"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 261: Chân tướng và khế ước!

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hoa Tình Không nhìn chằm chằm vào Liễu Bình, nói: "Vừa rồi là Long Chúsao?""Làm sao mà ngươi biết?" Liễu Bình hỏi."Ta có chút nghiên cứu về Long Chú... rõ ràng ngươi không phải Long tộc, chonên vừa rồi ngươi dùng một loại bảo vật nào đó để thả Long Chú ra sao?""Đúng.""Ngươi còn có thể sử dụng Long Chú nữa sao?""Còn có thể sử dụng một lần nữa.""Rất tốt, cho ngươi thứ này..."Hoa Tình Không lấy một tấm da dê ra, đưa tới trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình nhận lấy tấm da dê đó, thấy được phía trên viết đầy ký tự chú ngữhuyền ảo.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Long Linh khế ước.][Khế ước này cần dùng Long Chú mới có thể kích hoạt.][Sau khi kích hoạt khế ước này, ngươi có thể đánh thức một Anh linh của Longtộc đang ngủ say trên Thần trụ Vĩnh Dạ, nếu như các ngươi có thể đạt thànhhiệp nghị triệu hoán, Anh linh Long tộc sẽ là chiến hữu của ngươi."Hoa Tình Không nói: "Đây là khế ước Anh linh Long tộc, nếu như ngươi có thểthành công ký kết khế ước với một vị Anh linh Long tộc, vậy thì cơ hội sống sótcủa chúng ta sẽ càng lớn hơn."Liễu Bình thở dài một hơi, nói: "Hoa Tình Không, ta nợ ngươi một lần."Hoa Tình Không lắc đầu, nói: "Không cần khách sáo, chủ yếu là hiện tại ngươikhông có cái gì cả, ta cũng không biết ngươi sẽ dùng phương pháp gì, mới cóthể thuyết phục một Anh linh Long tộc ký kết khế ước với ngươi nữa... thực rađó mới là một bước khó khăn nhất, chúng ta chỉ có thể thử vận may mà thôi.""Không, không cần thử vận may gì cả, dù sao khế ước này là dùng để đánh thứcAnh linh." Liễu Bình nói.Hoa Tình Không cảm thấy khó hiểu, cau mày nói: "Ừm? Sau khi đánh thức mớithật sự là khó khăn, Long tộc chưa bao giờ ký kết khế ước với chủng tộc khácmột cách tùy tiện cả, ngươi cần phải dùng toàn lực thuyết phục bọn chúng, hiểuchưa?"Libertas cũng xen vào: "Khi ta còn sống, đã từng nghe nói rằng trong tộc từngmời Long tộc tham chiến một lần, thế nhưng gia tộc mang bảo vật mấy trămnăm tích lũy ra, cũng không thể mời nổi Long tộc."ễ ố ếTiêu Mộng La nhìn Liễu Bình, cũng an ủi: "Muốn thuyết phục Long tộc ra taythực sự là một chuyện quá khó khăn, muốn ký kết khế ước với chúng thì càngkhó khăn hơn trăm lần... Liễu Bình, nếu như thất bại thì anh cũng không nênnản chí, chuyện này quá thường gặp rồi."Liễu Bình gật đầu với ba người, ra hiệu mình hiểu.Ba người cũng im lặng lại, ngừng thở, yên lặng chờ đợi Long tộc xuất hiện.Liễu Bình bưng tấm da dê lên, quát khẽ: "Yo, chớ ngủ, có nghe hay không?Tỉnh lại!"Vù...Tấm da dê bốc cháy, rất nhanh hóa thành tro bụi, tản khắp mặt đất.Ngay sau đó...Một cô bé buộc tóc song đuôi ngựa xuất hiện trước mắt mọi người.Cô bé dụi dụi mắt, ngáp một cái nói: "À, phàm nhân, ta là Anh linh Long tộctrong truyền thuyết, nếu như ngươi đã đánh thức ta dậy, như vậy chúng ta ký kếtkhế ước luôn chứ?""Được rồi." Liễu Bình cười nói.