"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 283: "Mời ngài nói, ta rửa tai lắng nghe."

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình thu hồi thẻ bài, quay người nhìn về phía các học sinh."Ngài là một Thẻ bài sư loại điều khiển thi thể, hoặc là Thẻ bài sư có năng lựcđiều khiển linh hồn, đúng không?" Một học sinh đánh bạo hỏi."Ngươi nghĩ không sai, chức nghiệp của ta thường làm cho người khác sợ hãi,chỉ có thể chấp hành một vài nhiệm vụ trong bóng tối mà thôi, bình thường sẽkhông xuất hiện trong tầm mắt của mọi người." Liễu Bình nói.Đám người âm thầm gật đầu.Điều này cũng phải, đối phương là binh chủng đặc biệt có năng lực khống thi vàkhống hồn, bình thường sẽ không xuất hiện, chỉ tại những tình huống đặc biệtnhư hôm nay, mới xuất hiện chấp hành nhiệm vụ, lấy một địch bốn cứu nhữngngười như mình.Làm cho người khác mở rộng tầm mắt.Mọi người dần dần vỗ tay hoan hô."Không nên thư giãn, tiếp tục chuẩn bị phòng ngự, để tránh việc có côn trùnglạc đàn chạy vào." Liễu Bình nhắc nhở.Hắn đi về phía cái lỗ hổng do côn trùng đâm thủng kia, nhìn ra bên ngoài.Mặc dù thanh thế của trận đánh lén này rất lớn, thế nhưng chỉ là giương đôngkích tây, vì để che giấu sự thật rằng chủ nhân của mộ viên đã hoàn thành việcđoạt hồn.Chờ mọi chuyện kết thúc.Mình phải hỏi Tiền Võ Chu một lần.Xem xem chủ nhân mộ viên kia đã biến thành kẻ nào rồi.Liễu Bình yên lặng suy nghĩ.Một lát sau...Chiến đấu bên ngoài đã tiến vào hồi cuối.Số lượng côn trùng liên tục giảm mạnh.Loài người sắp giành được chiến thắng trong trận chiến tranh này.Ánh mắt của Liễu Bình lướt qua người Libertas và Tiêu Mộng La, gật đầu vớitất cả mọi người, nói: "Cơ bản thì các ngươi đã được an toàn, chỉ cần ở nơi nàychờ đợi kết quả cuối cùng của chiến tranh là được, ta đi trước một bước."Không đợi đám người kia nói thêm cái gì, hắn nhảy lên thật cao, rơi vào bệ cửasổ của sân huấn luyện, mở cửa sổ ra, nhảy ra bên ngoài, lóe lên liền biến mất."Thật sự là lợi hại." Libertas khen ngợi.ấ ắ"Ngươi có cảm thấy hắn ta tới ký túc xá cứu người trước, sau đó mới tới cứuchúng ta hay không?" Tiêu Mộng La nói với vẻ suy ngẫm."Có lẽ vậy... một ngày nào đó, ta cũng sẽ trở thành loại tồn tại như vậy."Libertas nói.Ở một bên khác...Liễu Bình bay ra ngoài, trốn trong góc khuất của sân huấn luyện.Hắn sử dụng một pháp quyết, êm tai nói:"Nghe kỹ đây, Liễu Bình, đây là bí thuật của tộc Miêu yêu chúng ta, chuyênmôn dùng để tránh né mọi thủ đoạn điều tra, điều kiện tiên quyết là phải trốn ởtrong bóng tối, tuyệt đối không được cử động.""Ta đã biết." Liễu Bình trầm giọng nói.Hắn yên lặng ngồi trong bóng tối, không nhúc nhích.Bỗng nhiên, cảnh tượng bốn phía dần dần biến mất.Từng luồng màu sắc mông lung ngưng tụ thành đoàn, yên lặng xuất hiện tronghư không, dần dần biến đổi, giống như muốn hình thành một loại cảnh tượngkhác vậy.Liễu Bình cảm thấy hơi kinh ngjac, không khỏi hỏi: "Loại bí thuật này của tộcMiêu yêu các ngươi, còn có thể sáng tạo một động thiên thế giới sao?"Không ai trả lời