"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 208: "Ha ha, Liễu huynh, tìm một người tu hành làm đạo lữ sao?"

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Andrea nói xong, đi tới trước chồng xương trắng kia, hơi dò xét, đột ngột ra taynhư điện, lấy một vật từ trong chồng xương trắng ra, đưa cho Liễu Bình.Liễu Bình nhận lấy quan sát, thấy được đây là một tấm thẻ bài, phía trên còn vẽmột cái kẹp bắt thú màu đen.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:[Thẻ bài: Kẹp bắt thú cấm ma.][Thẻ cạm bẫy, thẻ bài cấp bậc Tinh Thần, cấp bậc: nhất tinh.][Khi bố trí kẹp bắt thú này, sẽ không thể bị bất cứ thủ đoạn nào ngoài thủ đoạncủa hệ thần bí phát hiện.][Nếu như ngươi không cần tấm thẻ bài Tinh Thần này, cũng có thể nuốt lấy nó,hoặc hiến nó cho Thần trụ Vĩnh Dạ, dựa theo quy tắc trao đổi đồng giá, ngươisẽ có được một tấm thẻ bài Vĩnh Dạ có giá trị ngang bằng từ Thần trụ.]Liễu Bình cất thẻ bài đi, cười nói: "Ngươi làm rất tốt, Andrea!""Hì hì, Anh linh như ta cũng không tệ chứ." Cô bé kiêu ngạo ngước cằm lên,tiện thể liếc về phía Triệu Thiền Y.Ngay lập tức, Triệu Thiền Y cảm ứng được một luồng địch ý rất nhạt.Con ngươi của nàng đảo một vòng, nói: "Này, Liễu Bình.""Cái gì?" Liễu Bình cúi đầu nhìn nàng."Hiện tại ta là một tấm thẻ bài tự do, chẳng lẽ ngươi muốn nhìn ta bị nhữngngười khác bắt đi, trở thành nô lệ muốn sống không được, muốn chết khôngxong sao?" Đôi mắt Triệu Thiền Y đỏ lên, nói."Được rồi, hiện tại cũng đúng là lúc giải quyết vấn đề này rồi, một lát nữa ta sẽgiải quyết vấn đề của ngươi." Liễu Bình xoa đầu nàng, nói."Ừm, Liễu Bình tốt nhất!" Triệu Thiền Y mỉm cười, không để lại dấu vết liếcnhìn về phía Andrea.Andrea khoanh tay, thở dài nói: "Con mèo này thật ngốc, đã lớn như vậy rồi,còn chơi cái trò tranh giành tình cảm, ta mới không thèm so với ngươi đâu."Nói xong liền xoay người..."Ngươi đi đâu vậy?" Liễu Bình hỏi."Ra ngoài đi dạo, lát nữa sẽ về." Andrea bình thản nói.Cô bé đi ra khỏi quán rượu.Mỗi bước ra một bước, mặt đất dưới chân cô bé vỡ nát, giống như bị ngườikhổng lồ giẫm ra vậy.ắ ắRắc rắc!Rắc rắc!Rắc rắc!Andrea đi xa."Hình như cô bé này đang giận dỗi thì phải..." Liễu Bình lẩm bẩm nói.Hai mươi phút sau.Hai bóng người xuất hiện trên đường cái của Ám Vụ trấn.Trần Lĩnh, Trần Phong.Bọn họ hết nhìn đông tới nhìn tây, lề mà lề mề đi tới quán rượu."Hoan nghênh hai vị, xin mời tới đây ngồi." Liễu Bình cười nói."Làm sao mà ngươi không đi thu thủ hạ chứ? Như vậy mới có lực lượng." TrầnLĩnh quan sát hắn, nói."Thì vừa mới đánh xong một trận, còn không có thời gian đi nữa." Liễu Bìnhnói."Đánh nhau?" Trần Lĩnh hỏi."