"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…

Chương 348: Nữ vương

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Còn chưa dứt lời.Một tín đồ đứng dậy, đưa ra ý muốn muốn làm một vụ giao dịch bí mật.Lần này lại không nghe được lời nói của bọn họ.Chỉ là thời điểm cuối cùng, mười lăm tên tín đồ đều bị hiến tặng cho con quáivật kia.Có vẻ như song phương đã đạt thành giao dịch này.Tên tín đồ kia lại dùng vải trắng che đậy, rồi rời đi.Màn sáng cũng biến mất theo.Cô gái này im lặng vài giây, nhẹ nhàng vung tay lên.Vải trắng lại che phủ lên.Xung quanh im ắng."Bệ hạ..." Ông lão do dự rồi lên tiếng.Cô gái này lại nghĩ một lúc lâu nữa, mới nói: "Ngươi đã quyết định chính xác,nếu như không phải ngươi phát hiện tình huống nơi này, đó mới là phiền phức."Người đàn ông vạm vỡ kia thì hỏi: "Bệ hạ, con quái vật kia rất lợi hại hay sao?""Đương nhiên, nó đã từng nuốt sạch hơn nửa quốc gia của chúng ta, hiện tại, lạicó một tên khác dám phái tín đồ loài người tới giao dịch với nó... ngươi biếtđiều này đại biểu cho việc gì không?" Cô gái hỏi."Thuộc hạ không biết." Người đàn ông khôi khô nói."Đó chính là, một tồn tại khác đang ngấp nghé Đế quốc loài người, có thực lựckhông kém gì nó." Cô gái nói.Nàng đi đi đi lại, bỗng nói: "Truyền lệnh xuống!"Mọi người đều quỳ gối.Cô gái nói: "Tất cả ma quỷ rời khỏi quốc gia của loài người, chúng ta cần phảirời xa khỏi khu vực này, tìm kiếm một khu vực an toàn khác để thành lập quốcgia."Ông lão hoảng sợ nói: "Bệ hạ, ngài đã bỏ ra công sức to lớn mới giữ vững khuvực này, chẳng lẽ cứ từ bỏ như vậy sao?""Ngươi thì biết cái gì... quốc gia loài người này lại bị hai tồn tại khủng bố nhưthế để mắt tới, chắc hẳn sẽ phải chịu diệt vong, chúng ta chỉ có thể thừa dịp haicon quái vật này chưa chú ý tới chúng ta, rời khỏi nơi này."Không biết cô gái này nhớ tới chuyện gì, cười lạnh nói: "Hoàng đế của bọn họcũng dám nói đã thăm dò khu vực một tỷ cây số vuông, thật sự là quá buồncười."Ô ếÔng lão không biết nên làm gì cả, nói: "Vậy... hiện tại chúng ta..."Cô gái nói với giọng quyết đoán: "Lập tức thông báo cho tất cả nhân viên, toànbộ rời khỏi Đế quốc loài người, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát rời khỏi vùngđất này.""Chúng ta đi tới nơi nào?""Đi về phía bắc, trên đường có hơi nguy hiểm, thế nhưng ta nghe nói phía bắccó một quốc gia văn minh... nếu như nó vẫn còn chưa bị tiêu diệt."Ông lão thở dài một hơi, giống như vẫn không cam lòng vậy.Cô gái này cũng thông cảm cho những thủ hạ này, giọng nói hơi quan tâm:"Ta biết các ngươi không nỡ mảnh cơ nghiệp này, thực ra ta lại càng không nỡ,đáng tiếc ở trong Vĩnh Dạ, không có đạo lý đáng nói...""Trong mắt những tồn tại không rõ, cực kỳ khủng bố kia, ta và các ngươi đềukhông khác gì cả, chỉ là lương thực của bọn chúng mà thôi.""Hành động đi!"