hắn.Liễu Bình cảm thấy khác thường, nói: "Triệu Thiền Y?"Vẫn không ai đáp lời.Từng hàng chữ nhỏ bùng cháy hiện lên:[Trong một trận đánh cược linh hồn, ngươi đã thu hoạch được linh hồn của bốnvị tôi tớ.][Một luồng lực lượng đặc biệt đang được kích hoạt.][Bản Danh Sách phán đoán, lực lượng này tới từ nghề nghiệp của ngươi.][Xin hãy cẩn thận ứng đối!]Tất cả chữ nhỏ lóe lên rồi biến mất, chùm sáng lờ mờ kia cũng bắt đầu biến hóakịch liệt, xoay tròn xung quanh cơ thể Liễu Bình như một trận bão táp hủy diệtvậy.Một kỵ sĩ cưỡi chiến mã từ trong cơn bão chậm rãi hiện ra, đi tới đối diện LiễuBình.Trên người hắn ta mặc một bộ chiến giáp màu xám, đỉnh đầu có một vòng ánhsáng, trên vòng sáng hiện lên sáu phù văn ánh sáng cực kỳ thần bí, nhìn quagiống như một chiếc vương miện vậy.Một tấm mặt nạ sứt sẹo che đi khuôn mặt của hắn ta.ễ ề ốLiễu Bình nhìn chăm chú về phía đối phương, trong lòng lại hiện lên một loạicảm giác quen thuộc.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Đối phương là Thẻ bài sư có chức nghiệp giống như ngươi.][Dòng thời gian đã bị bóp méo.][Đối phương là một tồn tại tới từ một thời đại nào đó trong quá khứ.]Không sai.Vị kỵ sĩ này chính là Thủ Ngục kỵ sĩ!Kỵ sĩ ngồi trên chiến mã, quan sát Liễu Bình, dùng thanh âm khàn khàn nói:"Ngươi là người lại thu được nghề nghiệp Thủ Ngục kỵ sĩ trong một thời đạinào đó tại tương lai sao?""Đúng vậy, không biết các hạ là?" Liễu Bình hỏi."Ta cũng là Thủ Ngục kỵ sĩ, trước khi linh hồn của ta biến mất hoàn toàn, sửdụng một loại lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, xuyên qua thời không, dựa vào kếtnối của luật nhân quả, đi tới trước mặt của ngươi." Kỵ sĩ nói."Các hạ tiêu hao lực lượng khổng lồ tới như vậy tới tìm ta, là vì cái gì?" LiễuBình hỏi."Ta cần phải tới nơi đây, nói cho ngươi biết một sự kiện.""Mời ngài nói, ta rửa tai lắng nghe.""Ngươi phải nhớ kỹ, tồn tại mà làm cho ngươi thu hoạch được nghề nghiệp ThủNgục kỵ sĩ ấy... dù cho kẻ đó là ai đi chăng nữa, mục đích của kẻ đó chắc chắnkhông phải tốt lành gì.""Tại sao?" Liễu Bình hỏi."Từ thời đại của ta, toàn bộ Thần trụ Luyện Ngục ngưng tụ thành một lời thềước: Những Thần linh cổ xưa nhất, mạnh mẽ nhất khi phát hiện ra Thủ Ngục kỵsĩ, cần phải sử dụng toàn lực đuổi giết, tuyệt đối không cho phép bất cứ ThủNgục kỵ sĩ nào xuất hiện trên thế giới." Kỵ sĩ nói.Liễu Bình trở nên im lặng.Suy nghĩ cẩn thận lại, vị tồn tại giống như bị phong ấn trong "Ngục giam lâmthời của người vô dụng" kia, nếu không phải do mình đã giải khai đề về thế giớitử vong tam trọng tấu, chắc chắn đối phương sẽ không xuất hiện.Mà vị kỵ sĩ trước mắt mình đây, đúng là một vị Thủ Ngục kỵ sĩ.Như vậy..."Ngài sử dụng lực lượng khổng lồ như vậy, từ thời đại xa xưa đi tới nơi này, chỉvì nhắc nhở ta chuyện này thôi sao?" Liễu Bình hỏi.Tên kỵ sĩ kia nói: "Thực lực của ngươi vừa mới nảy sinh, có lẽ ngươi vẫn khôngrõ ràng cho lắm, đôi lúc cũng không phải là người đang lựa chọn thẻ bài chứcnghiệp."