"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 228: "Liễu Bình đâu?"
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Ngọn lửa trôi nổi trên đỉnh đầu Aldrich, phát ra những tiếng vang lốp đốp.Aldrich hừ lạnh, đang định ra tay thì bên tai vang lên giọng nữ lạnh như băng:"Quan sát một lát rồi nói sau!"Hắn ta đành phải đứng im bất động.Thiếu nữ thở dài một hơi, quay đầu nhìn Liễu Bình, truyền âm nói: "Thần kỹmà ngươi vừa sử dụng, thứ tiêu hao chính là tuổi thọ, đúng không?""Đúng vậy." Liễu Bình truyền âm trả lời."Nếu như ngươi dự định từ bỏ vị nữ sĩ kia, cùng với con rồng nhỏ trên ngườingươi, từ đây trở lại Lục đạo Luân hồi, như vậy hiện tại ta có thể ra tay..."Thiếu nữ tóc đỏ tiếp tục truyền âm: "Bởi vì khi ta ra tay, đã đại biểu hưởng ứngThần kỹ của ngươi, luật nhân quả được thành lập ngay lập tức, ngươi sẽ phải trảra toàn bộ tuổi thọ, hóa thành người chết trở về thế giới Hoàng Tuyền.""Nếu như ta không từ bỏ thì sao? Không, ta nói thẳng đi, có trở về Lục đạoLuân hồi hay không thì ta cũng không để ý lắm, ta muốn cứu các nàng." LiễuBình nói.Thiếu nữ lộ ra ý cười, nói: "Vậy thì ta không thể ra tay được."Nàng vác chiếc lưỡi hái lên vai, ngẩng đầu nhìn về sông Vong Xuyên, hô lớn:"Này! Mỗi ngày đều nói chuyện đâu đâu, lúc này lại ở đó xem kịch thôi hả, mauxuống đây hỗ trợ!"Khi thấy nàng ta hô lên như vậy, Liễu Bình lại phát hiện một chuyện kỳ lạ,chúng thần Hoàng Tuyền trở nên khẩn trương hơn trước nhiều.Thậm chí bà lão đang nheo mắt cũng mở to ra, trên người tản ra một luồng khítức lạnh lẽo không gì sánh kịp.Sau lưng bà ấy, các vị Thần linh cũng chuyển về thế thủ.Bầu không khí hoàn toàn biến đổi.Bên bờ sông lớn, trên khối nham thạch lớn kia, lại có một bóng người xuất hiện.Đó là một thiếu nữ.Cô ta có một mái tóc dài màu trắng, dáng người duyên dáng, vẻ xinh đẹp cũngkhông kém thiếu nữ tóc đỏ chút nào cả, trên người còn mặc một bộ trang phụcchiến đấu bó sát người màu bạc.Khí tức hủy diệt lượn lờ quanh người cô ta.Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện trên đỉnh đầu thiếu nữ tóc trắng này:[Cô gái Vụ Đảo, người nhà vĩnh hằng của Tử Thần, Chư giới tận thế - Điểmcuối của Thời gian Tịch diệt.]ế ắ ế ấThiếu nữ tóc trắng bước ra một bước, biến mất khỏi nham thạch.Ngay lập tức, cô ta xuất hiện bên người Liễu Bình."Cũng vậy, Xích Hộc không thể ra tay được, nhân quả trên người nàng ta đã liênlụy quá nặng, cũng không có liên quan gì tới ngươi hết, mà ta...""Có đôi chút liên quan tới ngươi."Thiếu nữ tóc trắng nói xong, tùy ý rút thẻ bài từ trong hư không ra ngoài.