"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 368: Cái gọi là lực vạn vật hấp dẫn…
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình đang muốn nói chuyện, chợt thấy trong hư không xuất hiện từnghàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Giao diện thao tác đã thức tỉnh.”“Xét thấy các hạng công năng của bổn giao diện thao tác tạm thời không thểcông bố nên sẽ hoàn thành nội dung có liên quan đến cuộc chiến trước đótrước:”“Ngươi phát hiện danh sách bí mật ‘Ngu Giả’;”“Ngươi chứng kiến bộ bài trung tâm của ‘Ngu Giả ’;”“Ngươi gặp được tù nhân;”“Ngươi chính mắt nhìn thấy thời không đình trệ;”“Tổng hợp lại thì suất diễn của ngươi gia tăng bốn điểm, đã đạt tới 10/10.”“Suất diễn của ngươi đã đầy.”“Năng lực hệ biểu diễn của ngươi: Mạc Ngư Giả sắp sinh ra tiến hóa.”“Xét thấy ngươi đã từng từ chối con đường biểu diễn là ‘Diễn viên nổi tiếng’,năng lực hệ biểu diễn hoàn toàn mới của ngươi sẽ đi theo một hướng khác.”“Xét thấy bổn danh sách hoàn thành siêu tiến hóa, năng lực ngươi sắp đạt đượcđã có sự gia tăng biên độ cực lớn.”“Chúc mừng.”“Ngươi mất đi năng lực hệ biểu diễn: Mạc Ngư Giả.”“Ngươi đạt được năng lực hệ biểu diễn bản thăng cấp: Kẻ Đoạt Diễn.”“Thuyết minh: Khi ngươi nói ra lời kịch ‘Ngừng! Ngươi nghe ta nói!’ thì nănglực này lập tức được kích hoạt, sau đó ngươi phải không ngừng nói ra nhữngcâu kịch bản bất kỳ, mà mục tiêu ngươi nhận định sẽ theo bản năng vẫn luônlắng nghe, sẽ không làm bất cứ chuyện gì khác, mãi đến khi bị ngươi công kích,hoặc là ngươi không nói chuyện trong thời gian dài.”“Nếu một người quyết tâm muốn đoạt diễn thì ngươi căn bản không nói xen vàođược.”Liễu Bình nhanh chóng xem xong, trong lòng lập tức có thêm một phần tự tin.Nhưng….“Giao diện thao tác anh linh, không phải ngươi hoàn thành siêu tiến hóa sao? Vìsao các hạng năng lực tạm thời không thể công bố?” Liễu Bình yên lặng hỏi.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên:“Sau khi hoàn thành siêu tiến hóa, bổn giao diện thao tác đạt được quá nhiềucông năng, mà những hạng công năng đó chưa chắc thích hợp với hệ thống thếgiới Luyện Ngục và Vĩnh Dạ.”ổ ể ể ố“Bởi vậy, bổn giao diện thao tác tạm thời không thể tuyển chọn và cố định côngnăng.”Liễu Bình không nói được lời nào nữa.Còn có thể như vậy à?Được thôi, để danh sách chậm rãi lựa chọn đi.Mười lăm phút sau.Liễu Bình và Libertas lại nhích người lần nữa, đi vội về phía trước.Bọn họ áp sát băng sương màu lam nối liền bầu trời kia, cứ duy trì ở khoảngcách xa nó năm mét, tiếp tục đi vội chừng năm giờ.Libertas bỗng lấy ra một cái khăn tay, bắt đầu lau đi mồ hôi trên trán.Liễu Bình vừa nhìn là thấy hắn ta đổ mồ hôi đầm đìa, cả người như ướt đẫm.“Sao ngươi lại thế này?” Liễu Bình ngạc nhiên hỏi.“Không có cách nào, chỉ cần ta dự cảm có chuyện gì cực kỳ nguy hiểm thì sẽchảy mồ hôi lạnh, càng nguy hiểm thì mồ hôi lại càng nhiều.” Libertas nói.“Ngươi đừng làm thích khách nữa, ngươi có thể làm chức nghiệp giả hệ tiênđoán.” Liễu Bình kiến nghị.Libertas nói: “Liễu Bình, thật sự chỉ có chúng ta và Hoa Tình Không chạy rađược sao?”