ễ"Đó là cái gì?" Liễu Bình hỏi."Mỗi một tấm thẻ bài chức nghiệp đều có quyền lựa chọn, nó sẽ lựa chọn nhữngngười có đặc chất phù hợp với bản thân mình." Kỵ sĩ nói."Ý của ngươi là, thật ra là do tấm thẻ 'Thủ Ngục kỵ sĩ' này đã chọn trúng ta, mớithông qua vị tồn tại kia, đi tới trước mặt của ta sao?""Ta biết chuyện này rất khó hiểu, thế nhưng ngươi cần phải nhớ kỹ, thẻ bài chỉhành động dựa vào bản năng, nó chỉ công nhận đặc chất của ngươi...""Cho nên vấn đề trong chuyện này không phải là tấm thẻ bài..." Kỵ sĩ bỗng caogiọng nói: "Điều ngươi cần cẩn thận, chính là người đã đưa cho ngươi tấm thẻbài này.""Thật sao? Thế nhưng vị tồn tại kia cực kỳ mạnh mẽ, với thực lực của nó màmuốn mưu đồ cái gì, có lẽ ta cũng không thể ngăn cản được." Liễu Bình nói.Kỵ sĩ nói: "Đề nghị duy nhất mà ta có thể cho ngươi biết, đó là lợi dụng mộtnhánh chức nghiệp kỵ sĩ khác để tiến hành che giấu... nhớ kỹ, chỉ có chứcnghiệp Kỵ sĩ, mới có thể dung hợp với 'Thủ Ngục kỵ sĩ', cũng thành công chegiấu sự tồn tại của chức nghiệp này."Nói xong những lời này, thân hình của Kỵ sĩ dần dần trở nên mờ nhạt.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình thu hồi thẻ bài, quay người nhìn về phía các học sinh."Ngài là một Thẻ bài sư loại điều khiển thi thể, hoặc là Thẻ bài sư có năng lựcđiều khiển linh hồn, đúng không?" Một học sinh đánh bạo hỏi."Ngươi nghĩ không sai, chức nghiệp của ta thường làm cho người khác sợ hãi,chỉ có thể chấp hành một vài nhiệm vụ trong bóng tối mà thôi, bình thường sẽkhông xuất hiện trong tầm mắt của mọi người." Liễu Bình nói.Đám người âm thầm gật đầu.Điều này cũng phải, đối phương là binh chủng đặc biệt có năng lực khống thi vàkhống hồn, bình thường sẽ không xuất hiện, chỉ tại những tình huống đặc biệtnhư hôm nay, mới xuất hiện chấp hành nhiệm vụ, lấy một địch bốn cứu nhữngngười như mình.Làm cho người khác mở rộng tầm mắt.Mọi người dần dần vỗ tay hoan hô."Không nên thư giãn, tiếp tục chuẩn bị phòng ngự, để tránh việc có côn trùnglạc đàn chạy vào." Liễu Bình nhắc nhở.Hắn đi về phía cái lỗ hổng do côn trùng đâm thủng kia, nhìn ra bên ngoài.Mặc dù thanh thế của trận đánh lén này rất lớn, thế nhưng chỉ là giương đôngkích tây, vì để che giấu sự thật rằng chủ nhân của mộ viên đã hoàn thành việcđoạt hồn.Chờ mọi chuyện kết thúc.Mình phải hỏi Tiền Võ Chu một lần.Xem xem chủ nhân mộ viên kia đã biến thành kẻ nào rồi.Liễu Bình yên lặng suy nghĩ.Một lát sau...Chiến đấu bên ngoài đã tiến vào hồi cuối.Số lượng côn trùng liên tục giảm mạnh.Loài người sắp giành được chiến thắng trong trận chiến tranh này.Ánh mắt của Liễu Bình lướt qua người Libertas và Tiêu Mộng La, gật đầu vớitất cả mọi người, nói: "Cơ bản thì các ngươi đã được an toàn, chỉ cần ở nơi nàychờ đợi kết quả cuối cùng của chiến tranh là được, ta đi trước một bước."Không đợi đám người kia nói thêm cái gì, hắn nhảy lên thật cao, rơi vào bệ cửasổ của sân huấn luyện, mở cửa sổ ra, nhảy ra bên ngoài, lóe lên liền biến mất."Thật sự là lợi hại." Libertas khen ngợi.