Động tác của cô ta nhanh như tàn ảnh, hầu như chỉ trong nháy mắt đã rút ra mấychục thẻ bài, cũng nói:"Thẻ bài là cơ sở của Danh Sách, là nhập môn của Kỳ quỷ, mà ta đã từng tuluyện lực lượng thiên hướng hệ thần bí."Cô ta đặt từng tấm thẻ bài vào trong hư không, ghép toàn bộ các thẻ bài lại vớinhau, như chơi ghép hình vậy, sau đó phủi tay.Tất cả thẻ bài lật lại một lượt, tạo thành một đồ án hoàn mỹ.Đó là một chiếc đồng hồ khổng lồ mà lại cổ xưa, kim đồng hồ của nó quay rấtnhanh, cả kim giờ, kim phút lẫn kim giây, không dừng lại chút nào."Ta có liên quan tới ngươi? Ý gì vậy?" Liễu Bình không nhịn được mà hỏi."Có lẽ phải rất lâu sau ngươi mới có thể hiểu được, thế nhưng hiện tại, ta muốnhỏi ngươi, nguyện vọng của ngươi là gì?" Thiếu nữ tóc trắng hỏi."Cứu nàng." Liễu Bình nói."Ngươi sẽ không thể trở về hệ thống thế giới Lục đạo Luân hồi, chỉ có thể ở lạihệ thống thế giới có tên là Luyện Ngục này, nó là vực sâu của vũ trụ, có phạmvi vô biên vô hạn vô đáy, vị trí là bên dưới hư không, nếu như ngươi quyết địnhcứu nàng, bắt đầu từ bây giờ, ngươi sẽ không thể kêu gọi lực lượng của Lục đạonữa, ngươi sẽ thực sự trở thành một thành viên của hệ thống thế giới này, ngươihiểu chưa?" Thiếu nữ tóc trắng nói."Ta sẽ không thay đổi nguyện vọng của mình." Liễu Bình nói."Rất tốt, người sáng tạo ra Thần kỹ Lục đạo, ngươi đáng giá ta dùng toàn lực ratay một lần." Thiếu nữ tóc trắng mỉm cười nói.Cô ta bỗng nhiên biến mất.Ngay sau đó, tren chiếc đồng hồ cổ xưa kia, kim giờ, kim phút cùng kim giâyđều chỉ về phía số 0, cũng không nhúc nhích.Một luồng gợn sóng dị dạng xuất hiện, trong nháy mắt trải rộng toàn bộ hưkhông lẫn thế giới.Liễu Bình quan sát cảnh tượng xung quanh, thấy được toàn bộ mọi thứ đều tiếnvào trạng thái ngưng đọng.Mỗi người đều cứng ngắc tại nguyên chỗ, duy trì tư thái cùng biểu lộ của họ,cũng không nhúc nhích.Từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện:ế[Ngươi bị lực lượng hủy diệt của Chư giới tận thế ảnh hưởng.][Lực lượng này tác dụng tại yếu tố: Thời gian.][Thế giới hiện tại tiến vào trạng thái ngưng đọng thời gian.]Liễu Bình đang âm thầm rung động, bên tai lại nghe được giọng nói của thiếunữ tóc trắng kia:"Nhanh lên, dùng tay nắm chặt vị nữ sĩ kia.""Được!"Liễu Bình bay lên đài cao, nắm chặt tay của Yana.Ánh mắt hắn chuyển về phía bình nguyên...Ầm!Triệu Thiền Y hóa thành một tấm thẻ bài, bay trở về, rơi vào trên tay còn lại củahắn.Giọng nói của thiếu nữ tóc trắng vang lên một lần nữa: "Ngươi cần phải nhớ kỹmột sự kiện, trận chiến cướp đoạt Thần vị này là lực lượng loại nhân quả, coinhư thời gian cũng không thể cắt đứt nó được, sau khi các ngươi chạy đi, mỗicách một đoạn thời gian, nó sẽ phát tác một lần, tới tận khi một người trong đóchiến thắng trong trận chiến tranh cướp Thần vị này mới thôi."Liễu Bình nói: "Ta hiểu, chỉ cần cho ta thời gian, ta tuyệt đối sẽ không e ngạitrận chiến tranh cướp Thần vị