“Hẳn là như vậy, dù sao bình thường sẽ không có ai lướt qua biên cảnh tiến vàoVĩnh Dạ, trừ phi là muốn chết.” Liễu Bình nói.“... Nói cách khác, hiện tại chúng ta rất nguy hiểm.” Libertas nói.“Đúng vậy, cho nên chúng ta chỉ có thể áp sát đường biên giới mà đi, tuyệt đốikhông thể đi sâu vào khu vực không biết.” Liễu Bình nói.Giây tiếp theo.Hai người giật mình, đồng thời ngừng lại tại chỗ.Chỉ thấy trên sườn núi phía trước xuất hiện một nữ tử.Đây là một nữ tử thân hình cực kỳ cao, nàng ta còn cao hơn cả Liễu Bình vàLibertas, cao chừng một mét chín.Nàng ta vác một cái rổ, bên trong chứa đầy các loại trái cây màu sắc khác nhau.“Là trộm đi ra hái trái cây sao? Thật đáng thương, chắc nàng chỉ còn lại rổ tráicây này.”Libertas vừa thở dài, vừa mang sắc mặt căng thẳng đưa mắt ra hiệu với LiễuBình.Liễu Bình nhìn theo ánh mắt của Libertas.Chỉ thấy dưới váy của nữ tử lộ ra đôi chân thật dài trắng hếu.Trên đầu nàng ta nổi lơ lửng một hàng chữ nhỏ:“?????”Trong lòng Liễu Bình lại căng thẳng.Đây chắc chắn không phải người.Nhưng rốt cục là thứ gì?Đúng lúc này, nàng ta ngẩng đầu, nhìn về phía hai người.“Hai quả non... Vì sao các ngươi ở chỗ này? Là lạc đường sao?” Nữ tử cườichào hỏi với hai người.Libertas đang muốn rút chủy thủ ra thì bị Liễu Bình giữ chặt.Liễu Bình quát: “Ngừng! Ngươi nghe ta nói!”Chỉ một thoáng, một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi phátđộng năng lực hệ biểu diễn: ‘Kẻ Đoạt Diễn ’.”“Xin hãy bắt đầu sự biểu diễn của ngươi, nếu không sức mạnh bản năng sẽ biếnmất.”Liễu Bình tằng hắng giọng rồi nói: “Ta và bạn của ta thật sự lạc đường, chúng tavốn đến từ quốc gia nhân loại bị đóng băng kia, nhưng bởi vì trời quá tối, chonên đi lầm đường, không cẩn thận đi tới nơi này.”Vẻ mặt nàng ta hoảng hốt một hồi, lộ ra biểu cảm như đang lắng nghe.Liễu Bình lôi kéo Libertas cùng đi về phía trước, miệng vẫn tiếp tục nói: “Trênđường đi, bạn của ta và ta luôn thảo luận một vấn đề, đó chính là gà có trướchay là trứng có trước.”“Rốt cuộc là gà có trước, hay là trứng có trước?”“Tiếp theo xin cùng chúng ta nghiên cứu vấn đề này, nó vừa là một vấn đề triếthọc, cũng là cây hỏi về luân lý học và sinh vật học , hơn nữa trứng gà sẽ vìtrọng lực mà bị vỡ ra khi rơi từ giữa không trung, trong vấn đề này bao gồm cảcông thức vật lý học.”“Chúng ta biết là, giữa các loại vật thể thiên nhiên tồn tại nhiều loại hỗ trợ lẫnnhau...”Liễu Bình vừa nói vừa dẫn Libertas vòng xa qua nữ tử kia, đi đến đường nhỏgập ghềnh phía trước.“Vật thể có liên hệ chặt chẽ đến trọng lực và chất lượng của nó...”“Đương nhiên, nói đến lực thì chúng ta nên giải thích sâu thêm một câu, cái gìlà tương tác với nhau...”Nàng ta đứng tại chỗ, ôm cái rổ mà yên lặng lắng nghe.Libertas nhìn nữ tử, lại nhìn Liễu Bình, bừng tỉnh nói: “Đây là một loại nănglực của ngươi?”Liễu Bình gật đầu nói: “Tiếp theo chúng ta phải nói về lực vạn vật hấp dẫn, đâylà khái niệm của Khoa Học Kỹ Thuật Trắc, rốt cục nó là cái gì?”“Cái gọi là lực vạn vật hấp dẫn...”ầ ễ ốKhông cần Liễu Bình giúp đỡ thì tốc độ bước chân của Libertas cũng nhanhhơn.Hai người nhanh chóng đi vội, ném nữ tử kia lại thật xa phía sau.Bọn họ không dám dừng lại, vẫn luôn liều mạng bỏ chạy
