"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 274: Thám thính
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên hành lang rộng mấy mét, nhân viên làm việc đi tới đi lui.Không có ai quá để ý tới hắn.Liễu Bình đội mũ, đè thấp mũ xuống, đi thẳng tới đường giao mới chậm rãidừng lại.Hắn đứng tại chỗ, cúi đầu nhìn những bưu phẩm trên tay, có vẻ như đang kiểmtra địa chỉ của bọn nó.Những người khác thì vừa đi ngang qua vừa nói chuyện."Buổi sáng tốt lành.""Chào buổi sáng.""Hôm nay quá bận rộn, giữa trưa cùng nhau ăn cơm chứ.""Aiz, hôm nay quá khó chịu, ta vừa mới tiếp nhận chất vấn của máy móc.""Thật sao? Nghe nói đã tới lượt các tướng quân rồi.""Tiếng gầm của Ross tướng quân truyền ra khắp cả tầng mười ba rồi kìa, ngươixem, tất cả mọi người đều đang né tránh.""Ai đều như thế cả mà, ta cũng trốn lên tầng trên đây."Liễu Bình yên lặng quan sát bưu phẩm trên tay, rồi tiếp tục đi về phía cầu thang.Hắn đi xuống dưới dọc theo cầu thang, quả nhiên nghe được tiếng gầm củaRoss tướng quân."Hả, do một thằng nhóc cấp tám đi khiêu khích, cho nên ngươi chất vấn toàn bộbộ tư lệnh sao?""Khốn kiếp... cháy... liên quan gì tới chúng ta...""Ta tuyệt đối trung thành với Đế quốc...""Tốt! Hiện tại tìm thằng nhãi kia tới đây, chúng ta tới đối chất đi!"Liễu Bình nghe một lát, phía sau truyền tới một giọng nói:"Ngươi ở nơi này làm cái gì?"Liễu Bình quay đầu lại, thấy được một sĩ quan đang nhìn chính mình."Bưu phẩm của tướng quân, ngươi muốn kiểm tra hay không?"Hắn giơ bưu phẩm trong tay lên, lắc lắc trước mặt đối phương.Sĩ quan nhìn thấy ký tên cùng người gửi ở trên bưu phẩm, không khỏi ho nhẹmột tiếng."Vậy cũng không được ở nơi này nghe chứ, đi mau, làm những việc mà ngươicần làm đi."ấ ẫ"Hừ, những người có công chức như các ngươi ấy, vẫn luôn coi thường nhữngngười làm việc như chúng ta, thật sự là khó chịu." Liễu Bình lầu bầu một tiếng,đi xuống phía dưới.Sĩ quan kia nhìn chăm chú về phía hắn, tới tận khi hắn xuống lầu rời đi, lúc nàymới quay trở lại phòng họp.Liễu Bình dừng bước tại tầng thứ bảy.Tầng này xử lý những công việc liên quan tới xuất ngũ cùng nghỉ hưu, bìnhthường cũng không có nhiều việc phải làm, cho nên khá ít nhân viên.Liễu Bình quay người đi vào phòng vệ sinh, đóng cửa lại, giật xuống chùm râudê của mình, lại đổi thành râu quai nón, đi ra ngoài, mở vòi nước tẩy trang.Hắn nhìn mình trong gương.Hình dạng đã biến đổi một lần nữa.Liễu Bình đi khỏi nhà vệ sinh, rồi lại trở về.Tại hành lang bên ngoài, một đội vệ binh đang áp giải Tiền Võ Chu lên trêntầng.Liễu Bình đứng một lát trong nhà vệ sinh.Chuyện này thực sự là kỳ quái.Tiền Võ Chu đã biến thành một loại quái vật, tại sao còn phải tới Hoàng