này."Thiếu nữ tóc trắng nói: "Một lời nhắc nhở cuối cùng dành cho ngươi...""Du hành thời gian sẽ lấy đi mọi thứ mà ngươi có, chỉ có thứ có nhân quả cựcmạnh, mới có thể đồng hành cùng với ngươi mà thôi.""Hiện tại, ta sẽ đưa các ngươi đi.""Cám ơn, xin hỏi nên xưng hô ngươi như thế nào? Tương lai ta sẽ báo đáp."Liễu Bình nói."Không cần cám ơn ta, nghĩ cách sống sót đi, có lẽ sẽ có một ngày, chúng ta sẽgặp mặt bên ngoài Luyện Ngục, tại vùng biển phía trên hư không kia." Thiếu nữtóc trắng nói.Cô ta vươn tay, đặt trên ngực Liễu Bình rồi dùng sức đẩy mạnh.Ngay sau đó, có một lối đi được mở ra trong hư không.Liễu Bình ngã vào trong lối đi đó, biến mất khỏi thế giới hiện tại.Chiếc đồng hồ khổng lồ kia lại khôi phục trạng thái bình thường, kim phút kimgiây phát ra những tiếng kêu 'tíc tắc'.Mọi thứ đều khôi phục bình thường!Đám người lấy lại tinh thần, quét mắt nhìn xung quanh, cuối cùng phát hiện cóđiều khác thường."Liễu Bình đâu?"ế ắLý Trường Tuyết lo lắng hỏi
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Ngọn lửa trôi nổi trên đỉnh đầu Aldrich, phát ra những tiếng vang lốp đốp.Aldrich hừ lạnh, đang định ra tay thì bên tai vang lên giọng nữ lạnh như băng:"Quan sát một lát rồi nói sau!"Hắn ta đành phải đứng im bất động.Thiếu nữ thở dài một hơi, quay đầu nhìn Liễu Bình, truyền âm nói: "Thần kỹmà ngươi vừa sử dụng, thứ tiêu hao chính là tuổi thọ, đúng không?""Đúng vậy." Liễu Bình truyền âm trả lời."Nếu như ngươi dự định từ bỏ vị nữ sĩ kia, cùng với con rồng nhỏ trên ngườingươi, từ đây trở lại Lục đạo Luân hồi, như vậy hiện tại ta có thể ra tay..."Thiếu nữ tóc đỏ tiếp tục truyền âm: "Bởi vì khi ta ra tay, đã đại biểu hưởng ứngThần kỹ của ngươi, luật nhân quả được thành lập ngay lập tức, ngươi sẽ phải trảra toàn bộ tuổi thọ, hóa thành người chết trở về thế giới Hoàng Tuyền.""Nếu như ta không từ bỏ thì sao? Không, ta nói thẳng đi, có trở về Lục đạoLuân hồi hay không thì ta cũng không để ý lắm, ta muốn cứu các nàng." LiễuBình nói.Thiếu nữ lộ ra ý cười, nói: "Vậy thì ta không thể ra tay được."Nàng vác chiếc lưỡi hái lên vai, ngẩng đầu nhìn về sông Vong Xuyên, hô lớn:"Này! Mỗi ngày đều nói chuyện đâu đâu, lúc này lại ở đó xem kịch thôi hả, mauxuống đây hỗ trợ!"Khi thấy nàng ta hô lên như vậy, Liễu Bình lại phát hiện một chuyện kỳ lạ,chúng thần Hoàng Tuyền trở nên khẩn trương hơn trước nhiều.Thậm chí bà lão đang nheo mắt cũng mở to ra, trên người tản ra một luồng khítức lạnh lẽo không gì sánh kịp.Sau lưng bà ấy, các vị Thần linh cũng chuyển về thế thủ.Bầu không khí hoàn toàn biến đổi.Bên bờ sông lớn, trên khối nham thạch lớn kia, lại có một bóng người xuất hiện.