Đám người đồng thanh đáp: "Rõ!"Cô gái gật đầu, hóa thành một luồng sáng, chớp mắt bay lên bầu trời, biến mấtkhông thấy gì nữa.Ông lão lại thở dài, rồi mới đứng dậy nói: "Đi thôi, chúng ta cần hoàn thànhmệnh lệnh của Bệ hạ."Người đàn ông vạm vỡ kia thì lắc đầu, lẩm bẩm nói: "Chiến tranh với quốc giaNhân tộc đã hơn một trăm năm, không nghĩ tới hiện tại chúng ta còn phải chạytrốn.""Bởi vì Nhân tộc sẽ chết ở nơi này, mà chúng ta sẽ không." Ông lão nói.Ông ta bắt đầu điều động thủ hạ hoàn thành các công việc cụ thể, chuẩn bị mọithứ để rời đi trong ngày mai.Sau khi thảo luận xong, đám ma quỷ này chia làm mấy nhóm rời khỏi khu vựcnày.Khoảng mấy phút sau.Một người trong đó lại trở về khu vực cản gió này.Hắn nhìn tấm vải trắng đang dần dần bị bông tuyết phủ kín kia, nhún vai với vẻbất lực.Từng hàng chữ nhỏ vẫn đang ngưng tại trước mặt hắn:[Ngươi kích hoạt Mạc Ngư Giả.][Ngươi gia nhập đội ngũ ma quỷ, đang đi cùng bọn chúng đi lên núi tuyết.][Ngươi rời khỏi đội ngũ.]Ánh mắt Liễu Bình nhìn về phía bão tuyết bên ngoài vách núi, cảm giác có hơihoang mang.ầBan đầu...Hắn còn định liên thủ với ma quỷ cùng chiến đấu với tù phạm...Dù sao trong những trận chiến tranh đã diễn ra những năm qua, ma quỷ vẫnluôn áp đảo Nhân tộc, nếu không phải Nhân tộc có được Danh sách ChiếnTranh, chỉ sợ đã bị ma quỷ ăn sạch rồi.Thế nhưng ai có thể nghĩ tới...Chỉ gặp phải trận pháp phù văn này, quốc gia Ma Quỷ đã làm ra quyết định.Toàn bộ quốc gia của ma quỷ đều chạy thoát khỏi khu vực này!Quyết định này không thể tùy tiện hạ lệnh, thế nhưng nàng ta lại quyết địnhtrong thời gian ngắn tới như vậy.Cho nên, tình trạng hiện tại dù không cần nói cũng biết.Loài người...Loài người phải làm thế nào đây?Liễu Bình im lặng rất lâu, bỗng nhiên chạy như bay về phía trấn Hàn Chùy.…Trấn Hàn Chùy.Trong một căn phòng nào đó tại tầng hai quán rượu.Liễu Bình khóa chặt cửa phòng, đưa tay vào hư không, rút một tấm thẻ bài rangoài.Nữ Yêu Rừng Rậm.Bụp!Thẻ bài biến mất.Vị nữ yêu mà trên đầu có nhánh cây cùng hoa tươi kia lại xuất hiện lần nữa."Ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Ta có thể dịch chuyển ngươi tới thời điểm đóbất cứ khi nào, chỉ là khi ngươi trở lại đó, thời gian sẽ không thể ngưng đọngđược nữa." Nàng ta hỏi."Không, ta vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng, thực ra ta kêu gọi ngài tới đây, là muốnhỏi về một chuyện." Liễu Bình nói."Chuyện gì?" Nữ Yêu Rừng Rậm hỏi."Ta nhớ rằng ngài đã từng nói, Danh Sách 'Nơi Lưu Vong' đã từng xây dựngmột phòng giam, giam giữ tù phạm ở trong đó." Liễu Bình nói."