"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô…
Chương 383: Vua lừa gạt và con rối tử vong
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình suy nghĩ, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.Hắn nhẹ nhàng đặt Lilith lên bìa quyển sách thẻ dày nặng kia“Nghe thấy chưa? Không thể hoàn trả.” Hắn nói.Lilith liên tục xua tay, nói không nên lời.Liễu Bình nói: “Ta nhớ chúng ta đã ký kết khế ước Vĩnh Dạ, chỉ cần ta cứungươi, ngươi nhất định phải dùng hết sức để báo đáp ta một lần.”“Đúng vậy.” Lilith gật đầu nói.“Ngươi thân là Tạp Linh, nếu không có cả sách thẻ thì làm sao toàn lực trợ giúpta đi tìm đồng bạn hả?” Liễu Bình hỏi.Hắn đưa sách thẻ cho Lilith.Cổ Thụ Chi Linh thở dài một tiếng, nói: “Đừng phụ lòng vận mệnh, nó phải haophí sức mạnh rất lớn mới có thể cứu vớt một Thư Linh không có sách thẻ,Lilith, ngươi yên lặng lâu lắm rồi, phải tỉnh lại thôi.”Lilith chần chờ nói: “Nhưng ta…”Cổ Thụ Chi Linh cắt ngang lời nàng: “Ngươi từng bị người ta khai quật ra từmột nơi bí ẩn, đáng tiếc cuối cùng kẻ phát hiện ngươi lại thua cuộc rồi giaongươi cho một bậc thầy Thẻ Bài khác, ngươi đang sợ chuyện như vậy tái diễnđúng không?”Lilith cắn môi, duỗi tay lau lau đôi mắt.“Như vậy đi, ta có thể cho các ngươi một khế ước, tiểu tử bên cạnh ngươi phảikhông ngừng gia tăng thực lực trong thời gian ngắn, một khi tốc độ hắn tăng lênquá chậm, ngươi có thể trừng phạt hắn, thế nào?” Cổ Thụ Chi Linh nói.“Đừng!” Lilith kêu lên, nhanh chóng nói: “Đừng hạn chế hắn!”“Vì sao?” Cổ Thụ Chi Linh hỏi.“Hắn đã cứu mạng của ta, còn cho ta một quyển sách thẻ, vì sao còn phải hạnchế hắn, làm vậy không công bằng với hắn!” Lilith nói.Nàng quay đầu nhìn về phía Liễu Bình, cố lấy dũng khí mà nói: “Liễu Bình, tanguyện ý làm một quyển sách thẻ giúp ngươi, nhưng nếu tương lai ngươi đểthua ta cho người khác, ta thà rằng từ bỏ sách thẻ trốn đi, vĩnh viễn không xuấthiện nữa, ngươi đồng ý không?”Vĩnh viễn không xuất hiện nữa…Đối với Thư Linh mà nói, rời đi sách thẻ thì sẽ không ngừng suy yếu, cuối cùngbiến mất.Đó là ý nghĩa thật sự của câu vĩnh viễn không xuất hiện nữa.Liễu Bình cười cười, nói: “Ta sẽ không thua.”ấLilith nghịch ngợm nói: “Hình như người nào đó đã quên mất, chúng ta vừachạy ra từ trong tay hai con quái vật.”Liễu Bình nói: “Nhưng chúng ta không thua, chúng vẫn không tìm thấy chúngta, không phải sao?”Hắn tiến thêm một bước: “Tương lai chúng ta sẽ chiến thắng chúng nó.”“Thật sao?” Lilith bán tín bán nghi.“Yên tâm, ta chưa từng nói dối.” Liễu Bình bảo đảm.Cổ Thụ Chi Linh híp mắt nhìn chăm chú vào Liễu Bình, lấy âm lượng nhỏ đếnkhó phát hiện để nói thầm một câu: “Lấy cảm ứng chúng sinh, hiện ra tính chấtđặc biệt của kẻ này.”Giây lát sau.Trong tầm mắt của Cổ Thụ Chi Linh, một mũi tên hư ảo lặng lẽ hiện ra.Mũi tên chỉ vào Liễu Bình, còn hiện ra một hàng chữ nhỏ thuyết minh:“Vua lừa gạt.”