Đó là một thiếu nữ.Cô ta có một mái tóc dài màu trắng, dáng người duyên dáng, vẻ xinh đẹp cũngkhông kém thiếu nữ tóc đỏ chút nào cả, trên người còn mặc một bộ trang phụcchiến đấu bó sát người màu bạc.Khí tức hủy diệt lượn lờ quanh người cô ta.Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện trên đỉnh đầu thiếu nữ tóc trắng này:[Cô gái Vụ Đảo, người nhà vĩnh hằng của Tử Thần, Chư giới tận thế - Điểmcuối của Thời gian Tịch diệt.]ế ắ ế ấThiếu nữ tóc trắng bước ra một bước, biến mất khỏi nham thạch.Ngay lập tức, cô ta xuất hiện bên người Liễu Bình."Cũng vậy, Xích Hộc không thể ra tay được, nhân quả trên người nàng ta đã liênlụy quá nặng, cũng không có liên quan gì tới ngươi hết, mà ta...""Có đôi chút liên quan tới ngươi."Thiếu nữ tóc trắng nói xong, tùy ý rút thẻ bài từ trong hư không ra ngoài.Động tác của cô ta nhanh như tàn ảnh, hầu như chỉ trong nháy mắt đã rút ra mấychục thẻ bài, cũng nói:"Thẻ bài là cơ sở của Danh Sách, là nhập môn của Kỳ quỷ, mà ta đã từng tuluyện lực lượng thiên hướng hệ thần bí."Cô ta đặt từng tấm thẻ bài vào trong hư không, ghép toàn bộ các thẻ bài lại vớinhau, như chơi ghép hình vậy, sau đó phủi tay.Tất cả thẻ bài lật lại một lượt, tạo thành một đồ án hoàn mỹ.Đó là một chiếc đồng hồ khổng lồ mà lại cổ xưa, kim đồng hồ của nó quay rấtnhanh, cả kim giờ, kim phút lẫn kim giây, không dừng lại chút nào."Ta có liên quan tới ngươi? Ý gì vậy?" Liễu Bình không nhịn được mà hỏi."Có lẽ phải rất lâu sau ngươi mới có thể hiểu được, thế nhưng hiện tại, ta muốnhỏi ngươi, nguyện vọng của ngươi là gì?" Thiếu nữ tóc trắng hỏi."Cứu nàng." Liễu Bình nói."Ngươi sẽ không thể trở về hệ thống thế giới Lục đạo Luân hồi, chỉ có thể ở lạihệ thống thế giới có tên là Luyện Ngục này, nó là vực sâu của vũ trụ, có phạmvi vô biên vô hạn vô đáy, vị trí là bên dưới hư không, nếu như ngươi quyết địnhcứu nàng, bắt đầu từ bây giờ, ngươi sẽ không thể kêu gọi lực lượng của Lục đạonữa, ngươi sẽ thực sự trở thành một thành viên của hệ thống thế giới này, ngươihiểu chưa?" Thiếu nữ tóc trắng nói."Ta sẽ không thay đổi nguyện vọng của mình." Liễu Bình nói."Rất tốt, người sáng tạo ra Thần kỹ Lục đạo, ngươi đáng giá ta dùng toàn lực ratay một lần." Thiếu nữ tóc trắng mỉm cười nói.Cô ta bỗng nhiên biến mất.Ngay sau đó, tren chiếc đồng hồ cổ xưa kia, kim giờ, kim phút cùng kim giâyđều chỉ về phía số 0, cũng không nhúc nhích.Một luồng gợn sóng dị dạng xuất hiện, trong nháy mắt trải rộng toàn bộ hưkhông lẫn thế giới.Liễu Bình quan sát cảnh tượng xung quanh, thấy được toàn bộ mọi thứ đều tiếnvào trạng thái ngưng đọng.Mỗi người đều cứng ngắc tại nguyên chỗ, duy trì tư thái cùng biểu lộ của họ,cũng không nhúc nhích.Từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện:ế[Ngươi bị lực lượng hủy diệt của Chư giới tận thế ảnh hưởng.][Lực lượng này tác dụng tại yếu tố: Thời gian.][Thế giới hiện tại tiến vào trạng thái ngưng đọng thời gian.]Liễu Bình đang âm thầm rung động, bên tai lại nghe được giọng nói của thiếunữ tóc trắng kia:"Nhanh lên, dùng tay nắm chặt vị nữ sĩ kia.""