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên trong hư không:[Dựa theo khế ước Long Linh của Vĩnh Dạ, ngươi rất tài tình tránh khỏi vấn đềHồn lực chưa đủ, đánh thức Anh linh của ngươi...][Chúa tể Chân Hồng: Andrea.]Cô bé duỗi lưng một cái, nói: "Tên ngươi là gì?""Liễu Bình.""Rất tốt, Liễu Bình, tình huống hiện tại là như thế nào?""Chúng ta vừa mới hoàn thành một nhiệm vụ hộ tống... à thực ra cũng coi nhưđang bỏ chạy.""Chạy trốn sao? Ta không sở trường về chạy trốn mà... À đúng rồi!"Andrea lấy một cái còi ra, đặt trên miệng thổi mạnh vào.Lại không có bất cứ tiếng vang nào.Thế nhưng Andrea lại cau mày, dùng hai tay bưng kín lỗ tai."Thật ồn ào, có lẽ hắn ta đã nghe được lời kêu gọi của ta, chúng ta ở nơi đâychờ một lát đi." Co bé nói."Chờ ai?" Liễu Bình hỏi."Một tên sở trường chạy trốn." Andrea nói.Hư không hơi chấn động.Một cậu bé vô cùng bẩn thỉu nhảy ra ngoài, phàn nàn nói: "Andrea! Ta đang đàobáu vật đây, đã nói với ngươi bao lần rồi, không có chuyện gì lớn thì đừng gọita!""Bạn của ta cần chạy trốn khỏi nơi này, cần ngươi hỗ trợ." Andrea nói."Ồ?" Cậu bé liếc nhìn về phía đám người, hừ lạnh nói: "Muốn ta ra tay cũngđược, thế nhưng hắn có thể cho ta cái gì?"Andrea vỗ vào đầu cậu bé một cái, tức giận nói: "Ngươi làm việc giúp ta, cònmuốn tiền công sao?"Cậu bé che đầu, vội vàng nói: "Ai nha! Đừng đánh! Lần này ta không cần tiềncông là được chứ gì.""Vậy còn tạm được." Andrea hài lòng nói.Cậu bé kia nhìn mọi người, nói: "May mắn các ngươi cũng không có nhiềungười, ta có thể dẫn các ngươi rời khỏi nơi này."Thân hình của cậu bé biến đổi, ngay tại chỗ hóa thành một con Lục Long dàibảy mét."Đi lên trên lưng của ta ngồi đi." Lục Long nói với đám người bên dưới."Chờ đã..." Hoa Tình Không nhìn con rồng này, nghiêm túc nói: "Đầu tiên,chúng ta cám ơn ngài giúp đỡ, thế nhưng nếu như chúng ta bay qua sẽ rất dễdàng bại lộ hành tung, ta đề nghị không nên phi hành trong tình huống hiệnnay.""Ai nói ta muốn bay?" Lục Long ngạc nhiên hỏi."Vậy...""Nói điểm đến cho ta biết, ta dẫn theo các ngươi tới, không nên hỏi thêm cái gìcả, dù gì thì các ngươi cũng không hiểu.""Được, chúng ta cần vượt qua dãy núi kia, dọc theo dòng sông đi thẳng về phíatây, đi tới một thành thị loài người khác.""Hiểu, tất cả lên đi, tranh thủ thời gian." Lục Long thúc giục nói.Đám người liên tục nhảy lên lưng rồng.Liễu Bình thấy bộ dáng của Andrea vẫn rất buồn ngủ, nên ôm cô bé rồi nhảy lênlưng Lục Long, nhỏ giọng hỏi:"Ngươi sao vậy?"Andrea dứt khoát tựa trên bả vai của hắn, dùng tâm linh truyền âm nói: "Khôngđược, ta quá buồn ngủ đi, mặc dù loại khế ước này có thể đánh thức ta, thếnhưng lực lượng linh hồn của ngươi vẫn không đủ để duy trì ta xuất hiện.""Hay là ngươi trở về nghỉ trước đi." Liễu Bình nói."Chờ chút đã, ta cần phải giúp các ngươi trấn áp thằng nhãi này, nếu không, nóchắc chắn sẽ đòi các ngươi một món tài sản khổng lồ, nếu như không cho, nó sẽđưa các ngươi tới đám ma quỷ để đổi tiền." Andrea nói."Nó rất thiếu tiền sao?" Liễu Bình hỏi."Long tộc vĩnh viễn thiếu tiền." Andrea nói.ỗ ấBỗng nhiên, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Ngươi phát hiện bí mật của Long tộc.][Thứ nhất, Long tộc dùng ngôn chú để sử dụng pháp thuật; thứ hai, Long tộcvĩnh viễn thiếu tiền, mục đích của bọn chúng mãi mãi cũng là tài sản.][Điểm diễn mà ngươi nhận được: 2.][Điểm diễn hiện tại: 2/10.][Xin tiếp tục cố gắng, khi điểm diễn đạt tới 10 điểm, ngươi sẽ mở ra một nănglực hệ thần bí hoàn toàn mới.]Liễu Bình đọc xong, âm thầm nói: "Ngươi nói tới kỹ năng hoàn toàn mới, là kỹnăng 'Nhân khí diễn viên' chuyên dùng để xin lỗi cầu xin tha thứ kia sao?"Lại có từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:[Cũng không phải như vậy, nếu như lần này ngươi thu được 10 điểm diễn, DanhSách sẽ cung cấp cho ngươi năng lực hệ biểu diễn chân chính!]Liễu Bình cảm thấy khá chờ mong, gạt đầu nói: "Được, ta sẽ cố gắng thăm dòcác loại bí mật."