Đúng vậy." Nữ Yêu Rừng Rậm gật đầu nói."Tù phạm mạnh tới như vậy, lại vẫn không phải là đối thủ của Danh Sách... nóvẫn luôn sợ hãi Danh Sách sao?" Liễu Bình hỏi."Đúng vậy, nó đã dùng thời gian dài đằng đẵng, mới dùng một loại phươngpháp nào đó mà chúng ta không biết để đào thông một góc trong phòng giam,ấlại xuất hiện trên đời này." Nữ Yêu Rừng Rậm thở dài, nói."Có cách nào để thăm dò làm sao mà nó lại làm được không?" Liễu Bình hỏi."Trừ khi có người đi vào trong phòng giam xem xét tình huống nơi đó, ta mớicó thể suy đoán ra một vài chuyện." Nữ Yêu Rừng Rậm nói."Ta đã tới đó." Liễu Bình nói.Nữ Yêu Rừng Rậm lắp bắp kinh hãi, vội hỏi: "Thật sao?"Liễu Bình gật đầu nói: "Đúng vậy, Giám Sát hội có một loại trang bị thăm dò,có thể phát hiện phòng giam, lúc đó ta đã tiến vào phòng giam."Nữ Yêu Rừng Rậm rút một tấm thẻ bài từ trong hoa tươi trên đỉnh đầu mình ra,nói: "Nếu như ngươi đồng ý, ta muốn xem tình huống khi đó.""Ta đồng ý." Liễu Bình nói.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Còn chưa dứt lời.Một tín đồ đứng dậy, đưa ra ý muốn muốn làm một vụ giao dịch bí mật.Lần này lại không nghe được lời nói của bọn họ.Chỉ là thời điểm cuối cùng, mười lăm tên tín đồ đều bị hiến tặng cho con quáivật kia.Có vẻ như song phương đã đạt thành giao dịch này.Tên tín đồ kia lại dùng vải trắng che đậy, rồi rời đi.Màn sáng cũng biến mất theo.Cô gái này im lặng vài giây, nhẹ nhàng vung tay lên.Vải trắng lại che phủ lên.Xung quanh im ắng."Bệ hạ..." Ông lão do dự rồi lên tiếng.Cô gái này lại nghĩ một lúc lâu nữa, mới nói: "Ngươi đã quyết định chính xác,nếu như không phải ngươi phát hiện tình huống nơi này, đó mới là phiền phức."Người đàn ông vạm vỡ kia thì hỏi: "Bệ hạ, con quái vật kia rất lợi hại hay sao?""Đương nhiên, nó đã từng nuốt sạch hơn nửa quốc gia của chúng ta, hiện tại, lạicó một tên khác dám phái tín đồ loài người tới giao dịch với nó... ngươi biếtđiều này đại biểu cho việc gì không?" Cô gái hỏi."Thuộc hạ không biết." Người đàn ông khôi khô nói."Đó chính là, một tồn tại khác đang ngấp nghé Đế quốc loài người, có thực lựckhông kém gì nó." Cô gái nói.Nàng đi đi đi lại, bỗng nói: "Truyền lệnh xuống!"Mọi người đều quỳ gối.Cô gái nói: "Tất cả ma quỷ rời khỏi quốc gia của loài người, chúng ta cần phảirời xa khỏi khu vực này, tìm kiếm một khu vực an toàn khác để thành lập quốcgia."Ông lão hoảng sợ nói: "Bệ hạ, ngài đã bỏ ra công sức to lớn mới giữ vững khuvực này, chẳng lẽ cứ từ bỏ như vậy sao?""Ngươi thì biết cái gì... quốc gia loài người này lại bị hai tồn tại khủng bố nhưthế để mắt tới, chắc hẳn sẽ phải chịu diệt vong, chúng ta chỉ có thể thừa dịp haicon quái vật này chưa chú ý tới chúng ta, rời khỏi nơi này."Không biết cô gái này nhớ tới chuyện gì, cười lạnh nói: "Hoàng đế của bọn họcũng dám nói đã thăm dò khu vực một tỷ cây số vuông, thật sự là quá buồncười."