmuốn để người khác phải gọi ngươi là tôn kính Thần xấu xí các hạ?" Yana hỏilại."Muốn mạnh lên, thế nhưng không muốn làm Thần xấu xí." Liễu Bình nói.Bỗng nhiên, hắn lại ngửi được một mùi hương.Hắn lần theo mùi hương đi vào trong một căn phòng, nơi này có một cái bàn gỗtử đàn hình chữ nhật, phía trên được bày biện các loại đồ ăn cùng thức uống.Từng hàng chữ nhỏ liên tiếp hiện lên:[Bàn ăn tiếp tế.][Muốn dùng cứ lấy, mỗi lần có thể cung cấp đồ ăn cho mười người ăn.]Liễu Bình cầm một bát canh thịt uống một hớp nhỏ, lông mày dãn ra, lại đi vềphía vườn hoa.Trong vườn hoa có suối phun, cùng một con đường nhỏ đi thẳng về phía phòngnghỉ.Đây chính là tất cả tiếp tế.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ lại hiện lên lần nữa:[Ngươi là Thánh giả.][Bởi vì có sự tồn tại của ngươi, Ám Vụ trấn đã có nhân viên thần chức.][Công năng cơ bản nhất của giáo đường đã được kích hoạt.][Tượng thần bắt đầu phát ra ánh sáng.]Liễu Bình bước nhanh ra ngoài, trở về đại sảnh, đúng là đã thấy được từng tiasáng trắng từ trên người bức tượng của Nữ thần Thống Khổ xuất hiện, chiếusáng bốn phía, lộ ra thần thánh mà trang nghiêm.Khi tia sáng đó chiếu lên người, Liễu Bình cảm giác hiểu ra.Dưới sự bao phủ của quầng sáng này, mọi quái vật Vĩnh Dạ đều không thể tấncông mình.Hắn ngẫm nghĩ, lùi về sau mấy bước.Á ế ắÁnh sáng không chiếu được tới người của hắn nữa.Rất thần kỳ.Ánh sáng trên bức tượng này nhiều nhất chỉ chiếu sáng được mọi thứ trong bánkính ba mét mà thôi.Lại có một đoạn tin tức hiện lên trong đầu Liễu Bình.Nếu như hắn có thể bảo vệ tốt nơi này, đồng thời làm cho càng nhiều linh hồnhơn đi theo hắn, như vậy phạm vi bao phủ của ánh sáng sẽ được mở rộng.Lúc này, từ ngoài giáo đường truyền tới giọng nói của đội trưởng đoàn đội:"Đếm ngược năm giây.""Năm, ""Bốn, ""Ba, ""Hai, ""Một.""Vĩnh Dạ đã giáng lâm.""Lặp lại một lần, Vĩnh Dạ đã giáng lâm!""Tất cả mọi người chuẩn bị chiến đấu!"…Sắc trời trở nên tối đen như mực.Đêm tối bao phủ toàn bộ Ám Vụ trấn.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ liên tiếp hiện lên:[Chú ý!][Không gian đang biến đổi, thế giới Tử Vong đã giao thoa với thế giới hiện tại.][Toàn bộ sự vật đều bị ảnh hưởng bởi pháp tắc thế giới: 'Tử Vong lan tràn'.][Thuyết minh: Toàn bộ Sinh giới đều bị Tử giới bao phủ, tốt nhất là ngươikhông nên rời khỏi phạm vi của thị trấn, nếu không sẽ có thể bị 'Tử Vong lantràn' cuốn vào thế giới Tử Vong, không thể trở về được nữa.]Thế giới Tử Vong tới rồi!Liễu Bình đẩy cánh cửa giáo đưuòng ra, nhìn về phía bên ngoài.Trên tường thành bên ngoài thị trấn nhỏ, các loại binh khí hạng nặng đã đượcchuẩn bị sẵn sàng.Nhân viên chiến đấu cũng đã sắp xếp trận hinh trên tường thành, cảnh giác quansát vê phía hoang dã tăm tối.Trong trấn...Một đống lửa được đốt lên.ồ ố ấ ắĐội trưởng đoàn đội ngồi trước đống lửa, liên tục nhấn lên màn hình trước mắt.Theo động tác của hắn ta, các mô hình thép đã được sắp xếp trong thị trấn bắtđầu dâng lên, giống như từng tòa phòng ở vậy.Một vài người mặc trường bào đi vào trong phòng, bận rộn làm cái gì đó.Liễu Bình quan sát một lát, cảm thấy mình nhìn cũng không hiểu."Thật thú vị..." Hắn nói nhỏ."Tốt, tổ trọng pháo chuẩn bị bổ sung." Đội trưởng đoàn đội ra lệnh."