thànhtìm mình gây chuyện?Những kẻ mà hắn ta giết tối hôm qua, có thân phận là gì?Liễu Bình suy nghĩ một đêm, cảm thấy nếu như mình không biết rõ chân tướngmọi chuyện, chắc chắn sẽ bị động hãm vào nguy hiểm khổng lồ.Bên ngoài không có tiếng động nào.Liễu Bình chậm rãi đi khỏi nhà vệ sinh, rồi lại bước lên bậc thang, thuận theobậc thang lên tầng trên, rất nhanh đã tới được tầng thứ mười ba.Trên hành lang không có người.Trong phòng họp cũng không có âm thanh nào truyền ra cả.Liễu Bình cảm thấy hơi tiếc nuối.Nếu như vị Ross tướng quân kia có thể táo bạo hơn thì tốt.Mình cứ đứng trong hành lang như vậy, không chỉ sẽ bị hoài nghi, còn khôngthám thính được bất cứ tình báo nào cả.Liễu Bình ngẫm nghĩ, lùi về sau vài bước, đứng trước cửa nhà vệ sinh tầng này.Cứ như vậy, trong phòng họp mà truyền ra tiếng động gì lớn, mình cũng có thểphát hiện ra, nếu như có người lên xuống tầng, mình cũng có thể trốn vào trongnhà vệ sinh.Dù cho là ai đi nữa, coi như phát hiện trong nhà vệ sinh có người, đó cũng làmột chuyện rất bình thường, không tới mức gây nên nghi ngờ.ễLiễu Bình mới đứng tại phòng rửa tay, cửa phòng họp đã được mở ra.Giọng nói của Ross tướng quân truyền ra:"Ngươi đi gây chuyện với những người của Học viện Hoàng gia, là do bọnchúng có vấn đề sao?"Giọng nói của Tiền Võ Chu vang lên: "Đúng, bọn họ..."Bịch!Cửa đóng lại.Thanh âm cũng biến mất.Nữ thư ký kia đi ra, tiện tay đóng cửa lại.Cô ta đi rất nhanh, hiển nhiên muốn làm gì đó.Liễu Bình không hề suy nghĩ, lóe lên đi về phía phòng vệ sinh nam.Tiền Võ Chu đáng chết!Chẳng lẽ hắn ta định vu oan hãm hại mình?Hắn ta dùng thủ đoạn nào?À đúng rồi, hắn ta đã không phải là người, đương nhiên sẽ có một vài thủ đoạnkhiến người ta khó lòng phòng bị!Ý nghĩ lóe lên trong đầu Liễu Bình, hắn đang nghĩ ngợi, lại nghe được trongnhà vệ sinh nam truyền tới một tiếng ho khan.Thanh âm này...Là tên sĩ quan vừa mới đuổi mình đi kia!Nếu như bị hắn ta nhận ra, mọi chuyện sẽ trở nên phiền phức lớn.Liễu Bình không chút do dự xoay người, trốn vào trong nhà vệ sinh nữ.Lúc này nhà vệ sinh nữ không có người, thế nhưng...Tiếng giày cao gót truyền tới càng ngày càng gần.Nữ thư ký của tướng quân!Cô ta đi tới nhà vệ sinh!Liễu Bình vội vàng đi tới bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.Nơi này là tầng thứ mười ba, bên ngoài không có thứ gì cả, nếu như mình mởcửa sổ, bám trên mặt tường bên ngoài, sẽ bị vệ binh phụ trách tuần tra canh gácphát hiện ngay lập tức.Làm sao bây giờ?Lộp cộp, lộp cộp,...Tiếng giày cao gót càng ngày càng gần.Cuối cùng, nữ thư ký đi tới phòng rửa tay, cũng đúng lúc gặp được tên nam sĩquan kia đi ra.