"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 293: "Danh sách Chiến Tranh!"
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… "Thì ra là thế..." Ông lão thả lỏng: "Ngươi đã chủ động hành động, cũng là mộtchuyện tốt, ta sẽ dành cho ngươi quyền hạn này, vừa lúc ngươi và Hoa TìnhKhông cùng đi điều tra đi."Ông lão rút ra một tập tài liệu, đặt tại trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình cầm tài liệu lên, lại thấy được từng hàng chữ nhỏ phía trên:"Tuyệt mật.""Những tài liệu liên quan tới tiểu đội thăm dò số năm của các nhà tự nhiên học.""Tiểu đội này có nhiệm vụ xâm nhập vào di tích của vương quốc Ceylon, điềutra nguyên nhân hủy diệt của vương quốc.""Ngày hai mươi hai tháng ba, tiểu đội thăm dò lấy được tiến triển cực lớn, cầntrở lại Hoàng thành, mượn nhờ lực lượng của Danh Sách Chiến tranh, phân tíchsâu hơn về một loại vật chất nào đó.""Ngày hai mươi ba tháng ba, tiểu đội thăm dò trở lại Hoàng thành.""Trong đêm đó, hỏa hoạn bùng phát, toàn bộ người trong tiểu đội đều mấtmạng, không ai sống sót.""Thông qua việc phục hồi thuộc tính của ngọn lửa, có thể biết được ngọn lửanày chính là Lửa Diệt Hồn của hệ nguyền rủa.""Lửa Diệt Hồn hủy diệt toàn bộ dấu vết linh hồn, không thể thông qua việc phụchồi để tìm kiếm chứng cứ.""Đang trong quá trình điều tra sâu.""Phía trên, đều là những tin tức tương quan."Liễu Bình đọc rất nhanh, trầm ngâm nói: "Vương quốc Ceylon? Ta nhớ rằngquốc gia này vừa mới xuất hiện khoảng trăm năm về trước.""Đúng vậy, thời gian tồn tại của nó quá ngắn, chưa phát triển, đã bị một loại tồntại nào đó trong Vĩnh Dạ hủy diệt, toàn bộ linh hồn loài người cũng bị ăn sạch."Ông lão nói tiếp."Vậy, Đế quốc chúng ta thì sao?" Hoa Tình Không bỗng hỏi."Đế quốc chúng ta đã tồn tại ba trăm năm, là khi trước lúc Hoàng tộc rơi vàoVĩnh Dạ, đã dẫn theo Danh sách Cỗ máy Chiến tranh, dựa vào Danh Sách nàytừng bước mở rộng lãnh thổ." Liễu Bình nói."Ngươi cũng có vài phần thần thái của nhà bác học đấy." Ông lão trêu ghẹo nói."Ba trăm năm, cũng không có bao nhiêu tri thức, cũng không thể coi là bác họcđược." Liễu Bình lắc đầu một cách rất tự nhiên.Ông lão liếc mắt nhìn hắn, nói: "Vụ án này đã chững lại rồi, đã mất sạch toàn bộmanh mối, hầu như không thể điều tra tiếp, ngươi có ý nghĩ gì sao?"ễ"Làm sao lại không có cách nào nữa?" Liễu Bình giật mình, hỏi."Mọi chứng cứ và manh mối đều bị hủy diệt, cục cảnh sát lẫn quân đội chúng tađều không nghĩ ra cách nào nữa cả, chẳng lẽ..." Ông lão không nói tiếp.Nữ thư ký cũng biết điều lui ra ngoài, đóng cửa lại.Liễu Bình nói: "Đương nhiên là có cách khác, chúng ta cần lặng lẽ điều độngnhân lực, thuận theo quỹ tích thăm dò của tiểu đội số năm, lại tiến tới di tích củavương quốc Ceylon, xem xem có thể biết được bọn họ đã phát hiện được thứ gìhay không, chẳng lẽ chuyện này không phải là chuyện quan trọng nhất haysao?"