"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 303: Đường hầm

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ vẫn dừng lại tại đó:[Ngươi đã đề nghị chiến đấu với thiếu tá Bart: 'Có thời gian rảnh, chúng ta sođấu một trận'.][Đối phương trả lời là: 'Ha ha, có thể có thể.'.][Điều kiện đã thỏa mãn.][Là một Thủ Ngục kỵ sĩ, trận chiến đấu này sẽ chuyển hóa làm hình thái chiếnđấu của ngươi: Canh bạc Linh hồn.][Linh hồn của kẻ thất bại sẽ thuộc về người chiến thắng.]Tất cả chữ nhỏ lóe lên rồi biến mất.Từng hàng chữ khác lại nhanh chóng hiện lên:[Đối phương dùng thẻ pháp thuật công kích ngươi.][Công kích thất bại.][Trong hình thức Canh bạc Linh hồn, đối phương cần phải chiến thắng toàn bộthẻ bài của ngươi, mới có thể tạo thành tổn thương tới thân thể của ngươi.][Giống như khi trước ngươi chiến đấu với Người bán rượu vậy.]Liễu Bình cũng không quan tâm tới những dòng chữ này, chỉ nhìn chằm chằmvào thiếu tá Bart, nói:"Là một quân nhân của Đế quốc, ngươi cũng gia nhập vào tà giáo kia sao? Chậcchậc, xem ra chuyện lần này lớn rồi."Trước người của hắn, ba con quái vật nửa người nửa trùng yên lặng hiện lên.Thiếu tá Bart lộ ra vẻ tiếc nuối, lắc đầu nói: "Chết đi một cách đơn giản khôngtốt hay sao?""Bị đánh lén mà chết, ta sẽ cảm thấy rất là mất thể diện." Liễu Bình nói.Thiếu tá Bart lùi về sau hai bước, thầm thì:"Ban thưởng lực lượng cho ta!"Một tấm thẻ bài hiện lên trên đỉnh đầu ông ta.Đây là một tấm thẻ bài mà Liễu Bình chưa từng thấy qua.Ánh sáng đen vô tận xuất hiện trên thẻ bài, làm cho người ta không thể thấy rõphía trên có vẽ cái gì."Như vậy, sau đó ngươi sẽ thấy được tuyệt vọng chân chính." Thiếu tá Bart nói.Thẻ bài hóa thành một luồng sương đen, bay vọt xuống dưới, bao trùm thiếu távào bên trong.Ầm...ổ ồ ầVùng sương đen khổng lồ bao phủ cả con đường hầm lại.Ngay sau đó...Một bàn tay xương lởm chởm vươn ra từ trong màn sương đen, rạch nhẹ mộtcái trên không.Rắc! Rắc! Rắc!Ba tiếng vang giòn xuất hiện.Ba con quái vật đứng trước người Liễu Bình bị giết chết trong nháy mắt.Trong khoảnh khắc đó, lại có một luồng sáng trắng bỗng xuất hiện, vung mạnhvề phía trước...Keng!Một tiếng vang dữ dội xuất hiện.Triệu Thiền Y hiện thân, ngăn tại trước người Liễu Bình, quát khẽ: "Cẩn thận,nó rất mạnh!"Liễu Bình nhìn về phía bàn tay của nàng.Chỉ mới ra tay một lần, trên bàn tay trắng nõn của Triệu Thiền Y đã xuất hiệnmột đường vết rách.Máu tươi liên tục chảy ra ngoài.Lại nhìn về phía ba con quái vật kia, lại thấy trên thi thể của bọn chúng có mộtngọn lửa đang thiêu đốt, trong nháy mắt đã thiêu thi thể thành hư vô.Vẻ mặt Liễu Bình biến đổi, tiện tay rút ra ba tấm thẻ bài.Ba con côn trùng trên thẻ bài đang dần dần biến mất, mà thẻ bài cũng theo đóhóa thành bột phấn, bay lả tả từ trên tay của hắn.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Ngươi đã hoàn toàn mất đi ba tấm thẻ bài: Mộ viên thi trùng.]Một đòn!Chỉ một đòn đã giết chết ba con thi trùng cấp 11!Loại thực lực này mạnh như thế nào!Trong màn sương đen, một giọng nói quái dị vang lên:"Ta đã nói rồi, từ giờ trở đi, ngươi sẽ chỉ cảm nhận được sự tuyệt vọng mà thôi."