ếHai người liếc nhìn nhau.Nam sĩ quan nhíu mày hỏi: "Vừa rồi ngươi đã tới nơi này sao? Tại sao ta cảmthấy nơi này còn có một người nữa chứ?""Không, ta vừa tới." Nữ thư ký nói."Không đúng, rõ ràng có người." Nam sĩ quan bỗng đẩy cửa ra, xông vào phòngvệ sinh nữ, tỉ mỉ kiểm tra một lần.Mấy phút sau.Hắn ta chậm rãi đi ra, nói với vẻ lúng túng: "Có lẽ người kia đã rời đi.""Kể cả không đi thì ngươi cũng không thể xông vào nhà vệ sinh nữ chứ!" Nữthư ký tức giận nói."Xin lỗi, thật là quái lạ, dự cảm của ta vẫn luôn rất linh mà..." Nam sĩ quan cũngkhông nói thêm cái gì, lắc đầu, quay người rời đi."Biến thái." Nữ thư ký thầm mắng.Nữ thư ký đẩy cửa ra.Cô đi vào trong nhà vệ sinh.Toàn bộ nhà vệ sinh đều rỗng tuếch, không có bất cứ người nào.Nữ thư ký yên lòng, mở vòi nước ra, bắt đầu rửa tay.Bỗng nhiên, cô phát hiện trên bồn rửa tay có một hộp giấy rút."Ồ? Hiện tại cũng đã bắt đầu đặt giấy vào phòng vệ sinh công cộng rồi sao?Không tệ."Nữ thư ký rút một mảnh giấy ra.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên hành lang rộng mấy mét, nhân viên làm việc đi tới đi lui.Không có ai quá để ý tới hắn.Liễu Bình đội mũ, đè thấp mũ xuống, đi thẳng tới đường giao mới chậm rãidừng lại.Hắn đứng tại chỗ, cúi đầu nhìn những bưu phẩm trên tay, có vẻ như đang kiểmtra địa chỉ của bọn nó.Những người khác thì vừa đi ngang qua vừa nói chuyện."Buổi sáng tốt lành.""Chào buổi sáng.""Hôm nay quá bận rộn, giữa trưa cùng nhau ăn cơm chứ.""Aiz, hôm nay quá khó chịu, ta vừa mới tiếp nhận chất vấn của máy móc.""Thật sao? Nghe nói đã tới lượt các tướng quân rồi.""Tiếng gầm của Ross tướng quân truyền ra khắp cả tầng mười ba rồi kìa, ngươixem, tất cả mọi người đều đang né tránh.""Ai đều như thế cả mà, ta cũng trốn lên tầng trên đây."Liễu Bình yên lặng quan sát bưu phẩm trên tay, rồi tiếp tục đi về phía cầu thang.Hắn đi xuống dưới dọc theo cầu thang, quả nhiên nghe được tiếng gầm củaRoss tướng quân."Hả, do một thằng nhóc cấp tám đi khiêu khích, cho nên ngươi chất vấn toàn bộbộ tư lệnh sao?""Khốn kiếp... cháy... liên quan gì tới chúng ta...""Ta tuyệt đối trung thành với Đế quốc...""Tốt! Hiện tại tìm thằng nhãi kia tới đây, chúng ta tới đối chất đi!"Liễu Bình nghe một lát, phía sau truyền tới một giọng nói:"Ngươi ở nơi này làm cái gì?"Liễu Bình quay đầu lại, thấy được một sĩ quan đang nhìn chính mình."Bưu phẩm của tướng quân, ngươi muốn kiểm tra hay không?"Hắn giơ bưu phẩm trong tay lên, lắc lắc trước mặt đối phương.Sĩ quan nhìn thấy ký tên cùng người gửi ở trên bưu phẩm, không khỏi ho nhẹmột tiếng."Vậy cũng không được ở nơi này nghe chứ, đi mau, làm những việc mà ngươicần làm đi."