Ông lão im lặng, bỗng lấy ra một phần tài liệu, nhanh chóng viết lên thứ gì đó."Từ giờ trở đi, Hoa Tình Không chính là người dẫn đường của ngươi, cô ấy sẽphụ trách an toàn của ngươi, mà ngươi lại là nhà tự nhiên học, vừa lúc thích hợpđi điều tra di tích kia... di tích này đã được thăm dò rất nhiều lần, chắc hẳn cũngkhông có nguy hiểm gì quá lớn." Ông lão nói."Hai người chúng ta? Không phải quá nhỏ yếu hay sao?" Liễu Bình hỏi."Ngươi phải tin tưởng thực lực của Hoa Tình Không, cô ấy chính là đội trưởngbộ đội đặc biệt... với lại, các ngươi mới có hai người, không nên thu hút quánhiều sự chú ý, hành động ẩn nấp, hiệu suất sẽ cao hơn." Ông lão nói."Vâng! Tổng tư lệnh!" Hoa Tình Không cúi chào nói.Liễu Bình suy nghĩ vài giây.Đúng là di tích của vương quốc kia đã được thăm dò rất nhiều lần, mà Hoa TìnhKhông lại là một vị Hoán Linh sư, trải qua hơn nửa năm phát triển, thực lực đãkhông biết mạnh mẽ tới mức nào rồi.Tại sao con quái vật kia lại muốn giết sạch tiểu đội nghiên cứu này?Đáp án đang ở trong di tích chờ đợi mình.Mình là nhà tự nhiên học, chỉ cần điều tra mọi chuyện liên quan tới tiểu độinghiên cứu thứ năm là được.Nếu như có thu hoạch, không chỉ có thể danh chính ngôn thuận dẫn dắt vấn đềlên người Hoàng đế, mình còn có thể thu hoạch được số lượng lớn điểm cônghuân nữa.Vừa nghĩ tới đây, Liễu Bình cùng Hoa Tình Không đều cúi chào.Đó cũng biểu thị mình đáp ứng.Ông lão mỉm cười, gọi nữ thư ký tới, đưa phần tài liệu kia cho cô ta rồi nói::"Hành động tuyệt mật, chuẩn bị quản lý mọi thứ đi.""Vâng, ta sẽ đi làm ngay." Nữ thư ký cầm tài liệu, quay người đi khỏi vănphòng."Được rồi... các ngươi rời đi thôi, ta còn muốn ngủ bù." Ông lão phất tay vớiHoa Tình Không và Liễu Bình.Hai người rời khỏi văn phòng, đóng cửa lại, rời đi.Văn phòng Tổng tư lệnh yên tĩnh lại.Ông lão ngồi trên một chiếc ghế bành, nhếch chân bắt chéo, châm một điếuthuốc.Ông lão hút mạnh một hơi, phun ra một vòng khói, nói: "Chiếu lại."Ngay sau đó, màn ánh sáng trên bàn công tác phát sáng lên.Trong tiếng âm nhạc sục sôi, hình ảnh trò chơi đối kháng lại hiện lên lần nữa,phía trên dần dần có các nhân vật trong game xuất hiện.Rất nhanh, hoạt hình giới thiệu nhân vật đã kết thúc.Tất cả nhân vật đều đứng chung một chỗ, nhìn về phía ngoài màn hình."Lão Chu, ông thấy thế nào?" Ông lão hỏi.Nhân vật mà ông ta vừa điều khiển, cả người đều là cơ bắp cứng như thép nguộiđứng ra, lộ vẻ suy tư, nói: "Tiêu chuẩn chiến đấu của đứa nhỏ kia cũng khôngthấp... Hắn chỉ nhìn vài lần là có thể tìm ra sơ hở trong quyền pháp lẫn combomà ta sử dụng rồi."