ấ ắ"Ngươi có cảm thấy hắn ta tới ký túc xá cứu người trước, sau đó mới tới cứuchúng ta hay không?" Tiêu Mộng La nói với vẻ suy ngẫm."Có lẽ vậy... một ngày nào đó, ta cũng sẽ trở thành loại tồn tại như vậy."Libertas nói.Ở một bên khác...Liễu Bình bay ra ngoài, trốn trong góc khuất của sân huấn luyện.Hắn sử dụng một pháp quyết, êm tai nói:"Nghe kỹ đây, Liễu Bình, đây là bí thuật của tộc Miêu yêu chúng ta, chuyênmôn dùng để tránh né mọi thủ đoạn điều tra, điều kiện tiên quyết là phải trốn ởtrong bóng tối, tuyệt đối không được cử động.""Ta đã biết." Liễu Bình trầm giọng nói.Hắn yên lặng ngồi trong bóng tối, không nhúc nhích.Bỗng nhiên, cảnh tượng bốn phía dần dần biến mất.Từng luồng màu sắc mông lung ngưng tụ thành đoàn, yên lặng xuất hiện tronghư không, dần dần biến đổi, giống như muốn hình thành một loại cảnh tượngkhác vậy.Liễu Bình cảm thấy hơi kinh ngjac, không khỏi hỏi: "Loại bí thuật này của tộcMiêu yêu các ngươi, còn có thể sáng tạo một động thiên thế giới sao?"Không ai trả lời hắn.Liễu Bình cảm thấy khác thường, nói: "Triệu Thiền Y?"Vẫn không ai đáp lời.Từng hàng chữ nhỏ bùng cháy hiện lên:[Trong một trận đánh cược linh hồn, ngươi đã thu hoạch được linh hồn của bốnvị tôi tớ.][Một luồng lực lượng đặc biệt đang được kích hoạt.][Bản Danh Sách phán đoán, lực lượng này tới từ nghề nghiệp của ngươi.][Xin hãy cẩn thận ứng đối!]Tất cả chữ nhỏ lóe lên rồi biến mất, chùm sáng lờ mờ kia cũng bắt đầu biến hóakịch liệt, xoay tròn xung quanh cơ thể Liễu Bình như một trận bão táp hủy diệtvậy.Một kỵ sĩ cưỡi chiến mã từ trong cơn bão chậm rãi hiện ra, đi tới đối diện LiễuBình.Trên người hắn ta mặc một bộ chiến giáp màu xám, đỉnh đầu có một vòng ánhsáng, trên vòng sáng hiện lên sáu phù văn ánh sáng cực kỳ thần bí, nhìn quagiống như một chiếc vương miện vậy.Một tấm mặt nạ sứt sẹo che đi khuôn mặt của hắn ta.ễ ề ốLiễu Bình nhìn chăm chú về phía đối phương, trong lòng lại hiện lên một loạicảm giác quen thuộc.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Đối phương là Thẻ bài sư có chức nghiệp giống như ngươi.][Dòng thời gian đã bị bóp méo.][Đối phương là một tồn tại tới từ một thời đại nào đó trong quá khứ.]Không sai.Vị kỵ sĩ này chính là Thủ Ngục kỵ sĩ!Kỵ sĩ ngồi trên chiến mã, quan sát Liễu Bình, dùng thanh âm khàn khàn nói:"Ngươi là người lại thu được nghề nghiệp Thủ Ngục kỵ sĩ trong một thời đạinào đó tại tương lai sao?""Đúng vậy, không biết các hạ là?" Liễu Bình hỏi."Ta cũng là Thủ Ngục kỵ sĩ, trước khi linh hồn của ta biến mất hoàn toàn, sửdụng một loại lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, xuyên qua thời không, dựa vào kếtnối của luật nhân quả, đi tới trước mặt của ngươi." Kỵ sĩ nói."Các hạ tiêu hao lực lượng khổng lồ tới như vậy tới tìm ta, là vì cái gì?" LiễuBình hỏi."Ta cần phải tới nơi đây, nói cho ngươi biết một sự kiện.""Mời ngài nói, ta rửa tai lắng nghe.""Ngươi phải nhớ kỹ, tồn tại mà làm cho ngươi thu hoạch được nghề nghiệp ThủNgục kỵ sĩ ấy... dù cho kẻ đó là ai đi chăng nữa, mục đích của kẻ đó chắc chắnkhông phải tốt lành gì.""Tại sao?" Liễu Bình