Ô ếÔng lão không biết nên làm gì cả, nói: "Vậy... hiện tại chúng ta..."Cô gái nói với giọng quyết đoán: "Lập tức thông báo cho tất cả nhân viên, toànbộ rời khỏi Đế quốc loài người, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát rời khỏi vùngđất này.""Chúng ta đi tới nơi nào?""Đi về phía bắc, trên đường có hơi nguy hiểm, thế nhưng ta nghe nói phía bắccó một quốc gia văn minh... nếu như nó vẫn còn chưa bị tiêu diệt."Ông lão thở dài một hơi, giống như vẫn không cam lòng vậy.Cô gái này cũng thông cảm cho những thủ hạ này, giọng nói hơi quan tâm:"Ta biết các ngươi không nỡ mảnh cơ nghiệp này, thực ra ta lại càng không nỡ,đáng tiếc ở trong Vĩnh Dạ, không có đạo lý đáng nói...""Trong mắt những tồn tại không rõ, cực kỳ khủng bố kia, ta và các ngươi đềukhông khác gì cả, chỉ là lương thực của bọn chúng mà thôi.""Hành động đi!"Đám người đồng thanh đáp: "Rõ!"Cô gái gật đầu, hóa thành một luồng sáng, chớp mắt bay lên bầu trời, biến mấtkhông thấy gì nữa.Ông lão lại thở dài, rồi mới đứng dậy nói: "Đi thôi, chúng ta cần hoàn thànhmệnh lệnh của Bệ hạ."Người đàn ông vạm vỡ kia thì lắc đầu, lẩm bẩm nói: "Chiến tranh với quốc giaNhân tộc đã hơn một trăm năm, không nghĩ tới hiện tại chúng ta còn phải chạytrốn.""Bởi vì Nhân tộc sẽ chết ở nơi này, mà chúng ta sẽ không." Ông lão nói.Ông ta bắt đầu điều động thủ hạ hoàn thành các công việc cụ thể, chuẩn bị mọithứ để rời đi trong ngày mai.Sau khi thảo luận xong, đám ma quỷ này chia làm mấy nhóm rời khỏi khu vựcnày.Khoảng mấy phút sau.Một người trong đó lại trở về khu vực cản gió này.Hắn nhìn tấm vải trắng đang dần dần bị bông tuyết phủ kín kia, nhún vai với vẻbất lực.Từng hàng chữ nhỏ vẫn đang ngưng tại trước mặt hắn:[Ngươi kích hoạt Mạc Ngư Giả.][Ngươi gia nhập đội ngũ ma quỷ, đang đi cùng bọn chúng đi lên núi tuyết.][Ngươi rời khỏi đội ngũ.]Ánh mắt Liễu Bình nhìn về phía bão tuyết bên ngoài vách núi, cảm giác có hơihoang mang.ầBan đầu...Hắn còn định liên thủ với ma quỷ cùng chiến đấu với tù phạm...Dù sao trong những trận chiến tranh đã diễn ra những năm qua, ma quỷ vẫnluôn áp đảo Nhân tộc, nếu không phải Nhân tộc có được Danh sách ChiếnTranh, chỉ sợ đã bị ma quỷ ăn sạch rồi.Thế nhưng ai có thể nghĩ tới...Chỉ gặp phải trận pháp phù văn này, quốc gia Ma Quỷ đã làm ra quyết định.Toàn bộ quốc gia của ma quỷ đều chạy thoát khỏi khu vực này!Quyết định này không thể tùy tiện hạ lệnh, thế nhưng nàng ta lại quyết địnhtrong thời gian ngắn tới như vậy.Cho nên, tình trạng hiện tại dù không cần nói cũng biết.Loài người...Loài người phải làm thế nào đây?Liễu Bình im lặng rất lâu, bỗng nhiên chạy như bay về phía trấn Hàn Chùy.