Đã chuẩn bị sẵn sàng." Trong màn ảnh truyền ra mấy giọng nói."Tổ Robot cơ động vào vị trí.""Đã vào vị trí.""Toàn thể ma pháp sư vào vị trí.""Đã vào chỗ, bất cứ khi nào cũng có thể tiến công.""Mở thông đạo tinh linh ra, ta đã chuẩn bị sẵn sàng.""Vâng."Đội trưởng đoàn đội lấy một viên đá tỏa sáng từ trong túi ra, đặt nó trên mặt đất.Khi tảng đá kia vừa được đặt xuống mặt đất, lập tức tản ra vô số dây nhỏ phátsáng, tất cả dây nhỏ nối liền với nhau, tạo thành một hình thoi rất phức tạp cùngsâu rộng.Hắn ta nghiêng đầu nhìn về phía Liễu Bình, cười nói: "Đây là tuyệt chiêu cuốicùng của chúng ta, chỉ mong chúng ta không cần sử dụng tới nó."Liễu Bình liếc nhìn vật kia, hỏi: "Có cần ta hỗ trợ không?""Tạm thời không cần ngươi ra tay, nếu như có kẻ địch mang tính áp chế xuấthiện thì ngươi lại ra tay cũng không muộn." Đội trưởng nói.Tính áp chế...Một phương diện, ý chỉ kẻ địch cực kỳ mạnh mẽ;Một phương diện khác, nó lại chỉ những tồn tại có tính áp chế trên lĩnh vựcpháp tắc...Chức nghiệp giả bình thường thực sự không thể chiến thắng Thẻ bài sư được."Đúng rồi, các ngươi có chức nghiệp hoặc thủ đoạn nào có thể chữa thươngkhông? Ta bị thương nhẹ, cần chữa trị." Liễu Bình nói."Chức nghiệp chữa trị? Quá hiếm thấy, thế nhưng chúng ta lại có cái này."Đội trưởng ném cho Liễu Bình một cái bình sắt.Liễu Bình đón lấy rồi xem xét, trên cái bình này có viết một hàng chữ:"Thuốc xịt tự lành trong thời gian ngắn."ắ ắ ốHắn mở nắp bình ra, hơi ngửi thử, cau mày nói: "Đây là thuốc kích thích siêugiới hạn.""Đúng vậy, chỉ cần có thể sống sót, khi trở về tới công ty tự nhiên sẽ được xử lýổn thỏa." Đội trưởng nói.Liễu Bình ngẫm nghĩ, vẫn cất chiếc bình này đi."Cám ơn, vậy ta nghỉ ngơi một lát, lúc nào cũng có thể tới đây gọi ta."Hắn mở cửa giáo đường ra, quay người đi vào bên trong, vượt qua hành lang tớimột căn phòng, ngồi xuống trước "Bàn ăn tiếp tế".Yana nói: "Bàn tiệc thánh này là dùng để lấp đầy bụng cùng khôi phục thể lực,nó đưa tới tác dụng chữa trị cực kỳ bé nhỏ, ngươi không nên trông chờ vàochúng.""Có thể khôi phục được là tốt rồi, hơn nữa ta rất đói bụng." Liễu Bình nói.Hắn bưng một bát canh thịt lên, uống mấy hớp hết sạch, lại cầm sữa bò cùnghoa quả, rất nhanh là ăn hết."Ngươi ăn không?" Hắn hỏi Yana."Không ăn." Yana nói.Liễu Bình đứng dậy, bắt đầu hoạt động cơ thể.Khi trước trên tường thanh, mình đã dùng mấy loại pháp quyết chữa trị cũng hơicó hiệu quả, thành công làm cho cảm giác đau đớn trong kinh mạch biến mất.Thế nhưng pháp thuật chữa trị dù mạnh tới đâu đi nữa, cũng cần đan dược cùnglinh thực phối hợp, mới có thể làm cho người ta nhanh chóng khôi phục.Chỉ dựa vào pháp quyết, hoàn toàn không thể làm được tới mức này