hỏi."Từ thời đại của ta, toàn bộ Thần trụ Luyện Ngục ngưng tụ thành một lời thềước: Những Thần linh cổ xưa nhất, mạnh mẽ nhất khi phát hiện ra Thủ Ngục kỵsĩ, cần phải sử dụng toàn lực đuổi giết, tuyệt đối không cho phép bất cứ ThủNgục kỵ sĩ nào xuất hiện trên thế giới." Kỵ sĩ nói.Liễu Bình trở nên im lặng.Suy nghĩ cẩn thận lại, vị tồn tại giống như bị phong ấn trong "Ngục giam lâmthời của người vô dụng" kia, nếu không phải do mình đã giải khai đề về thế giớitử vong tam trọng tấu, chắc chắn đối phương sẽ không xuất hiện.Mà vị kỵ sĩ trước mắt mình đây, đúng là một vị Thủ Ngục kỵ sĩ.Như vậy..."Ngài sử dụng lực lượng khổng lồ như vậy, từ thời đại xa xưa đi tới nơi này, chỉvì nhắc nhở ta chuyện này thôi sao?" Liễu Bình hỏi.Tên kỵ sĩ kia nói: "Thực lực của ngươi vừa mới nảy sinh, có lẽ ngươi vẫn khôngrõ ràng cho lắm, đôi lúc cũng không phải là người đang lựa chọn thẻ bài chứcnghiệp."ễ"Đó là cái gì?" Liễu Bình hỏi."Mỗi một tấm thẻ bài chức nghiệp đều có quyền lựa chọn, nó sẽ lựa chọn nhữngngười có đặc chất phù hợp với bản thân mình." Kỵ sĩ nói."Ý của ngươi là, thật ra là do tấm thẻ 'Thủ Ngục kỵ sĩ' này đã chọn trúng ta, mớithông qua vị tồn tại kia, đi tới trước mặt của ta sao?""Ta biết chuyện này rất khó hiểu, thế nhưng ngươi cần phải nhớ kỹ, thẻ bài chỉhành động dựa vào bản năng, nó chỉ công nhận đặc chất của ngươi...""Cho nên vấn đề trong chuyện này không phải là tấm thẻ bài..." Kỵ sĩ bỗng caogiọng nói: "Điều ngươi cần cẩn thận, chính là người đã đưa cho ngươi tấm thẻbài này.""Thật sao? Thế nhưng vị tồn tại kia cực kỳ mạnh mẽ, với thực lực của nó màmuốn mưu đồ cái gì, có lẽ ta cũng không thể ngăn cản được." Liễu Bình nói.Kỵ sĩ nói: "Đề nghị duy nhất mà ta có thể cho ngươi biết, đó là lợi dụng mộtnhánh chức nghiệp kỵ sĩ khác để tiến hành che giấu... nhớ kỹ, chỉ có chứcnghiệp Kỵ sĩ, mới có thể dung hợp với 'Thủ Ngục kỵ sĩ', cũng thành công chegiấu sự tồn tại của chức nghiệp này."Nói xong những lời này, thân hình của Kỵ sĩ dần dần trở nên mờ nhạt.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình thu hồi thẻ bài, quay người nhìn về phía các học sinh."Ngài là một Thẻ bài sư loại điều khiển thi thể, hoặc là Thẻ bài sư có năng lựcđiều khiển linh hồn, đúng không?" Một học sinh đánh bạo hỏi."Ngươi nghĩ không sai, chức nghiệp của ta thường làm cho người khác sợ hãi,chỉ có thể chấp hành một vài nhiệm vụ trong bóng tối mà thôi, bình thường sẽkhông xuất hiện trong tầm mắt của mọi người." Liễu Bình nói.Đám người âm thầm gật đầu.Điều này cũng phải, đối phương là binh chủng đặc biệt có năng lực khống thi vàkhống hồn, bình thường sẽ không xuất hiện, chỉ tại những tình huống đặc biệtnhư hôm nay, mới xuất hiện chấp hành nhiệm vụ, lấy một địch bốn cứu nhữngngười như mình.Làm cho người khác mở rộng tầm mắt.Mọi người dần dần vỗ tay hoan hô."Không nên thư giãn, tiếp tục chuẩn bị phòng ngự, để tránh việc có côn trùnglạc đàn chạy vào." Liễu Bình nhắc nhở.Hắn đi về phía cái lỗ hổng do côn trùng đâm thủng kia, nhìn ra bên ngoài.Mặc