…Trấn Hàn Chùy.Trong một căn phòng nào đó tại tầng hai quán rượu.Liễu Bình khóa chặt cửa phòng, đưa tay vào hư không, rút một tấm thẻ bài rangoài.Nữ Yêu Rừng Rậm.Bụp!Thẻ bài biến mất.Vị nữ yêu mà trên đầu có nhánh cây cùng hoa tươi kia lại xuất hiện lần nữa."Ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Ta có thể dịch chuyển ngươi tới thời điểm đóbất cứ khi nào, chỉ là khi ngươi trở lại đó, thời gian sẽ không thể ngưng đọngđược nữa." Nàng ta hỏi."Không, ta vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng, thực ra ta kêu gọi ngài tới đây, là muốnhỏi về một chuyện." Liễu Bình nói."Chuyện gì?" Nữ Yêu Rừng Rậm hỏi."Ta nhớ rằng ngài đã từng nói, Danh Sách 'Nơi Lưu Vong' đã từng xây dựngmột phòng giam, giam giữ tù phạm ở trong đó." Liễu Bình nói."Đúng vậy." Nữ Yêu Rừng Rậm gật đầu nói."Tù phạm mạnh tới như vậy, lại vẫn không phải là đối thủ của Danh Sách... nóvẫn luôn sợ hãi Danh Sách sao?" Liễu Bình hỏi."Đúng vậy, nó đã dùng thời gian dài đằng đẵng, mới dùng một loại phươngpháp nào đó mà chúng ta không biết để đào thông một góc trong phòng giam,ấlại xuất hiện trên đời này." Nữ Yêu Rừng Rậm thở dài, nói."Có cách nào để thăm dò làm sao mà nó lại làm được không?" Liễu Bình hỏi."Trừ khi có người đi vào trong phòng giam xem xét tình huống nơi đó, ta mớicó thể suy đoán ra một vài chuyện." Nữ Yêu Rừng Rậm nói."Ta đã tới đó." Liễu Bình nói.Nữ Yêu Rừng Rậm lắp bắp kinh hãi, vội hỏi: "Thật sao?"Liễu Bình gật đầu nói: "Đúng vậy, Giám Sát hội có một loại trang bị thăm dò,có thể phát hiện phòng giam, lúc đó ta đã tiến vào phòng giam."Nữ Yêu Rừng Rậm rút một tấm thẻ bài từ trong hoa tươi trên đỉnh đầu mình ra,nói: "Nếu như ngươi đồng ý, ta muốn xem tình huống khi đó.""Ta đồng ý." Liễu Bình nói.

Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Còn chưa dứt lời.Một tín đồ đứng dậy, đưa ra ý muốn muốn làm một vụ giao dịch bí mật.Lần này lại không nghe được lời nói của bọn họ.Chỉ là thời điểm cuối cùng, mười lăm tên tín đồ đều bị hiến tặng cho con quáivật kia.Có vẻ như song phương đã đạt thành giao dịch này.Tên tín đồ kia lại dùng vải trắng che đậy, rồi rời đi.Màn sáng cũng biến mất theo.Cô gái này im lặng vài giây, nhẹ nhàng vung tay lên.Vải trắng lại che phủ lên.Xung quanh im ắng."Bệ hạ..." Ông lão do dự rồi lên tiếng.Cô gái này lại nghĩ một lúc lâu nữa, mới nói: "Ngươi đã quyết định chính xác,nếu như không phải ngươi phát hiện tình huống nơi này, đó mới là phiền phức."Người đàn ông vạm vỡ kia thì hỏi: "Bệ hạ, con quái vật kia rất lợi hại hay sao?""