…"Sóng vai chiến đấu?" Liễu Bình hỏi."Tốt!" Triệu Thiền Y nói.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Có người nguyện ý sáng vai chiến đấu với ngươi, tất cả thẻ bài của ngươi đãhoàn thành việc chuyên môn hóa.]ễLiễu Bình liên tục rút bài, lập tức rút "Kỵ sĩ Bảo hộ giả" và "Sương Hàn Thứ" rangoài.Hai tấm thẻ bài dần dần chuyển biến, hóa thành một bộ áo giáp nhỏ nhắn cómàu xanh trắng, cùng với một thanh trường đao tản ra hàn khí âm u.Áo giáp bay lên, tự động mặc vào người Triệu Thiền Y.Trường đao cũng lơ lửng trước mặt nàng.Triệu Thiền Y nắm chặt trường đao dùng toàn lực vung lên, trong nháy mắt tạothành một mặt tường băng ở trước mặt."Chỉ dựa vào cái này thôi sao?"Trong vùng sương đen đối diện truyền ra tiếng cười nhạo.Một khô lâu hình người lấp lóe ánh sáng đen chậm rãi đi ra khỏi vùng sươngđen, mà vùng sương đen phía sau dần dần tụ tập tại phía sau lưng của nó, hóathành một chiếc áo choàng thật dài.Liễu Bình lẩm bẩm: "Tà khí thật kinh người..."Hắn lại đưa tay làm động tác rút, rút từng tấm thẻ bài ra ngoài.Những thẻ bài này là một bộ thẻ bài Kỵ sĩ chiến đấu, chính là lúc sắp rời khỏiHoàng thành, Danh Sách giao cho hắn dựa theo nguyên tắc bồi dưỡng trọngđiểm.Triệu Thiền Y lại mỉm cười, nói: "Ta cũng không phải kẻ ăn chay, Liễu Bình, đãquá lâu rồi ngươi vẫn chưa xem ta chiến đấu đâu."Nàng giấu thanh đao về phía sau, thân hình chậm rãi ngả về phía trước...Trong khoảnh khắc đó, Triệu Thiền Y hóa thành một luồng sáng lạnh, vượt quacon đường đá dài dằng dặc, trảm mạnh lên người tên khô lâu trước mặt.Khô lâu không kịp đón đỡ, không khỏi lùi về sau mấy bước.Triệu Thiền Y cũng đang chờ đợi cơ hội này.Nàng hóa thành hình bóng hư ảo, trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh khô lâu, lạichém ra một đao nữa.Khô lâu vội vàng giơ hai tay lên ngăn cản.Keng!Một tiếng vang xuất hiện.Từng luồng băng sương màu lam xuất hiện trên hai tay Khô lâu, liên tục lan trànra ngoài.Triệu Thiền Y lại biến mất lần nữa.Ngay sau đó...Nàng xuất hiện phía sau Khô lâu, chém ra một đao với tốc độ cực nhanh.Không đợi đối phương phản ứng kịp, thân hình của nàng chớp lóe liên tục, hóathành tàn ảnh làm cho người ta hoa cả mắt, liên tục vòng quanh Khô lâu màấxuất đao."Ha ha ha, mặc dù khí thế rất đáng sợ, thế nhưng kỹ nghệ chiến đấu quá kém, tađoán ngươi chưa từng tham gia chiến đấu chân chính chứ." Triệu Thiền Y bậtcười, nói."Muốn chết!" Khô lâu không nhịn được nữa, quát lớn.Xoạt xoạt xoạt xoạt xoạt...Toàn thân nó bỗng thả ra từng chiếc gai xương bén nhọn.Triệu Thiền Y vội vàng giơ ngang thanh đao ngăn cản, lại bị Khô lâu nhào tới,hai tay nó là hai thanh đao xương sắc bén, liên tục chém tới mấy chục lần, cuốicùng lại dùng toàn lực chém tới.Cuối cùng Triệu Thiền Y cũng không ngăn cản được, bị một kích cuối cùngđánh bay ra ngoài, lơ lửng hạ xuống trước mặt Liễu Bình."Phi!"Nàng phun ra một búng máu.Liễu Bình nhìn về phía nàng, lại đã thấy bộ chiến giáp trên người nàng đã bịđánh rách nát tơi tả, nhiều nơi trên người đã xuất hiện vết thương chảy máu.Lại nhìn về phía Khô lâu, xương ngực của nó cũng đã bị gãy vài cái, toàn thânđều có vết thương chồng chất, đều là dấu vết do trường đao chém ra.Song phương cân sức ngang tài.