"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 255: Tăng cấp

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình chỉ cảm thấy không gian xung quanh mơ hồ.Cảnh tượng xung quanh biến mất, ngay sau đó...Trong bóng đêm vô hạn, có một cây cột trụ khổng lồ hùng vĩ nối liền đất trời.Vô số bức tượng được trưng bày trên cột trụ này... những bức tượng này đều làvô số chủng tộc khác nhau, phần lớn đều là chủng tộc mà Liễu Bình không quenbiết.Toàn bộ tồn tại đều nhắm hai mắt, giống như đang ngủ một giấc ngủ vĩnh hằngvậy.Phía sau Liễu Bình, giọng điện tử lạnh lùng lại vang lên lần nữa:"Đây là Thần trụ Vĩnh Dạ, nó phát tán ra lực lượng hệ thần bí, sáng tạo toàn bộthế giới Vĩnh Dạ.""Bất cứ tồn tại nào bên trong Vĩnh Dạ, đều phải mượn dùng lực lượng của nó đểđề thăng chính mình."Liễu Bình hỏi: "Ta nên làm như thế nào?""Ngươi cần tìm kiếm 'chân ngã'.""Chân ngã?""Ý của từ này là chỉ tính chất đặc biệt có trong linh hồn của ngươi, khi một loạitính chất đặc biệt nào đó của ngươi sinh ra cộng hưởng với một vị tồn tại cổ xưanào đó có trên Thần trụ, Thần trụ Vĩnh Dạ sẽ tiến hành chuyển hóa lực lượngcủa tồn tại cổ xưa đó theo hệ thần bí, sau đó ban cho ngươi." Tiếng điện tử lạnhlẽo giải thích.Liễu Bình nghe xong, âm thầm suy nghĩ vài giây.Sự chuyển hóa hệ thần bí à...Làm sao mà, nó lại giống công năng "Anh linh che chở" của Giao diện Danhsách Anh Linh nhỉ?Chỉ khác biệt ở chỗ, Anh linh che chở chỉ tạm thời mượn dùng, mà Thần trụVĩnh Dạ lại làm cho mình thu được năng lực đó.Hai cái này tương tự nhau như vậy, thậm chí có thể bổ sung lẫn nhau.Liễu Bình âm thầm hỏi: "Danh Sách, 'chân ngã' chính là tính chất đặc biệt củalinh hồn sao? Như vậy tính chất đặc biệt của linh hồn lại là cái gì?"Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Nhớ lại khi ngươi trở thành Thằng hề, thông qua 'mua vui' lấy được thẻ bàichuyên dụng, uy lực của bọn nó trở nên mạnh mẽ hơn quá nhiều thẻ bài cũ.]Liễu Bình giật mình.ỗ ầ ắ ểBỗng nhiên, đầu óc hắn thanh minh, hoàn toàn hiểu được."Ta đã biết, hóa ra quy tắc của Thần trụ Vĩnh Dạ lại là như vậy...""Ví dụ như 'mua vui' là tính chất đặc biệt của thẻ bài chức nghiệp: Thằng hề,cũng là điều kiện thần bí hóa của nó, nó có thể chuyển hóa thẻ bài bình thườnglàm thẻ bài chuyên dụng cho Thằng hề...""Hiện tại ta là một tấm thẻ bài, cấp bậc muốn đạt được đề thăng, cũng cần phảilợi dụng 'tính chất đặc biệt'.""Tính chất đặc biệt của ta là mui vui sao?""Không, đó là tính chất đặc biệt của thẻ bài chức nghiệp: Thằng hề, mà hiện tạita không muốn bị Thần linh Luyện Ngục cùng Ma vương tìm tới, bởi vậy khôngthể để lộ lực lượng của Thằng hề được.""Ta còn tính chất đặc biệt nào nữa khonogG?"Liễu