Hoa Tình Không nhìn chằm chằm vào Liễu Bình, nói: "Vừa rồi là Long Chú

sao?"

"Làm sao mà ngươi biết?" Liễu Bình hỏi.

"Ta có chút nghiên cứu về Long Chú... rõ ràng ngươi không phải Long tộc, cho

nên vừa rồi ngươi dùng một loại bảo vật nào đó để thả Long Chú ra sao?"

"Đúng."

"Ngươi còn có thể sử dụng Long Chú nữa sao?"

"Còn có thể sử dụng một lần nữa."

"Rất tốt, cho ngươi thứ này..."

Hoa Tình Không lấy một tấm da dê ra, đưa tới trước mặt Liễu Bình.

Liễu Bình nhận lấy tấm da dê đó, thấy được phía trên viết đầy ký tự chú ngữ

huyền ảo.

Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:

[Long Linh khế ước.]

[Khế ước này cần dùng Long Chú mới có thể kích hoạt.]

[Sau khi kích hoạt khế ước này, ngươi có thể đánh thức một Anh linh của Long

tộc đang ngủ say trên Thần trụ Vĩnh Dạ, nếu như các ngươi có thể đạt thành

hiệp nghị triệu hoán, Anh linh Long tộc sẽ là chiến hữu của ngươi."

Hoa Tình Không nói: "Đây là khế ước Anh linh Long tộc, nếu như ngươi có thể

thành công ký kết khế ước với một vị Anh linh Long tộc, vậy thì cơ hội sống sót

của chúng ta sẽ càng lớn hơn."

Liễu Bình thở dài một hơi, nói: "Hoa Tình Không, ta nợ ngươi một lần."

Hoa Tình Không lắc đầu, nói: "Không cần khách sáo, chủ yếu là hiện tại ngươi

không có cái gì cả, ta cũng không biết ngươi sẽ dùng phương pháp gì, mới có

thể thuyết phục một Anh linh Long tộc ký kết khế ước với ngươi nữa... thực ra

đó mới là một bước khó khăn nhất, chúng ta chỉ có thể thử vận may mà thôi."

"Không, không cần thử vận may gì cả, dù sao khế ước này là dùng để đánh thức

Anh linh." Liễu Bình nói.

Hoa Tình Không cảm thấy khó hiểu, cau mày nói: "Ừm? Sau khi đánh thức mới

thật sự là khó khăn, Long tộc chưa bao giờ ký kết khế ước với chủng tộc khác

một cách tùy tiện cả, ngươi cần phải dùng toàn lực thuyết phục bọn chúng, hiểu

chưa?"

Libertas cũng xen vào: "Khi ta còn sống, đã từng nghe nói rằng trong tộc từng

mời Long tộc tham chiến một lần, thế nhưng gia tộc mang bảo vật mấy trăm

năm tích lũy ra, cũng không thể mời nổi Long tộc."