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ vẫn dừng lại tại đó:[Ngươi đã đề nghị chiến đấu với thiếu tá Bart: 'Có thời gian rảnh, chúng ta sođấu một trận'.][Đối phương trả lời là: 'Ha ha, có thể có thể.'.][Điều kiện đã thỏa mãn.][Là một Thủ Ngục kỵ sĩ, trận chiến đấu này sẽ chuyển hóa làm hình thái chiếnđấu của ngươi: Canh bạc Linh hồn.][Linh hồn của kẻ thất bại sẽ thuộc về người chiến thắng.]Tất cả chữ nhỏ lóe lên rồi biến mất.Từng hàng chữ khác lại nhanh chóng hiện lên:[Đối phương dùng thẻ pháp thuật công kích ngươi.][Công kích thất bại.][Trong hình thức Canh bạc Linh hồn, đối phương cần phải chiến thắng toàn bộthẻ bài của ngươi, mới có thể tạo thành tổn thương tới thân thể của ngươi.][Giống như khi trước ngươi chiến đấu với Người bán rượu vậy.]Liễu Bình cũng không quan tâm tới những dòng chữ này, chỉ nhìn chằm chằmvào thiếu tá Bart, nói:"Là một quân nhân của Đế quốc, ngươi cũng gia nhập vào tà giáo kia sao? Chậcchậc, xem ra chuyện lần này lớn rồi."Trước người của hắn, ba con quái vật nửa người nửa trùng yên lặng hiện lên.Thiếu tá Bart lộ ra vẻ tiếc nuối, lắc đầu nói: "Chết đi một cách đơn giản khôngtốt hay sao?""Bị đánh lén mà chết, ta sẽ cảm thấy rất là mất thể diện." Liễu Bình nói.Thiếu tá Bart lùi về sau hai bước, thầm thì:"Ban thưởng lực lượng cho ta!"Một tấm thẻ bài hiện lên trên đỉnh đầu ông ta.Đây là một tấm thẻ bài mà Liễu Bình chưa từng thấy qua.Ánh sáng đen vô tận xuất hiện trên thẻ bài, làm cho người ta không thể thấy rõphía trên có vẽ cái gì."Như vậy, sau đó ngươi sẽ thấy được tuyệt vọng chân chính." Thiếu tá Bart nói.Thẻ bài hóa thành một luồng sương đen, bay vọt xuống dưới, bao trùm thiếu távào bên trong.Ầm...ổ ồ ầVùng sương đen khổng lồ bao phủ cả con đường hầm lại.Ngay sau đó...Một bàn tay xương lởm chởm vươn ra từ trong màn sương đen, rạch nhẹ mộtcái trên không.Rắc! Rắc! Rắc!Ba tiếng vang giòn xuất hiện.Ba con quái vật đứng trước người Liễu Bình bị giết chết trong nháy mắt.Trong khoảnh khắc đó, lại có một luồng sáng trắng bỗng xuất hiện, vung mạnhvề phía trước...Keng!Một tiếng vang dữ dội xuất hiện.Triệu Thiền Y hiện thân, ngăn tại trước người Liễu Bình, quát khẽ: "Cẩn thận,nó rất mạnh!"Liễu Bình nhìn về phía bàn tay của nàng.Chỉ mới ra tay một lần, trên bàn tay trắng nõn của Triệu Thiền Y đã xuất hiệnmột đường vết rách.Máu tươi liên tục chảy ra ngoài.Lại nhìn về phía ba con quái vật kia, lại thấy trên thi thể của bọn chúng có mộtngọn lửa đang thiêu đốt, trong nháy mắt đã thiêu thi thể thành hư vô.Vẻ mặt Liễu Bình biến đổi, tiện tay rút ra ba tấm thẻ bài.Ba con côn trùng trên thẻ bài đang dần dần biến mất, mà thẻ bài cũng theo đóhóa thành bột phấn, bay lả tả từ trên tay của hắn.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Ngươi đã hoàn toàn mất đi ba tấm thẻ bài: Mộ viên thi trùng.]Một đòn!Chỉ một đòn đã giết chết ba con thi trùng cấp 11!Loại thực lực này mạnh như thế nào!Trong màn sương đen, một giọng nói quái dị vang lên:"Ta đã nói rồi, từ giờ trở đi, ngươi sẽ chỉ cảm nhận được sự tuyệt vọng mà thôi."…"Sóng vai chiến đấu?" Liễu Bình hỏi."Tốt!" Triệu Thiền Y nói.