Bình đang ngẫm nghĩ, lại thấy từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Linh hồn có rất nhiều loại tính chất đặc biệt.][Đối với lần thăng cấp này, ngươi chỉ cần hiểu rõ một loại đặc chất (tính chấtđặc biệt) nào đó của mình, hoặc là ngươi hãy nghĩ tới trong Vĩnh Dạ này, mìnhđã từng hấp dẫn loại tồn tại không rõ nào, tới trợ giúp mình chiến đấu haykhông.]Hấp dẫn loại tồn tại không rõ nào sao?Nếu như phải nói, đó chính là...Con thỏ!Thẻ linh: Đại đao dài bốn mươi mét!Lúc đó là nguyên nhân gì?Liễu Bình nhớ lại, giọng nói của Yana phảng phất lại vang lên bên tai, mangtheo một tia ý cười:"Có một vài thẻ bài cực kỳ hiếm gặp, bọn chúng ẩn giấu nơi sâu trong pháp tắcthần bí vô hạn...""Ý của ngươi đó là con thỏ này..."Yana nói: "Đúng vậy, đại khái là nó chưa từng thấy qua thanh đao mà ngươi đãsáng tạo này, cho nên tới đây quan sát..."Bởi vì Thuật đao.Con thỏ rất hứng thú đối với Thuật đao, cho nên nó mới tới trợ giúp chính mình.Đúng vậy, mình còn có một loại đặc chất.Sáng tạo.Sáng tạo binh khí trước đó chưa từng có!Thậm chí sáng tạo ra Thần kỹ thuộc về Lục đạo Luân hồi!ễ ấ ầLiễu Bình đang suy nghĩ, chỉ cảm thấy một sức hút cực mạnh từ trên Thần trụVĩnh Dạ sinh ra, hoàn toàn tác dụng lên cơ thể mình.Luồng lực hút này tác động lên người hắn, kéo hắn xuống vực sâu thăm thẳmphía dưới.Gió mạnh gào thét bên tai.Liễu Bình dọc theo Thần trụ Vĩnh Dạ, liên tục rơi xuống.Rơi xuống.Rơi xuống.Thời gian như không còn tồn tại.Thời gian rơi xuống dài dằng dặc, làm cho Liễu Bình còn cảm thấy mình đã tiêuhao thời gian cả một đời vậy.Mà vẫn không nhìn thấy đáy Thần trụ Vĩnh Dạ được.Cũng không biết trải qua bao lâu.Những bức tượng trên Thần trụ Vĩnh Dạ dần dần trở nên thưa thớt.Liễu Bình phải rơi xuống thật lâu, mới thỉnh thoảng trông thấy một bức tượngcổ xưa...Mặc dù hắn không biết tồn tại trên bức tượng là gì, thế nhưng vẫn cảm nhậnđược, sóng lực lượng từ trên những bức tượng này tản ra càng ngày càng mãnhliệt.Đau đớn.Chỉ xẹt qua những bức tượng này trong nháy mắt thôi, Liễu Bình đều xuất hiệnsự sợ hãi theo bản năng cùng với sự đau đớn trong nháy mắt khi tiếp cận bọnchúng.Hắn hoàn toàn có thể tin tưởng...Nếu không phải có một luồng lực lượng từ Thần trụ Vĩnh Dạ vẫn luôn bảo vệmình, chỉ sợ chỉ dựa vào sóng lực lượng trên người những bức tượng kia, đã cóthể hoàn toàn xóa bỏ linh hồn của mình rồi.Cuối cùng...Lực kéo dần dần biến mất.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên trong bóng đêm vô tận.[Thần trụ Vĩnh Dạ thừa nhận đặc chất: Sáng tạo của ngươi.][Ngươi sinh ra cộng hưởng với một loại tồn tại cổ xưa nào đó trên Thần trụVĩnh Dạ, lực lượng của Thần trụ sẽ dẫn ngươi tới trước mặt nó.]Liễu Bình nhìn vào trong bóng đêm.Trên Thần trụ Vĩnh Dạ, một bức tượng khổng lồ xuất hiện.Liễu Bình liếc tới.