Ông lão lại nhìn về một nhân vật khác.Đó là nhân vật mà Liễu Bình lựa chọn."Các ông biết đấy, ta khá là khắc chế lão Chu..." Nhân vật kia nói: "Ta cũngkhông biết rõ hắn lựa chọn ta để chiến đấu với lão Chu, là bởi vì chọn bừa, haylà có một loại trực giác nào đó trong chiến đấu nữa."Trong các nhân vật đứng xem, một người mở miệng nói: "Trong trận chiến cuốicùng, ngươi đã dùng Thần kỹ hai lần, ba lần bí pháp, mỗi một lần đều trúngmục tiêu.""Cho nên có kết luận." Lão Chu nói."Hắn chính là hạt giống trời sinh chiến đấu... hiện tại ta mới hiểu câu nói vừarồi của hắn.""Câu nào?""Trước khi chiến đấu, hắn nói: 'Trong chiến đấu, bình thường thì ta sẽ khôngthua.'.""Chậc, có phải là đề cao hắn quá rồi hay không?""Nghe xem ý kiến của Ba Bàng thế nào trước đi."Các nhân vật cùng nhìn về phía ông lão kia.Ông lão vỗ bàn một cái, nói: "Danh sách Chiến Tranh!"
"Thì ra là thế..." Ông lão thả lỏng: "Ngươi đã chủ động hành động, cũng là một
chuyện tốt, ta sẽ dành cho ngươi quyền hạn này, vừa lúc ngươi và Hoa Tình
Không cùng đi điều tra đi."
Ông lão rút ra một tập tài liệu, đặt tại trước mặt Liễu Bình.
Liễu Bình cầm tài liệu lên, lại thấy được từng hàng chữ nhỏ phía trên:
"Tuyệt mật."
"Những tài liệu liên quan tới tiểu đội thăm dò số năm của các nhà tự nhiên học."
"Tiểu đội này có nhiệm vụ xâm nhập vào di tích của vương quốc Ceylon, điều
tra nguyên nhân hủy diệt của vương quốc."
"Ngày hai mươi hai tháng ba, tiểu đội thăm dò lấy được tiến triển cực lớn, cần
trở lại Hoàng thành, mượn nhờ lực lượng của Danh Sách Chiến tranh, phân tích
sâu hơn về một loại vật chất nào đó."
"Ngày hai mươi ba tháng ba, tiểu đội thăm dò trở lại Hoàng thành."
"Trong đêm đó, hỏa hoạn bùng phát, toàn bộ người trong tiểu đội đều mất
mạng, không ai sống sót."
"Thông qua việc phục hồi thuộc tính của ngọn lửa, có thể biết được ngọn lửa
này chính là Lửa Diệt Hồn của hệ nguyền rủa."
"Lửa Diệt Hồn hủy diệt toàn bộ dấu vết linh hồn, không thể thông qua việc phục
hồi để tìm kiếm chứng cứ."
"Đang trong quá trình điều tra sâu."
"Phía trên, đều là những tin tức tương quan."
Liễu Bình đọc rất nhanh, trầm ngâm nói: "Vương quốc Ceylon? Ta nhớ rằng
quốc gia này vừa mới xuất hiện khoảng trăm năm về trước."
"Đúng vậy, thời gian tồn tại của nó quá ngắn, chưa phát triển, đã bị một loại tồn
tại nào đó trong Vĩnh Dạ hủy diệt, toàn bộ linh hồn loài người cũng bị ăn sạch."
Ông lão nói tiếp.
"Vậy, Đế quốc chúng ta thì sao?" Hoa Tình Không bỗng hỏi.
"Đế quốc chúng ta đã tồn tại ba trăm năm, là khi trước lúc Hoàng tộc rơi vào
Vĩnh Dạ, đã dẫn theo Danh sách Cỗ máy Chiến tranh, dựa vào Danh Sách này
từng bước mở rộng lãnh thổ." Liễu Bình nói.