ấ ẫ"Hừ, những người có công chức như các ngươi ấy, vẫn luôn coi thường nhữngngười làm việc như chúng ta, thật sự là khó chịu." Liễu Bình lầu bầu một tiếng,đi xuống phía dưới.Sĩ quan kia nhìn chăm chú về phía hắn, tới tận khi hắn xuống lầu rời đi, lúc nàymới quay trở lại phòng họp.Liễu Bình dừng bước tại tầng thứ bảy.Tầng này xử lý những công việc liên quan tới xuất ngũ cùng nghỉ hưu, bìnhthường cũng không có nhiều việc phải làm, cho nên khá ít nhân viên.Liễu Bình quay người đi vào phòng vệ sinh, đóng cửa lại, giật xuống chùm râudê của mình, lại đổi thành râu quai nón, đi ra ngoài, mở vòi nước tẩy trang.Hắn nhìn mình trong gương.Hình dạng đã biến đổi một lần nữa.Liễu Bình đi khỏi nhà vệ sinh, rồi lại trở về.Tại hành lang bên ngoài, một đội vệ binh đang áp giải Tiền Võ Chu lên trêntầng.Liễu Bình đứng một lát trong nhà vệ sinh.Chuyện này thực sự là kỳ quái.Tiền Võ Chu đã biến thành một loại quái vật, tại sao còn phải tới Hoàng thànhtìm mình gây chuyện?Những kẻ mà hắn ta giết tối hôm qua, có thân phận là gì?Liễu Bình suy nghĩ một đêm, cảm thấy nếu như mình không biết rõ chân tướngmọi chuyện, chắc chắn sẽ bị động hãm vào nguy hiểm khổng lồ.Bên ngoài không có tiếng động nào.Liễu Bình chậm rãi đi khỏi nhà vệ sinh, rồi lại bước lên bậc thang, thuận theobậc thang lên tầng trên, rất nhanh đã tới được tầng thứ mười ba.Trên hành lang không có người.Trong phòng họp cũng không có âm thanh nào truyền ra cả.Liễu Bình cảm thấy hơi tiếc nuối.Nếu như vị Ross tướng quân kia có thể táo bạo hơn thì tốt.Mình cứ đứng trong hành lang như vậy, không chỉ sẽ bị hoài nghi, còn khôngthám thính được bất cứ tình báo nào cả.Liễu Bình ngẫm nghĩ, lùi về sau vài bước, đứng trước cửa nhà vệ sinh tầng này.Cứ như vậy, trong phòng họp mà truyền ra tiếng động gì lớn, mình cũng có thểphát hiện ra, nếu như có người lên xuống tầng, mình cũng có thể trốn vào trongnhà vệ sinh.Dù cho là ai đi nữa, coi như phát hiện trong nhà vệ sinh có người, đó cũng làmột chuyện rất bình thường, không tới mức gây nên nghi ngờ.ễLiễu Bình mới đứng tại phòng rửa tay, cửa phòng họp đã được mở ra.Giọng nói của Ross tướng quân truyền ra:"Ngươi đi gây chuyện với những người của Học viện Hoàng gia, là do bọnchúng có vấn đề sao?"Giọng nói của Tiền Võ Chu vang lên: "Đúng, bọn họ..."Bịch!Cửa đóng lại.Thanh âm cũng biến mất.Nữ thư ký kia đi ra, tiện tay đóng cửa lại.Cô ta đi rất nhanh, hiển nhiên muốn làm gì đó.Liễu Bình không hề suy nghĩ, lóe lên đi về phía phòng vệ sinh nam.Tiền Võ Chu đáng chết!Chẳng lẽ hắn ta định vu oan hãm hại mình?Hắn ta dùng thủ đoạn nào?À đúng rồi, hắn ta đã không phải là người, đương nhiên sẽ có một vài thủ đoạnkhiến người ta khó lòng phòng bị!