Đúng vậy, một Chú thuật sư sa đọa, muốn phá hoại kịch bản của thế giới này,từ đó muốn đạt được chỗ tốt." Liễu Bình nói."Kết quả là gì?" Trần Phong hỏi."Ta và một vị đại nhân tới từ Luyện Ngục hợp lực giết chết hắn ta." Liễu Bìnhnói.Trần Phong cùng Trần Lĩnh đồng thời thở dài một hơi."Thế nhưng có một tin tức, không biết ta có nên nói hay không." Liễu Bình dodự nói."Nói đi!" Hai người đồng thanh nói."Vị đại nhân kia lộ ra, cơ hội chạy tới từ Luyện Ngục sẽ càng ngày càng ít, saunày chúng ta nên tự chú ý nhiều hơn, chưa biết chừng vào một lúc nào đó, sẽxuất hiện tình huống các đại nhân cũng không thể chạy tới." Liễu Bình nói.Hai người kia đồng thời lộ ra vẻ lo lắng."Là loại tình huống đó." Trần Lĩnh run rẩy nói."Không sai, lối đi sắp bị đóng lại!" Sắc mặt Trần Phong trắng bệch, nói.Tới lúc này, người bất ngờ lại là Liễu Bình.Mình vốn chỉ muốn dọa bọn họ một chút mà thôi, ai mà biết phản ứng của bọnhọ lại lớn như vậy chứ."Hai vị, các ngươi đang nói cái gì?" Liễu Bình không nhịn được mà hỏi."Liễu huynh đệ, có lẽ ngươi không biết, Nữ thần đang do dự có muốn từ bỏ nơinày hay không." Trần Lĩnh nói.ế ầ ế ề"Đúng vậy, nếu Nữ thần đã quyết định điều động nhân thủ ở nơi này rời đi, nhưvậy nơi này chắc chắn sẽ bị từ bỏ." Trần Phong nói."Nói cách khác... chúng sinh của thế giới này đều tự do?" Liễu Bình hỏi."Tự do? Ngươi đang nói đùa chứ?" Trần Phong kêu lên."Khi Nữ thần quyết định từ bỏ nơi này, như vậy kịch bản nơi này sẽ bị sửa đổihoàn toàn... Yêu ma sẽ tiến hành một trận đại quyết chiến cuối cùng với nhântộc, kẻ chết đi thì bị loại, linh hồn sẽ bị chiến sủng của Nữ thần ăn mất, nhữngkẻ còn sống sót mới có tư cách trở thành nô lệ, phục vụ cho Nữ thần trên chiếntrường chân chính." Trần Lĩnh giải thích."Nói như vậy, chúng ta cần chuẩn bị tạo đường lui cho mình mới được." LiễuBình trầm ngâm nói."Chúng ta nên làm gì mới phải chứ? Người tu hành đều là những kẻ có tâm chícứng rắn, rất khó làm cho bọn họ đầu hàng khuất phục." Trần Phong thở dài,nói."Không sai, chúng ta sử dụng mọi thủ đoạn, cũng mới có mấy trăm người tuhành nguyện ý đi theo chúng ta." Trần Lĩnh nói."Nói tới đây, tiểu đệ cũng có chuyện muốn nhờ."Liễu Bình vẫy ta về phía Triệu Thiền Y.Triệu Thiền Y vẫn đứng im sau lưng hắn, mang theo đấu lạp, còn được LiễuBình dùng cảnh giới Hóa Thần sử dụng pháp thuật ngăn cách, làm cho người takhông thể thấy rõ thực lực của nàng được."