"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 322: Có muốn đánh với ta hay không?
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bầu trời.Lãnh chúa ma quỷ lại có thể ngăn cản hợp kích của Triệu Thiền Y cùng tênchức nghiệp giả cấp 50 kia.Việc này vượt quá dự đoán của Liễu Bình.Ngay cả tên chiến sĩ cấp 50 kia, cũng cảm thấy kinh ngạc, thấp giọng nói: "Quảnhiên là nhiệm vụ độ khó cao mà..."Hắn ta lộ ra vẻ hưng phấn.Như vậy thì đúng rồi.Một nhiệm vụ có tên là "Sự khởi đầu của hoàng hôn chư Thần", làm sao có thểhoàn thành một cách dễ dàng được chứ?Hai tay chiến sĩ nắm chặt trường kiếm, khí thế trên người lại tăng thêm một cấpbậc."Chờ đã! Có chuyện gì chúng ta ngồi xuống nói chuyện với nhau không tốt sao,đâu cần phải đánh đánh giết giết như thế này chứ!" Lãnh chúa ma quỷ vội vãquát lớn.Triệu Thiền Y bổ một đao tới, bị nó né tránh đi.Ngay sau đó, nó lại lấy một phương thức không thể tưởng tượng nổi để vặn vẹocơ thể, lách qua lưỡi kiếm của chiến sĩ, chỉ bị ánh kiếm sượt qua người, chémrách áo choàng trên người, cũng tạo thành một vết chém rất dài trên lưng.Né tránh!Lãnh chúa ma quỷ thở dài một hơi.Trên thực tế, muốn làm được tới bước này cũng không phải là chuyện dễ dànggì.Là một Lãnh chúa ma quỷ cấp ba mươi lăm, nó đã phát huy hai trăm phần trămthực lực của nó rồi.Đáng tiếc.Cây rơm rạ cuối cùng đè ngã lạc đà đã xuất hiện rồi.Trong hư không.Một luồng sáng ấp áp, dịu dàng và ngập tràn sức sống bỗng xuất hiện, bao phủtrên người của nó.Vết thương rất dài trên phần lưng của ma quỷ đã lành lại trong nháy mắt.Từ mặt đất truyền tới một giọng nói:"Tên ma quỷ đang ở trên trời kia, ngươi đã hết đường có thể trốn rồi, nhanh đầuhàng đi!"ầ ố"Đây là một lần cứu giúp từ thiện cuối cùng.""Nếu như ngươi cảm nhận được thiện ý của ta, hãy tự chặt hai tay của mình, sauđó giơ hai tay đầu hàng...""Không nên bỏ qua cơ hội làm một con người mới cuối cùng này!"Đã chặt hai tay rồi thì làm cách nào mới có thể nhấc tay đầu hàng?Mẹ nó, ta là ma quỷ, ngươi lại bắt ta làm một con người hoàn toàn mới?Lãnh chúa ma quỷ ức tới không thở nổi, hô hấp nửa ngày cũng không thôngthuận."Cơ hội tốt!"Chiến sĩ thấy nó phân tâm, lập tức xuất kiếm.Triệu Thiền Y cũng phối hợp thả ra một thuật pháp, ngăn cản toàn bộ đường luicủa Lãnh chúa ma quỷ.Lãnh chúa ma quỷ chỉ cảm thấy mình ngẩn người trong chớp mắt, khi phản ứnglại được thì đã không còn kịp nữa rồi..."Không tốt!"Tại sao mình lại mắc một sai lầm cấp thấp như vậy?Lãnh chúa ma quỷ không kịp tránh né, cũng không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thểdùng toàn bộ lực lượng bản thân, ngăn cản một kiếm kia.