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Có người nguyện ý sáng vai chiến đấu với ngươi, tất cả thẻ bài của ngươi đãhoàn thành việc chuyên môn hóa.]ễLiễu Bình liên tục rút bài, lập tức rút "Kỵ sĩ Bảo hộ giả" và "Sương Hàn Thứ" rangoài.Hai tấm thẻ bài dần dần chuyển biến, hóa thành một bộ áo giáp nhỏ nhắn cómàu xanh trắng, cùng với một thanh trường đao tản ra hàn khí âm u.Áo giáp bay lên, tự động mặc vào người Triệu Thiền Y.Trường đao cũng lơ lửng trước mặt nàng.Triệu Thiền Y nắm chặt trường đao dùng toàn lực vung lên, trong nháy mắt tạothành một mặt tường băng ở trước mặt."Chỉ dựa vào cái này thôi sao?"Trong vùng sương đen đối diện truyền ra tiếng cười nhạo.Một khô lâu hình người lấp lóe ánh sáng đen chậm rãi đi ra khỏi vùng sươngđen, mà vùng sương đen phía sau dần dần tụ tập tại phía sau lưng của nó, hóathành một chiếc áo choàng thật dài.Liễu Bình lẩm bẩm: "Tà khí thật kinh người..."Hắn lại đưa tay làm động tác rút, rút từng tấm thẻ bài ra ngoài.Những thẻ bài này là một bộ thẻ bài Kỵ sĩ chiến đấu, chính là lúc sắp rời khỏiHoàng thành, Danh Sách giao cho hắn dựa theo nguyên tắc bồi dưỡng trọngđiểm.Triệu Thiền Y lại mỉm cười, nói: "Ta cũng không phải kẻ ăn chay, Liễu Bình, đãquá lâu rồi ngươi vẫn chưa xem ta chiến đấu đâu."Nàng giấu thanh đao về phía sau, thân hình chậm rãi ngả về phía trước...Trong khoảnh khắc đó, Triệu Thiền Y hóa thành một luồng sáng lạnh, vượt quacon đường đá dài dằng dặc, trảm mạnh lên người tên khô lâu trước mặt.Khô lâu không kịp đón đỡ, không khỏi lùi về sau mấy bước.Triệu Thiền Y cũng đang chờ đợi cơ hội này.Nàng hóa thành hình bóng hư ảo, trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh khô lâu, lạichém ra một đao nữa.Khô lâu vội vàng giơ hai tay lên ngăn cản.Keng!Một tiếng vang xuất hiện.Từng luồng băng sương màu lam xuất hiện trên hai tay Khô lâu, liên tục lan trànra ngoài.Triệu Thiền Y lại biến mất lần nữa.Ngay sau đó...Nàng xuất hiện phía sau Khô lâu, chém ra một đao với tốc độ cực nhanh.Không đợi đối phương phản ứng kịp, thân hình của nàng chớp lóe liên tục, hóathành tàn ảnh làm cho người ta hoa cả mắt, liên tục vòng quanh Khô lâu màấxuất đao."Ha ha ha, mặc dù khí thế rất đáng sợ, thế nhưng kỹ nghệ chiến đấu quá kém, tađoán ngươi chưa từng tham gia chiến đấu chân chính chứ." Triệu Thiền Y bậtcười, nói."Muốn chết!" Khô lâu không nhịn được nữa, quát lớn.Xoạt xoạt xoạt xoạt xoạt...Toàn thân nó bỗng thả ra từng chiếc gai xương bén nhọn.Triệu Thiền Y vội vàng giơ ngang thanh đao ngăn cản, lại bị Khô lâu nhào tới,hai tay nó là hai thanh đao xương sắc bén, liên tục chém tới mấy chục lần, cuốicùng lại dùng toàn lực chém tới.Cuối cùng Triệu Thiền Y cũng không ngăn cản được, bị một kích cuối cùngđánh bay ra ngoài, lơ lửng hạ xuống trước mặt Liễu Bình."Phi!"Nàng phun ra một búng máu.Liễu Bình nhìn về phía nàng, lại đã thấy bộ chiến giáp trên người nàng đã bịđánh rách nát tơi tả, nhiều nơi trên người đã xuất hiện vết thương chảy máu.Lại nhìn về phía Khô lâu, xương ngực của nó cũng đã bị gãy vài cái, toàn thânđều có vết thương chồng chất, đều là dấu vết do trường đao chém ra.Song phương cân sức ngang tài.