"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 268: Tấm thẻ bài này rất đặc biệt.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hắn ta tiện tay cầm một quyển sách lên, mở ra, buông xuống, lại cầm mộtquyển sách khác, mở ra, lại buông xuống lần nữa."Sách thì có gì đáng xem đâu, ở trong thư viện này không thấy buồn chán vô vịhay sao?" Libertas hỏi."Noi này rất thú vị, quá nhiều tri thức có thể học tập, nếu như có thể mà nói, vềsau ta ở lại nơi này làm việc cũng được." Liễu Bình cười nói.Libertas im lặng vài giây, lại hỏi: "Thẻ lên cấp của ngươi... thế nào rồi?""Còn chưa đủ để cho ta lên cấp." Liễu Bình nói."Lúc đầu ta còn tưởng rằng, trong bốn người chúng ta, ngươi sẽ là người lên cấpđầu tiên chứ." Libertas nói.Hắn ta bẻ ngón tay, nói: "Vừa tới ngày đầu tiên, Hoa Tình Không vừa có đượcthẻ lên cấp đã tăng lên ngay rồi; Tiêu Mộng La thì tới ban đêm mới thành cônglên cấp; ta hơi chậm hơn chút, buổi chiều ngày thứ hai mới lên cấp, lại khôngnghĩ rằng ngươi dùng cả nửa năm cũng không đạt tới ngưỡng lên cấp.""Loại chuyện này, cũng không thể vội vàng được, có lẽ ta không có loại thiênphú đó." Liễu Bình nói.Libertas thở dài nói: "Được rồi, tùy ngươi thôi, nếu như thật sự không thể lêncấp, trở thành nhân viên quản lý thư viện cũng rất thích hợp với ngươi, dù saongươi rất thích đọc sách.""Ta cũng nghĩ như vậy." Liễu Bình cười nói."Cẩn thận Tiền Võ Chu, khi trước hắn ta được cứu ra từ đống xác chết, vẫn luônmuốn tìm ngươi gây chuyện, nghe nói gần đây hắn ta ở trong quân đội cũngkhông tệ lắm, còn chuẩn bị được trở về Hoàng thành để tiếp nhận tuyên dươngvinh dự nữa." Libertas nói."Ừm, ta vẫn luôn ở lại tiệm sách, cũng không đi ra ngoài, hắn ta không thể tìmta gây chuyện được." Liễu Bình nói."Như vậy cũng tốt..." Libertas cũng thoải mái hơn nhiều, vỗ vai hắn mà nói: "Tavề ký túc xá tắm rửa trước, nghỉ ngơi một lát, tới giờ cơm tối sẽ lại tới tìmngươi.""Được, ban đêm gặp lại." Liễu Bình nói.Libertas rời đi.Liễu Bình ngồi tại cạnh bàn gỗ tử đàn, mở sách ra, chăm chú đọc sách.Một lúc sau...Một người mặc đồng phục đi tới, đặt một gói hàng lên bàn."Liễu Bình, đây là gói hàng của ngươi.""Từ nơi nào gửi tới?""Không biết, địa chỉ phía trên chỉ ghi là bộ ngành bảo mật, cho nên không thểbiết được ai là người gửi tới cho ngươi.""À, được, ta biết rồi, cám ơn.""Không có gì."Sau khi người kia rời đi, thư viện lại khôi phục sự yên tĩnh.Liễu Bình mở gói hàng ra xem, thấy được bên trong có một bình thuốc lớnchừng bàn tay, bên cạnh còn kèm theo một tờ giấy viết thư.Trên giấy viết:"Thấy tin như gặp ta vậy, hiện tại ta ngày càng bận rộn, có lẽ tạm thời không thểtrở về học viện Hoàng gia được, chỉ hỏi ngươi đã lên cấp hay chưa? Nếu nhưchưa, hãy uống chai thuốc này đi, nó có thể cải thiện thể chất, có thể trợ giúpngươi nhanh chóng lên cấp.""Đúng rồi, chai thuốc này cực kỳ quý giá, không cho phép mang ra đi bán, nếudám bán nó ta sẽ trở mặt với ngươi đó.""Hoa Tình Không."Liễu Bình thu giấy viết thư đi, cầm lên chai thuốc nhỏ kia.