“Thuyết minh: Hắn đã lừa gạt quá nhiều quá nhiều người, từng lừa gạt cả maquỷ, Trầm Miên Giả và tù nhân, bất cứ tồn tại nào, chỉ cần không lưu ý mộtchút thì sẽ rơi vào bẫy của hắn, có thể nói là vua lừa gạt danh xứng với thực.”Cổ Thụ Chi Linh trầm mặc mấy phút.Chưa từng nói dối?Tiểu tử này...Cổ Thụ Chi Linh nhỏ giọng nói thầm: “... Kết hợp hai người bọn họ vốn làchuyện tốt, vì sao ta có chút hối hận...”Lúc này Liễu Bình như phát hiện điều gì, hắn nghi ngờ hỏi: “Ngài nói cái gì?”Cổ Thụ Chi Linh lập tức nói: “A, không có gì, nhìn thấy một bậc thầy Thẻ Bàikhông có sách thẻ và một Tạp Linh không có sách thẻ đều được trợ giúp, ta cảmthấy thật vui mừng.”“Đa tạ ngài trợ giúp.” Liễu Bình nói.“Đúng vậy, đa tạ ngài, lần này ta nhất định sẽ phấn chấn lên!” Lilith nói.Nàng dừng lại ở giữa sách thẻ.Những lá xanh thấp thoáng phù văn tỏa ra vô số điểm quang diễm và tiếng cộngminh nhè nhẹ vang lên chung quanh.“Chính là hiện tại, Lilith!” Cổ Thụ Chi Linh nói.Lilith khẽ gật đầu, ngã xuống quyển sách kia.Thân thể nàng hoàn toàn đi vào bên trong sách thẻ, chỉ hình thành hình dángmột cô bé trên bìa sách.Mà chung quanh cô bé trải rộng đủ loại con rối.Cùng lúc đó.Trước mắt Liễu Bình bỗng hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Ngươi có được một quyển sách thẻ thật sự.”“Chú ý, đây là sách thẻ có Thư Linh, hoàn toàn khác với sách thẻ bình thường,có thể nói là khác xa một trời một vực.”“Chỉ khi nào Thư Linh nói ra năng lực của nàng thì ngươi mới biết được tất cảthông tin của sách thẻ này.”Giọng nói của Lilith bỗng xuất hiện bên tai: “Liễu Bình, ta mất đi quá nhiều sứcmạnh, hiện tại thật suy yếu... Cần thật lâu thật lâu mới có thể lợi hại lên được,ngươi có thể chấp nhận không?”“Ta cũng chỉ là một bậc thầy Thẻ Bài cấp 7, chúng ta cùng nhau nỗ lực đi.” LiễuBình cười nói.Lilith nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục nói: “Vậy ngươi nhớ kỹ, hiện tại ta còn sót lạimột chút năng lực, chính là hấp thu hồn lực của ngươi để thao túng thẻ bài tửvong tựa như thao tác con rối.”“Làm sao để nhận định một tồn tại có phải thẻ bài hay không?” Liễu Bình hỏi.“Cái này à, rất đơn giản, bên trong Vĩnh Dạ, tất cả những tồn tại ngoài bậc thầyThẻ Bài ra, đều được ngầm thừa nhận là chúng sinh, chúng sinh tức là thẻ bài.”Lilith đáp rất đương nhiên.Liễu Bình thở dài.Khó trách.Trái Cây Ác Độc có thể trực tiếp biến một người thành trái cây.Liệt Hồn Chi Thư có thể chế tạo số lượng ma kiến cứ như vô tận.Thì ra bên trong Vĩnh Dạ, chúng sinh chính là trái cây, con kiến, con rối, thậmchí là tất cả.Đây chính là điểm vô tình nhất của quy tắc Thần Bí Trắc.Hắn yên lặng suy nghĩ, trước mắt nhanh chóng có từng hàng chữ nhỏ thiêu đốthiện lên:“Thư Linh chính miệng nói bí mật của mình cho ngươi.”“Khi ngươi trả ra hồn lực tương ứng, quyển sách này có thể thu lấy tất cả thẻ bàitử vong, thao tác chúng giống như con rối.”Liễu Bình mở sách thẻ ra.Số thẻ bài trên người hắn tự động bay ra, vững vàng mà rơi vào sách thẻ.Trên khung của những thẻ bài sôi nổi biến thành màu đen, sau lưng hiện ra hoavăn phức tạp, có vẻ thần bí mà lại cao quý.Andrea đã nhận ra loại biến hóa này, từ trong thẻ bài, cô bé đưa mắt nhìn LiễuBình, giật mình hỏi: “Sức mạnh tử vong... Liễu Bình, ngươi đạt được sách thẻhệ tử vong sao?”