Đương nhiên, nó đã từng nuốt sạch hơn nửa quốc gia của chúng ta, hiện tại, lạicó một tên khác dám phái tín đồ loài người tới giao dịch với nó... ngươi biếtđiều này đại biểu cho việc gì không?" Cô gái hỏi."Thuộc hạ không biết." Người đàn ông khôi khô nói."Đó chính là, một tồn tại khác đang ngấp nghé Đế quốc loài người, có thực lựckhông kém gì nó." Cô gái nói.Nàng đi đi đi lại, bỗng nói: "Truyền lệnh xuống!"Mọi người đều quỳ gối.Cô gái nói: "Tất cả ma quỷ rời khỏi quốc gia của loài người, chúng ta cần phảirời xa khỏi khu vực này, tìm kiếm một khu vực an toàn khác để thành lập quốcgia."Ông lão hoảng sợ nói: "Bệ hạ, ngài đã bỏ ra công sức to lớn mới giữ vững khuvực này, chẳng lẽ cứ từ bỏ như vậy sao?""Ngươi thì biết cái gì... quốc gia loài người này lại bị hai tồn tại khủng bố nhưthế để mắt tới, chắc hẳn sẽ phải chịu diệt vong, chúng ta chỉ có thể thừa dịp haicon quái vật này chưa chú ý tới chúng ta, rời khỏi nơi này."Không biết cô gái này nhớ tới chuyện gì, cười lạnh nói: "Hoàng đế của bọn họcũng dám nói đã thăm dò khu vực một tỷ cây số vuông, thật sự là quá buồncười."Ô ếÔng lão không biết nên làm gì cả, nói: "Vậy... hiện tại chúng ta..."Cô gái nói với giọng quyết đoán: "Lập tức thông báo cho tất cả nhân viên, toànbộ rời khỏi Đế quốc loài người, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát rời khỏi vùngđất này.""Chúng ta đi tới nơi nào?""Đi về phía bắc, trên đường có hơi nguy hiểm, thế nhưng ta nghe nói phía bắccó một quốc gia văn minh... nếu như nó vẫn còn chưa bị tiêu diệt."Ông lão thở dài một hơi, giống như vẫn không cam lòng vậy.Cô gái này cũng thông cảm cho những thủ hạ này, giọng nói hơi quan tâm:"Ta biết các ngươi không nỡ mảnh cơ nghiệp này, thực ra ta lại càng không nỡ,đáng tiếc ở trong Vĩnh Dạ, không có đạo lý đáng nói...""Trong mắt những tồn tại không rõ, cực kỳ khủng bố kia, ta và các ngươi đềukhông khác gì cả, chỉ là lương thực của bọn chúng mà thôi.""Hành động đi!"Đám người đồng thanh đáp: "Rõ!"Cô gái gật đầu, hóa thành một luồng sáng, chớp mắt bay lên bầu trời, biến mấtkhông thấy gì nữa.Ông lão lại thở dài, rồi mới đứng dậy nói: "Đi thôi, chúng ta cần hoàn thànhmệnh lệnh của Bệ hạ."Người đàn ông vạm vỡ kia thì lắc đầu, lẩm bẩm nói: "Chiến tranh với quốc giaNhân tộc đã hơn một trăm năm, không nghĩ tới hiện tại chúng ta còn phải chạytrốn.""Bởi vì Nhân tộc sẽ chết ở nơi này, mà chúng ta sẽ không." Ông lão nói.Ông ta bắt đầu điều động thủ hạ hoàn thành các công việc cụ thể, chuẩn bị mọithứ để rời đi trong ngày mai.Sau khi thảo luận xong, đám ma quỷ này chia làm mấy nhóm rời khỏi khu vựcnày.Khoảng mấy phút sau.Một người trong đó lại trở về khu vực cản gió này.Hắn nhìn tấm vải trắng đang dần dần bị bông tuyết phủ kín kia, nhún vai với vẻbất lực.Từng hàng chữ nhỏ vẫn đang ngưng tại trước mặt hắn:[Ngươi kích hoạt Mạc Ngư Giả.][Ngươi gia nhập đội ngũ ma quỷ, đang đi cùng bọn chúng đi lên núi tuyết.][Ngươi rời khỏi đội ngũ.]