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Trong hư không, từng hàng chữ nhỏ vẫn dừng lại tại đó:[Ngươi đã đề nghị chiến đấu với thiếu tá Bart: 'Có thời gian rảnh, chúng ta sođấu một trận'.][Đối phương trả lời là: 'Ha ha, có thể có thể.'.][Điều kiện đã thỏa mãn.][Là một Thủ Ngục kỵ sĩ, trận chiến đấu này sẽ chuyển hóa làm hình thái chiếnđấu của ngươi: Canh bạc Linh hồn.][Linh hồn của kẻ thất bại sẽ thuộc về người chiến thắng.]Tất cả chữ nhỏ lóe lên rồi biến mất.Từng hàng chữ khác lại nhanh chóng hiện lên:[Đối phương dùng thẻ pháp thuật công kích ngươi.][Công kích thất bại.][Trong hình thức Canh bạc Linh hồn, đối phương cần phải chiến thắng toàn bộthẻ bài của ngươi, mới có thể tạo thành tổn thương tới thân thể của ngươi.][Giống như khi trước ngươi chiến đấu với Người bán rượu vậy.]Liễu Bình cũng không quan tâm tới những dòng chữ này, chỉ nhìn chằm chằmvào thiếu tá Bart, nói:"Là một quân nhân của Đế quốc, ngươi cũng gia nhập vào tà giáo kia sao? Chậcchậc, xem ra chuyện lần này lớn rồi."Trước người của hắn, ba con quái vật nửa người nửa trùng yên lặng hiện lên.Thiếu tá Bart lộ ra vẻ tiếc nuối, lắc đầu nói: "Chết đi một cách đơn giản khôngtốt hay sao?""Bị đánh lén mà chết, ta sẽ cảm thấy rất là mất thể diện." Liễu Bình nói.Thiếu tá Bart lùi về sau hai bước, thầm thì:"Ban thưởng lực lượng cho ta!"Một tấm thẻ bài hiện lên trên đỉnh đầu ông ta.Đây là một tấm thẻ bài mà Liễu Bình chưa từng thấy qua.Ánh sáng đen vô tận xuất hiện trên thẻ bài, làm cho người ta không thể thấy rõphía trên có vẽ cái gì."Như vậy, sau đó ngươi sẽ thấy được tuyệt vọng chân chính." Thiếu tá Bart nói.Thẻ bài hóa thành một luồng sương đen, bay vọt xuống dưới, bao trùm thiếu távào bên trong.Ầm...ổ ồ ầVùng sương đen khổng lồ bao phủ cả con đường hầm lại.Ngay sau đó...Một bàn tay xương lởm chởm vươn ra từ trong màn sương đen, rạch nhẹ mộtcái trên không.Rắc! Rắc! Rắc!Ba tiếng vang giòn xuất hiện.Ba con quái vật đứng trước người Liễu Bình bị giết chết trong nháy mắt.Trong khoảnh khắc đó, lại có một luồng sáng trắng bỗng xuất hiện, vung mạnhvề phía trước...Keng!Một tiếng vang dữ dội xuất hiện.Triệu Thiền Y hiện thân, ngăn tại trước người Liễu Bình, quát khẽ: "Cẩn thận,nó rất mạnh!"Liễu Bình nhìn về phía bàn tay của nàng.Chỉ mới ra tay một lần, trên bàn tay trắng nõn của Triệu Thiền Y đã xuất hiệnmột đường vết rách.Máu tươi liên tục chảy ra ngoài.Lại nhìn về phía ba con quái vật kia, lại thấy trên thi thể của bọn chúng có mộtngọn lửa đang thiêu đốt, trong nháy mắt đã thiêu thi thể thành hư vô.Vẻ mặt Liễu Bình biến đổi, tiện tay rút ra ba tấm thẻ bài.Ba con côn trùng trên thẻ bài đang dần dần biến mất, mà thẻ bài cũng theo đóhóa thành bột phấn, bay lả tả từ trên tay của hắn.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên:[Ngươi đã hoàn toàn mất đi ba tấm thẻ bài: Mộ viên thi trùng.]Một đòn!Chỉ một đòn đã giết chết ba con thi trùng cấp 11!Loại thực lực này mạnh như thế nào!Trong màn sương đen, một giọng nói quái dị vang lên:"Ta đã nói rồi, từ giờ trở đi, ngươi sẽ chỉ cảm nhận được sự tuyệt vọng mà thôi."