ễ“Đúng vậy.” Liễu Bình đáp.“Thật là... Làm người ta không tưởng được...”Andrea thở dài nói: “Sách thẻ hệ tử vong cực kỳ hiếm thấy, mỗi một quyển đềuvâng theo quy tắc vận mệnh thần bí, sẽ không dễ dàng hiện thân, bởi vì chúngcó mang theo một loại sức mạnh cực kỳ quý giá.”“Là biến người ta thành con rối sao?” Liễu Bình hỏi.“Không.”Andrea lắc đầu, nhìn về phía Lilith, trong ánh mắt mang theo hàm ý khó hiểu.Lilith đánh giá Andrea, nhỏ giọng nói: “Ta đoán ý của nàng là Hồn Hỏa.”“Hồn Hỏa?” Liễu Bình hỏi ngược lại.Lilith kiên nhẫn giải thích: “Trong bộ bài của ngươi, sau khi bất cứ một thẻ bàinào hy sinh, chúng đều để lại ở chỗ ta một sợi Hồn Hỏa, nếu ngươi có thể tìmđược đủ bảo vật thì thẻ bài có thể sống lại, đương nhiên chuyện này cực kỳ cựckỳ khó khăn, nhưng tóm lại là có thêm hi vọng cao hơn thẻ bài bình thường.”“Đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, hiện giờ ta đã không có quá nhiều sức lực,cho nên sách thẻ này của ta tên là: Con Rối Tử Vong.”Liễu Bình giật mình.Sách thẻ hệ tử vong mạnh đến vậy sao?Hắn không khỏi nhìn lại Cổ Thụ Chi Linh.Cổ Thụ Chi Linh hiểu ý, gật gật đầu với hắn rồi nói: “Nếu không phải vì Lilith,ta sẽ không tùy tiện đưa tặng nghi thức đồng bộ Thư Linh.”Cùng lúc đó, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lại hiện lên trên hư không lần nữa:“Ngươi đạt được sách thẻ: Con Rối Tử Vong.”“Nó có hai loại năng lực.”“Thứ nhất: Như trước đó Con rối Tử Vong đã nói;”“Thứ hai: Hồn Hỏa.”“Thuyết minh: Mỗi một thẻ bài của ngươi đều để lại Hồn Hỏa trong sách thẻ,sau khi thật sự tử vong, chúng sẽ có cơ hội sống lại.”
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình suy nghĩ, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.Hắn nhẹ nhàng đặt Lilith lên bìa quyển sách thẻ dày nặng kia“Nghe thấy chưa? Không thể hoàn trả.” Hắn nói.Lilith liên tục xua tay, nói không nên lời.Liễu Bình nói: “Ta nhớ chúng ta đã ký kết khế ước Vĩnh Dạ, chỉ cần ta cứungươi, ngươi nhất định phải dùng hết sức để báo đáp ta một lần.”“Đúng vậy.” Lilith gật đầu nói.“Ngươi thân là Tạp Linh, nếu không có cả sách thẻ thì làm sao toàn lực trợ giúpta đi tìm đồng bạn hả?” Liễu Bình hỏi.Hắn đưa sách thẻ cho Lilith.Cổ Thụ Chi Linh thở dài một tiếng, nói: “Đừng phụ lòng vận mệnh, nó phải haophí sức mạnh rất lớn mới có thể cứu vớt một Thư Linh không có sách thẻ,Lilith, ngươi yên lặng lâu lắm rồi, phải tỉnh lại thôi.”Lilith chần chờ nói: “Nhưng ta…”Cổ Thụ Chi Linh cắt ngang lời nàng: “Ngươi từng bị người ta khai quật ra từmột nơi bí ẩn, đáng tiếc cuối cùng kẻ phát hiện ngươi lại thua cuộc rồi giaongươi cho một bậc thầy Thẻ Bài khác, ngươi đang sợ chuyện như vậy tái diễnđúng không?”Lilith cắn môi, duỗi tay lau lau đôi mắt.“Như vậy đi, ta có thể cho các ngươi một khế ước, tiểu tử bên cạnh ngươi phảikhông ngừng gia tăng thực lực trong thời gian ngắn, một khi tốc độ hắn tăng lênquá chậm, ngươi có thể trừng phạt hắn, thế nào?” Cổ Thụ Chi Linh nói.