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Giọng nói của Yana vang lên: "Nhìn xem, nàng ta cũng rất chú ý tới phong cáchbản thân, ngươi rõ chưa?""Tại sao lại phải như vậy?""Cảm giác nghi thức... có giáo hội Thần linh nào dám coi thường cảm giác nghithức không?""Ngươi muốn ta chú ý tới phong cách, hóa ra là muốn ta trở thành Thần sao?""Chẳng lẽ ngươi không muốn trở nên mạnh mẽ sao? Chẳng lẽ ngươi khôngmuốn để người khác phải gọi ngươi là tôn kính Thần xấu xí các hạ?" Yana hỏilại."Muốn mạnh lên, thế nhưng không muốn làm Thần xấu xí." Liễu Bình nói.Bỗng nhiên, hắn lại ngửi được một mùi hương.Hắn lần theo mùi hương đi vào trong một căn phòng, nơi này có một cái bàn gỗtử đàn hình chữ nhật, phía trên được bày biện các loại đồ ăn cùng thức uống.Từng hàng chữ nhỏ liên tiếp hiện lên:[Bàn ăn tiếp tế.][Muốn dùng cứ lấy, mỗi lần có thể cung cấp đồ ăn cho mười người ăn.]Liễu Bình cầm một bát canh thịt uống một hớp nhỏ, lông mày dãn ra, lại đi vềphía vườn hoa.Trong vườn hoa có suối phun, cùng một con đường nhỏ đi thẳng về phía phòngnghỉ.Đây chính là tất cả tiếp tế.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ lại hiện lên lần nữa:[Ngươi là Thánh giả.][Bởi vì có sự tồn tại của ngươi, Ám Vụ trấn đã có nhân viên thần chức.][Công năng cơ bản nhất của giáo đường đã được kích hoạt.][Tượng thần bắt đầu phát ra ánh sáng.]Liễu Bình bước nhanh ra ngoài, trở về đại sảnh, đúng là đã thấy được từng tiasáng trắng từ trên người bức tượng của Nữ thần Thống Khổ xuất hiện, chiếusáng bốn phía, lộ ra thần thánh mà trang nghiêm.Khi tia sáng đó chiếu lên người, Liễu Bình cảm giác hiểu ra.Dưới sự bao phủ của quầng sáng này, mọi quái vật Vĩnh Dạ đều không thể tấncông mình.Hắn ngẫm nghĩ, lùi về sau mấy bước.Á ế ắÁnh sáng không chiếu được tới người của hắn nữa.Rất thần kỳ.Ánh sáng trên bức tượng này nhiều nhất chỉ chiếu sáng được mọi thứ trong bánkính ba mét mà thôi.Lại có một đoạn tin tức hiện lên trong đầu Liễu Bình.Nếu như hắn có thể bảo vệ tốt nơi này, đồng thời làm cho càng nhiều linh hồnhơn đi theo hắn, như vậy phạm vi bao phủ của ánh sáng sẽ được mở rộng.Lúc này, từ ngoài giáo đường truyền tới giọng nói của đội trưởng đoàn đội:"Đếm ngược năm giây.""Năm, ""Bốn, ""Ba, ""Hai, ""Một.""Vĩnh Dạ đã giáng lâm.""Lặp lại một lần, Vĩnh Dạ đã giáng lâm!""Tất cả mọi người chuẩn bị chiến đấu!"…Sắc trời trở nên tối đen như mực.Đêm tối bao phủ toàn bộ Ám Vụ trấn.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ liên tiếp hiện lên:[Chú ý!][Không gian đang biến đổi, thế giới Tử Vong đã giao thoa với thế giới hiện tại.][Toàn bộ sự vật đều bị ảnh hưởng bởi pháp tắc thế giới: 'Tử Vong lan tràn'.][Thuyết minh: Toàn bộ Sinh giới đều bị Tử giới bao phủ, tốt nhất là ngươikhông nên rời khỏi phạm vi của thị trấn, nếu không sẽ có thể bị 'Tử Vong lantràn' cuốn vào thế giới Tử Vong, không thể trở về được nữa.]Thế giới Tử Vong tới rồi!Liễu Bình đẩy cánh cửa giáo đưuòng ra, nhìn về phía bên ngoài.Trên tường thành bên ngoài thị trấn nhỏ, các loại binh khí hạng nặng đã đượcchuẩn bị sẵn sàng.Nhân viên chiến đấu cũng đã sắp xếp trận hinh trên tường thành, cảnh giác quansát vê phía hoang dã tăm tối.Trong trấn...Một đống lửa được đốt lên.