Ánh mắt Liễu Bình nhìn về phía bão tuyết bên ngoài vách núi, cảm giác có hơihoang mang.ầBan đầu...Hắn còn định liên thủ với ma quỷ cùng chiến đấu với tù phạm...Dù sao trong những trận chiến tranh đã diễn ra những năm qua, ma quỷ vẫnluôn áp đảo Nhân tộc, nếu không phải Nhân tộc có được Danh sách ChiếnTranh, chỉ sợ đã bị ma quỷ ăn sạch rồi.Thế nhưng ai có thể nghĩ tới...Chỉ gặp phải trận pháp phù văn này, quốc gia Ma Quỷ đã làm ra quyết định.Toàn bộ quốc gia của ma quỷ đều chạy thoát khỏi khu vực này!Quyết định này không thể tùy tiện hạ lệnh, thế nhưng nàng ta lại quyết địnhtrong thời gian ngắn tới như vậy.Cho nên, tình trạng hiện tại dù không cần nói cũng biết.Loài người...Loài người phải làm thế nào đây?Liễu Bình im lặng rất lâu, bỗng nhiên chạy như bay về phía trấn Hàn Chùy.…Trấn Hàn Chùy.Trong một căn phòng nào đó tại tầng hai quán rượu.Liễu Bình khóa chặt cửa phòng, đưa tay vào hư không, rút một tấm thẻ bài rangoài.Nữ Yêu Rừng Rậm.Bụp!Thẻ bài biến mất.Vị nữ yêu mà trên đầu có nhánh cây cùng hoa tươi kia lại xuất hiện lần nữa."Ngươi đã chuẩn bị xong chưa? Ta có thể dịch chuyển ngươi tới thời điểm đóbất cứ khi nào, chỉ là khi ngươi trở lại đó, thời gian sẽ không thể ngưng đọngđược nữa." Nàng ta hỏi."Không, ta vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng, thực ra ta kêu gọi ngài tới đây, là muốnhỏi về một chuyện." Liễu Bình nói."Chuyện gì?" Nữ Yêu Rừng Rậm hỏi."Ta nhớ rằng ngài đã từng nói, Danh Sách 'Nơi Lưu Vong' đã từng xây dựngmột phòng giam, giam giữ tù phạm ở trong đó." Liễu Bình nói."Đúng vậy." Nữ Yêu Rừng Rậm gật đầu nói."Tù phạm mạnh tới như vậy, lại vẫn không phải là đối thủ của Danh Sách... nóvẫn luôn sợ hãi Danh Sách sao?" Liễu Bình hỏi."Đúng vậy, nó đã dùng thời gian dài đằng đẵng, mới dùng một loại phươngpháp nào đó mà chúng ta không biết để đào thông một góc trong phòng giam,ấlại xuất hiện trên đời này." Nữ Yêu Rừng Rậm thở dài, nói."Có cách nào để thăm dò làm sao mà nó lại làm được không?" Liễu Bình hỏi."Trừ khi có người đi vào trong phòng giam xem xét tình huống nơi đó, ta mớicó thể suy đoán ra một vài chuyện." Nữ Yêu Rừng Rậm nói."Ta đã tới đó." Liễu Bình nói.Nữ Yêu Rừng Rậm lắp bắp kinh hãi, vội hỏi: "Thật sao?"Liễu Bình gật đầu nói: "Đúng vậy, Giám Sát hội có một loại trang bị thăm dò,có thể phát hiện phòng giam, lúc đó ta đã tiến vào phòng giam."Nữ Yêu Rừng Rậm rút một tấm thẻ bài từ trong hoa tươi trên đỉnh đầu mình ra,nói: "Nếu như ngươi đồng ý, ta muốn xem tình huống khi đó.""Ta đồng ý." Liễu Bình nói.

Chương 348: Nữ vương