Ầm!Ngọn lửa cháy hừng hực bao phủ cả bầu trời lại được phóng ra một lần nữa.Liễu Bình đứng trên quảng trường, híp mắt, quan sát tỉ mỉ cuộc chiến đấu giữasong phương.Theo tình hình trước mắt thì ván này mình sắp thắng rồi.Không nghĩ tới, từ đầu tới giờ mình chỉ đưa ra một thanh trường mâu, đã có thểhoàn thành việc thu phục thành trì lần này rồi.Đó là một thanh trường mâu rất tốt.Nó tới từ quà tặng của Danh sách Chiến Tranh Đế quốc, căn cứ chỉ thị của Tổngtư lệnh Đế quốc, dựa theo tiêu chuẩn bồi dưỡng trọng điểm, là một tấm thẻ bàitrong bộ thẻ bài kỵ sĩ được phát cho Liễu Bình.Đối với chức nghiệp giả dưới cấp mười mà nói, nó đã là thứ rất tốt.Thế nhưng...Muốn làm cho một chức nghiệp giả cấp 50, có được danh hiệu "Bách Vạn NhânĐịch" chú ý tới, nó hoàn toàn không có tư cách này.Không nghĩ tới, chỉ dựa vào một vài dòng thuyết minh mà Danh Sách đưa ra, đãcó thể làm được chuyện như vậy.Thật sự là...ẫ ố ầVẫn muốn làm một lần nữa.Thế nhưng, cũng giống như lời nói của tên chiến sĩ kia như vậy.Tên Lãnh chúa ma quỷ này chỉ mới ba mươi lăm cấp, vậy mà có thể chiến đấuvới chiến sĩ cấp 50 mà không bị bại, hơn nữa người chiến sĩ này lại được mìnhcùng Triệu Thiền Y hỗ trợ nữa...Điều này cũng quá kỳ lạ đi chứ.Liễu Bình suy nghĩ vài giây, chợt thấy được từng hàng chữ nhỏ đang hiện lêntrước mặt chính mình:[Chúc mừng!][Độ thức tỉnh của Anh linh Andrea đã đạt tới 80%.]80%.Nhanh tới như vậy sao?Liễu Bình im lặng vài giây, thấp giọng nói: "Có gì đó bất thường..."Lúc này, một luồng tàn ảnh từ không trung rơi xuống, đâm vào trong gácchuông cạnh bên quảng trường, làm cho cả tòa nhà bị đâm sụp đổ.Triệu Thiền Y hạ xuống, canh giữ bên người Liễu Bình.Tên chiến sĩ cấp 50 kia thì cười lớn xông vào trong đống đổ nát, cao giọng nói:"Là một Lãnh chúa ma quỷ, thực lực của ngươi đã rất không tệ, thế nhưng đángtiếc là ngươi gặp phải ta."Bóng hình của hắn ta biến mất trong làn khói bụi mù mịt.Liễu Bình nhỏ giọng hỏi: "Thế nào?"Triệu Thiền Y nói: "Quái vật này có gì đó là lạ, ta vẫn luôn không dám để lộthần thông yêu tộc, là lo sợ nếu như không đánh lại, vẫn có thể dẫn ngươi chạytrốn."Đối với người tu hành mà nói, không sử dụng thần thông, tức là còn chưa tớilúc liều mạng.Lần này, Triệu Thiền Y lại cẩn thận như vậy, chắc hẳn cũng cảm thấy có gì đókhông đúng, cho nên không để lộ ra át chủ bài.Xem ra tên ma quỷ này thật sự có một vài bí mật."Hiện tại thì sao?" Liễu Bình hỏi tiếp."Tên chiến sĩ kia rất mạnh, sẽ không xảy ra vấn đề gì." Triệu Thiền Y nói.Liễu Bình ngẫm nghĩ, hai tay tạo thành hình chiếc loa, la lớn về phía đống đổnát kia:"Lãnh chúa ma quỷ tôn kính, ngươi có muốn đánh một trận với ta hay không?Nếu ngươi thắng ta sẽ thả ngươi đi."Giọng nói của hắn truyền về phương xa.Thế nhưng từ trong đống đổ nát chỉ truyền ra những tiếng kêu thảm của ma quỷ.