“Đừng!” Lilith kêu lên, nhanh chóng nói: “Đừng hạn chế hắn!”“Vì sao?” Cổ Thụ Chi Linh hỏi.“Hắn đã cứu mạng của ta, còn cho ta một quyển sách thẻ, vì sao còn phải hạnchế hắn, làm vậy không công bằng với hắn!” Lilith nói.Nàng quay đầu nhìn về phía Liễu Bình, cố lấy dũng khí mà nói: “Liễu Bình, tanguyện ý làm một quyển sách thẻ giúp ngươi, nhưng nếu tương lai ngươi đểthua ta cho người khác, ta thà rằng từ bỏ sách thẻ trốn đi, vĩnh viễn không xuấthiện nữa, ngươi đồng ý không?”Vĩnh viễn không xuất hiện nữa…Đối với Thư Linh mà nói, rời đi sách thẻ thì sẽ không ngừng suy yếu, cuối cùngbiến mất.Đó là ý nghĩa thật sự của câu vĩnh viễn không xuất hiện nữa.Liễu Bình cười cười, nói: “Ta sẽ không thua.”ấLilith nghịch ngợm nói: “Hình như người nào đó đã quên mất, chúng ta vừachạy ra từ trong tay hai con quái vật.”Liễu Bình nói: “Nhưng chúng ta không thua, chúng vẫn không tìm thấy chúngta, không phải sao?”Hắn tiến thêm một bước: “Tương lai chúng ta sẽ chiến thắng chúng nó.”“Thật sao?” Lilith bán tín bán nghi.“Yên tâm, ta chưa từng nói dối.” Liễu Bình bảo đảm.Cổ Thụ Chi Linh híp mắt nhìn chăm chú vào Liễu Bình, lấy âm lượng nhỏ đếnkhó phát hiện để nói thầm một câu: “Lấy cảm ứng chúng sinh, hiện ra tính chấtđặc biệt của kẻ này.”Giây lát sau.Trong tầm mắt của Cổ Thụ Chi Linh, một mũi tên hư ảo lặng lẽ hiện ra.Mũi tên chỉ vào Liễu Bình, còn hiện ra một hàng chữ nhỏ thuyết minh:“Vua lừa gạt.”“Thuyết minh: Hắn đã lừa gạt quá nhiều quá nhiều người, từng lừa gạt cả maquỷ, Trầm Miên Giả và tù nhân, bất cứ tồn tại nào, chỉ cần không lưu ý mộtchút thì sẽ rơi vào bẫy của hắn, có thể nói là vua lừa gạt danh xứng với thực.”Cổ Thụ Chi Linh trầm mặc mấy phút.Chưa từng nói dối?Tiểu tử này...Cổ Thụ Chi Linh nhỏ giọng nói thầm: “... Kết hợp hai người bọn họ vốn làchuyện tốt, vì sao ta có chút hối hận...”Lúc này Liễu Bình như phát hiện điều gì, hắn nghi ngờ hỏi: “Ngài nói cái gì?”Cổ Thụ Chi Linh lập tức nói: “A, không có gì, nhìn thấy một bậc thầy Thẻ Bàikhông có sách thẻ và một Tạp Linh không có sách thẻ đều được trợ giúp, ta cảmthấy thật vui mừng.”“Đa tạ ngài trợ giúp.” Liễu Bình nói.“Đúng vậy, đa tạ ngài, lần này ta nhất định sẽ phấn chấn lên!” Lilith nói.Nàng dừng lại ở giữa sách thẻ.Những lá xanh thấp thoáng phù văn tỏa ra vô số điểm quang diễm và tiếng cộngminh nhè nhẹ vang lên chung quanh.“Chính là hiện tại, Lilith!” Cổ Thụ Chi Linh nói.Lilith khẽ gật đầu, ngã xuống quyển sách kia.Thân thể nàng hoàn toàn đi vào bên trong sách thẻ, chỉ hình thành hình dángmột cô bé trên bìa sách.Mà chung quanh cô bé trải rộng đủ loại con rối.Cùng lúc đó.Trước mắt Liễu Bình bỗng hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Ngươi có được một quyển sách thẻ thật sự.”“Chú ý, đây là sách thẻ có Thư Linh, hoàn toàn khác với sách thẻ bình thường,có thể nói là khác xa một trời một vực.”