Ý nghĩ lóe lên trong đầu Liễu Bình, hắn đang nghĩ ngợi, lại nghe được trongnhà vệ sinh nam truyền tới một tiếng ho khan.Thanh âm này...Là tên sĩ quan vừa mới đuổi mình đi kia!Nếu như bị hắn ta nhận ra, mọi chuyện sẽ trở nên phiền phức lớn.Liễu Bình không chút do dự xoay người, trốn vào trong nhà vệ sinh nữ.Lúc này nhà vệ sinh nữ không có người, thế nhưng...Tiếng giày cao gót truyền tới càng ngày càng gần.Nữ thư ký của tướng quân!Cô ta đi tới nhà vệ sinh!Liễu Bình vội vàng đi tới bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.Nơi này là tầng thứ mười ba, bên ngoài không có thứ gì cả, nếu như mình mởcửa sổ, bám trên mặt tường bên ngoài, sẽ bị vệ binh phụ trách tuần tra canh gácphát hiện ngay lập tức.Làm sao bây giờ?Lộp cộp, lộp cộp,...Tiếng giày cao gót càng ngày càng gần.Cuối cùng, nữ thư ký đi tới phòng rửa tay, cũng đúng lúc gặp được tên nam sĩquan kia đi ra.ếHai người liếc nhìn nhau.Nam sĩ quan nhíu mày hỏi: "Vừa rồi ngươi đã tới nơi này sao? Tại sao ta cảmthấy nơi này còn có một người nữa chứ?""Không, ta vừa tới." Nữ thư ký nói."Không đúng, rõ ràng có người." Nam sĩ quan bỗng đẩy cửa ra, xông vào phòngvệ sinh nữ, tỉ mỉ kiểm tra một lần.Mấy phút sau.Hắn ta chậm rãi đi ra, nói với vẻ lúng túng: "Có lẽ người kia đã rời đi.""Kể cả không đi thì ngươi cũng không thể xông vào nhà vệ sinh nữ chứ!" Nữthư ký tức giận nói."Xin lỗi, thật là quái lạ, dự cảm của ta vẫn luôn rất linh mà..." Nam sĩ quan cũngkhông nói thêm cái gì, lắc đầu, quay người rời đi."Biến thái." Nữ thư ký thầm mắng.Nữ thư ký đẩy cửa ra.Cô đi vào trong nhà vệ sinh.Toàn bộ nhà vệ sinh đều rỗng tuếch, không có bất cứ người nào.Nữ thư ký yên lòng, mở vòi nước ra, bắt đầu rửa tay.Bỗng nhiên, cô phát hiện trên bồn rửa tay có một hộp giấy rút."Ồ? Hiện tại cũng đã bắt đầu đặt giấy vào phòng vệ sinh công cộng rồi sao?Không tệ."Nữ thư ký rút một mảnh giấy ra.
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trên hành lang rộng mấy mét, nhân viên làm việc đi tới đi lui.Không có ai quá để ý tới hắn.Liễu Bình đội mũ, đè thấp mũ xuống, đi thẳng tới đường giao mới chậm rãidừng lại.Hắn đứng tại chỗ, cúi đầu nhìn những bưu phẩm trên tay, có vẻ như đang kiểmtra địa chỉ của bọn nó.Những người khác thì vừa đi ngang qua vừa nói chuyện."Buổi sáng tốt lành.""Chào buổi sáng.""Hôm nay quá bận rộn, giữa trưa cùng nhau ăn cơm chứ.""Aiz, hôm nay quá khó chịu, ta vừa mới tiếp nhận chất vấn của máy móc.""Thật sao? Nghe nói đã tới lượt các tướng quân rồi.""Tiếng gầm của Ross tướng quân truyền ra khắp cả tầng mười ba rồi kìa, ngươixem, tất cả mọi người đều đang né tránh.""Ai đều như thế cả mà, ta cũng trốn lên tầng trên đây."Liễu Bình yên lặng quan sát bưu phẩm trên tay, rồi tiếp tục đi về phía cầu thang.Hắn đi xuống