Được!"Liễu Bình bay lên đài cao, nắm chặt tay của Yana.Ánh mắt hắn chuyển về phía bình nguyên...Ầm!Triệu Thiền Y hóa thành một tấm thẻ bài, bay trở về, rơi vào trên tay còn lại củahắn.Giọng nói của thiếu nữ tóc trắng vang lên một lần nữa: "Ngươi cần phải nhớ kỹmột sự kiện, trận chiến cướp đoạt Thần vị này là lực lượng loại nhân quả, coinhư thời gian cũng không thể cắt đứt nó được, sau khi các ngươi chạy đi, mỗicách một đoạn thời gian, nó sẽ phát tác một lần, tới tận khi một người trong đóchiến thắng trong trận chiến tranh cướp Thần vị này mới thôi."Liễu Bình nói: "Ta hiểu, chỉ cần cho ta thời gian, ta tuyệt đối sẽ không e ngạitrận chiến tranh cướp Thần vị này."Thiếu nữ tóc trắng nói: "Một lời nhắc nhở cuối cùng dành cho ngươi...""Du hành thời gian sẽ lấy đi mọi thứ mà ngươi có, chỉ có thứ có nhân quả cựcmạnh, mới có thể đồng hành cùng với ngươi mà thôi.""Hiện tại, ta sẽ đưa các ngươi đi.""Cám ơn, xin hỏi nên xưng hô ngươi như thế nào? Tương lai ta sẽ báo đáp."Liễu Bình nói."Không cần cám ơn ta, nghĩ cách sống sót đi, có lẽ sẽ có một ngày, chúng ta sẽgặp mặt bên ngoài Luyện Ngục, tại vùng biển phía trên hư không kia." Thiếu nữtóc trắng nói.Cô ta vươn tay, đặt trên ngực Liễu Bình rồi dùng sức đẩy mạnh.Ngay sau đó, có một lối đi được mở ra trong hư không.Liễu Bình ngã vào trong lối đi đó, biến mất khỏi thế giới hiện tại.Chiếc đồng hồ khổng lồ kia lại khôi phục trạng thái bình thường, kim phút kimgiây phát ra những tiếng kêu 'tíc tắc'.Mọi thứ đều khôi phục bình thường!Đám người lấy lại tinh thần, quét mắt nhìn xung quanh, cuối cùng phát hiện cóđiều khác thường."Liễu Bình đâu?"ế ắLý Trường Tuyết lo lắng hỏi
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Ngọn lửa trôi nổi trên đỉnh đầu Aldrich, phát ra những tiếng vang lốp đốp.Aldrich hừ lạnh, đang định ra tay thì bên tai vang lên giọng nữ lạnh như băng:"Quan sát một lát rồi nói sau!"Hắn ta đành phải đứng im bất động.Thiếu nữ thở dài một hơi, quay đầu nhìn Liễu Bình, truyền âm nói: "Thần kỹmà ngươi vừa sử dụng, thứ tiêu hao chính là tuổi thọ, đúng không?""Đúng vậy." Liễu Bình truyền âm trả lời."Nếu như ngươi dự định từ bỏ vị nữ sĩ kia, cùng với con rồng nhỏ trên ngườingươi, từ đây trở lại Lục đạo Luân hồi, như vậy hiện tại ta có thể ra tay..."Thiếu nữ tóc đỏ tiếp tục truyền âm: "Bởi vì khi ta ra tay, đã đại biểu hưởng ứngThần kỹ của ngươi, luật nhân quả được thành lập ngay lập tức, ngươi sẽ phải trảra toàn bộ tuổi thọ, hóa thành người chết trở về thế giới Hoàng Tuyền.""Nếu