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Thuốc nước tẩm bổ linh hồn.][Hiếm.][Sau khi sử dụng chai thuốc này, dù thẻ bài của ngươi có cấp bậc là bao nhiêu đinữa, đều có thể tăng lớn cường độ linh hồn, tăng lên một điểm hồn lực.]Ánh mắt Liễu Bình lấp lóe, cẩn thận cất chai nước thuốc này đi.Nửa năm trước.Bốn người đi tới Hoàng thành báo danh, lại nhận được long trọng khen ngợimột lần nữa.Xét thấy tuổi tác của bọn họ vẫn quá nhỏ, Hoàng thất muốn bọn họ tiến vàoHọc viện Hoàng gia đế quốc để đào tạo sâu, chờ tương lai khi trưởng thành, mớilại sắp xếp vào trong Đội thị vệ Hoàng gia.Bốn người vui vẻ đồng ý.Thế là có thời gian nửa năm yên lặng này.Hoa Tình Không vừa vào học viện, lập tức đưa tới sự chú ý của toàn trường.Thực sự thì cô quá xuất sắc.Chỉ trong nửa năm, cô đã được thu nạp vào ban ngành cơ mật cao cấp của đếquốc, thường xuyên phải chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài, thỉnh thoảng mới vềtrường học một chuyến.Về phần chai thuốc nước mà cô gửi về này.ấ ốThứ này là thứ rất tốt.Dù cho là Hoa Tình Không, muốn có được loại thuốc nước này cũng khôngphải là chuyện dễ dàng gì.Cũng được, tối nay uống hết chai nước thuốc này đi.Liễu Bình âm thầm suy nghĩ, thu chai thuốc lại, vừa chuẩn bị tiếp tục đọc sách,lại ngửi được một làn hương nhàn nhạt truyền tới.Ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy được một thiếu nữ xinh đẹp động lòng người đangmỉm cười đứng tại cửa."Cô tới rồi à." Liễu Bình nói."Nhiệm vụ của ta vừa mới hoàn thành, đi ngang qua thư viện, thuận tiện ghéthăm anh một lát." Tiêu Mộng La nói."Đọc sách không?" Liễu Bình hỏi."Hôm nay không đọc... ta cần phải về gặp giáo viên nữa, chờ buổi tối lại tới tìmanh ăn cơm." Tiêu Mộng La nói."Tối nay Libertas cũng nói muốn đi qua.""Vậy thì cùng nhau ăn, tối nay gặp lại."Tiêu Mộng La nói xong, quay người muốn rời đi, bỗng nhiên nhớ tới điều gì đó,lại hỏi:"Thẻ lên cấp của anh... thế nào rồi?""Vẫn không được." Liễu Bình nói."Được rồi, chớ để trong lòng, nếu như thật sự không được, tương lai còn có tamà." Tiêu Mộng La nói xong, gương mặt bỗng đỏ ửng lên.Cô cũng không quay đầu lại mà đẩy cửa ra, vội vàng rời đi.Liễu Bình ngồi trở lại vị trí khi trước, ngẩn người một lát, cúi đầu xuống, tiếptục đọc sách.Sau khi đọc một lúc lâu, hắn khép sách lại, trở nên trầm tư.Xung quanh yên tĩnh.Trong thư viện rất yên ắng."Thẻ lên cấp... Aiz... chuyện này cũng không có cách nào khác cả...""Còn thiếu một chút xíu nữa thôi..."Liễu Bình lẩm bẩm, tiện tay làm động tác rút trong hư không, rút ra một tấm thẻbài đặt ở trên tay.Trên thẻ bài này không có thứ gì khác, chỉ có một thứ rất giống với nhiệt kế vậy.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Thẻ lên cấp.][Thẻ bài tích lũy lực lượng, thẻ bài chuyên môn của đế quốc.]