ế ố ầBức tượng này, chiếm khoảng bốn mươi mét trên Thần trụ Vĩnh Dạ.Trong phạm vi bốn mươi mét, chỉ có bức tượng này, nó hùng vĩ lại mênh mông,thậm chí thân thể của nó chính là một đoạn Thần trụ này.Bức tượng có bốn khuôn mặt, phân biệt nhìn về bốn phương bóng đêm.Thế nhưng sương mù đen lại lượn lờ xung quanh người của nó, làm cho ngườikhác không cách nào nhìn rõ hình dáng cùng thân thể của nó.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:[Ngươi đã ký kết lực lượng khế ước của văn minh thần bí với tồn tại cổ xưanày.][Thần trụ Vĩnh Dạ tiến hành chuyển đổi lực lượng của nó, cũng giao cho ngươimột hạng năng lực cơ bản nhất trong đó.][Chúc mừng.][Ngươi đã thành công lên cấp.][Ngươi đã trở thành Kỵ sĩ chính thức, cũng thu hoạch được lực lượng chuyênmôn của Kỵ sĩ.][Quầng sáng triệu tập bốn mươi mét (sơ cấp).]

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình chỉ cảm thấy không gian xung quanh mơ hồ.Cảnh tượng xung quanh biến mất, ngay sau đó...Trong bóng đêm vô hạn, có một cây cột trụ khổng lồ hùng vĩ nối liền đất trời.Vô số bức tượng được trưng bày trên cột trụ này... những bức tượng này đều làvô số chủng tộc khác nhau, phần lớn đều là chủng tộc mà Liễu Bình không quenbiết.Toàn bộ tồn tại đều nhắm hai mắt, giống như đang ngủ một giấc ngủ vĩnh hằngvậy.Phía sau Liễu Bình, giọng điện tử lạnh lùng lại vang lên lần nữa:"Đây là Thần trụ Vĩnh Dạ, nó phát tán ra lực lượng hệ thần bí, sáng tạo toàn bộthế giới Vĩnh Dạ.""Bất cứ tồn tại nào bên trong Vĩnh Dạ, đều phải mượn dùng lực lượng của nó đểđề thăng chính mình."Liễu Bình hỏi: "Ta nên làm như thế nào?""Ngươi cần tìm kiếm 'chân ngã'.""Chân ngã?""Ý của từ này là chỉ tính chất đặc biệt có trong linh hồn của ngươi, khi một loạitính chất đặc biệt nào đó của ngươi sinh ra cộng hưởng với một vị tồn tại cổ xưanào đó có trên Thần trụ, Thần trụ Vĩnh Dạ sẽ tiến hành chuyển hóa lực lượngcủa tồn tại cổ xưa đó theo hệ thần bí, sau đó ban cho ngươi." Tiếng điện tử lạnhlẽo giải thích.Liễu Bình nghe xong, âm thầm suy nghĩ vài giây.Sự chuyển hóa hệ thần bí à...Làm sao mà, nó lại giống công năng "Anh linh che chở" của Giao diện Danhsách Anh Linh nhỉ?Chỉ khác biệt ở chỗ, Anh linh che chở chỉ tạm thời mượn dùng, mà Thần trụVĩnh Dạ lại làm cho mình thu được năng lực đó.Hai cái này tương tự nhau như vậy, thậm chí có thể bổ sung lẫn nhau.Liễu Bình âm thầm hỏi: "Danh Sách, 'chân ngã' chính là tính chất đặc biệt củalinh hồn sao? Như vậy tính chất đặc biệt của linh hồn lại là cái gì?"Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Nhớ lại khi ngươi trở thành Thằng hề, thông qua 'mua vui' lấy được thẻ bàichuyên dụng, uy lực của bọn nó trở nên mạnh mẽ hơn quá nhiều thẻ bài cũ.]Liễu Bình giật mình.ỗ ầ ắ ểBỗng nhiên, đầu óc hắn thanh minh, hoàn toàn hiểu được."Ta đã biết, hóa ra quy tắc của Thần trụ Vĩnh Dạ lại là như vậy...""Ví dụ như 'mua vui' là tính chất đặc biệt của thẻ bài chức nghiệp: Thằng hề,cũng là điều kiện thần bí hóa của nó, nó có thể chuyển hóa thẻ bài bình thườnglàm thẻ bài chuyên dụng cho Thằng hề...""Hiện tại ta là một tấm thẻ bài, cấp bậc muốn đạt được đề thăng, cũng cần phảilợi dụng 'tính chất đặc biệt'.""Tính chất đặc biệt của ta là mui vui sao?""Không, đó là tính chất đặc biệt của thẻ bài chức nghiệp: Thằng hề, mà hiện tạita không muốn bị Thần linh Luyện Ngục cùng Ma vương tìm tới, bởi vậy khôngthể để lộ lực lượng của Thằng hề được.""Ta còn tính chất đặc biệt nào nữa khonogG?"Liễu Bình đang ngẫm nghĩ, lại thấy từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Linh hồn có rất nhiều loại tính chất đặc biệt.][Đối với lần thăng cấp này, ngươi chỉ cần hiểu rõ một loại đặc chất (tính chấtđặc biệt) nào đó của mình, hoặc là ngươi hãy nghĩ tới trong Vĩnh Dạ này, mìnhđã từng hấp dẫn loại tồn tại không rõ nào, tới trợ giúp mình chiến đấu haykhông.]Hấp dẫn loại tồn tại không rõ nào sao?Nếu như phải nói, đó chính là...Con thỏ!Thẻ linh: Đại đao dài bốn mươi mét!Lúc đó là nguyên nhân gì?Liễu Bình nhớ lại, giọng nói của Yana phảng phất lại vang lên bên tai, mangtheo một tia ý cười:"Có một vài thẻ bài cực kỳ hiếm gặp, bọn chúng ẩn giấu nơi sâu trong pháp tắcthần bí vô hạn...""Ý của ngươi đó là con thỏ này..."Yana nói: "Đúng vậy, đại khái là nó chưa từng thấy qua thanh đao mà ngươi đãsáng tạo này, cho nên tới đây quan sát..."Bởi vì Thuật đao.Con thỏ rất hứng thú đối với Thuật đao, cho nên nó mới tới trợ giúp chính mình.Đúng vậy, mình còn có một loại đặc chất.Sáng tạo.Sáng tạo binh khí trước đó chưa từng có!Thậm chí sáng tạo ra Thần kỹ thuộc về Lục đạo Luân hồi!ễ ấ ầLiễu Bình đang suy nghĩ, chỉ cảm thấy một sức hút cực mạnh từ trên Thần trụVĩnh Dạ sinh ra, hoàn toàn tác dụng lên cơ thể mình.Luồng lực hút này tác động lên người hắn, kéo hắn xuống vực sâu thăm thẳmphía dưới.Gió mạnh gào thét bên tai.Liễu Bình dọc theo Thần trụ Vĩnh Dạ, liên tục rơi xuống.Rơi xuống.Rơi xuống.Thời gian như không còn tồn tại.Thời gian rơi xuống dài dằng dặc, làm cho Liễu Bình còn cảm thấy mình đã tiêuhao thời gian cả một đời vậy.Mà vẫn không nhìn thấy đáy Thần trụ Vĩnh Dạ được.Cũng không biết trải qua bao lâu.Những bức tượng trên Thần trụ Vĩnh Dạ dần dần trở nên thưa thớt.Liễu Bình phải rơi xuống thật lâu, mới thỉnh thoảng trông thấy một bức tượngcổ xưa...Mặc dù hắn không biết tồn tại trên bức tượng là gì, thế nhưng vẫn cảm nhậnđược, sóng lực lượng từ trên những bức tượng này tản ra càng ngày càng mãnhliệt.