"Ngươi cũng có vài phần thần thái của nhà bác học đấy." Ông lão trêu ghẹo nói.
"Ba trăm năm, cũng không có bao nhiêu tri thức, cũng không thể coi là bác học
được." Liễu Bình lắc đầu một cách rất tự nhiên.
Ông lão liếc mắt nhìn hắn, nói: "Vụ án này đã chững lại rồi, đã mất sạch toàn bộ
manh mối, hầu như không thể điều tra tiếp, ngươi có ý nghĩ gì sao?"
ễ
"Làm sao lại không có cách nào nữa?" Liễu Bình giật mình, hỏi.
"Mọi chứng cứ và manh mối đều bị hủy diệt, cục cảnh sát lẫn quân đội chúng ta
đều không nghĩ ra cách nào nữa cả, chẳng lẽ..." Ông lão không nói tiếp.
Nữ thư ký cũng biết điều lui ra ngoài, đóng cửa lại.
Liễu Bình nói: "Đương nhiên là có cách khác, chúng ta cần lặng lẽ điều động
nhân lực, thuận theo quỹ tích thăm dò của tiểu đội số năm, lại tiến tới di tích của
vương quốc Ceylon, xem xem có thể biết được bọn họ đã phát hiện được thứ gì
hay không, chẳng lẽ chuyện này không phải là chuyện quan trọng nhất hay
sao?"
Ông lão im lặng, bỗng lấy ra một phần tài liệu, nhanh chóng viết lên thứ gì đó.
"Từ giờ trở đi, Hoa Tình Không chính là người dẫn đường của ngươi, cô ấy sẽ
phụ trách an toàn của ngươi, mà ngươi lại là nhà tự nhiên học, vừa lúc thích hợp
đi điều tra di tích kia... di tích này đã được thăm dò rất nhiều lần, chắc hẳn cũng
không có nguy hiểm gì quá lớn." Ông lão nói.
"Hai người chúng ta? Không phải quá nhỏ yếu hay sao?" Liễu Bình hỏi.
"Ngươi phải tin tưởng thực lực của Hoa Tình Không, cô ấy chính là đội trưởng
bộ đội đặc biệt... với lại, các ngươi mới có hai người, không nên thu hút quá
nhiều sự chú ý, hành động ẩn nấp, hiệu suất sẽ cao hơn." Ông lão nói.
"Vâng! Tổng tư lệnh!" Hoa Tình Không cúi chào nói.
Liễu Bình suy nghĩ vài giây.
Đúng là di tích của vương quốc kia đã được thăm dò rất nhiều lần, mà Hoa Tình
Không lại là một vị Hoán Linh sư, trải qua hơn nửa năm phát triển, thực lực đã
không biết mạnh mẽ tới mức nào rồi.
Tại sao con quái vật kia lại muốn giết sạch tiểu đội nghiên cứu này?
Đáp án đang ở trong di tích chờ đợi mình.
Mình là nhà tự nhiên học, chỉ cần điều tra mọi chuyện liên quan tới tiểu đội
nghiên cứu thứ năm là được.
Nếu như có thu hoạch, không chỉ có thể danh chính ngôn thuận dẫn dắt vấn đề
lên người Hoàng đế, mình còn có thể thu hoạch được số lượng lớn điểm công
huân nữa.
Vừa nghĩ tới đây, Liễu Bình cùng Hoa Tình Không đều cúi chào.
Đó cũng biểu thị mình đáp ứng.
Ông lão mỉm cười, gọi nữ thư ký tới, đưa phần tài liệu kia cho cô ta rồi nói::
"Hành động tuyệt mật, chuẩn bị quản lý mọi thứ đi."
"Vâng, ta sẽ đi làm ngay." Nữ thư ký cầm tài liệu, quay người đi khỏi văn
phòng.
"Được rồi... các ngươi rời đi thôi, ta còn muốn ngủ bù." Ông lão phất tay với
Hoa Tình Không và Liễu Bình.