ể ể[Đây là một loại thẻ bài đặc biệt, có thể dùng để chứa đựng mọi lực lượng dolinh hồn của ngươi sinh ra, cùng với lực lượng của thân thể ngươi, cũng tặng lạicho Danh Sách cỗ máy chiến tranh của đế quốc.][Khi lực lượng do ngươi tích cóp đạt tới điểm giới hạn, ngươi có thể triệu hộiDanh Sách cỗ máy chiến tranh, cống hiến toàn bộ lực lượng trên tấm thẻ bài nàycho nó.][Để báo đáp lại, ngươi sẽ thu hoạch được một cơ hội lên cấp.][Ngoài ra, ngươi cũng có thể lựa chọn không triệu hồi Danh Sách cỗ máy chiếntranh, mà là cống hiến mọi lực lượng mà ngươi tích lũy được cho những Anhlinh đang ngủ say trong tay ngươi, dùng để đánh thức bọn chúng.][Dựa theo lời nhắc nhở của Andrea, Anh linh dễ dàng tỉnh lại nhất chính là: ][Cửu mệnh Miêu yêu Triệu Thiền Y.][Vì đánh thức nàng, ngươi đã cống hiến 99% lực lượng, chỉ còn chút xíu nữa làcó thể hoàn toàn đánh thức nàng dậy.][Cố lên!]Đúng vậy.Tấm thẻ bài này rất đặc biệt, có thể dùng để tích lũy lực lượng của một người,rồi cống hiến cho những tồn tại khác.Dù sao lực lượng của con người là có thể tái sinh.Chỉ cần nghỉ ngơi, ăn uống cùng tu luyện, lực lượng sẽ được bù đắp lại.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hắn ta tiện tay cầm một quyển sách lên, mở ra, buông xuống, lại cầm mộtquyển sách khác, mở ra, lại buông xuống lần nữa."Sách thì có gì đáng xem đâu, ở trong thư viện này không thấy buồn chán vô vịhay sao?" Libertas hỏi."Noi này rất thú vị, quá nhiều tri thức có thể học tập, nếu như có thể mà nói, vềsau ta ở lại nơi này làm việc cũng được." Liễu Bình cười nói.Libertas im lặng vài giây, lại hỏi: "Thẻ lên cấp của ngươi... thế nào rồi?""Còn chưa đủ để cho ta lên cấp." Liễu Bình nói."Lúc đầu ta còn tưởng rằng, trong bốn người chúng ta, ngươi sẽ là người lên cấpđầu tiên chứ." Libertas nói.Hắn ta bẻ ngón tay, nói: "Vừa tới ngày đầu tiên, Hoa Tình Không vừa có đượcthẻ lên cấp đã tăng lên ngay rồi; Tiêu Mộng La thì tới ban đêm mới thành cônglên cấp; ta hơi chậm hơn chút, buổi chiều ngày thứ hai mới lên cấp, lại khôngnghĩ rằng ngươi dùng cả nửa năm cũng không đạt tới ngưỡng lên cấp.""Loại chuyện này, cũng không thể vội vàng được, có lẽ ta không có loại thiênphú đó." Liễu Bình nói.Libertas thở dài nói: "Được rồi, tùy ngươi thôi, nếu như thật sự không thể lêncấp, trở thành nhân viên quản lý thư viện cũng rất thích hợp với ngươi, dù saongươi rất thích đọc sách.""Ta cũng nghĩ như vậy." Liễu Bình cười nói."Cẩn thận Tiền Võ Chu, khi trước hắn ta được cứu ra từ đống xác chết, vẫn luônmuốn tìm ngươi gây chuyện, nghe nói gần đây hắn ta ở trong quân đội cũngkhông tệ lắm, còn chuẩn bị được trở về Hoàng thành để tiếp nhận tuyên dươngvinh dự nữa." Libertas nói."Ừm, ta vẫn luôn ở lại tiệm sách, cũng không đi ra ngoài, hắn ta không thể tìmta gây chuyện được." Liễu Bình nói."Như vậy cũng tốt..." Libertas cũng thoải mái hơn nhiều, vỗ vai hắn mà nói: "Tavề ký túc xá tắm rửa trước, nghỉ ngơi một lát, tới giờ cơm tối sẽ lại tới tìmngươi.""