“Chỉ khi nào Thư Linh nói ra năng lực của nàng thì ngươi mới biết được tất cảthông tin của sách thẻ này.”Giọng nói của Lilith bỗng xuất hiện bên tai: “Liễu Bình, ta mất đi quá nhiều sứcmạnh, hiện tại thật suy yếu... Cần thật lâu thật lâu mới có thể lợi hại lên được,ngươi có thể chấp nhận không?”“Ta cũng chỉ là một bậc thầy Thẻ Bài cấp 7, chúng ta cùng nhau nỗ lực đi.” LiễuBình cười nói.Lilith nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục nói: “Vậy ngươi nhớ kỹ, hiện tại ta còn sót lạimột chút năng lực, chính là hấp thu hồn lực của ngươi để thao túng thẻ bài tửvong tựa như thao tác con rối.”“Làm sao để nhận định một tồn tại có phải thẻ bài hay không?” Liễu Bình hỏi.“Cái này à, rất đơn giản, bên trong Vĩnh Dạ, tất cả những tồn tại ngoài bậc thầyThẻ Bài ra, đều được ngầm thừa nhận là chúng sinh, chúng sinh tức là thẻ bài.”Lilith đáp rất đương nhiên.Liễu Bình thở dài.Khó trách.Trái Cây Ác Độc có thể trực tiếp biến một người thành trái cây.Liệt Hồn Chi Thư có thể chế tạo số lượng ma kiến cứ như vô tận.Thì ra bên trong Vĩnh Dạ, chúng sinh chính là trái cây, con kiến, con rối, thậmchí là tất cả.Đây chính là điểm vô tình nhất của quy tắc Thần Bí Trắc.Hắn yên lặng suy nghĩ, trước mắt nhanh chóng có từng hàng chữ nhỏ thiêu đốthiện lên:“Thư Linh chính miệng nói bí mật của mình cho ngươi.”“Khi ngươi trả ra hồn lực tương ứng, quyển sách này có thể thu lấy tất cả thẻ bàitử vong, thao tác chúng giống như con rối.”Liễu Bình mở sách thẻ ra.Số thẻ bài trên người hắn tự động bay ra, vững vàng mà rơi vào sách thẻ.Trên khung của những thẻ bài sôi nổi biến thành màu đen, sau lưng hiện ra hoavăn phức tạp, có vẻ thần bí mà lại cao quý.Andrea đã nhận ra loại biến hóa này, từ trong thẻ bài, cô bé đưa mắt nhìn LiễuBình, giật mình hỏi: “Sức mạnh tử vong... Liễu Bình, ngươi đạt được sách thẻhệ tử vong sao?”ễ“Đúng vậy.” Liễu Bình đáp.“Thật là... Làm người ta không tưởng được...”Andrea thở dài nói: “Sách thẻ hệ tử vong cực kỳ hiếm thấy, mỗi một quyển đềuvâng theo quy tắc vận mệnh thần bí, sẽ không dễ dàng hiện thân, bởi vì chúngcó mang theo một loại sức mạnh cực kỳ quý giá.”“Là biến người ta thành con rối sao?” Liễu Bình hỏi.“Không.”Andrea lắc đầu, nhìn về phía Lilith, trong ánh mắt mang theo hàm ý khó hiểu.Lilith đánh giá Andrea, nhỏ giọng nói: “Ta đoán ý của nàng là Hồn Hỏa.”“Hồn Hỏa?” Liễu Bình hỏi ngược lại.Lilith kiên nhẫn giải thích: “Trong bộ bài của ngươi, sau khi bất cứ một thẻ bàinào hy sinh, chúng đều để lại ở chỗ ta một sợi Hồn Hỏa, nếu ngươi có thể tìmđược đủ bảo vật thì thẻ bài có thể sống lại, đương nhiên chuyện này cực kỳ cựckỳ khó khăn, nhưng tóm lại là có thêm hi vọng cao hơn thẻ bài bình thường.”“Đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, hiện giờ ta đã không có quá nhiều sức lực,cho nên sách thẻ này của ta tên là: Con Rối Tử Vong.”Liễu Bình giật mình.Sách thẻ hệ tử vong mạnh đến vậy sao?Hắn không khỏi nhìn lại Cổ Thụ Chi Linh.Cổ Thụ Chi Linh hiểu ý, gật gật đầu với hắn rồi nói: “Nếu không phải vì Lilith,ta sẽ không tùy tiện đưa tặng nghi thức đồng bộ Thư Linh.”Cùng lúc đó, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lại hiện lên trên hư không lần nữa:“Ngươi đạt được sách thẻ: Con Rối Tử Vong.”“Nó có hai loại năng lực.”“Thứ nhất: Như trước đó Con rối Tử Vong đã nói;”“Thứ hai: Hồn Hỏa.”“Thuyết minh: Mỗi một thẻ bài của ngươi đều để lại Hồn Hỏa trong sách thẻ,sau khi thật sự tử vong, chúng sẽ có cơ hội sống lại.”