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình đang muốn nói chuyện, chợt thấy trong hư không xuất hiện từnghàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Giao diện thao tác đã thức tỉnh.”“Xét thấy các hạng công năng của bổn giao diện thao tác tạm thời không thểcông bố nên sẽ hoàn thành nội dung có liên quan đến cuộc chiến trước đótrước:”“Ngươi phát hiện danh sách bí mật ‘Ngu Giả’;”“Ngươi chứng kiến bộ bài trung tâm của ‘Ngu Giả ’;”“Ngươi gặp được tù nhân;”“Ngươi chính mắt nhìn thấy thời không đình trệ;”“Tổng hợp lại thì suất diễn của ngươi gia tăng bốn điểm, đã đạt tới 10/10.”“Suất diễn của ngươi đã đầy.”“Năng lực hệ biểu diễn của ngươi: Mạc Ngư Giả sắp sinh ra tiến hóa.”“Xét thấy ngươi đã từng từ chối con đường biểu diễn là ‘Diễn viên nổi tiếng’,năng lực hệ biểu diễn hoàn toàn mới của ngươi sẽ đi theo một hướng khác.”“Xét thấy bổn danh sách hoàn thành siêu tiến hóa, năng lực ngươi sắp đạt đượcđã có sự gia tăng biên độ cực lớn.”“Chúc mừng.”“Ngươi mất đi năng lực hệ biểu diễn: Mạc Ngư Giả.”“Ngươi đạt được năng lực hệ biểu diễn bản thăng cấp: Kẻ Đoạt Diễn.”“Thuyết minh: Khi ngươi nói ra lời kịch ‘Ngừng! Ngươi nghe ta nói!’ thì nănglực này lập tức được kích hoạt, sau đó ngươi phải không ngừng nói ra nhữngcâu kịch bản bất kỳ, mà mục tiêu ngươi nhận định sẽ theo bản năng vẫn luônlắng nghe, sẽ không làm bất cứ chuyện gì khác, mãi đến khi bị ngươi công kích,hoặc là ngươi không nói chuyện trong thời gian dài.”“Nếu một người quyết tâm muốn đoạt diễn thì ngươi căn bản không nói xen vàođược.”Liễu Bình nhanh chóng xem xong, trong lòng lập tức có thêm một phần tự tin.Nhưng….“Giao diện thao tác anh linh, không phải ngươi hoàn thành siêu tiến hóa sao? Vìsao các hạng năng lực tạm thời không thể công bố?” Liễu Bình yên lặng hỏi.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên:“Sau khi hoàn thành siêu tiến hóa, bổn giao diện thao tác đạt được quá nhiềucông năng, mà những hạng công năng đó chưa chắc thích hợp với hệ thống thếgiới Luyện Ngục và Vĩnh Dạ.”ổ ể ể ố“Bởi vậy, bổn giao diện thao tác tạm thời không thể tuyển chọn và cố định côngnăng.”Liễu Bình không nói được lời nào nữa.Còn có thể như vậy à?Được thôi, để danh sách chậm rãi lựa chọn đi.Mười lăm phút sau.Liễu Bình và Libertas lại nhích người lần nữa, đi vội về phía trước.Bọn họ áp sát băng sương màu lam nối liền bầu trời kia, cứ duy trì ở khoảngcách xa nó năm mét, tiếp tục đi vội chừng năm giờ.Libertas bỗng lấy ra một cái khăn tay, bắt đầu lau đi mồ hôi trên trán.Liễu Bình vừa nhìn là thấy hắn ta đổ mồ hôi đầm đìa, cả người như ướt đẫm.“Sao ngươi lại thế này?” Liễu Bình ngạc nhiên hỏi.“Không có cách nào, chỉ cần ta dự cảm có chuyện gì cực kỳ nguy hiểm thì sẽchảy mồ hôi lạnh, càng nguy hiểm thì mồ hôi lại càng nhiều.” Libertas nói.“Ngươi đừng làm thích khách nữa, ngươi có thể làm chức nghiệp giả hệ tiênđoán.” Liễu Bình kiến nghị.Libertas nói: “Liễu Bình, thật sự chỉ có chúng ta và Hoa Tình Không chạy rađược sao?”