Được, ban đêm gặp lại." Liễu Bình nói.Libertas rời đi.Liễu Bình ngồi tại cạnh bàn gỗ tử đàn, mở sách ra, chăm chú đọc sách.Một lúc sau...Một người mặc đồng phục đi tới, đặt một gói hàng lên bàn."Liễu Bình, đây là gói hàng của ngươi.""Từ nơi nào gửi tới?""Không biết, địa chỉ phía trên chỉ ghi là bộ ngành bảo mật, cho nên không thểbiết được ai là người gửi tới cho ngươi.""À, được, ta biết rồi, cám ơn.""Không có gì."Sau khi người kia rời đi, thư viện lại khôi phục sự yên tĩnh.Liễu Bình mở gói hàng ra xem, thấy được bên trong có một bình thuốc lớnchừng bàn tay, bên cạnh còn kèm theo một tờ giấy viết thư.Trên giấy viết:"Thấy tin như gặp ta vậy, hiện tại ta ngày càng bận rộn, có lẽ tạm thời không thểtrở về học viện Hoàng gia được, chỉ hỏi ngươi đã lên cấp hay chưa? Nếu nhưchưa, hãy uống chai thuốc này đi, nó có thể cải thiện thể chất, có thể trợ giúpngươi nhanh chóng lên cấp.""Đúng rồi, chai thuốc này cực kỳ quý giá, không cho phép mang ra đi bán, nếudám bán nó ta sẽ trở mặt với ngươi đó.""Hoa Tình Không."Liễu Bình thu giấy viết thư đi, cầm lên chai thuốc nhỏ kia.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Thuốc nước tẩm bổ linh hồn.][Hiếm.][Sau khi sử dụng chai thuốc này, dù thẻ bài của ngươi có cấp bậc là bao nhiêu đinữa, đều có thể tăng lớn cường độ linh hồn, tăng lên một điểm hồn lực.]Ánh mắt Liễu Bình lấp lóe, cẩn thận cất chai nước thuốc này đi.Nửa năm trước.Bốn người đi tới Hoàng thành báo danh, lại nhận được long trọng khen ngợimột lần nữa.Xét thấy tuổi tác của bọn họ vẫn quá nhỏ, Hoàng thất muốn bọn họ tiến vàoHọc viện Hoàng gia đế quốc để đào tạo sâu, chờ tương lai khi trưởng thành, mớilại sắp xếp vào trong Đội thị vệ Hoàng gia.Bốn người vui vẻ đồng ý.Thế là có thời gian nửa năm yên lặng này.Hoa Tình Không vừa vào học viện, lập tức đưa tới sự chú ý của toàn trường.Thực sự thì cô quá xuất sắc.Chỉ trong nửa năm, cô đã được thu nạp vào ban ngành cơ mật cao cấp của đếquốc, thường xuyên phải chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài, thỉnh thoảng mới vềtrường học một chuyến.Về phần chai thuốc nước mà cô gửi về này.ấ ốThứ này là thứ rất tốt.Dù cho là Hoa Tình Không, muốn có được loại thuốc nước này cũng khôngphải là chuyện dễ dàng gì.Cũng được, tối nay uống hết chai nước thuốc này đi.Liễu Bình âm thầm suy nghĩ, thu chai thuốc lại, vừa chuẩn bị tiếp tục đọc sách,lại ngửi được một làn hương nhàn nhạt truyền tới.Ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy được một thiếu nữ xinh đẹp động lòng người đangmỉm cười đứng tại cửa."Cô tới rồi à." Liễu Bình nói."Nhiệm vụ của ta vừa mới hoàn thành, đi ngang qua thư viện, thuận tiện ghéthăm anh một lát." Tiêu Mộng La nói."Đọc sách không?" Liễu Bình hỏi."Hôm nay không đọc... ta cần phải về gặp giáo viên nữa, chờ buổi tối lại tới tìmanh ăn cơm." Tiêu Mộng La nói."Tối nay Libertas cũng nói muốn đi qua.""Vậy thì cùng nhau ăn, tối nay gặp lại."Tiêu Mộng La nói xong, quay người muốn rời đi, bỗng nhiên nhớ tới điều gì đó,lại hỏi:"Thẻ lên cấp của anh... thế nào rồi?""Vẫn không được." Liễu Bình nói."