…"Sóng vai chiến đấu?" Liễu Bình hỏi."Tốt!" Triệu Thiền Y nói.Từng hàng chữ nhỏ nhanh chóng xuất hiện:[Có người nguyện ý sáng vai chiến đấu với ngươi, tất cả thẻ bài của ngươi đãhoàn thành việc chuyên môn hóa.]ễLiễu Bình liên tục rút bài, lập tức rút "Kỵ sĩ Bảo hộ giả" và "Sương Hàn Thứ" rangoài.Hai tấm thẻ bài dần dần chuyển biến, hóa thành một bộ áo giáp nhỏ nhắn cómàu xanh trắng, cùng với một thanh trường đao tản ra hàn khí âm u.Áo giáp bay lên, tự động mặc vào người Triệu Thiền Y.Trường đao cũng lơ lửng trước mặt nàng.Triệu Thiền Y nắm chặt trường đao dùng toàn lực vung lên, trong nháy mắt tạothành một mặt tường băng ở trước mặt."Chỉ dựa vào cái này thôi sao?"Trong vùng sương đen đối diện truyền ra tiếng cười nhạo.Một khô lâu hình người lấp lóe ánh sáng đen chậm rãi đi ra khỏi vùng sươngđen, mà vùng sương đen phía sau dần dần tụ tập tại phía sau lưng của nó, hóathành một chiếc áo choàng thật dài.Liễu Bình lẩm bẩm: "Tà khí thật kinh người..."Hắn lại đưa tay làm động tác rút, rút từng tấm thẻ bài ra ngoài.Những thẻ bài này là một bộ thẻ bài Kỵ sĩ chiến đấu, chính là lúc sắp rời khỏiHoàng thành, Danh Sách giao cho hắn dựa theo nguyên tắc bồi dưỡng trọngđiểm.Triệu Thiền Y lại mỉm cười, nói: "Ta cũng không phải kẻ ăn chay, Liễu Bình, đãquá lâu rồi ngươi vẫn chưa xem ta chiến đấu đâu."Nàng giấu thanh đao về phía sau, thân hình chậm rãi ngả về phía trước...Trong khoảnh khắc đó, Triệu Thiền Y hóa thành một luồng sáng lạnh, vượt quacon đường đá dài dằng dặc, trảm mạnh lên người tên khô lâu trước mặt.Khô lâu không kịp đón đỡ, không khỏi lùi về sau mấy bước.Triệu Thiền Y cũng đang chờ đợi cơ hội này.Nàng hóa thành hình bóng hư ảo, trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh khô lâu, lạichém ra một đao nữa.Khô lâu vội vàng giơ hai tay lên ngăn cản.Keng!Một tiếng vang xuất hiện.Từng luồng băng sương màu lam xuất hiện trên hai tay Khô lâu, liên tục lan trànra ngoài.Triệu Thiền Y lại biến mất lần nữa.Ngay sau đó...Nàng xuất hiện phía sau Khô lâu, chém ra một đao với tốc độ cực nhanh.Không đợi đối phương phản ứng kịp, thân hình của nàng chớp lóe liên tục, hóathành tàn ảnh làm cho người ta hoa cả mắt, liên tục vòng quanh Khô lâu màấxuất đao."Ha ha ha, mặc dù khí thế rất đáng sợ, thế nhưng kỹ nghệ chiến đấu quá kém, tađoán ngươi chưa từng tham gia chiến đấu chân chính chứ." Triệu Thiền Y bậtcười, nói."Muốn chết!" Khô lâu không nhịn được nữa, quát lớn.Xoạt xoạt xoạt xoạt xoạt...Toàn thân nó bỗng thả ra từng chiếc gai xương bén nhọn.Triệu Thiền Y vội vàng giơ ngang thanh đao ngăn cản, lại bị Khô lâu nhào tới,hai tay nó là hai thanh đao xương sắc bén, liên tục chém tới mấy chục lần, cuốicùng lại dùng toàn lực chém tới.Cuối cùng Triệu Thiền Y cũng không ngăn cản được, bị một kích cuối cùngđánh bay ra ngoài, lơ lửng hạ xuống trước mặt Liễu Bình."Phi!"Nàng phun ra một búng máu.Liễu Bình nhìn về phía nàng, lại đã thấy bộ chiến giáp trên người nàng đã bịđánh rách nát tơi tả, nhiều nơi trên người đã xuất hiện vết thương chảy máu.Lại nhìn về phía Khô lâu, xương ngực của nó cũng đã bị gãy vài cái, toàn thânđều có vết thương chồng chất, đều là dấu vết do trường đao chém ra.Song phương cân sức ngang tài.

Chương 303: Đường hầm