Đây là một tấm thẻ bài tự do mà ta mới thu phục, hai vị, nhờ hai vị hỗ trợ chặtđứt sợi Thần lực trên người nàng." Liễu Bình nói.Nếu như đổi lại trước kia, Liễu Bình sẽ có lòng đề phòng đối với hai người này,sẽ không dễ dàng để lộ Triệu Thiền Y ra.Thế nhưng bây giờ, mình đã thăm dò được tính cách của hai người này, lại cóuy thế vừa mới chiến thắng Chú thuật sư sa đọa tăng thêm, cho nên không cầnlo lắng quá nhiều.Hiện tại là thời cơ tốt nhất, thử xem có thể giải quyết hoàn toàn vấn đề củaTriệu Thiền Y hay không.Lui hàng vạn bước mà nói, coi như thật sự đánh nhau với hai người này...Mình cũng không sợ.Trần Lĩnh cùng Trần Phong cùng nhìn về phía sau lưng Liễu Bình, thấy đượcmột nữ tu sĩ đội một chiếc đấu lạp.Nữ tu sĩ này vẫn khá thẹn thùng, không muốn đi ra từ sau lưng Liễu Bình."Ha ha, Liễu huynh, tìm một người tu hành làm đạo lữ sao?"Trần Lĩnh nháy mắt với Liễu Bình.Liễu Bình mỉm cười, không nói lời nào.ấ ề ấ ấ ỗ ề"Cái này thì có vấn đề gì chứ, lấy tấm thẻ bài kia ra, mỗi người chúng ta đều rótý niệm vào là được rồi." Trần Phong nói.Trần Lĩnh rút bài trong hư không, lập tức rút một tấm thẻ bài ra.Hắn ta quan sát lá bài một lát, rồi đưa cho Trần Phong

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Andrea nói xong, đi tới trước chồng xương trắng kia, hơi dò xét, đột ngột ra taynhư điện, lấy một vật từ trong chồng xương trắng ra, đưa cho Liễu Bình.Liễu Bình nhận lấy quan sát, thấy được đây là một tấm thẻ bài, phía trên còn vẽmột cái kẹp bắt thú màu đen.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:[Thẻ bài: Kẹp bắt thú cấm ma.][Thẻ cạm bẫy, thẻ bài cấp bậc Tinh Thần, cấp bậc: nhất tinh.][Khi bố trí kẹp bắt thú này, sẽ không thể bị bất cứ thủ đoạn nào ngoài thủ đoạncủa hệ thần bí phát hiện.][Nếu như ngươi không cần tấm thẻ bài Tinh Thần này, cũng có thể nuốt lấy nó,hoặc hiến nó cho Thần trụ Vĩnh Dạ, dựa theo quy tắc trao đổi đồng giá, ngươisẽ có được một tấm thẻ bài Vĩnh Dạ có giá trị ngang bằng từ Thần trụ.]Liễu Bình cất thẻ bài đi, cười nói: "Ngươi làm rất tốt, Andrea!""Hì hì, Anh linh như ta cũng không tệ chứ." Cô bé kiêu ngạo ngước cằm lên,tiện thể liếc về phía Triệu Thiền Y.Ngay lập tức, Triệu Thiền Y cảm ứng được một luồng địch ý rất nhạt.Con ngươi của nàng đảo một vòng, nói: "Này, Liễu Bình.""Cái gì?" Liễu Bình cúi đầu nhìn nàng."Hiện tại ta là một tấm thẻ bài tự do, chẳng lẽ ngươi muốn nhìn ta bị nhữngngười khác bắt đi, trở thành nô lệ muốn sống không được, muốn chết khôngxong sao?" Đôi mắt Triệu Thiền Y đỏ lên, nói."Được rồi, hiện tại cũng đúng là lúc giải quyết vấn đề này rồi, một lát nữa ta sẽgiải quyết vấn đề của ngươi." Liễu Bình xoa đầu nàng, nói."