Được rồi, chớ để trong lòng, nếu như thật sự không được, tương lai còn có tamà." Tiêu Mộng La nói xong, gương mặt bỗng đỏ ửng lên.Cô cũng không quay đầu lại mà đẩy cửa ra, vội vàng rời đi.Liễu Bình ngồi trở lại vị trí khi trước, ngẩn người một lát, cúi đầu xuống, tiếptục đọc sách.Sau khi đọc một lúc lâu, hắn khép sách lại, trở nên trầm tư.Xung quanh yên tĩnh.Trong thư viện rất yên ắng."Thẻ lên cấp... Aiz... chuyện này cũng không có cách nào khác cả...""Còn thiếu một chút xíu nữa thôi..."Liễu Bình lẩm bẩm, tiện tay làm động tác rút trong hư không, rút ra một tấm thẻbài đặt ở trên tay.Trên thẻ bài này không có thứ gì khác, chỉ có một thứ rất giống với nhiệt kế vậy.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Thẻ lên cấp.][Thẻ bài tích lũy lực lượng, thẻ bài chuyên môn của đế quốc.]ể ể[Đây là một loại thẻ bài đặc biệt, có thể dùng để chứa đựng mọi lực lượng dolinh hồn của ngươi sinh ra, cùng với lực lượng của thân thể ngươi, cũng tặng lạicho Danh Sách cỗ máy chiến tranh của đế quốc.][Khi lực lượng do ngươi tích cóp đạt tới điểm giới hạn, ngươi có thể triệu hộiDanh Sách cỗ máy chiến tranh, cống hiến toàn bộ lực lượng trên tấm thẻ bài nàycho nó.][Để báo đáp lại, ngươi sẽ thu hoạch được một cơ hội lên cấp.][Ngoài ra, ngươi cũng có thể lựa chọn không triệu hồi Danh Sách cỗ máy chiếntranh, mà là cống hiến mọi lực lượng mà ngươi tích lũy được cho những Anhlinh đang ngủ say trong tay ngươi, dùng để đánh thức bọn chúng.][Dựa theo lời nhắc nhở của Andrea, Anh linh dễ dàng tỉnh lại nhất chính là: ][Cửu mệnh Miêu yêu Triệu Thiền Y.][Vì đánh thức nàng, ngươi đã cống hiến 99% lực lượng, chỉ còn chút xíu nữa làcó thể hoàn toàn đánh thức nàng dậy.][Cố lên!]Đúng vậy.Tấm thẻ bài này rất đặc biệt, có thể dùng để tích lũy lực lượng của một người,rồi cống hiến cho những tồn tại khác.Dù sao lực lượng của con người là có thể tái sinh.Chỉ cần nghỉ ngơi, ăn uống cùng tu luyện, lực lượng sẽ được bù đắp lại.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Hắn ta tiện tay cầm một quyển sách lên, mở ra, buông xuống, lại cầm mộtquyển sách khác, mở ra, lại buông xuống lần nữa."Sách thì có gì đáng xem đâu, ở trong thư viện này không thấy buồn chán vô vịhay sao?" Libertas hỏi."Noi này rất thú vị, quá nhiều tri thức có thể học tập, nếu như có thể mà nói, vềsau ta ở lại nơi này làm việc cũng được." Liễu Bình cười nói.Libertas im lặng vài giây, lại hỏi: "Thẻ lên cấp của ngươi... thế nào rồi?""Còn chưa đủ để cho ta lên cấp." Liễu Bình nói."Lúc đầu ta còn tưởng rằng, trong bốn người chúng ta, ngươi sẽ là người lên cấpđầu tiên chứ." Libertas nói.Hắn ta bẻ ngón tay, nói: "Vừa tới ngày đầu tiên, Hoa Tình Không vừa có đượcthẻ lên cấp đã tăng lên ngay rồi; Tiêu Mộng La thì tới ban đêm mới thành cônglên cấp; ta hơi chậm hơn chút, buổi chiều ngày thứ hai mới lên cấp, lại khôngnghĩ rằng ngươi dùng cả nửa năm cũng không đạt tới ngưỡng lên cấp.""Loại