Nghệ Thuật Gia Luyện NgụcTác giả: Yên Hỏa Thành ThànhTruyện Converter, Truyện Mạt Thế, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh"Người này nắm chặt bông hoa trong tay, thở một hơi thật dài.Hắn tiện tay vung lên, mở một con đường thời không ra, định chui vào bên trong.Bỗng nhiên...Từ dưới mặt đất truyền tới tiếng trống trận như sấm động, vô số tiếng hét lớn cùng lúc đó cũng vang lên:"Chủ tướng gặp nguy hiểm!""Bọn họ tấn công vào doanh trại của chủ tướng!""Xong, chúng ta xong thật rồi!""Phòng tuyến đã sụp đổ!""Có ai không, ai đó hãy tới cứu chúng ta đi!""Cứu chủ tướng!"Người này lại ngừng lại, cúi xuống nhìn về phía mặt đất.Trong doanh trại chủ tướng, thây chất khắp đồng, tu sĩ còn chống cự càng ngày lại càng ít.Nhân tộc, binh bại như núi đổ.Người này vẫn yên lặng quan sát, trên mặt xuất hiện vẻ không đành lòng, lẩm bẩm:"Sư phụ..."Lúc này, tiếng trống đã dần dần thưa thớt.Người này lấy một chiếc mặt nạ bằng ngọc trắng noãn, mỏng như cánh ve ra rồi đeo lên.Thân thể của hắn chấn động, hóa thành một luồng sáng với tốc độ nhanh như điện chớp, xuyên qua vô số tầng mây, lao về phía tầng trời thấp.Ngay lập tức, có vô… Liễu Bình suy nghĩ, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.Hắn nhẹ nhàng đặt Lilith lên bìa quyển sách thẻ dày nặng kia“Nghe thấy chưa? Không thể hoàn trả.” Hắn nói.Lilith liên tục xua tay, nói không nên lời.Liễu Bình nói: “Ta nhớ chúng ta đã ký kết khế ước Vĩnh Dạ, chỉ cần ta cứungươi, ngươi nhất định phải dùng hết sức để báo đáp ta một lần.”“Đúng vậy.” Lilith gật đầu nói.“Ngươi thân là Tạp Linh, nếu không có cả sách thẻ thì làm sao toàn lực trợ giúpta đi tìm đồng bạn hả?” Liễu Bình hỏi.Hắn đưa sách thẻ cho Lilith.Cổ Thụ Chi Linh thở dài một tiếng, nói: “Đừng phụ lòng vận mệnh, nó phải haophí sức mạnh rất lớn mới có thể cứu vớt một Thư Linh không có sách thẻ,Lilith, ngươi yên lặng lâu lắm rồi, phải tỉnh lại thôi.”Lilith chần chờ nói: “Nhưng ta…”Cổ Thụ Chi Linh cắt ngang lời nàng: “Ngươi từng bị người ta khai quật ra từmột nơi bí ẩn, đáng tiếc cuối cùng kẻ phát hiện ngươi lại thua cuộc rồi giaongươi cho một bậc thầy Thẻ Bài khác, ngươi đang sợ chuyện như vậy tái diễnđúng không?”Lilith cắn môi, duỗi tay lau lau đôi mắt.“Như vậy đi, ta có thể cho các ngươi một khế ước, tiểu tử bên cạnh ngươi phảikhông ngừng gia tăng thực lực trong thời gian ngắn, một khi tốc độ hắn tăng lênquá chậm, ngươi có thể trừng phạt hắn, thế nào?” Cổ Thụ Chi Linh nói.“Đừng!” Lilith kêu lên, nhanh chóng nói: “Đừng hạn chế hắn!”“Vì sao?” Cổ Thụ Chi Linh hỏi.