ễ ố ế

Tiêu Mộng La nhìn Liễu Bình, cũng an ủi: "Muốn thuyết phục Long tộc ra tay

thực sự là một chuyện quá khó khăn, muốn ký kết khế ước với chúng thì càng

khó khăn hơn trăm lần... Liễu Bình, nếu như thất bại thì anh cũng không nên

nản chí, chuyện này quá thường gặp rồi."

Liễu Bình gật đầu với ba người, ra hiệu mình hiểu.

Ba người cũng im lặng lại, ngừng thở, yên lặng chờ đợi Long tộc xuất hiện.

Liễu Bình bưng tấm da dê lên, quát khẽ: "Yo, chớ ngủ, có nghe hay không?

Tỉnh lại!"

Vù...

Tấm da dê bốc cháy, rất nhanh hóa thành tro bụi, tản khắp mặt đất.

Ngay sau đó...

Một cô bé buộc tóc song đuôi ngựa xuất hiện trước mắt mọi người.

Cô bé dụi dụi mắt, ngáp một cái nói: "À, phàm nhân, ta là Anh linh Long tộc

trong truyền thuyết, nếu như ngươi đã đánh thức ta dậy, như vậy chúng ta ký kết

khế ước luôn chứ?"

"Được rồi." Liễu Bình cười nói.

Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên trong hư không:

[Dựa theo khế ước Long Linh của Vĩnh Dạ, ngươi rất tài tình tránh khỏi vấn đề

Hồn lực chưa đủ, đánh thức Anh linh của ngươi...]

[Chúa tể Chân Hồng: Andrea.]

Cô bé duỗi lưng một cái, nói: "Tên ngươi là gì?"

"Liễu Bình."

"Rất tốt, Liễu Bình, tình huống hiện tại là như thế nào?"

"Chúng ta vừa mới hoàn thành một nhiệm vụ hộ tống... à thực ra cũng coi như

đang bỏ chạy."

"Chạy trốn sao? Ta không sở trường về chạy trốn mà... À đúng rồi!"

Andrea lấy một cái còi ra, đặt trên miệng thổi mạnh vào.

Lại không có bất cứ tiếng vang nào.

Thế nhưng Andrea lại cau mày, dùng hai tay bưng kín lỗ tai.

"Thật ồn ào, có lẽ hắn ta đã nghe được lời kêu gọi của ta, chúng ta ở nơi đây

chờ một lát đi." Co bé nói.

"Chờ ai?" Liễu Bình hỏi.

"Một tên sở trường chạy trốn." Andrea nói.

Hư không hơi chấn động.

Một cậu bé vô cùng bẩn thỉu nhảy ra ngoài, phàn nàn nói: "Andrea! Ta đang đào

báu vật đây, đã nói với ngươi bao lần rồi, không có chuyện gì lớn thì đừng gọi

ta!"

"Bạn của ta cần chạy trốn khỏi nơi này, cần ngươi hỗ trợ." Andrea nói.

"Ồ?" Cậu bé liếc nhìn về phía đám người, hừ lạnh nói: "Muốn ta ra tay cũng

được, thế nhưng hắn có thể cho ta cái gì?"

Andrea vỗ vào đầu cậu bé một cái, tức giận nói: "Ngươi làm việc giúp ta, còn

muốn tiền công sao?"

Cậu bé che đầu, vội vàng nói: "Ai nha! Đừng đánh! Lần này ta không cần tiền

công là được chứ gì."

"Vậy còn tạm được." Andrea hài lòng nói.

Cậu bé kia nhìn mọi người, nói: "May mắn các ngươi cũng không có nhiều

người, ta có thể dẫn các ngươi rời khỏi nơi này."

Thân hình của cậu bé biến đổi, ngay tại chỗ hóa thành một con Lục Long dài

bảy mét.

"Đi lên trên lưng của ta ngồi đi." Lục Long nói với đám người bên dưới.

"Chờ đã..." Hoa Tình Không nhìn con rồng này, nghiêm túc nói: "Đầu tiên,

chúng ta cám ơn ngài giúp đỡ, thế nhưng nếu như chúng ta bay qua sẽ rất dễ

dàng bại lộ hành tung, ta đề nghị không nên phi hành trong tình huống hiện

nay."

"Ai nói ta muốn bay?" Lục Long ngạc nhiên hỏi.