“Hẳn là như vậy, dù sao bình thường sẽ không có ai lướt qua biên cảnh tiến vàoVĩnh Dạ, trừ phi là muốn chết.” Liễu Bình nói.“... Nói cách khác, hiện tại chúng ta rất nguy hiểm.” Libertas nói.“Đúng vậy, cho nên chúng ta chỉ có thể áp sát đường biên giới mà đi, tuyệt đốikhông thể đi sâu vào khu vực không biết.” Liễu Bình nói.Giây tiếp theo.Hai người giật mình, đồng thời ngừng lại tại chỗ.Chỉ thấy trên sườn núi phía trước xuất hiện một nữ tử.Đây là một nữ tử thân hình cực kỳ cao, nàng ta còn cao hơn cả Liễu Bình vàLibertas, cao chừng một mét chín.Nàng ta vác một cái rổ, bên trong chứa đầy các loại trái cây màu sắc khác nhau.“Là trộm đi ra hái trái cây sao? Thật đáng thương, chắc nàng chỉ còn lại rổ tráicây này.”Libertas vừa thở dài, vừa mang sắc mặt căng thẳng đưa mắt ra hiệu với LiễuBình.Liễu Bình nhìn theo ánh mắt của Libertas.Chỉ thấy dưới váy của nữ tử lộ ra đôi chân thật dài trắng hếu.Trên đầu nàng ta nổi lơ lửng một hàng chữ nhỏ:“?????”Trong lòng Liễu Bình lại căng thẳng.Đây chắc chắn không phải người.Nhưng rốt cục là thứ gì?Đúng lúc này, nàng ta ngẩng đầu, nhìn về phía hai người.“Hai quả non... Vì sao các ngươi ở chỗ này? Là lạc đường sao?” Nữ tử cườichào hỏi với hai người.Libertas đang muốn rút chủy thủ ra thì bị Liễu Bình giữ chặt.Liễu Bình quát: “Ngừng! Ngươi nghe ta nói!”Chỉ một thoáng, một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi phátđộng năng lực hệ biểu diễn: ‘Kẻ Đoạt Diễn ’.”“Xin hãy bắt đầu sự biểu diễn của ngươi, nếu không sức mạnh bản năng sẽ biếnmất.”Liễu Bình tằng hắng giọng rồi nói: “Ta và bạn của ta thật sự lạc đường, chúng tavốn đến từ quốc gia nhân loại bị đóng băng kia, nhưng bởi vì trời quá tối, chonên đi lầm đường, không cẩn thận đi tới nơi này.”Vẻ mặt nàng ta hoảng hốt một hồi, lộ ra biểu cảm như đang lắng nghe.Liễu Bình lôi kéo Libertas cùng đi về phía trước, miệng vẫn tiếp tục nói: “Trênđường đi, bạn của ta và ta luôn thảo luận một vấn đề, đó chính là gà có trướchay là trứng có trước.”“Rốt cuộc là gà có trước, hay là trứng có trước?”“Tiếp theo xin cùng chúng ta nghiên cứu vấn đề này, nó vừa là một vấn đề triếthọc, cũng là cây hỏi về luân lý học và sinh vật học , hơn nữa trứng gà sẽ vìtrọng lực mà bị vỡ ra khi rơi từ giữa không trung, trong vấn đề này bao gồm cảcông thức vật lý học.”“Chúng ta biết là, giữa các loại vật thể thiên nhiên tồn tại nhiều loại hỗ trợ lẫnnhau...”Liễu Bình vừa nói vừa dẫn Libertas vòng xa qua nữ tử kia, đi đến đường nhỏgập ghềnh phía trước.“Vật thể có liên hệ chặt chẽ đến trọng lực và chất lượng của nó...”“Đương nhiên, nói đến lực thì chúng ta nên giải thích sâu thêm một câu, cái gìlà tương tác với nhau...”Nàng ta đứng tại chỗ, ôm cái rổ mà yên lặng lắng nghe.Libertas nhìn nữ tử, lại nhìn Liễu Bình, bừng tỉnh nói: “Đây là một loại nănglực của ngươi?”Liễu Bình gật đầu nói: “Tiếp theo chúng ta phải nói về lực vạn vật hấp dẫn, đâylà khái niệm của Khoa Học Kỹ Thuật Trắc, rốt cục nó là cái gì?”“Cái gọi là lực vạn vật hấp dẫn...”ầ ễ ốKhông cần Liễu Bình giúp đỡ thì tốc độ bước chân của Libertas cũng nhanhhơn.Hai người nhanh chóng đi vội, ném nữ tử kia lại thật xa phía sau.Bọn họ không dám dừng lại, vẫn luôn liều mạng bỏ chạy