“Hắn đã cứu mạng của ta, còn cho ta một quyển sách thẻ, vì sao còn phải hạnchế hắn, làm vậy không công bằng với hắn!” Lilith nói.Nàng quay đầu nhìn về phía Liễu Bình, cố lấy dũng khí mà nói: “Liễu Bình, tanguyện ý làm một quyển sách thẻ giúp ngươi, nhưng nếu tương lai ngươi đểthua ta cho người khác, ta thà rằng từ bỏ sách thẻ trốn đi, vĩnh viễn không xuấthiện nữa, ngươi đồng ý không?”Vĩnh viễn không xuất hiện nữa…Đối với Thư Linh mà nói, rời đi sách thẻ thì sẽ không ngừng suy yếu, cuối cùngbiến mất.Đó là ý nghĩa thật sự của câu vĩnh viễn không xuất hiện nữa.Liễu Bình cười cười, nói: “Ta sẽ không thua.”ấLilith nghịch ngợm nói: “Hình như người nào đó đã quên mất, chúng ta vừachạy ra từ trong tay hai con quái vật.”Liễu Bình nói: “Nhưng chúng ta không thua, chúng vẫn không tìm thấy chúngta, không phải sao?”Hắn tiến thêm một bước: “Tương lai chúng ta sẽ chiến thắng chúng nó.”“Thật sao?” Lilith bán tín bán nghi.“Yên tâm, ta chưa từng nói dối.” Liễu Bình bảo đảm.Cổ Thụ Chi Linh híp mắt nhìn chăm chú vào Liễu Bình, lấy âm lượng nhỏ đếnkhó phát hiện để nói thầm một câu: “Lấy cảm ứng chúng sinh, hiện ra tính chấtđặc biệt của kẻ này.”Giây lát sau.Trong tầm mắt của Cổ Thụ Chi Linh, một mũi tên hư ảo lặng lẽ hiện ra.Mũi tên chỉ vào Liễu Bình, còn hiện ra một hàng chữ nhỏ thuyết minh:“Vua lừa gạt.”“Thuyết minh: Hắn đã lừa gạt quá nhiều quá nhiều người, từng lừa gạt cả maquỷ, Trầm Miên Giả và tù nhân, bất cứ tồn tại nào, chỉ cần không lưu ý mộtchút thì sẽ rơi vào bẫy của hắn, có thể nói là vua lừa gạt danh xứng với thực.”Cổ Thụ Chi Linh trầm mặc mấy phút.Chưa từng nói dối?Tiểu tử này...Cổ Thụ Chi Linh nhỏ giọng nói thầm: “... Kết hợp hai người bọn họ vốn làchuyện tốt, vì sao ta có chút hối hận...”Lúc này Liễu Bình như phát hiện điều gì, hắn nghi ngờ hỏi: “Ngài nói cái gì?”Cổ Thụ Chi Linh lập tức nói: “A, không có gì, nhìn thấy một bậc thầy Thẻ Bàikhông có sách thẻ và một Tạp Linh không có sách thẻ đều được trợ giúp, ta cảmthấy thật vui mừng.”“Đa tạ ngài trợ giúp.” Liễu Bình nói.“Đúng vậy, đa tạ ngài, lần này ta nhất định sẽ phấn chấn lên!” Lilith nói.Nàng dừng lại ở giữa sách thẻ.Những lá xanh thấp thoáng phù văn tỏa ra vô số điểm quang diễm và tiếng cộngminh nhè nhẹ vang lên chung quanh.“Chính là hiện tại, Lilith!” Cổ Thụ Chi Linh nói.Lilith khẽ gật đầu, ngã xuống quyển sách kia.Thân thể nàng hoàn toàn đi vào bên trong sách thẻ, chỉ hình thành hình dángmột cô bé trên bìa sách.Mà chung quanh cô bé trải rộng đủ loại con rối.Cùng lúc đó.Trước mắt Liễu Bình bỗng hiện ra từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt:“Ngươi có được một quyển sách thẻ thật sự.”“Chú ý, đây là sách thẻ có Thư Linh, hoàn toàn khác với sách thẻ bình thường,có thể nói là khác xa một trời một vực.”“Chỉ khi nào Thư Linh nói ra năng lực của nàng thì ngươi mới biết được tất cảthông tin của sách thẻ này.”Giọng nói của Lilith bỗng xuất hiện bên tai: “Liễu Bình, ta mất đi quá nhiều sứcmạnh, hiện tại thật suy yếu... Cần thật lâu thật lâu mới có thể lợi hại lên được,ngươi có thể chấp nhận không?”