"Vậy..."

"Nói điểm đến cho ta biết, ta dẫn theo các ngươi tới, không nên hỏi thêm cái gì

cả, dù gì thì các ngươi cũng không hiểu."

"Được, chúng ta cần vượt qua dãy núi kia, dọc theo dòng sông đi thẳng về phía

tây, đi tới một thành thị loài người khác."

"Hiểu, tất cả lên đi, tranh thủ thời gian." Lục Long thúc giục nói.

Đám người liên tục nhảy lên lưng rồng.

Liễu Bình thấy bộ dáng của Andrea vẫn rất buồn ngủ, nên ôm cô bé rồi nhảy lên

lưng Lục Long, nhỏ giọng hỏi:

"Ngươi sao vậy?"

Andrea dứt khoát tựa trên bả vai của hắn, dùng tâm linh truyền âm nói: "Không

được, ta quá buồn ngủ đi, mặc dù loại khế ước này có thể đánh thức ta, thế

nhưng lực lượng linh hồn của ngươi vẫn không đủ để duy trì ta xuất hiện."

"Hay là ngươi trở về nghỉ trước đi." Liễu Bình nói.

"Chờ chút đã, ta cần phải giúp các ngươi trấn áp thằng nhãi này, nếu không, nó

chắc chắn sẽ đòi các ngươi một món tài sản khổng lồ, nếu như không cho, nó sẽ

đưa các ngươi tới đám ma quỷ để đổi tiền." Andrea nói.

"Nó rất thiếu tiền sao?" Liễu Bình hỏi.

"Long tộc vĩnh viễn thiếu tiền." Andrea nói.

ỗ ấ

Bỗng nhiên, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:

[Ngươi phát hiện bí mật của Long tộc.]

[Thứ nhất, Long tộc dùng ngôn chú để sử dụng pháp thuật; thứ hai, Long tộc

vĩnh viễn thiếu tiền, mục đích của bọn chúng mãi mãi cũng là tài sản.]

[Điểm diễn mà ngươi nhận được: 2.]

[Điểm diễn hiện tại: 2/10.]

[Xin tiếp tục cố gắng, khi điểm diễn đạt tới 10 điểm, ngươi sẽ mở ra một năng

lực hệ thần bí hoàn toàn mới.]

Liễu Bình đọc xong, âm thầm nói: "Ngươi nói tới kỹ năng hoàn toàn mới, là kỹ

năng 'Nhân khí diễn viên' chuyên dùng để xin lỗi cầu xin tha thứ kia sao?"

Lại có từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:

[Cũng không phải như vậy, nếu như lần này ngươi thu được 10 điểm diễn, Danh

Sách sẽ cung cấp cho ngươi năng lực hệ biểu diễn chân chính!]