Hai người rời khỏi văn phòng, đóng cửa lại, rời đi.
Văn phòng Tổng tư lệnh yên tĩnh lại.
Ông lão ngồi trên một chiếc ghế bành, nhếch chân bắt chéo, châm một điếu
thuốc.
Ông lão hút mạnh một hơi, phun ra một vòng khói, nói: "Chiếu lại."
Ngay sau đó, màn ánh sáng trên bàn công tác phát sáng lên.
Trong tiếng âm nhạc sục sôi, hình ảnh trò chơi đối kháng lại hiện lên lần nữa,
phía trên dần dần có các nhân vật trong game xuất hiện.
Rất nhanh, hoạt hình giới thiệu nhân vật đã kết thúc.
Tất cả nhân vật đều đứng chung một chỗ, nhìn về phía ngoài màn hình.
"Lão Chu, ông thấy thế nào?" Ông lão hỏi.
Nhân vật mà ông ta vừa điều khiển, cả người đều là cơ bắp cứng như thép nguội
đứng ra, lộ vẻ suy tư, nói: "Tiêu chuẩn chiến đấu của đứa nhỏ kia cũng không
thấp... Hắn chỉ nhìn vài lần là có thể tìm ra sơ hở trong quyền pháp lẫn combo
mà ta sử dụng rồi."
Ông lão lại nhìn về một nhân vật khác.
Đó là nhân vật mà Liễu Bình lựa chọn.
"Các ông biết đấy, ta khá là khắc chế lão Chu..." Nhân vật kia nói: "Ta cũng
không biết rõ hắn lựa chọn ta để chiến đấu với lão Chu, là bởi vì chọn bừa, hay
là có một loại trực giác nào đó trong chiến đấu nữa."
Trong các nhân vật đứng xem, một người mở miệng nói: "Trong trận chiến cuối
cùng, ngươi đã dùng Thần kỹ hai lần, ba lần bí pháp, mỗi một lần đều trúng
mục tiêu."
"Cho nên có kết luận." Lão Chu nói.
"Hắn chính là hạt giống trời sinh chiến đấu... hiện tại ta mới hiểu câu nói vừa
rồi của hắn."
"Câu nào?"
"Trước khi chiến đấu, hắn nói: 'Trong chiến đấu, bình thường thì ta sẽ không
thua.'."
"Chậc, có phải là đề cao hắn quá rồi hay không?"
"Nghe xem ý kiến của Ba Bàng thế nào trước đi."
Các nhân vật cùng nhìn về phía ông lão kia.
Ông lão vỗ bàn một cái, nói: "Danh sách Chiến Tranh!"
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… "Thì ra là thế..." Ông lão thả lỏng: "Ngươi đã chủ động hành động, cũng là mộtchuyện tốt, ta sẽ dành cho ngươi quyền hạn này, vừa lúc ngươi và Hoa TìnhKhông cùng đi điều tra đi."Ông lão rút ra một tập tài liệu, đặt tại trước mặt Liễu Bình.Liễu Bình cầm tài liệu lên, lại thấy được từng hàng chữ nhỏ phía trên:"Tuyệt mật.""Những tài liệu liên quan tới tiểu đội thăm dò số năm của các nhà tự nhiên học.""Tiểu đội này có nhiệm vụ xâm nhập vào di tích của vương quốc Ceylon, điềutra nguyên nhân hủy diệt của vương quốc.""Ngày hai mươi hai tháng ba, tiểu đội thăm dò lấy được tiến triển cực lớn, cầntrở lại Hoàng thành, mượn nhờ lực lượng của Danh Sách Chiến tranh, phân tíchsâu hơn về một loại vật chất nào đó.""Ngày hai mươi ba tháng ba, tiểu đội thăm dò trở lại Hoàng thành.""Trong đêm đó, hỏa hoạn bùng phát, toàn bộ người trong tiểu đội đều mấtmạng, không ai sống sót.""Thông qua việc phục hồi thuộc tính của ngọn lửa, có thể biết được ngọn lửanày chính là Lửa Diệt Hồn của hệ nguyền rủa.""Lửa Diệt Hồn hủy diệt toàn bộ dấu vết linh hồn, không thể thông qua việc phụchồi để tìm kiếm chứng cứ.""