Đau đớn.Chỉ xẹt qua những bức tượng này trong nháy mắt thôi, Liễu Bình đều xuất hiệnsự sợ hãi theo bản năng cùng với sự đau đớn trong nháy mắt khi tiếp cận bọnchúng.Hắn hoàn toàn có thể tin tưởng...Nếu không phải có một luồng lực lượng từ Thần trụ Vĩnh Dạ vẫn luôn bảo vệmình, chỉ sợ chỉ dựa vào sóng lực lượng trên người những bức tượng kia, đã cóthể hoàn toàn xóa bỏ linh hồn của mình rồi.Cuối cùng...Lực kéo dần dần biến mất.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên trong bóng đêm vô tận.[Thần trụ Vĩnh Dạ thừa nhận đặc chất: Sáng tạo của ngươi.][Ngươi sinh ra cộng hưởng với một loại tồn tại cổ xưa nào đó trên Thần trụVĩnh Dạ, lực lượng của Thần trụ sẽ dẫn ngươi tới trước mặt nó.]Liễu Bình nhìn vào trong bóng đêm.Trên Thần trụ Vĩnh Dạ, một bức tượng khổng lồ xuất hiện.Liễu Bình liếc tới.ế ố ầBức tượng này, chiếm khoảng bốn mươi mét trên Thần trụ Vĩnh Dạ.Trong phạm vi bốn mươi mét, chỉ có bức tượng này, nó hùng vĩ lại mênh mông,thậm chí thân thể của nó chính là một đoạn Thần trụ này.Bức tượng có bốn khuôn mặt, phân biệt nhìn về bốn phương bóng đêm.Thế nhưng sương mù đen lại lượn lờ xung quanh người của nó, làm cho ngườikhác không cách nào nhìn rõ hình dáng cùng thân thể của nó.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:[Ngươi đã ký kết lực lượng khế ước của văn minh thần bí với tồn tại cổ xưanày.][Thần trụ Vĩnh Dạ tiến hành chuyển đổi lực lượng của nó, cũng giao cho ngươimột hạng năng lực cơ bản nhất trong đó.][Chúc mừng.][Ngươi đã thành công lên cấp.][Ngươi đã trở thành Kỵ sĩ chính thức, cũng thu hoạch được lực lượng chuyênmôn của Kỵ sĩ.][Quầng sáng triệu tập bốn mươi mét (sơ cấp).]

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình chỉ cảm thấy không gian xung quanh mơ hồ.Cảnh tượng xung quanh biến mất, ngay sau đó...Trong bóng đêm vô hạn, có một cây cột trụ khổng lồ hùng vĩ nối liền đất trời.Vô số bức tượng được trưng bày trên cột trụ này... những bức tượng này đều làvô số chủng tộc khác nhau, phần lớn đều là chủng tộc mà Liễu Bình không quenbiết.Toàn bộ tồn tại đều nhắm hai mắt, giống như đang ngủ một giấc ngủ vĩnh hằngvậy.Phía sau Liễu Bình, giọng điện tử lạnh lùng lại vang lên lần nữa:"Đây là Thần trụ Vĩnh Dạ, nó phát tán ra lực lượng hệ thần bí, sáng tạo toàn bộthế giới Vĩnh Dạ.""Bất cứ tồn tại nào bên trong Vĩnh Dạ, đều phải mượn dùng lực lượng của nó đểđề thăng chính mình."Liễu Bình hỏi: "Ta nên làm như thế nào?""Ngươi cần tìm kiếm 'chân ngã'.""Chân ngã?""