dù thanh thế của trận đánh lén này rất lớn, thế nhưng chỉ là giương đôngkích tây, vì để che giấu sự thật rằng chủ nhân của mộ viên đã hoàn thành việcđoạt hồn.Chờ mọi chuyện kết thúc.Mình phải hỏi Tiền Võ Chu một lần.Xem xem chủ nhân mộ viên kia đã biến thành kẻ nào rồi.Liễu Bình yên lặng suy nghĩ.Một lát sau...Chiến đấu bên ngoài đã tiến vào hồi cuối.Số lượng côn trùng liên tục giảm mạnh.Loài người sắp giành được chiến thắng trong trận chiến tranh này.Ánh mắt của Liễu Bình lướt qua người Libertas và Tiêu Mộng La, gật đầu vớitất cả mọi người, nói: "Cơ bản thì các ngươi đã được an toàn, chỉ cần ở nơi nàychờ đợi kết quả cuối cùng của chiến tranh là được, ta đi trước một bước."Không đợi đám người kia nói thêm cái gì, hắn nhảy lên thật cao, rơi vào bệ cửasổ của sân huấn luyện, mở cửa sổ ra, nhảy ra bên ngoài, lóe lên liền biến mất."Thật sự là lợi hại." Libertas khen ngợi.ấ ắ"Ngươi có cảm thấy hắn ta tới ký túc xá cứu người trước, sau đó mới tới cứuchúng ta hay không?" Tiêu Mộng La nói với vẻ suy ngẫm."Có lẽ vậy... một ngày nào đó, ta cũng sẽ trở thành loại tồn tại như vậy."Libertas nói.Ở một bên khác...Liễu Bình bay ra ngoài, trốn trong góc khuất của sân huấn luyện.Hắn sử dụng một pháp quyết, êm tai nói:"Nghe kỹ đây, Liễu Bình, đây là bí thuật của tộc Miêu yêu chúng ta, chuyênmôn dùng để tránh né mọi thủ đoạn điều tra, điều kiện tiên quyết là phải trốn ởtrong bóng tối, tuyệt đối không được cử động.""Ta đã biết." Liễu Bình trầm giọng nói.Hắn yên lặng ngồi trong bóng tối, không nhúc nhích.Bỗng nhiên, cảnh tượng bốn phía dần dần biến mất.Từng luồng màu sắc mông lung ngưng tụ thành đoàn, yên lặng xuất hiện tronghư không, dần dần biến đổi, giống như muốn hình thành một loại cảnh tượngkhác vậy.Liễu Bình cảm thấy hơi kinh ngjac, không khỏi hỏi: "Loại bí thuật này của tộcMiêu yêu các ngươi, còn có thể sáng tạo một động thiên thế giới sao?"Không ai trả lời hắn.Liễu Bình cảm thấy khác thường, nói: "Triệu Thiền Y?"Vẫn không ai đáp lời.Từng hàng chữ nhỏ bùng cháy hiện lên:[Trong một trận đánh cược linh hồn, ngươi đã thu hoạch được linh hồn của bốnvị tôi tớ.][Một luồng lực lượng đặc biệt đang được kích hoạt.][Bản Danh Sách phán đoán, lực lượng này tới từ nghề nghiệp của ngươi.][Xin hãy cẩn thận ứng đối!]Tất cả chữ nhỏ lóe lên rồi biến mất, chùm sáng lờ mờ kia cũng bắt đầu biến hóakịch liệt, xoay tròn xung quanh cơ thể Liễu Bình như một trận bão táp hủy diệtvậy.Một kỵ sĩ cưỡi chiến mã từ trong cơn bão chậm rãi hiện ra, đi tới đối diện LiễuBình.Trên người hắn ta mặc một bộ chiến giáp màu xám, đỉnh đầu có một vòng ánhsáng, trên vòng sáng hiện lên sáu phù văn ánh sáng cực kỳ thần bí, nhìn quagiống như một chiếc vương miện vậy.Một tấm mặt nạ sứt sẹo che đi khuôn mặt của hắn ta.ễ ề ốLiễu Bình nhìn chăm chú về phía đối phương, trong lòng lại hiện lên một loạicảm giác quen thuộc.