Liễu Bình cảm thấy khá chờ mong, gạt đầu nói: "Được, ta sẽ cố gắng thăm dò

các loại bí mật."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hoa Tình Không nhìn chằm chằm vào Liễu Bình, nói: "Vừa rồi là Long Chúsao?""Làm sao mà ngươi biết?" Liễu Bình hỏi."Ta có chút nghiên cứu về Long Chú... rõ ràng ngươi không phải Long tộc, chonên vừa rồi ngươi dùng một loại bảo vật nào đó để thả Long Chú ra sao?""Đúng.""Ngươi còn có thể sử dụng Long Chú nữa sao?""Còn có thể sử dụng một lần nữa.""Rất tốt, cho ngươi thứ này..."Hoa Tình Không lấy một tấm da dê ra, đưa tới trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình nhận lấy tấm da dê đó, thấy được phía trên viết đầy ký tự chú ngữhuyền ảo.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Long Linh khế ước.][Khế ước này cần dùng Long Chú mới có thể kích hoạt.][Sau khi kích hoạt khế ước này, ngươi có thể đánh thức một Anh linh của Longtộc đang ngủ say trên Thần trụ Vĩnh Dạ, nếu như các ngươi có thể đạt thànhhiệp nghị triệu hoán, Anh linh Long tộc sẽ là chiến hữu của ngươi."Hoa Tình Không nói: "Đây là khế ước Anh linh Long tộc, nếu như ngươi có thểthành công ký kết khế ước với một vị Anh linh Long tộc, vậy thì cơ hội sống sótcủa chúng ta sẽ càng lớn hơn."Liễu Bình thở dài một hơi, nói: "Hoa Tình Không, ta nợ ngươi một lần."Hoa Tình Không lắc đầu, nói: "Không cần khách sáo, chủ yếu là hiện tại ngươikhông có cái gì cả, ta cũng không biết ngươi sẽ dùng phương pháp gì, mới cóthể thuyết phục một Anh linh Long tộc ký kết khế ước với ngươi nữa... thực rađó mới là một bước khó khăn nhất, chúng ta chỉ có thể thử vận may mà thôi.""Không, không cần thử vận may gì cả, dù sao khế ước này là dùng để đánh thứcAnh linh." Liễu Bình nói.Hoa Tình Không cảm thấy khó hiểu, cau mày nói: "Ừm? Sau khi đánh thức mớithật sự là khó khăn, Long tộc chưa bao giờ ký kết khế ước với chủng tộc khácmột cách tùy tiện cả, ngươi cần phải dùng toàn lực thuyết phục bọn chúng, hiểuchưa?"Libertas cũng xen vào: "Khi ta còn sống, đã từng nghe nói rằng trong tộc từngmời Long tộc tham chiến một lần, thế nhưng gia tộc mang bảo vật mấy trămnăm tích lũy ra, cũng không thể mời nổi Long tộc."ễ ố ếTiêu Mộng La nhìn Liễu Bình, cũng an ủi: "Muốn thuyết phục Long tộc ra taythực sự là một chuyện quá khó khăn, muốn ký kết khế ước với chúng thì càngkhó khăn hơn trăm lần... Liễu Bình, nếu như thất bại thì anh cũng không nênnản chí, chuyện này quá thường gặp rồi."Liễu Bình gật đầu với ba người, ra hiệu mình hiểu.Ba người cũng im lặng lại, ngừng thở, yên lặng chờ đợi Long tộc xuất hiện.Liễu Bình bưng tấm da dê lên, quát khẽ: "Yo, chớ ngủ, có nghe hay không?Tỉnh lại!"Vù...Tấm da dê bốc cháy, rất nhanh hóa thành tro bụi, tản khắp mặt đất.Ngay sau đó...Một cô bé buộc tóc song đuôi ngựa xuất hiện trước mắt mọi người.Cô bé dụi dụi mắt, ngáp một cái nói: "À, phàm nhân, ta là Anh linh Long tộctrong truyền thuyết, nếu như ngươi đã đánh thức ta dậy, như vậy chúng ta ký kếtkhế ước luôn chứ?""Được rồi." Liễu Bình cười nói.