Ý của từ này là chỉ tính chất đặc biệt có trong linh hồn của ngươi, khi một loạitính chất đặc biệt nào đó của ngươi sinh ra cộng hưởng với một vị tồn tại cổ xưanào đó có trên Thần trụ, Thần trụ Vĩnh Dạ sẽ tiến hành chuyển hóa lực lượngcủa tồn tại cổ xưa đó theo hệ thần bí, sau đó ban cho ngươi." Tiếng điện tử lạnhlẽo giải thích.Liễu Bình nghe xong, âm thầm suy nghĩ vài giây.Sự chuyển hóa hệ thần bí à...Làm sao mà, nó lại giống công năng "Anh linh che chở" của Giao diện Danhsách Anh Linh nhỉ?Chỉ khác biệt ở chỗ, Anh linh che chở chỉ tạm thời mượn dùng, mà Thần trụVĩnh Dạ lại làm cho mình thu được năng lực đó.Hai cái này tương tự nhau như vậy, thậm chí có thể bổ sung lẫn nhau.Liễu Bình âm thầm hỏi: "Danh Sách, 'chân ngã' chính là tính chất đặc biệt củalinh hồn sao? Như vậy tính chất đặc biệt của linh hồn lại là cái gì?"Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Nhớ lại khi ngươi trở thành Thằng hề, thông qua 'mua vui' lấy được thẻ bàichuyên dụng, uy lực của bọn nó trở nên mạnh mẽ hơn quá nhiều thẻ bài cũ.]Liễu Bình giật mình.ỗ ầ ắ ểBỗng nhiên, đầu óc hắn thanh minh, hoàn toàn hiểu được."Ta đã biết, hóa ra quy tắc của Thần trụ Vĩnh Dạ lại là như vậy...""Ví dụ như 'mua vui' là tính chất đặc biệt của thẻ bài chức nghiệp: Thằng hề,cũng là điều kiện thần bí hóa của nó, nó có thể chuyển hóa thẻ bài bình thườnglàm thẻ bài chuyên dụng cho Thằng hề...""Hiện tại ta là một tấm thẻ bài, cấp bậc muốn đạt được đề thăng, cũng cần phảilợi dụng 'tính chất đặc biệt'.""Tính chất đặc biệt của ta là mui vui sao?""Không, đó là tính chất đặc biệt của thẻ bài chức nghiệp: Thằng hề, mà hiện tạita không muốn bị Thần linh Luyện Ngục cùng Ma vương tìm tới, bởi vậy khôngthể để lộ lực lượng của Thằng hề được.""Ta còn tính chất đặc biệt nào nữa khonogG?"Liễu Bình đang ngẫm nghĩ, lại thấy từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Linh hồn có rất nhiều loại tính chất đặc biệt.][Đối với lần thăng cấp này, ngươi chỉ cần hiểu rõ một loại đặc chất (tính chấtđặc biệt) nào đó của mình, hoặc là ngươi hãy nghĩ tới trong Vĩnh Dạ này, mìnhđã từng hấp dẫn loại tồn tại không rõ nào, tới trợ giúp mình chiến đấu haykhông.]Hấp dẫn loại tồn tại không rõ nào sao?Nếu như phải nói, đó chính là...Con thỏ!Thẻ linh: Đại đao dài bốn mươi mét!Lúc đó là nguyên nhân gì?Liễu Bình nhớ lại, giọng nói của Yana phảng phất lại vang lên bên tai, mangtheo một tia ý cười:"Có một vài thẻ bài cực kỳ hiếm gặp, bọn chúng ẩn giấu nơi sâu trong pháp tắcthần bí vô hạn...""Ý của ngươi đó là con thỏ này..."Yana nói: "Đúng vậy, đại khái là nó chưa từng thấy qua thanh đao mà ngươi đãsáng tạo này, cho nên tới đây quan sát..."Bởi vì Thuật đao.Con thỏ rất hứng thú đối với Thuật đao, cho nên nó mới tới trợ giúp chính mình.