Ừm, Liễu Bình tốt nhất!" Triệu Thiền Y mỉm cười, không để lại dấu vết liếcnhìn về phía Andrea.Andrea khoanh tay, thở dài nói: "Con mèo này thật ngốc, đã lớn như vậy rồi,còn chơi cái trò tranh giành tình cảm, ta mới không thèm so với ngươi đâu."Nói xong liền xoay người..."Ngươi đi đâu vậy?" Liễu Bình hỏi."Ra ngoài đi dạo, lát nữa sẽ về." Andrea bình thản nói.Cô bé đi ra khỏi quán rượu.Mỗi bước ra một bước, mặt đất dưới chân cô bé vỡ nát, giống như bị ngườikhổng lồ giẫm ra vậy.ắ ắRắc rắc!Rắc rắc!Rắc rắc!Andrea đi xa."Hình như cô bé này đang giận dỗi thì phải..." Liễu Bình lẩm bẩm nói.Hai mươi phút sau.Hai bóng người xuất hiện trên đường cái của Ám Vụ trấn.Trần Lĩnh, Trần Phong.Bọn họ hết nhìn đông tới nhìn tây, lề mà lề mề đi tới quán rượu."Hoan nghênh hai vị, xin mời tới đây ngồi." Liễu Bình cười nói."Làm sao mà ngươi không đi thu thủ hạ chứ? Như vậy mới có lực lượng." TrầnLĩnh quan sát hắn, nói."Thì vừa mới đánh xong một trận, còn không có thời gian đi nữa." Liễu Bìnhnói."Đánh nhau?" Trần Lĩnh hỏi."Đúng vậy, một Chú thuật sư sa đọa, muốn phá hoại kịch bản của thế giới này,từ đó muốn đạt được chỗ tốt." Liễu Bình nói."Kết quả là gì?" Trần Phong hỏi."Ta và một vị đại nhân tới từ Luyện Ngục hợp lực giết chết hắn ta." Liễu Bìnhnói.Trần Phong cùng Trần Lĩnh đồng thời thở dài một hơi."Thế nhưng có một tin tức, không biết ta có nên nói hay không." Liễu Bình dodự nói."Nói đi!" Hai người đồng thanh nói."Vị đại nhân kia lộ ra, cơ hội chạy tới từ Luyện Ngục sẽ càng ngày càng ít, saunày chúng ta nên tự chú ý nhiều hơn, chưa biết chừng vào một lúc nào đó, sẽxuất hiện tình huống các đại nhân cũng không thể chạy tới." Liễu Bình nói.Hai người kia đồng thời lộ ra vẻ lo lắng."Là loại tình huống đó." Trần Lĩnh run rẩy nói."Không sai, lối đi sắp bị đóng lại!" Sắc mặt Trần Phong trắng bệch, nói.Tới lúc này, người bất ngờ lại là Liễu Bình.Mình vốn chỉ muốn dọa bọn họ một chút mà thôi, ai mà biết phản ứng của bọnhọ lại lớn như vậy chứ."Hai vị, các ngươi đang nói cái gì?" Liễu Bình không nhịn được mà hỏi."Liễu huynh đệ, có lẽ ngươi không biết, Nữ thần đang do dự có muốn từ bỏ nơinày hay không." Trần Lĩnh nói.ế ầ ế ề"Đúng vậy, nếu Nữ thần đã quyết định điều động nhân thủ ở nơi này rời đi, nhưvậy nơi này chắc chắn sẽ bị từ bỏ." Trần Phong nói."Nói cách khác... chúng sinh của thế giới này đều tự do?" Liễu Bình hỏi."Tự do? Ngươi đang nói đùa chứ?" Trần Phong kêu lên."Khi Nữ thần quyết định từ bỏ nơi này, như vậy kịch bản nơi này sẽ bị sửa đổihoàn toàn... Yêu ma sẽ tiến hành một trận đại quyết chiến cuối cùng với nhântộc, kẻ chết đi thì bị loại, linh hồn sẽ bị chiến sủng của Nữ thần ăn mất, nhữngkẻ còn sống sót mới có tư cách trở thành nô lệ, phục vụ cho Nữ thần trên chiếntrường chân chính." Trần Lĩnh giải thích."Nói như vậy, chúng ta cần chuẩn bị tạo đường lui cho mình mới được." LiễuBình trầm