chuyện này, cũng không thể vội vàng được, có lẽ ta không có loại thiênphú đó." Liễu Bình nói.Libertas thở dài nói: "Được rồi, tùy ngươi thôi, nếu như thật sự không thể lêncấp, trở thành nhân viên quản lý thư viện cũng rất thích hợp với ngươi, dù saongươi rất thích đọc sách.""Ta cũng nghĩ như vậy." Liễu Bình cười nói."Cẩn thận Tiền Võ Chu, khi trước hắn ta được cứu ra từ đống xác chết, vẫn luônmuốn tìm ngươi gây chuyện, nghe nói gần đây hắn ta ở trong quân đội cũngkhông tệ lắm, còn chuẩn bị được trở về Hoàng thành để tiếp nhận tuyên dươngvinh dự nữa." Libertas nói."Ừm, ta vẫn luôn ở lại tiệm sách, cũng không đi ra ngoài, hắn ta không thể tìmta gây chuyện được." Liễu Bình nói."Như vậy cũng tốt..." Libertas cũng thoải mái hơn nhiều, vỗ vai hắn mà nói: "Tavề ký túc xá tắm rửa trước, nghỉ ngơi một lát, tới giờ cơm tối sẽ lại tới tìmngươi.""Được, ban đêm gặp lại." Liễu Bình nói.Libertas rời đi.Liễu Bình ngồi tại cạnh bàn gỗ tử đàn, mở sách ra, chăm chú đọc sách.Một lúc sau...Một người mặc đồng phục đi tới, đặt một gói hàng lên bàn."Liễu Bình, đây là gói hàng của ngươi.""Từ nơi nào gửi tới?""Không biết, địa chỉ phía trên chỉ ghi là bộ ngành bảo mật, cho nên không thểbiết được ai là người gửi tới cho ngươi.""À, được, ta biết rồi, cám ơn.""Không có gì."Sau khi người kia rời đi, thư viện lại khôi phục sự yên tĩnh.Liễu Bình mở gói hàng ra xem, thấy được bên trong có một bình thuốc lớnchừng bàn tay, bên cạnh còn kèm theo một tờ giấy viết thư.Trên giấy viết:"Thấy tin như gặp ta vậy, hiện tại ta ngày càng bận rộn, có lẽ tạm thời không thểtrở về học viện Hoàng gia được, chỉ hỏi ngươi đã lên cấp hay chưa? Nếu nhưchưa, hãy uống chai thuốc này đi, nó có thể cải thiện thể chất, có thể trợ giúpngươi nhanh chóng lên cấp.""Đúng rồi, chai thuốc này cực kỳ quý giá, không cho phép mang ra đi bán, nếudám bán nó ta sẽ trở mặt với ngươi đó.""Hoa Tình Không."Liễu Bình thu giấy viết thư đi, cầm lên chai thuốc nhỏ kia.Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Thuốc nước tẩm bổ linh hồn.][Hiếm.][Sau khi sử dụng chai thuốc này, dù thẻ bài của ngươi có cấp bậc là bao nhiêu đinữa, đều có thể tăng lớn cường độ linh hồn, tăng lên một điểm hồn lực.]Ánh mắt Liễu Bình lấp lóe, cẩn thận cất chai nước thuốc này đi.Nửa năm trước.Bốn người đi tới Hoàng thành báo danh, lại nhận được long trọng khen ngợimột lần nữa.Xét thấy tuổi tác của bọn họ vẫn quá nhỏ, Hoàng thất muốn bọn họ tiến vàoHọc viện Hoàng gia đế quốc để đào tạo sâu, chờ tương lai khi trưởng thành, mớilại sắp xếp vào trong Đội thị vệ Hoàng gia.Bốn người vui vẻ đồng ý.Thế là có thời gian nửa năm yên lặng này.Hoa Tình Không vừa vào học viện, lập tức đưa tới sự chú ý của toàn trường.Thực sự thì cô quá xuất sắc.Chỉ trong nửa năm, cô đã được thu nạp vào ban ngành cơ mật cao cấp của đếquốc, thường xuyên phải chấp hành nhiệm vụ ở bên ngoài, thỉnh thoảng mới vềtrường học một chuyến.Về phần chai thuốc nước mà cô gửi về này.