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình đang muốn nói chuyện, chợt thấy trong hư không xuất hiện từnghàng chữ nhỏ thiêu đốt: “Giao diện thao tác đã thức tỉnh.”“Xét thấy các hạng công năng của bổn giao diện thao tác tạm thời không thểcông bố nên sẽ hoàn thành nội dung có liên quan đến cuộc chiến trước đótrước:”“Ngươi phát hiện danh sách bí mật ‘Ngu Giả’;”“Ngươi chứng kiến bộ bài trung tâm của ‘Ngu Giả ’;”“Ngươi gặp được tù nhân;”“Ngươi chính mắt nhìn thấy thời không đình trệ;”“Tổng hợp lại thì suất diễn của ngươi gia tăng bốn điểm, đã đạt tới 10/10.”“Suất diễn của ngươi đã đầy.”“Năng lực hệ biểu diễn của ngươi: Mạc Ngư Giả sắp sinh ra tiến hóa.”“Xét thấy ngươi đã từng từ chối con đường biểu diễn là ‘Diễn viên nổi tiếng’,năng lực hệ biểu diễn hoàn toàn mới của ngươi sẽ đi theo một hướng khác.”“Xét thấy bổn danh sách hoàn thành siêu tiến hóa, năng lực ngươi sắp đạt đượcđã có sự gia tăng biên độ cực lớn.”“Chúc mừng.”“Ngươi mất đi năng lực hệ biểu diễn: Mạc Ngư Giả.”“Ngươi đạt được năng lực hệ biểu diễn bản thăng cấp: Kẻ Đoạt Diễn.”“Thuyết minh: Khi ngươi nói ra lời kịch ‘Ngừng! Ngươi nghe ta nói!’ thì nănglực này lập tức được kích hoạt, sau đó ngươi phải không ngừng nói ra nhữngcâu kịch bản bất kỳ, mà mục tiêu ngươi nhận định sẽ theo bản năng vẫn luônlắng nghe, sẽ không làm bất cứ chuyện gì khác, mãi đến khi bị ngươi công kích,hoặc là ngươi không nói chuyện trong thời gian dài.”“Nếu một người quyết tâm muốn đoạt diễn thì ngươi căn bản không nói xen vàođược.”Liễu Bình nhanh chóng xem xong, trong lòng lập tức có thêm một phần tự tin.Nhưng….“Giao diện thao tác anh linh, không phải ngươi hoàn thành siêu tiến hóa sao? Vìsao các hạng năng lực tạm thời không thể công bố?” Liễu Bình yên lặng hỏi.Một hàng chữ nhỏ thiêu đốt hiện lên:“Sau khi hoàn thành siêu tiến hóa, bổn giao diện thao tác đạt được quá nhiềucông năng, mà những hạng công năng đó chưa chắc thích hợp với hệ thống thếgiới Luyện Ngục và Vĩnh Dạ.”ổ ể ể ố“Bởi vậy, bổn giao diện thao tác tạm thời không thể tuyển chọn và cố định côngnăng.”Liễu Bình không nói được lời nào nữa.Còn có thể như vậy à?Được thôi, để danh sách chậm rãi lựa chọn đi.Mười lăm phút sau.Liễu Bình và Libertas lại nhích người lần nữa, đi vội về phía trước.Bọn họ áp sát băng sương màu lam nối liền bầu trời kia, cứ duy trì ở khoảngcách xa nó năm mét, tiếp tục đi vội chừng năm giờ.Libertas bỗng lấy ra một cái khăn tay, bắt đầu lau đi mồ hôi trên trán.Liễu Bình vừa nhìn là thấy hắn ta đổ mồ hôi đầm đìa, cả người như ướt đẫm.“Sao ngươi lại thế này?” Liễu Bình ngạc nhiên hỏi.“Không có cách nào, chỉ cần ta dự cảm có chuyện gì cực kỳ nguy hiểm thì sẽchảy mồ hôi lạnh, càng nguy hiểm thì mồ hôi lại càng nhiều.” Libertas nói.“Ngươi đừng làm thích khách nữa, ngươi có thể làm chức nghiệp giả hệ tiênđoán.” Liễu Bình kiến nghị.Libertas nói: “Liễu Bình, thật sự chỉ có chúng ta và Hoa Tình Không chạy rađược sao?”“Hẳn là như vậy, dù sao bình thường sẽ không có ai lướt qua biên cảnh tiến vàoVĩnh Dạ, trừ phi là muốn chết.” Liễu Bình nói.