ế ểChiến sĩ đã tìm ra nó, đang sử dụng thủ đoạn của bản thân, để khi kéo nó rangoài, nó không còn bất cứ sức phản kháng nào cả.Liễu Bình đợi một lát, lại hô: "Này, có muốn đánh với ta hay không?"Ma quỷ bị chỉnh rất thảm, liên tục phát ra những âm thanh kêu thảm thiết,không thể trả lời được.Liễu Bình bất đắc dĩ, nói: "Ta đếm tới ba, nếu như ngươi vẫn không nói lời nào,coi như ngươi đã đồng ý rồi.""Ba, ""Hai, ""Một.""A, ngươi đồng ý rồi sao, không cho phép đổi ý."Vừa dứt lời.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:[Đối phương đã đồng ý (ngầm đồng ý) tiến hành chiến đấu với ngươi.][Hình thức chiến đấu chuyên môn của ngươi đã được kích hoạt.][Hình thức chiến đấu: Thủ Ngục.][Trong hình thức này, linh hồn của kẻ thất bại trong chiến đấu sẽ thuộc về ngườithắng.]Liễu Bình thở dài, lẩm bẩm nói: "Chỉ mong bí mật trên người của nó, vẫn còn ởtrong giới hạn chịu đựng của chúng ta."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bầu trời.Lãnh chúa ma quỷ lại có thể ngăn cản hợp kích của Triệu Thiền Y cùng tênchức nghiệp giả cấp 50 kia.Việc này vượt quá dự đoán của Liễu Bình.Ngay cả tên chiến sĩ cấp 50 kia, cũng cảm thấy kinh ngạc, thấp giọng nói: "Quảnhiên là nhiệm vụ độ khó cao mà..."Hắn ta lộ ra vẻ hưng phấn.Như vậy thì đúng rồi.Một nhiệm vụ có tên là "Sự khởi đầu của hoàng hôn chư Thần", làm sao có thểhoàn thành một cách dễ dàng được chứ?Hai tay chiến sĩ nắm chặt trường kiếm, khí thế trên người lại tăng thêm một cấpbậc."Chờ đã! Có chuyện gì chúng ta ngồi xuống nói chuyện với nhau không tốt sao,đâu cần phải đánh đánh giết giết như thế này chứ!" Lãnh chúa ma quỷ vội vãquát lớn.Triệu Thiền Y bổ một đao tới, bị nó né tránh đi.Ngay sau đó, nó lại lấy một phương thức không thể tưởng tượng nổi để vặn vẹocơ thể, lách qua lưỡi kiếm của chiến sĩ, chỉ bị ánh kiếm sượt qua người, chémrách áo choàng trên người, cũng tạo thành một vết chém rất dài trên lưng.Né tránh!Lãnh chúa ma quỷ thở dài một hơi.Trên thực tế, muốn làm được tới bước này cũng không phải là chuyện dễ dànggì.Là một Lãnh chúa ma quỷ cấp ba mươi lăm, nó đã phát huy hai trăm phần trămthực lực của nó rồi.Đáng tiếc.Cây rơm rạ cuối cùng đè ngã lạc đà đã xuất hiện rồi.Trong hư không.Một luồng sáng ấp áp, dịu dàng và ngập tràn sức sống bỗng xuất hiện, bao phủtrên người của nó.Vết thương rất dài trên phần lưng của ma quỷ đã lành lại trong nháy mắt.Từ mặt đất truyền tới một giọng nói:"Tên ma quỷ đang ở trên trời kia, ngươi đã hết đường có thể trốn rồi, nhanh đầuhàng đi!"ầ ố"Đây là một lần cứu giúp từ thiện cuối cùng.""Nếu như ngươi cảm nhận được thiện ý của ta, hãy tự chặt hai tay của mình, sauđó giơ hai tay đầu hàng...""Không nên bỏ qua cơ hội làm một con người mới cuối cùng này!"