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Đối phương là Thẻ bài sư có chức nghiệp giống như ngươi.][Dòng thời gian đã bị bóp méo.][Đối phương là một tồn tại tới từ một thời đại nào đó trong quá khứ.]Không sai.Vị kỵ sĩ này chính là Thủ Ngục kỵ sĩ!Kỵ sĩ ngồi trên chiến mã, quan sát Liễu Bình, dùng thanh âm khàn khàn nói:"Ngươi là người lại thu được nghề nghiệp Thủ Ngục kỵ sĩ trong một thời đạinào đó tại tương lai sao?""Đúng vậy, không biết các hạ là?" Liễu Bình hỏi."Ta cũng là Thủ Ngục kỵ sĩ, trước khi linh hồn của ta biến mất hoàn toàn, sửdụng một loại lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, xuyên qua thời không, dựa vào kếtnối của luật nhân quả, đi tới trước mặt của ngươi." Kỵ sĩ nói."Các hạ tiêu hao lực lượng khổng lồ tới như vậy tới tìm ta, là vì cái gì?" LiễuBình hỏi."Ta cần phải tới nơi đây, nói cho ngươi biết một sự kiện.""Mời ngài nói, ta rửa tai lắng nghe.""Ngươi phải nhớ kỹ, tồn tại mà làm cho ngươi thu hoạch được nghề nghiệp ThủNgục kỵ sĩ ấy... dù cho kẻ đó là ai đi chăng nữa, mục đích của kẻ đó chắc chắnkhông phải tốt lành gì.""Tại sao?" Liễu Bình hỏi."Từ thời đại của ta, toàn bộ Thần trụ Luyện Ngục ngưng tụ thành một lời thềước: Những Thần linh cổ xưa nhất, mạnh mẽ nhất khi phát hiện ra Thủ Ngục kỵsĩ, cần phải sử dụng toàn lực đuổi giết, tuyệt đối không cho phép bất cứ ThủNgục kỵ sĩ nào xuất hiện trên thế giới." Kỵ sĩ nói.Liễu Bình trở nên im lặng.Suy nghĩ cẩn thận lại, vị tồn tại giống như bị phong ấn trong "Ngục giam lâmthời của người vô dụng" kia, nếu không phải do mình đã giải khai đề về thế giớitử vong tam trọng tấu, chắc chắn đối phương sẽ không xuất hiện.Mà vị kỵ sĩ trước mắt mình đây, đúng là một vị Thủ Ngục kỵ sĩ.Như vậy..."Ngài sử dụng lực lượng khổng lồ như vậy, từ thời đại xa xưa đi tới nơi này, chỉvì nhắc nhở ta chuyện này thôi sao?" Liễu Bình hỏi.Tên kỵ sĩ kia nói: "Thực lực của ngươi vừa mới nảy sinh, có lẽ ngươi vẫn khôngrõ ràng cho lắm, đôi lúc cũng không phải là người đang lựa chọn thẻ bài chứcnghiệp."ễ"Đó là cái gì?" Liễu Bình hỏi."Mỗi một tấm thẻ bài chức nghiệp đều có quyền lựa chọn, nó sẽ lựa chọn nhữngngười có đặc chất phù hợp với bản thân mình." Kỵ sĩ nói."Ý của ngươi là, thật ra là do tấm thẻ 'Thủ Ngục kỵ sĩ' này đã chọn trúng ta, mớithông qua vị tồn tại kia, đi tới trước mặt của ta sao?""Ta biết chuyện này rất khó hiểu, thế nhưng ngươi cần phải nhớ kỹ, thẻ bài chỉhành động dựa vào bản năng, nó chỉ công nhận đặc chất của ngươi...""Cho nên vấn đề trong chuyện này không phải là tấm thẻ bài..." Kỵ sĩ bỗng caogiọng nói: "Điều ngươi cần cẩn thận, chính là người đã đưa cho ngươi tấm thẻbài này.""Thật sao? Thế nhưng vị tồn tại kia cực kỳ mạnh mẽ, với thực lực của nó màmuốn mưu đồ cái gì, có lẽ ta cũng không thể ngăn cản được." Liễu Bình nói.Kỵ sĩ nói: "Đề nghị duy nhất mà ta có thể cho ngươi biết, đó là lợi dụng mộtnhánh chức nghiệp kỵ sĩ khác để tiến hành che giấu... nhớ kỹ, chỉ có chứcnghiệp Kỵ sĩ, mới có thể dung hợp với 'Thủ Ngục kỵ sĩ', cũng thành công chegiấu sự tồn tại của chức nghiệp này."Nói xong những lời này, thân hình của Kỵ sĩ dần dần trở nên mờ nhạt.

Chương 283: "Mời ngài nói, ta rửa tai lắng nghe."