“... Nói cách khác, hiện tại chúng ta rất nguy hiểm.” Libertas nói.“Đúng vậy, cho nên chúng ta chỉ có thể áp sát đường biên giới mà đi, tuyệt đốikhông thể đi sâu vào khu vực không biết.” Liễu Bình nói.Giây tiếp theo.Hai người giật mình, đồng thời ngừng lại tại chỗ.Chỉ thấy trên sườn núi phía trước xuất hiện một nữ tử.Đây là một nữ tử thân hình cực kỳ cao, nàng ta còn cao hơn cả Liễu Bình vàLibertas, cao chừng một mét chín.Nàng ta vác một cái rổ, bên trong chứa đầy các loại trái cây màu sắc khác nhau.“Là trộm đi ra hái trái cây sao? Thật đáng thương, chắc nàng chỉ còn lại rổ tráicây này.”Libertas vừa thở dài, vừa mang sắc mặt căng thẳng đưa mắt ra hiệu với LiễuBình.Liễu Bình nhìn theo ánh mắt của Libertas.Chỉ thấy dưới váy của nữ tử lộ ra đôi chân thật dài trắng hếu.Trên đầu nàng ta nổi lơ lửng một hàng chữ nhỏ:“?????”Trong lòng Liễu Bình lại căng thẳng.Đây chắc chắn không phải người.Nhưng rốt cục là thứ gì?Đúng lúc này, nàng ta ngẩng đầu, nhìn về phía hai người.“Hai quả non... Vì sao các ngươi ở chỗ này? Là lạc đường sao?” Nữ tử cườichào hỏi với hai người.Libertas đang muốn rút chủy thủ ra thì bị Liễu Bình giữ chặt.Liễu Bình quát: “Ngừng! Ngươi nghe ta nói!”Chỉ một thoáng, một hàng chữ nhỏ thiêu đốt nhanh chóng hiện lên: “Ngươi phátđộng năng lực hệ biểu diễn: ‘Kẻ Đoạt Diễn ’.”“Xin hãy bắt đầu sự biểu diễn của ngươi, nếu không sức mạnh bản năng sẽ biếnmất.”Liễu Bình tằng hắng giọng rồi nói: “Ta và bạn của ta thật sự lạc đường, chúng tavốn đến từ quốc gia nhân loại bị đóng băng kia, nhưng bởi vì trời quá tối, chonên đi lầm đường, không cẩn thận đi tới nơi này.”Vẻ mặt nàng ta hoảng hốt một hồi, lộ ra biểu cảm như đang lắng nghe.Liễu Bình lôi kéo Libertas cùng đi về phía trước, miệng vẫn tiếp tục nói: “Trênđường đi, bạn của ta và ta luôn thảo luận một vấn đề, đó chính là gà có trướchay là trứng có trước.”“Rốt cuộc là gà có trước, hay là trứng có trước?”“Tiếp theo xin cùng chúng ta nghiên cứu vấn đề này, nó vừa là một vấn đề triếthọc, cũng là cây hỏi về luân lý học và sinh vật học , hơn nữa trứng gà sẽ vìtrọng lực mà bị vỡ ra khi rơi từ giữa không trung, trong vấn đề này bao gồm cảcông thức vật lý học.”“Chúng ta biết là, giữa các loại vật thể thiên nhiên tồn tại nhiều loại hỗ trợ lẫnnhau...”Liễu Bình vừa nói vừa dẫn Libertas vòng xa qua nữ tử kia, đi đến đường nhỏgập ghềnh phía trước.“Vật thể có liên hệ chặt chẽ đến trọng lực và chất lượng của nó...”“Đương nhiên, nói đến lực thì chúng ta nên giải thích sâu thêm một câu, cái gìlà tương tác với nhau...”Nàng ta đứng tại chỗ, ôm cái rổ mà yên lặng lắng nghe.Libertas nhìn nữ tử, lại nhìn Liễu Bình, bừng tỉnh nói: “Đây là một loại nănglực của ngươi?”Liễu Bình gật đầu nói: “Tiếp theo chúng ta phải nói về lực vạn vật hấp dẫn, đâylà khái niệm của Khoa Học Kỹ Thuật Trắc, rốt cục nó là cái gì?”“Cái gọi là lực vạn vật hấp dẫn...”ầ ễ ốKhông cần Liễu Bình giúp đỡ thì tốc độ bước chân của Libertas cũng nhanhhơn.Hai người nhanh chóng đi vội, ném nữ tử kia lại thật xa phía sau.Bọn họ không dám dừng lại, vẫn luôn liều mạng bỏ chạy