Đã chặt hai tay rồi thì làm cách nào mới có thể nhấc tay đầu hàng?Mẹ nó, ta là ma quỷ, ngươi lại bắt ta làm một con người hoàn toàn mới?Lãnh chúa ma quỷ ức tới không thở nổi, hô hấp nửa ngày cũng không thôngthuận."Cơ hội tốt!"Chiến sĩ thấy nó phân tâm, lập tức xuất kiếm.Triệu Thiền Y cũng phối hợp thả ra một thuật pháp, ngăn cản toàn bộ đường luicủa Lãnh chúa ma quỷ.Lãnh chúa ma quỷ chỉ cảm thấy mình ngẩn người trong chớp mắt, khi phản ứnglại được thì đã không còn kịp nữa rồi..."Không tốt!"Tại sao mình lại mắc một sai lầm cấp thấp như vậy?Lãnh chúa ma quỷ không kịp tránh né, cũng không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thểdùng toàn bộ lực lượng bản thân, ngăn cản một kiếm kia.Ầm!Ngọn lửa cháy hừng hực bao phủ cả bầu trời lại được phóng ra một lần nữa.Liễu Bình đứng trên quảng trường, híp mắt, quan sát tỉ mỉ cuộc chiến đấu giữasong phương.Theo tình hình trước mắt thì ván này mình sắp thắng rồi.Không nghĩ tới, từ đầu tới giờ mình chỉ đưa ra một thanh trường mâu, đã có thểhoàn thành việc thu phục thành trì lần này rồi.Đó là một thanh trường mâu rất tốt.Nó tới từ quà tặng của Danh sách Chiến Tranh Đế quốc, căn cứ chỉ thị của Tổngtư lệnh Đế quốc, dựa theo tiêu chuẩn bồi dưỡng trọng điểm, là một tấm thẻ bàitrong bộ thẻ bài kỵ sĩ được phát cho Liễu Bình.Đối với chức nghiệp giả dưới cấp mười mà nói, nó đã là thứ rất tốt.Thế nhưng...Muốn làm cho một chức nghiệp giả cấp 50, có được danh hiệu "Bách Vạn NhânĐịch" chú ý tới, nó hoàn toàn không có tư cách này.Không nghĩ tới, chỉ dựa vào một vài dòng thuyết minh mà Danh Sách đưa ra, đãcó thể làm được chuyện như vậy.Thật sự là...ẫ ố ầVẫn muốn làm một lần nữa.Thế nhưng, cũng giống như lời nói của tên chiến sĩ kia như vậy.Tên Lãnh chúa ma quỷ này chỉ mới ba mươi lăm cấp, vậy mà có thể chiến đấuvới chiến sĩ cấp 50 mà không bị bại, hơn nữa người chiến sĩ này lại được mìnhcùng Triệu Thiền Y hỗ trợ nữa...Điều này cũng quá kỳ lạ đi chứ.Liễu Bình suy nghĩ vài giây, chợt thấy được từng hàng chữ nhỏ đang hiện lêntrước mặt chính mình:[Chúc mừng!][Độ thức tỉnh của Anh linh Andrea đã đạt tới 80%.]80%.Nhanh tới như vậy sao?Liễu Bình im lặng vài giây, thấp giọng nói: "Có gì đó bất thường..."Lúc này, một luồng tàn ảnh từ không trung rơi xuống, đâm vào trong gácchuông cạnh bên quảng trường, làm cho cả tòa nhà bị đâm sụp đổ.Triệu Thiền Y hạ xuống, canh giữ bên người Liễu Bình.Tên chiến sĩ cấp 50 kia thì cười lớn xông vào trong đống đổ nát, cao giọng nói:"Là một Lãnh chúa ma quỷ, thực lực của ngươi đã rất không tệ, thế nhưng đángtiếc là ngươi gặp phải ta."Bóng hình của hắn ta biến mất trong làn khói bụi mù mịt.Liễu Bình nhỏ giọng hỏi: "Thế nào?"Triệu Thiền Y nói: "Quái vật này có gì đó là lạ, ta vẫn luôn không dám để lộthần thông yêu tộc, là lo sợ nếu như không đánh lại, vẫn có thể dẫn ngươi chạytrốn."