Đang trong quá trình điều tra sâu.""Phía trên, đều là những tin tức tương quan."Liễu Bình đọc rất nhanh, trầm ngâm nói: "Vương quốc Ceylon? Ta nhớ rằngquốc gia này vừa mới xuất hiện khoảng trăm năm về trước.""Đúng vậy, thời gian tồn tại của nó quá ngắn, chưa phát triển, đã bị một loại tồntại nào đó trong Vĩnh Dạ hủy diệt, toàn bộ linh hồn loài người cũng bị ăn sạch."Ông lão nói tiếp."Vậy, Đế quốc chúng ta thì sao?" Hoa Tình Không bỗng hỏi."Đế quốc chúng ta đã tồn tại ba trăm năm, là khi trước lúc Hoàng tộc rơi vàoVĩnh Dạ, đã dẫn theo Danh sách Cỗ máy Chiến tranh, dựa vào Danh Sách nàytừng bước mở rộng lãnh thổ." Liễu Bình nói."Ngươi cũng có vài phần thần thái của nhà bác học đấy." Ông lão trêu ghẹo nói."Ba trăm năm, cũng không có bao nhiêu tri thức, cũng không thể coi là bác họcđược." Liễu Bình lắc đầu một cách rất tự nhiên.Ông lão liếc mắt nhìn hắn, nói: "Vụ án này đã chững lại rồi, đã mất sạch toàn bộmanh mối, hầu như không thể điều tra tiếp, ngươi có ý nghĩ gì sao?"ễ"Làm sao lại không có cách nào nữa?" Liễu Bình giật mình, hỏi."Mọi chứng cứ và manh mối đều bị hủy diệt, cục cảnh sát lẫn quân đội chúng tađều không nghĩ ra cách nào nữa cả, chẳng lẽ..." Ông lão không nói tiếp.Nữ thư ký cũng biết điều lui ra ngoài, đóng cửa lại.Liễu Bình nói: "Đương nhiên là có cách khác, chúng ta cần lặng lẽ điều độngnhân lực, thuận theo quỹ tích thăm dò của tiểu đội số năm, lại tiến tới di tích củavương quốc Ceylon, xem xem có thể biết được bọn họ đã phát hiện được thứ gìhay không, chẳng lẽ chuyện này không phải là chuyện quan trọng nhất haysao?"Ông lão im lặng, bỗng lấy ra một phần tài liệu, nhanh chóng viết lên thứ gì đó."Từ giờ trở đi, Hoa Tình Không chính là người dẫn đường của ngươi, cô ấy sẽphụ trách an toàn của ngươi, mà ngươi lại là nhà tự nhiên học, vừa lúc thích hợpđi điều tra di tích kia... di tích này đã được thăm dò rất nhiều lần, chắc hẳn cũngkhông có nguy hiểm gì quá lớn." Ông lão nói."Hai người chúng ta? Không phải quá nhỏ yếu hay sao?" Liễu Bình hỏi."Ngươi phải tin tưởng thực lực của Hoa Tình Không, cô ấy chính là đội trưởngbộ đội đặc biệt... với lại, các ngươi mới có hai người, không nên thu hút quánhiều sự chú ý, hành động ẩn nấp, hiệu suất sẽ cao hơn." Ông lão nói."Vâng! Tổng tư lệnh!" Hoa Tình Không cúi chào nói.Liễu Bình suy nghĩ vài giây.