“Ta cũng chỉ là một bậc thầy Thẻ Bài cấp 7, chúng ta cùng nhau nỗ lực đi.” LiễuBình cười nói.Lilith nhẹ nhàng thở ra, tiếp tục nói: “Vậy ngươi nhớ kỹ, hiện tại ta còn sót lạimột chút năng lực, chính là hấp thu hồn lực của ngươi để thao túng thẻ bài tửvong tựa như thao tác con rối.”“Làm sao để nhận định một tồn tại có phải thẻ bài hay không?” Liễu Bình hỏi.“Cái này à, rất đơn giản, bên trong Vĩnh Dạ, tất cả những tồn tại ngoài bậc thầyThẻ Bài ra, đều được ngầm thừa nhận là chúng sinh, chúng sinh tức là thẻ bài.”Lilith đáp rất đương nhiên.Liễu Bình thở dài.Khó trách.Trái Cây Ác Độc có thể trực tiếp biến một người thành trái cây.Liệt Hồn Chi Thư có thể chế tạo số lượng ma kiến cứ như vô tận.Thì ra bên trong Vĩnh Dạ, chúng sinh chính là trái cây, con kiến, con rối, thậmchí là tất cả.Đây chính là điểm vô tình nhất của quy tắc Thần Bí Trắc.Hắn yên lặng suy nghĩ, trước mắt nhanh chóng có từng hàng chữ nhỏ thiêu đốthiện lên:“Thư Linh chính miệng nói bí mật của mình cho ngươi.”“Khi ngươi trả ra hồn lực tương ứng, quyển sách này có thể thu lấy tất cả thẻ bàitử vong, thao tác chúng giống như con rối.”Liễu Bình mở sách thẻ ra.Số thẻ bài trên người hắn tự động bay ra, vững vàng mà rơi vào sách thẻ.Trên khung của những thẻ bài sôi nổi biến thành màu đen, sau lưng hiện ra hoavăn phức tạp, có vẻ thần bí mà lại cao quý.Andrea đã nhận ra loại biến hóa này, từ trong thẻ bài, cô bé đưa mắt nhìn LiễuBình, giật mình hỏi: “Sức mạnh tử vong... Liễu Bình, ngươi đạt được sách thẻhệ tử vong sao?”ễ“Đúng vậy.” Liễu Bình đáp.“Thật là... Làm người ta không tưởng được...”Andrea thở dài nói: “Sách thẻ hệ tử vong cực kỳ hiếm thấy, mỗi một quyển đềuvâng theo quy tắc vận mệnh thần bí, sẽ không dễ dàng hiện thân, bởi vì chúngcó mang theo một loại sức mạnh cực kỳ quý giá.”“Là biến người ta thành con rối sao?” Liễu Bình hỏi.“Không.”Andrea lắc đầu, nhìn về phía Lilith, trong ánh mắt mang theo hàm ý khó hiểu.Lilith đánh giá Andrea, nhỏ giọng nói: “Ta đoán ý của nàng là Hồn Hỏa.”“Hồn Hỏa?” Liễu Bình hỏi ngược lại.Lilith kiên nhẫn giải thích: “Trong bộ bài của ngươi, sau khi bất cứ một thẻ bàinào hy sinh, chúng đều để lại ở chỗ ta một sợi Hồn Hỏa, nếu ngươi có thể tìmđược đủ bảo vật thì thẻ bài có thể sống lại, đương nhiên chuyện này cực kỳ cựckỳ khó khăn, nhưng tóm lại là có thêm hi vọng cao hơn thẻ bài bình thường.”“Đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, hiện giờ ta đã không có quá nhiều sức lực,cho nên sách thẻ này của ta tên là: Con Rối Tử Vong.”Liễu Bình giật mình.Sách thẻ hệ tử vong mạnh đến vậy sao?Hắn không khỏi nhìn lại Cổ Thụ Chi Linh.Cổ Thụ Chi Linh hiểu ý, gật gật đầu với hắn rồi nói: “Nếu không phải vì Lilith,ta sẽ không tùy tiện đưa tặng nghi thức đồng bộ Thư Linh.”Cùng lúc đó, từng hàng chữ nhỏ thiêu đốt lại hiện lên trên hư không lần nữa:“Ngươi đạt được sách thẻ: Con Rối Tử Vong.”“Nó có hai loại năng lực.”“Thứ nhất: Như trước đó Con rối Tử Vong đã nói;”“Thứ hai: Hồn Hỏa.”“Thuyết minh: Mỗi một thẻ bài của ngươi đều để lại Hồn Hỏa trong sách thẻ,sau khi thật sự tử vong, chúng sẽ có cơ hội sống lại.”