Đối với người tu hành mà nói, không sử dụng thần thông, tức là còn chưa tớilúc liều mạng.Lần này, Triệu Thiền Y lại cẩn thận như vậy, chắc hẳn cũng cảm thấy có gì đókhông đúng, cho nên không để lộ ra át chủ bài.Xem ra tên ma quỷ này thật sự có một vài bí mật."Hiện tại thì sao?" Liễu Bình hỏi tiếp."Tên chiến sĩ kia rất mạnh, sẽ không xảy ra vấn đề gì." Triệu Thiền Y nói.Liễu Bình ngẫm nghĩ, hai tay tạo thành hình chiếc loa, la lớn về phía đống đổnát kia:"Lãnh chúa ma quỷ tôn kính, ngươi có muốn đánh một trận với ta hay không?Nếu ngươi thắng ta sẽ thả ngươi đi."Giọng nói của hắn truyền về phương xa.Thế nhưng từ trong đống đổ nát chỉ truyền ra những tiếng kêu thảm của ma quỷ.ế ểChiến sĩ đã tìm ra nó, đang sử dụng thủ đoạn của bản thân, để khi kéo nó rangoài, nó không còn bất cứ sức phản kháng nào cả.Liễu Bình đợi một lát, lại hô: "Này, có muốn đánh với ta hay không?"Ma quỷ bị chỉnh rất thảm, liên tục phát ra những âm thanh kêu thảm thiết,không thể trả lời được.Liễu Bình bất đắc dĩ, nói: "Ta đếm tới ba, nếu như ngươi vẫn không nói lời nào,coi như ngươi đã đồng ý rồi.""Ba, ""Hai, ""Một.""A, ngươi đồng ý rồi sao, không cho phép đổi ý."Vừa dứt lời.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:[Đối phương đã đồng ý (ngầm đồng ý) tiến hành chiến đấu với ngươi.][Hình thức chiến đấu chuyên môn của ngươi đã được kích hoạt.][Hình thức chiến đấu: Thủ Ngục.][Trong hình thức này, linh hồn của kẻ thất bại trong chiến đấu sẽ thuộc về ngườithắng.]Liễu Bình thở dài, lẩm bẩm nói: "Chỉ mong bí mật trên người của nó, vẫn còn ởtrong giới hạn chịu đựng của chúng ta."
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Bầu trời.Lãnh chúa ma quỷ lại có thể ngăn cản hợp kích của Triệu Thiền Y cùng tênchức nghiệp giả cấp 50 kia.Việc này vượt quá dự đoán của Liễu Bình.Ngay cả tên chiến sĩ cấp 50 kia, cũng cảm thấy kinh ngạc, thấp giọng nói: "Quảnhiên là nhiệm vụ độ khó cao mà..."Hắn ta lộ ra vẻ hưng phấn.Như vậy thì đúng rồi.Một nhiệm vụ có tên là "Sự khởi đầu của hoàng hôn chư Thần", làm sao có thểhoàn thành một cách dễ dàng được chứ?Hai tay chiến sĩ nắm chặt trường kiếm, khí thế trên người lại tăng thêm một cấpbậc."Chờ đã! Có chuyện gì chúng ta ngồi xuống nói chuyện với nhau không tốt sao,đâu cần phải đánh đánh giết giết như thế này chứ!" Lãnh chúa ma quỷ vội vãquát lớn.Triệu Thiền Y bổ một đao tới, bị nó né tránh đi.Ngay sau đó, nó lại lấy một phương thức không thể tưởng tượng nổi để vặn vẹocơ thể, lách qua lưỡi kiếm của chiến sĩ, chỉ bị ánh kiếm sượt qua người, chémrách áo choàng trên người, cũng tạo thành một vết chém rất dài trên lưng.Né tránh!Lãnh chúa ma quỷ thở dài một hơi.Trên thực tế, muốn làm được tới bước này cũng không phải là chuyện dễ dànggì.Là một Lãnh chúa ma quỷ cấp ba mươi lăm, nó đã phát huy hai trăm phần trămthực lực của nó rồi.