dưới dọc theo cầu thang, quả nhiên nghe được tiếng gầm củaRoss tướng quân."Hả, do một thằng nhóc cấp tám đi khiêu khích, cho nên ngươi chất vấn toàn bộbộ tư lệnh sao?""Khốn kiếp... cháy... liên quan gì tới chúng ta...""Ta tuyệt đối trung thành với Đế quốc...""Tốt! Hiện tại tìm thằng nhãi kia tới đây, chúng ta tới đối chất đi!"Liễu Bình nghe một lát, phía sau truyền tới một giọng nói:"Ngươi ở nơi này làm cái gì?"Liễu Bình quay đầu lại, thấy được một sĩ quan đang nhìn chính mình."Bưu phẩm của tướng quân, ngươi muốn kiểm tra hay không?"Hắn giơ bưu phẩm trong tay lên, lắc lắc trước mặt đối phương.Sĩ quan nhìn thấy ký tên cùng người gửi ở trên bưu phẩm, không khỏi ho nhẹmột tiếng."Vậy cũng không được ở nơi này nghe chứ, đi mau, làm những việc mà ngươicần làm đi."ấ ẫ"Hừ, những người có công chức như các ngươi ấy, vẫn luôn coi thường nhữngngười làm việc như chúng ta, thật sự là khó chịu." Liễu Bình lầu bầu một tiếng,đi xuống phía dưới.Sĩ quan kia nhìn chăm chú về phía hắn, tới tận khi hắn xuống lầu rời đi, lúc nàymới quay trở lại phòng họp.Liễu Bình dừng bước tại tầng thứ bảy.Tầng này xử lý những công việc liên quan tới xuất ngũ cùng nghỉ hưu, bìnhthường cũng không có nhiều việc phải làm, cho nên khá ít nhân viên.Liễu Bình quay người đi vào phòng vệ sinh, đóng cửa lại, giật xuống chùm râudê của mình, lại đổi thành râu quai nón, đi ra ngoài, mở vòi nước tẩy trang.Hắn nhìn mình trong gương.Hình dạng đã biến đổi một lần nữa.Liễu Bình đi khỏi nhà vệ sinh, rồi lại trở về.Tại hành lang bên ngoài, một đội vệ binh đang áp giải Tiền Võ Chu lên trêntầng.Liễu Bình đứng một lát trong nhà vệ sinh.Chuyện này thực sự là kỳ quái.Tiền Võ Chu đã biến thành một loại quái vật, tại sao còn phải tới Hoàng thànhtìm mình gây chuyện?Những kẻ mà hắn ta giết tối hôm qua, có thân phận là gì?Liễu Bình suy nghĩ một đêm, cảm thấy nếu như mình không biết rõ chân tướngmọi chuyện, chắc chắn sẽ bị động hãm vào nguy hiểm khổng lồ.Bên ngoài không có tiếng động nào.Liễu Bình chậm rãi đi khỏi nhà vệ sinh, rồi lại bước lên bậc thang, thuận theobậc thang lên tầng trên, rất nhanh đã tới được tầng thứ mười ba.Trên hành lang không có người.Trong phòng họp cũng không có âm thanh nào truyền ra cả.Liễu Bình cảm thấy hơi tiếc nuối.Nếu như vị Ross tướng quân kia có thể táo bạo hơn thì tốt.Mình cứ đứng trong hành lang như vậy, không chỉ sẽ bị hoài nghi, còn khôngthám thính được bất cứ tình báo nào cả.Liễu Bình ngẫm nghĩ, lùi về sau vài bước, đứng trước cửa nhà vệ sinh tầng này.Cứ như vậy, trong phòng họp mà truyền ra tiếng động gì lớn, mình cũng có thểphát hiện ra, nếu như có người lên xuống tầng, mình cũng có thể trốn vào trongnhà vệ sinh.Dù cho là ai đi nữa, coi như phát hiện trong nhà vệ sinh có người, đó cũng làmột chuyện rất bình thường, không tới mức gây nên nghi ngờ.