ngâm nói."Chúng ta nên làm gì mới phải chứ? Người tu hành đều là những kẻ có tâm chícứng rắn, rất khó làm cho bọn họ đầu hàng khuất phục." Trần Phong thở dài,nói."Không sai, chúng ta sử dụng mọi thủ đoạn, cũng mới có mấy trăm người tuhành nguyện ý đi theo chúng ta." Trần Lĩnh nói."Nói tới đây, tiểu đệ cũng có chuyện muốn nhờ."Liễu Bình vẫy ta về phía Triệu Thiền Y.Triệu Thiền Y vẫn đứng im sau lưng hắn, mang theo đấu lạp, còn được LiễuBình dùng cảnh giới Hóa Thần sử dụng pháp thuật ngăn cách, làm cho người takhông thể thấy rõ thực lực của nàng được."Đây là một tấm thẻ bài tự do mà ta mới thu phục, hai vị, nhờ hai vị hỗ trợ chặtđứt sợi Thần lực trên người nàng." Liễu Bình nói.Nếu như đổi lại trước kia, Liễu Bình sẽ có lòng đề phòng đối với hai người này,sẽ không dễ dàng để lộ Triệu Thiền Y ra.Thế nhưng bây giờ, mình đã thăm dò được tính cách của hai người này, lại cóuy thế vừa mới chiến thắng Chú thuật sư sa đọa tăng thêm, cho nên không cầnlo lắng quá nhiều.Hiện tại là thời cơ tốt nhất, thử xem có thể giải quyết hoàn toàn vấn đề củaTriệu Thiền Y hay không.Lui hàng vạn bước mà nói, coi như thật sự đánh nhau với hai người này...Mình cũng không sợ.Trần Lĩnh cùng Trần Phong cùng nhìn về phía sau lưng Liễu Bình, thấy đượcmột nữ tu sĩ đội một chiếc đấu lạp.Nữ tu sĩ này vẫn khá thẹn thùng, không muốn đi ra từ sau lưng Liễu Bình."Ha ha, Liễu huynh, tìm một người tu hành làm đạo lữ sao?"Trần Lĩnh nháy mắt với Liễu Bình.Liễu Bình mỉm cười, không nói lời nào.ấ ề ấ ấ ỗ ề"Cái này thì có vấn đề gì chứ, lấy tấm thẻ bài kia ra, mỗi người chúng ta đều rótý niệm vào là được rồi." Trần Phong nói.Trần Lĩnh rút bài trong hư không, lập tức rút một tấm thẻ bài ra.Hắn ta quan sát lá bài một lát, rồi đưa cho Trần Phong

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Andrea nói xong, đi tới trước chồng xương trắng kia, hơi dò xét, đột ngột ra taynhư điện, lấy một vật từ trong chồng xương trắng ra, đưa cho Liễu Bình.Liễu Bình nhận lấy quan sát, thấy được đây là một tấm thẻ bài, phía trên còn vẽmột cái kẹp bắt thú màu đen.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:[Thẻ bài: Kẹp bắt thú cấm ma.][Thẻ cạm bẫy, thẻ bài cấp bậc Tinh Thần, cấp bậc: nhất tinh.][Khi bố trí kẹp bắt thú này, sẽ không thể bị bất cứ thủ đoạn nào ngoài thủ đoạncủa hệ thần bí phát hiện.][Nếu như ngươi không cần tấm thẻ bài Tinh Thần này, cũng có thể nuốt lấy nó,hoặc hiến nó cho Thần trụ Vĩnh Dạ, dựa theo quy tắc trao đổi đồng giá, ngươisẽ có được một tấm thẻ bài Vĩnh Dạ có giá trị ngang bằng từ Thần trụ.]Liễu Bình cất thẻ bài đi, cười nói: "Ngươi làm rất tốt, Andrea!""Hì hì, Anh linh như ta