ấ ốThứ này là thứ rất tốt.Dù cho là Hoa Tình Không, muốn có được loại thuốc nước này cũng khôngphải là chuyện dễ dàng gì.Cũng được, tối nay uống hết chai nước thuốc này đi.Liễu Bình âm thầm suy nghĩ, thu chai thuốc lại, vừa chuẩn bị tiếp tục đọc sách,lại ngửi được một làn hương nhàn nhạt truyền tới.Ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy được một thiếu nữ xinh đẹp động lòng người đangmỉm cười đứng tại cửa."Cô tới rồi à." Liễu Bình nói."Nhiệm vụ của ta vừa mới hoàn thành, đi ngang qua thư viện, thuận tiện ghéthăm anh một lát." Tiêu Mộng La nói."Đọc sách không?" Liễu Bình hỏi."Hôm nay không đọc... ta cần phải về gặp giáo viên nữa, chờ buổi tối lại tới tìmanh ăn cơm." Tiêu Mộng La nói."Tối nay Libertas cũng nói muốn đi qua.""Vậy thì cùng nhau ăn, tối nay gặp lại."Tiêu Mộng La nói xong, quay người muốn rời đi, bỗng nhiên nhớ tới điều gì đó,lại hỏi:"Thẻ lên cấp của anh... thế nào rồi?""Vẫn không được." Liễu Bình nói."Được rồi, chớ để trong lòng, nếu như thật sự không được, tương lai còn có tamà." Tiêu Mộng La nói xong, gương mặt bỗng đỏ ửng lên.Cô cũng không quay đầu lại mà đẩy cửa ra, vội vàng rời đi.Liễu Bình ngồi trở lại vị trí khi trước, ngẩn người một lát, cúi đầu xuống, tiếptục đọc sách.Sau khi đọc một lúc lâu, hắn khép sách lại, trở nên trầm tư.Xung quanh yên tĩnh.Trong thư viện rất yên ắng."Thẻ lên cấp... Aiz... chuyện này cũng không có cách nào khác cả...""Còn thiếu một chút xíu nữa thôi..."Liễu Bình lẩm bẩm, tiện tay làm động tác rút trong hư không, rút ra một tấm thẻbài đặt ở trên tay.Trên thẻ bài này không có thứ gì khác, chỉ có một thứ rất giống với nhiệt kế vậy.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Thẻ lên cấp.][Thẻ bài tích lũy lực lượng, thẻ bài chuyên môn của đế quốc.]ể ể[Đây là một loại thẻ bài đặc biệt, có thể dùng để chứa đựng mọi lực lượng dolinh hồn của ngươi sinh ra, cùng với lực lượng của thân thể ngươi, cũng tặng lạicho Danh Sách cỗ máy chiến tranh của đế quốc.][Khi lực lượng do ngươi tích cóp đạt tới điểm giới hạn, ngươi có thể triệu hộiDanh Sách cỗ máy chiến tranh, cống hiến toàn bộ lực lượng trên tấm thẻ bài nàycho nó.][Để báo đáp lại, ngươi sẽ thu hoạch được một cơ hội lên cấp.][Ngoài ra, ngươi cũng có thể lựa chọn không triệu hồi Danh Sách cỗ máy chiếntranh, mà là cống hiến mọi lực lượng mà ngươi tích lũy được cho những Anhlinh đang ngủ say trong tay ngươi, dùng để đánh thức bọn chúng.][Dựa theo lời nhắc nhở của Andrea, Anh linh dễ dàng tỉnh lại nhất chính là: ][Cửu mệnh Miêu yêu Triệu Thiền Y.][Vì đánh thức nàng, ngươi đã cống hiến 99% lực lượng, chỉ còn chút xíu nữa làcó thể hoàn toàn đánh thức nàng dậy.][Cố lên!]Đúng vậy.Tấm thẻ bài này rất đặc biệt, có thể dùng để tích lũy lực lượng của một người,rồi cống hiến cho những tồn tại khác.Dù sao lực lượng của con người là có thể tái sinh.Chỉ cần nghỉ ngơi, ăn uống cùng tu luyện, lực lượng sẽ được bù đắp lại.

Chương 268: Tấm thẻ bài này rất đặc biệt.