như ta không từ bỏ thì sao? Không, ta nói thẳng đi, có trở về Lục đạoLuân hồi hay không thì ta cũng không để ý lắm, ta muốn cứu các nàng." LiễuBình nói.Thiếu nữ lộ ra ý cười, nói: "Vậy thì ta không thể ra tay được."Nàng vác chiếc lưỡi hái lên vai, ngẩng đầu nhìn về sông Vong Xuyên, hô lớn:"Này! Mỗi ngày đều nói chuyện đâu đâu, lúc này lại ở đó xem kịch thôi hả, mauxuống đây hỗ trợ!"Khi thấy nàng ta hô lên như vậy, Liễu Bình lại phát hiện một chuyện kỳ lạ,chúng thần Hoàng Tuyền trở nên khẩn trương hơn trước nhiều.Thậm chí bà lão đang nheo mắt cũng mở to ra, trên người tản ra một luồng khítức lạnh lẽo không gì sánh kịp.Sau lưng bà ấy, các vị Thần linh cũng chuyển về thế thủ.Bầu không khí hoàn toàn biến đổi.Bên bờ sông lớn, trên khối nham thạch lớn kia, lại có một bóng người xuất hiện.Đó là một thiếu nữ.Cô ta có một mái tóc dài màu trắng, dáng người duyên dáng, vẻ xinh đẹp cũngkhông kém thiếu nữ tóc đỏ chút nào cả, trên người còn mặc một bộ trang phụcchiến đấu bó sát người màu bạc.Khí tức hủy diệt lượn lờ quanh người cô ta.Từng hàng chữ nhỏ xuất hiện trên đỉnh đầu thiếu nữ tóc trắng này:[Cô gái Vụ Đảo, người nhà vĩnh hằng của Tử Thần, Chư giới tận thế - Điểmcuối của Thời gian Tịch diệt.]ế ắ ế ấThiếu nữ tóc trắng bước ra một bước, biến mất khỏi nham thạch.Ngay lập tức, cô ta xuất hiện bên người Liễu Bình."Cũng vậy, Xích Hộc không thể ra tay được, nhân quả trên người nàng ta đã liênlụy quá nặng, cũng không có liên quan gì tới ngươi hết, mà ta...""Có đôi chút liên quan tới ngươi."Thiếu nữ tóc trắng nói xong, tùy ý rút thẻ bài từ trong hư không ra ngoài.Động tác của cô ta nhanh như tàn ảnh, hầu như chỉ trong nháy mắt đã rút ra mấychục thẻ bài, cũng nói:"Thẻ bài là cơ sở của Danh Sách, là nhập môn của Kỳ quỷ, mà ta đã từng tuluyện lực lượng thiên hướng hệ thần bí."Cô ta đặt từng tấm thẻ bài vào trong hư không, ghép toàn bộ các thẻ bài lại vớinhau, như chơi ghép hình vậy, sau đó phủi tay.Tất cả thẻ bài lật lại một lượt, tạo thành một đồ án hoàn mỹ.Đó là một chiếc đồng hồ khổng lồ mà lại cổ xưa, kim đồng hồ của nó quay rấtnhanh, cả kim giờ, kim phút lẫn kim giây, không dừng lại chút nào."Ta có liên quan tới ngươi? Ý gì vậy?" Liễu Bình không nhịn được mà hỏi."Có lẽ phải rất lâu sau ngươi mới có thể hiểu được, thế nhưng hiện tại, ta muốnhỏi ngươi, nguyện vọng của ngươi là gì?" Thiếu nữ tóc trắng hỏi."Cứu nàng." Liễu Bình nói."Ngươi sẽ không thể trở về hệ thống thế giới Lục đạo Luân hồi, chỉ có thể ở lạihệ thống thế giới có tên là Luyện Ngục này, nó là vực sâu của vũ trụ, có phạmvi vô biên vô hạn vô đáy, vị trí là bên dưới hư không, nếu như ngươi quyết địnhcứu nàng, bắt đầu từ bây giờ, ngươi sẽ không thể kêu gọi lực lượng của Lục đạonữa, ngươi sẽ thực