cũng không tệ chứ." Cô bé kiêu ngạo ngước cằm lên,tiện thể liếc về phía Triệu Thiền Y.Ngay lập tức, Triệu Thiền Y cảm ứng được một luồng địch ý rất nhạt.Con ngươi của nàng đảo một vòng, nói: "Này, Liễu Bình.""Cái gì?" Liễu Bình cúi đầu nhìn nàng."Hiện tại ta là một tấm thẻ bài tự do, chẳng lẽ ngươi muốn nhìn ta bị nhữngngười khác bắt đi, trở thành nô lệ muốn sống không được, muốn chết khôngxong sao?" Đôi mắt Triệu Thiền Y đỏ lên, nói."Được rồi, hiện tại cũng đúng là lúc giải quyết vấn đề này rồi, một lát nữa ta sẽgiải quyết vấn đề của ngươi." Liễu Bình xoa đầu nàng, nói."Ừm, Liễu Bình tốt nhất!" Triệu Thiền Y mỉm cười, không để lại dấu vết liếcnhìn về phía Andrea.Andrea khoanh tay, thở dài nói: "Con mèo này thật ngốc, đã lớn như vậy rồi,còn chơi cái trò tranh giành tình cảm, ta mới không thèm so với ngươi đâu."Nói xong liền xoay người..."Ngươi đi đâu vậy?" Liễu Bình hỏi."Ra ngoài đi dạo, lát nữa sẽ về." Andrea bình thản nói.Cô bé đi ra khỏi quán rượu.Mỗi bước ra một bước, mặt đất dưới chân cô bé vỡ nát, giống như bị ngườikhổng lồ giẫm ra vậy.ắ ắRắc rắc!Rắc rắc!Rắc rắc!Andrea đi xa."Hình như cô bé này đang giận dỗi thì phải..." Liễu Bình lẩm bẩm nói.Hai mươi phút sau.Hai bóng người xuất hiện trên đường cái của Ám Vụ trấn.Trần Lĩnh, Trần Phong.Bọn họ hết nhìn đông tới nhìn tây, lề mà lề mề đi tới quán rượu."Hoan nghênh hai vị, xin mời tới đây ngồi." Liễu Bình cười nói."Làm sao mà ngươi không đi thu thủ hạ chứ? Như vậy mới có lực lượng." TrầnLĩnh quan sát hắn, nói."Thì vừa mới đánh xong một trận, còn không có thời gian đi nữa." Liễu Bìnhnói."Đánh nhau?" Trần Lĩnh hỏi."Đúng vậy, một Chú thuật sư sa đọa, muốn phá hoại kịch bản của thế giới này,từ đó muốn đạt được chỗ tốt." Liễu Bình nói."Kết quả là gì?" Trần Phong hỏi."Ta và một vị đại nhân tới từ Luyện Ngục hợp lực giết chết hắn ta." Liễu Bìnhnói.Trần Phong cùng Trần Lĩnh đồng thời thở dài một hơi."Thế nhưng có một tin tức, không biết ta có nên nói hay không." Liễu Bình dodự nói."Nói đi!" Hai người đồng thanh nói."Vị đại nhân kia lộ ra, cơ hội chạy tới từ Luyện Ngục sẽ càng ngày càng ít, saunày chúng ta nên tự chú ý nhiều hơn, chưa biết chừng vào một lúc nào đó, sẽxuất hiện tình huống các đại nhân cũng không thể chạy tới." Liễu Bình nói.Hai người kia đồng thời lộ ra vẻ lo lắng."Là loại tình huống đó." Trần Lĩnh run rẩy nói."Không sai, lối đi sắp bị đóng lại!" Sắc mặt Trần Phong trắng bệch, nói.Tới lúc này, người bất ngờ lại là Liễu Bình.Mình vốn chỉ muốn dọa bọn họ một chút mà thôi, ai mà biết phản ứng của bọnhọ lại lớn như vậy chứ."Hai vị, các ngươi đang nói cái gì?" Liễu Bình không nhịn được mà hỏi."Liễu huynh đệ, có lẽ ngươi không biết, Nữ thần đang do dự có muốn từ bỏ nơinày hay không." Trần Lĩnh nói.