Đúng là di tích của vương quốc kia đã được thăm dò rất nhiều lần, mà Hoa TìnhKhông lại là một vị Hoán Linh sư, trải qua hơn nửa năm phát triển, thực lực đãkhông biết mạnh mẽ tới mức nào rồi.Tại sao con quái vật kia lại muốn giết sạch tiểu đội nghiên cứu này?Đáp án đang ở trong di tích chờ đợi mình.Mình là nhà tự nhiên học, chỉ cần điều tra mọi chuyện liên quan tới tiểu độinghiên cứu thứ năm là được.Nếu như có thu hoạch, không chỉ có thể danh chính ngôn thuận dẫn dắt vấn đềlên người Hoàng đế, mình còn có thể thu hoạch được số lượng lớn điểm cônghuân nữa.Vừa nghĩ tới đây, Liễu Bình cùng Hoa Tình Không đều cúi chào.Đó cũng biểu thị mình đáp ứng.Ông lão mỉm cười, gọi nữ thư ký tới, đưa phần tài liệu kia cho cô ta rồi nói::"Hành động tuyệt mật, chuẩn bị quản lý mọi thứ đi.""Vâng, ta sẽ đi làm ngay." Nữ thư ký cầm tài liệu, quay người đi khỏi vănphòng."Được rồi... các ngươi rời đi thôi, ta còn muốn ngủ bù." Ông lão phất tay vớiHoa Tình Không và Liễu Bình.Hai người rời khỏi văn phòng, đóng cửa lại, rời đi.Văn phòng Tổng tư lệnh yên tĩnh lại.Ông lão ngồi trên một chiếc ghế bành, nhếch chân bắt chéo, châm một điếuthuốc.Ông lão hút mạnh một hơi, phun ra một vòng khói, nói: "Chiếu lại."Ngay sau đó, màn ánh sáng trên bàn công tác phát sáng lên.Trong tiếng âm nhạc sục sôi, hình ảnh trò chơi đối kháng lại hiện lên lần nữa,phía trên dần dần có các nhân vật trong game xuất hiện.Rất nhanh, hoạt hình giới thiệu nhân vật đã kết thúc.Tất cả nhân vật đều đứng chung một chỗ, nhìn về phía ngoài màn hình."Lão Chu, ông thấy thế nào?" Ông lão hỏi.Nhân vật mà ông ta vừa điều khiển, cả người đều là cơ bắp cứng như thép nguộiđứng ra, lộ vẻ suy tư, nói: "Tiêu chuẩn chiến đấu của đứa nhỏ kia cũng khôngthấp... Hắn chỉ nhìn vài lần là có thể tìm ra sơ hở trong quyền pháp lẫn combomà ta sử dụng rồi."Ông lão lại nhìn về một nhân vật khác.Đó là nhân vật mà Liễu Bình lựa chọn."Các ông biết đấy, ta khá là khắc chế lão Chu..." Nhân vật kia nói: "Ta cũngkhông biết rõ hắn lựa chọn ta để chiến đấu với lão Chu, là bởi vì chọn bừa, haylà có một loại trực giác nào đó trong chiến đấu nữa."Trong các nhân vật đứng xem, một người mở miệng nói: "Trong trận chiến cuốicùng, ngươi đã dùng Thần kỹ hai lần, ba lần bí pháp, mỗi một lần đều trúngmục tiêu.""Cho nên có kết luận." Lão Chu nói."Hắn chính là hạt giống trời sinh chiến đấu... hiện tại ta mới hiểu câu nói vừarồi của hắn.""Câu nào?""Trước khi chiến đấu, hắn nói: 'Trong chiến đấu, bình thường thì ta sẽ khôngthua.'.""Chậc, có phải là đề cao hắn quá rồi hay không?""Nghe xem ý kiến của Ba Bàng thế nào trước đi."Các nhân vật cùng nhìn về phía ông lão kia.Ông lão vỗ bàn một cái, nói: "Danh sách Chiến Tranh!"