sự trở thành một thành viên của hệ thống thế giới này, ngươihiểu chưa?" Thiếu nữ tóc trắng nói."Ta sẽ không thay đổi nguyện vọng của mình." Liễu Bình nói."Rất tốt, người sáng tạo ra Thần kỹ Lục đạo, ngươi đáng giá ta dùng toàn lực ratay một lần." Thiếu nữ tóc trắng mỉm cười nói.Cô ta bỗng nhiên biến mất.Ngay sau đó, tren chiếc đồng hồ cổ xưa kia, kim giờ, kim phút cùng kim giâyđều chỉ về phía số 0, cũng không nhúc nhích.Một luồng gợn sóng dị dạng xuất hiện, trong nháy mắt trải rộng toàn bộ hưkhông lẫn thế giới.Liễu Bình quan sát cảnh tượng xung quanh, thấy được toàn bộ mọi thứ đều tiếnvào trạng thái ngưng đọng.Mỗi người đều cứng ngắc tại nguyên chỗ, duy trì tư thái cùng biểu lộ của họ,cũng không nhúc nhích.Từng hàng chữ nhỏ liên tục xuất hiện:ế[Ngươi bị lực lượng hủy diệt của Chư giới tận thế ảnh hưởng.][Lực lượng này tác dụng tại yếu tố: Thời gian.][Thế giới hiện tại tiến vào trạng thái ngưng đọng thời gian.]Liễu Bình đang âm thầm rung động, bên tai lại nghe được giọng nói của thiếunữ tóc trắng kia:"Nhanh lên, dùng tay nắm chặt vị nữ sĩ kia.""Được!"Liễu Bình bay lên đài cao, nắm chặt tay của Yana.Ánh mắt hắn chuyển về phía bình nguyên...Ầm!Triệu Thiền Y hóa thành một tấm thẻ bài, bay trở về, rơi vào trên tay còn lại củahắn.Giọng nói của thiếu nữ tóc trắng vang lên một lần nữa: "Ngươi cần phải nhớ kỹmột sự kiện, trận chiến cướp đoạt Thần vị này là lực lượng loại nhân quả, coinhư thời gian cũng không thể cắt đứt nó được, sau khi các ngươi chạy đi, mỗicách một đoạn thời gian, nó sẽ phát tác một lần, tới tận khi một người trong đóchiến thắng trong trận chiến tranh cướp Thần vị này mới thôi."Liễu Bình nói: "Ta hiểu, chỉ cần cho ta thời gian, ta tuyệt đối sẽ không e ngạitrận chiến tranh cướp Thần vị này."Thiếu nữ tóc trắng nói: "Một lời nhắc nhở cuối cùng dành cho ngươi...""Du hành thời gian sẽ lấy đi mọi thứ mà ngươi có, chỉ có thứ có nhân quả cựcmạnh, mới có thể đồng hành cùng với ngươi mà thôi.""Hiện tại, ta sẽ đưa các ngươi đi.""Cám ơn, xin hỏi nên xưng hô ngươi như thế nào? Tương lai ta sẽ báo đáp."Liễu Bình nói."Không cần cám ơn ta, nghĩ cách sống sót đi, có lẽ sẽ có một ngày, chúng ta sẽgặp mặt bên ngoài Luyện Ngục, tại vùng biển phía trên hư không kia." Thiếu nữtóc trắng nói.Cô ta vươn tay, đặt trên ngực Liễu Bình rồi dùng sức đẩy mạnh.Ngay sau đó, có một lối đi được mở ra trong hư không.Liễu Bình ngã vào trong lối đi đó, biến mất khỏi thế giới hiện tại.Chiếc đồng hồ khổng lồ kia lại khôi phục trạng thái bình thường, kim phút kimgiây phát ra những tiếng kêu 'tíc tắc'.Mọi thứ đều khôi phục bình thường!Đám người lấy lại tinh thần, quét mắt nhìn xung quanh, cuối cùng phát hiện cóđiều khác thường."Liễu Bình đâu?"ế ắLý Trường Tuyết lo lắng hỏi