Đáng tiếc.Cây rơm rạ cuối cùng đè ngã lạc đà đã xuất hiện rồi.Trong hư không.Một luồng sáng ấp áp, dịu dàng và ngập tràn sức sống bỗng xuất hiện, bao phủtrên người của nó.Vết thương rất dài trên phần lưng của ma quỷ đã lành lại trong nháy mắt.Từ mặt đất truyền tới một giọng nói:"Tên ma quỷ đang ở trên trời kia, ngươi đã hết đường có thể trốn rồi, nhanh đầuhàng đi!"ầ ố"Đây là một lần cứu giúp từ thiện cuối cùng.""Nếu như ngươi cảm nhận được thiện ý của ta, hãy tự chặt hai tay của mình, sauđó giơ hai tay đầu hàng...""Không nên bỏ qua cơ hội làm một con người mới cuối cùng này!"Đã chặt hai tay rồi thì làm cách nào mới có thể nhấc tay đầu hàng?Mẹ nó, ta là ma quỷ, ngươi lại bắt ta làm một con người hoàn toàn mới?Lãnh chúa ma quỷ ức tới không thở nổi, hô hấp nửa ngày cũng không thôngthuận."Cơ hội tốt!"Chiến sĩ thấy nó phân tâm, lập tức xuất kiếm.Triệu Thiền Y cũng phối hợp thả ra một thuật pháp, ngăn cản toàn bộ đường luicủa Lãnh chúa ma quỷ.Lãnh chúa ma quỷ chỉ cảm thấy mình ngẩn người trong chớp mắt, khi phản ứnglại được thì đã không còn kịp nữa rồi..."Không tốt!"Tại sao mình lại mắc một sai lầm cấp thấp như vậy?Lãnh chúa ma quỷ không kịp tránh né, cũng không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thểdùng toàn bộ lực lượng bản thân, ngăn cản một kiếm kia.Ầm!Ngọn lửa cháy hừng hực bao phủ cả bầu trời lại được phóng ra một lần nữa.Liễu Bình đứng trên quảng trường, híp mắt, quan sát tỉ mỉ cuộc chiến đấu giữasong phương.Theo tình hình trước mắt thì ván này mình sắp thắng rồi.Không nghĩ tới, từ đầu tới giờ mình chỉ đưa ra một thanh trường mâu, đã có thểhoàn thành việc thu phục thành trì lần này rồi.Đó là một thanh trường mâu rất tốt.Nó tới từ quà tặng của Danh sách Chiến Tranh Đế quốc, căn cứ chỉ thị của Tổngtư lệnh Đế quốc, dựa theo tiêu chuẩn bồi dưỡng trọng điểm, là một tấm thẻ bàitrong bộ thẻ bài kỵ sĩ được phát cho Liễu Bình.Đối với chức nghiệp giả dưới cấp mười mà nói, nó đã là thứ rất tốt.Thế nhưng...Muốn làm cho một chức nghiệp giả cấp 50, có được danh hiệu "Bách Vạn NhânĐịch" chú ý tới, nó hoàn toàn không có tư cách này.Không nghĩ tới, chỉ dựa vào một vài dòng thuyết minh mà Danh Sách đưa ra, đãcó thể làm được chuyện như vậy.Thật sự là...