ễLiễu Bình mới đứng tại phòng rửa tay, cửa phòng họp đã được mở ra.Giọng nói của Ross tướng quân truyền ra:"Ngươi đi gây chuyện với những người của Học viện Hoàng gia, là do bọnchúng có vấn đề sao?"Giọng nói của Tiền Võ Chu vang lên: "Đúng, bọn họ..."Bịch!Cửa đóng lại.Thanh âm cũng biến mất.Nữ thư ký kia đi ra, tiện tay đóng cửa lại.Cô ta đi rất nhanh, hiển nhiên muốn làm gì đó.Liễu Bình không hề suy nghĩ, lóe lên đi về phía phòng vệ sinh nam.Tiền Võ Chu đáng chết!Chẳng lẽ hắn ta định vu oan hãm hại mình?Hắn ta dùng thủ đoạn nào?À đúng rồi, hắn ta đã không phải là người, đương nhiên sẽ có một vài thủ đoạnkhiến người ta khó lòng phòng bị!Ý nghĩ lóe lên trong đầu Liễu Bình, hắn đang nghĩ ngợi, lại nghe được trongnhà vệ sinh nam truyền tới một tiếng ho khan.Thanh âm này...Là tên sĩ quan vừa mới đuổi mình đi kia!Nếu như bị hắn ta nhận ra, mọi chuyện sẽ trở nên phiền phức lớn.Liễu Bình không chút do dự xoay người, trốn vào trong nhà vệ sinh nữ.Lúc này nhà vệ sinh nữ không có người, thế nhưng...Tiếng giày cao gót truyền tới càng ngày càng gần.Nữ thư ký của tướng quân!Cô ta đi tới nhà vệ sinh!Liễu Bình vội vàng đi tới bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.Nơi này là tầng thứ mười ba, bên ngoài không có thứ gì cả, nếu như mình mởcửa sổ, bám trên mặt tường bên ngoài, sẽ bị vệ binh phụ trách tuần tra canh gácphát hiện ngay lập tức.Làm sao bây giờ?Lộp cộp, lộp cộp,...Tiếng giày cao gót càng ngày càng gần.Cuối cùng, nữ thư ký đi tới phòng rửa tay, cũng đúng lúc gặp được tên nam sĩquan kia đi ra.ếHai người liếc nhìn nhau.Nam sĩ quan nhíu mày hỏi: "Vừa rồi ngươi đã tới nơi này sao? Tại sao ta cảmthấy nơi này còn có một người nữa chứ?""Không, ta vừa tới." Nữ thư ký nói."Không đúng, rõ ràng có người." Nam sĩ quan bỗng đẩy cửa ra, xông vào phòngvệ sinh nữ, tỉ mỉ kiểm tra một lần.Mấy phút sau.Hắn ta chậm rãi đi ra, nói với vẻ lúng túng: "Có lẽ người kia đã rời đi.""Kể cả không đi thì ngươi cũng không thể xông vào nhà vệ sinh nữ chứ!" Nữthư ký tức giận nói."Xin lỗi, thật là quái lạ, dự cảm của ta vẫn luôn rất linh mà..." Nam sĩ quan cũngkhông nói thêm cái gì, lắc đầu, quay người rời đi."Biến thái." Nữ thư ký thầm mắng.Nữ thư ký đẩy cửa ra.Cô đi vào trong nhà vệ sinh.Toàn bộ nhà vệ sinh đều rỗng tuếch, không có bất cứ người nào.Nữ thư ký yên lòng, mở vòi nước ra, bắt đầu rửa tay.Bỗng nhiên, cô phát hiện trên bồn rửa tay có một hộp giấy rút."Ồ? Hiện tại cũng đã bắt đầu đặt giấy vào phòng vệ sinh công cộng rồi sao?Không tệ."Nữ thư ký rút một mảnh giấy ra.