Đúng vậy, mình còn có một loại đặc chất.Sáng tạo.Sáng tạo binh khí trước đó chưa từng có!Thậm chí sáng tạo ra Thần kỹ thuộc về Lục đạo Luân hồi!ễ ấ ầLiễu Bình đang suy nghĩ, chỉ cảm thấy một sức hút cực mạnh từ trên Thần trụVĩnh Dạ sinh ra, hoàn toàn tác dụng lên cơ thể mình.Luồng lực hút này tác động lên người hắn, kéo hắn xuống vực sâu thăm thẳmphía dưới.Gió mạnh gào thét bên tai.Liễu Bình dọc theo Thần trụ Vĩnh Dạ, liên tục rơi xuống.Rơi xuống.Rơi xuống.Thời gian như không còn tồn tại.Thời gian rơi xuống dài dằng dặc, làm cho Liễu Bình còn cảm thấy mình đã tiêuhao thời gian cả một đời vậy.Mà vẫn không nhìn thấy đáy Thần trụ Vĩnh Dạ được.Cũng không biết trải qua bao lâu.Những bức tượng trên Thần trụ Vĩnh Dạ dần dần trở nên thưa thớt.Liễu Bình phải rơi xuống thật lâu, mới thỉnh thoảng trông thấy một bức tượngcổ xưa...Mặc dù hắn không biết tồn tại trên bức tượng là gì, thế nhưng vẫn cảm nhậnđược, sóng lực lượng từ trên những bức tượng này tản ra càng ngày càng mãnhliệt.Đau đớn.Chỉ xẹt qua những bức tượng này trong nháy mắt thôi, Liễu Bình đều xuất hiệnsự sợ hãi theo bản năng cùng với sự đau đớn trong nháy mắt khi tiếp cận bọnchúng.Hắn hoàn toàn có thể tin tưởng...Nếu không phải có một luồng lực lượng từ Thần trụ Vĩnh Dạ vẫn luôn bảo vệmình, chỉ sợ chỉ dựa vào sóng lực lượng trên người những bức tượng kia, đã cóthể hoàn toàn xóa bỏ linh hồn của mình rồi.Cuối cùng...Lực kéo dần dần biến mất.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên trong bóng đêm vô tận.[Thần trụ Vĩnh Dạ thừa nhận đặc chất: Sáng tạo của ngươi.][Ngươi sinh ra cộng hưởng với một loại tồn tại cổ xưa nào đó trên Thần trụVĩnh Dạ, lực lượng của Thần trụ sẽ dẫn ngươi tới trước mặt nó.]Liễu Bình nhìn vào trong bóng đêm.Trên Thần trụ Vĩnh Dạ, một bức tượng khổng lồ xuất hiện.Liễu Bình liếc tới.ế ố ầBức tượng này, chiếm khoảng bốn mươi mét trên Thần trụ Vĩnh Dạ.Trong phạm vi bốn mươi mét, chỉ có bức tượng này, nó hùng vĩ lại mênh mông,thậm chí thân thể của nó chính là một đoạn Thần trụ này.Bức tượng có bốn khuôn mặt, phân biệt nhìn về bốn phương bóng đêm.Thế nhưng sương mù đen lại lượn lờ xung quanh người của nó, làm cho ngườikhác không cách nào nhìn rõ hình dáng cùng thân thể của nó.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên:[Ngươi đã ký kết lực lượng khế ước của văn minh thần bí với tồn tại cổ xưanày.][Thần trụ Vĩnh Dạ tiến hành chuyển đổi lực lượng của nó, cũng giao cho ngươimột hạng năng lực cơ bản nhất trong đó.][Chúc mừng.][Ngươi đã thành công lên cấp.][Ngươi đã trở thành Kỵ sĩ chính thức, cũng thu hoạch được lực lượng chuyênmôn của Kỵ sĩ.][Quầng sáng triệu tập bốn mươi mét (sơ cấp).]

Chương 255: Tăng cấp