ẫ ố ầVẫn muốn làm một lần nữa.Thế nhưng, cũng giống như lời nói của tên chiến sĩ kia như vậy.Tên Lãnh chúa ma quỷ này chỉ mới ba mươi lăm cấp, vậy mà có thể chiến đấuvới chiến sĩ cấp 50 mà không bị bại, hơn nữa người chiến sĩ này lại được mìnhcùng Triệu Thiền Y hỗ trợ nữa...Điều này cũng quá kỳ lạ đi chứ.Liễu Bình suy nghĩ vài giây, chợt thấy được từng hàng chữ nhỏ đang hiện lêntrước mặt chính mình:[Chúc mừng!][Độ thức tỉnh của Anh linh Andrea đã đạt tới 80%.]80%.Nhanh tới như vậy sao?Liễu Bình im lặng vài giây, thấp giọng nói: "Có gì đó bất thường..."Lúc này, một luồng tàn ảnh từ không trung rơi xuống, đâm vào trong gácchuông cạnh bên quảng trường, làm cho cả tòa nhà bị đâm sụp đổ.Triệu Thiền Y hạ xuống, canh giữ bên người Liễu Bình.Tên chiến sĩ cấp 50 kia thì cười lớn xông vào trong đống đổ nát, cao giọng nói:"Là một Lãnh chúa ma quỷ, thực lực của ngươi đã rất không tệ, thế nhưng đángtiếc là ngươi gặp phải ta."Bóng hình của hắn ta biến mất trong làn khói bụi mù mịt.Liễu Bình nhỏ giọng hỏi: "Thế nào?"Triệu Thiền Y nói: "Quái vật này có gì đó là lạ, ta vẫn luôn không dám để lộthần thông yêu tộc, là lo sợ nếu như không đánh lại, vẫn có thể dẫn ngươi chạytrốn."Đối với người tu hành mà nói, không sử dụng thần thông, tức là còn chưa tớilúc liều mạng.Lần này, Triệu Thiền Y lại cẩn thận như vậy, chắc hẳn cũng cảm thấy có gì đókhông đúng, cho nên không để lộ ra át chủ bài.Xem ra tên ma quỷ này thật sự có một vài bí mật."Hiện tại thì sao?" Liễu Bình hỏi tiếp."Tên chiến sĩ kia rất mạnh, sẽ không xảy ra vấn đề gì." Triệu Thiền Y nói.Liễu Bình ngẫm nghĩ, hai tay tạo thành hình chiếc loa, la lớn về phía đống đổnát kia:"Lãnh chúa ma quỷ tôn kính, ngươi có muốn đánh một trận với ta hay không?Nếu ngươi thắng ta sẽ thả ngươi đi."Giọng nói của hắn truyền về phương xa.Thế nhưng từ trong đống đổ nát chỉ truyền ra những tiếng kêu thảm của ma quỷ.ế ểChiến sĩ đã tìm ra nó, đang sử dụng thủ đoạn của bản thân, để khi kéo nó rangoài, nó không còn bất cứ sức phản kháng nào cả.Liễu Bình đợi một lát, lại hô: "Này, có muốn đánh với ta hay không?"Ma quỷ bị chỉnh rất thảm, liên tục phát ra những âm thanh kêu thảm thiết,không thể trả lời được.Liễu Bình bất đắc dĩ, nói: "Ta đếm tới ba, nếu như ngươi vẫn không nói lời nào,coi như ngươi đã đồng ý rồi.""Ba, ""Hai, ""Một.""A, ngươi đồng ý rồi sao, không cho phép đổi ý."Vừa dứt lời.Từng hàng chữ nhỏ hiện lên trong hư không:[Đối phương đã đồng ý (ngầm đồng ý) tiến hành chiến đấu với ngươi.][Hình thức chiến đấu chuyên môn của ngươi đã được kích hoạt.][Hình thức chiến đấu: Thủ Ngục.][Trong hình thức này, linh hồn của kẻ thất bại trong chiến đấu sẽ thuộc về ngườithắng.]Liễu Bình thở dài, lẩm bẩm nói: "Chỉ mong bí mật trên người của nó, vẫn còn ởtrong giới hạn chịu đựng của chúng ta."