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng hiện lên trong hư không:[Dựa theo khế ước Long Linh của Vĩnh Dạ, ngươi rất tài tình tránh khỏi vấn đềHồn lực chưa đủ, đánh thức Anh linh của ngươi...][Chúa tể Chân Hồng: Andrea.]Cô bé duỗi lưng một cái, nói: "Tên ngươi là gì?""Liễu Bình.""Rất tốt, Liễu Bình, tình huống hiện tại là như thế nào?""Chúng ta vừa mới hoàn thành một nhiệm vụ hộ tống... à thực ra cũng coi nhưđang bỏ chạy.""Chạy trốn sao? Ta không sở trường về chạy trốn mà... À đúng rồi!"Andrea lấy một cái còi ra, đặt trên miệng thổi mạnh vào.Lại không có bất cứ tiếng vang nào.Thế nhưng Andrea lại cau mày, dùng hai tay bưng kín lỗ tai."Thật ồn ào, có lẽ hắn ta đã nghe được lời kêu gọi của ta, chúng ta ở nơi đâychờ một lát đi." Co bé nói."Chờ ai?" Liễu Bình hỏi."Một tên sở trường chạy trốn." Andrea nói.Hư không hơi chấn động.Một cậu bé vô cùng bẩn thỉu nhảy ra ngoài, phàn nàn nói: "Andrea! Ta đang đàobáu vật đây, đã nói với ngươi bao lần rồi, không có chuyện gì lớn thì đừng gọita!""Bạn của ta cần chạy trốn khỏi nơi này, cần ngươi hỗ trợ." Andrea nói."Ồ?" Cậu bé liếc nhìn về phía đám người, hừ lạnh nói: "Muốn ta ra tay cũngđược, thế nhưng hắn có thể cho ta cái gì?"Andrea vỗ vào đầu cậu bé một cái, tức giận nói: "Ngươi làm việc giúp ta, cònmuốn tiền công sao?"Cậu bé che đầu, vội vàng nói: "Ai nha! Đừng đánh! Lần này ta không cần tiềncông là được chứ gì.""Vậy còn tạm được." Andrea hài lòng nói.Cậu bé kia nhìn mọi người, nói: "May mắn các ngươi cũng không có nhiềungười, ta có thể dẫn các ngươi rời khỏi nơi này."Thân hình của cậu bé biến đổi, ngay tại chỗ hóa thành một con Lục Long dàibảy mét."Đi lên trên lưng của ta ngồi đi." Lục Long nói với đám người bên dưới."Chờ đã..." Hoa Tình Không nhìn con rồng này, nghiêm túc nói: "Đầu tiên,chúng ta cám ơn ngài giúp đỡ, thế nhưng nếu như chúng ta bay qua sẽ rất dễdàng bại lộ hành tung, ta đề nghị không nên phi hành trong tình huống hiệnnay.""Ai nói ta muốn bay?" Lục Long ngạc nhiên hỏi."Vậy...""Nói điểm đến cho ta biết, ta dẫn theo các ngươi tới, không nên hỏi thêm cái gìcả, dù gì thì các ngươi cũng không hiểu.""Được, chúng ta cần vượt qua dãy núi kia, dọc theo dòng sông đi thẳng về phíatây, đi tới một thành thị loài người khác.""Hiểu, tất cả lên đi, tranh thủ thời gian." Lục Long thúc giục nói.Đám người liên tục nhảy lên lưng rồng.Liễu Bình thấy bộ dáng của Andrea vẫn rất buồn ngủ, nên ôm cô bé rồi nhảy lênlưng Lục Long, nhỏ giọng hỏi:"Ngươi sao vậy?"Andrea dứt khoát tựa trên bả vai của hắn, dùng tâm linh truyền âm nói: "Khôngđược, ta quá buồn ngủ đi, mặc dù loại khế ước này có thể đánh thức ta, thếnhưng lực lượng linh hồn của ngươi vẫn không đủ để duy trì ta xuất hiện.""Hay là ngươi trở về nghỉ trước đi." Liễu Bình nói."Chờ chút đã, ta cần phải giúp các ngươi trấn áp thằng nhãi này, nếu không, nóchắc chắn sẽ đòi các ngươi một món tài sản khổng lồ, nếu như không cho, nó sẽđưa các ngươi tới đám ma quỷ để đổi tiền." Andrea nói."Nó rất thiếu tiền sao?" Liễu Bình hỏi."Long tộc vĩnh viễn thiếu tiền." Andrea nói.ỗ ấBỗng nhiên, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Ngươi phát hiện bí mật của Long tộc.][Thứ nhất, Long tộc dùng ngôn chú để sử dụng pháp thuật; thứ hai, Long tộcvĩnh viễn thiếu tiền, mục đích của bọn chúng mãi mãi cũng là tài sản.][Điểm diễn mà ngươi nhận được: 2.][Điểm diễn hiện tại: 2/10.][Xin tiếp tục cố gắng, khi điểm diễn đạt tới 10 điểm, ngươi sẽ mở ra một nănglực hệ thần bí hoàn toàn mới.]Liễu Bình đọc xong, âm thầm nói: "Ngươi nói tới kỹ năng hoàn toàn mới, là kỹnăng 'Nhân khí diễn viên' chuyên dùng để xin lỗi cầu xin tha thứ kia sao?"Lại có từng hàng chữ nhỏ xuất hiện:[Cũng không phải như vậy, nếu như lần này ngươi thu được 10 điểm diễn, DanhSách sẽ cung cấp cho ngươi năng lực hệ biểu diễn chân chính!]Liễu Bình cảm thấy khá chờ mong, gạt đầu nói: "Được, ta sẽ cố gắng thăm dòcác loại bí mật."

Chương 261: Chân tướng và khế ước!