ồ ố ấ ắĐội trưởng đoàn đội ngồi trước đống lửa, liên tục nhấn lên màn hình trước mắt.Theo động tác của hắn ta, các mô hình thép đã được sắp xếp trong thị trấn bắtđầu dâng lên, giống như từng tòa phòng ở vậy.Một vài người mặc trường bào đi vào trong phòng, bận rộn làm cái gì đó.Liễu Bình quan sát một lát, cảm thấy mình nhìn cũng không hiểu."Thật thú vị..." Hắn nói nhỏ."Tốt, tổ trọng pháo chuẩn bị bổ sung." Đội trưởng đoàn đội ra lệnh."Đã chuẩn bị sẵn sàng." Trong màn ảnh truyền ra mấy giọng nói."Tổ Robot cơ động vào vị trí.""Đã vào vị trí.""Toàn thể ma pháp sư vào vị trí.""Đã vào chỗ, bất cứ khi nào cũng có thể tiến công.""Mở thông đạo tinh linh ra, ta đã chuẩn bị sẵn sàng.""Vâng."Đội trưởng đoàn đội lấy một viên đá tỏa sáng từ trong túi ra, đặt nó trên mặt đất.Khi tảng đá kia vừa được đặt xuống mặt đất, lập tức tản ra vô số dây nhỏ phátsáng, tất cả dây nhỏ nối liền với nhau, tạo thành một hình thoi rất phức tạp cùngsâu rộng.Hắn ta nghiêng đầu nhìn về phía Liễu Bình, cười nói: "Đây là tuyệt chiêu cuốicùng của chúng ta, chỉ mong chúng ta không cần sử dụng tới nó."Liễu Bình liếc nhìn vật kia, hỏi: "Có cần ta hỗ trợ không?""Tạm thời không cần ngươi ra tay, nếu như có kẻ địch mang tính áp chế xuấthiện thì ngươi lại ra tay cũng không muộn." Đội trưởng nói.Tính áp chế...Một phương diện, ý chỉ kẻ địch cực kỳ mạnh mẽ;Một phương diện khác, nó lại chỉ những tồn tại có tính áp chế trên lĩnh vựcpháp tắc...Chức nghiệp giả bình thường thực sự không thể chiến thắng Thẻ bài sư được."Đúng rồi, các ngươi có chức nghiệp hoặc thủ đoạn nào có thể chữa thươngkhông? Ta bị thương nhẹ, cần chữa trị." Liễu Bình nói."Chức nghiệp chữa trị? Quá hiếm thấy, thế nhưng chúng ta lại có cái này."Đội trưởng ném cho Liễu Bình một cái bình sắt.Liễu Bình đón lấy rồi xem xét, trên cái bình này có viết một hàng chữ:"Thuốc xịt tự lành trong thời gian ngắn."ắ ắ ốHắn mở nắp bình ra, hơi ngửi thử, cau mày nói: "Đây là thuốc kích thích siêugiới hạn.""Đúng vậy, chỉ cần có thể sống sót, khi trở về tới công ty tự nhiên sẽ được xử lýổn thỏa." Đội trưởng nói.Liễu Bình ngẫm nghĩ, vẫn cất chiếc bình này đi."Cám ơn, vậy ta nghỉ ngơi một lát, lúc nào cũng có thể tới đây gọi ta."Hắn mở cửa giáo đường ra, quay người đi vào bên trong, vượt qua hành lang tớimột căn phòng, ngồi xuống trước "Bàn ăn tiếp tế".Yana nói: "Bàn tiệc thánh này là dùng để lấp đầy bụng cùng khôi phục thể lực,nó đưa tới tác dụng chữa trị cực kỳ bé nhỏ, ngươi không nên trông chờ vàochúng.""Có thể khôi phục được là tốt rồi, hơn nữa ta rất đói bụng." Liễu Bình nói.Hắn bưng một bát canh thịt lên, uống mấy hớp hết sạch, lại cầm sữa bò cùnghoa quả, rất nhanh là ăn hết."Ngươi ăn không?" Hắn hỏi Yana."Không ăn." Yana nói.Liễu Bình đứng dậy, bắt đầu hoạt động cơ thể.Khi trước trên tường thanh, mình đã dùng mấy loại pháp quyết chữa trị cũng hơicó hiệu quả, thành công làm cho cảm giác đau đớn trong kinh mạch biến mất.Thế nhưng pháp thuật chữa trị dù mạnh tới đâu đi nữa, cũng cần đan dược cùnglinh thực phối hợp, mới có thể làm cho người ta nhanh chóng khôi phục.Chỉ dựa vào pháp quyết, hoàn toàn không thể làm được tới mức này

Chương 167: Thánh giả, Thần linh, Thần linh thời đại trước