ế ầ ế ề"Đúng vậy, nếu Nữ thần đã quyết định điều động nhân thủ ở nơi này rời đi, nhưvậy nơi này chắc chắn sẽ bị từ bỏ." Trần Phong nói."Nói cách khác... chúng sinh của thế giới này đều tự do?" Liễu Bình hỏi."Tự do? Ngươi đang nói đùa chứ?" Trần Phong kêu lên."Khi Nữ thần quyết định từ bỏ nơi này, như vậy kịch bản nơi này sẽ bị sửa đổihoàn toàn... Yêu ma sẽ tiến hành một trận đại quyết chiến cuối cùng với nhântộc, kẻ chết đi thì bị loại, linh hồn sẽ bị chiến sủng của Nữ thần ăn mất, nhữngkẻ còn sống sót mới có tư cách trở thành nô lệ, phục vụ cho Nữ thần trên chiếntrường chân chính." Trần Lĩnh giải thích."Nói như vậy, chúng ta cần chuẩn bị tạo đường lui cho mình mới được." LiễuBình trầm ngâm nói."Chúng ta nên làm gì mới phải chứ? Người tu hành đều là những kẻ có tâm chícứng rắn, rất khó làm cho bọn họ đầu hàng khuất phục." Trần Phong thở dài,nói."Không sai, chúng ta sử dụng mọi thủ đoạn, cũng mới có mấy trăm người tuhành nguyện ý đi theo chúng ta." Trần Lĩnh nói."Nói tới đây, tiểu đệ cũng có chuyện muốn nhờ."Liễu Bình vẫy ta về phía Triệu Thiền Y.Triệu Thiền Y vẫn đứng im sau lưng hắn, mang theo đấu lạp, còn được LiễuBình dùng cảnh giới Hóa Thần sử dụng pháp thuật ngăn cách, làm cho người takhông thể thấy rõ thực lực của nàng được."Đây là một tấm thẻ bài tự do mà ta mới thu phục, hai vị, nhờ hai vị hỗ trợ chặtđứt sợi Thần lực trên người nàng." Liễu Bình nói.Nếu như đổi lại trước kia, Liễu Bình sẽ có lòng đề phòng đối với hai người này,sẽ không dễ dàng để lộ Triệu Thiền Y ra.Thế nhưng bây giờ, mình đã thăm dò được tính cách của hai người này, lại cóuy thế vừa mới chiến thắng Chú thuật sư sa đọa tăng thêm, cho nên không cầnlo lắng quá nhiều.Hiện tại là thời cơ tốt nhất, thử xem có thể giải quyết hoàn toàn vấn đề củaTriệu Thiền Y hay không.Lui hàng vạn bước mà nói, coi như thật sự đánh nhau với hai người này...Mình cũng không sợ.Trần Lĩnh cùng Trần Phong cùng nhìn về phía sau lưng Liễu Bình, thấy đượcmột nữ tu sĩ đội một chiếc đấu lạp.Nữ tu sĩ này vẫn khá thẹn thùng, không muốn đi ra từ sau lưng Liễu Bình."Ha ha, Liễu huynh, tìm một người tu hành làm đạo lữ sao?"Trần Lĩnh nháy mắt với Liễu Bình.Liễu Bình mỉm cười, không nói lời nào.ấ ề ấ ấ ỗ ề"Cái này thì có vấn đề gì chứ, lấy tấm thẻ bài kia ra, mỗi người chúng ta đều rótý niệm vào là được rồi." Trần Phong nói.Trần Lĩnh rút bài trong hư không, lập tức rút một tấm thẻ bài ra.Hắn ta quan sát lá bài một lát, rồi đưa cho Trần Phong

Chương 208: "Ha ha, Liễu huynh, tìm một người tu hành làm đạo lữ sao?"